Tiên Hà Phong Bạo
Chương 177: Trương Thiên linh thâu (2)
Nguồn: ìm bảo bối?
Từ Huyện lập tức có hứng thú, nhưng hắn không cho rằng, với luyện khí ngũ trọng tu vi của mình, có thể tuệ nhãn thức châu ở đây. Đến đây tìm bảo vật, không chỉ mình hắn, mà còn rất nhiều lão tu giả kinh nghiệm phong phú, thậm chí thỉnh thoảng còn xuất hiện tông ảnh luyện thần kì tiên sư.
Nhưng...vị trong não hải kia, thì có thể thử.
- Tìm ta có việc gì?
Tàn hồn kiếp trước lười biếng nói.
- Hắc hắc, nơi này là chợ tự do trong linh thành, nghe nói có thể tìm thấy bảo bối.
Từ Huyền có chút kì vọng.
- Muốn tìm thấy bảo bối ở những nơi như thế này, chẳng khác gì mò kim đáy bể?
Tàn hồn kiếp trước khó chịu nói.
- Haizzz, cũng đúng.
Từ Huyền gật gật đầu, vận may đúng là có, nhưng chưa chắc sẽ rơi xuống đầu mình.
- Nhưng, ta có thể thử thi triển một loại linh hồn bí thuật, có thể cảm ứng một số bảo vật chưa biết trong khu vực này. Tương ứng, hồn lực của ta sẽ thất thoát một ít, chí ít sẽ phải ngủ say trong nửa tháng liền.
Tàn Hồn kiếp trước đột nhiên chuyển chủ đề.
- Quả nhiên có loại bí thuật này? Cảm tình không tệ mà!
Từ Huyền mừng rỡ nói.
- Hừ, cái đó phải xem vận khí của ngươi, nếu trong chợ tự do này, tất cả đều là rác rưởi, cho dù bí thuật thi triển thành công, cũng chỉ khiến ta mất công ngủ say nửa tháng.
Tàn hồn kiếp trước không cho là vậy.
Đều là rác rưởi?
Từ Huyền nhìn lướt một lượt chợ tự do, ít nhất có hơn một ngàn quầy hàng cùng vô số vật phẩm, muôn màu muôn sắc, nếu nói tất cả đều là rác rưởi, ai dám khẳng định?
- Ngươi cứ thử đi, đến Hoàng Long Thành một chuyến, chẳng dễ dàng gì.
Từ Huyền có chút kích động.
Từ Huyền và tàn hồn kiếp trước thương nghị một lúc, người sau cuối cùng cũng phải miễn cưỡng nhận lời.
Những chuyện kiểu này bao giờ cũng có chút thành phần may mắn, nếu thành công tìm được bảo bối, tàn hồn kiếp trước phải ngủ say nửa tháng cũng đáng giá; nhưng nếu cả chợ tự do này, đều là những thứ rác rưởi, vậy thì cái giá phải trả quá lớn.
Nhưng càng là loại kết quả không thể dựa đoán, càng khiến người ta sản sinh kì vọng, sẵn sàng nếm thử.
Nhưng, xét cái giá phải trả để thi triển linh hồn bí thuật, Từ Huyền quyết định, trước khi rời khỏi Hoàng Long Thành, mới bắt đầu thử.
Mục đích lần này đến Hoàng Long Thành, thập phần rõ ràng, ai chính ai phủ, Từ Huyền hiểu rất rõ. Một điểm quan trọng hơn, tàn hồn kiếp trước ngủ say, Từ Huyền không thể sử dụng năng lực thu nạp bảo vật của kí ức tinh hải, hành sự cũng sẽ có chút không thuận tiện.
Sau một hồi lang thang trong chợ, với câp độ luyện khí kì của Từ Huyền, đúng là không có năng lực tuệ nhãn thức châu thật.
Từ Huyền mất nửa canh giờ, mua một lượng lớn thiên địa linh tài trong chợ tự do, trong đó chủ yếu là nguyên liệu viêm tính.
Số viêm tính linh tài này, đủ để Từ Huyền sử dụng trong một thời gian dài, nhưng phẩm cấp thì tương đối thấp.
