Võng Du Thực Vật Sư
Chương 92: Vừa giết người vừa thăng cấp
Diệp Trần đương nhiên là muốn giải thích nhưng hắn phát hiện ra Nhất Thế Yêu Nhiêu đã rất mạnh mẽ nhanh chóng trực tiếp ly khai mà còn phẫn nộ mắng hắn, đồng thời còn lưu hắn vào danh sách đen.
Vào sổ đen thì nghiêm trọng hơn nhiều so với bỏ hảo hữu rồi, tin tức tiếp nhận không được, xin kết bạn không xong trừ khi đối phương bỏ hắn ra khỏi danh sách đen này.
- Quên đi đến lúc đó rồi tính sau.
Diệp Trần tuy muốn đuổi theo giải thích, nhưng hắn biết có giải thích thì nàng cũng không chịu nghe, hơn nữa rất có khả năng… À, khẳng định nàng sẽ vác kiếm đuổi chém hắn điên cuồng.
Bất quá nhớ tới câu nói cuối cùng của Nhất Thế Yêu Nhiêu, Diệp Trần biết rằng sau này sẽ không có cơ hội nào như vậy nữa. Lần này trong lúc nàng yếu đuối lại được mình an ủi, lần sau chắc chắn sẽ cảnh giác với mình, chắc chắn sẽ không có khả năng tạo dựng tình cảm như vậy.
Ngẫm lại vừa rồi một hồi cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu kích tình, Diệp Trần không nhịn được tiếc hận một trận.
Thôi .. quên đi, Diệp Trần ổn định tâm thần, bắt đầu tìm kiếm quái vật.
Sau đó, quái vật xung quanh bị Diệp Trần đồ sát một loạt, một thân kinh nghiệm tăng tiến không ít, hắn phỏng chừng chỉ khoảng nửa giờ nữa là mình có thể lên cấp 35.
Dẫn dụ được một đống quái nữa, lúc này khóe mắt Diệp Trần khẽ nhảy.
Bất quá động tác của hắn vẫn không có gì khác thường, vẫn như cũ đi các nơi dẫn lôi kéo quái vật.
Hơn hai mươi quái vật tụ tập lại một chỗ, trong tay Diệp Trần xuất hiện một cây pháp trượng.
Nhưng bom sầu riêng không được ném vào trong đàn quái vật mà được hắn lặng lẽ gắn vào một vị trí nào đó bên trên.
Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, một đạo tử vong bạch quanh xuất hiện, một thi thể người chơi thích khách như vậy mà nằm trên mặt đất.
Diệp Trần lúc này mới làm cho đống quái kéo đến bom sầu riêng bên cạnh, ầm ầm toàn bộ quái vật bị diệt sát. Sau đó hắn mới đi tới nơi gã thích khách tử vong, nhíu mày cúi đầu nhìn xuống.
Gã thích khách khẽ liếc mắt nhìn hắn, không rên một tiếng trực tiếp hồi sinh trở lại thành.
Mà ở nơi hắn tử vong không có một kiện trang bị nào rơi mà chỉ có vài bình dược tề.
Không mất trang bị, rất có khả năng gã thích khách này có vận khí tốt, nhưng càng có thể gã này chính là thành viên của bang hội có trang bị khoá chuyên dụng riêng biệt.
- Việc gì đến cũng phải đến thôi.
Diệp Trần biết gã này chín phần là người của Thương Dăng. Vừa rồi trong lúc hắn cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu nhập nhằng ám muội mà thành công áp sát, đến khi hắn đi dụ quái một hồi thì gã thừa cơ đánh lén.
Chỉ có điều gã thích khách này chắc chắn không thể tưởng tượng được Diệp Trần mặc trên người mười kiện trang bị thì ngoại trừ giày ra, thì rác rưởi nhất thì các trang bị cũng có thuộc tính + 1 cảm giác!
Ở nơi này, cảm giác của Diệp Trần tăng lên nhanh chóng, hơn nữa khi thích khách tiếp cận hắn, hệ thống đã tiến hành kiểm tra phát hiện ra hành tung thích khách và nhắc nhở hắn.
Hiện tại cảm giác của Diệp Trần là tương đối khá, chỉ cần bộ trang phục thích khách mặc trên người không gia tăng hiệu quả tiềm hành nhất định sẽ khó qua khỏi khả năng kiểm định. Hơn nữa cho dù chức năng kiểm định có thất bại thì Diệp Trần cũng phát hiện được gã thích khách đang ở gần, đây chính là chỗ tốt của việc có cảm giác cao.
Mà gã thích khách này bị hắn suất kỳ bất ý giết chết, một kiện trang bị cũng không rơi xuống ngoại trừ vận khú tốt thì rất có khả năng hắn chỉ là một gã thuộc Thương Đăng bang hội mà thôi (Theo hán việt Thương Đăng nghĩa là ruồi bọ, dịch ra thô quá nên từ giờ mình sẽ để là Thương Đăng bang hội).
Thương Đăng là một cái đoàn thể, tuy nhiên chúng cũng đã tạo thành một nghiệp đoàn, hơn nữa lại là một trong những nghiệp đoàn được thành lập sớm nhất.
Chỉ có điều nghiệp đoàn này không cầu danh tiếng, chúng giống như bọn lính đánh thuê vậy, hơn nữa toàn là loại người ghê tởm này.
Bên trong nghiệp đoàn này cũng có một vài điểm đặc sắc riêng, chính là mỗi thành viên trong nghiệp đoàn đều có một loại trang bị giống nhau được phân biệt từ cấp thấp nhất đến cấp cao nhất, cùng với một cái đại hội nghiệp đoàn không kém chút nào. Khi hành động, để bảo đảm khi tử vong sẽ không bị mất trang bị, thường thường chúng sẽ chỉ mặc bộ trang bị chuyên môn của nghiệp đoàn, chết như vậy sẽ không bị tổn thất quá lớn.
Hơn nữa có lẽ nhóm người này đã chiếm cứ được một trấn nhỏ. Diệp Trần đã lâu không có đi qua thành trấn kia, không biết hôm nay nó đã phát triển như thế nào rồi, bất qua Diệp Trần cũng biết trong nghiệp đoàn này có lẽ đã nghiên cứu chế tạo ra một loại quyển trục được gọi là “Quyển trục cừu nhân”, được dùng để dò xét vị trí cừu nhân.
Thù này đã kết, một người trong nghiệp đoàn bị người khác giết chết, lúc này thành viên nghiệp đoàn sẽ cùng người đó có quan hệ cừu nhân, có thể sủ dụng “Quyển trục cừu nhân” để dò xét vị trí đại khái của đối phương.
Tuy nhiên quan hệ cừu nhân này sẽ chỉ duy trì trong 24 giờ, trong vòng 24 giờ này vô luận giết hay không giết được cừu nhân thì mối quan hệ này cũng không thể kéo dài hay rút bớt, mà trong 24h thành viên nghiệp đoàn chỉ có thể sử dụng nhiều nhất là 3 “Quyển trục cừu nhân” mà thôi.
Dựa vào loại quyển trục này đám người Thương Đăng mới có thể duy trì đến nay mà không ngã, hơn nữa còn nhờ vào “Quyển trục cừu nhân” mà hấp dẫn không ít đám người có tâm lý biến thái tương tự.
Bình thường người chơi chỉ cần trốn vài ngày, không sát tử địch nhân thì sẽ không việc gì. Dù sao việc thuê kẻ khác rất tốn tiền, cũng không có khả năng tiêu phí cho việc kiểm tra đạo cụ tạo độ, nhưng so với “Quyển trục cừu nhân” thì còn quý hơn rất nhiều. Các cố chủ này thường vì mặt mũi một chút mà bỏ tiền ra thuê Thương Đăng giải quyết cừu nhân tuy nhiên sau khi thuê Thương Đăng làm việc được một thời gian cũng sẽ sáng suốt mà hủy bỏ hợp tác. Chủ thuê biến mất, Thương Đăng dĩ nhiên là thu tay lại.
Nhưng Diệp Trần biết tình huống của hắn thì khác. Hắn biết rằng đối phương tuyệt đối không dễ dàng tha cho hắn, hắn thì không có khả năng trốn đến ở mãi trong thành. Cho nên dù biết rõ giết một kẻ sẽ kéo theo nhiều kẻ khác đến trả thù hắn vẫn không chút do dự mà xuống tay.
…
Gia Lạc sâm lâm, bên ngoài khu luyện cấp hôm nay rõ ràng náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều. Từ việc thực vật sư xuất hiện, lúc sau lại đến mỹ nữ tìm về, một lúc nữa lại thêm cả đám thích khách kéo đến góp vui. Toàn bộ rừng rậm tản mát ra cỗ hương vị khác thường, không ít người chơi mơ hồ nhận ra rằng tại sâu trong rừng rậm kia có khả năng đã phát sinh ra sự kiện khác thường.
Bất quá những người này không có hứng thú mò vào bên trong xem sao, dù sao trong đó cũng không phải là địa phương an toàn để xem náo nhiệt.
Rầm rầm rầm!
Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, lại một gã thích khách ngã xuống, cách Diệp Trần một khoảng không xa.
Đây đã là gã thích khách thứ 9 mà Diệp Trần hạ sát ngày hôm nay. Bọn chúng đều giống với mấy thích khách trước đó, khi chết đều không rơi ra một kiện trang bị nào, tất cả đều là người của Thương Đăng.
Từ lúc bắt đầu là một người, sau đó là ba người một đội, đến bây giờ là năm người rồi. Mấy gã này đều thành công tiếp cận Diệp Trần rồi bị hắn phản kích giết chết.
Bất quá Diệp Trần biết đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Mấy gã thích khách vớ vẩn này đều chuyên môn được phái tới chịu chết mà thôi, hắn cảm nhận được địch nhân chân chính còn ở phía sau.
Diệp Trần nhìn thi thể lũ thích khách, khẽ cười lạnh.
Muốn tại trong rừng rậm giết chết hắn ư, không phải là không thể nhưng ít nhất phải kéo tới đội ngữ hơn trăm người mới được.
Nhưng lấy cái nghiệp đoàn vớ vẩn này mà có khả năng tìm được trên một trăm người chơi trên cấp ba mươi thì Diệp Trần một chút cũng không tin.
Cùng mấy gã địch nhân quấn lấy nhau một hồi, Diệp Trần một bên giết người một bên giết quái vật, lúc này hào quang trắng noãn tinh khiết xuất hiện trên thân, thăng cấp 35 rồi.
Bị địch nhân đuổi giết, lại có thể giết chúng mà vẫn thăng cấp. Trong trò chơi cũng có thể làm được như vậy nhưng không có mấy ai có khả năng thực hiện.
Vào sổ đen thì nghiêm trọng hơn nhiều so với bỏ hảo hữu rồi, tin tức tiếp nhận không được, xin kết bạn không xong trừ khi đối phương bỏ hắn ra khỏi danh sách đen này.
- Quên đi đến lúc đó rồi tính sau.
Diệp Trần tuy muốn đuổi theo giải thích, nhưng hắn biết có giải thích thì nàng cũng không chịu nghe, hơn nữa rất có khả năng… À, khẳng định nàng sẽ vác kiếm đuổi chém hắn điên cuồng.
Bất quá nhớ tới câu nói cuối cùng của Nhất Thế Yêu Nhiêu, Diệp Trần biết rằng sau này sẽ không có cơ hội nào như vậy nữa. Lần này trong lúc nàng yếu đuối lại được mình an ủi, lần sau chắc chắn sẽ cảnh giác với mình, chắc chắn sẽ không có khả năng tạo dựng tình cảm như vậy.
Ngẫm lại vừa rồi một hồi cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu kích tình, Diệp Trần không nhịn được tiếc hận một trận.
Thôi .. quên đi, Diệp Trần ổn định tâm thần, bắt đầu tìm kiếm quái vật.
Sau đó, quái vật xung quanh bị Diệp Trần đồ sát một loạt, một thân kinh nghiệm tăng tiến không ít, hắn phỏng chừng chỉ khoảng nửa giờ nữa là mình có thể lên cấp 35.
Dẫn dụ được một đống quái nữa, lúc này khóe mắt Diệp Trần khẽ nhảy.
Bất quá động tác của hắn vẫn không có gì khác thường, vẫn như cũ đi các nơi dẫn lôi kéo quái vật.
Hơn hai mươi quái vật tụ tập lại một chỗ, trong tay Diệp Trần xuất hiện một cây pháp trượng.
Nhưng bom sầu riêng không được ném vào trong đàn quái vật mà được hắn lặng lẽ gắn vào một vị trí nào đó bên trên.
Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, một đạo tử vong bạch quanh xuất hiện, một thi thể người chơi thích khách như vậy mà nằm trên mặt đất.
Diệp Trần lúc này mới làm cho đống quái kéo đến bom sầu riêng bên cạnh, ầm ầm toàn bộ quái vật bị diệt sát. Sau đó hắn mới đi tới nơi gã thích khách tử vong, nhíu mày cúi đầu nhìn xuống.
Gã thích khách khẽ liếc mắt nhìn hắn, không rên một tiếng trực tiếp hồi sinh trở lại thành.
Mà ở nơi hắn tử vong không có một kiện trang bị nào rơi mà chỉ có vài bình dược tề.
Không mất trang bị, rất có khả năng gã thích khách này có vận khí tốt, nhưng càng có thể gã này chính là thành viên của bang hội có trang bị khoá chuyên dụng riêng biệt.
- Việc gì đến cũng phải đến thôi.
Diệp Trần biết gã này chín phần là người của Thương Dăng. Vừa rồi trong lúc hắn cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu nhập nhằng ám muội mà thành công áp sát, đến khi hắn đi dụ quái một hồi thì gã thừa cơ đánh lén.
Chỉ có điều gã thích khách này chắc chắn không thể tưởng tượng được Diệp Trần mặc trên người mười kiện trang bị thì ngoại trừ giày ra, thì rác rưởi nhất thì các trang bị cũng có thuộc tính + 1 cảm giác!
Ở nơi này, cảm giác của Diệp Trần tăng lên nhanh chóng, hơn nữa khi thích khách tiếp cận hắn, hệ thống đã tiến hành kiểm tra phát hiện ra hành tung thích khách và nhắc nhở hắn.
Hiện tại cảm giác của Diệp Trần là tương đối khá, chỉ cần bộ trang phục thích khách mặc trên người không gia tăng hiệu quả tiềm hành nhất định sẽ khó qua khỏi khả năng kiểm định. Hơn nữa cho dù chức năng kiểm định có thất bại thì Diệp Trần cũng phát hiện được gã thích khách đang ở gần, đây chính là chỗ tốt của việc có cảm giác cao.
Mà gã thích khách này bị hắn suất kỳ bất ý giết chết, một kiện trang bị cũng không rơi xuống ngoại trừ vận khú tốt thì rất có khả năng hắn chỉ là một gã thuộc Thương Đăng bang hội mà thôi (Theo hán việt Thương Đăng nghĩa là ruồi bọ, dịch ra thô quá nên từ giờ mình sẽ để là Thương Đăng bang hội).
Thương Đăng là một cái đoàn thể, tuy nhiên chúng cũng đã tạo thành một nghiệp đoàn, hơn nữa lại là một trong những nghiệp đoàn được thành lập sớm nhất.
Chỉ có điều nghiệp đoàn này không cầu danh tiếng, chúng giống như bọn lính đánh thuê vậy, hơn nữa toàn là loại người ghê tởm này.
Bên trong nghiệp đoàn này cũng có một vài điểm đặc sắc riêng, chính là mỗi thành viên trong nghiệp đoàn đều có một loại trang bị giống nhau được phân biệt từ cấp thấp nhất đến cấp cao nhất, cùng với một cái đại hội nghiệp đoàn không kém chút nào. Khi hành động, để bảo đảm khi tử vong sẽ không bị mất trang bị, thường thường chúng sẽ chỉ mặc bộ trang bị chuyên môn của nghiệp đoàn, chết như vậy sẽ không bị tổn thất quá lớn.
Hơn nữa có lẽ nhóm người này đã chiếm cứ được một trấn nhỏ. Diệp Trần đã lâu không có đi qua thành trấn kia, không biết hôm nay nó đã phát triển như thế nào rồi, bất qua Diệp Trần cũng biết trong nghiệp đoàn này có lẽ đã nghiên cứu chế tạo ra một loại quyển trục được gọi là “Quyển trục cừu nhân”, được dùng để dò xét vị trí cừu nhân.
Thù này đã kết, một người trong nghiệp đoàn bị người khác giết chết, lúc này thành viên nghiệp đoàn sẽ cùng người đó có quan hệ cừu nhân, có thể sủ dụng “Quyển trục cừu nhân” để dò xét vị trí đại khái của đối phương.
Tuy nhiên quan hệ cừu nhân này sẽ chỉ duy trì trong 24 giờ, trong vòng 24 giờ này vô luận giết hay không giết được cừu nhân thì mối quan hệ này cũng không thể kéo dài hay rút bớt, mà trong 24h thành viên nghiệp đoàn chỉ có thể sử dụng nhiều nhất là 3 “Quyển trục cừu nhân” mà thôi.
Dựa vào loại quyển trục này đám người Thương Đăng mới có thể duy trì đến nay mà không ngã, hơn nữa còn nhờ vào “Quyển trục cừu nhân” mà hấp dẫn không ít đám người có tâm lý biến thái tương tự.
Bình thường người chơi chỉ cần trốn vài ngày, không sát tử địch nhân thì sẽ không việc gì. Dù sao việc thuê kẻ khác rất tốn tiền, cũng không có khả năng tiêu phí cho việc kiểm tra đạo cụ tạo độ, nhưng so với “Quyển trục cừu nhân” thì còn quý hơn rất nhiều. Các cố chủ này thường vì mặt mũi một chút mà bỏ tiền ra thuê Thương Đăng giải quyết cừu nhân tuy nhiên sau khi thuê Thương Đăng làm việc được một thời gian cũng sẽ sáng suốt mà hủy bỏ hợp tác. Chủ thuê biến mất, Thương Đăng dĩ nhiên là thu tay lại.
Nhưng Diệp Trần biết tình huống của hắn thì khác. Hắn biết rằng đối phương tuyệt đối không dễ dàng tha cho hắn, hắn thì không có khả năng trốn đến ở mãi trong thành. Cho nên dù biết rõ giết một kẻ sẽ kéo theo nhiều kẻ khác đến trả thù hắn vẫn không chút do dự mà xuống tay.
…
Gia Lạc sâm lâm, bên ngoài khu luyện cấp hôm nay rõ ràng náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều. Từ việc thực vật sư xuất hiện, lúc sau lại đến mỹ nữ tìm về, một lúc nữa lại thêm cả đám thích khách kéo đến góp vui. Toàn bộ rừng rậm tản mát ra cỗ hương vị khác thường, không ít người chơi mơ hồ nhận ra rằng tại sâu trong rừng rậm kia có khả năng đã phát sinh ra sự kiện khác thường.
Bất quá những người này không có hứng thú mò vào bên trong xem sao, dù sao trong đó cũng không phải là địa phương an toàn để xem náo nhiệt.
Rầm rầm rầm!
Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, lại một gã thích khách ngã xuống, cách Diệp Trần một khoảng không xa.
Đây đã là gã thích khách thứ 9 mà Diệp Trần hạ sát ngày hôm nay. Bọn chúng đều giống với mấy thích khách trước đó, khi chết đều không rơi ra một kiện trang bị nào, tất cả đều là người của Thương Đăng.
Từ lúc bắt đầu là một người, sau đó là ba người một đội, đến bây giờ là năm người rồi. Mấy gã này đều thành công tiếp cận Diệp Trần rồi bị hắn phản kích giết chết.
Bất quá Diệp Trần biết đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Mấy gã thích khách vớ vẩn này đều chuyên môn được phái tới chịu chết mà thôi, hắn cảm nhận được địch nhân chân chính còn ở phía sau.
Diệp Trần nhìn thi thể lũ thích khách, khẽ cười lạnh.
Muốn tại trong rừng rậm giết chết hắn ư, không phải là không thể nhưng ít nhất phải kéo tới đội ngữ hơn trăm người mới được.
Nhưng lấy cái nghiệp đoàn vớ vẩn này mà có khả năng tìm được trên một trăm người chơi trên cấp ba mươi thì Diệp Trần một chút cũng không tin.
Cùng mấy gã địch nhân quấn lấy nhau một hồi, Diệp Trần một bên giết người một bên giết quái vật, lúc này hào quang trắng noãn tinh khiết xuất hiện trên thân, thăng cấp 35 rồi.
Bị địch nhân đuổi giết, lại có thể giết chúng mà vẫn thăng cấp. Trong trò chơi cũng có thể làm được như vậy nhưng không có mấy ai có khả năng thực hiện.
Tác giả :
Bất Thị Phù Vân