Tiên Hà Phong Bạo
Chương 223: Quỷ ảnh ám tập
Nhị phẩm Thông Thần Cổ Tích!
Từ Huyền có chút giật mình, cái này ý nghĩa Thông Thần Cổ Tích kia đối với chính mình cũng rất có hiệu quả.
Nói đến cùng, Thông Thần Cổ Tích là một loại tài nguyên tương đối trân quý trong Tu Giới, thuộc về di sản lịch sử mặt tinh thần.
Mỗi một chỗ Thông Thần Cổ Tích đều ẩn chứa tinh thần linh năng của cổ đại đại thần thông giả, có thể cung cấp cho hậu nhân tìm hiểu. Dưới năm tháng ăn mòn, Thông Thần Cổ Tích linh năng sẽ chậm rãi trôi mất, bất quá tại một ít trận pháp đặc thù gia trì có thể cho cổ lực lượng tinh thần huyền bí này duy trì liên tục thời gian rất lâu.
Trương Phong đem chuyện này nói xong, liền vội vã rời đi.
Từ Huyền mơ hồ phát hiện, tu vi của Trương Phong hoàn toàn đạt được Luyện Khí cửu trọng đỉnh phong, thạm chí chỉ còn nửa bước là đạt đến Luyện Thần Kỳ.
Nghĩ đến nửa tháng trước đây, Trương thị gia tộc đã tốn lực để hắn trùng kích Luyện Thần Kỳ, như vậy sau khi tiến nhập Thông Thần Cổ Tích, có thể có hiệu quả lớn hơn nữa.
Từ Huệ Lan vẫn như cũ nghiên cứu trận pháp, lúc buổi tối, bên ngoài Thanh Sơn Lục Cư truyền đến một trận tiếng phá không.
Một gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, hộ tống Du Cầm trở lại.
- Sư huynh, Huệ Lan tỷ, ta đã trở lại.
Trên khuôn mặt nhỏ của Du Cầm lộ ra vui mừng, ánh mắt thuần mỹ động nhân, đi vào trong Linh Viên, lại hướng vào trong Linh Các nhìn thử.
- Cầm muội, ngươi đã năm ngày không trở lại, nhớ muốn chết ta.
Từ Huệ Lan vẻ mặt kinh hỉ nói, lôi kéo Du Cầm nói chuyện phiếm.
Từ Huyền nghe được thanh âm, cười đi tới.
Mà chính vào lúc này, ngoài Thanh Sơn Lục Cư, truyền đến một thanh âm:
- Xin hỏi, nơi này là phủ đệ của Từ khách nhân phải không? Ta là Án Lệ Tống tài liêu.
Bên ngoài một thân ảnh gầy gò đang đứng, nếu như không chú ý, còn có thể tưởng rằng đó là một cây gậy trúc.
- Đúng.
Trên tay Từ Huệ Lan bấm pháp quyết, đem trận pháp mở ra.
Làm nhị đẳng khách liêu, Từ Huyền mỗi tháng đều có một chút tài liệu tu luyện.
- Người chính là Từ khách nhân phải không?
Ngoài Linh Viên đi vào một thanh niên vẻ mặt tầm thường, cầm một túi trữ vật, tất cung tất kính đi về phía Từ Huyền.
Từ Huyền lại bỗng nhiên sinh ra một tia cảm ứng, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể phát sinh một trận tiếng rung lên trầm thấp, chỉ có chính hắn có thể nghe được.
- Ngươi tên là gì, ta sao lại cảm thấy lạ mặt?
Từ Huyền tâm sinh cảnh giác, nhàn nhạt hỏi.
- Tên của ta là.... đi tìm chết đi!
Thanh niên thanh âm khàn khàn, khi tiếp cận hắn, thân ảnh trở nên nhoáng lên, hóa thành vài đạo tàn ảnh, đánh về phía Từ Huyền. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong sát na, một cổ sát khí băng lãnh, cùng với thần thức âm lãnh quán nhập nội thể, Từ Huyền chỉ cảm thấy cả người băng lãnh, như hãm hầm băng, thiếu chút nữa cứng đờ tại chỗ.