Thấy vậy, Từ Huyền lại bảo thiếu niên dẫn mình đi đến một số cửa tiệm trong thành. Số lượng linh tàu trong những cửa tiệm đó rất nhiều, có thể lựa chọn một số loại có đẳng cấp tương đối cao.
Từ Huyền mua không ít nhị phẩm viêm tính linh tài, linh thạch trong tay vèo vèo chảy ra ngoài mà không hề cảm thấy xót xa.
Nhị phẩm linh tài, ở khu vực Hoàng Long Thành, tương đối trân quý, nhưng không quá quan trọng. Vì mục đích cẩn trọng, Từ Huyền còn chia ra nhiều cửa hàng, mua riêng từng loại.
Cả quãng đường, thiếu niên Tiểu Long, liên tục tặc lưỡi, vị khách quý này, đúng là vốn liếng hùng hậu.
Trừ linh tài, Từ Huyền còn mua một số viêm tính linh đan, những thứ này đều có tác dụng hỗ trợ nâng cao nguyên lực.
Sau hai canh giờ, linh tài cần mua, đều đã mua đủ, Từ Huyền còn muốn thử chút vận khí, kiếm ít tam phẩm linh tài.
Nghĩ đến xích xà quả, là biết ngay dược hiệu của tam phẩm linh tài, nếu có thêm một số viêm tính tam phẩm linh tài, khiến chân hỏa lô sản sinh phẩm chất chân hỏa cao hơn, sẽ có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện của Từ Huyền.
Nhưng tam phẩm linh tài, cho dù ở Hoàng Long Thành, cũng là thứ không hề nhỏ, Từ Huyền vẫn chưa hoàn toàn yên tâm với thiếu niên dẫn đường bên cạnh mình, để đảm bảo an toàn, Từ Huyền quyết định tạm thời đẩy nó ra sau.
Tiếp theo, Từ Huyền phải làm một chuyện quan trọng nhất của chuyến đi này.
- Tiểu Long, cửa hàng linh tài hoặc linh dược quy mô lớn nhất Hoàng Long Thành, có những nhà nào?
Từ Huyền thản nhiên hỏi.
- Hồi Từ tiên sĩ, ta đề cử ngài đi "Trương Thiên linh lâu", đây là một cửa hàng tổng hợp, mua bán các loại linh tài, còn kiêm luôn phương diện linh dược, linh ngọc, uy tín rất tốt, già trẻ không gạt. Ngoài ra, "Hoàng Long Các" của Đông Phương gia tộc, quy mô cũng không hề thua kém, nhưng ta không kiến nghị đi.
Thiếu niên Tiểu Phi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Ồ? Tại sao không kiến nghị đi "Hoàng Long Các". Từ Huyền có chút hiếu kì hỏi.
Thiếu niên cẩn trọng, nhìn trước nhìn sau, hạ thấp giọng nói giải thích:
- Bởi vì đông gia sau lưng "Hoàng Long Các" chính là Đông Phương gia tộc nổi tiếng xấu xa, bọn chúng kinh doanh cửa hàng, có lúc lũng đoạn thị trường, hành sự bất chấp thủ đoạn, trước đây từng có một số tu giả tu vi tương đối thấp, chịu thiệt ở đó.
Đông Phương gia tộc?
Từ Huyền nghe mấy chữ này, trong lòng bỗng dưng bốc lên một luồng nộ hỏa: Chân phụ thân, chính là bị Đông Phương gia thiếu chủ Đông Phương Bá đả thương.
Lần này đến Hoàng Long Thành, tìm kiếm "tam linh lộc huyết", chính là muốn trị khỏi vết thương trên chân phụ thân. Nhân quả này, Từ Huyền đương nhiên sẽ không quên.
Một lúc sau, thiếu niên dẫn Từ Huyền đến "Trương Thiên linh lâu", đây là một tòa linh lâu năm tầng, cả năm tầng đều dùng một loại linh mộc thiển bích sắc xây dựng, có một loại khí vận cổ điển nội liễm.
