Thuyền Trưởng Đam Mê (The Captain Of All Pleasures)
Chương 20
Nhìn thấy nàng ư? Anh muốn nhìn thấy nàng, nếm nàng, và chôn vùi mình trong nàng. Anh đã sống trong địa ngục vì muốn nàng và vì bị từ chối cơ thể mềm mại của nàng. Tất cả ý nghĩ về việc bóp cổ nàng đều đã biến mất, bị thay thế bởi một ham muốn cồn cào tới mức anh chưa từng trải qua thứ gì như thế trong suốt cả cuộc đời.
Anh đang ở trong một vị trí chẳng đáng mong muốn chút nào, và anh biết anh sẽ không chỉ giận nàng mà còn giận chính mình sau này. Nhưng nhu cầu đang thoi thóp trong người anh, tụ lại như thép trong vật ấy của anh. Anh phát sốt lên vì nàng, ham muốn của anh chế ngự cơn đau trên đầu. Anh sẽ phải hùa theo. Khiến cho nàng bị khuấy động tới mức nàng sẽ phải cởi trói cho anh. Cảm giác bất lực và giận dữ giảm đi; anh có thể ngủ với cô gái này nếu anh muốn, cho dù có bị trói chăng nữa.
Và, chết tiệt, anh muốn thế. Dưới bất kì hoàn cảnh nào.
Anh gật đầu ngắn gọn với cái nhìn dò hỏi trong mắt nàng, và nàng từ từ, quỷ tha ma bắt nàng đi, quá sức từ từ kéo áo qua người. Anh hít vào một hơi và con gà trống của anh cứng lại đói khát. Ngực nàng, trắng ngần và hoàn hảo – quá – anh phải sử dụng trí nhớ của mình – mềm để chạm vào.
Anh nhìn lên và thấy rằng nàng đang lung lay, như thể nàng không biết phải làm gì tiếp theo. Anh gật đầu về phía quần nàng. Nàng nhìn xuống và móc ngón tay vào đai quần.
“Giờ anh có muốn tôi cởi cả cái này không?”
Anh lại gật đầu thật nhanh. Và nhìn chằm chằm khi nàng xuống khỏi cơ thể căng phồng của anh để đứng lên, e lệ cởi quần. Nàng cắn môi dưới, đôi mắt sẫm màu tối đi vì không chắc chắn. Nhưng kể cả khi nàng chẳng còn một mảnh vải che thân, nàng vẫn không e lệ tránh đi hay che chắn gì cả. Nàng quyết tâm để anh nhìn toàn bộ.
Nhìn vào cơ thể mềm mại, mượt mà của nàng, anh lại nghĩ rằng đến anh cũng không thể tạo ra được người đàn bà nào đẹp hơn cho mình. Nàng hợp với anh hơn bất kì người nào khác. Khuôn ngực đầy đặn, vút lên của nàng khớp hoàn hảo với bàn tay anh, và ý nghĩ được ôm chúng khiến anh căng ra trong những sợi dây thừng. Anh tách ánh mắt khỏi nàng và từ từ đưa mắt xuống cơ thể nàng, thu nhận hai đường cong mềm mại nơi eo và cặp hông hơi nở nang.
Mọi ý nghĩ rời bỏ anh khi mắt anh tiếp tục đi xuống tới đám lông loăn xoăn ở giữa hai đùi nàng. Miệng anh chảy nước như một con sói nhìn thấy con mồi. Anh muốn nàng bên dưới miệng anh. Khi nàng cởi trói cho anh, anh sẽ vồ lấy nàng một cách điên cuồng với lưỡi anh đặt trên đôi môi ẩm ướt của nàng. Bị mê hoặc, anh theo dõi cơ thể nàng ửng đỏ, như thể nàng biết chính xác anh đang nghĩ gì.
Khi nàng liếc vào cánh cửa và liếc trở lại, một cảm giác không chắc chắn đến với anh. Nàng có thể thay đổi ý kiến, và anh chẳng thể làm gì để ngăn nàng. Anh gật đầu với chiếc quần của mình. Nàng hiểu và dường như vui mừng có việc gì đó để làm. Nàng tới bên giường và tóm lấy đai quần anh bằng những ngón tay run rẩy, chạm vào bụng anh. Anh không thể kiểm soát được tiếng hít vào đột ngột hay vật cứng đờ ở trong quần mình.
Anh nguyền rủa cơ thể mình khi nàng nhảy bật lại, nhìn anh thắc mắc. Chết tiệt, anh đã không nghĩ mình có thể cứng hơn nữa, và giờ thì nàng sẽ dè dặt hơn. Trước khi nàng có thể đổi ý, anh giật đầu mình từ phía nàng về chiếc quần. Không nói một lời, anh đã ra lệnh cho nàng cởi đồ cho anh.
Lần này nàng quyết tâm kéo nó xuống và thở hắt ra khi anh được thả tung. Nàng bất động, nhưng anh không muốn nàng chỉ nhìn anh; anh cần ở bên trong nàng ngay bây giờ.
Sutherland lại gật đầu vào nàng rồi vào chính mình lần nữa. Anh muốn nàng làm gì? Nàng sợ phải cởi trói cho anh, nhưng nàng vẫn muốn làm việc này. Nhưng anh phải ở trên nàng mới được, phải không nhỉ?
