Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ
Chương 73: Chân tướng được phơi bày
Lộ Lê đỡ cái eo già hơi lên men xuống lầu, tên cầm thú Tần Vũ đã đến quân đoàn, Nhạc Hiểu nghênh diện đi tới, ánh mắt ái muội ở trêи người y dạo một vòng.
“Phu nhân thật hạnh phúc nha, mỗi đêm đều có thượng tướng yêu thương, người cô đơn thật đáng thương, còn bị người khoe ân ái trước mặt.” Nhạc Hiểu lộ ra vẻ mặt vạn phần cảm khái.
“… Biến.” Lộ Lê hoàn toàn không muốn nói gì với cậu ta.
“Phu nhân đừng tức giận, tôi nói giỡn thôi.” Nhạc Hiểu cười hì hì nói, càng ở với cậu ta lâu thì tính cách càng bại lộ rõ.
Lộ Lê cảm thấy nhất định là mình ngày thường quá nhân từ,
chờ y khỏe lên, nhất định sẽ lấy lại phong độ.
Nhạc Hiểu thấy y muốn làm lơ, càng quấn lấy y nói chuyện, cậu ta còn có tin tốt muốn chia sẻ với phu nhân, không nói thì cậu ta sẽ cảm thấy ngứa miệng.
Lộ Lê đi tới bàn ăn, ánh mắt quét qua đồ ăn trêи bàn một vòng, phát hiện bữa sáng nay không có chút dầu chiên, tâm tình tức khắc tốt lên rất nhiều, y không thích đồ ăn dầu mỡ.
Nhạc Hiểu ngồi đối diện, chú ý tới ánh mắt y, “Thượng tướng dặn dò đầu bếp làm vậy, nói không làm đồ nhiều dầu chiên.”
Lộ Lê hơi khựng lại, đừng tưởng lấy lòng y thì y sẽ tha thứ tối hôm qua quá phận, nhưng khóe miệng lại cong lên.
Tần Vũ đương nhiên không phải vì mong y tha thứ, hắn căn bản không cảm thấy mình làm vậy có gì sai, họ là vợ chồng, làʍ ȶìиɦ vốn dĩ là thiên kinh địa nghĩa, hắn chỉ quan tâm sức khỏe của Lộ Lê, cộng với biết y không thích đồ dầu mỡ nên mới dặn đầu bếp như vậy.
“Đúng rồi, phu nhân à, chuyện của Tần bộ trưởng đã được giải quyết.” Nhạc Hiểu rất muốn nói với y chuyện này.
“Nhanh như vậy?” Lộ Lê khựng lại, có chút kinh ngạc, cứ tưởng rằng ít nhất cũng phải mất hai ba ngày.
“Đương nhiên, đây chính là chuyện liên quan đến danh dự của Tần bộ trưởng, sao có thể để nó tiếp diễn, mà với phong cách của Tần bộ trưởng, anh ta sẽ không bỏ qua cho người đứng sau thao túng hết thảy.” Vẻ mặt Nhạc Hiểu có chút vinh dự.
Lộ Lê rất muốn hỏi này thì liên quan gì đến cậu ta mà vui như vậy, nhưng y càng muốn biết Tần Ca giải quyết thế nào hơn, bèn hỏi: “Kết quả thế nào?”
“Xác thật là có người nhằm vào Tần bộ trưởng, tuy Tần gia rất cường đại, ngay cả vương thất đều phải cho mặt mũi, nhưng bởi vì phương pháp xử sự nên đắc tội không ít người. Ví dụ như Tần bộ trưởng, anh ta là Bộ trưởng Bộ Tài chính, nắm giữ mạch máu tài chính của đế quốc, muốn được đầu tư thì đều phải được Tần bộ trưởng gật đầu, nhưng Tần bộ trưởng rất cường ngạnh, xử sự nghiêm khắc, trong công việc tuyệt đối không qua loa, không có kế hoạch cụ thể rõ ràng thì đừng mong anh ta xì tiền ra đầu tư, cứ như vậy đắc tội không ít người.