- A!
Nhị nữ Du Cầm và Từ Huệ Lan kinh hô một tiếng, hoa dung thất sắc.
- Là thích khách!
Bá bá bá!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Từ Huyền chỉ cảm thấy hai ba đạo tàn ảnh, đồng thời đánh về phía chính mình, thân phận của đối phương đạt được một trình độ xuất thần nhập hóa.
Bởi vì tất cả đến quá nhanh, thích khách kia tu vi cũng đạt được Luyện Thần Kỳ, Từ Huyền trong khoảng thời gian ngắn khó có thể nhận ra thật giả.
Cũng may Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể toả ra một cổ lực lượng thần bí, đem thần thức của Luyện Thần Kỳ Tiên Sư phát ra, suy yếu rất nhiều. Huyết nhục xương cốt của Từ Huyền dưới công kích cực lớn, dâng lên một cổ khí tức nóng bức.
Xuy một đạo hồ quang thanh lãnh, phía sau đâm tới, hầu như muốn tránh cũng không được.
Từ Huyền gặp nguy không loạn, toàn thân da thịt hiện ra màu sắc như xích đồng, trong cơ thể Nguyên lực bắn ra, không quay đầu lại cũng không nhìn về phía địch nhân.
- Uống!
Cả thân thể hắn trải rộng một tầng hỏa quang hư vô, mắt như nến đỏ, kinh hồn nhảy lên, không nhìn công kích của đối thủ, một phiến ba đào xích sắc kinh hãi đáng sợ, ẩn chứa âm ba chấn nhiếp tâm hồn, hoành hành tứ ngược, trực tảo tứ phương.
Phốc phụ cận một gốc cây đại thụ, dưới ba đào xích sắc cuốn theo tất cả, nhất thời ồn ào thiêu đốt, phát sinh một trận tiếng sét đánh bạo liệt xẹt xẹt.
Khó có thể tưởng tượng, bằng vào một tấm thân thể huyết nhục, có thể sản sinh uy năng đáng sợ như vậy.
Thân ảnh quỷ mị của thích khách kia cùng một kích thiểm điện kinh hồn, nhất thời bị chế trụ, kinh hồn trên người hắn nhất thời nổi lên một trận khói đen, mắt thấy sẽ thiêu đốt.
Đồng thời, một cổ khí tức nóng cháy thiêu đốt, nhảy vào trong cơ thể hắn, không chỉ chấn động khí huyết của hắn, càng có một cổ khí tức cuồng bạo nóng cháy, cùng pháp lực trong cơ thể va chạm với nhau, hoạt nhiệt vô hình thiêu đốt mơ hồ bức hướng linh hồn.
- Cái gì!
Trong mắt thích khách xẹt qua một tia kinh dị, bên ngoài thân tạo nên một cổ đạm tử sắc cương khí, cùng lực lượng thiêu hồn đáng sợ kia đan xen, phát sinh một trận thanh âm sắc bén "xuy xuy".
Loại công kích này lấy thân thể huyết nhục của Từ Huyền làm hạch tâm quét ngang tứ phương, ảnh hưởng Thiên Địa quanh mình, không có khả năng né tránh.
Dù cho người tới tu vi Luyện Thần Kỳ, cũng đã bị ảnh hưởng rất lớn, đem Từ Huyền từ trong nguy cơ giành được chút thời gian thở dốc.
Trong sát na tê liệt đó, xích hồng sắc hỏa diễm trên tay Từ Huyền, xoay chuyển một vòng, hung hăng đánh tới trên thân kiếm cong dài của thích khách kia. Viễn Cổ thể tu lực lượng cơ thể cường đại và Nguyên lực nóng bức cuồng bạo tựa như hỏa sơn bạo phát, khoảng cách bắn ra như vạn mã chạy chồm, chí viêm chí cương.
- Ầm ầm!