Nàng tới một bên giường, quỳ bên cạnh anh, nhìn chằm chằm mê hoặc vào vật cương cứng của anh. Giống như nó có ý chí của riêng mình, như thể nó biết co bóp và lớn lên. Tuyệt đẹp, như thể được tạc bằng cẩm thạch, nhưng lại rất nóng. Cái đầu tròn của nó ẩm ướt. Trước khi nàng có thể suy nghĩ, nàng đặt hai bàn tay lên đó. Lớp lông bên dưới mềm mại, hai quả nặng căng lên. Nàng ôm lấy chúng và đánh giá trên tay mình, làm cho anh run rẩy. Một âm thanh trầm, gay gắt thoát ra khỏi anh. Anh ghim lấy nàng bằng ánh mắt và nói bên dưới miếng vải. Chắc chắn là anh đang bảo nàng cởi trói cho anh.
“Tôi sẽ không cởi trói cho anh.”
Anh lắc đầu. Nàng không nghĩ anh sẽ gọi lính gác bởi vì anh sẽ không muốn họ nhìn thấy anh như thế này, nên nàng từ từ, cẩn trọng cúi tới trước, cởi miếng vải ở sau đầu anh và kéo nó ra. Anh hít một hơi dài và dường như không biết phải nói gì. Không thể ngăn mình, nàng trở lại vuốt ve vật ấy của anh, để ý thấy sự nhạy cảm ở phần đỉnh. Nàng có thể chạm vào anh mãi mãi.
Anh nhăn mặt như thể nàng đang đốt cháy anh. “Cởi trói đi.”
“Đừng bắt tôi làm điều đó, bởi vì tôi không thể.”
“Nếu em cởi trói cho tôi, tôi có thể mang đến cho em nhiều khoái lạc hơn cả trong đêm trời bão ấy.”
Những sự kiện của đêm đó ảnh hưởng tới nàng, ám ảnh nàng, khiến nàng nóng bừng. Nhưng đây không chỉ là kí ức, nàng có thể làm những việc mà nàng đã ước họ làm đêm đó.
Sự chú ý của nàng không ngừng rớt trở lại bàn tay đang vuốt dọc chiều dài của anh. Mải miết, như một con thiêu thân lao vào lửa, nàng di chuyển để chạm vào anh dễ hơn, đặt một bên đùi vào giữa hai chân anh. Đùi anh rướn lên và ấn vào giữa hai đùi nàng. Nàng hít vào một hơi kinh ngạc. Nàng phải tránh ra… nhưng việc đó đang xoa dịu nàng, giống như thổi lên một chỗ bị bỏng. Nàng ở lại trên người anh, vẫn còn đang vuốt ve anh.
Chính là bàn tay nàng đang nắm lấy anh. Giờ nàng đang thở hổn hển, không quan tâm đến chuyện nàng đang ướt trên chân anh. Rồi anh gồng đùi mình, khiến cho nàng bị đẩy lên trước. Nàng nén lại một tiếng rên. Anh lại làm như thế, rồi dừng lại, khàn giọng nói với nàng. “Hãy nhận lấy đi, cưng. Nhận lấy những gì em cần…”
Và nàng đã làm thế. Nàng cưỡi trên chân anh, bàn tay phải nắm cái bụng phẳng lì của anh, bàn tay trái vuốt ve.
“Nicole! Nhìn vào tôi.”
Nàng kéo ánh mắt khỏi bàn tay bận rộn của mình.
Khuôn mặt anh đang đau đớn, giọng anh xào xạo. “Em có muốn tôi khiến cho em cảm thấy những điều chưa từng cảm thấy không?”
Run rẩy vì giọng trầm của anh, nàng chỉ có thể mấp máy môi. “Có.”
“Đặt nó vào trong em.”
Nàng đã vượt qua cái thời điểm thấy xấu hổ từ lâu rồi. Da đầu nàng căng lên và mặt râm ran. Sự ẩm ướt thèm khát giữa hai chân nàng khiến nàng phải làm theo lời anh.
Khi Nicole phủ lên anh, giống lúc nàng làm với chân anh, anh hít vào một hơi và gần như nổ tung ngay lúc ấy bên dưới sức nóng ướt đẫm đang hôn da thịt mình. Anh đã gần phát điên khi nàng dùng chân anh, gần như đã lên đỉnh trong tay nàng khi nàng vuốt ve anh, và giờ là cảm nhận nàng…
“Em phải ngừng việc đó,” anh nghiến răng. “Em phải cho tôi vào trong em.”
Nàng liếc xuống với cái nhìn lo lắng ở nơi cơ thể họ chạm nhau.
Ở sâu trong trí óc mình, anh cảm thấy mình như một tên khốn. Vị trí này sẽ làm nàng đau hơn, nhưng anh không thể lùi lại. Đó là lỗi tại nàng, quỷ tha ma bắt nàng đi, khiến anh không thể có nàng theo một cách bình thường hơn.
Lương tâm anh chiến thắng. “Việc này sẽ làm em bị đau… sẽ bớt tồi tệ hơn nếu tôi có thể ở trên em.”
Nàng nhìn vào mắt anh dò hỏi. “Khi anh làm việc này trước đây, anh có làm bất kì điều gì để giúp người phụ nữ khỏi đau đớn không?”
Anh cau mày, “Ý em là khi tôi hủy sự trong trắng của một người?”
“Phải,” nàng hào hển khi tiếp tục di chuyển trên anh.
Anh nhìn đôi mắt nàng sáng lên vì đam mê và cảm thấy sự hưởng ứng của cơ thể mình, anh thấy khó mà trả lời. “Tôi chưa từng… tôi chưa từng cùng với một trinh nữ. Nhưng tôi biết sẽ tốt hơn nếu, à, nếu em cũng cảm thấy muốn tôi,” anh cố gắng giải thích, giọng khản đặc. “Có vẻ như em đã có điều đó rồi.”
Đôi mắt dằn dỗi của nàng mở lớn và lóe lên tia … hài hước?
“Không định chơi chữ chứ?” Đôi môi nàng nở một nụ cười khi nàng nhìn xuống nơi cơ thể nàng nối với anh.
“Cưng à,” anh nói khi nụ cười đáp lại của anh bị thay thế bởi cái nhìn đau đớn, “hoặc là chúng ta làm việc này hoặc là chúng ta phải –“ Bất kì điều gì anh định nói cũng bị lãng quên khi anh nhìn thấy nàng dâng lên và nắm lấy anh, đưa nó vào trong…
Một tiếng hít thở phát ra khỏi đôi môi anh khi nàng trượt xuống. Niềm khoái lạc quá dữ dội, quá áp đảo, anh cần đến mọi gam ý chí để không chọc thẳng lên trên.
Từ từ thôi. Nàng cần phải làm thật từ từ.
Có vẻ như Nicole không hiểu điều đó. Khi nàng chỉ vừa chạm vào đầu mũi của anh, nàng kéo ra, nhưng cơ thể nàng lập tức buộc nàng phải hạ xuống. Nàng di chuyển lên xuống nông choèn như thế không biết bao lâu, mỗi lần lại khẽ hạ xuống nhiều hơn trên anh. Việc này còn tồi tệ hơn là bị tra tấn. Anh có bao giờ vừa vặn với nàng được không?
“Nicole,” anh nghiến răng nói, “nhận lấy tôi nhiều hơn – tôi cần em nhận tất cả của tôi.” Nếu anh còn chưa được vào trong vùng chặt chẽ ấy hoàn toàn, anh sẽ không thể ngăn hông mình đẩy lên.
Sau một thoáng do dự, nàng đặt hai bàn tay lên ngực anh, buộc mình hạ xuống cho đến khi anh có thể cảm nhận được rào cản.
Anh không bao giờ rời mắt khỏi nàng khi nàng ngồi vững, trượt xuống thấp hơn nữa. Nàng cũng không nhìn đi. Giống như là nàng cần có anh để thu lấy can đảm. Nhưng khi mắt nàng ngấn nước, anh biết anh cần giúp nàng. Anh hít một hơi, ấn gót chân lên giường, và đẩy vào tận sâu trong nàng.
Nàng hét lên, móng tay cắm vào ngực anh, trước khi nàng chìm hẳn xuống, bất động.
“Nicole? Em có sao không?”
Nàng thở ra trên da anh. “Ừ-ừm.”
Anh buộc mình ở yên trong nàng, muốn lưu lại cái cách nàng thít chặt quanh anh, biết rằng nàng cần thời gian để điều chỉnh với anh.
Họ đã nằm như thế bao lâu, anh không biết. Tất cả cơ bắp của anh đều căng lên đau đớn vì không thể di chuyển trong nàng, nhưng anh là một người to lớn và anh không muốn nàng đau thêm nữa.
Cuối cùng cơ thể nàng cũng quen với sự dày dặn của anh và trở nên tham lam hơn. Nàng ngồi dậy và tự mình di chuyển. Anh đã muốn kéo dài, nhưng nàng bắt đầu di chuyển trên anh nhanh hơn, thở dài, rên rỉ, nhăn mặt khi nàng nhận lấy anh nhiều hơn, nhưng vẫn không hoàn toàn. Nếu hai bàn tay anh được tự do, anh sẽ đặt chúng trên người nàng và có khi còn ôm lấy eo nàng để làm chậm nhịp độ của họ.
Ý tưởng bị trói lại càng khuấy động anh hơn, và anh cố không nghĩ về những sợi dây thừng để phòng khi anh lên đỉnh quá sớm. Với việc anh bị trói, nàng được toàn quyền làm bất kể việc gì nàng cần để thỏa mãn mình với cơ thể anh.
Nicole đang ở trên rìa của sự giải thoát mãnh liệt ấy, và giờ khi đã nhận cảm giác đó và đón chào nó, nàng làm mọi việc để nhanh tiến tới cái đích ấy. Nàng ở trên anh hoàn toàn buông thả, mở rộng hai đầu gối để nhận lấy anh nhiều hơn. Giới hạn hai cơ thể trở nên mờ nhạt khi nàng thấy mình đang lao lên đỉnh. Nàng ước nàng đã cởi trói cho anh để anh có thể chạm vào hai bên ngực sưng phồng của nàng. Chắc hẳn anh đã cảm nhận được điều nàng muốn, bởi vì anh ra lệnh, “Ưỡn lưng em hơn nữa đi. Đưa chúng cho anh.”
Khi nàng làm theo, anh rướn lên, cơ bắp anh kéo căng trên những sợi dây trói để anh có thể chà lưỡi mình qua hai đỉnh sưng phồng. Khi anh lùi lại, nàng ngoan ngoãn đi theo anh, và nàng cảm thấy một thôi thúc kì lạ, khăng khăng đòi phải giao nộp mình cho anh. Nàng chỉ có thể đặt bàn tay phải bên dưới khuôn ngực mình khi nàng hạ xuống với anh, nhưng anh hiểu cử chỉ đó và nghiến ngấu liếm núm vú nàng, khiến nó càng cứng hơn nữa giữa hai môi anh.
Anh chuyển từ bên này sang bên kia. Như thể việc mút nàng làm anh vui thích, anh ấn chân mình xuống và dùng phản lực ấy đẩy hông lên, đập vào nàng, vội vã mang nàng lên cao rồi xuống thấp. Quá nhiều… cả cơ thể nàng cứng lại… khi những làn sóng ào qua nàng trong một cơn co thắt dữ dội và chặt chẽ. Anh theo sau nàng, ngực nàng vẫn ở trong miệng anh khi anh rên lên và đâm lên phía trước trong cực khoái nhức nhối của chính mình.
Derek nằm bất động. Nicole đã ngủ thiếp đi ngay sau khi anh lên đỉnh, nằm mềm oặt trên ngực anh, cơ thể nàng vẫn bao quanh anh.
Khi anh xem xét tất cả những cảm xúc và câu hỏi quay mòng mòng trong đầu mình, một ý nghĩ duy nhất nổi lên – anh không thể mất nàng. Cảm giác khao khát nàng quá tuyệt đối là một điều bí ẩn đối với anh. Và đáng báo động.
Với bất kì người đàn bà nào khác, ý tưởng bị trói trên giường và không thể nào rút lui sau khi ân ái sẽ làm cho anh chán nản. Anh không bao giờ ở lại cùng người đàn bà nào sau khi đã xong việc với cô ta. Đáng lẽ anh phải trải qua cảm giác hoảng sợ vẫn luôn đến khi ai đó ở quá gần anh. Thay vào đó, vị trí hiện tại của anh làm anh tức giận chỉ bởi vì nàng có thể chọn việc thức dậy và bước đi, và anh không thể ngăn cản nàng. Anh chưa từng trải nghiệm bất kì điều gì giống như thứ vẫn đang tiếp tục diễn ra giữa họ, và anh biết từ sâu tận trong xương tủy rằng anh sẽ không bao giờ lặp lại được nữa nếu không có nàng.
Người của anh sẽ lên bờ bao lâu? Ba giờ? Nếu anh có thể giữ nàng ở đây cho đến khi họ trở lại, nàng sẽ nghĩ tốt hơn là không nên bỏ đi. Rồi, cũng với thời gian, anh sẽ thuyết phục nàng ở lại với anh.
Anh có thể gọi lính gác đang trực trên tàu, nhưng tưởng tượng ra cái nhìn bị phản bội sẽ chiếu thẳng vào anh ngay khi nàng thức dậy, anh do dự. Tệ hơn nữa, nếu nàng không di chuyển kịp thời thì sao? Anh nghĩ với nụ cười thầm trong lòng, anh đã khiến cho nàng khá là kiệt sức.
Khuôn mặt anh rắn lại. Ý nghĩ người lính trực gác của anh bước vào và nhìn thấy nàng trong tư thế như bây giờ - không, anh giận dữ nghĩ, không thể được. Vậy thì bây giờ kế hoạch của anh chỉ đơn giản là nằm nguyên tại chỗ hết mức có thể và hi vọng nàng sẽ không thức dậy cho đến khi đội thủy thủ của anh quay lại.
Ít nhất, đó cũng là kế hoạch. Cho đến khi anh lại cứng bên trong nàng.
Nàng cựa quậy trong khi ngủ, lẩm bẩm điều gì đó và khẽ nắm lấy vai anh. May là nàng không tỉnh; ước gì anh có thể nói thế về cái bộ phận ương bướng của mình.
Nghĩ về cái gì khác đi. Bất kỳ cái gì khác. Nhưng trong đầu anh chỉ có những ấn tượng về cơ thể trơn mịn, ấm áp của nàng nằm phủ trên anh, ngực nàng ấn vào ngực anh. Anh hít vào mùi hương từ mái tóc dày của nàng đang xõa khắp mặt họ, mùi ân ái còn vương trong phòng. Anh đang đặt cuộc vào một trận thua.
Vật lộn tìm một kế hoạch thay thế, Derek quyết định rằng anh có thể giữ nàng lại đây bằng cách làm tình với nàng suốt đêm. Sau lần thứ hai, có thể nàng sẽ ngủ tiếp.
Nàng cử động, và mọi ý nghĩ của anh biến mất khi một cơn cương cứng đẩy mạnh ở bên dưới. Trong giấc ngủ, Nicole nắm chặt hai vai anh, thở mạnh trước áp lực đang tăng lên bên trong nàng. Nàng nhanh chóng thức dậy và ngửa đầu ra sau bối rồi, chớp đôi mắt tò mò của mình.
Chắc hẳn nàng thấy thích điều mình nhìn thấy, bởi vì môi nàng khẽ cong lên. Nửa thân trên của nàng chà vào người anh khi nàng từ tốn ấn xuống. Anh rên lên lần nữa và nhấc đầu về phía nàng, chiếm lấy môi và lưỡi nàng bằng môi và lưỡi mình, phủ lên nàng một nụ hôn chiếm hữu. Nàng đáp trả anh, miệng nàng run rẩy và gợi tình. Khi lưỡi họ nhảy múa, hông nàng cũng di chuyển trên anh.
Anh đang ở trong một vị trí chẳng đáng mong muốn chút nào, và anh biết anh sẽ không chỉ giận nàng mà còn giận chính mình sau này. Nhưng nhu cầu đang thoi thóp trong người anh, tụ lại như thép trong vật ấy của anh. Anh phát sốt lên vì nàng, ham muốn của anh chế ngự cơn đau trên đầu. Anh sẽ phải hùa theo. Khiến cho nàng bị khuấy động tới mức nàng sẽ phải cởi trói cho anh. Cảm giác bất lực và giận dữ giảm đi; anh có thể ngủ với cô gái này nếu anh muốn, cho dù có bị trói chăng nữa.
Và, chết tiệt, anh muốn thế. Dưới bất kì hoàn cảnh nào.
Anh gật đầu ngắn gọn với cái nhìn dò hỏi trong mắt nàng, và nàng từ từ, quỷ tha ma bắt nàng đi, quá sức từ từ kéo áo qua người. Anh hít vào một hơi và con gà trống của anh cứng lại đói khát. Ngực nàng, trắng ngần và hoàn hảo – quá – anh phải sử dụng trí nhớ của mình – mềm để chạm vào.
Anh nhìn lên và thấy rằng nàng đang lung lay, như thể nàng không biết phải làm gì tiếp theo. Anh gật đầu về phía quần nàng. Nàng nhìn xuống và móc ngón tay vào đai quần.
“Giờ anh có muốn tôi cởi cả cái này không?”
Anh lại gật đầu thật nhanh. Và nhìn chằm chằm khi nàng xuống khỏi cơ thể căng phồng của anh để đứng lên, e lệ cởi quần. Nàng cắn môi dưới, đôi mắt sẫm màu tối đi vì không chắc chắn. Nhưng kể cả khi nàng chẳng còn một mảnh vải che thân, nàng vẫn không e lệ tránh đi hay che chắn gì cả. Nàng quyết tâm để anh nhìn toàn bộ.
Nhìn vào cơ thể mềm mại, mượt mà của nàng, anh lại nghĩ rằng đến anh cũng không thể tạo ra được người đàn bà nào đẹp hơn cho mình. Nàng hợp với anh hơn bất kì người nào khác. Khuôn ngực đầy đặn, vút lên của nàng khớp hoàn hảo với bàn tay anh, và ý nghĩ được ôm chúng khiến anh căng ra trong những sợi dây thừng. Anh tách ánh mắt khỏi nàng và từ từ đưa mắt xuống cơ thể nàng, thu nhận hai đường cong mềm mại nơi eo và cặp hông hơi nở nang.
Mọi ý nghĩ rời bỏ anh khi mắt anh tiếp tục đi xuống tới đám lông loăn xoăn ở giữa hai đùi nàng. Miệng anh chảy nước như một con sói nhìn thấy con mồi. Anh muốn nàng bên dưới miệng anh. Khi nàng cởi trói cho anh, anh sẽ vồ lấy nàng một cách điên cuồng với lưỡi anh đặt trên đôi môi ẩm ướt của nàng. Bị mê hoặc, anh theo dõi cơ thể nàng ửng đỏ, như thể nàng biết chính xác anh đang nghĩ gì.
Khi nàng liếc vào cánh cửa và liếc trở lại, một cảm giác không chắc chắn đến với anh. Nàng có thể thay đổi ý kiến, và anh chẳng thể làm gì để ngăn nàng. Anh gật đầu với chiếc quần của mình. Nàng hiểu và dường như vui mừng có việc gì đó để làm. Nàng tới bên giường và tóm lấy đai quần anh bằng những ngón tay run rẩy, chạm vào bụng anh. Anh không thể kiểm soát được tiếng hít vào đột ngột hay vật cứng đờ ở trong quần mình.
Anh nguyền rủa cơ thể mình khi nàng nhảy bật lại, nhìn anh thắc mắc. Chết tiệt, anh đã không nghĩ mình có thể cứng hơn nữa, và giờ thì nàng sẽ dè dặt hơn. Trước khi nàng có thể đổi ý, anh giật đầu mình từ phía nàng về chiếc quần. Không nói một lời, anh đã ra lệnh cho nàng cởi đồ cho anh.
Lần này nàng quyết tâm kéo nó xuống và thở hắt ra khi anh được thả tung. Nàng bất động, nhưng anh không muốn nàng chỉ nhìn anh; anh cần ở bên trong nàng ngay bây giờ.
Sutherland lại gật đầu vào nàng rồi vào chính mình lần nữa. Anh muốn nàng làm gì? Nàng sợ phải cởi trói cho anh, nhưng nàng vẫn muốn làm việc này. Nhưng anh phải ở trên nàng mới được, phải không nhỉ?
Nàng tới một bên giường, quỳ bên cạnh anh, nhìn chằm chằm mê hoặc vào vật cương cứng của anh. Giống như nó có ý chí của riêng mình, như thể nó biết co bóp và lớn lên. Tuyệt đẹp, như thể được tạc bằng cẩm thạch, nhưng lại rất nóng. Cái đầu tròn của nó ẩm ướt. Trước khi nàng có thể suy nghĩ, nàng đặt hai bàn tay lên đó. Lớp lông bên dưới mềm mại, hai quả nặng căng lên. Nàng ôm lấy chúng và đánh giá trên tay mình, làm cho anh run rẩy. Một âm thanh trầm, gay gắt thoát ra khỏi anh. Anh ghim lấy nàng bằng ánh mắt và nói bên dưới miếng vải. Chắc chắn là anh đang bảo nàng cởi trói cho anh.
“Tôi sẽ không cởi trói cho anh.”
Anh lắc đầu. Nàng không nghĩ anh sẽ gọi lính gác bởi vì anh sẽ không muốn họ nhìn thấy anh như thế này, nên nàng từ từ, cẩn trọng cúi tới trước, cởi miếng vải ở sau đầu anh và kéo nó ra. Anh hít một hơi dài và dường như không biết phải nói gì. Không thể ngăn mình, nàng trở lại vuốt ve vật ấy của anh, để ý thấy sự nhạy cảm ở phần đỉnh. Nàng có thể chạm vào anh mãi mãi.
Anh nhăn mặt như thể nàng đang đốt cháy anh. “Cởi trói đi.”
“Đừng bắt tôi làm điều đó, bởi vì tôi không thể.”
“Nếu em cởi trói cho tôi, tôi có thể mang đến cho em nhiều khoái lạc hơn cả trong đêm trời bão ấy.”
Những sự kiện của đêm đó ảnh hưởng tới nàng, ám ảnh nàng, khiến nàng nóng bừng. Nhưng đây không chỉ là kí ức, nàng có thể làm những việc mà nàng đã ước họ làm đêm đó.
Sự chú ý của nàng không ngừng rớt trở lại bàn tay đang vuốt dọc chiều dài của anh. Mải miết, như một con thiêu thân lao vào lửa, nàng di chuyển để chạm vào anh dễ hơn, đặt một bên đùi vào giữa hai chân anh. Đùi anh rướn lên và ấn vào giữa hai đùi nàng. Nàng hít vào một hơi kinh ngạc. Nàng phải tránh ra… nhưng việc đó đang xoa dịu nàng, giống như thổi lên một chỗ bị bỏng. Nàng ở lại trên người anh, vẫn còn đang vuốt ve anh.
Chính là bàn tay nàng đang nắm lấy anh. Giờ nàng đang thở hổn hển, không quan tâm đến chuyện nàng đang ướt trên chân anh. Rồi anh gồng đùi mình, khiến cho nàng bị đẩy lên trước. Nàng nén lại một tiếng rên. Anh lại làm như thế, rồi dừng lại, khàn giọng nói với nàng. “Hãy nhận lấy đi, cưng. Nhận lấy những gì em cần…”
Và nàng đã làm thế. Nàng cưỡi trên chân anh, bàn tay phải nắm cái bụng phẳng lì của anh, bàn tay trái vuốt ve.
“Nicole! Nhìn vào tôi.”
Nàng kéo ánh mắt khỏi bàn tay bận rộn của mình.
Khuôn mặt anh đang đau đớn, giọng anh xào xạo. “Em có muốn tôi khiến cho em cảm thấy những điều chưa từng cảm thấy không?”
Run rẩy vì giọng trầm của anh, nàng chỉ có thể mấp máy môi. “Có.”
“Đặt nó vào trong em.”
Nàng đã vượt qua cái thời điểm thấy xấu hổ từ lâu rồi. Da đầu nàng căng lên và mặt râm ran. Sự ẩm ướt thèm khát giữa hai chân nàng khiến nàng phải làm theo lời anh.
Khi Nicole phủ lên anh, giống lúc nàng làm với chân anh, anh hít vào một hơi và gần như nổ tung ngay lúc ấy bên dưới sức nóng ướt đẫm đang hôn da thịt mình. Anh đã gần phát điên khi nàng dùng chân anh, gần như đã lên đỉnh trong tay nàng khi nàng vuốt ve anh, và giờ là cảm nhận nàng…
“Em phải ngừng việc đó,” anh nghiến răng. “Em phải cho tôi vào trong em.”
Nàng liếc xuống với cái nhìn lo lắng ở nơi cơ thể họ chạm nhau.
Ở sâu trong trí óc mình, anh cảm thấy mình như một tên khốn. Vị trí này sẽ làm nàng đau hơn, nhưng anh không thể lùi lại. Đó là lỗi tại nàng, quỷ tha ma bắt nàng đi, khiến anh không thể có nàng theo một cách bình thường hơn.
Lương tâm anh chiến thắng. “Việc này sẽ làm em bị đau… sẽ bớt tồi tệ hơn nếu tôi có thể ở trên em.”
Nàng nhìn vào mắt anh dò hỏi. “Khi anh làm việc này trước đây, anh có làm bất kì điều gì để giúp người phụ nữ khỏi đau đớn không?”
Anh cau mày, “Ý em là khi tôi hủy sự trong trắng của một người?”
“Phải,” nàng hào hển khi tiếp tục di chuyển trên anh.
Anh nhìn đôi mắt nàng sáng lên vì đam mê và cảm thấy sự hưởng ứng của cơ thể mình, anh thấy khó mà trả lời. “Tôi chưa từng… tôi chưa từng cùng với một trinh nữ. Nhưng tôi biết sẽ tốt hơn nếu, à, nếu em cũng cảm thấy muốn tôi,” anh cố gắng giải thích, giọng khản đặc. “Có vẻ như em đã có điều đó rồi.”
Đôi mắt dằn dỗi của nàng mở lớn và lóe lên tia … hài hước?
“Không định chơi chữ chứ?” Đôi môi nàng nở một nụ cười khi nàng nhìn xuống nơi cơ thể nàng nối với anh.
“Cưng à,” anh nói khi nụ cười đáp lại của anh bị thay thế bởi cái nhìn đau đớn, “hoặc là chúng ta làm việc này hoặc là chúng ta phải –“ Bất kì điều gì anh định nói cũng bị lãng quên khi anh nhìn thấy nàng dâng lên và nắm lấy anh, đưa nó vào trong…
Một tiếng hít thở phát ra khỏi đôi môi anh khi nàng trượt xuống. Niềm khoái lạc quá dữ dội, quá áp đảo, anh cần đến mọi gam ý chí để không chọc thẳng lên trên.
Từ từ thôi. Nàng cần phải làm thật từ từ.
Có vẻ như Nicole không hiểu điều đó. Khi nàng chỉ vừa chạm vào đầu mũi của anh, nàng kéo ra, nhưng cơ thể nàng lập tức buộc nàng phải hạ xuống. Nàng di chuyển lên xuống nông choèn như thế không biết bao lâu, mỗi lần lại khẽ hạ xuống nhiều hơn trên anh. Việc này còn tồi tệ hơn là bị tra tấn. Anh có bao giờ vừa vặn với nàng được không?
“Nicole,” anh nghiến răng nói, “nhận lấy tôi nhiều hơn – tôi cần em nhận tất cả của tôi.” Nếu anh còn chưa được vào trong vùng chặt chẽ ấy hoàn toàn, anh sẽ không thể ngăn hông mình đẩy lên.
Sau một thoáng do dự, nàng đặt hai bàn tay lên ngực anh, buộc mình hạ xuống cho đến khi anh có thể cảm nhận được rào cản.
Anh không bao giờ rời mắt khỏi nàng khi nàng ngồi vững, trượt xuống thấp hơn nữa. Nàng cũng không nhìn đi. Giống như là nàng cần có anh để thu lấy can đảm. Nhưng khi mắt nàng ngấn nước, anh biết anh cần giúp nàng. Anh hít một hơi, ấn gót chân lên giường, và đẩy vào tận sâu trong nàng.
Nàng hét lên, móng tay cắm vào ngực anh, trước khi nàng chìm hẳn xuống, bất động.
“Nicole? Em có sao không?”
Nàng thở ra trên da anh. “Ừ-ừm.”
Anh buộc mình ở yên trong nàng, muốn lưu lại cái cách nàng thít chặt quanh anh, biết rằng nàng cần thời gian để điều chỉnh với anh.
Họ đã nằm như thế bao lâu, anh không biết. Tất cả cơ bắp của anh đều căng lên đau đớn vì không thể di chuyển trong nàng, nhưng anh là một người to lớn và anh không muốn nàng đau thêm nữa.
Cuối cùng cơ thể nàng cũng quen với sự dày dặn của anh và trở nên tham lam hơn. Nàng ngồi dậy và tự mình di chuyển. Anh đã muốn kéo dài, nhưng nàng bắt đầu di chuyển trên anh nhanh hơn, thở dài, rên rỉ, nhăn mặt khi nàng nhận lấy anh nhiều hơn, nhưng vẫn không hoàn toàn. Nếu hai bàn tay anh được tự do, anh sẽ đặt chúng trên người nàng và có khi còn ôm lấy eo nàng để làm chậm nhịp độ của họ.
Ý tưởng bị trói lại càng khuấy động anh hơn, và anh cố không nghĩ về những sợi dây thừng để phòng khi anh lên đỉnh quá sớm. Với việc anh bị trói, nàng được toàn quyền làm bất kể việc gì nàng cần để thỏa mãn mình với cơ thể anh.
Nicole đang ở trên rìa của sự giải thoát mãnh liệt ấy, và giờ khi đã nhận cảm giác đó và đón chào nó, nàng làm mọi việc để nhanh tiến tới cái đích ấy. Nàng ở trên anh hoàn toàn buông thả, mở rộng hai đầu gối để nhận lấy anh nhiều hơn. Giới hạn hai cơ thể trở nên mờ nhạt khi nàng thấy mình đang lao lên đỉnh. Nàng ước nàng đã cởi trói cho anh để anh có thể chạm vào hai bên ngực sưng phồng của nàng. Chắc hẳn anh đã cảm nhận được điều nàng muốn, bởi vì anh ra lệnh, “Ưỡn lưng em hơn nữa đi. Đưa chúng cho anh.”
Khi nàng làm theo, anh rướn lên, cơ bắp anh kéo căng trên những sợi dây trói để anh có thể chà lưỡi mình qua hai đỉnh sưng phồng. Khi anh lùi lại, nàng ngoan ngoãn đi theo anh, và nàng cảm thấy một thôi thúc kì lạ, khăng khăng đòi phải giao nộp mình cho anh. Nàng chỉ có thể đặt bàn tay phải bên dưới khuôn ngực mình khi nàng hạ xuống với anh, nhưng anh hiểu cử chỉ đó và nghiến ngấu liếm núm vú nàng, khiến nó càng cứng hơn nữa giữa hai môi anh.
Anh chuyển từ bên này sang bên kia. Như thể việc mút nàng làm anh vui thích, anh ấn chân mình xuống và dùng phản lực ấy đẩy hông lên, đập vào nàng, vội vã mang nàng lên cao rồi xuống thấp. Quá nhiều… cả cơ thể nàng cứng lại… khi những làn sóng ào qua nàng trong một cơn co thắt dữ dội và chặt chẽ. Anh theo sau nàng, ngực nàng vẫn ở trong miệng anh khi anh rên lên và đâm lên phía trước trong cực khoái nhức nhối của chính mình.
Derek nằm bất động. Nicole đã ngủ thiếp đi ngay sau khi anh lên đỉnh, nằm mềm oặt trên ngực anh, cơ thể nàng vẫn bao quanh anh.
Khi anh xem xét tất cả những cảm xúc và câu hỏi quay mòng mòng trong đầu mình, một ý nghĩ duy nhất nổi lên – anh không thể mất nàng. Cảm giác khao khát nàng quá tuyệt đối là một điều bí ẩn đối với anh. Và đáng báo động.
Với bất kì người đàn bà nào khác, ý tưởng bị trói trên giường và không thể nào rút lui sau khi ân ái sẽ làm cho anh chán nản. Anh không bao giờ ở lại cùng người đàn bà nào sau khi đã xong việc với cô ta. Đáng lẽ anh phải trải qua cảm giác hoảng sợ vẫn luôn đến khi ai đó ở quá gần anh. Thay vào đó, vị trí hiện tại của anh làm anh tức giận chỉ bởi vì nàng có thể chọn việc thức dậy và bước đi, và anh không thể ngăn cản nàng. Anh chưa từng trải nghiệm bất kì điều gì giống như thứ vẫn đang tiếp tục diễn ra giữa họ, và anh biết từ sâu tận trong xương tủy rằng anh sẽ không bao giờ lặp lại được nữa nếu không có nàng.
Người của anh sẽ lên bờ bao lâu? Ba giờ? Nếu anh có thể giữ nàng ở đây cho đến khi họ trở lại, nàng sẽ nghĩ tốt hơn là không nên bỏ đi. Rồi, cũng với thời gian, anh sẽ thuyết phục nàng ở lại với anh.
Anh có thể gọi lính gác đang trực trên tàu, nhưng tưởng tượng ra cái nhìn bị phản bội sẽ chiếu thẳng vào anh ngay khi nàng thức dậy, anh do dự. Tệ hơn nữa, nếu nàng không di chuyển kịp thời thì sao? Anh nghĩ với nụ cười thầm trong lòng, anh đã khiến cho nàng khá là kiệt sức.
Khuôn mặt anh rắn lại. Ý nghĩ người lính trực gác của anh bước vào và nhìn thấy nàng trong tư thế như bây giờ - không, anh giận dữ nghĩ, không thể được. Vậy thì bây giờ kế hoạch của anh chỉ đơn giản là nằm nguyên tại chỗ hết mức có thể và hi vọng nàng sẽ không thức dậy cho đến khi đội thủy thủ của anh quay lại.
Ít nhất, đó cũng là kế hoạch. Cho đến khi anh lại cứng bên trong nàng.
Nàng cựa quậy trong khi ngủ, lẩm bẩm điều gì đó và khẽ nắm lấy vai anh. May là nàng không tỉnh; ước gì anh có thể nói thế về cái bộ phận ương bướng của mình.
Nghĩ về cái gì khác đi. Bất kỳ cái gì khác. Nhưng trong đầu anh chỉ có những ấn tượng về cơ thể trơn mịn, ấm áp của nàng nằm phủ trên anh, ngực nàng ấn vào ngực anh. Anh hít vào mùi hương từ mái tóc dày của nàng đang xõa khắp mặt họ, mùi ân ái còn vương trong phòng. Anh đang đặt cuộc vào một trận thua.
Vật lộn tìm một kế hoạch thay thế, Derek quyết định rằng anh có thể giữ nàng lại đây bằng cách làm tình với nàng suốt đêm. Sau lần thứ hai, có thể nàng sẽ ngủ tiếp.
Nàng cử động, và mọi ý nghĩ của anh biến mất khi một cơn cương cứng đẩy mạnh ở bên dưới. Trong giấc ngủ, Nicole nắm chặt hai vai anh, thở mạnh trước áp lực đang tăng lên bên trong nàng. Nàng nhanh chóng thức dậy và ngửa đầu ra sau bối rồi, chớp đôi mắt tò mò của mình.
Chắc hẳn nàng thấy thích điều mình nhìn thấy, bởi vì môi nàng khẽ cong lên. Nửa thân trên của nàng chà vào người anh khi nàng từ tốn ấn xuống. Anh rên lên lần nữa và nhấc đầu về phía nàng, chiếm lấy môi và lưỡi nàng bằng môi và lưỡi mình, phủ lên nàng một nụ hôn chiếm hữu. Nàng đáp trả anh, miệng nàng run rẩy và gợi tình. Khi lưỡi họ nhảy múa, hông nàng cũng di chuyển trên anh.
Tác giả :
Kresley Cole