“Người nhằm vào Tần Ca đã từng muốn được đầu tư lại bị cự tuyệt?”
Nhạc Hiểu lắc lắc đầu, “Không phải.”
Lộ Lê bất lực, “Vậy cậu nói nhiều như vậy làm gì?”
“Không phải đã nói sao, người đứng sau lợi dụng điểm này, châm ngòi ly gián những người bất mãn với Tần bộ trưởng nên mới có chuyện hôm qua.”
“Người này là ai?”
Nhạc Hiểu không trực tiếp trả lời, lại kể một chuyện khác, “Đến đây phải kể đến nhiệm kỳ của bộ trưởng. Mỗi nhiệm kỳ kéo dài 5 năm, sau 5 năm sau sẽ tuyển lại, năm tới Tần bộ trưởng nhậm chức tròn 5 năm, bình thường sẽ chuẩn bị tuyển chọn trước một năm, người đứng sau là một trong những ứng cử viên.”
Lộ Lê hiểu được, với nhân khí của Tần Ca, tuyển cử năm tới khẳng định sẽ lại là anh ta. Nếu Tần Ca lại lần nữa lên làm bộ trưởng, Bộ Tài chính hắn cầm giữ sẽ làm tổn hại đến lợi ích của người nào đó, vì thế những người này muốn diệt trừ Tần Ca, từng chút bại hoại thanh danh của anh ta.
“Không ngờ bên trong có nhiều chuyện lắt léo như vậy.” Lộ Lê đột nhiên hiểu ra, người khác chỉ nhìn thấy bề ngoài của Tần gia cường đại ngăn nắp, lại không biết họ ở sau lưng gặp phải bao nhiêu công kϊƈɦ, nỗ lực thế nào mới có địa vị hiện tại.
Thiên phú là lợi thế, nhưng không có ngày sau nỗ lực, thiên phú đến mấy cũng sẽ theo thời gian mà tiêu ma không còn. Người bình thường nhìn thấy bầu trời mới, người tâm tư không tốt nhìn thấy ghen ghét.
“Đúng vậy, thật ra Tần bộ trưởng cùng thượng tướng đều không dễ dàng.” Nhạc Hiểu cũng cảm khái.
Người đứng sau tuy làm rất cao minh, tìm tấm mộc để không bị hoài nghi, càng không lưu lại chứng cứ gì liên quan đến mình. Nhưng Tần Ca cũng có thủ đoạn, anh ta suy đoán một chút là ra, hơn nữa bắt được đối phương cũng chỉ mất mấy giờ. Nhạc Hiểu biết tin do Tần Ca thả ra, rất nhiều công dân vốn tin tưởng Tần Ca, cho nên chân tướng lộ ra, lực chú ý của quần chúng lập tức bị di dời.
Lúc sau lại có người ở Tinh Võng thả ra tin đối phương bôi đen Tần Ca vì tuyển cử sang năm, chuyện này giống như thọc phải tổ ong vò vẽ, đối phương đi ra từ trong tối, trực tiếp bại lộ dưới ánh sáng.
Bàn cờ bị phá, đối phương hoảng loạn, căn bản không ngờ Tần Ca có thể nhanh chóng tẩy trắng bản thân. Tuy rằng tin trêи mạng chỉ là suy đoán, không có chứng cứ thực tế, nhưng rất nhiều người đều tin tưởng người bôi đen Tần Ca chính là người này.
Ngắn ngủn một ngày, thanh danh của đối phương đã mất hết, tuyển cử năm tới cũng hoàn toàn vô vọng, muốn một lần nữa đứng lên, được công dân đế quốc ủng hộ cơ bản đã không có khả năng.