Thích khách kia thân hình nhoáng lên, mắt lộ vẻ hoảng sợ, lấy Luyện Thần Kỳ võ tu của hắn kinh hồn ám sát, cũng ở dưới loại tình huống này, một kích thất bại.
Đằng đằng đằng....
Từ Huyền kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình liên tục lùi lại mấy bước về phía sau, chỉ cảm thấy Luyện Thần Kỳ lực chân mạnh mẽ tựa như bùng nổ trong cơ thể, khó chịu cực điểm.
- Bắt thích khách.
Lúc này vừa mới kinh hô hò hét, Du Cầm lập tức vận chuyển tiên pháp, chuẩn bị công kích, Từ Huệ Lan vội khởi động trận pháp trong Linh Viên...
Tăng!
Nhưng mà, thích khách kia một kích không được, lập tức rút đi, hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, một hai lần hô hấp từ trong Linh Viên chợt lóe rồi biến mất.
Ở trọng địa Trương gia này, du cho thích khách kia mạnh mẽ đạt được Luyện Thần Kỳ, cũng không dám có dừng lại chút nào.
- Khặc khặc khặc... Quả nhiên thật sự có tài, khó trách sư đệ ta Quỷ Phong sẽ chết ở trong tay ngươi, lần tới lại lấy mạng chó của ngươi.
Thanh âm quỷ dị biến đổi kỳ ảo bất định, từ bốn phương tám hướng, chỉ duy trì liên tục chốc lát, đã biến mất vô tung.
- Ca ca, ngươi không sao chứ?
Từ Huệ Lan và Du Cầm vội vã đi tới, vẻ mặt lo lắng.
Cả quá trình giao thủ chỉ ở trong điện quang hỏa thạch, người còn lại vẫn không kịp viện trợ.
- Ta không có trở ngại, chỉ là vừa thi triển bí thuật, nguyên khí thoáng có chút tiêu hao.
Từ Huyền đứng ở tại chỗ, vận chuyển Nguyên lực điều tiết khí huyết toàn thân, điều tiết một tia nội thương rất nhỏ kia.
Từ Huyền có chút giật mình, cái này ý nghĩa Thông Thần Cổ Tích kia đối với chính mình cũng rất có hiệu quả.
Nói đến cùng, Thông Thần Cổ Tích là một loại tài nguyên tương đối trân quý trong Tu Giới, thuộc về di sản lịch sử mặt tinh thần.
Mỗi một chỗ Thông Thần Cổ Tích đều ẩn chứa tinh thần linh năng của cổ đại đại thần thông giả, có thể cung cấp cho hậu nhân tìm hiểu. Dưới năm tháng ăn mòn, Thông Thần Cổ Tích linh năng sẽ chậm rãi trôi mất, bất quá tại một ít trận pháp đặc thù gia trì có thể cho cổ lực lượng tinh thần huyền bí này duy trì liên tục thời gian rất lâu.
Trương Phong đem chuyện này nói xong, liền vội vã rời đi.
Từ Huyền mơ hồ phát hiện, tu vi của Trương Phong hoàn toàn đạt được Luyện Khí cửu trọng đỉnh phong, thạm chí chỉ còn nửa bước là đạt đến Luyện Thần Kỳ.
Nghĩ đến nửa tháng trước đây, Trương thị gia tộc đã tốn lực để hắn trùng kích Luyện Thần Kỳ, như vậy sau khi tiến nhập Thông Thần Cổ Tích, có thể có hiệu quả lớn hơn nữa.
Từ Huệ Lan vẫn như cũ nghiên cứu trận pháp, lúc buổi tối, bên ngoài Thanh Sơn Lục Cư truyền đến một trận tiếng phá không.
Một gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, hộ tống Du Cầm trở lại.
- Sư huynh, Huệ Lan tỷ, ta đã trở lại.
Trên khuôn mặt nhỏ của Du Cầm lộ ra vui mừng, ánh mắt thuần mỹ động nhân, đi vào trong Linh Viên, lại hướng vào trong Linh Các nhìn thử.