Từ Huyền dừng thân hình, nói với thiếu niên bên cạnh:
- Được rồi, Hoàng Long Thành ta đã hiểu được ít nhiều, đa tạ ngươi dẫn đường cho ta, mấy miếng linh thạch này, coi như thưởng thêm cho ngươi.
Thiếu niên nhận mấy miếng linh thạch, mắt lộ hỉ sắc, liên tục cảm ơn, lại nói với Từ Huyền:
- Đông gia sau lưng Trương Thiên linh lâu là Trương Thị gia tộc, phương diện uy tín, có thể yên tâm.
Từ Huyền gật gật đầu, đi vào trong tòa linh lâu, lập tức cảm nhận được linh khí nhu hòa chính đại bên trong, thập phần dễ chịu.
Nếu nói đến Trương Thị gia tộc, cửa hiệu linh tài trên trấn, Từ Huyền đi qua mấy lần, cũng có chút ấn tượng, không ngờ Trương Thiên linh lâu này, cũng từ cùng một gia tộc.
Đương nhiên, nếu luận quy mô, "Trương gia linh lâu" này lớn gấp mười lần cửa hiệu linh tài trên trấn.
Riêng tầng một linh lâu, đã có mấy quầy hàng lớn, phân biệt đối ứng thiên địa linh tài, linh đan linh dược, linh ngọc kì thạch.
Tu giả ra vào tầng một rất nhiều, hoặc là mua vào, hoặc là bán ra, náo nhiệt vô cùng.
Từ Huyền loanh quanh một lúc, phát hiện phần lớn là một số linh tài linh đan thường gặp, hắn đã mua đủ ở chợ tự do và một số cửa hiệu khác.
Hắn đứng dậy tiến lên lầu hai, linh tài linh đan ở đây, đẳng cấp và phẩm chất, rõ ràng cao hơn, liên tiếp có thể nhìn thấy nhị phẩm linh tài và linh đan.
Nhưng "tam linh lộc huyết" mà Từ Huyền cần, chí ít là tam phẩm linh tài trở lên, hơn nữa còn cực kì hiếm gặp.
Từ Huyện lập tức có hứng thú, nhưng hắn không cho rằng, với luyện khí ngũ trọng tu vi của mình, có thể tuệ nhãn thức châu ở đây. Đến đây tìm bảo vật, không chỉ mình hắn, mà còn rất nhiều lão tu giả kinh nghiệm phong phú, thậm chí thỉnh thoảng còn xuất hiện tông ảnh luyện thần kì tiên sư.
Nhưng...vị trong não hải kia, thì có thể thử.
- Tìm ta có việc gì?
Tàn hồn kiếp trước lười biếng nói.
- Hắc hắc, nơi này là chợ tự do trong linh thành, nghe nói có thể tìm thấy bảo bối.
Từ Huyền có chút kì vọng.
- Muốn tìm thấy bảo bối ở những nơi như thế này, chẳng khác gì mò kim đáy bể?
Tàn hồn kiếp trước khó chịu nói.
- Haizzz, cũng đúng.
Từ Huyền gật gật đầu, vận may đúng là có, nhưng chưa chắc sẽ rơi xuống đầu mình.
- Nhưng, ta có thể thử thi triển một loại linh hồn bí thuật, có thể cảm ứng một số bảo vật chưa biết trong khu vực này. Tương ứng, hồn lực của ta sẽ thất thoát một ít, chí ít sẽ phải ngủ say trong nửa tháng liền.
Tàn Hồn kiếp trước đột nhiên chuyển chủ đề.
- Quả nhiên có loại bí thuật này? Cảm tình không tệ mà!
Từ Huyền mừng rỡ nói.
- Hừ, cái đó phải xem vận khí của ngươi, nếu trong chợ tự do này, tất cả đều là rác rưởi, cho dù bí thuật thi triển thành công, cũng chỉ khiến ta mất công ngủ say nửa tháng.
Tàn hồn kiếp trước không cho là vậy.
Đều là rác rưởi?
Từ Huyền nhìn lướt một lượt chợ tự do, ít nhất có hơn một ngàn quầy hàng cùng vô số vật phẩm, muôn màu muôn sắc, nếu nói tất cả đều là rác rưởi, ai dám khẳng định?
- Ngươi cứ thử đi, đến Hoàng Long Thành một chuyến, chẳng dễ dàng gì.
Từ Huyền có chút kích động.
Từ Huyền và tàn hồn kiếp trước thương nghị một lúc, người sau cuối cùng cũng phải miễn cưỡng nhận lời.
Những chuyện kiểu này bao giờ cũng có chút thành phần may mắn, nếu thành công tìm được bảo bối, tàn hồn kiếp trước phải ngủ say nửa tháng cũng đáng giá; nhưng nếu cả chợ tự do này, đều là những thứ rác rưởi, vậy thì cái giá phải trả quá lớn.
Nhưng càng là loại kết quả không thể dựa đoán, càng khiến người ta sản sinh kì vọng, sẵn sàng nếm thử.
Nhưng, xét cái giá phải trả để thi triển linh hồn bí thuật, Từ Huyền quyết định, trước khi rời khỏi Hoàng Long Thành, mới bắt đầu thử.
Mục đích lần này đến Hoàng Long Thành, thập phần rõ ràng, ai chính ai phủ, Từ Huyền hiểu rất rõ. Một điểm quan trọng hơn, tàn hồn kiếp trước ngủ say, Từ Huyền không thể sử dụng năng lực thu nạp bảo vật của kí ức tinh hải, hành sự cũng sẽ có chút không thuận tiện.
Sau một hồi lang thang trong chợ, với câp độ luyện khí kì của Từ Huyền, đúng là không có năng lực tuệ nhãn thức châu thật.
Từ Huyền mất nửa canh giờ, mua một lượng lớn thiên địa linh tài trong chợ tự do, trong đó chủ yếu là nguyên liệu viêm tính.
Số viêm tính linh tài này, đủ để Từ Huyền sử dụng trong một thời gian dài, nhưng phẩm cấp thì tương đối thấp.
Thấy vậy, Từ Huyền lại bảo thiếu niên dẫn mình đi đến một số cửa tiệm trong thành. Số lượng linh tàu trong những cửa tiệm đó rất nhiều, có thể lựa chọn một số loại có đẳng cấp tương đối cao.
Từ Huyền mua không ít nhị phẩm viêm tính linh tài, linh thạch trong tay vèo vèo chảy ra ngoài mà không hề cảm thấy xót xa.
Nhị phẩm linh tài, ở khu vực Hoàng Long Thành, tương đối trân quý, nhưng không quá quan trọng. Vì mục đích cẩn trọng, Từ Huyền còn chia ra nhiều cửa hàng, mua riêng từng loại.
Cả quãng đường, thiếu niên Tiểu Long, liên tục tặc lưỡi, vị khách quý này, đúng là vốn liếng hùng hậu.
Trừ linh tài, Từ Huyền còn mua một số viêm tính linh đan, những thứ này đều có tác dụng hỗ trợ nâng cao nguyên lực.
Sau hai canh giờ, linh tài cần mua, đều đã mua đủ, Từ Huyền còn muốn thử chút vận khí, kiếm ít tam phẩm linh tài.
Nghĩ đến xích xà quả, là biết ngay dược hiệu của tam phẩm linh tài, nếu có thêm một số viêm tính tam phẩm linh tài, khiến chân hỏa lô sản sinh phẩm chất chân hỏa cao hơn, sẽ có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện của Từ Huyền.
Nhưng tam phẩm linh tài, cho dù ở Hoàng Long Thành, cũng là thứ không hề nhỏ, Từ Huyền vẫn chưa hoàn toàn yên tâm với thiếu niên dẫn đường bên cạnh mình, để đảm bảo an toàn, Từ Huyền quyết định tạm thời đẩy nó ra sau.
Tiếp theo, Từ Huyền phải làm một chuyện quan trọng nhất của chuyến đi này.
- Tiểu Long, cửa hàng linh tài hoặc linh dược quy mô lớn nhất Hoàng Long Thành, có những nhà nào?
