Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ
Chương 197: Tranh chấp
Hôm nay Tần Vũ trở về sớm, lúc đi qua cửa lớn, một thiếu niên gầy yếu xách xô nước to đi tới. Thiếu niên này chính là Arthur, tựa như phát hiện có người, lập tức buông xô nước, co quắp đứng tại chỗ, không dám tới gần.
Ánh mắt lạnh băng của Tần Vũ lãnh đạm quét qua, không dừng lại lập tức dời đi, chân dài vượt qua sảnh trước, tiến vào trong nhà.
Vừa vào cửa, Tần Vũ đã cảm nhận được không khí trong phòng khách khác lạ, Tần Sương vừa về giống con chim nhỏ rúc trêи sô pha.
Lộ Lê đang cho con gái ăn, con bé không ngoan ngoãn lắm, đang nhích tới nhích lui trêи sô pha, vừa thấy phụ thân trở lại, lập tức yên lặng, ngồi không nhúc nhích “Còn nhỏ tuổi đã bắt nạt kẻ yếu.” Lộ Lê buồn cười.
— Oa Oa ở bên cạnh liếc mắt xem thường chị.
Tần Vũ lên lầu thay quần áo rồi đi xuống, ngồi ở sô pha đơn bên cạnh.
“Gần đây điều tra Thiên Long thế nào, có tiến triển gì không?” Lộ Lê một bên cho con gái ăn, một bên hỏi.
Tần Vũ giương mắt, không nhìn y, ngược lại nhìn Tần Sương, Tần Sương chột dạ cười với hắn, bỗng nhiên đứng lên nói có chút việc, xám xịt chạy đi.
Tần Vũ không lập tức trả lời, hỏi vấn đề khác, “Vừa rồi ở bên ngoài thấy một người, hắn là người xuất hiện ở hiện trường khi em bị tập kϊƈɦ?”
Lộ Lê còn tưởng Tần Vũ muốn nói sang chuyện khác, tuy nhiên y vẫn trả lời vấn đề của hắn, “Người anh nói là Arthur, đúng là cậu ta.”
“Sao cậu ta lại ở Tần gia?”
“Lại nói tiếp cũng tình cờ, ban đầu cậu ta là thành viên trêи thương thuyền mà chiếm hạm Vinh Diệu cứu khi trở về từ Liên Bang lúc trước, đi đến Vinh Diệu tinh thì quyết định không quay về nữa, đi theo bạn tốt của phụ thân hắn, cũng chính thuyền trưởng ở lại nơi này phát triển, tuy nhiên năng lực của cậu ta không mạnh, chỉ có thể làm chút việc đơn giản, vị thuyền trưởng kia đề cử cậu ta đến thị trường hoa điểu làm việc, ở nơi đó làm một đoạn thời gian……”
“Nói trọng điểm.” Tần Vũ ngắt lời y.
Lộ Lê nói: “Tới trọng điểm rồi, lão làm vườn ở Tần gia lớn tuổi, vẫn muốn tìm một người học việc, mấy tháng đến thị trường hoa điểu, phát hiện người xung quanh khen cậu ta không dứt miệng, nên có ý định, anh yên tâm, Tần quản gia đã tra thân phận của cậu ta, xác định thân phận không có vấn đề mới chiêu mộ vào.”
“Được rồi, điều anh muốn hỏi đều đã biết, có phải bây giờ nên trả lời vấn đề của em hay không.” Lộ Lê buông chén, ngồi trước mặt hắn, nghiêm trang hỏi.
Tần Vũ nhướng mày nhìn y, “Tuy cứ điểm Thiên Long ở hành tinh Giant bị phá hủy, nhưng vẫn có khoản tiền mấy tỷ tinh tệ chảy ra, bây giờ đã tìm được nơi tinh tệ này chảy vào.”
“Chảy vào nơi nào?” Lộ Lê kỳ thật cũng không muốn hỏi những việc này, nhưng nghe hắn nhắc tới, cũng thuận tiện hỏi một câu.
“Hắc Hà Tinh Hệ.”
Lộ Lê kinh ngạc, “Vậy mà là Hắc Hà Tinh Hệ, vậy có điều tra được là chảy vào tài khoản nào không, cái này hẳn là có thể tra được chứ?”
Tần Vũ bình tĩnh gật đầu, “Điều tra được, nhưng cũng không tra đến nơi, khoản tinh tệ này bị phân tán ra chia vào mấy trăm tài khoản, tài khoản này đều là người đã mất tích, nhưng người biết bọn họ mất tích cũng không nhiều, người có thể làm đến mức này, thân phận sẽ không quá thấp.”
“Nói như vậy, kẻ làm chủ chân chính sau lưng Thiên Long là người có địa vị cao ở liên minh Lôi Hạ thuộc Hắc Hà Tinh Hệ, thậm chí khả năng có được quyền hạn không thấp?”
Tần Vũ gật đầu, “Người này hẳn là quan chức cấp cao ở liên minh Lôi Hạ.”
Liên minh Lôi Hạ là quốc gia duy nhất không thực hiện chính quyền quân chủ lập hiến trong tứ đại tinh hệ, tính chất giống như Liên Bang, nhưng thực lực kinh tế và dự trữ quân sự mạnh hơn Liên Bang rất nhiều, bọn họ hầu như không chủ động khơi mào chiến tranh hoặc tranh chấp, cho nên trong vũ trụ thanh danh tốt hơn so với ba đại đế quốc.
“Đối phương thân phận sâu như vậy, xem ra không phải việc ngày một ngày hai, sao anh có thể phá huỷ cứ điểm của bọn chúng ở hành tinh Giant, hơn nữa làm sao anh xác định đó là quan chức cấp cao, hay gia tộc quý tộc nào đó đây.”
“Người phụ nữ kia nói hắn có bối cảnh cùng thế lực lớn mạnh, địa vị của hắn ở liên minh Lôi Hạ, nhất định có thể quyết định một vài việc trọng yếu.”
“Người phụ nữ kia chính là đại mỹ nhân đã thổ lộ với anh mà Tần Sương nói?” Lộ Lê không chút do dự bán đứng Tần Sương. Tần Vũ gật đầu, không cảm thấy cái này có gì phải dấu diếm.
Lộ Lê đột nhiên hỏi, “Tên cô ta là gì?”
“Không biết.” Tần Vũ nói rất đúng lý hợp tình.
Tức khắc Lộ Lê bật cười, đứng dậy ngồi gần hắn hơn, dựa vào bờ vai của hắn, “Anh nói cho em nghe quá trình cụ thể đi, lúc cô ta thổ lộ với anh, anh nghĩ như thế nào?”
Tần Vũ tựa hồ không cảm thấy điều này có gì cần phải nhớ, đặc biệt lạnh nhạt vô tình nói một câu, “Liên quan gì đến anh đâu.”
“Em đã xem ảnh chụp của cô ta, thật sự đẹp không gì sánh được, anh không có một chút động tâm nào sao?” Lộ Lê nâng mặt hắn lên, nhìn thẳng vào mắt hắn.
Tần Vũ nhìn chằm chằm đôi mắt mang ý cười của y, đôi mắt hắn trầm xuống, bỗng nhiên ấn gáy y áp về phía mình, hôn lấy bờ môi của y, mơ hồ có thể thấy được hai đầu lưỡi ướt át dây dưa hoạt động giữa hai đôi môi.
Lộ Lê được buông ra thở hổn hển, đôi môi bởi vì nước bọt nhiễu xuống trở nên hồng hào, nghiêng đầu thấy con trai lớn và con gái đang nằm sấp một bên nhìn bọn họ, con trai nhỏ lẳng lặng ngồi trêи sô pha, đôi mắt cũng nhìn bên này, không giống như con trai lớn và con gái đang tò mò, vẻ mặt và ánh mắt nó đều tràn ngập coi thường.
Mặt Lộ Lê đỏ lên, chỉ trích Tần Vũ: “Làm trò trước mặt trẻ con, sao anh không thu liễm một chút vậy, vạn nhất dạy hư bọn nó thì làm sao bây giờ”
“Về sau em đừng hỏi vấn đề ngu xuẩn này nữa.” Tần Vũ không xấu hổ chút nào, bình tĩnh thong dong tựa như người bị vây xem không phải là hắn.
Lộ Lê xấu hổ, đương nhiên y tin tưởng tình cảm của Tần Vũ với minh, nhưng mà người đàn ông nhà mình quá ưu tú, khi hắn ở đây cũng có một đống ong bướm lả lơi, hắn không ở đây cũng có người muốn cạy góc tường của y, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ảnh của đại mỹ nhân, bỗng nhiên y cảm thấy có nguy cơ, vạn nhất Tần Vũ gặp được người theo đuổi cái gì cũng có thể vứt bỏ thì làm sao bây giờ, người đàn ông quá ưu tú cũng không phải một chuyện tốt, cho nên y âm thầm quyết định.