- Cầm muội, ngươi đã năm ngày không trở lại, nhớ muốn chết ta.
Từ Huệ Lan vẻ mặt kinh hỉ nói, lôi kéo Du Cầm nói chuyện phiếm.
Từ Huyền nghe được thanh âm, cười đi tới.
Mà chính vào lúc này, ngoài Thanh Sơn Lục Cư, truyền đến một thanh âm:
- Xin hỏi, nơi này là phủ đệ của Từ khách nhân phải không? Ta là Án Lệ Tống tài liêu.
Bên ngoài một thân ảnh gầy gò đang đứng, nếu như không chú ý, còn có thể tưởng rằng đó là một cây gậy trúc.
- Đúng.
Trên tay Từ Huệ Lan bấm pháp quyết, đem trận pháp mở ra.
Làm nhị đẳng khách liêu, Từ Huyền mỗi tháng đều có một chút tài liệu tu luyện.
- Người chính là Từ khách nhân phải không?
Ngoài Linh Viên đi vào một thanh niên vẻ mặt tầm thường, cầm một túi trữ vật, tất cung tất kính đi về phía Từ Huyền.
Từ Huyền lại bỗng nhiên sinh ra một tia cảm ứng, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể phát sinh một trận tiếng rung lên trầm thấp, chỉ có chính hắn có thể nghe được.
- Ngươi tên là gì, ta sao lại cảm thấy lạ mặt?
Từ Huyền tâm sinh cảnh giác, nhàn nhạt hỏi.
- Tên của ta là.... đi tìm chết đi!
Thanh niên thanh âm khàn khàn, khi tiếp cận hắn, thân ảnh trở nên nhoáng lên, hóa thành vài đạo tàn ảnh, đánh về phía Từ Huyền. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong sát na, một cổ sát khí băng lãnh, cùng với thần thức âm lãnh quán nhập nội thể, Từ Huyền chỉ cảm thấy cả người băng lãnh, như hãm hầm băng, thiếu chút nữa cứng đờ tại chỗ.
- A!
Nhị nữ Du Cầm và Từ Huệ Lan kinh hô một tiếng, hoa dung thất sắc.
- Là thích khách!
Bá bá bá!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Từ Huyền chỉ cảm thấy hai ba đạo tàn ảnh, đồng thời đánh về phía chính mình, thân phận của đối phương đạt được một trình độ xuất thần nhập hóa.
Bởi vì tất cả đến quá nhanh, thích khách kia tu vi cũng đạt được Luyện Thần Kỳ, Từ Huyền trong khoảng thời gian ngắn khó có thể nhận ra thật giả.
Cũng may Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể toả ra một cổ lực lượng thần bí, đem thần thức của Luyện Thần Kỳ Tiên Sư phát ra, suy yếu rất nhiều. Huyết nhục xương cốt của Từ Huyền dưới công kích cực lớn, dâng lên một cổ khí tức nóng bức.
Xuy một đạo hồ quang thanh lãnh, phía sau đâm tới, hầu như muốn tránh cũng không được.
Từ Huyền gặp nguy không loạn, toàn thân da thịt hiện ra màu sắc như xích đồng, trong cơ thể Nguyên lực bắn ra, không quay đầu lại cũng không nhìn về phía địch nhân.
- Uống!
Cả thân thể hắn trải rộng một tầng hỏa quang hư vô, mắt như nến đỏ, kinh hồn nhảy lên, không nhìn công kích của đối thủ, một phiến ba đào xích sắc kinh hãi đáng sợ, ẩn chứa âm ba chấn nhiếp tâm hồn, hoành hành tứ ngược, trực tảo tứ phương.
Phốc phụ cận một gốc cây đại thụ, dưới ba đào xích sắc cuốn theo tất cả, nhất thời ồn ào thiêu đốt, phát sinh một trận tiếng sét đánh bạo liệt xẹt xẹt.
Khó có thể tưởng tượng, bằng vào một tấm thân thể huyết nhục, có thể sản sinh uy năng đáng sợ như vậy.
Thân ảnh quỷ mị của thích khách kia cùng một kích thiểm điện kinh hồn, nhất thời bị chế trụ, kinh hồn trên người hắn nhất thời nổi lên một trận khói đen, mắt thấy sẽ thiêu đốt.
Đồng thời, một cổ khí tức nóng cháy thiêu đốt, nhảy vào trong cơ thể hắn, không chỉ chấn động khí huyết của hắn, càng có một cổ khí tức cuồng bạo nóng cháy, cùng pháp lực trong cơ thể va chạm với nhau, hoạt nhiệt vô hình thiêu đốt mơ hồ bức hướng linh hồn.
- Cái gì!
Trong mắt thích khách xẹt qua một tia kinh dị, bên ngoài thân tạo nên một cổ đạm tử sắc cương khí, cùng lực lượng thiêu hồn đáng sợ kia đan xen, phát sinh một trận thanh âm sắc bén "xuy xuy".
Loại công kích này lấy thân thể huyết nhục của Từ Huyền làm hạch tâm quét ngang tứ phương, ảnh hưởng Thiên Địa quanh mình, không có khả năng né tránh.
Dù cho người tới tu vi Luyện Thần Kỳ, cũng đã bị ảnh hưởng rất lớn, đem Từ Huyền từ trong nguy cơ giành được chút thời gian thở dốc.
Trong sát na tê liệt đó, xích hồng sắc hỏa diễm trên tay Từ Huyền, xoay chuyển một vòng, hung hăng đánh tới trên thân kiếm cong dài của thích khách kia. Viễn Cổ thể tu lực lượng cơ thể cường đại và Nguyên lực nóng bức cuồng bạo tựa như hỏa sơn bạo phát, khoảng cách bắn ra như vạn mã chạy chồm, chí viêm chí cương.
- Ầm ầm!
Thích khách kia thân hình nhoáng lên, mắt lộ vẻ hoảng sợ, lấy Luyện Thần Kỳ võ tu của hắn kinh hồn ám sát, cũng ở dưới loại tình huống này, một kích thất bại.
Đằng đằng đằng....
Từ Huyền kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình liên tục lùi lại mấy bước về phía sau, chỉ cảm thấy Luyện Thần Kỳ lực chân mạnh mẽ tựa như bùng nổ trong cơ thể, khó chịu cực điểm.
- Bắt thích khách.
Lúc này vừa mới kinh hô hò hét, Du Cầm lập tức vận chuyển tiên pháp, chuẩn bị công kích, Từ Huệ Lan vội khởi động trận pháp trong Linh Viên...
Tăng!
Nhưng mà, thích khách kia một kích không được, lập tức rút đi, hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, một hai lần hô hấp từ trong Linh Viên chợt lóe rồi biến mất.
Ở trọng địa Trương gia này, du cho thích khách kia mạnh mẽ đạt được Luyện Thần Kỳ, cũng không dám có dừng lại chút nào.
- Khặc khặc khặc... Quả nhiên thật sự có tài, khó trách sư đệ ta Quỷ Phong sẽ chết ở trong tay ngươi, lần tới lại lấy mạng chó của ngươi.
Thanh âm quỷ dị biến đổi kỳ ảo bất định, từ bốn phương tám hướng, chỉ duy trì liên tục chốc lát, đã biến mất vô tung.
- Ca ca, ngươi không sao chứ?
Từ Huệ Lan và Du Cầm vội vã đi tới, vẻ mặt lo lắng.
Cả quá trình giao thủ chỉ ở trong điện quang hỏa thạch, người còn lại vẫn không kịp viện trợ.
- Ta không có trở ngại, chỉ là vừa thi triển bí thuật, nguyên khí thoáng có chút tiêu hao.
Từ Huyền đứng ở tại chỗ, vận chuyển Nguyên lực điều tiết khí huyết toàn thân, điều tiết một tia nội thương rất nhỏ kia.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm