Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 91: Ba vòng khảo thí
Trương Huyền kiếp trước là người độc thân, chưa từng yêu đương, không biết suy đoán nội tâm nữ nhân nghĩ gì, càng không biết, chỉ mười phút ngắn ngủi vừa rồi đã chọc giận phục vụ viên Văn Tuyết chết đi sống lại.
Nhưng cho dù biết cũng không sao cả.
Xinh đẹp không thể ăn thay cơm, then chốt, so với Trầm lão sư, Hoàng Ngữ, ngươi còn kém mười vạn tám ngàn dặm, lấy tự tin ở đâu ra?
Hắn hiện tại không có thời gian quản việc này, đi tới giá sách đầu tiên trong phòng, tùy tay cầm lên mười mấy quyển sách, nhẹ nhàng lật một cái, tiếp theo thả xuống, tiếp tục cầm quyển tiếp theo.
Sột soạt! Sột soạt!
Âm thanh lật sách vang lên không dứt bên tai, từng quyển từng quyển sách được ghi vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán.
Sau khi xem nội dung, Trương Huyền cũng nhìn ra, quả như phục vụ viên nói, đúng là tri thức cơ bản nhất của Luyện đan sư, trong đó bao quát phân biệt dược liệu, tường giải, thuộc tính, phân loại, phối hợp dược liệu có xuất hiện xung đột hay không...
Đổi thành nếu phải đọc thuộc lòng, chắc chắn mệt chết tươi, khó mà hoàn thành.
Khó trách Luyện đan sư thân phận cao quý, chỉ riêng nhớ những thứ này cũng cần tốn nhiều tâm huyết hơn người thường.
- Hắn làm gì vậy?
Văn Tuyết vẫn muốn chứng kiến giây phút Trương Huyền xấu mặt, thấy hắn liên tục lật sách, căn bản không có ý xem, đôi mắt nàng chớp chớp, không rõ vì sao.
- Có khả năng không tìm được sách mình muốn, không cần để ý đến hắn!
Người trung niên Lý thúc quay đầu nhìn, tiện tay cầm một quyển sách, đưa tới:
- Ngươi thử xem một chút xem sao, thời gian quý giá, ôn tập một chút, như vậy mới có thể vượt qua khảo hạch!
- Ừm!
Văn Tuyết gật gù, không nói thêm nữa, đưa tay nhận cuốn sách, xem kỹ.
Bất kỳ nghề nghiệp nào cũng đều cần nỗ lực học tập, không thể một lần mà thôi, Luyện đan sư càng phải như vậy.
Luyện chế đan dược, một đan phương thường thường có hơn trăm loại dược liệu, nhận sai một loại, dược vật khó khăn lắm mới có thể mua về đó ngay lập tức sẽ biến thành phế phẩm, vì thế không thể qua loa được.
Rất nhanh, hai canh giờ qua đi.
Trương Huyền cũng đã lật hết quyển sách cuối cùng, hắn thở phào nhẹ nhõm.
- Khó trách danh sư khó khảo hạch, không nói chuyện khác, chỉ riêng luyện đan đã phức tạp thế này!
Cảm khái một tiếng.
Lão sư, là người truyền thụ tri thức, tất cả nghề nghiệp đều cần. Một danh sư lợi hại, tinh thông đủ loại nghề nghiệp, nói cách khác, danh sư không những có thể dạy người tu vi, luyện đan, luyện khí, trận pháp, cũng có thể chỉ điểm.
Chính vì thế, danh sư mới được người khác kính ngưỡng, đứng trên tất cả nghề nghiệp.
Trương Huyền tưởng rằng luyện đan rất đơn giản, chỉ cần có đan phương, cứ dựa theo mà làm, cứ bốc từng loại dược liệu là được, hiện tại xem ra không phải thế.
Mỗi một loại dược liệu, số tuổi không giống nhau, thuộc tính cũng không giống nhau, phối hợp với dược vật khác sẽ xuất hiện đủ loại biến hóa, nếu chỉ biết tăng thêm dược vật, sẽ không thể luyện chế thành công.
Chỉ luyện đan đã phức tạp như vậy, một danh sư lợi hại còn nắm giữ nhiều loại nghề nghiệp, vừa nghĩ vậy hắn đã cảm thấy đáng sợ!
Vừa ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Văn Tuyết vẻ mặt cao ngạo đứng cách đó không xa:
- Không ngờ ta vẫn còn ở đây, đúng không!
- Ngươi có ở đây hay không thì liên quan gì tới ta?
Trương Huyền im lặng nhìn sang.
Ta chỉ muốn khảo hạch Luyện đan học đồ mà thôi, ngươi ở đây cũng chẳng ảnh hưởng gì!
- Ngươi cứ tiếp tục giả vờ đi, chỉ một lát nữa thôi là thời điểm ngươi phải khóc!
Văn Tuyết nghiến răng nghiến lợi.
- Khảo hạch sắp bắt đầu, vào đi thôi!
Người trung niên khoát tay áo một cái.
- Dạ!
Không để ý đến nữ nhân luôn tự cho mình là đúng kia, Trương Huyền nhấc chân đi vào gian phòng.
Gian phòng không lớn, chỉ mấy chục mét vuông, bên trong đã có mấy người ngồi, ai nấy đều lộ ra vẻ căng thẳng.
Chỉ chốc lát, một lão nhân đi tới.
- Là Luyện đan sư nhất tinh trung cấp duy nhất của Luyện đan sư công hội tại Thiên Huyền quốc, Âu Dương Thành tiền bối, cũng là công hội hội trưởng trong Thiên Huyền quốc!
- Đúng đấy! Ta còn tưởng rằng là Đỗ Mãn Luyện đan sư, không ngờ là hắn!
- Thảm rồi, nghe nói hắn nổi tiếng nghiêm khắc, vậy là hôm nay không có một chút may mắn nào…
Vừa nhìn thấy lão nhân này đi vào, vẻ mặt mấy người đang ngồi suýt bật khóc.
Luyện đan sư giống như danh sư, có phân tinh cấp, nhất tinh xem như thấp nhất.
Cho dù là vậy, toàn bộ Thiên Huyền quốc cũng không có danh sư nhất tinh, nắm giữ Luyện đan sư nhất tinh đã xem như rất tốt rồi.
Không để ý tới những lời xì xào của mọi người, Âu Dương Thành bình thảnh bước vào gian phòng, nhìn quanh một vòng:
- Các vị tới đây khảo hạch, chắc hẳn đều có chút tự tin!
- Á...
Tất cả mọi người lúng túng.
Không vượt qua khảo hạch, không ai dám nói tự tin trăm phần trăm.
- Nếu đã đến đây để khảo hạch, ta cũng nói rõ ràng, nếu như gian dối bị ta phát hiện, cấm khảo hạch cả đời!
Âu Dương Thành vung tay lên.
- Vâng!
Mọi người gật đầu.
Thấy bọn họ đồng ý, Âu Dương Thành gật gù:
- Nói xong phần quy củ, giờ ta nói nội dung khảo hạch một chút. Khảo hạch Luyện đan học đồ tổng cộng có ba vòng! Thứ nhất, khảo hạch bài thi! Trên bài thi sẽ có một ít tri thức dược liệu ngẫu nhiêu, trả lời chính xác hơn chín mươi phần trăm, mới xem như vượt qua!
- Vòng thứ hai, phân biệt trong thời gian giới hạn! Chính là cho các ngươi dược liệu nhất định, trong thời gian hạn định, phán đoán ra cụ thể nó là gì, có công hiệu, thuộc tính gì! Yêu cầu này rất cao, nhất định phải trả lời chính xác trăm phần trăm mới vượt qua!
- Vòng thứ ba, rất đơn giản, kiểm nghiệm tu vi! Nhất định phải đạt được võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong mới được! Tại sao phải đưa ra yêu cầu này, rất đơn giản, Luyện đan sư học đồ sẽ nghe theo Luyện đan sư sai phái, nếu như tu vi quá kém, khí lực không có, làm sao vận chuyển vạc lò luyện đan, nhanh chóng phân biệt dược liệu?
Những người có thể tới đây khảo hạch, không biết đã học tập bao nhiêu năm rồi, hẳn cũng biết rõ quy trình.
Chỉ có Trương Huyền xa lạ một ít, nhưng nghe xong cũng rõ ràng.
