Thuần Chủ
Chương 8: Thích tôi "chơi" em như này sao?(H)
#Editor: may18
#WATTPAD TUYETVOI_
Σ("◉⌓◉")
Tần Mặc đè nặng Trì Nghiên, duỗi lưỡi, vói vào trong khoang miệng cô, hung hăng khuấy đảo, bàn tay cũng không rảnh rỗi, phủ lên nơi đẫy đà trước ngực cô, thô lỗ đè nén.
Lòng bàn tay anh nóng bỏng, bầu ngực mềm mại bị anh bóp mạnh, hết xoa lại nắn, lòng bàn tay thô ráp quét qua đầu núm sưng tấy, xoa bóp khiến cả người cô bốc cháy.
Khung cảnh trước mặt tối tăm nhưng cô có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở của anh, nóng rực, hung ác. Đôi bàn tay anh như mang theo những luồng diện: anh mơn trớn, đụng chạm, mỗi một điểm được anh chạm vào đều truyền ra một luồng điện tê dại lan khắp người cô.
Thịt mềm trước ngực bị anh nhào nặn đến biến dạng, khôi phục, lại biến dạng... Sưng to, run rẩy gào thét mời gọi anh chà đạp mãnh liệt hơn nữa. Anh cũng không tốt hơn cô là bao, bầu ngực mềm mại kia cọ sát dưới bàn tay anh, xúc cảm vi diệu khiến sự kiên nhẫn của anh đều bay sạch.
Bàn tay dịch chuyển xuống dưới luồn vào trong váy ngủ cô, đẩy chiếc quần lót ra, ngón tay tiến thẳng vào bí cảnh. Nguyên ngón tay anh đi vào, căng ra nhục huyệt trơn mền của cô, tiến sâu vào huyệt động, quát sát, lòng bàn tay áp sát chạm lên hoa hạch sung huyết, khẽ vê, khẽ ấn.
Ngón tay anh bị tầng tầng lớp lớp vân da xoắn chặt níu giữ, xúc cảm mất hồn ấy đã khiến anh không còn kiên nhẫn, chỉ thọc hơn mười cái, cảm nhận cô đã ướt đẫm thì để cô làm tư thế quỳ bò. Nâng bờ mông cô lên, dương vật phấn chấn chống hoa huyệt lầy lội thẫm đẫm, nhẹ nhàng tiến thẳng trong cô.
Cánh hoa run rẩy, co rút lại, hoa huyệt đột nhiên bị cự vật xâm lấn nên có phần bài xích, nhưng anh không cho phép cô lùi bước, bóp chặt eo cô, dùng sức dập mạnh một cái hung hăng chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
Đau đớn, bủn rủn, sau đó là căng muốn nứt ra, nói không rõ được là khó chịu hay là thoả mãn. Trì Nghiên khổ sở rên rỉ một tiếng, ngón tay mảnh khảnh bặm chặt ga giường dưới thân, Tần Mặc không hề cho cô có thời gian thích ứng, ôm chặt lấy vòng eo cô sau đó bắt đầu ra sức luật động.
Trước kia, Trì Nghiên không thích tư thế đi vào từ đằng sau như này. Mỗi lần anh muốn làm từ đằng sau cô sẽ mỉa mai anh, nói anh là loài người tiền sử chưa tiến hoá hoàn toàn, thích giao cấu giống như động vật. Chẳng qua cũng chỉ là một tư thế làm tình mà thôi, vậy mà cô đều tìm được lý do khinh bỉ anh như là cô không được sung sướng vậy.
Tần Mặc há miệng cắn vành tai như bạch ngọc của Trì Nghiên, hung tợn mút, côn thịt dữ tợn mỗi lần cắm xuống đều chạm thẳng đến tâm huyệt, túi trứng nặng trĩu va đập lên cái mông căng tròn của cô phát ra tiếng "bạch bạch" vang dội.
"Thoải mái không?" Giọng nói anh khàn khàn trầm thấp hỏi cô, "Thích tư thế giống buổi sáng hay giống như bây giờ?"
Khoái cảm kỳ dị tê dại xông thẳng lên não bộ, những cái đâm thọc mãnh liệt khiến sự đau nhức phần hạ thân dần dần trở thành cảm giác ngứa ngáy khó nhịn... Trì Nghiên còn chưa kịp trả lời thì thân thể của cô đã đi trước suy nghĩ một bước tiết ra một lượng lớn chất lỏng bôi trơn, tiểu huyệt co thắt theo bản năng, huyệt nội từng chút từng chút xoắn chặt côn thịt.
"Nhìn xem, em đang nôn nóng." Vách hoa non mềm mấp máy không thôi, vừa ướt lại vừa nóng, Tần Mặc thoải mái than thở khẽ, "Nói gì mà giao phối như động vật, rõ ràng em càng thích tư thế này đúng không?"
Bàn tay to của anh ôm trọn lấy hai bầu ngực nặng trĩu đang không ngừng lay động của Trì Nghiên, côn thịt to dài nóng bỏng đẩy từng chút vào trong cơ thể cô, thâm nhập xảo quyệt, mỗi một cái dập mạnh đều như muốn lấy cả mạng sống. Kích thích tựa y như bị điện giật xông thẳng lên đầu khiến người ta muốn điên lên, kịch liệt mà sung sướng, dường như cô sẽ gật đầu tắp lự mà chẳng cần phải nghĩ thêm gì nữa, nhưng ở sâu trong ý thức lại như có thứ gì đang bài xích tư thế này khiến cô không thể nào gật đầu thừa nhận vui thích như vậy.
Ngón tay xiết ga giường, Trì Nghiên không hé răng. Người đàn ông đang đè trên người cô đâm đến nơi sâu thẳm trong cô, đầu mũ nhô lên chà sát từng nếp gấp của vách hoa, tì mài... Dù cho khoái cảm ở hạ thân đã quá kích thích nhưng theo bản năng cao ngạo Trì Nghiên vẫn cố cắn chặt môi không ra tiếng.
"Thích tôi cắm em như vậy sao? Sao không nói lời nào, hửm?" Hồi lâu Tần Mặc không đợi được đáp án, không kiềm được anh vươn tay sờ đến bên môi cô, phát hiện cô đang cắn chặt môi. Kể cả có mất ký ức thì cô vẫn như vậy, vẫn vô cùng ương bướng. Không rõ là tức hay vẫn là đau, Tần Mặc thở hổn hển rút khỏi cơ thể Trì Nghiên, lật người cô lại nâng cặp chân cô vắt ngang trên eo mình, côn thịt to lớn dính ướt lại một lần nữa cắm vào trong cô.
Anh hỏi "Nói một câu mềm lòng mà cũng khó đến vậy sao?" Không đợi cô trả lời côn thịt đâm mạnh đến, thọc vào rút ra không chút lưu tình, tốc độ lại càng lúc càng nhanh. Anh cúi đầu cắn chiếc núm hồng của cô, bứt lên, vỗ bờ mông cô, đâm thật sâu rồi lại rời khỏi, ở khi cô khó nhịn thở gấp mà mút chặt lấy anh thì côn thịt nóng bỏng dũng mãnh đâm sâu vào trong cơ thể cô.
Trượng thịt nóng như lửa tiến đến rồi lại rút ra, mỗi một lần đi vào đều cố tình ma sát điểm mẫn cảm nhất trong cô. Khoái ý kịch liệt bị khơi lên, cô không tìm được bất kỳ cái gì để có thể dựa vào chỉ có thể mềm nhũn bắt lấy Tần Mặc, kích thích muốn co rút khiến hai chân co quắp hết lại, dưới sự xâm chiếm hung mãnh của anh hạ thân co thắt mấp máy không ngừng, phun tung toé từng luồng mật dịch để hoá giải va chạm muốn mệnh.
Bóng đêm tối tăm khiến cho tất cả cảm quan đều phóng đại. Hơi thở của anh bao trùm cô, tim đập thình thịch, bàn tay anh, đầu lưỡi anh truyền đến từng nhiệt độ nóng bỏng, đè lên cơ thể cô là cơ bắp rắn chắc của anh, và cả thứ cứng rắn chôn sâu trong cô...
Từng đợt sóng triều khoái cảm đổ ập đến, mọi lỗ chân lông đều như nở ra, mồ hôi của cả hai hoà quyện cùng nhau, dục vọng căng cứng to dài của anh biến hoá nhiều góc độ không lưu tình chút nào đâm sâu trong cơ thể cô, cường thế hung hãn khiến bắp đùi cô chỉ toàn là một mảnh ướt đẫm, côn thịt anh liên tục đâm thọc mà phát ra tiếng "phập phập".
Đên này, Trì Nghiên cũng không rõ rốt cuộc Tần Mặc đã lăn lộn cô bao lâu. Trong màn đêm hỗn độn, mọi ý thức của cô đều đã trở nên rách nát, chỉ có thể ý loạn tình mê mà ôm chặt lấy Tần Mặc, mút chặt lấy hung khí của đối phương đang thác loạn không ngừng trong cô, nâng eo nghênh đón sự vui thích khó tả kia —— Cho đến khi đạt đến tột cùng của khoái lạc rồi mệt mỏi mà thiếp đi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
#WATTPAD TUYETVOI_
Σ("◉⌓◉")
Tần Mặc đè nặng Trì Nghiên, duỗi lưỡi, vói vào trong khoang miệng cô, hung hăng khuấy đảo, bàn tay cũng không rảnh rỗi, phủ lên nơi đẫy đà trước ngực cô, thô lỗ đè nén.
Lòng bàn tay anh nóng bỏng, bầu ngực mềm mại bị anh bóp mạnh, hết xoa lại nắn, lòng bàn tay thô ráp quét qua đầu núm sưng tấy, xoa bóp khiến cả người cô bốc cháy.
Khung cảnh trước mặt tối tăm nhưng cô có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở của anh, nóng rực, hung ác. Đôi bàn tay anh như mang theo những luồng diện: anh mơn trớn, đụng chạm, mỗi một điểm được anh chạm vào đều truyền ra một luồng điện tê dại lan khắp người cô.
Thịt mềm trước ngực bị anh nhào nặn đến biến dạng, khôi phục, lại biến dạng... Sưng to, run rẩy gào thét mời gọi anh chà đạp mãnh liệt hơn nữa. Anh cũng không tốt hơn cô là bao, bầu ngực mềm mại kia cọ sát dưới bàn tay anh, xúc cảm vi diệu khiến sự kiên nhẫn của anh đều bay sạch.
Bàn tay dịch chuyển xuống dưới luồn vào trong váy ngủ cô, đẩy chiếc quần lót ra, ngón tay tiến thẳng vào bí cảnh. Nguyên ngón tay anh đi vào, căng ra nhục huyệt trơn mền của cô, tiến sâu vào huyệt động, quát sát, lòng bàn tay áp sát chạm lên hoa hạch sung huyết, khẽ vê, khẽ ấn.
Ngón tay anh bị tầng tầng lớp lớp vân da xoắn chặt níu giữ, xúc cảm mất hồn ấy đã khiến anh không còn kiên nhẫn, chỉ thọc hơn mười cái, cảm nhận cô đã ướt đẫm thì để cô làm tư thế quỳ bò. Nâng bờ mông cô lên, dương vật phấn chấn chống hoa huyệt lầy lội thẫm đẫm, nhẹ nhàng tiến thẳng trong cô.
Cánh hoa run rẩy, co rút lại, hoa huyệt đột nhiên bị cự vật xâm lấn nên có phần bài xích, nhưng anh không cho phép cô lùi bước, bóp chặt eo cô, dùng sức dập mạnh một cái hung hăng chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
Đau đớn, bủn rủn, sau đó là căng muốn nứt ra, nói không rõ được là khó chịu hay là thoả mãn. Trì Nghiên khổ sở rên rỉ một tiếng, ngón tay mảnh khảnh bặm chặt ga giường dưới thân, Tần Mặc không hề cho cô có thời gian thích ứng, ôm chặt lấy vòng eo cô sau đó bắt đầu ra sức luật động.
Trước kia, Trì Nghiên không thích tư thế đi vào từ đằng sau như này. Mỗi lần anh muốn làm từ đằng sau cô sẽ mỉa mai anh, nói anh là loài người tiền sử chưa tiến hoá hoàn toàn, thích giao cấu giống như động vật. Chẳng qua cũng chỉ là một tư thế làm tình mà thôi, vậy mà cô đều tìm được lý do khinh bỉ anh như là cô không được sung sướng vậy.
Tần Mặc há miệng cắn vành tai như bạch ngọc của Trì Nghiên, hung tợn mút, côn thịt dữ tợn mỗi lần cắm xuống đều chạm thẳng đến tâm huyệt, túi trứng nặng trĩu va đập lên cái mông căng tròn của cô phát ra tiếng "bạch bạch" vang dội.
"Thoải mái không?" Giọng nói anh khàn khàn trầm thấp hỏi cô, "Thích tư thế giống buổi sáng hay giống như bây giờ?"
Khoái cảm kỳ dị tê dại xông thẳng lên não bộ, những cái đâm thọc mãnh liệt khiến sự đau nhức phần hạ thân dần dần trở thành cảm giác ngứa ngáy khó nhịn... Trì Nghiên còn chưa kịp trả lời thì thân thể của cô đã đi trước suy nghĩ một bước tiết ra một lượng lớn chất lỏng bôi trơn, tiểu huyệt co thắt theo bản năng, huyệt nội từng chút từng chút xoắn chặt côn thịt.
"Nhìn xem, em đang nôn nóng." Vách hoa non mềm mấp máy không thôi, vừa ướt lại vừa nóng, Tần Mặc thoải mái than thở khẽ, "Nói gì mà giao phối như động vật, rõ ràng em càng thích tư thế này đúng không?"
Bàn tay to của anh ôm trọn lấy hai bầu ngực nặng trĩu đang không ngừng lay động của Trì Nghiên, côn thịt to dài nóng bỏng đẩy từng chút vào trong cơ thể cô, thâm nhập xảo quyệt, mỗi một cái dập mạnh đều như muốn lấy cả mạng sống. Kích thích tựa y như bị điện giật xông thẳng lên đầu khiến người ta muốn điên lên, kịch liệt mà sung sướng, dường như cô sẽ gật đầu tắp lự mà chẳng cần phải nghĩ thêm gì nữa, nhưng ở sâu trong ý thức lại như có thứ gì đang bài xích tư thế này khiến cô không thể nào gật đầu thừa nhận vui thích như vậy.
Ngón tay xiết ga giường, Trì Nghiên không hé răng. Người đàn ông đang đè trên người cô đâm đến nơi sâu thẳm trong cô, đầu mũ nhô lên chà sát từng nếp gấp của vách hoa, tì mài... Dù cho khoái cảm ở hạ thân đã quá kích thích nhưng theo bản năng cao ngạo Trì Nghiên vẫn cố cắn chặt môi không ra tiếng.
"Thích tôi cắm em như vậy sao? Sao không nói lời nào, hửm?" Hồi lâu Tần Mặc không đợi được đáp án, không kiềm được anh vươn tay sờ đến bên môi cô, phát hiện cô đang cắn chặt môi. Kể cả có mất ký ức thì cô vẫn như vậy, vẫn vô cùng ương bướng. Không rõ là tức hay vẫn là đau, Tần Mặc thở hổn hển rút khỏi cơ thể Trì Nghiên, lật người cô lại nâng cặp chân cô vắt ngang trên eo mình, côn thịt to lớn dính ướt lại một lần nữa cắm vào trong cô.
Anh hỏi "Nói một câu mềm lòng mà cũng khó đến vậy sao?" Không đợi cô trả lời côn thịt đâm mạnh đến, thọc vào rút ra không chút lưu tình, tốc độ lại càng lúc càng nhanh. Anh cúi đầu cắn chiếc núm hồng của cô, bứt lên, vỗ bờ mông cô, đâm thật sâu rồi lại rời khỏi, ở khi cô khó nhịn thở gấp mà mút chặt lấy anh thì côn thịt nóng bỏng dũng mãnh đâm sâu vào trong cơ thể cô.
Trượng thịt nóng như lửa tiến đến rồi lại rút ra, mỗi một lần đi vào đều cố tình ma sát điểm mẫn cảm nhất trong cô. Khoái ý kịch liệt bị khơi lên, cô không tìm được bất kỳ cái gì để có thể dựa vào chỉ có thể mềm nhũn bắt lấy Tần Mặc, kích thích muốn co rút khiến hai chân co quắp hết lại, dưới sự xâm chiếm hung mãnh của anh hạ thân co thắt mấp máy không ngừng, phun tung toé từng luồng mật dịch để hoá giải va chạm muốn mệnh.
Bóng đêm tối tăm khiến cho tất cả cảm quan đều phóng đại. Hơi thở của anh bao trùm cô, tim đập thình thịch, bàn tay anh, đầu lưỡi anh truyền đến từng nhiệt độ nóng bỏng, đè lên cơ thể cô là cơ bắp rắn chắc của anh, và cả thứ cứng rắn chôn sâu trong cô...
Từng đợt sóng triều khoái cảm đổ ập đến, mọi lỗ chân lông đều như nở ra, mồ hôi của cả hai hoà quyện cùng nhau, dục vọng căng cứng to dài của anh biến hoá nhiều góc độ không lưu tình chút nào đâm sâu trong cơ thể cô, cường thế hung hãn khiến bắp đùi cô chỉ toàn là một mảnh ướt đẫm, côn thịt anh liên tục đâm thọc mà phát ra tiếng "phập phập".
Đên này, Trì Nghiên cũng không rõ rốt cuộc Tần Mặc đã lăn lộn cô bao lâu. Trong màn đêm hỗn độn, mọi ý thức của cô đều đã trở nên rách nát, chỉ có thể ý loạn tình mê mà ôm chặt lấy Tần Mặc, mút chặt lấy hung khí của đối phương đang thác loạn không ngừng trong cô, nâng eo nghênh đón sự vui thích khó tả kia —— Cho đến khi đạt đến tột cùng của khoái lạc rồi mệt mỏi mà thiếp đi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tác giả :
Thiên Phàm Quá Tẫn