Từ Huyền thản nhiên hỏi.
- Hồi Từ tiên sĩ, ta đề cử ngài đi "Trương Thiên linh lâu", đây là một cửa hàng tổng hợp, mua bán các loại linh tài, còn kiêm luôn phương diện linh dược, linh ngọc, uy tín rất tốt, già trẻ không gạt. Ngoài ra, "Hoàng Long Các" của Đông Phương gia tộc, quy mô cũng không hề thua kém, nhưng ta không kiến nghị đi.
Thiếu niên Tiểu Phi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Ồ? Tại sao không kiến nghị đi "Hoàng Long Các". Từ Huyền có chút hiếu kì hỏi.
Thiếu niên cẩn trọng, nhìn trước nhìn sau, hạ thấp giọng nói giải thích:
- Bởi vì đông gia sau lưng "Hoàng Long Các" chính là Đông Phương gia tộc nổi tiếng xấu xa, bọn chúng kinh doanh cửa hàng, có lúc lũng đoạn thị trường, hành sự bất chấp thủ đoạn, trước đây từng có một số tu giả tu vi tương đối thấp, chịu thiệt ở đó.
Đông Phương gia tộc?
Từ Huyền nghe mấy chữ này, trong lòng bỗng dưng bốc lên một luồng nộ hỏa: Chân phụ thân, chính là bị Đông Phương gia thiếu chủ Đông Phương Bá đả thương.
Lần này đến Hoàng Long Thành, tìm kiếm "tam linh lộc huyết", chính là muốn trị khỏi vết thương trên chân phụ thân. Nhân quả này, Từ Huyền đương nhiên sẽ không quên.
Một lúc sau, thiếu niên dẫn Từ Huyền đến "Trương Thiên linh lâu", đây là một tòa linh lâu năm tầng, cả năm tầng đều dùng một loại linh mộc thiển bích sắc xây dựng, có một loại khí vận cổ điển nội liễm.
Từ Huyền dừng thân hình, nói với thiếu niên bên cạnh:
- Được rồi, Hoàng Long Thành ta đã hiểu được ít nhiều, đa tạ ngươi dẫn đường cho ta, mấy miếng linh thạch này, coi như thưởng thêm cho ngươi.
Thiếu niên nhận mấy miếng linh thạch, mắt lộ hỉ sắc, liên tục cảm ơn, lại nói với Từ Huyền:
- Đông gia sau lưng Trương Thiên linh lâu là Trương Thị gia tộc, phương diện uy tín, có thể yên tâm.
Từ Huyền gật gật đầu, đi vào trong tòa linh lâu, lập tức cảm nhận được linh khí nhu hòa chính đại bên trong, thập phần dễ chịu.
Nếu nói đến Trương Thị gia tộc, cửa hiệu linh tài trên trấn, Từ Huyền đi qua mấy lần, cũng có chút ấn tượng, không ngờ Trương Thiên linh lâu này, cũng từ cùng một gia tộc.
Đương nhiên, nếu luận quy mô, "Trương gia linh lâu" này lớn gấp mười lần cửa hiệu linh tài trên trấn.
Riêng tầng một linh lâu, đã có mấy quầy hàng lớn, phân biệt đối ứng thiên địa linh tài, linh đan linh dược, linh ngọc kì thạch.
Tu giả ra vào tầng một rất nhiều, hoặc là mua vào, hoặc là bán ra, náo nhiệt vô cùng.
Từ Huyền loanh quanh một lúc, phát hiện phần lớn là một số linh tài linh đan thường gặp, hắn đã mua đủ ở chợ tự do và một số cửa hiệu khác.
Hắn đứng dậy tiến lên lầu hai, linh tài linh đan ở đây, đẳng cấp và phẩm chất, rõ ràng cao hơn, liên tiếp có thể nhìn thấy nhị phẩm linh tài và linh đan.
Nhưng "tam linh lộc huyết" mà Từ Huyền cần, chí ít là tam phẩm linh tài trở lên, hơn nữa còn cực kì hiếm gặp.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm