Tiên Hà Phong Bạo
Chương 277: Viêm hỏa luyện khí
- Lần này chỉ là Ngưng Đan sơ kỳ Tu Giả, so với lần trước kém hơn nhiều, bất quá...Vừa rồi hình như có người thôi động bí thuật, muốn cưỡng ép thăm dò ngươi nhân mệnh thiên cơ, đáng tiếc người nọ tu vi quá thấp, ngược lại bị phản phệ thụ thương.
Trong đầu truyền đến thanh âm chế nhạo của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền lập tức nghĩ đến Đông Phương gia Tiên Diễn Sư kia. Có Ký Ức Tinh Hải bao phủ xuống, muốn rình coi nhân mệnh thiên cơ của hắn, nào có dễ dàng như vậy?
Tại chỗ Trương Thiên Luân nán lại chốc lát, Trương Phong bồi Trương Thiên Luân và Sở Đông cùng nhau rời khỏi.
- Từ huynh, lần này Sở Đông có thể bình yên tiến nhập Thanh Mộc trấn, cũng thật nhiều phiền phức ngươi.
Trương Phong vẻ mặt cảm kích nói.
- Có thể dưới tay Ngưng Đan kỳ cường giả chạy thoát được, có thể dự liệu, tên của Từ huynh tất sẽ truyền xa tứ phương.
Sở Đông đầu tiên là cười, lại bất đắc dĩ thở dài nói:
- Lần này ta suy tính kế hoạch, tuy nói hoàn mỹ, thế nhưng cường giả cấp bậc Kim Đan đại đạo, hoàn toàn không nằm trong phạm vi tính toán của ta.
- Ta biết Sở huynh đã tận lực, lần này có thể bình yên trở về Thanh Mộc trấn, kế hoạch của ngươi công lao không thể nói không lớn.
Từ Huyền cũng biết rõ, Tiên Diễn Sư cũng không phải thần không gì không biết, bọn họ cũng sẽ có sơ hở, hoặc có nhân tố không thể nắm trong tay.
Cáo biệt Trương Phong và Sở Đông, Từ Huyền trở về mật thất linh điện dưỡng thương.
Trên thực tế, Từ Huyền thụ thương không tính là nặng, chỉ cần nghỉ dưỡng mấy ngày, là có thể khôi phục.
Hắn lo lắng là một việc khác.
Phốc!
Hắn mở miệng, phun ra một đồng tước ảm đạm vô quang, cầm trong tay kiểm tra trong chốc lát, phát hiện mặt ngoài cũng không có vết tích tổn thương.
Từ Huyền rõ ràng nhớ kỹ, vật này khi cùng Ngưng Đan kỳ cường giả giao chiến, tựa hồ có chút tổn thương.
Quan sát một lúc lâu, hắn chỉ có thể xác định, tài liệu chế tạo nó rất cứng rắn, thương tổn của nó có thể đến từ linh tính bên trong.
Đem Thất Linh Đồng Tước thu hồi trong cơ thể, Từ Huyền cứng rắn chỉ cảm thấy Nguyệt Quang Bí Châu kia lại phân hoá một tia thanh lương tế lưu, rót vào trong Thất Linh Đồng Tước, xúc tiến nó sản sinh một chút biến hóa không muốn người biết.
Không thể không nói, Nguyệt Quang Bí Châu này công hiệu và thần bí khó có thể thăm dò.
Thất Linh Đồng Tước không có trở ngại, Từ Huyền buông ra một hơi thở, lại lấy ra hắc sắc ti thảm kia. Đây là một kiện linh khí phi hành, cũng có công hiệu phụ trợ, lúc này trên hắc sắc ti thảm có một lỗ thủng cỡ bàn tay trẻ con, khu vực khác cũng có vài vết rách.
Kiện linh khí phụ trợ này tại thời khắc cuối cùng cũng tạo được không ít tác dụng, thập phần hiếm có, Từ Huyền có chút tiếc nuối và bất đắc dĩ.
Hắn nghĩ thầm, có nên tìm một vị Luyện Khí Sư tu bổ linh khí này hay không.
Thế nhưng rất nhanh, trong mắt, linh quang chợt lóe:
- Vì sao phải tìm ngươi tu bổ, tự ta lẽ nào không thể tu bổ được sao?
Trong ký ức kiếp trước, cũng có rất nhiều môn học thức, kiếp trước tại phương diện luyện khí có tạo nghệ bất tục.
Căn cứ kinh nghiệm và ký ức kiếp trước mà xem, Từ Huyền một đời này tu luyện ra bản mạng viêm hỏa là chân hỏa tuyệt hảo để luyện chế pháp bảo.
Dù cho có ký ức kiếp trước cảm ngộ, muốn cho Từ Huyền lập tức luyện chế một kiện pháp bảo, nhưng có thể có chút phiền phức, nhưng chỉ là tu bổ một kiện pháp bảo mà nói, hẳn là không khó.
Hai ba ngày sau, đợi cho nguyên khí triệt để khôi phục, Từ Huyền lấy ra hắc sắc phi thảm, lại lấy ra tài liệu luyện khí chắc chắn không sai, những cái này đều phù hợp với thể chất viêm hỏa thuộc tính của chính mình.< Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: >Hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ký ức kiếp trước cảm ngộ, phảng phất như hóa thành một loại bản năng, trong tay Từ Huyền viêm hỏa nhẹ nhàng nhảy lên, hóa thành từng sợi diễm lưu rất nhỏ, chỉ chiếm một phần trăm tổng lượng.
Bản mạng viêm hỏa của Từ Huyền, nhiệt độ cực cao, chỉ chốc lát, đã nung chảy phần lớn tài liệu, hóa thành dung dịch nóng chảy thật nhỏ, dung nhập trong hắc sắc phi thảm.
Trong hắc sắc ti thảm từng sợi hồng quang lưu động, theo trăm nghìn nhánh mạch lạc, hướng phía lỗ thủng và vết rách hội tụ đến.
Quá trình này nhìn như giản đơn, nhưng nếu là để một người không hiểu luyện khí đến làm, rất dễ phá hư trận pháp mạch lạc trên pháp bảo, lại tổn hao nhiều linh tính trong đó, dẫn đến hoàn thành tu bổ, sau đó uy năng giảm mạnh.
Hơn nữa, tài liệu thuộc tính phân rõ, dung hợp với nhau, thẩm thấu, không chỉ là một môn học vấn, còn cần kỹ xảo kỹ càng.
Từ Huyền ở trên chiến trường nhiều lần giết địch, tài liệu luyện khí tốt, hoàn toàn không cần lo lắng cùng tiếc nuối, trực tiếp hướng bên trong đúc luyện.
Mục tiêu của hắn không chỉ có riêng tu bổ pháp bảo cực hạn, càng muốn đem tinh luyện trên cơ sở nguyên bản đề thăng phẩm chất của nó.
Ước chừng công phu nửa chén trà nhỏ, hắc sắc ti thảm tu bổ hơn phân nửa, mà viêm hỏa của Từ Huyền tiêu hao cũng cực lớn.
Thấy thế, Từ Huyền lấy ra một đỉnh lô cổ sắc, đầu nhập tài liệu, trong tay hồng quang liên tục hư điểm.
Rất nhanh, trong cái miệng nhỏ đỉnh lô kia, phun ra từng sợi diễm lưu.
Từ Huyền khống chế diễm lưu đỉnh lô này, sau đó dẫn động nó tu bổ hắc sắc ti thảm.
Chân hỏa lô, dưới tình hình chung, hắn đều là dùng để rèn luyện nhục thân, đây vẫn là lần đầu tiên dùng để luyện khí.
Bất quá hiệu quả cũng không sai, duy trì liên tục rất mạnh.
Từ Huyền nhân cơ hội này, khôi phục viêm hỏa.
Hai ngày sau, hắc sắc ti thảm hoàn toàn tu bổ tốt. Từ Huyền lại dùng bản mạng viêm hỏa và hỏa tinh linh quáng tốt nhất tinh luyện.