Vô cùng đơn giản, chỉ cần trả lời đúng thì vượt qua, xem ra không tính là quá khó...
- Nếu mọi người đã hiểu, giờ bắt đầu tiến hành vòng đầu tiên, làm bài thi, thời gian là một canh giờ!
Âu Dương Thành nói xong, lấy bài thi ra, phát xuống.
Trương Huyền liếc mắt nhìn, khóe miệng cong lên.
Bài thi là một chồng dày, có tới mấy chục tấm.
Mấy chục tấm bài thi? Một canh giờ?
Tại sao tình cảnh này này lại tương tự kiếp trước?
Không nghĩ tới xuyên việt đến dị giới, trở thành lão sư, mà hắn còn cần trải qua khảo hạch...
Vừa nghĩ lại đã cảm thấy say.
- Bắt đầu trả lời câu hỏi!
Phát bài thi xong, không để ý tới mọi người, Âu Dương Thành lạnh lùng đứng chắp hai tay sau lưng, đứng ngạo nghễ.
Đừng nhìn vậy tưởng hắn không quan sát mọi người, nếu có người dám gian dối, nhất định sẽ bị phát hiện, trực tiếp đuổi ra ngoài.
Trương Huyền cũng không có ý định gian dối, cúi đầu xem bài thi.
- Thiếu hụt!
Cầm lấy bài thi, trong lòng hắn hô lên, đầu óc chấn động, một quyển sách xuất hiện.
Liếc mắt nhìn, Trương Huyền dở khóc dở cười.
Chỉ thấy trên quyển sách viết: Luyện đan sư công hội Thiên Huyền quốc, bài thi khảo hạch Luyện đan học đồ, một thợ thủ công ở Bạch Y Phường dùng mạch cán chế tạo, khuyết điểm: Một, trang giấy quá kém, không thích hợp lưu giữ, dễ dàng sinh trùng. Hai, không thể thấm nét mực rất tốt dễ dàng lan ra...
Mẹ nó, ta muốn đáp án chứ không phải tìm khuyết điểm của trang giấy!
Cố nén kích động đến thổ huyết, Trương Huyền không để ý tới bài thi, mà tập trung sự chú ý vào một vấn đề.
Nhưng cho dù biết cũng không sao cả.
Xinh đẹp không thể ăn thay cơm, then chốt, so với Trầm lão sư, Hoàng Ngữ, ngươi còn kém mười vạn tám ngàn dặm, lấy tự tin ở đâu ra?
Hắn hiện tại không có thời gian quản việc này, đi tới giá sách đầu tiên trong phòng, tùy tay cầm lên mười mấy quyển sách, nhẹ nhàng lật một cái, tiếp theo thả xuống, tiếp tục cầm quyển tiếp theo.
Sột soạt! Sột soạt!
Âm thanh lật sách vang lên không dứt bên tai, từng quyển từng quyển sách được ghi vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán.
Sau khi xem nội dung, Trương Huyền cũng nhìn ra, quả như phục vụ viên nói, đúng là tri thức cơ bản nhất của Luyện đan sư, trong đó bao quát phân biệt dược liệu, tường giải, thuộc tính, phân loại, phối hợp dược liệu có xuất hiện xung đột hay không...
Đổi thành nếu phải đọc thuộc lòng, chắc chắn mệt chết tươi, khó mà hoàn thành.
Khó trách Luyện đan sư thân phận cao quý, chỉ riêng nhớ những thứ này cũng cần tốn nhiều tâm huyết hơn người thường.
- Hắn làm gì vậy?
Văn Tuyết vẫn muốn chứng kiến giây phút Trương Huyền xấu mặt, thấy hắn liên tục lật sách, căn bản không có ý xem, đôi mắt nàng chớp chớp, không rõ vì sao.
- Có khả năng không tìm được sách mình muốn, không cần để ý đến hắn!
Người trung niên Lý thúc quay đầu nhìn, tiện tay cầm một quyển sách, đưa tới:
- Ngươi thử xem một chút xem sao, thời gian quý giá, ôn tập một chút, như vậy mới có thể vượt qua khảo hạch!
- Ừm!
Văn Tuyết gật gù, không nói thêm nữa, đưa tay nhận cuốn sách, xem kỹ.
Bất kỳ nghề nghiệp nào cũng đều cần nỗ lực học tập, không thể một lần mà thôi, Luyện đan sư càng phải như vậy.
Luyện chế đan dược, một đan phương thường thường có hơn trăm loại dược liệu, nhận sai một loại, dược vật khó khăn lắm mới có thể mua về đó ngay lập tức sẽ biến thành phế phẩm, vì thế không thể qua loa được.
Rất nhanh, hai canh giờ qua đi.
Trương Huyền cũng đã lật hết quyển sách cuối cùng, hắn thở phào nhẹ nhõm.
- Khó trách danh sư khó khảo hạch, không nói chuyện khác, chỉ riêng luyện đan đã phức tạp thế này!
Cảm khái một tiếng.
Lão sư, là người truyền thụ tri thức, tất cả nghề nghiệp đều cần. Một danh sư lợi hại, tinh thông đủ loại nghề nghiệp, nói cách khác, danh sư không những có thể dạy người tu vi, luyện đan, luyện khí, trận pháp, cũng có thể chỉ điểm.
Chính vì thế, danh sư mới được người khác kính ngưỡng, đứng trên tất cả nghề nghiệp.
Trương Huyền tưởng rằng luyện đan rất đơn giản, chỉ cần có đan phương, cứ dựa theo mà làm, cứ bốc từng loại dược liệu là được, hiện tại xem ra không phải thế.
Mỗi một loại dược liệu, số tuổi không giống nhau, thuộc tính cũng không giống nhau, phối hợp với dược vật khác sẽ xuất hiện đủ loại biến hóa, nếu chỉ biết tăng thêm dược vật, sẽ không thể luyện chế thành công.
Chỉ luyện đan đã phức tạp như vậy, một danh sư lợi hại còn nắm giữ nhiều loại nghề nghiệp, vừa nghĩ vậy hắn đã cảm thấy đáng sợ!
Vừa ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Văn Tuyết vẻ mặt cao ngạo đứng cách đó không xa:
- Không ngờ ta vẫn còn ở đây, đúng không!
- Ngươi có ở đây hay không thì liên quan gì tới ta?
Trương Huyền im lặng nhìn sang.
Ta chỉ muốn khảo hạch Luyện đan học đồ mà thôi, ngươi ở đây cũng chẳng ảnh hưởng gì!
- Ngươi cứ tiếp tục giả vờ đi, chỉ một lát nữa thôi là thời điểm ngươi phải khóc!
Văn Tuyết nghiến răng nghiến lợi.
- Khảo hạch sắp bắt đầu, vào đi thôi!
Người trung niên khoát tay áo một cái.
- Dạ!
Không để ý đến nữ nhân luôn tự cho mình là đúng kia, Trương Huyền nhấc chân đi vào gian phòng.
Gian phòng không lớn, chỉ mấy chục mét vuông, bên trong đã có mấy người ngồi, ai nấy đều lộ ra vẻ căng thẳng.
Chỉ chốc lát, một lão nhân đi tới.
- Là Luyện đan sư nhất tinh trung cấp duy nhất của Luyện đan sư công hội tại Thiên Huyền quốc, Âu Dương Thành tiền bối, cũng là công hội hội trưởng trong Thiên Huyền quốc!
- Đúng đấy! Ta còn tưởng rằng là Đỗ Mãn Luyện đan sư, không ngờ là hắn!
- Thảm rồi, nghe nói hắn nổi tiếng nghiêm khắc, vậy là hôm nay không có một chút may mắn nào…
Vừa nhìn thấy lão nhân này đi vào, vẻ mặt mấy người đang ngồi suýt bật khóc.
Luyện đan sư giống như danh sư, có phân tinh cấp, nhất tinh xem như thấp nhất.
Cho dù là vậy, toàn bộ Thiên Huyền quốc cũng không có danh sư nhất tinh, nắm giữ Luyện đan sư nhất tinh đã xem như rất tốt rồi.
Không để ý tới những lời xì xào của mọi người, Âu Dương Thành bình thảnh bước vào gian phòng, nhìn quanh một vòng:
- Các vị tới đây khảo hạch, chắc hẳn đều có chút tự tin!