Người đứng sau phát hiện người này đã không có hy vọng, nhanh chóng bứt ra, quyết định lại bồi dưỡng thêm một người, tóm lại vẫn không thể để Tần Ca lần thứ hai liên nhiệm, còn thời gian, dù sao tới sang năm mới bắt đầu, vẫn còn thời gian.
Trải qua chuyện này, công dân đế quốc đã quên đuổi theo hỏi người đeo khẩu trang trong ảnh là ai, nhưng fan của giới giải trí thì chưa.
Có fan căn cứ vào dáng người rồi liệt kê ra những đối tượng có khả năng, vài người mới có mặt, các fan sôi nổi ủng hộ idol nhà mình. Kinh ngạc nhất là ảnh đế sáu lần liên tiếp Đế Giang Thiên cũng có tên, chẳng qua đa số đều cảm thấy không có khả năng.
Có người tối đó thấy Đế Giang Thiên xuất hiện ở nơi khác, nhưng cũng có fan của Đế Giang Thiên cảm thấy hai người đứng chung một chỗ hẳn sẽ rất xứng đôi, còn ghép ảnh của hai người, kết quả đẩy con thuyền Đế Tần ra khơi, thật lâu cũng không thấy chìm.
Tần Ca giải quyết xong mọi chuyện, ngày hôm sau mới trở lại Tần gia, mặt mày hớn hở hoàn toàn nhìn không ra anh ta bị ảnh hưởng gì từ sự việc lần này.
Tần nguyên soái vắng nhà hai ngày buổi tối cũng đã trở lại, không biết có phải vì Tần Ca, sau khi ăn xong liền gọi anh ta vào thư phòng.
“Làm sao vậy?” Tần Vũ thấy y ăn xong rồi vẫn ngồi tại chỗ, thần sắc do dự, mày cũng nhăn lại một khối, dường như có nan đề.
Xác thật có một nan đề, Lộ Lê vốn định để một thời gian nữa rồi nhắc lại, hôm nay thấy Tần nguyên soái đột nhiên lại nghĩ tới, nói sớm hay muộn cũng không khác gì nhau, nhưng y lại sợ Tần nguyên soái sẽ hiểu lầm, nhưng không nói, y sợ sẽ càng dễ dẫn phát hiểu lầm.
“Anh cũng biết em gần đây học chế tạo cơ giáp.” Lộ Lê do dự một chút rồi vẫn quyết định nói ra.
“Ừ.” Tần Vũ gật đầu đáp, từ khi Lộ Lê nhờ hắn hỗ trợ tìm tư liệu về chế tạo cơ giáp, hắn đã biết vợ hắn có hứng thú.
“Em vẫn luôn học chế tạo linh kiện trêи Tinh Võng, nhưng có người bạn nói rằng không nên chỉ học trêи Tinh Võng, cho nên em định tìm một nơi an tĩnh để chế tạo linh kiện, nhưng em sợ phụ thân biết sẽ hiểu lầm.”
Lời Lang Thang Trong Mưa nói ngày ấy, y nghĩ kĩ cảm thấy rất lý. Hơn nữa, y còn nghĩ đến một chuyện, chế tạo linh kiện trêи Tinh Võng không thể bằng hiện thực, nói cách khác, có nhập mà không có xuất, đây là khoản mua bán không có lời, ít nhất là với y.
Nhưng một người Liên Bang đi học kỹ thuật chế tạo cơ giáp của đế quốc Vinh Diệu, thấy thế nào cũng có vấn đề, từ thái độ của Tần nguyên soái khi không đồng ý cho y ở tại quân khu là biết, Tần nguyên soái để ý.
Cha nuôi lúc trước để y tiếp cận Tần Vũ tuy không phải vì kỹ thuật chế tạo cơ giáp, nhưng Liên Bang vẫn luôn muốn học kỹ thuật của đế quốc Vinh Diệu. Tần Vũ tin tưởng y nhưng Tần nguyên soái thì chưa chắc, bởi vậy y không làm chủ được, y cũng không muốn Tần Vũ hiểu lầm, chuyện đồng dạng y không muốn trải qua lần thứ hai.
“Anh biết rồi.” Tần Vũ gật gật đầu.
Nói ra được, Lộ Lê cảm thấy áp lực giảm bớt rất nhiều.
Buổi tối y lại lên Tinh Võng, ngày hôm qua y lại có một bộ linh kiện chiếm cứ vị trí đầu bảng. Linh kiện kia không phải của cánh tay cơ giáp, mà là một bộ phận khác.
Bộ linh kiện kia lên bảng đã khiến cho rất nhiều người chú ý, có người phát hiện người này và người phá kỷ lục bảng linh kiện cánh tay cơ giáp là cùng cá nhân.
Trung tâm chế tạo cơ giáp biết chuyện này rồi tra xét các thành tích khác của y, phát hiện thấp nhất cũng có 99.7, nguyên bản cho rằng chỉ là vận khí tốt nhất thời, lúc này mới thấy đối phương rất có thể chỉ dựa vào thực lực, người như vậy nếu tới trung tâm chế tạo cơ giáp đã lâu thì không thể bây giờ mới nổi danh, cho nên có thể là người mới.
Họ muốn biết lý lịch của Lộ Lê, lại phát hiện không tra được, thân phận của đối phương được bảo mật, phải có đủ quyền hạn mới được xem.
Tin này khiến trung tâm khϊế͙p͙ sợ, bởi vì bản thân người phụ trách Đổng Phong của trung tâm chế tạo có quyền hạn không thấp mà cũng không xem được, chỉ nói lên một vấn đề, thân phận của đối phương được liệt vào mã hóa cấp S, chỉ có thể giải thích như vậy.
Lộ lê không biết những việc này, y vẫn như bình thường thuê một phòng, đối phương không nhanh gọn lưu loát như mấy lần trước, mà tươi cười đầy mặt bảo y chờ một lát, dường như liên hệ với người nào.
Lộ Lê nghi hoặc, một người trung niên vội vàng đi tới.
“Xin hỏi cậu có phải là Ly Lục không?”
“Phu nhân thật hạnh phúc nha, mỗi đêm đều có thượng tướng yêu thương, người cô đơn thật đáng thương, còn bị người khoe ân ái trước mặt.” Nhạc Hiểu lộ ra vẻ mặt vạn phần cảm khái.
“… Biến.” Lộ Lê hoàn toàn không muốn nói gì với cậu ta.
“Phu nhân đừng tức giận, tôi nói giỡn thôi.” Nhạc Hiểu cười hì hì nói, càng ở với cậu ta lâu thì tính cách càng bại lộ rõ.
Lộ Lê cảm thấy nhất định là mình ngày thường quá nhân từ,
chờ y khỏe lên, nhất định sẽ lấy lại phong độ.
Nhạc Hiểu thấy y muốn làm lơ, càng quấn lấy y nói chuyện, cậu ta còn có tin tốt muốn chia sẻ với phu nhân, không nói thì cậu ta sẽ cảm thấy ngứa miệng.
Lộ Lê đi tới bàn ăn, ánh mắt quét qua đồ ăn trêи bàn một vòng, phát hiện bữa sáng nay không có chút dầu chiên, tâm tình tức khắc tốt lên rất nhiều, y không thích đồ ăn dầu mỡ.
Nhạc Hiểu ngồi đối diện, chú ý tới ánh mắt y, “Thượng tướng dặn dò đầu bếp làm vậy, nói không làm đồ nhiều dầu chiên.”
Lộ Lê hơi khựng lại, đừng tưởng lấy lòng y thì y sẽ tha thứ tối hôm qua quá phận, nhưng khóe miệng lại cong lên.
Tần Vũ đương nhiên không phải vì mong y tha thứ, hắn căn bản không cảm thấy mình làm vậy có gì sai, họ là vợ chồng, làʍ ȶìиɦ vốn dĩ là thiên kinh địa nghĩa, hắn chỉ quan tâm sức khỏe của Lộ Lê, cộng với biết y không thích đồ dầu mỡ nên mới dặn đầu bếp như vậy.
“Đúng rồi, phu nhân à, chuyện của Tần bộ trưởng đã được giải quyết.” Nhạc Hiểu rất muốn nói với y chuyện này.
“Nhanh như vậy?” Lộ Lê khựng lại, có chút kinh ngạc, cứ tưởng rằng ít nhất cũng phải mất hai ba ngày.
“Đương nhiên, đây chính là chuyện liên quan đến danh dự của Tần bộ trưởng, sao có thể để nó tiếp diễn, mà với phong cách của Tần bộ trưởng, anh ta sẽ không bỏ qua cho người đứng sau thao túng hết thảy.” Vẻ mặt Nhạc Hiểu có chút vinh dự.
Lộ Lê rất muốn hỏi này thì liên quan gì đến cậu ta mà vui như vậy, nhưng y càng muốn biết Tần Ca giải quyết thế nào hơn, bèn hỏi: “Kết quả thế nào?”
“Xác thật là có người nhằm vào Tần bộ trưởng, tuy Tần gia rất cường đại, ngay cả vương thất đều phải cho mặt mũi, nhưng bởi vì phương pháp xử sự nên đắc tội không ít người. Ví dụ như Tần bộ trưởng, anh ta là Bộ trưởng Bộ Tài chính, nắm giữ mạch máu tài chính của đế quốc, muốn được đầu tư thì đều phải được Tần bộ trưởng gật đầu, nhưng Tần bộ trưởng rất cường ngạnh, xử sự nghiêm khắc, trong công việc tuyệt đối không qua loa, không có kế hoạch cụ thể rõ ràng thì đừng mong anh ta xì tiền ra đầu tư, cứ như vậy đắc tội không ít người.
“Người nhằm vào Tần Ca đã từng muốn được đầu tư lại bị cự tuyệt?”
Nhạc Hiểu lắc lắc đầu, “Không phải.”
Lộ Lê bất lực, “Vậy cậu nói nhiều như vậy làm gì?”
“Không phải đã nói sao, người đứng sau lợi dụng điểm này, châm ngòi ly gián những người bất mãn với Tần bộ trưởng nên mới có chuyện hôm qua.”
“Người này là ai?”
Nhạc Hiểu không trực tiếp trả lời, lại kể một chuyện khác, “Đến đây phải kể đến nhiệm kỳ của bộ trưởng. Mỗi nhiệm kỳ kéo dài 5 năm, sau 5 năm sau sẽ tuyển lại, năm tới Tần bộ trưởng nhậm chức tròn 5 năm, bình thường sẽ chuẩn bị tuyển chọn trước một năm, người đứng sau là một trong những ứng cử viên.”
Lộ Lê hiểu được, với nhân khí của Tần Ca, tuyển cử năm tới khẳng định sẽ lại là anh ta. Nếu Tần Ca lại lần nữa lên làm bộ trưởng, Bộ Tài chính hắn cầm giữ sẽ làm tổn hại đến lợi ích của người nào đó, vì thế những người này muốn diệt trừ Tần Ca, từng chút bại hoại thanh danh của anh ta.
“Không ngờ bên trong có nhiều chuyện lắt léo như vậy.” Lộ Lê đột nhiên hiểu ra, người khác chỉ nhìn thấy bề ngoài của Tần gia cường đại ngăn nắp, lại không biết họ ở sau lưng gặp phải bao nhiêu công kϊƈɦ, nỗ lực thế nào mới có địa vị hiện tại.
Thiên phú là lợi thế, nhưng không có ngày sau nỗ lực, thiên phú đến mấy cũng sẽ theo thời gian mà tiêu ma không còn. Người bình thường nhìn thấy bầu trời mới, người tâm tư không tốt nhìn thấy ghen ghét.
“Đúng vậy, thật ra Tần bộ trưởng cùng thượng tướng đều không dễ dàng.” Nhạc Hiểu cũng cảm khái.
Người đứng sau tuy làm rất cao minh, tìm tấm mộc để không bị hoài nghi, càng không lưu lại chứng cứ gì liên quan đến mình. Nhưng Tần Ca cũng có thủ đoạn, anh ta suy đoán một chút là ra, hơn nữa bắt được đối phương cũng chỉ mất mấy giờ. Nhạc Hiểu biết tin do Tần Ca thả ra, rất nhiều công dân vốn tin tưởng Tần Ca, cho nên chân tướng lộ ra, lực chú ý của quần chúng lập tức bị di dời.
Lúc sau lại có người ở Tinh Võng thả ra tin đối phương bôi đen Tần Ca vì tuyển cử sang năm, chuyện này giống như thọc phải tổ ong vò vẽ, đối phương đi ra từ trong tối, trực tiếp bại lộ dưới ánh sáng.
Bàn cờ bị phá, đối phương hoảng loạn, căn bản không ngờ Tần Ca có thể nhanh chóng tẩy trắng bản thân. Tuy rằng tin trêи mạng chỉ là suy đoán, không có chứng cứ thực tế, nhưng rất nhiều người đều tin tưởng người bôi đen Tần Ca chính là người này.
Ngắn ngủn một ngày, thanh danh của đối phương đã mất hết, tuyển cử năm tới cũng hoàn toàn vô vọng, muốn một lần nữa đứng lên, được công dân đế quốc ủng hộ cơ bản đã không có khả năng.
Người đứng sau phát hiện người này đã không có hy vọng, nhanh chóng bứt ra, quyết định lại bồi dưỡng thêm một người, tóm lại vẫn không thể để Tần Ca lần thứ hai liên nhiệm, còn thời gian, dù sao tới sang năm mới bắt đầu, vẫn còn thời gian.
Trải qua chuyện này, công dân đế quốc đã quên đuổi theo hỏi người đeo khẩu trang trong ảnh là ai, nhưng fan của giới giải trí thì chưa.
Có fan căn cứ vào dáng người rồi liệt kê ra những đối tượng có khả năng, vài người mới có mặt, các fan sôi nổi ủng hộ idol nhà mình. Kinh ngạc nhất là ảnh đế sáu lần liên tiếp Đế Giang Thiên cũng có tên, chẳng qua đa số đều cảm thấy không có khả năng.
Có người tối đó thấy Đế Giang Thiên xuất hiện ở nơi khác, nhưng cũng có fan của Đế Giang Thiên cảm thấy hai người đứng chung một chỗ hẳn sẽ rất xứng đôi, còn ghép ảnh của hai người, kết quả đẩy con thuyền Đế Tần ra khơi, thật lâu cũng không thấy chìm.
Tần Ca giải quyết xong mọi chuyện, ngày hôm sau mới trở lại Tần gia, mặt mày hớn hở hoàn toàn nhìn không ra anh ta bị ảnh hưởng gì từ sự việc lần này.
Tần nguyên soái vắng nhà hai ngày buổi tối cũng đã trở lại, không biết có phải vì Tần Ca, sau khi ăn xong liền gọi anh ta vào thư phòng.
“Làm sao vậy?” Tần Vũ thấy y ăn xong rồi vẫn ngồi tại chỗ, thần sắc do dự, mày cũng nhăn lại một khối, dường như có nan đề.
Xác thật có một nan đề, Lộ Lê vốn định để một thời gian nữa rồi nhắc lại, hôm nay thấy Tần nguyên soái đột nhiên lại nghĩ tới, nói sớm hay muộn cũng không khác gì nhau, nhưng y lại sợ Tần nguyên soái sẽ hiểu lầm, nhưng không nói, y sợ sẽ càng dễ dẫn phát hiểu lầm.
“Anh cũng biết em gần đây học chế tạo cơ giáp.” Lộ Lê do dự một chút rồi vẫn quyết định nói ra.
“Ừ.” Tần Vũ gật đầu đáp, từ khi Lộ Lê nhờ hắn hỗ trợ tìm tư liệu về chế tạo cơ giáp, hắn đã biết vợ hắn có hứng thú.
“Em vẫn luôn học chế tạo linh kiện trêи Tinh Võng, nhưng có người bạn nói rằng không nên chỉ học trêи Tinh Võng, cho nên em định tìm một nơi an tĩnh để chế tạo linh kiện, nhưng em sợ phụ thân biết sẽ hiểu lầm.”
Lời Lang Thang Trong Mưa nói ngày ấy, y nghĩ kĩ cảm thấy rất lý. Hơn nữa, y còn nghĩ đến một chuyện, chế tạo linh kiện trêи Tinh Võng không thể bằng hiện thực, nói cách khác, có nhập mà không có xuất, đây là khoản mua bán không có lời, ít nhất là với y.
Nhưng một người Liên Bang đi học kỹ thuật chế tạo cơ giáp của đế quốc Vinh Diệu, thấy thế nào cũng có vấn đề, từ thái độ của Tần nguyên soái khi không đồng ý cho y ở tại quân khu là biết, Tần nguyên soái để ý.
Cha nuôi lúc trước để y tiếp cận Tần Vũ tuy không phải vì kỹ thuật chế tạo cơ giáp, nhưng Liên Bang vẫn luôn muốn học kỹ thuật của đế quốc Vinh Diệu. Tần Vũ tin tưởng y nhưng Tần nguyên soái thì chưa chắc, bởi vậy y không làm chủ được, y cũng không muốn Tần Vũ hiểu lầm, chuyện đồng dạng y không muốn trải qua lần thứ hai.
“Anh biết rồi.” Tần Vũ gật gật đầu.
Nói ra được, Lộ Lê cảm thấy áp lực giảm bớt rất nhiều.
Buổi tối y lại lên Tinh Võng, ngày hôm qua y lại có một bộ linh kiện chiếm cứ vị trí đầu bảng. Linh kiện kia không phải của cánh tay cơ giáp, mà là một bộ phận khác.
Bộ linh kiện kia lên bảng đã khiến cho rất nhiều người chú ý, có người phát hiện người này và người phá kỷ lục bảng linh kiện cánh tay cơ giáp là cùng cá nhân.
Trung tâm chế tạo cơ giáp biết chuyện này rồi tra xét các thành tích khác của y, phát hiện thấp nhất cũng có 99.7, nguyên bản cho rằng chỉ là vận khí tốt nhất thời, lúc này mới thấy đối phương rất có thể chỉ dựa vào thực lực, người như vậy nếu tới trung tâm chế tạo cơ giáp đã lâu thì không thể bây giờ mới nổi danh, cho nên có thể là người mới.
Họ muốn biết lý lịch của Lộ Lê, lại phát hiện không tra được, thân phận của đối phương được bảo mật, phải có đủ quyền hạn mới được xem.
Tin này khiến trung tâm khϊế͙p͙ sợ, bởi vì bản thân người phụ trách Đổng Phong của trung tâm chế tạo có quyền hạn không thấp mà cũng không xem được, chỉ nói lên một vấn đề, thân phận của đối phương được liệt vào mã hóa cấp S, chỉ có thể giải thích như vậy.
Lộ lê không biết những việc này, y vẫn như bình thường thuê một phòng, đối phương không nhanh gọn lưu loát như mấy lần trước, mà tươi cười đầy mặt bảo y chờ một lát, dường như liên hệ với người nào.
Lộ Lê nghi hoặc, một người trung niên vội vàng đi tới.
“Xin hỏi cậu có phải là Ly Lục không?”
Tác giả :
Doãn Gia