Vừa mấy ngày, hắc sắc ti thảm trong tay Từ Huyền từ một màu đen ban đầu, dần dần hiện ra một phần ám hồng sắc, thuộc tính thoáng có biến hóa, phẩm chất có chút tăng lên, sử dụng càng thuận buồm xuôi gió.
- Đại công cáo thành.
Giữa trán Từ Huyền lóe ra vui sướng, thân hình nhảy lên, ngồi ở trên hắc sắc phi thảm, bốc lên một tia khí lưu đỏ sậm, "sưu" Trong chớp mắt bay đến giữa không trung, lại hướng thiết lĩnh trọng địa bay đi.
Hắn rõ ràng cảm giác được, tốc độ linh khí phi hành này tăng phúc một chút, trong khoảng thời gian ngắn hiệu quả gia tốc bạo phát so với trước đây mạnh hơn rất nhiều.
Bế quan bảy tám ngày, chiến cuộc trên Thanh Mộc trấn, thay đổi rất nhiều, Tu Giả đến đi xuyên toa, chiến ý dạt dào, mặt mày rạng rỡ.
Từ Huyền không bao lâu tìm được Trương Phong, biết được thời gian gần đây, Trương gia dần dần xoay chuyển thế cục.
- Dựa theo sách lược của Sở Đông, ngày ấy ngươi tĩnh dưỡng, sau đó, bên ta Ngưng Đan kỳ khách trực tiếp xuất thủ, giết chết Đông Phương gia hai gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, còn lấy hòa nhau chuyện lần trước. Hôm nay sĩ khí Đông Phương gia rơi xuống, binh lực điều động không bằng trước đây linh hoạt và từng ra bách biến...
Trương Phong mặt mày rạng rỡ nói.
Trong lòng Từ Huyền lại rõ ràng, Đông Phương gia Tiên Diễn Sư kia, lần trước thôi động bí thuật, muốn cưỡng ép thăm dò bản thân nhân mệnh thiên cơ, kết quả bị phản phệ thụ thương, năng lực tính toán giảm đi.
Mà một bên Thanh Mộc trấn này, có Sở Đông tọa trấn, bày ra chinh chiến, dưới khả năng diễn toán đáng sợ, vài lần xuất kích, đều là quỷ thần khó lường, thẳng kích sơ hở yếu hại của Đông Phương gia.
Trong đầu truyền đến thanh âm chế nhạo của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền lập tức nghĩ đến Đông Phương gia Tiên Diễn Sư kia. Có Ký Ức Tinh Hải bao phủ xuống, muốn rình coi nhân mệnh thiên cơ của hắn, nào có dễ dàng như vậy?
Tại chỗ Trương Thiên Luân nán lại chốc lát, Trương Phong bồi Trương Thiên Luân và Sở Đông cùng nhau rời khỏi.
- Từ huynh, lần này Sở Đông có thể bình yên tiến nhập Thanh Mộc trấn, cũng thật nhiều phiền phức ngươi.
Trương Phong vẻ mặt cảm kích nói.
- Có thể dưới tay Ngưng Đan kỳ cường giả chạy thoát được, có thể dự liệu, tên của Từ huynh tất sẽ truyền xa tứ phương.
Sở Đông đầu tiên là cười, lại bất đắc dĩ thở dài nói:
- Lần này ta suy tính kế hoạch, tuy nói hoàn mỹ, thế nhưng cường giả cấp bậc Kim Đan đại đạo, hoàn toàn không nằm trong phạm vi tính toán của ta.
- Ta biết Sở huynh đã tận lực, lần này có thể bình yên trở về Thanh Mộc trấn, kế hoạch của ngươi công lao không thể nói không lớn.
Từ Huyền cũng biết rõ, Tiên Diễn Sư cũng không phải thần không gì không biết, bọn họ cũng sẽ có sơ hở, hoặc có nhân tố không thể nắm trong tay.
Cáo biệt Trương Phong và Sở Đông, Từ Huyền trở về mật thất linh điện dưỡng thương.
Trên thực tế, Từ Huyền thụ thương không tính là nặng, chỉ cần nghỉ dưỡng mấy ngày, là có thể khôi phục.
Hắn lo lắng là một việc khác.
Phốc!
Hắn mở miệng, phun ra một đồng tước ảm đạm vô quang, cầm trong tay kiểm tra trong chốc lát, phát hiện mặt ngoài cũng không có vết tích tổn thương.
Từ Huyền rõ ràng nhớ kỹ, vật này khi cùng Ngưng Đan kỳ cường giả giao chiến, tựa hồ có chút tổn thương.
Quan sát một lúc lâu, hắn chỉ có thể xác định, tài liệu chế tạo nó rất cứng rắn, thương tổn của nó có thể đến từ linh tính bên trong.
Đem Thất Linh Đồng Tước thu hồi trong cơ thể, Từ Huyền cứng rắn chỉ cảm thấy Nguyệt Quang Bí Châu kia lại phân hoá một tia thanh lương tế lưu, rót vào trong Thất Linh Đồng Tước, xúc tiến nó sản sinh một chút biến hóa không muốn người biết.
Không thể không nói, Nguyệt Quang Bí Châu này công hiệu và thần bí khó có thể thăm dò.
Thất Linh Đồng Tước không có trở ngại, Từ Huyền buông ra một hơi thở, lại lấy ra hắc sắc ti thảm kia. Đây là một kiện linh khí phi hành, cũng có công hiệu phụ trợ, lúc này trên hắc sắc ti thảm có một lỗ thủng cỡ bàn tay trẻ con, khu vực khác cũng có vài vết rách.
Kiện linh khí phụ trợ này tại thời khắc cuối cùng cũng tạo được không ít tác dụng, thập phần hiếm có, Từ Huyền có chút tiếc nuối và bất đắc dĩ.
Hắn nghĩ thầm, có nên tìm một vị Luyện Khí Sư tu bổ linh khí này hay không.
Thế nhưng rất nhanh, trong mắt, linh quang chợt lóe:
- Vì sao phải tìm ngươi tu bổ, tự ta lẽ nào không thể tu bổ được sao?
Trong ký ức kiếp trước, cũng có rất nhiều môn học thức, kiếp trước tại phương diện luyện khí có tạo nghệ bất tục.
Căn cứ kinh nghiệm và ký ức kiếp trước mà xem, Từ Huyền một đời này tu luyện ra bản mạng viêm hỏa là chân hỏa tuyệt hảo để luyện chế pháp bảo.
Dù cho có ký ức kiếp trước cảm ngộ, muốn cho Từ Huyền lập tức luyện chế một kiện pháp bảo, nhưng có thể có chút phiền phức, nhưng chỉ là tu bổ một kiện pháp bảo mà nói, hẳn là không khó.
Hai ba ngày sau, đợi cho nguyên khí triệt để khôi phục, Từ Huyền lấy ra hắc sắc phi thảm, lại lấy ra tài liệu luyện khí chắc chắn không sai, những cái này đều phù hợp với thể chất viêm hỏa thuộc tính của chính mình.< Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: >Hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ký ức kiếp trước cảm ngộ, phảng phất như hóa thành một loại bản năng, trong tay Từ Huyền viêm hỏa nhẹ nhàng nhảy lên, hóa thành từng sợi diễm lưu rất nhỏ, chỉ chiếm một phần trăm tổng lượng.
Bản mạng viêm hỏa của Từ Huyền, nhiệt độ cực cao, chỉ chốc lát, đã nung chảy phần lớn tài liệu, hóa thành dung dịch nóng chảy thật nhỏ, dung nhập trong hắc sắc phi thảm.
Trong hắc sắc ti thảm từng sợi hồng quang lưu động, theo trăm nghìn nhánh mạch lạc, hướng phía lỗ thủng và vết rách hội tụ đến.
Quá trình này nhìn như giản đơn, nhưng nếu là để một người không hiểu luyện khí đến làm, rất dễ phá hư trận pháp mạch lạc trên pháp bảo, lại tổn hao nhiều linh tính trong đó, dẫn đến hoàn thành tu bổ, sau đó uy năng giảm mạnh.
Hơn nữa, tài liệu thuộc tính phân rõ, dung hợp với nhau, thẩm thấu, không chỉ là một môn học vấn, còn cần kỹ xảo kỹ càng.
Từ Huyền ở trên chiến trường nhiều lần giết địch, tài liệu luyện khí tốt, hoàn toàn không cần lo lắng cùng tiếc nuối, trực tiếp hướng bên trong đúc luyện.
Mục tiêu của hắn không chỉ có riêng tu bổ pháp bảo cực hạn, càng muốn đem tinh luyện trên cơ sở nguyên bản đề thăng phẩm chất của nó.
Ước chừng công phu nửa chén trà nhỏ, hắc sắc ti thảm tu bổ hơn phân nửa, mà viêm hỏa của Từ Huyền tiêu hao cũng cực lớn.
Thấy thế, Từ Huyền lấy ra một đỉnh lô cổ sắc, đầu nhập tài liệu, trong tay hồng quang liên tục hư điểm.
Rất nhanh, trong cái miệng nhỏ đỉnh lô kia, phun ra từng sợi diễm lưu.
Từ Huyền khống chế diễm lưu đỉnh lô này, sau đó dẫn động nó tu bổ hắc sắc ti thảm.
Chân hỏa lô, dưới tình hình chung, hắn đều là dùng để rèn luyện nhục thân, đây vẫn là lần đầu tiên dùng để luyện khí.
Bất quá hiệu quả cũng không sai, duy trì liên tục rất mạnh.
Từ Huyền nhân cơ hội này, khôi phục viêm hỏa.
Hai ngày sau, hắc sắc ti thảm hoàn toàn tu bổ tốt. Từ Huyền lại dùng bản mạng viêm hỏa và hỏa tinh linh quáng tốt nhất tinh luyện.
Vừa mấy ngày, hắc sắc ti thảm trong tay Từ Huyền từ một màu đen ban đầu, dần dần hiện ra một phần ám hồng sắc, thuộc tính thoáng có biến hóa, phẩm chất có chút tăng lên, sử dụng càng thuận buồm xuôi gió.
- Đại công cáo thành.
Giữa trán Từ Huyền lóe ra vui sướng, thân hình nhảy lên, ngồi ở trên hắc sắc phi thảm, bốc lên một tia khí lưu đỏ sậm, "sưu" Trong chớp mắt bay đến giữa không trung, lại hướng thiết lĩnh trọng địa bay đi.
Hắn rõ ràng cảm giác được, tốc độ linh khí phi hành này tăng phúc một chút, trong khoảng thời gian ngắn hiệu quả gia tốc bạo phát so với trước đây mạnh hơn rất nhiều.
Bế quan bảy tám ngày, chiến cuộc trên Thanh Mộc trấn, thay đổi rất nhiều, Tu Giả đến đi xuyên toa, chiến ý dạt dào, mặt mày rạng rỡ.
Từ Huyền không bao lâu tìm được Trương Phong, biết được thời gian gần đây, Trương gia dần dần xoay chuyển thế cục.
- Dựa theo sách lược của Sở Đông, ngày ấy ngươi tĩnh dưỡng, sau đó, bên ta Ngưng Đan kỳ khách trực tiếp xuất thủ, giết chết Đông Phương gia hai gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, còn lấy hòa nhau chuyện lần trước. Hôm nay sĩ khí Đông Phương gia rơi xuống, binh lực điều động không bằng trước đây linh hoạt và từng ra bách biến...
Trương Phong mặt mày rạng rỡ nói.
Trong lòng Từ Huyền lại rõ ràng, Đông Phương gia Tiên Diễn Sư kia, lần trước thôi động bí thuật, muốn cưỡng ép thăm dò bản thân nhân mệnh thiên cơ, kết quả bị phản phệ thụ thương, năng lực tính toán giảm đi.
Mà một bên Thanh Mộc trấn này, có Sở Đông tọa trấn, bày ra chinh chiến, dưới khả năng diễn toán đáng sợ, vài lần xuất kích, đều là quỷ thần khó lường, thẳng kích sơ hở yếu hại của Đông Phương gia.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm