Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ
Chương 96: Kiều Đại Tâm mất trinh (1)
Editor: Tư Di
"Không, không thể nào! Sao bây giờ cô lại xuất hiện ở đây?" Kiều Đại Vân quá mức kích động, mà quên mất mình đang ở chỗ nào, hoàn toàn luống cuống. Cô tỉ mỉ lên kế hoạch mọi thứ, sao có thể thất bại như vậy được? Đáng lẽ lúc này Tiêu Tiệp phải ngủ trong phòng với người đàn ông khác, chờ cô đến tố giác cô ta, từ đó khiến cô ta thân bại danh liệt, cuối cùng không ngóc đầu lên được chứ!
Tục ngữ nói không sai, một người hi vong càng nhiều, thì càng thất vọng hơn. Kiều Đại Vân cho rằng cô có thể mượn cơ hội này khiến Bạch Tiêu Tiệp xong đời, lại không nghĩ rằng cô ta không bị lừa, điều này khiến cô không thể nào chấp nhận được!
"Theo lời của Kiều Đại Vân, chẳng lẽ tôi không nên ở chỗ này mà nên ở một chỗ nào khác sao?" Tiêu Tiệp nói bóng nói gió, cười nói tự nhiên nhìn Kiều Đại Vân.
Những người khác cũng hơi cảm thấy kỳ lạ, lời nói của Kiều Đại Vân quá mức hàm ý, khiến người ta nảy sinh suy đoán.
"Kiều Đại Vân, cô nói Tiêu Tiệp không nên ở chỗ này, vậy cô nói xem cô ấy nên ở chỗ nào?" Dung tiểu thư lên tiếng, cô là con người ngay thẳng, bình thường không quen tính toán sau lưng người khác. Trước đây có nghe nói Tiêu Tiệp là người phụ nữ kiêu ngạo không coi ai ra gì, nhưng bây giờ gặp mặt mới phát hiện không như lời đồn đại bên ngoài.
Tiêu Tiệp là con người thẳng thắn khiến cô vừa gặp đã thích, cho nên theo bản năng muốn giúp cô ấy nói chuyện.
Kiều Đại Vân ngẩn ra, ngay sau đó sắc mặt trắng bệch, cô ý thực được bản thân luống cuống. Vội vàng cười nói: "Tiêu Tiệp, chỉ là tôi quá mức quan tâm đến cô thôi, vừa rồi không thấy cô ở đây, nên cho là đã xảy ra chuyện….cô đừng trách nha."
Cổ họng giống như bị nghẹn thứ gì đó, khiến cô nói chuyện cực kỳ mất tự nhiên.
Tiêu Tiệp nhìn nụ cười miễn cưỡng của Kiều Đại Vân, trong lòng biết nhất định cô ta cực kỳ thất vọng, không buông tha bất kỳ cơ hội nào khiên cô thân bại danh liệt, quả thực nham hiểm độc ác!
Vì lúc đầu bản thân không phản kháng, Kiều Đại Vân tưởng rằng cô dễ bị bắt nạt sao? Cô không thích lục đục đấu đá của phụ nữ, lúc mới gả cho Tịch Âu Minh, cũng không để ý suy nghĩ gì, cho nên mới hờ hững đón nhận, khiến cho con đường tình cảm của hai người khó khăn hơn một chút.
Nhưng mà, như thế có thể nghĩ là cô sẽ tiếp tục làm đà điểu, cứ mặc cho người khác bắt nạt không phản kháng sao?
"Cảm ơn sự quan tâm của Kiều Đại Vân với tôi, có điều hôm nay Kiều Đại Tâm cũng có mặt ở bữa tiệc, sao giờ lại không thấy cô ấy, cô nên quan tâm cô ấy hơn, cũng không nên vì người chị em là tôi mà quên mất em gái ruột của mình." Lời nói của Tiêu Tiệp cực kỳ hợp lý hợp tình, khiến cho người khác nghe cảm thấy cực kỳ thoải mái, nụ cười cũng cực kỳ ôn hòa.
Ngoài mặt ca ngợi Kiều Đại Vân quan tâm chị em tốt, nhưng thực ra ý nghĩa trong lời nói là, có ai quan tâm một người ngoài hơn người thân của mình, không phải có mục đích nào đó sao?
Quả nhiên sắc mặt của Kiều Đại Vân sau khi nghe xong càng trở nên trắng bệch, cũng không phải vì ánh mắt khinh thường của người khác, mà là…….
Quả thật như lời nói của Bạch Tiêu Tiệp, em gái cô không có ở chỗ này, nói một cách chính xác hơn, không thấy em gái của cô đâu! Lúc này, vừa đúng lúc không thấy, chẳng lẽ…….
Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, Kiều Đại Vân liếc mắt nhìn Tiêu Tiệp, lại phát hiện đôi mắt cô ta đen nhánh như đêm, người ngoài nhìn vào sẽ như đại dương cuốn hút người, nhưng theo cô thấy, lại giống như địa ngục tỏa ra ánh sáng châm điếm.
"Không phải nói có người thông dâm ở đây sao? Vậy thì mở cửa ra xem rốt cuộc có chuyện này không, tránh cho mọi người mất công đi một chuyến!" Có người không nhịn được đề nghị, vốn là đến hóng chuyện, giờ không thấy gì cả, dĩ nhiên là cảm thất buồn bực.
Có người mở miệng, lập tức có nhiều người hưởng ứng, thật nóng lòng muốn xem thực sự có người thông dâm ở bên trong không, cũng để mọi người thỏa mãn tò mò.
Chuyện lớn xảy ra trên người người khác, chẳng khác nào chuyện giải buồn trong mắt bọn họ didd.lqd. Con người ấy mà, chính là như vậy, bản tính thích hóng chuyện, nhất là hóng chuyện của người khác!
"Được, vậy thì theo ý của mọi người, tôi cũng muốn xem rốt cuộc trong phòng này có từng xảy ra chuyện dơ bẩn mắt người hay không!" Dung tiểu thư nghiêm nghị nói.
Cả đời cô tin Phật, dạy tín ngưỡng, cho nên mới thành lập quỹ từ thiện. Nếu như thật sự nhà của mình bị người ta dùng làm chuyện không ra gì, vậy thì thật muốn cho cô ta một cái tát ngay trước mặt mọi người!
Tiện nhân Bạch Tiêu Tiệp này, nhất định tính kế em gái cô!
Lúc này trong đầu Kiều Đại Vân chỉ có một suy nghĩ, không thể để người khác mở cánh cửa này ra, nếu Bạch Tiêu Tiệp dám quang minh chính đại đứng ở chỗ này, hơn nữa còn nói đến em gái của cô, vậy thì cô dám khẳng định 100%, nhất định không phải là chuyện cô muốn nhìn thấy!
Lúc đầu cô muốn mở cánh cửa này để người ta nhìn thấy cảnh tượng bên trong đến cỡ nào, bây giờ cô lại không muốn người ta mở ra biết bao nhiêu, nếu như mở ra hậu quả khó lường.
Lập tức muốn nói gì đó, nhưng Kiều Đại Vân còn chưa kịp mở miệng, đã có tiếng thét chói tai từ trong phòng truyền ra. Vừa nghe thấy tiếng thét kia, Kiều Đại Vân liền muốn chết
Giọng kia không phải của người lạ, mà là giọng cô đã nghe hơn hai mươi năm, giọng của em gái cô!
Hóng thấy có chuyện, trên mặt mọi người đều lóe lên hưng phấn, giống như thấy được cảnh tượng bên trong.
Dung tiểu thư ngẩn ra, sau đó bước nhanh tới, vặn tay nắm cửa, mở ra.........
Cả người Kiều Đại Tâm không có mảnh vải che thân, quấn lấy hai người đàn ông. Lúc này sau khi nghe thấy tiếng mở cửa, sợ hãi quay đầu lại, trong lòng cô lúc này thoáng hiện lên một ý nghĩ…… Cô xong rồi!
Cô không ngừng suy nghĩ, cô biết mình bị tính kế, dưới tình huống này cô có trăm miệng cũng không thể bào chữa. Không ai giúp được cô, nhưng cô không thể để cho mình cứ chết như vậy được, cho dù có chết cũng phải kéo một người chịu tội thay, nhất thời ánh mắt độc ác nhìn Tiêu Tiệp, cô ta đứng ở phía sau cố tỏ ra vẻ kinh ngạc, nhưng đáy mắt lại thoáng hiện lên tia sáng.
"Cô….. Cô thật sự quá đáng, tại sao có thể làm loại chuyện không biết xấu hổ như vậy trong nhà tôi!" Dung tiểu thư cực tức giận, đến mức tay run lên.
"Ôi, thật không ngờ, một lần hai!"
"Từ lâu đã nghe nói bạn gái Hà thiếu hiền thục nhã nhặn, lại không ngờ có một người em gái như thế này, gen thật quái dị." Có người nửa đùa nửa thật nói.
"Tục ngữ nói không sai, trên không nghiêm dưới sẽ loạn……"
Kiều Đại Vân mím chặt môi, không nói được nên lời.
Hai người đàn ông này đã bị người ta khống chế, chỉ dùng một cái khăn che kín phần dưới. Kiều Đại Tâm tự che lấy mình, trong ánh mắt nhìn Tiêu Tiệp có sự buồn bã, uất ức, tức giận nhưng lại không thể làm gì, nước mắt nhất thời tuôn ra, nói: "Chị Tiêu Tiệp, sao chị lại tính kế tôi? Tôi tốt bụng đỡ chị vào trong phòng nghỉ ngơi, tại sao chị lại làm như vậy với tôi?"
Người phụ nữ này, quả là biết cách kiếm cớ cho mình, phản ứng đúng là thiếu kiên nhẫn, ý tốt thì không có, ý xấu thì tùy tiện nghĩ ra cả đống, thật đúng là được chị gái truyền dạy.
Trong con mắt Tiêu Tiệp tràn đầy kinh ngạc: "Kiều Đại Tâm, cô nói cái gì? Tôi đối xử với cô không tệ, còn coi cô là em gái ruột thịt, sao có thể tính kế cô được đây? Hơn nữa tất cả mọi người đều thấy, tôi cũng vừa mới vào đây, sao có cơ hội chạm mặt với cô? Hơn nữa, đúng là vừa rồi tôi cũng muốn vào gian phòng này nghỉ ngơi, nhưng khi tới nơi lại không thấy đau đầu nữa, vì vậy liền ra ngoài đi dạo một vòng với Hạ tiểu thư, ai ngờ quay lại thì xảy ra chuyện này."
Lúc này Hạ tiểu thư cũng đi tới nói: "Điều Tiêu Tiệp nói là thật, tôi và cô ấy cũng vừa mới từ bên ngoài quay lại, cô không cần vu oan cho người tốt."
Điều Hà tiểu thư nói cũng là thật, đúng là vừa rồi Tiêu Tiệp có ra ngoài đi dạo một vòng với cô ấy.
Có người ở đây không nhịn được giúp Tiêu Tiệp nói chuyện, ầm ĩ khắp nơi.
Kiều Đại Tâm đứng ở đó bơ vơ không nơi nương tựa, ngay cả Kiều Đại Vân cũng không dám mở miệng, không phải cô không muốn giúp em gái của mình, mà là vì tình trạng bây giờ càng giúp càng rồi.
Đúng lúc này, hiện trường càng loạn hơn vì ở chỗ người dẫn đường, Tịch Âu Minh và mấy người đàn ông xuất hiện, bọn họ đều đến đón người phụ nữ của mình về nhà.
"Xảy ra chuyện gì?" Tịch Âu Minh không để ý tới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, đi thẳng đến trước mặt Tiêu Tiệp, cực kỳ tự nhiên ôm eo của cô.
Tiêu Tiệp buồn rầu dựa vào ngực Tịch Âu Minh, bực bội nói: "Em không sao, chỉ có điều Kiều Đại Tâm……." Cô không nói câu tiếp theo, dù sao chuyện cũng ngay ở trước mắt, mọi người tự nhìn cũng hiểu.
