Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel
Chương 128: Cho cặp song sinh xem clip
“Tuyệt đối không thể!” Evanson vừa đưa ra đề nghị ký khế ước thì Alythess đã từ chối một cách quyết liệt. Xem ra khoảng thời gian bị Black Harverst khống chế đối với họ mà nói là một trải nghiệm cực kỳ không dễ chịu, đến nỗi Evanson vừa mới nói sẽ ký khế ước là đã bị từ chối thẳng thừng.
Còn Sacrolash lại nở một nụ cười lạnh lùng: “Chúng ta tuyệt đối không thể bị khống chế bởi khế ước của Warlock nữa, trừ phi ngược lại, ngươi chấp nhận làm nô bộc cho bọn ta.”
“Tôi nghĩ hai người đã hiểu lầm rồi.” Thấy thái độ phản ứng của cặp song sinh Eredar, thậm chí còn có ý muốn khống chế ngược lại mình, Evanson không khỏi cảm thấy nực cười. Bỏ cuộc ư? Phải bỏ cuộc thôi, nhưng các người mới là kẻ phải bỏ cuộc. “Khế ước mà tôi nói không phải là loại khế ước chủ tớ mà người này khống chế người kia đâu.”
Cặp song sinh Eredar đều đồng loạt ngẩn người. Trong ấn tượng của họ thì khế ước giữa Demon và Warlock, ngoại trừ những khế ước tạm thời dùng trong giao dịch ra thì có vẻ đều là khế ước chủ tớ, một là Warlock sẽ nô dịch Demon, còn không thì Demon sẽ khống chế Warlock.
“Giữa chúng ta có thể thành lập một khế ước tương tự như giao dịch.” Evanson từ tốn giải thích: “Lập ra một lời thề mà chúng ta nhất định phải tuân theo, sau đó dùng nó để lập khế ước, thế thì giữa chúng ta sẽ có sự bình đẳng, không hề tồn tại quan hệ người này khống chế người kia.”
Alythess: “Ngươi nói thử…”
Sacrolash: “Nội dung khế ước xem.”
Nếu đã không phải là loại khế ước chủ tớ thì cứ thử nghe nội dung xem sao. Tuy so với bọn họ thì thực lực của Evanson không phải là mạnh lắm, nhưng ba món thần khí kia thì không thể xem thường được.
“Khi muốn dâng hiến thế giới này cho Quân Đoàn thì cả ba người chúng ta đều phải có mặt, đồng thời phải cùng đồng ý làm việc này. Không một ai có quyền mặc kệ những người khác mà tự mình liên hệ với Quân Đoàn để bàn chuyện này.” Evanson nói một hơi nội dung của khế ước.
Cặp song sinh Eredar đưa mắt nhìn nhau: “Ngươi không tin bọn ta sao?”
“Ha ha.” Evanson cười lạnh lùng: “Tôi phải đảm bảo lợi ích của bản thân trước, nếu hai người liên hệ riêng với Quân Đoàn hoặc có ý đồ riêng, trước khi Quân Đoàn đánh bại Azeroth thì lại dâng hiến thế giới này cho họ thì lợi ích của tôi sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.”
“Vả lại…” Evanson liếc nhìn cặp song sinh Eredar: “Hai người liệu có tin tôi không?”
Khế ước này có thể đảm bảo không ai qua mặt được ai mà lén liên hệ riêng với Quân Đoàn rồi được Quân Đoàn thưởng riêng. Việc này mới nghe thì thấy có vẻ Evanson đã phải chịu thiệt thòi rồi, bởi theo lời anh nói thì trên thế giới này chỉ có một mình anh là Warlock, vốn là người duy nhất có thể liên hệ với Quân Đoàn, nếu không phải cặp song sinh Eredar đột ngột xuất hiện thì anh đã hoàn toàn có thể hưởng công lao một mình.
Nhưng thực tế thì vẫn còn một khả năng khác, đó là nếu anh không đồng ý thì cặp song sinh Eredar cũng sẽ không thể báo cho Quân Đoàn biết về thế giới này.
“Được, bọn ta đồng ý.” Thật bất ngờ, cặp song sinh Eredar lại dễ dàng chấp nhận, thậm chí còn chẳng đưa ra thêm yêu cầu gì.
Thế là quan hệ khế ước giữa bọn họ đã mau chóng được thành lập.
Lúc này thì trong lòng Evanson mới thấy nhẹ nhõm, bởi khó khăn lắm mới giải quyết được việc này. Với sự có mặt của hàng triệu lãnh chúa thì Quân Đoàn đừng nói là hạ được Azeroth mà còn sắp sửa bị họ phản công đánh ngược lại vào Argus, như thế thì Evanson sẽ không lo gì nữa.
Vả lại cho dù Blizzard có sập tiệm, kịch bản bị thay đổi hết, nhưng nếu khế ước này vẫn còn, tôi nhất quyết không đồng ý thì các người cũng đừng hòng đem bán thế giới này, mà việc ấy có lẽ cũng phải rất lâu nữa mới xảy ra, lúc ấy thì ai sợ ai còn chưa biết được.
Ha ha, Evanson lén nhìn cơ thể quyến rũ của cặp song sinh Eredar, đột nhiên lại liên tưởng đến vũ khí của Sarah và mấy món đồ của người Kobold… Ha ha.
“Được rồi, giờ chúng ta có thể rời khỏi nơi này được chưa?” Trong lúc Evanson suýt nữa đã chảy nước bọt thì Sacrolash đột nhiên lên tiếng.
“Chắc không phải là ngươi sống ở nơi hoang sơ này chứ?” Alythess quan sát bốn phía rồi nhìn Evanson bằng ánh mắt thương cảm: “Nếu thế thì ngươi đúng là Warlock nghèo hèn nhất mà ta từng gặp đấy.”
“Khụ khụ.” Evanson ngượng ngùng ho khan, anh đây tuy nghèo những cũng không đến mức phơi gió nằm sương đâu.
“Được rồi, tôi sẽ mau chóng đưa các cô vào trong thành phố, nhưng mà…” Evanson chỉ vào bọn họ rồi nói: “Hai người phải thay đổi vẻ ngoài đã.”
Với dáng vẻ chân guốc đầu sừng này của họ, cho dù SHIELD không có phản ứng gì thì giáo hoàng Vatican cũng sẽ lập tức kiếm thêm thu nhập bằng cách khoác áo choàng rồi biểu diễn lễ trừ tà ngay.
“Chúng ta có thể biến hình mà, đừng quên bọn ta là phó quan của Kẻ Xảo Trá.” Sacrolash lập tức tỏ vẻ, chúng ta đây chính là đồng bọn của Kil’jaeden, hiểu rõ thế nào là âm thầm trà trộn, không được manh động.
“Có điều, chúng ta tuy có thể biến thành con người, nhưng mà…” Alythess đưa ra nghi vấn: “Chúng ta lại chưa hiểu về cách ăn mặc của các ngươi.”
“Chuyện này cũng không có gì là khó, chỉ cần quét ký ức của ngươi là biết ngay thôi, hả, đây là cái gì?” Sacrolash còn chưa kịp nói xong thì đã phát hiện Evanson rút ra một vật dài dài dẹp dẹp chìa ra trước mặt mình.
Quét ký ức cái con khỉ ấy! Warlock cho dù có ngốc nghếch đến đâu cũng sẽ không dễ dàng bộc lộ đầu óc của mình cho loại Demon cao cấp như thế này, thế nên Evanson mới rút di động ra.
Sacrolash: “Hả? Y phục kiểu này cũng có khác gì y phục chúng ta mặc đâu?”
Alythess: “Phải, nhưng có vài chỗ không giống, xem ra cũng khá thú vị đấy.”
“Hả?” Evanson cau mày. Anh đang chìa màn hình cho hai nữ Demon, dùng ngón tay quẹt lật từng trang cho họ xem, thế nên cũng không rõ là trên màn hình điện thoại đang xuất hiện cái gì, nhưng nghe hai nữ Demon này nói chuyện với nhau thì liền cảm thấy có gì đó không ổn, bèn lập tức quay điện thoại lại xem.
Kết quả là gương mặt của anh liền lập tức trở nên vô cùng khó coi. Ôi trời, chết thật, đây chẳng phải là mấy hình ảnh cắt ra từ clip đen mà mình đã lưu lại sao? Sao lại bất cẩn phát hết thế này? Nhưng trước tiên phải nói rõ, mấy cái clip ấy là do cô nàng đồng tính Sarah tải về nhé, tôi chưa hề xem qua đâu, tôi là một đứa trẻ rất thánh thiện ngây thơ.
“Mấy hình ảnh vừa rồi không phải, phải là hai bộ này này.” Evanson vội vội vàng vàng tìm hình ảnh khác rồi chìa ra cho họ xem.
“Chẳng thú vị như vừa rồi chút nào. Mấy bộ ban nãy không được sao?” Cặp song sinh tặc lưỡi, sau đó bắt đầu thi triển phép thuật.
Ha, thích mấy bộ vừa rồi à? Được, đợi sau khi quay về rồi tôi sẽ bảo các người mặc cho tôi xem, Evanson khoái trá tưởng tượng. “Hả?” Trong lúc Evanson đang tưởng tượng ra vài cảnh đen tối thì đột nhiên ngẩn người ra, bởi cặp song sinh lúc này đã biến hình xong.
Bọn họ vốn là chị em sinh đôi, thế nên sau khi biến thành người thì trông cũng không khác gì nhau.
Hiện giờ nếu xét về dòng máu thì họ chính là một cặp con lai Châu Á và Âu Mỹ, vô cùng cao ráo, mặt mũi xinh đẹp, lại còn có mái tóc đen với những lọn tóc xoăn.
Làn da của Alythess hiện giờ đã chẳng còn khác biệt so với người thường. Cô ta mặc một bộ đồ công sở chỉnh tề màu trắng, mang đôi giày cao gót màu đỏ, trên cổ có viền ren màu đen.
Còn da của Sacrolash thì có hơi sẫm hơn một chút, giống như người vừa tắm nắng vậy, trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu đỏ và chiếc quần da màu đen bó sát, chân mang một đôi giày cao gót màu đen, xem ra từ móng guốc hóa thành giày cao gót có vẻ rất tiện.
Nhìn dáng vẻ này của họ, Evanson thầm mỉm cười, có vẻ Umbrella sắp biến thành một tổ chức thật sự tồn tại rồi.
Còn Sacrolash lại nở một nụ cười lạnh lùng: “Chúng ta tuyệt đối không thể bị khống chế bởi khế ước của Warlock nữa, trừ phi ngược lại, ngươi chấp nhận làm nô bộc cho bọn ta.”
“Tôi nghĩ hai người đã hiểu lầm rồi.” Thấy thái độ phản ứng của cặp song sinh Eredar, thậm chí còn có ý muốn khống chế ngược lại mình, Evanson không khỏi cảm thấy nực cười. Bỏ cuộc ư? Phải bỏ cuộc thôi, nhưng các người mới là kẻ phải bỏ cuộc. “Khế ước mà tôi nói không phải là loại khế ước chủ tớ mà người này khống chế người kia đâu.”
Cặp song sinh Eredar đều đồng loạt ngẩn người. Trong ấn tượng của họ thì khế ước giữa Demon và Warlock, ngoại trừ những khế ước tạm thời dùng trong giao dịch ra thì có vẻ đều là khế ước chủ tớ, một là Warlock sẽ nô dịch Demon, còn không thì Demon sẽ khống chế Warlock.
“Giữa chúng ta có thể thành lập một khế ước tương tự như giao dịch.” Evanson từ tốn giải thích: “Lập ra một lời thề mà chúng ta nhất định phải tuân theo, sau đó dùng nó để lập khế ước, thế thì giữa chúng ta sẽ có sự bình đẳng, không hề tồn tại quan hệ người này khống chế người kia.”
Alythess: “Ngươi nói thử…”
Sacrolash: “Nội dung khế ước xem.”
Nếu đã không phải là loại khế ước chủ tớ thì cứ thử nghe nội dung xem sao. Tuy so với bọn họ thì thực lực của Evanson không phải là mạnh lắm, nhưng ba món thần khí kia thì không thể xem thường được.
“Khi muốn dâng hiến thế giới này cho Quân Đoàn thì cả ba người chúng ta đều phải có mặt, đồng thời phải cùng đồng ý làm việc này. Không một ai có quyền mặc kệ những người khác mà tự mình liên hệ với Quân Đoàn để bàn chuyện này.” Evanson nói một hơi nội dung của khế ước.
Cặp song sinh Eredar đưa mắt nhìn nhau: “Ngươi không tin bọn ta sao?”
“Ha ha.” Evanson cười lạnh lùng: “Tôi phải đảm bảo lợi ích của bản thân trước, nếu hai người liên hệ riêng với Quân Đoàn hoặc có ý đồ riêng, trước khi Quân Đoàn đánh bại Azeroth thì lại dâng hiến thế giới này cho họ thì lợi ích của tôi sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.”
“Vả lại…” Evanson liếc nhìn cặp song sinh Eredar: “Hai người liệu có tin tôi không?”
Khế ước này có thể đảm bảo không ai qua mặt được ai mà lén liên hệ riêng với Quân Đoàn rồi được Quân Đoàn thưởng riêng. Việc này mới nghe thì thấy có vẻ Evanson đã phải chịu thiệt thòi rồi, bởi theo lời anh nói thì trên thế giới này chỉ có một mình anh là Warlock, vốn là người duy nhất có thể liên hệ với Quân Đoàn, nếu không phải cặp song sinh Eredar đột ngột xuất hiện thì anh đã hoàn toàn có thể hưởng công lao một mình.
Nhưng thực tế thì vẫn còn một khả năng khác, đó là nếu anh không đồng ý thì cặp song sinh Eredar cũng sẽ không thể báo cho Quân Đoàn biết về thế giới này.
“Được, bọn ta đồng ý.” Thật bất ngờ, cặp song sinh Eredar lại dễ dàng chấp nhận, thậm chí còn chẳng đưa ra thêm yêu cầu gì.
Thế là quan hệ khế ước giữa bọn họ đã mau chóng được thành lập.
Lúc này thì trong lòng Evanson mới thấy nhẹ nhõm, bởi khó khăn lắm mới giải quyết được việc này. Với sự có mặt của hàng triệu lãnh chúa thì Quân Đoàn đừng nói là hạ được Azeroth mà còn sắp sửa bị họ phản công đánh ngược lại vào Argus, như thế thì Evanson sẽ không lo gì nữa.
Vả lại cho dù Blizzard có sập tiệm, kịch bản bị thay đổi hết, nhưng nếu khế ước này vẫn còn, tôi nhất quyết không đồng ý thì các người cũng đừng hòng đem bán thế giới này, mà việc ấy có lẽ cũng phải rất lâu nữa mới xảy ra, lúc ấy thì ai sợ ai còn chưa biết được.
Ha ha, Evanson lén nhìn cơ thể quyến rũ của cặp song sinh Eredar, đột nhiên lại liên tưởng đến vũ khí của Sarah và mấy món đồ của người Kobold… Ha ha.
“Được rồi, giờ chúng ta có thể rời khỏi nơi này được chưa?” Trong lúc Evanson suýt nữa đã chảy nước bọt thì Sacrolash đột nhiên lên tiếng.
“Chắc không phải là ngươi sống ở nơi hoang sơ này chứ?” Alythess quan sát bốn phía rồi nhìn Evanson bằng ánh mắt thương cảm: “Nếu thế thì ngươi đúng là Warlock nghèo hèn nhất mà ta từng gặp đấy.”
“Khụ khụ.” Evanson ngượng ngùng ho khan, anh đây tuy nghèo những cũng không đến mức phơi gió nằm sương đâu.
“Được rồi, tôi sẽ mau chóng đưa các cô vào trong thành phố, nhưng mà…” Evanson chỉ vào bọn họ rồi nói: “Hai người phải thay đổi vẻ ngoài đã.”
Với dáng vẻ chân guốc đầu sừng này của họ, cho dù SHIELD không có phản ứng gì thì giáo hoàng Vatican cũng sẽ lập tức kiếm thêm thu nhập bằng cách khoác áo choàng rồi biểu diễn lễ trừ tà ngay.
“Chúng ta có thể biến hình mà, đừng quên bọn ta là phó quan của Kẻ Xảo Trá.” Sacrolash lập tức tỏ vẻ, chúng ta đây chính là đồng bọn của Kil’jaeden, hiểu rõ thế nào là âm thầm trà trộn, không được manh động.
“Có điều, chúng ta tuy có thể biến thành con người, nhưng mà…” Alythess đưa ra nghi vấn: “Chúng ta lại chưa hiểu về cách ăn mặc của các ngươi.”
“Chuyện này cũng không có gì là khó, chỉ cần quét ký ức của ngươi là biết ngay thôi, hả, đây là cái gì?” Sacrolash còn chưa kịp nói xong thì đã phát hiện Evanson rút ra một vật dài dài dẹp dẹp chìa ra trước mặt mình.
Quét ký ức cái con khỉ ấy! Warlock cho dù có ngốc nghếch đến đâu cũng sẽ không dễ dàng bộc lộ đầu óc của mình cho loại Demon cao cấp như thế này, thế nên Evanson mới rút di động ra.
Sacrolash: “Hả? Y phục kiểu này cũng có khác gì y phục chúng ta mặc đâu?”
Alythess: “Phải, nhưng có vài chỗ không giống, xem ra cũng khá thú vị đấy.”
“Hả?” Evanson cau mày. Anh đang chìa màn hình cho hai nữ Demon, dùng ngón tay quẹt lật từng trang cho họ xem, thế nên cũng không rõ là trên màn hình điện thoại đang xuất hiện cái gì, nhưng nghe hai nữ Demon này nói chuyện với nhau thì liền cảm thấy có gì đó không ổn, bèn lập tức quay điện thoại lại xem.
Kết quả là gương mặt của anh liền lập tức trở nên vô cùng khó coi. Ôi trời, chết thật, đây chẳng phải là mấy hình ảnh cắt ra từ clip đen mà mình đã lưu lại sao? Sao lại bất cẩn phát hết thế này? Nhưng trước tiên phải nói rõ, mấy cái clip ấy là do cô nàng đồng tính Sarah tải về nhé, tôi chưa hề xem qua đâu, tôi là một đứa trẻ rất thánh thiện ngây thơ.
“Mấy hình ảnh vừa rồi không phải, phải là hai bộ này này.” Evanson vội vội vàng vàng tìm hình ảnh khác rồi chìa ra cho họ xem.
“Chẳng thú vị như vừa rồi chút nào. Mấy bộ ban nãy không được sao?” Cặp song sinh tặc lưỡi, sau đó bắt đầu thi triển phép thuật.
Ha, thích mấy bộ vừa rồi à? Được, đợi sau khi quay về rồi tôi sẽ bảo các người mặc cho tôi xem, Evanson khoái trá tưởng tượng. “Hả?” Trong lúc Evanson đang tưởng tượng ra vài cảnh đen tối thì đột nhiên ngẩn người ra, bởi cặp song sinh lúc này đã biến hình xong.
Bọn họ vốn là chị em sinh đôi, thế nên sau khi biến thành người thì trông cũng không khác gì nhau.
Hiện giờ nếu xét về dòng máu thì họ chính là một cặp con lai Châu Á và Âu Mỹ, vô cùng cao ráo, mặt mũi xinh đẹp, lại còn có mái tóc đen với những lọn tóc xoăn.
Làn da của Alythess hiện giờ đã chẳng còn khác biệt so với người thường. Cô ta mặc một bộ đồ công sở chỉnh tề màu trắng, mang đôi giày cao gót màu đỏ, trên cổ có viền ren màu đen.
Còn da của Sacrolash thì có hơi sẫm hơn một chút, giống như người vừa tắm nắng vậy, trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu đỏ và chiếc quần da màu đen bó sát, chân mang một đôi giày cao gót màu đen, xem ra từ móng guốc hóa thành giày cao gót có vẻ rất tiện.
Nhìn dáng vẻ này của họ, Evanson thầm mỉm cười, có vẻ Umbrella sắp biến thành một tổ chức thật sự tồn tại rồi.
Tác giả :
Hỏa Chi Cao Hứng