Thùy Ngộ Kiến Thùy – Ai Gặp Gỡ Ai
Chương 34: Gần ngay trước mắt
Trong danh sách khách mời tham gia buổi giao lưu lễ hội anime của thành phố XX xuất hiện một vị đầy bí ẩn, khiến cho fans hâm mộ nhiệt tình suy đoán. Ảnh Vô Yên là nhân vật được đồn đoán nhiều nhất, vô số fan tuyên bố dù phải chen chúc đến mấy cũng phải tận mắt gặp được đại nhân, làm cho Hàn Tịch cảm thấy vô cùng áp lực.
Mặc cái gì tham gia lễ hội anime, trở thành vấn đề khiến Hàn Tịch phải trăn trở.
Mở tủ quần áo chứa trang phục cosplay, đảo qua một lượt, trường bào tay rủ vậy mà chiếm tới một nửa giang sơn. Những bộ quần áo này tuy là đẹp mắt, nhưng chỉnh lý thực phiền toái. Quân phục tuy nhanh nhẹn sắc bén, nhưng lại vừa khít, cảm giác như phải phơi bày đường nét cơ thể. Hàn Tịch đứng trước tủ quần áo, rơi vào trầm tư.
Rốt cuộc phải mặc cái gì mới hợp đây?
Vấn đề này ảnh hưởng đến cuộc sống của Hàn Tịch, ăn cơm, đi dạo, nghịch máy tính, Hàn Tịch đều trăn trở không nguôi. Chứng cưỡng chế đôi khi làm cho người ta chỉ vì những chuyện như vậy mà bế tắc, một sự tình nho nhỏ không giải quyết được sẽ giống như xương cá mắc trong cổ họng, mặc dù cũng chẳng có gì đáng ngại, nhưng thật sự khó chịu vô cùng.
Cuối cùng, đến khi Hàn Tịch bất chợt nhìn thấy biểu tượng “Mộng đại lục”, mọi chuyện liền được giải quyết êm thấm.
Thời gian còn chưa đến một tháng, Hàn Tịch dốc lòng chế tác đạo cụ, nghiên cứu chi tiết trên trang phục. Thỉnh thoảng lại chịu sự quấy rối của Con Thỏ, giá cả mua vào bán ra bao nhiêu, hàng cung không đủ cầu thế nào, tâm trạng mọi người háo hức ra làm sao…
Ngày gặp mặt cũng không còn xa nữa, tin tức Hàn Tịch sẽ tham gia buổi kí tên trong ngày đầu tiên lễ hội anime với tư cách khách mời được công bố, đương nhiên đã tạo nên một hồi sóng gió, chính vào lúc nhiệt huyết của mọi người hừng hực dâng trào, buổi giao lưu của lễ hội anime đến hẹn đã lên.
Chỉ còn một ngày nữa sẽ được gặp gỡ rất nhiều bạn bè trên mạng, đột nhiên Hàn Tịch có cảm giác không chân thực đến kỳ lạ. Chẳng biết rằng ngày mai giống như hố đen thu hút mọi sự chú ý của cậu, sẽ phát sinh những chuyện gì đây? Không biết trong số những người quen biết ai sẽ tham gia…Hàn Tịch xoay xỏa trên giường mãi không ngủ được, cuối cùng sau một tiếng đồng hồ say đắm ngắm nhìn trần nhà mới dần dần chìm vào mộng đẹp.
Tờ mờ sáng, Hàn Tịch đã cố chống đôi mắt gấu mèo híp tịt 0.0 ra ngoài. Chuyến tàu của Con Thỏ tới chậm những 20 phút, đợi đến khi Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ tay xách nách mang cùng Con Thỏ xuất hiện tại lối ra của nhà ga, Hàn Tịch đã sắp bị gió thổi thành thịt sấy khô đến nơi rồi.
“Tiểu Ảnh ~~~~~~~~~” Hàn Tịch chuẩn bị sẵn tư thế, đề phòng bị Con Thỏ lao tới đụng ngã nhào. “Tiểu Ảnh có phải ông lại gầy đi không??”
“…” Tiểu thư, bạn trai bà còn ở bên cạnh đó, đụng chạm lung tung như vậy thật sự không có vấn đề gì à?
“Hửm…Đúng là gầy đi thật rồi, eo cũng nhỏ xíu lại luôn…”
“…” Hàn Tịch im lặng để Con Thỏ sờ eo, ánh mắt nhìn Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ xin được trợ giúp. Ai ngờ đối phương chỉ đặt túi lớn túi nhỏ trong tay xuống đất, sau đó kháng chiến thành công thở phào một hơi, ngẩng đầu nhìn Hàn Tịch liền nở một nụ cười vô cùng sáng lạn, tay bên phải cũng giơ lên đầy ăn ý “A! Vô Ảnh!”
“…” Hàn Tịch lặng lẽ thu hồi ánh mắt, cậu nên hiểu cái gì gọi là nồi nào úp vung nấy từ lâu rồi mới phải.
Con Thỏ săm soi Hàn Tịch từ trên xuống dưới một lượt, sau đó hả hê mở đống túi mà mình mang đến, bắt đầu giới thiệu cho Hàn Tịch đồ cô chuẩn bị lần này.
Có những người có khả năng hoàn toàn thu hút ánh mắt của những người xung quanh, ví dụ như Con Thỏ, ví dụ như Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ, một người đứng giữa đường đông đúc thoải mái nói cười, người kia hai tay chống nạnh, vẻ tranh công lồ lộ trên mặt “Đồ là do tôi mang đến đấy, mau khen tôi đi”.
Hàn Tịch đứng chung một chỗ với hai người, cũng phải đắm mình trong ánh mắt hiếu kì của mọi người xung quanh, hồi lâu mới thốt ra được một câu: “Chúng ta xuất phát thôi.”
Vậy là ba người cùng đống hành lý lên đường, gần nửa tiếng sau mới bắt được một chiếc xe, khi đến nơi, hội trường đã mở cửa một lúc rồi.
Bàn bạc xong xuôi, ba người quyết định chia nhau ra, Con Thỏ và Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ lên tầng hai bày biện quầy hàng, còn Hàn Tịch trực tiếp lên tầng ba thay quần áo trang điểm chuẩn bị cho lễ kí tên.
Lên tới tầng ba, Hàn Tịch vinh quang lạc đường, một mình ngơ ngác đi từ đầu này đến đầu kia tầng lầu, mãi mới gặp được Hoa Phục và Snack Tam Giác. Hai người tốt bụng dẫn Hàn Tịch tới đúng nơi, còn dặn dò cậu những chuyện cần chú ý, Hàn Tịch chăm chú lắng nghe, bày tỏ lòng biết ơn sau đó chạy đi chuẩn bị.
Xong xuôi đâu đó, nhóm khách mời xếp thành một hàng đứng ở hậu trường sẵn sàng lên sân khấu, lòng bàn tay Hàn Tịch đóng một tầng mồ hôi mỏng.
Bên ngoài fans hâm mộ đã xếp thành hàng dài, không khí náo nhiệt cách một phông nền sân khấu vẫn cảm nhận được.
Buổi kí tên chính thức bắt đầu, Hàn Tịch theo mọi người bước ra từ hậu trường, từ xa đã nghe được tiếng hét chói tai của fans hâm mộ. Hàn Tịch đứng trước tấm biển viết tên mình, nghe người dẫn chương trình hâm nóng không khí. Thật ra người dẫn chương trình cũng không cần phải nói quá nhiều, fans hâm mộ cũng đã biểu hiện sự nhiệt tình của mình rồi, Hàn Tịch đưa mắt trông ra, trước mắt rợp những điện thoại, máy ảnh, máy quay chầu chực.
Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu tên các coser, cơ bản người nào cũng được vinh danh ca ngợi, đến Hàn Tịch, giọng nói vốn bình tĩnh của MC đột nhiên cao hẳn lên.
“Haha, sau đây sẽ là khách mời bí ẩn của chúng ta ~~ chậc chậc ~~ vị khách mời bí ẩn này có thân phận rất đặc biệt!! Chính là nhân vật vẫn luôn được người người tán tụng! Mọi người cùng hô tên người đó được không ạ??!!”
Đám fans hâm mộ điên cuồng la hét chói tai, thanh âm loạn xà ngầu nhanh chóng hợp thành ba chữ “Ảnh Vô Yên! Ảnh Vô Yên!! Yên đại!!!”
“Xem ra tên tuổi của Ảnh Vô Yên, Yên đại quả nhiên vang dội! Theo tôi được biết, Yên đại chưa bao giờ tham gia bất cứ hoạt động trực tiếp nào, không biết tại sao hôm nay lại tham gia chương trình của chúng ta? Để tôi tới phỏng vấn anh ấy ~ Xin hỏi, lí do lần này Yên đại tham gia buổi kí tên là gì? Có động lực nào chăng?”
…Hàn Tịch bất thình lình bị phỏng vấn không khỏi bất ngờ, trong đầu còn chưa kịp mắng thầm MC đột nhiên đổi phong cách dẫn chương trình. Vừa rồi khi giới thiệu các coser khác làm gì có màn phỏng vấn, vì sao lại biến cậu thành trường hợp đặc biệt như vậy?
Hàn Tịch 囧 囧 cầm chặt micro MC đưa cho, trong đầu khẩn cấp suy tưởng một loạt từ ngữ. Tiếc rằng có đôi khi ứng biến chính là khả năng trời phú, hiển nhiên không phải thế mạnh của Hàn Tịch.
“Muốn tới liền tới thôi.”
Lần này đến phiên MC kinh ngạc, có lẽ làm MC nhiều năm như vậy cũng chưa gặp người nào trả lời đơn giản gãy gọn đến khô khan như vậy.
Nhưng dĩ nhiên các fans hâm mộ lại rất thích thú, tiếng thét chói tai lại vang tới tận trời.
“Yên đại đẹp trai quá đi!!!” “Á á á á á giọng nói thật tuyệt!!!!” “Đúng là người sao tiếng vậy, lạnh lùng chết mất!!!”
“Ơ…Yên đại quả nhiên là phong độ. Vậy tôi đổi lại câu hỏi một chút, lần này đại đại tham gia có nguyên nhân gì đặc biệt chăng?”
Hàn Tịch trầm tư giây lát rồi đáp: “Có người bạn nói, các fans rất muốn gặp tôi, vậy nên tôi liền tới đây.”
Phía dưới lại đồng lòng hò hét “Yên đại bọn em yêu anh.”
MC liên tiếp hỏi vài câu về phương diện cosplay, kết quả đều bị bạn Hàn Tịch nhỏ nhưng có võ trả lời cứng ngắc đánh trở về.
May mà các fans tương đối ủng hộ, Hàn Tịch càng hồi đáp không căn cứ, các cô lại càng phấn khích không thôi.
Sân khấu đã nóng đến không thể nóng hơn được nữa, MC hoàn thành nhiệm vụ liền rút vào trong, buổi kí tên chính thức bắt đầu.
Người hâm mộ sắp thành một hàng, nối đuôi nhau thật dài.
Đến lúc kí tặng, Hàn Tịch trở nên bình tĩnh hơn hẳn. Tất cả đều là quần chúng nhân dân bình thường, giao lưu một chút có lẽ không gặp phải vấn đề gì lớn.
Nhưng trên thực tế, Hàn Tịch đã đánh giá thấp khả năng của hủ nữ trong truyền thuyết rồi, dường như mỗi em gái lên kí tên mắt đều sáng như đèn pha, hận không thể rút gân lột da nuốt cậu vào bụng. Đùa giỡn ngoài miệng coi như thôi, còn có một người xông lên định hôn cậu, may mà Hàn Tịch tránh kịp, khi em gái đó bị bảo vệ đưa xuống, vẫn không quên quay đầu liếc mắt đưa tình với cậu.
Con gái đúng là sinh vật đáng sợ.
Thời điểm Lục Thanh Hợp mang theo áp – phích đặt trên mạng tiến vào đại sảnh buổi kí tên, ánh mắt lập tức tập trung vào người ấy – giữa một dàn coser đang kí tặng, chỉ có một người toàn thân trắng thuần chiếm giữ tất cả sự chú ý. Lục Thanh Hợp vừa liếc mắt đã nhận ra nhân vật của Hàn Tịch, rất giống với người mà tất cả Mục sư trong Mộng Đại Lục đều hướng tới, NPC Y Tát Nhĩ, kẻ vĩnh viễn đứng tại nơi cao nhất của Thánh Điện nhìn xuống hết thảy những Mục sư siêu đẳng nhất.
Tuy đứng ở xa xa không sao nhìn rõ được khuôn mặt của người nọ, nhưng cách một khoảng không, Lục Thanh Hợp vẫn cảm nhận được khí tức thanh cao mạnh mẽ tản mát từ đối phương, dù ở trong hoàn cảnh náo nhiệt như vậy, người ấy vẫn giữ nguyên phong cách của mình, vừa đặc biệt lại vừa tao nhã.
Hàng người phía trước từ từ rút ngắn, Lục Thanh Hợp dần dần có thể nhìn thấy động tác của đối phương, đưa tay tiếp nhận vật phẩm, kí tên, sau đó nói một tiếng “Cản ơn”. Có đôi khi bất giác người nọ còn ngẩng đầu, một khuôn mặt tinh xảo xuất hiện trong tầm mắt, Lục Thanh Hợp đột nhiên có cảm giác kinh ngạc vô cùng.
So với trong clip lại càng mê người hơn, Lục Thanh Hợp nhận định như thế.
Em gái phía trước nhảy chân sáo rời đi, Lục Thanh Hợp tiến lên một bước, bên tai vang lên tiếng trái tim “thình thịch” rộn ràng, hắn nhẹ nhàng đặt tấm áp – phích quý giá ở trước mặt người ấy.
Ngón tay thon dài của người đối diện chạm vào tấm áp – phích, lựa lấy nơi góc dưới bên trái, lưu loát kí tên của mình, Lục Thanh Hợp say mê nhìn ngắm đối phương, bờ mi dài, cần cổ trắng nõn, dù được quần áo bảo bọc kĩ càng, nhưng vẫn có thể nhìn được vóc người nhỏ gầy của cậu.
Quá trình kí tên rất ngắn ngủi, Lục Thanh Hợp chưa thỏa nguyện, hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện quan trọng, liền cười không thành tiếng.
“Xin hỏi, có thể đề thêm ba chữ ‘Nguyệt Vô Ảnh’ giúp tôi được không?”
Đối phương cứng người, lập tức ngẩng đầu, ánh mắt hai người gặp gỡ giữa không trung.
Mặc cái gì tham gia lễ hội anime, trở thành vấn đề khiến Hàn Tịch phải trăn trở.
Mở tủ quần áo chứa trang phục cosplay, đảo qua một lượt, trường bào tay rủ vậy mà chiếm tới một nửa giang sơn. Những bộ quần áo này tuy là đẹp mắt, nhưng chỉnh lý thực phiền toái. Quân phục tuy nhanh nhẹn sắc bén, nhưng lại vừa khít, cảm giác như phải phơi bày đường nét cơ thể. Hàn Tịch đứng trước tủ quần áo, rơi vào trầm tư.
Rốt cuộc phải mặc cái gì mới hợp đây?
Vấn đề này ảnh hưởng đến cuộc sống của Hàn Tịch, ăn cơm, đi dạo, nghịch máy tính, Hàn Tịch đều trăn trở không nguôi. Chứng cưỡng chế đôi khi làm cho người ta chỉ vì những chuyện như vậy mà bế tắc, một sự tình nho nhỏ không giải quyết được sẽ giống như xương cá mắc trong cổ họng, mặc dù cũng chẳng có gì đáng ngại, nhưng thật sự khó chịu vô cùng.
Cuối cùng, đến khi Hàn Tịch bất chợt nhìn thấy biểu tượng “Mộng đại lục”, mọi chuyện liền được giải quyết êm thấm.
Thời gian còn chưa đến một tháng, Hàn Tịch dốc lòng chế tác đạo cụ, nghiên cứu chi tiết trên trang phục. Thỉnh thoảng lại chịu sự quấy rối của Con Thỏ, giá cả mua vào bán ra bao nhiêu, hàng cung không đủ cầu thế nào, tâm trạng mọi người háo hức ra làm sao…
Ngày gặp mặt cũng không còn xa nữa, tin tức Hàn Tịch sẽ tham gia buổi kí tên trong ngày đầu tiên lễ hội anime với tư cách khách mời được công bố, đương nhiên đã tạo nên một hồi sóng gió, chính vào lúc nhiệt huyết của mọi người hừng hực dâng trào, buổi giao lưu của lễ hội anime đến hẹn đã lên.
Chỉ còn một ngày nữa sẽ được gặp gỡ rất nhiều bạn bè trên mạng, đột nhiên Hàn Tịch có cảm giác không chân thực đến kỳ lạ. Chẳng biết rằng ngày mai giống như hố đen thu hút mọi sự chú ý của cậu, sẽ phát sinh những chuyện gì đây? Không biết trong số những người quen biết ai sẽ tham gia…Hàn Tịch xoay xỏa trên giường mãi không ngủ được, cuối cùng sau một tiếng đồng hồ say đắm ngắm nhìn trần nhà mới dần dần chìm vào mộng đẹp.
Tờ mờ sáng, Hàn Tịch đã cố chống đôi mắt gấu mèo híp tịt 0.0 ra ngoài. Chuyến tàu của Con Thỏ tới chậm những 20 phút, đợi đến khi Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ tay xách nách mang cùng Con Thỏ xuất hiện tại lối ra của nhà ga, Hàn Tịch đã sắp bị gió thổi thành thịt sấy khô đến nơi rồi.
“Tiểu Ảnh ~~~~~~~~~” Hàn Tịch chuẩn bị sẵn tư thế, đề phòng bị Con Thỏ lao tới đụng ngã nhào. “Tiểu Ảnh có phải ông lại gầy đi không??”
“…” Tiểu thư, bạn trai bà còn ở bên cạnh đó, đụng chạm lung tung như vậy thật sự không có vấn đề gì à?
“Hửm…Đúng là gầy đi thật rồi, eo cũng nhỏ xíu lại luôn…”
“…” Hàn Tịch im lặng để Con Thỏ sờ eo, ánh mắt nhìn Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ xin được trợ giúp. Ai ngờ đối phương chỉ đặt túi lớn túi nhỏ trong tay xuống đất, sau đó kháng chiến thành công thở phào một hơi, ngẩng đầu nhìn Hàn Tịch liền nở một nụ cười vô cùng sáng lạn, tay bên phải cũng giơ lên đầy ăn ý “A! Vô Ảnh!”
“…” Hàn Tịch lặng lẽ thu hồi ánh mắt, cậu nên hiểu cái gì gọi là nồi nào úp vung nấy từ lâu rồi mới phải.
Con Thỏ săm soi Hàn Tịch từ trên xuống dưới một lượt, sau đó hả hê mở đống túi mà mình mang đến, bắt đầu giới thiệu cho Hàn Tịch đồ cô chuẩn bị lần này.
Có những người có khả năng hoàn toàn thu hút ánh mắt của những người xung quanh, ví dụ như Con Thỏ, ví dụ như Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ, một người đứng giữa đường đông đúc thoải mái nói cười, người kia hai tay chống nạnh, vẻ tranh công lồ lộ trên mặt “Đồ là do tôi mang đến đấy, mau khen tôi đi”.
Hàn Tịch đứng chung một chỗ với hai người, cũng phải đắm mình trong ánh mắt hiếu kì của mọi người xung quanh, hồi lâu mới thốt ra được một câu: “Chúng ta xuất phát thôi.”
Vậy là ba người cùng đống hành lý lên đường, gần nửa tiếng sau mới bắt được một chiếc xe, khi đến nơi, hội trường đã mở cửa một lúc rồi.
Bàn bạc xong xuôi, ba người quyết định chia nhau ra, Con Thỏ và Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ lên tầng hai bày biện quầy hàng, còn Hàn Tịch trực tiếp lên tầng ba thay quần áo trang điểm chuẩn bị cho lễ kí tên.
Lên tới tầng ba, Hàn Tịch vinh quang lạc đường, một mình ngơ ngác đi từ đầu này đến đầu kia tầng lầu, mãi mới gặp được Hoa Phục và Snack Tam Giác. Hai người tốt bụng dẫn Hàn Tịch tới đúng nơi, còn dặn dò cậu những chuyện cần chú ý, Hàn Tịch chăm chú lắng nghe, bày tỏ lòng biết ơn sau đó chạy đi chuẩn bị.
Xong xuôi đâu đó, nhóm khách mời xếp thành một hàng đứng ở hậu trường sẵn sàng lên sân khấu, lòng bàn tay Hàn Tịch đóng một tầng mồ hôi mỏng.
Bên ngoài fans hâm mộ đã xếp thành hàng dài, không khí náo nhiệt cách một phông nền sân khấu vẫn cảm nhận được.
Buổi kí tên chính thức bắt đầu, Hàn Tịch theo mọi người bước ra từ hậu trường, từ xa đã nghe được tiếng hét chói tai của fans hâm mộ. Hàn Tịch đứng trước tấm biển viết tên mình, nghe người dẫn chương trình hâm nóng không khí. Thật ra người dẫn chương trình cũng không cần phải nói quá nhiều, fans hâm mộ cũng đã biểu hiện sự nhiệt tình của mình rồi, Hàn Tịch đưa mắt trông ra, trước mắt rợp những điện thoại, máy ảnh, máy quay chầu chực.
Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu tên các coser, cơ bản người nào cũng được vinh danh ca ngợi, đến Hàn Tịch, giọng nói vốn bình tĩnh của MC đột nhiên cao hẳn lên.
“Haha, sau đây sẽ là khách mời bí ẩn của chúng ta ~~ chậc chậc ~~ vị khách mời bí ẩn này có thân phận rất đặc biệt!! Chính là nhân vật vẫn luôn được người người tán tụng! Mọi người cùng hô tên người đó được không ạ??!!”
Đám fans hâm mộ điên cuồng la hét chói tai, thanh âm loạn xà ngầu nhanh chóng hợp thành ba chữ “Ảnh Vô Yên! Ảnh Vô Yên!! Yên đại!!!”
“Xem ra tên tuổi của Ảnh Vô Yên, Yên đại quả nhiên vang dội! Theo tôi được biết, Yên đại chưa bao giờ tham gia bất cứ hoạt động trực tiếp nào, không biết tại sao hôm nay lại tham gia chương trình của chúng ta? Để tôi tới phỏng vấn anh ấy ~ Xin hỏi, lí do lần này Yên đại tham gia buổi kí tên là gì? Có động lực nào chăng?”
…Hàn Tịch bất thình lình bị phỏng vấn không khỏi bất ngờ, trong đầu còn chưa kịp mắng thầm MC đột nhiên đổi phong cách dẫn chương trình. Vừa rồi khi giới thiệu các coser khác làm gì có màn phỏng vấn, vì sao lại biến cậu thành trường hợp đặc biệt như vậy?
Hàn Tịch 囧 囧 cầm chặt micro MC đưa cho, trong đầu khẩn cấp suy tưởng một loạt từ ngữ. Tiếc rằng có đôi khi ứng biến chính là khả năng trời phú, hiển nhiên không phải thế mạnh của Hàn Tịch.
“Muốn tới liền tới thôi.”
Lần này đến phiên MC kinh ngạc, có lẽ làm MC nhiều năm như vậy cũng chưa gặp người nào trả lời đơn giản gãy gọn đến khô khan như vậy.
Nhưng dĩ nhiên các fans hâm mộ lại rất thích thú, tiếng thét chói tai lại vang tới tận trời.
“Yên đại đẹp trai quá đi!!!” “Á á á á á giọng nói thật tuyệt!!!!” “Đúng là người sao tiếng vậy, lạnh lùng chết mất!!!”
“Ơ…Yên đại quả nhiên là phong độ. Vậy tôi đổi lại câu hỏi một chút, lần này đại đại tham gia có nguyên nhân gì đặc biệt chăng?”
Hàn Tịch trầm tư giây lát rồi đáp: “Có người bạn nói, các fans rất muốn gặp tôi, vậy nên tôi liền tới đây.”
Phía dưới lại đồng lòng hò hét “Yên đại bọn em yêu anh.”
MC liên tiếp hỏi vài câu về phương diện cosplay, kết quả đều bị bạn Hàn Tịch nhỏ nhưng có võ trả lời cứng ngắc đánh trở về.
May mà các fans tương đối ủng hộ, Hàn Tịch càng hồi đáp không căn cứ, các cô lại càng phấn khích không thôi.
Sân khấu đã nóng đến không thể nóng hơn được nữa, MC hoàn thành nhiệm vụ liền rút vào trong, buổi kí tên chính thức bắt đầu.
Người hâm mộ sắp thành một hàng, nối đuôi nhau thật dài.
Đến lúc kí tặng, Hàn Tịch trở nên bình tĩnh hơn hẳn. Tất cả đều là quần chúng nhân dân bình thường, giao lưu một chút có lẽ không gặp phải vấn đề gì lớn.
Nhưng trên thực tế, Hàn Tịch đã đánh giá thấp khả năng của hủ nữ trong truyền thuyết rồi, dường như mỗi em gái lên kí tên mắt đều sáng như đèn pha, hận không thể rút gân lột da nuốt cậu vào bụng. Đùa giỡn ngoài miệng coi như thôi, còn có một người xông lên định hôn cậu, may mà Hàn Tịch tránh kịp, khi em gái đó bị bảo vệ đưa xuống, vẫn không quên quay đầu liếc mắt đưa tình với cậu.
Con gái đúng là sinh vật đáng sợ.
Thời điểm Lục Thanh Hợp mang theo áp – phích đặt trên mạng tiến vào đại sảnh buổi kí tên, ánh mắt lập tức tập trung vào người ấy – giữa một dàn coser đang kí tặng, chỉ có một người toàn thân trắng thuần chiếm giữ tất cả sự chú ý. Lục Thanh Hợp vừa liếc mắt đã nhận ra nhân vật của Hàn Tịch, rất giống với người mà tất cả Mục sư trong Mộng Đại Lục đều hướng tới, NPC Y Tát Nhĩ, kẻ vĩnh viễn đứng tại nơi cao nhất của Thánh Điện nhìn xuống hết thảy những Mục sư siêu đẳng nhất.
Tuy đứng ở xa xa không sao nhìn rõ được khuôn mặt của người nọ, nhưng cách một khoảng không, Lục Thanh Hợp vẫn cảm nhận được khí tức thanh cao mạnh mẽ tản mát từ đối phương, dù ở trong hoàn cảnh náo nhiệt như vậy, người ấy vẫn giữ nguyên phong cách của mình, vừa đặc biệt lại vừa tao nhã.
Hàng người phía trước từ từ rút ngắn, Lục Thanh Hợp dần dần có thể nhìn thấy động tác của đối phương, đưa tay tiếp nhận vật phẩm, kí tên, sau đó nói một tiếng “Cản ơn”. Có đôi khi bất giác người nọ còn ngẩng đầu, một khuôn mặt tinh xảo xuất hiện trong tầm mắt, Lục Thanh Hợp đột nhiên có cảm giác kinh ngạc vô cùng.
So với trong clip lại càng mê người hơn, Lục Thanh Hợp nhận định như thế.
Em gái phía trước nhảy chân sáo rời đi, Lục Thanh Hợp tiến lên một bước, bên tai vang lên tiếng trái tim “thình thịch” rộn ràng, hắn nhẹ nhàng đặt tấm áp – phích quý giá ở trước mặt người ấy.
Ngón tay thon dài của người đối diện chạm vào tấm áp – phích, lựa lấy nơi góc dưới bên trái, lưu loát kí tên của mình, Lục Thanh Hợp say mê nhìn ngắm đối phương, bờ mi dài, cần cổ trắng nõn, dù được quần áo bảo bọc kĩ càng, nhưng vẫn có thể nhìn được vóc người nhỏ gầy của cậu.
Quá trình kí tên rất ngắn ngủi, Lục Thanh Hợp chưa thỏa nguyện, hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện quan trọng, liền cười không thành tiếng.
“Xin hỏi, có thể đề thêm ba chữ ‘Nguyệt Vô Ảnh’ giúp tôi được không?”
Đối phương cứng người, lập tức ngẩng đầu, ánh mắt hai người gặp gỡ giữa không trung.
Tác giả :
Cẩu Huyết Đích Nghệ Thuật