- Á...
Tất cả mọi người lúng túng.
Không vượt qua khảo hạch, không ai dám nói tự tin trăm phần trăm.
- Nếu đã đến đây để khảo hạch, ta cũng nói rõ ràng, nếu như gian dối bị ta phát hiện, cấm khảo hạch cả đời!
Âu Dương Thành vung tay lên.
- Vâng!
Mọi người gật đầu.
Thấy bọn họ đồng ý, Âu Dương Thành gật gù:
- Nói xong phần quy củ, giờ ta nói nội dung khảo hạch một chút. Khảo hạch Luyện đan học đồ tổng cộng có ba vòng! Thứ nhất, khảo hạch bài thi! Trên bài thi sẽ có một ít tri thức dược liệu ngẫu nhiêu, trả lời chính xác hơn chín mươi phần trăm, mới xem như vượt qua!
- Vòng thứ hai, phân biệt trong thời gian giới hạn! Chính là cho các ngươi dược liệu nhất định, trong thời gian hạn định, phán đoán ra cụ thể nó là gì, có công hiệu, thuộc tính gì! Yêu cầu này rất cao, nhất định phải trả lời chính xác trăm phần trăm mới vượt qua!
- Vòng thứ ba, rất đơn giản, kiểm nghiệm tu vi! Nhất định phải đạt được võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong mới được! Tại sao phải đưa ra yêu cầu này, rất đơn giản, Luyện đan sư học đồ sẽ nghe theo Luyện đan sư sai phái, nếu như tu vi quá kém, khí lực không có, làm sao vận chuyển vạc lò luyện đan, nhanh chóng phân biệt dược liệu?
Những người có thể tới đây khảo hạch, không biết đã học tập bao nhiêu năm rồi, hẳn cũng biết rõ quy trình.
Chỉ có Trương Huyền xa lạ một ít, nhưng nghe xong cũng rõ ràng.
Vô cùng đơn giản, chỉ cần trả lời đúng thì vượt qua, xem ra không tính là quá khó...
- Nếu mọi người đã hiểu, giờ bắt đầu tiến hành vòng đầu tiên, làm bài thi, thời gian là một canh giờ!
Âu Dương Thành nói xong, lấy bài thi ra, phát xuống.
Trương Huyền liếc mắt nhìn, khóe miệng cong lên.
Bài thi là một chồng dày, có tới mấy chục tấm.
Mấy chục tấm bài thi? Một canh giờ?
Tại sao tình cảnh này này lại tương tự kiếp trước?
Không nghĩ tới xuyên việt đến dị giới, trở thành lão sư, mà hắn còn cần trải qua khảo hạch...
Vừa nghĩ lại đã cảm thấy say.
- Bắt đầu trả lời câu hỏi!
Phát bài thi xong, không để ý tới mọi người, Âu Dương Thành lạnh lùng đứng chắp hai tay sau lưng, đứng ngạo nghễ.
Đừng nhìn vậy tưởng hắn không quan sát mọi người, nếu có người dám gian dối, nhất định sẽ bị phát hiện, trực tiếp đuổi ra ngoài.
Trương Huyền cũng không có ý định gian dối, cúi đầu xem bài thi.
- Thiếu hụt!
Cầm lấy bài thi, trong lòng hắn hô lên, đầu óc chấn động, một quyển sách xuất hiện.
Liếc mắt nhìn, Trương Huyền dở khóc dở cười.
Chỉ thấy trên quyển sách viết: Luyện đan sư công hội Thiên Huyền quốc, bài thi khảo hạch Luyện đan học đồ, một thợ thủ công ở Bạch Y Phường dùng mạch cán chế tạo, khuyết điểm: Một, trang giấy quá kém, không thích hợp lưu giữ, dễ dàng sinh trùng. Hai, không thể thấm nét mực rất tốt dễ dàng lan ra...
Mẹ nó, ta muốn đáp án chứ không phải tìm khuyết điểm của trang giấy!
Cố nén kích động đến thổ huyết, Trương Huyền không để ý tới bài thi, mà tập trung sự chú ý vào một vấn đề.
Tác giả :
Hoành Tảo Thiên Nhai