Bờ môi Kiều Đại Tâm run run, cả đời này người cô quan tâm nhất là Tịch Âu Minh, luôn nghĩ có một ngày sẽ gả cho anh ấy, nhưng mà bây giờ tất cả đều đã bị phá hủy d.dldqdi. Cô không còn cơ hội nào nữa, muốn thanh minh cho bản thân nhưng lại không tìm được lý do, không lấy được cớ, ngay sau đó kích động đến mức hai mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.
Bữa tiệc cứ kết thúc như vậy.
Sau khi đặt em gái vào trong xe, Kiều Đại Vân nhìn chằm chằm Tiêu Tiệp. Những người khác đều bỏ đi, Tiêu Tiệp tốt bụng ở lại giúp Kiều Đại Vân, nói trắng ra chính là cười nhạo Kiều Đại Vân.
Kiều Đại Vân giơ tay lên muốn tát Tiêu Tiệp, lại bị Tiêu Tiệp bắt được: "Đối với tâm cơ của cô tôi vô cùng khâm phục, không biết cô có hài lòng với chuyện bản thân tự sắp xếp hay không?"
Kiều Đại Vân muốn thoát ra, nhưng Tiêu Tiệp khỏe hơn cô nhiều, lúc này tạm thời cô không thoát ra được, trái lại còn làm đau tay mình.
Nhìn Tiêu Tiệp như đang cười, nhưng đáy mắt lại lộ ra ánh sáng sắc nhọn như dao, không biết vì sao trong lòng Kiều Đại Vân cũng có chút sợ. Hình như kể từ khi gặp lại đến nay, cô chưa lần nào quang minh chính đại thắng Tiêu Tiệp, trừ những thủ đoạn người ngoài cuộc không nhận ra. Cái người vẫn bị mình bắt nạt trước đây, hình như bây giờ đã thay đổi. Cô tự nhận thủ đoạn của mình rất cao, nhưng hôm nay lại thua trong tay người từng là bại tướng của mình, trong lòng cô lúc này không nói ra được tư vị.
"Cô cũng đủ độc ác, phá hủy trong sạch của em gái tôi!" Kiều Đại Vân cắn răng nghiến lợi nói, lại quên mất, nếu như mưu kế của cô thành công, hôm nay người bị phá hủy trong sạch chính là Tiêu Tiệp.
Tiêu Tiệp chớp chớp mắt nói: "Cái này không phải do cô ban tặng sao? Cũng nhờ Kiều Đại Vân cao tay, có đầu óc. Nếu không chỉ bằng vào tôi, sao có thể nghĩ ra cách thông minh như vậy đây?"
Lời nói của Tiêu Tiệp khiến Kiều Đại Vân nghẹn không nói được lời nào, chỉ trừng cặp mắt ác độc nhìn Tiêu Tiệp chằm chằm.
"Đúng rồi, hôm nay là em gái cô, lần sau…… Chính là cô rồi." Tiêu Tiệp mỉm cười nói, buông tay của Kiều Đại Vân ra, xoay người rời đi.
Nhìn Tiêu Tiệp tao nhã rời đi, Kiều Đại Vân hận nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng lúc này lại không có cách nào.
Tiêu Tiệp đi được mấy bước thì nghe thấy một chút âm thanh phát ra từ trong xe phía sau, tiếp theo là nghe thấy giọng hoảng hốt trấn an của Kiều Đại Vân. Cô quay đầu lại nhìn, ánh mắt trầm hơn một chút. Trải qua chuyện ngày hôm nay, danh tiếng của Kiều Đại Tâm coi như bị phá hủy hoàn toàn. Mặc dù bây giờ đang là thế kỷ 21, nhưng chuyện một người phụ nữ lên giường với hai người đàn ông cùng một lúc vẫn là chuyện không thể chấp nhận được, nói khó nghe hơn, chính là lẳng lơ. Sau này còn ai dám lấy một người phụ nữ như vậy về nhà đây?
"Không, không thể nào! Sao bây giờ cô lại xuất hiện ở đây?" Kiều Đại Vân quá mức kích động, mà quên mất mình đang ở chỗ nào, hoàn toàn luống cuống. Cô tỉ mỉ lên kế hoạch mọi thứ, sao có thể thất bại như vậy được? Đáng lẽ lúc này Tiêu Tiệp phải ngủ trong phòng với người đàn ông khác, chờ cô đến tố giác cô ta, từ đó khiến cô ta thân bại danh liệt, cuối cùng không ngóc đầu lên được chứ!
Tục ngữ nói không sai, một người hi vong càng nhiều, thì càng thất vọng hơn. Kiều Đại Vân cho rằng cô có thể mượn cơ hội này khiến Bạch Tiêu Tiệp xong đời, lại không nghĩ rằng cô ta không bị lừa, điều này khiến cô không thể nào chấp nhận được!
"Theo lời của Kiều Đại Vân, chẳng lẽ tôi không nên ở chỗ này mà nên ở một chỗ nào khác sao?" Tiêu Tiệp nói bóng nói gió, cười nói tự nhiên nhìn Kiều Đại Vân.
Những người khác cũng hơi cảm thấy kỳ lạ, lời nói của Kiều Đại Vân quá mức hàm ý, khiến người ta nảy sinh suy đoán.
"Kiều Đại Vân, cô nói Tiêu Tiệp không nên ở chỗ này, vậy cô nói xem cô ấy nên ở chỗ nào?" Dung tiểu thư lên tiếng, cô là con người ngay thẳng, bình thường không quen tính toán sau lưng người khác. Trước đây có nghe nói Tiêu Tiệp là người phụ nữ kiêu ngạo không coi ai ra gì, nhưng bây giờ gặp mặt mới phát hiện không như lời đồn đại bên ngoài.
Tiêu Tiệp là con người thẳng thắn khiến cô vừa gặp đã thích, cho nên theo bản năng muốn giúp cô ấy nói chuyện.
Kiều Đại Vân ngẩn ra, ngay sau đó sắc mặt trắng bệch, cô ý thực được bản thân luống cuống. Vội vàng cười nói: "Tiêu Tiệp, chỉ là tôi quá mức quan tâm đến cô thôi, vừa rồi không thấy cô ở đây, nên cho là đã xảy ra chuyện….cô đừng trách nha."
Cổ họng giống như bị nghẹn thứ gì đó, khiến cô nói chuyện cực kỳ mất tự nhiên.
Tiêu Tiệp nhìn nụ cười miễn cưỡng của Kiều Đại Vân, trong lòng biết nhất định cô ta cực kỳ thất vọng, không buông tha bất kỳ cơ hội nào khiên cô thân bại danh liệt, quả thực nham hiểm độc ác!
Vì lúc đầu bản thân không phản kháng, Kiều Đại Vân tưởng rằng cô dễ bị bắt nạt sao? Cô không thích lục đục đấu đá của phụ nữ, lúc mới gả cho Tịch Âu Minh, cũng không để ý suy nghĩ gì, cho nên mới hờ hững đón nhận, khiến cho con đường tình cảm của hai người khó khăn hơn một chút.
Nhưng mà, như thế có thể nghĩ là cô sẽ tiếp tục làm đà điểu, cứ mặc cho người khác bắt nạt không phản kháng sao?
"Cảm ơn sự quan tâm của Kiều Đại Vân với tôi, có điều hôm nay Kiều Đại Tâm cũng có mặt ở bữa tiệc, sao giờ lại không thấy cô ấy, cô nên quan tâm cô ấy hơn, cũng không nên vì người chị em là tôi mà quên mất em gái ruột của mình." Lời nói của Tiêu Tiệp cực kỳ hợp lý hợp tình, khiến cho người khác nghe cảm thấy cực kỳ thoải mái, nụ cười cũng cực kỳ ôn hòa.
Ngoài mặt ca ngợi Kiều Đại Vân quan tâm chị em tốt, nhưng thực ra ý nghĩa trong lời nói là, có ai quan tâm một người ngoài hơn người thân của mình, không phải có mục đích nào đó sao?
Quả nhiên sắc mặt của Kiều Đại Vân sau khi nghe xong càng trở nên trắng bệch, cũng không phải vì ánh mắt khinh thường của người khác, mà là…….
Quả thật như lời nói của Bạch Tiêu Tiệp, em gái cô không có ở chỗ này, nói một cách chính xác hơn, không thấy em gái của cô đâu! Lúc này, vừa đúng lúc không thấy, chẳng lẽ…….
Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, Kiều Đại Vân liếc mắt nhìn Tiêu Tiệp, lại phát hiện đôi mắt cô ta đen nhánh như đêm, người ngoài nhìn vào sẽ như đại dương cuốn hút người, nhưng theo cô thấy, lại giống như địa ngục tỏa ra ánh sáng châm điếm.
"Không phải nói có người thông dâm ở đây sao? Vậy thì mở cửa ra xem rốt cuộc có chuyện này không, tránh cho mọi người mất công đi một chuyến!" Có người không nhịn được đề nghị, vốn là đến hóng chuyện, giờ không thấy gì cả, dĩ nhiên là cảm thất buồn bực.
Có người mở miệng, lập tức có nhiều người hưởng ứng, thật nóng lòng muốn xem thực sự có người thông dâm ở bên trong không, cũng để mọi người thỏa mãn tò mò.
Chuyện lớn xảy ra trên người người khác, chẳng khác nào chuyện giải buồn trong mắt bọn họ didd.lqd. Con người ấy mà, chính là như vậy, bản tính thích hóng chuyện, nhất là hóng chuyện của người khác!
"Được, vậy thì theo ý của mọi người, tôi cũng muốn xem rốt cuộc trong phòng này có từng xảy ra chuyện dơ bẩn mắt người hay không!" Dung tiểu thư nghiêm nghị nói.
Cả đời cô tin Phật, dạy tín ngưỡng, cho nên mới thành lập quỹ từ thiện. Nếu như thật sự nhà của mình bị người ta dùng làm chuyện không ra gì, vậy thì thật muốn cho cô ta một cái tát ngay trước mặt mọi người!
Tiện nhân Bạch Tiêu Tiệp này, nhất định tính kế em gái cô!
Lúc này trong đầu Kiều Đại Vân chỉ có một suy nghĩ, không thể để người khác mở cánh cửa này ra, nếu Bạch Tiêu Tiệp dám quang minh chính đại đứng ở chỗ này, hơn nữa còn nói đến em gái của cô, vậy thì cô dám khẳng định 100%, nhất định không phải là chuyện cô muốn nhìn thấy!
Lúc đầu cô muốn mở cánh cửa này để người ta nhìn thấy cảnh tượng bên trong đến cỡ nào, bây giờ cô lại không muốn người ta mở ra biết bao nhiêu, nếu như mở ra hậu quả khó lường.
Lập tức muốn nói gì đó, nhưng Kiều Đại Vân còn chưa kịp mở miệng, đã có tiếng thét chói tai từ trong phòng truyền ra. Vừa nghe thấy tiếng thét kia, Kiều Đại Vân liền muốn chết
Giọng kia không phải của người lạ, mà là giọng cô đã nghe hơn hai mươi năm, giọng của em gái cô!
Hóng thấy có chuyện, trên mặt mọi người đều lóe lên hưng phấn, giống như thấy được cảnh tượng bên trong.
Dung tiểu thư ngẩn ra, sau đó bước nhanh tới, vặn tay nắm cửa, mở ra.........
Cả người Kiều Đại Tâm không có mảnh vải che thân, quấn lấy hai người đàn ông. Lúc này sau khi nghe thấy tiếng mở cửa, sợ hãi quay đầu lại, trong lòng cô lúc này thoáng hiện lên một ý nghĩ…… Cô xong rồi!
Cô không ngừng suy nghĩ, cô biết mình bị tính kế, dưới tình huống này cô có trăm miệng cũng không thể bào chữa. Không ai giúp được cô, nhưng cô không thể để cho mình cứ chết như vậy được, cho dù có chết cũng phải kéo một người chịu tội thay, nhất thời ánh mắt độc ác nhìn Tiêu Tiệp, cô ta đứng ở phía sau cố tỏ ra vẻ kinh ngạc, nhưng đáy mắt lại thoáng hiện lên tia sáng.
"Cô….. Cô thật sự quá đáng, tại sao có thể làm loại chuyện không biết xấu hổ như vậy trong nhà tôi!" Dung tiểu thư cực tức giận, đến mức tay run lên.
"Ôi, thật không ngờ, một lần hai!"
"Từ lâu đã nghe nói bạn gái Hà thiếu hiền thục nhã nhặn, lại không ngờ có một người em gái như thế này, gen thật quái dị." Có người nửa đùa nửa thật nói.
"Tục ngữ nói không sai, trên không nghiêm dưới sẽ loạn……"
Kiều Đại Vân mím chặt môi, không nói được nên lời.
Hai người đàn ông này đã bị người ta khống chế, chỉ dùng một cái khăn che kín phần dưới. Kiều Đại Tâm tự che lấy mình, trong ánh mắt nhìn Tiêu Tiệp có sự buồn bã, uất ức, tức giận nhưng lại không thể làm gì, nước mắt nhất thời tuôn ra, nói: "Chị Tiêu Tiệp, sao chị lại tính kế tôi? Tôi tốt bụng đỡ chị vào trong phòng nghỉ ngơi, tại sao chị lại làm như vậy với tôi?"
Người phụ nữ này, quả là biết cách kiếm cớ cho mình, phản ứng đúng là thiếu kiên nhẫn, ý tốt thì không có, ý xấu thì tùy tiện nghĩ ra cả đống, thật đúng là được chị gái truyền dạy.
Trong con mắt Tiêu Tiệp tràn đầy kinh ngạc: "Kiều Đại Tâm, cô nói cái gì? Tôi đối xử với cô không tệ, còn coi cô là em gái ruột thịt, sao có thể tính kế cô được đây? Hơn nữa tất cả mọi người đều thấy, tôi cũng vừa mới vào đây, sao có cơ hội chạm mặt với cô? Hơn nữa, đúng là vừa rồi tôi cũng muốn vào gian phòng này nghỉ ngơi, nhưng khi tới nơi lại không thấy đau đầu nữa, vì vậy liền ra ngoài đi dạo một vòng với Hạ tiểu thư, ai ngờ quay lại thì xảy ra chuyện này."
Lúc này Hạ tiểu thư cũng đi tới nói: "Điều Tiêu Tiệp nói là thật, tôi và cô ấy cũng vừa mới từ bên ngoài quay lại, cô không cần vu oan cho người tốt."
Điều Hà tiểu thư nói cũng là thật, đúng là vừa rồi Tiêu Tiệp có ra ngoài đi dạo một vòng với cô ấy.
Có người ở đây không nhịn được giúp Tiêu Tiệp nói chuyện, ầm ĩ khắp nơi.
Kiều Đại Tâm đứng ở đó bơ vơ không nơi nương tựa, ngay cả Kiều Đại Vân cũng không dám mở miệng, không phải cô không muốn giúp em gái của mình, mà là vì tình trạng bây giờ càng giúp càng rồi.
Đúng lúc này, hiện trường càng loạn hơn vì ở chỗ người dẫn đường, Tịch Âu Minh và mấy người đàn ông xuất hiện, bọn họ đều đến đón người phụ nữ của mình về nhà.
"Xảy ra chuyện gì?" Tịch Âu Minh không để ý tới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, đi thẳng đến trước mặt Tiêu Tiệp, cực kỳ tự nhiên ôm eo của cô.
Tiêu Tiệp buồn rầu dựa vào ngực Tịch Âu Minh, bực bội nói: "Em không sao, chỉ có điều Kiều Đại Tâm……." Cô không nói câu tiếp theo, dù sao chuyện cũng ngay ở trước mắt, mọi người tự nhìn cũng hiểu.
Bờ môi Kiều Đại Tâm run run, cả đời này người cô quan tâm nhất là Tịch Âu Minh, luôn nghĩ có một ngày sẽ gả cho anh ấy, nhưng mà bây giờ tất cả đều đã bị phá hủy d.dldqdi. Cô không còn cơ hội nào nữa, muốn thanh minh cho bản thân nhưng lại không tìm được lý do, không lấy được cớ, ngay sau đó kích động đến mức hai mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.
Bữa tiệc cứ kết thúc như vậy.
Sau khi đặt em gái vào trong xe, Kiều Đại Vân nhìn chằm chằm Tiêu Tiệp. Những người khác đều bỏ đi, Tiêu Tiệp tốt bụng ở lại giúp Kiều Đại Vân, nói trắng ra chính là cười nhạo Kiều Đại Vân.
Kiều Đại Vân giơ tay lên muốn tát Tiêu Tiệp, lại bị Tiêu Tiệp bắt được: "Đối với tâm cơ của cô tôi vô cùng khâm phục, không biết cô có hài lòng với chuyện bản thân tự sắp xếp hay không?"
Kiều Đại Vân muốn thoát ra, nhưng Tiêu Tiệp khỏe hơn cô nhiều, lúc này tạm thời cô không thoát ra được, trái lại còn làm đau tay mình.
Nhìn Tiêu Tiệp như đang cười, nhưng đáy mắt lại lộ ra ánh sáng sắc nhọn như dao, không biết vì sao trong lòng Kiều Đại Vân cũng có chút sợ. Hình như kể từ khi gặp lại đến nay, cô chưa lần nào quang minh chính đại thắng Tiêu Tiệp, trừ những thủ đoạn người ngoài cuộc không nhận ra. Cái người vẫn bị mình bắt nạt trước đây, hình như bây giờ đã thay đổi. Cô tự nhận thủ đoạn của mình rất cao, nhưng hôm nay lại thua trong tay người từng là bại tướng của mình, trong lòng cô lúc này không nói ra được tư vị.
"Cô cũng đủ độc ác, phá hủy trong sạch của em gái tôi!" Kiều Đại Vân cắn răng nghiến lợi nói, lại quên mất, nếu như mưu kế của cô thành công, hôm nay người bị phá hủy trong sạch chính là Tiêu Tiệp.
Tiêu Tiệp chớp chớp mắt nói: "Cái này không phải do cô ban tặng sao? Cũng nhờ Kiều Đại Vân cao tay, có đầu óc. Nếu không chỉ bằng vào tôi, sao có thể nghĩ ra cách thông minh như vậy đây?"
Lời nói của Tiêu Tiệp khiến Kiều Đại Vân nghẹn không nói được lời nào, chỉ trừng cặp mắt ác độc nhìn Tiêu Tiệp chằm chằm.
"Đúng rồi, hôm nay là em gái cô, lần sau…… Chính là cô rồi." Tiêu Tiệp mỉm cười nói, buông tay của Kiều Đại Vân ra, xoay người rời đi.
Nhìn Tiêu Tiệp tao nhã rời đi, Kiều Đại Vân hận nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng lúc này lại không có cách nào.
Tiêu Tiệp đi được mấy bước thì nghe thấy một chút âm thanh phát ra từ trong xe phía sau, tiếp theo là nghe thấy giọng hoảng hốt trấn an của Kiều Đại Vân. Cô quay đầu lại nhìn, ánh mắt trầm hơn một chút. Trải qua chuyện ngày hôm nay, danh tiếng của Kiều Đại Tâm coi như bị phá hủy hoàn toàn. Mặc dù bây giờ đang là thế kỷ 21, nhưng chuyện một người phụ nữ lên giường với hai người đàn ông cùng một lúc vẫn là chuyện không thể chấp nhận được, nói khó nghe hơn, chính là lẳng lơ. Sau này còn ai dám lấy một người phụ nữ như vậy về nhà đây?
Tác giả :
Nhất Dạ Chi Dạ