Chuyện Vinh Diệu đế quốc đưa tọa độ hành tinh Giant vào bản đồ của mình, rốt cuộc cũng bị Solo đế quốc biết.
Bọn chúng nói hành tinh Giant thuộc Vôi tinh hệ, Vinh Diệu đế quốc xâm phạm lãnh địa của họ, lấy tinh cầu thuộc về bọn họ, cần phải trả lại hành tinh Giant cho bọn chúng, hơn nữa bồi thường tổn thất một tỉ tinh tệ.
Quân đoàn II và quân đoàn III đều không muốn nhận việc này, quốc vương để quân đoàn I phụ trách, tuy nhiên trước kia động thủ, còn phải đàm phán.
Bộ trưởng bộ ngoại giao Thường Quang giao chuyện này cho phó bộ trưởng Mic phụ trách, Mic nhận sự sai bảo của Bob, không muốn đàm phán, nói chuyện này do Tần Vũ gây ra, không phải hắn coi nắm đấm là chân lý sao, vậy động thủ đi, giống như trước đánh Solo đế quốc tè ra quần.
Thường Quang cảm thấy hành vi của Mic quá vô trách nhiệm, chức trách của bộ ngoại giao vốn dĩ là xử lý những việc này, thân là phó bộ trưởng, ngay cả đàm phán cũng không muốn mà phải đấu võ, cho rằng ông ta không xứng chức, vì thế tố cáo lên quốc vương.
Trừ chuyện này, Thường Quang còn nói từ khi Mic được chọn làm phó bộ trưởng vẫn không có thành tựu gì, giao cho ông ta xử lý vài việc, hiệu quả xử lý đều không tốt, còn nói nếu tại thời điểm Tần Ca nhận chức, đối tượng đàm phán chưa từng chiếm được chỗ lợi nào từ đế quốc.
Quốc vương cũng không thiên vị Mic, những gì Thường Quang nói đều hợp tình hợp lý, sau khi Mic được chọn xác thật không có thành tựu lớn, thật sự nếu không làm ra thành tích gì, công dân sẽ lại lần nữa hoài nghi lần bỏ phiếu kia có công bằng hay không.
Bất đắc dĩ, Mic bắt buộc phải làm.
Nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn đàm phán cùng Solo đế quốc phiền phức, trong lòng lại có ý kiến với Tần Vũ, khiến cho lúc tại hội nghị đàm phán bị đối phương bức thất bại phải lùi lại liên tiếp, bộ dạng vô cùng chật vật, bị người đàm phán bên Solo đế quốc làm càn cười nhạo.
Trước khi bọn chúng nhìn thấy Mic, sứ giả Solo đế quốc còn lo lắng lần này đối tượng đàm phán lại là Tần Ca, nếu là Tần Ca, hôm nay kẻ chật vật chính là bọn chúng.
Lần này đàm phán tuy rằng chưa chính thức, nhưng công dân cũng rất chú ý, việc liên quan đến tôn nghiêm của đế quốc, rất nhiều công dân quan tâm đến đế quốc hỏi thăm.
Cho nên biết được phó bộ trưởng bộ ngoại giao của họ tại hội nghị đàm phán bị sứ giả Solo đế quốc vũ nhục, mà một câu cũng không phản bác được, ngay lúc đó video cũng bị truyền ra, công dân đế quốc bắt đầu nổi giận.
Chuyện bỏ phiếu tuyển cử lúc trước lại lần nữa bị lôi ra nói, càng ngày càng nhiều công dân hoài nghi lần bỏ phiếu đó có phải dầu pha nước hay không.
Thiệp phân tích cũng bị người ta lôi ra một lần nữa, bọn họ hoài nghi cái gọi là một trăm vị tinh anh từ các ngành sản xuất có thật sự tồn tại hay không, hay là do hành động của con người thao túng, nếu là thật, vậy bọn họ hoài nghi một trăm vị công dân này có thật sự là tinh anh hay không, ánh mắt thiển cận như vậy.
“Làm sao bây giờ, nhị điện hạ, hiện tại tất cả mọi người đang nghi ngờ tôi, nếu bị bọn họ tra ra, không phải tôi chết chắc sao.” Mic hoảng loạn, vội vội vàng vàng chạy đến chỗ Bob tìm hắn.
Bob vừa thấy ông ta đến liền biến sắc, rống giận, “Ai bảo ông tới tìm ta lúc này, không biết hiện tại là thời kỳ nhạy cảm sao?”
Việc này vừa bắt đầu, Mic lập tức thành tiêu điểm chú ý của rất nhiều người, chắc chắn có người nhìn chằm chằm ông ta, sao ông ta dám trắng trợn tìm tới đây, sẽ liên lụy đến hắn.
Mà lúc này Mic đâu thèm quan tâm nhiều như vậy.
Quả nhiên, trêи Tinh Võng nhanh chóng lưu truyền một bộ ảnh chụp, nội dung đúng là hình ảnh Mic hoảng loạn đi đến chỗ Bob, tuy không phải đòn đánh mạnh, nhưng cũng chứng thực sự thật quan hệ hai người không bình thường.
Bob vì phủi sạch quan hệ, đối ngoại tuyên bố ngày ấy là mình gọi Mic tới, bởi vì vợ hắn là cháu gái của phó bộ trưởng Mic, mình là cháu rể ông ta, nên quan tâm một chút, chứ không phải phủi sạch quan hệ ngay lập tức.
Đúng tình hợp lý lại có chủ nghĩa nhân đạo làm cảm động một ít công dân, cảm thấy Bob là người khá tốt, người khác lúc này hận không thể phủi sạch quan hệ với phó bộ trưởng Mic, chỉ có hắn còn nguyện ý lui tới với ông ta.
“Thằng nhãi này bản lĩnh không nhỏ, dưới tình huống như vậy còn có thể tẩy trắng, khiến công dân tin tưởng hắn”
TV tin tức phát lại cảnh Bob nói chuyện này, người Tần gia đúng lúc nhìn thấy, Tần Sương nhìn về phía Tần Ca.
“Nghe nói bộ ngoại giao mời anh đến hỗ trợ, anh trả lời như thế nào?”
Vừa mới dứt lời, hình ảnh màn hình chuyển tới Tần Ca, có phóng viên phỏng vấn Tần Ca, hỏi hắn bây giờ bộ ngoại giao rơi vào tình thế nước sôi lửa bỏng, hắn có thể trở về hay không, giúp đế quốc đoạt lại quyền chủ động.
Tần Ca trả lời hắn đã không còn là phó bộ trưởng bộ ngoại giao nữa, bảo bọn họ đi tìm vị phó bộ trưởng Mic có số phiếu cao hơn hắn đi, tin rằng nếu ông ta đã có thể lấy được số phiếu cao, lúc này chỉ là thất bại ngoài ý muốn mà thôi, năng lực chắc chắn còn cao hơn hắn, khen người ta đến đỉnh kim tự tháp luôn.
Phóng viên vốn nghe lời buộc hắn ra mặt, không nghĩ Tần Ca sẽ thổi phồng phó bộ trưởng Mic cao như vậy, còn lấy việc bỏ phiếu ra làm cớ. Không chờ phóng viên nghĩ ra lời để nói, Tần Ca đã tiêu sái rời đi.
“Tuyệt.” Tần Sương giơ ngón tay cái lên với hắn.
Vị phó bộ trưởng Mic bị Tần Ca khen ngợi, trước lần đàm phán thứ hai, đột nhiên ngã bệnh.
Không phải ông ta giả vờ bị bệnh, ông ta thật sự kinh hoàng quá độ dẫn đến sinh bệnh, nhưng công dân đế quốc không tin, cho rằng ông ta vì trốn tránh trách nhiệm mới giả vờ sinh bệnh, trêи Tinh Võng xuất hiện ngôn luận nói ông ta nên giao ra chức phó bộ trưởng.
Cuối cùng Thường Quang không thể không tự mình ra trận, tuy không thể giống Tần Ca khiến đối phương mất hết mặt mũi, á khẩu không trả lời được, nhưng Solo đế quốc cũng không chiếm được lợi thế, cuối cùng tan rã trong không vui, nói không được, vậy đánh đi.
Động tác của Tần Vũ sấm rền gió cuốn, lập tức lệnh cho Chu Tuấn Ngạn làm sĩ quan chỉ huy, Tần Thường phụ trợ, tuy quân hàm Tần Thường cao hơn, nhưng nói đến đầu óc, vẫn là Chu Tuấn Ngạn lợi hại hơn.
Tần Thường không dị nghị gì, đây cũng không phải lần đầu tiên cô hợp tác cùng Chu Tuấn Ngạn, Ellen là vị hôn phu của Tần Thường, cũng theo cô đến biên giới.
Sau khi điều chỉnh quân đội, đại quân mênh ʍôиɠ cuồn cuộn xuất phát.
Chờ đến khi công dân đế quốc phản ứng lại, quân đội Tần Vũ đã xuất phát, khí thế mạnh mẽ cuốn cuộn, khiến công dân đế quốc nhiệt huyết sôi trào, lực chú ý tạm rời khỏi việc của Mic.
Mười ngày sau, tin tức tốt truyền đến từ biên giới.
Ánh mắt lạnh băng của Tần Vũ lãnh đạm quét qua, không dừng lại lập tức dời đi, chân dài vượt qua sảnh trước, tiến vào trong nhà.
Vừa vào cửa, Tần Vũ đã cảm nhận được không khí trong phòng khách khác lạ, Tần Sương vừa về giống con chim nhỏ rúc trêи sô pha.
Lộ Lê đang cho con gái ăn, con bé không ngoan ngoãn lắm, đang nhích tới nhích lui trêи sô pha, vừa thấy phụ thân trở lại, lập tức yên lặng, ngồi không nhúc nhích “Còn nhỏ tuổi đã bắt nạt kẻ yếu.” Lộ Lê buồn cười.
— Oa Oa ở bên cạnh liếc mắt xem thường chị.
Tần Vũ lên lầu thay quần áo rồi đi xuống, ngồi ở sô pha đơn bên cạnh.
“Gần đây điều tra Thiên Long thế nào, có tiến triển gì không?” Lộ Lê một bên cho con gái ăn, một bên hỏi.
Tần Vũ giương mắt, không nhìn y, ngược lại nhìn Tần Sương, Tần Sương chột dạ cười với hắn, bỗng nhiên đứng lên nói có chút việc, xám xịt chạy đi.
Tần Vũ không lập tức trả lời, hỏi vấn đề khác, “Vừa rồi ở bên ngoài thấy một người, hắn là người xuất hiện ở hiện trường khi em bị tập kϊƈɦ?”
Lộ Lê còn tưởng Tần Vũ muốn nói sang chuyện khác, tuy nhiên y vẫn trả lời vấn đề của hắn, “Người anh nói là Arthur, đúng là cậu ta.”
“Sao cậu ta lại ở Tần gia?”
“Lại nói tiếp cũng tình cờ, ban đầu cậu ta là thành viên trêи thương thuyền mà chiếm hạm Vinh Diệu cứu khi trở về từ Liên Bang lúc trước, đi đến Vinh Diệu tinh thì quyết định không quay về nữa, đi theo bạn tốt của phụ thân hắn, cũng chính thuyền trưởng ở lại nơi này phát triển, tuy nhiên năng lực của cậu ta không mạnh, chỉ có thể làm chút việc đơn giản, vị thuyền trưởng kia đề cử cậu ta đến thị trường hoa điểu làm việc, ở nơi đó làm một đoạn thời gian……”
“Nói trọng điểm.” Tần Vũ ngắt lời y.
Lộ Lê nói: “Tới trọng điểm rồi, lão làm vườn ở Tần gia lớn tuổi, vẫn muốn tìm một người học việc, mấy tháng đến thị trường hoa điểu, phát hiện người xung quanh khen cậu ta không dứt miệng, nên có ý định, anh yên tâm, Tần quản gia đã tra thân phận của cậu ta, xác định thân phận không có vấn đề mới chiêu mộ vào.”
“Được rồi, điều anh muốn hỏi đều đã biết, có phải bây giờ nên trả lời vấn đề của em hay không.” Lộ Lê buông chén, ngồi trước mặt hắn, nghiêm trang hỏi.
Tần Vũ nhướng mày nhìn y, “Tuy cứ điểm Thiên Long ở hành tinh Giant bị phá hủy, nhưng vẫn có khoản tiền mấy tỷ tinh tệ chảy ra, bây giờ đã tìm được nơi tinh tệ này chảy vào.”
“Chảy vào nơi nào?” Lộ Lê kỳ thật cũng không muốn hỏi những việc này, nhưng nghe hắn nhắc tới, cũng thuận tiện hỏi một câu.
“Hắc Hà Tinh Hệ.”
Lộ Lê kinh ngạc, “Vậy mà là Hắc Hà Tinh Hệ, vậy có điều tra được là chảy vào tài khoản nào không, cái này hẳn là có thể tra được chứ?”
Tần Vũ bình tĩnh gật đầu, “Điều tra được, nhưng cũng không tra đến nơi, khoản tinh tệ này bị phân tán ra chia vào mấy trăm tài khoản, tài khoản này đều là người đã mất tích, nhưng người biết bọn họ mất tích cũng không nhiều, người có thể làm đến mức này, thân phận sẽ không quá thấp.”
“Nói như vậy, kẻ làm chủ chân chính sau lưng Thiên Long là người có địa vị cao ở liên minh Lôi Hạ thuộc Hắc Hà Tinh Hệ, thậm chí khả năng có được quyền hạn không thấp?”
Tần Vũ gật đầu, “Người này hẳn là quan chức cấp cao ở liên minh Lôi Hạ.”
Liên minh Lôi Hạ là quốc gia duy nhất không thực hiện chính quyền quân chủ lập hiến trong tứ đại tinh hệ, tính chất giống như Liên Bang, nhưng thực lực kinh tế và dự trữ quân sự mạnh hơn Liên Bang rất nhiều, bọn họ hầu như không chủ động khơi mào chiến tranh hoặc tranh chấp, cho nên trong vũ trụ thanh danh tốt hơn so với ba đại đế quốc.
“Đối phương thân phận sâu như vậy, xem ra không phải việc ngày một ngày hai, sao anh có thể phá huỷ cứ điểm của bọn chúng ở hành tinh Giant, hơn nữa làm sao anh xác định đó là quan chức cấp cao, hay gia tộc quý tộc nào đó đây.”
“Người phụ nữ kia nói hắn có bối cảnh cùng thế lực lớn mạnh, địa vị của hắn ở liên minh Lôi Hạ, nhất định có thể quyết định một vài việc trọng yếu.”
“Người phụ nữ kia chính là đại mỹ nhân đã thổ lộ với anh mà Tần Sương nói?” Lộ Lê không chút do dự bán đứng Tần Sương. Tần Vũ gật đầu, không cảm thấy cái này có gì phải dấu diếm.
Lộ Lê đột nhiên hỏi, “Tên cô ta là gì?”
“Không biết.” Tần Vũ nói rất đúng lý hợp tình.
Tức khắc Lộ Lê bật cười, đứng dậy ngồi gần hắn hơn, dựa vào bờ vai của hắn, “Anh nói cho em nghe quá trình cụ thể đi, lúc cô ta thổ lộ với anh, anh nghĩ như thế nào?”
Tần Vũ tựa hồ không cảm thấy điều này có gì cần phải nhớ, đặc biệt lạnh nhạt vô tình nói một câu, “Liên quan gì đến anh đâu.”
“Em đã xem ảnh chụp của cô ta, thật sự đẹp không gì sánh được, anh không có một chút động tâm nào sao?” Lộ Lê nâng mặt hắn lên, nhìn thẳng vào mắt hắn.
Tần Vũ nhìn chằm chằm đôi mắt mang ý cười của y, đôi mắt hắn trầm xuống, bỗng nhiên ấn gáy y áp về phía mình, hôn lấy bờ môi của y, mơ hồ có thể thấy được hai đầu lưỡi ướt át dây dưa hoạt động giữa hai đôi môi.
Lộ Lê được buông ra thở hổn hển, đôi môi bởi vì nước bọt nhiễu xuống trở nên hồng hào, nghiêng đầu thấy con trai lớn và con gái đang nằm sấp một bên nhìn bọn họ, con trai nhỏ lẳng lặng ngồi trêи sô pha, đôi mắt cũng nhìn bên này, không giống như con trai lớn và con gái đang tò mò, vẻ mặt và ánh mắt nó đều tràn ngập coi thường.
Mặt Lộ Lê đỏ lên, chỉ trích Tần Vũ: “Làm trò trước mặt trẻ con, sao anh không thu liễm một chút vậy, vạn nhất dạy hư bọn nó thì làm sao bây giờ”
“Về sau em đừng hỏi vấn đề ngu xuẩn này nữa.” Tần Vũ không xấu hổ chút nào, bình tĩnh thong dong tựa như người bị vây xem không phải là hắn.
Lộ Lê xấu hổ, đương nhiên y tin tưởng tình cảm của Tần Vũ với minh, nhưng mà người đàn ông nhà mình quá ưu tú, khi hắn ở đây cũng có một đống ong bướm lả lơi, hắn không ở đây cũng có người muốn cạy góc tường của y, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ảnh của đại mỹ nhân, bỗng nhiên y cảm thấy có nguy cơ, vạn nhất Tần Vũ gặp được người theo đuổi cái gì cũng có thể vứt bỏ thì làm sao bây giờ, người đàn ông quá ưu tú cũng không phải một chuyện tốt, cho nên y âm thầm quyết định.
Chuyện Vinh Diệu đế quốc đưa tọa độ hành tinh Giant vào bản đồ của mình, rốt cuộc cũng bị Solo đế quốc biết.
Bọn chúng nói hành tinh Giant thuộc Vôi tinh hệ, Vinh Diệu đế quốc xâm phạm lãnh địa của họ, lấy tinh cầu thuộc về bọn họ, cần phải trả lại hành tinh Giant cho bọn chúng, hơn nữa bồi thường tổn thất một tỉ tinh tệ.
Quân đoàn II và quân đoàn III đều không muốn nhận việc này, quốc vương để quân đoàn I phụ trách, tuy nhiên trước kia động thủ, còn phải đàm phán.
Bộ trưởng bộ ngoại giao Thường Quang giao chuyện này cho phó bộ trưởng Mic phụ trách, Mic nhận sự sai bảo của Bob, không muốn đàm phán, nói chuyện này do Tần Vũ gây ra, không phải hắn coi nắm đấm là chân lý sao, vậy động thủ đi, giống như trước đánh Solo đế quốc tè ra quần.
Thường Quang cảm thấy hành vi của Mic quá vô trách nhiệm, chức trách của bộ ngoại giao vốn dĩ là xử lý những việc này, thân là phó bộ trưởng, ngay cả đàm phán cũng không muốn mà phải đấu võ, cho rằng ông ta không xứng chức, vì thế tố cáo lên quốc vương.
Trừ chuyện này, Thường Quang còn nói từ khi Mic được chọn làm phó bộ trưởng vẫn không có thành tựu gì, giao cho ông ta xử lý vài việc, hiệu quả xử lý đều không tốt, còn nói nếu tại thời điểm Tần Ca nhận chức, đối tượng đàm phán chưa từng chiếm được chỗ lợi nào từ đế quốc.
Quốc vương cũng không thiên vị Mic, những gì Thường Quang nói đều hợp tình hợp lý, sau khi Mic được chọn xác thật không có thành tựu lớn, thật sự nếu không làm ra thành tích gì, công dân sẽ lại lần nữa hoài nghi lần bỏ phiếu kia có công bằng hay không.
Bất đắc dĩ, Mic bắt buộc phải làm.
Nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn đàm phán cùng Solo đế quốc phiền phức, trong lòng lại có ý kiến với Tần Vũ, khiến cho lúc tại hội nghị đàm phán bị đối phương bức thất bại phải lùi lại liên tiếp, bộ dạng vô cùng chật vật, bị người đàm phán bên Solo đế quốc làm càn cười nhạo.
Trước khi bọn chúng nhìn thấy Mic, sứ giả Solo đế quốc còn lo lắng lần này đối tượng đàm phán lại là Tần Ca, nếu là Tần Ca, hôm nay kẻ chật vật chính là bọn chúng.
Lần này đàm phán tuy rằng chưa chính thức, nhưng công dân cũng rất chú ý, việc liên quan đến tôn nghiêm của đế quốc, rất nhiều công dân quan tâm đến đế quốc hỏi thăm.
Cho nên biết được phó bộ trưởng bộ ngoại giao của họ tại hội nghị đàm phán bị sứ giả Solo đế quốc vũ nhục, mà một câu cũng không phản bác được, ngay lúc đó video cũng bị truyền ra, công dân đế quốc bắt đầu nổi giận.
Chuyện bỏ phiếu tuyển cử lúc trước lại lần nữa bị lôi ra nói, càng ngày càng nhiều công dân hoài nghi lần bỏ phiếu đó có phải dầu pha nước hay không.
Thiệp phân tích cũng bị người ta lôi ra một lần nữa, bọn họ hoài nghi cái gọi là một trăm vị tinh anh từ các ngành sản xuất có thật sự tồn tại hay không, hay là do hành động của con người thao túng, nếu là thật, vậy bọn họ hoài nghi một trăm vị công dân này có thật sự là tinh anh hay không, ánh mắt thiển cận như vậy.
“Làm sao bây giờ, nhị điện hạ, hiện tại tất cả mọi người đang nghi ngờ tôi, nếu bị bọn họ tra ra, không phải tôi chết chắc sao.” Mic hoảng loạn, vội vội vàng vàng chạy đến chỗ Bob tìm hắn.
Bob vừa thấy ông ta đến liền biến sắc, rống giận, “Ai bảo ông tới tìm ta lúc này, không biết hiện tại là thời kỳ nhạy cảm sao?”
Việc này vừa bắt đầu, Mic lập tức thành tiêu điểm chú ý của rất nhiều người, chắc chắn có người nhìn chằm chằm ông ta, sao ông ta dám trắng trợn tìm tới đây, sẽ liên lụy đến hắn.
Mà lúc này Mic đâu thèm quan tâm nhiều như vậy.
Quả nhiên, trêи Tinh Võng nhanh chóng lưu truyền một bộ ảnh chụp, nội dung đúng là hình ảnh Mic hoảng loạn đi đến chỗ Bob, tuy không phải đòn đánh mạnh, nhưng cũng chứng thực sự thật quan hệ hai người không bình thường.
Bob vì phủi sạch quan hệ, đối ngoại tuyên bố ngày ấy là mình gọi Mic tới, bởi vì vợ hắn là cháu gái của phó bộ trưởng Mic, mình là cháu rể ông ta, nên quan tâm một chút, chứ không phải phủi sạch quan hệ ngay lập tức.
Đúng tình hợp lý lại có chủ nghĩa nhân đạo làm cảm động một ít công dân, cảm thấy Bob là người khá tốt, người khác lúc này hận không thể phủi sạch quan hệ với phó bộ trưởng Mic, chỉ có hắn còn nguyện ý lui tới với ông ta.
“Thằng nhãi này bản lĩnh không nhỏ, dưới tình huống như vậy còn có thể tẩy trắng, khiến công dân tin tưởng hắn”
TV tin tức phát lại cảnh Bob nói chuyện này, người Tần gia đúng lúc nhìn thấy, Tần Sương nhìn về phía Tần Ca.
“Nghe nói bộ ngoại giao mời anh đến hỗ trợ, anh trả lời như thế nào?”
Vừa mới dứt lời, hình ảnh màn hình chuyển tới Tần Ca, có phóng viên phỏng vấn Tần Ca, hỏi hắn bây giờ bộ ngoại giao rơi vào tình thế nước sôi lửa bỏng, hắn có thể trở về hay không, giúp đế quốc đoạt lại quyền chủ động.
Tần Ca trả lời hắn đã không còn là phó bộ trưởng bộ ngoại giao nữa, bảo bọn họ đi tìm vị phó bộ trưởng Mic có số phiếu cao hơn hắn đi, tin rằng nếu ông ta đã có thể lấy được số phiếu cao, lúc này chỉ là thất bại ngoài ý muốn mà thôi, năng lực chắc chắn còn cao hơn hắn, khen người ta đến đỉnh kim tự tháp luôn.
Phóng viên vốn nghe lời buộc hắn ra mặt, không nghĩ Tần Ca sẽ thổi phồng phó bộ trưởng Mic cao như vậy, còn lấy việc bỏ phiếu ra làm cớ. Không chờ phóng viên nghĩ ra lời để nói, Tần Ca đã tiêu sái rời đi.
“Tuyệt.” Tần Sương giơ ngón tay cái lên với hắn.
Vị phó bộ trưởng Mic bị Tần Ca khen ngợi, trước lần đàm phán thứ hai, đột nhiên ngã bệnh.
Không phải ông ta giả vờ bị bệnh, ông ta thật sự kinh hoàng quá độ dẫn đến sinh bệnh, nhưng công dân đế quốc không tin, cho rằng ông ta vì trốn tránh trách nhiệm mới giả vờ sinh bệnh, trêи Tinh Võng xuất hiện ngôn luận nói ông ta nên giao ra chức phó bộ trưởng.
Cuối cùng Thường Quang không thể không tự mình ra trận, tuy không thể giống Tần Ca khiến đối phương mất hết mặt mũi, á khẩu không trả lời được, nhưng Solo đế quốc cũng không chiếm được lợi thế, cuối cùng tan rã trong không vui, nói không được, vậy đánh đi.
Động tác của Tần Vũ sấm rền gió cuốn, lập tức lệnh cho Chu Tuấn Ngạn làm sĩ quan chỉ huy, Tần Thường phụ trợ, tuy quân hàm Tần Thường cao hơn, nhưng nói đến đầu óc, vẫn là Chu Tuấn Ngạn lợi hại hơn.
Tần Thường không dị nghị gì, đây cũng không phải lần đầu tiên cô hợp tác cùng Chu Tuấn Ngạn, Ellen là vị hôn phu của Tần Thường, cũng theo cô đến biên giới.
Sau khi điều chỉnh quân đội, đại quân mênh ʍôиɠ cuồn cuộn xuất phát.
Chờ đến khi công dân đế quốc phản ứng lại, quân đội Tần Vũ đã xuất phát, khí thế mạnh mẽ cuốn cuộn, khiến công dân đế quốc nhiệt huyết sôi trào, lực chú ý tạm rời khỏi việc của Mic.
Mười ngày sau, tin tức tốt truyền đến từ biên giới.
Tác giả :
Doãn Gia