Thúc Thúc Yêu Nghiệt
Chương 191: Bờ hồ Vong xuyên
Địa phủ Liễu Uyển Nhi ngồi trên bờ hồ vong xuyên,trước mặt bay đến từng đợt tanh hôi nhìn nước sông cuồn cuộn máu,trong nước đôi khi còn có cô hồn dã quỷ rơi xuống, khổ sở chịu đồng xà thiết chó cắn phệ,chỉ vì đợi chờ ngàn năm nên có thể không cần uống chén canh mạnh bà,sau đó mang theo trí nhớ của kiếp trước đầu thai lên loài người,tìm kiếm người mình thích. Nhìn hồn phách chịu hành hạ bên bờ Vong xuyên,bọn họ đã chịu nổi khổ ngàn năm, lòng vẫn không thay đổi,hôm nay rốt cục có thể chuyển thế đầu thai. Nhìn bọn họ đi qua cầu Nại Hà,vượt qua Tam Sinh Thạch,đi ngang qua Mạnh bà không có ngừng lại trực tiếp tiến vào vòng luân hồi,Liễu Uyển Nhi rất vui mừng thay bọn họ nhưng có phần lo lắng,bọn họ đi chuyến này cho dù tìm được người yêu kiếp trước nhưng dù sao cũng đã qua ngàn năm chỉ sợ những người đó không nhớ rõ bọn họ,càng không nhớ được đoạt tình yêu khắc cốt ghi tâm.Bọn họ đi chuyến này sẽ tìm được hạnh phúc hay không? Ngàn năm khổ sở có được hồi báo hay không? Tất cả điều không. Vong Xuyên Hà cuồn cuộn,bao nhiêu chấp nhất,đáng giá sao? Đáp án chỉ có bản thân mình hiểu rõ. Lúc này một giọng nói quen thuộc từ sau truyền đến: “Tại sao cô nương ngày ngày ngồi ở chỗ này,chẳng lẽ cô nương cũng muốn vào Vong Xuyên Hà sao?” Nghe giọng nói Liễu Uyển Nhi biết đó là quỷ sai bắt cô đến địa phủ,quay đầu nói: “Tôi chỉ ngồi đây ngắm phong cảnh.” Cô không có người nào để nhớ cho nên không sợ canh Mạnh Bà,lại càng không muốn vào Vong Xuyên Hà. Lại có người thích đến Vong Xuyên Hà ngắm phong cảnh sao,thật là một người kỳ quái,quỷ sai méo miệng.”Nơi này có gì đẹp,vừa buồn thảm vừa máu tanh.” Bỗng nhiên hắn nghĩ tới điều gì,khẩn trương nói”Cô không phải muốn chạy trốn nữa chứ?” “Ngươi yên tâm,sẽ không .”Liễu Uyển Nhi lên tiếng bảo đảm,năm đó cô chạy trốn thiếu chút nữa hại hắn mất công việc quản lý cầu Nại Hà,đây cũng là chức vị hắn khổ sở mới có được,cô sẽ không làm chuyện tổn hại đến công việc người khác. Thật ra cô cũng không biết mình nên đi hướng phương nào,cho nên nghiêm chỉnh đợi tại Địa phủ,giữa Liễu Uyển Nhi hoặc Tô Tiểu Tiểu bất luận người nào,chỉ cần có một người trong đó tắt thở cô có thể lần nữa đầu thai chuyển thế. “Cô đừng gạt ta đấy.” Cổ quỷ sai vẫn có chút lo lắng. “Ngươi yên tâm đi.” Lúc này Liễu Uyển Nhi thấy bóng người quen thuộc đi về phía bọn họ,nhìn cổ quỷ sai nói “Lâm muội muội của ngươi tới rồi “ Nghe vậy trên mặt cổ quỷ sai bỗng nhiên thay đổi, lập tức xoay người nghênh đón. Nhìn hai quỷ sai bọn họ vui vẻ ân ân ái ái rời đi,Liễu Uyển Nhi hâm mộ đồng thời thở phào nhẹ nhõm,cổ quỷ sai này chắc còn sợ chuyện năm đó,chỉ cần nhắc tới chút xíu sẽ càm ràm cả buổi sáng,ngay cả người kiên nhẫn như cô cũng chịu không được,may lão bà hắn cũng chính là quỷ muội muội năm đó đứng bên cạnh hắn tới, bằng không hôm nay cô sẽ bị hắn phiền chết.
Tác giả :
Vô Danh