Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu
Chương 24
Phía trên tường thành nguy nga, nam nhân tóc bạc thân phi chiến giáp, trường thương chạm đất, mũi thương nhắm thẳng vào trời cao, Trĩ Kê Vĩ Vũ rung rung trong gió, quả nhiên là một cỗ chí khí Lăng Vân khí thế hào khí ngất trời. Vãn chiếu tà dương đem dư huy vẩy vào trên thân thể cường tráng của cậu, mơ hồ phiếm mông lung hồng quang, chợt nhìn xuống dưới, đúng là sinh ra một cỗ thê lương bi tráng chi tình. Ánh mắt của cậu lăng liệt, trong đôi mắt phát ra hàn ý lành lạnh, phiến môi mỏng manh mím thành một đường. Có gió thổi đến, ống tay áo tiên diễm theo gió bay múa phất phới.
Bốn bề vắng lặng, trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trống trải đến đáng sợ. Bỗng dưng, nam nhân khí thế đột nhiên biến đổi, ánh mắt giống như thật thể bắn về phía không trung, tập trung trên đạo bóng đen bay trên không trung. Ánh mắt của cậu chuyên chú mà nguy hiểm, đồng tử theo bóng đen di động mà động theo, trừ cái này ra, bên trong không còn cảm xúc khác.
Trên bầu trời truyền đến một tiếng chim hót bén nhọn! Đồng tử nam nhân co rụt lại, hướng phía rừng cây đánh ra một cái thủ thế. Lá cây một trận chớp lên, một đạo tàn ảnh nhỏ bé từ trong rừng cây xuất hiện, lập tức đánh về hướng bóng đen trên không trung.
Vân trung thấy ảnh, dẫn huyền lạc tước.
Phi điểu trên không trung kêu thảm một tiếng, giống như sao băng rơi xuống thật mạnh ngã trên mặt đất, giơ lên mảnh nhỏ tro bụi. Nam nhân tóc bạc nhảy xuống tường thành cao cao, hai chân vững vàng rơi trên mặt đất. Cậu đối với rừng cây khẽ gật đầu, lá cây lại một trận chớp lên, không bao lâu, trong rừng cây đi ra một thiếu niên y phục lam sắc lam phát.
Lam sắc trong mắt thiếu niên nhìn không ra bất luận cảm xúc gì, bạch y nam nhân bỗng nhiên khoan khoái mà đi ra phía trước, cho thiếu niên một cái đại ôm, trong miệng thốt ra lời nói phá nát không khí bi thương vừa rồi, tẫn hiển bản chất nhị hóa.
“Ha ha, Jeff, hảo dạng, cái này có thịt ăn, ai hắc hắc!”
Hai người kia đúng là nhị hóa Lý Thiệu Thần cùng thiếu niên Jeff. Từ đêm đó, Jeff đối Lý Thiệu Thần rõ ràng không bài xích như trước, thời điểm nghỉ ngơi trên công trường, thường xuyên có thể nhìn thấy y cùng Lý Thiệu Thần ngồi cùng một chỗ ăn cơm, hai người nói nói cười cười, được rồi, chỉ có Lý Thiệu Thần đơn phương nói giỡn, bất quá Jeff ngược lại là một người biết lắng nghe. Mấy ngày nay ở chung, Lý Thiệu Thần cho rằng quan hệ hai người đã có bước nhảy vọt.
Ít nhất Jeff sẽ không cự tuyệt hai người vào thời điểm chạng vạng ra“ Ước hội”.
Công tác chữa trị tường thành đã tiếp cận giai đoạn kết thúc, dư lại cơ bản tất cả đều là kỹ thuật sống, cư dân trấn trên đến hỗ trợ cũng lục tục rời đi. Jeff nguyên bản chỉ là vì phương tiện bắt đầu làm việc mới có thể ở nơi này tạm cư, trước mắt xong việc, tự nhiên là phải về thôn trấn nhà mình. Chỉ là bất quá lần này phía sau y dẫn theo một Quân gia mặt dày mày dạn cũng muốn đi theo.
Ở cái loại địa phương này tạm cư xác thực không thích hợp với Lý Thiệu Thần, cậu là một tiểu tử tuổi trẻ sức lực cường tráng như thế nào lại không thể sinh tồn, chỗ nào có thể cùng những người già yếu đoạt đồ ăn nga, làm một chó Husky tôn lão yêu ấu ưu tú, đây chính là nguyên tắc xử sự cơ bản của cậu!
Jeff vốn không tính toán thu lưu Lý Thiệu Thần, mặc dù bí mật của mình đã cực kỳ bí mật, nhưng y không dám mạo hiểm như vậy. Jeff rốt cuộc vẫn đánh giá thấp da mặt của Lý Thiệu Thần, người này da mặt so mới tường thành vừa tu còn dày hơn, một bên đáng thương hề hề khẩn cầu mình, một bên như người vừa bị đá ngồi xổm trước cửa nhà mình oa oa, chỉ còn kém đối hàng xóm láng giềng khóc lóc kể lể mình phụ lòng cậu.
Jeff bị cậu đeo đến không có biện pháp, huống chi người này đối với mình có ân, không đợi y mở miệng, người này sắc mặt vui vẻ, nhanh như chớp tiến vào gia môn nhà mình, ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ uy.
Jeff đỡ trán, trực giác cho biết chính mình gánh theo một cái tai họa.
Một là tiểu tử tuổi trẻ sức lực cường tráng, một là thiếu niên đang trong thời kỳ phát triển, tốc độ hai người tiêu diệt thực vật có thể so với xe lửa chạy, nguyên bản một tháng đồ ăn của Jeff nay không đến mười ngày đã bị tiêu diệt hầu như không còn, trấn trên tạm thời không có cái gì có thể làm công tác, Quân gia bụng đói kêu vang cuối cùng ra một cái chủ ý tuyệt diệu, vì thế một màn mở đầu xuất hiện.
Jeff cầm trong tay 【 Ngàn Điểu 】 đưa cho Lý Thiệu Thần, lại bị người sau đẩy trở về.
“Thứ này cậu cầm chơi đi, vừa vặn là món đồ chơi có năng lực phòng thân, rất thích hợp cậu.”
【 Ngàn Điểu 】 là một cây cung, xuất phẩm của cơ tam, hình như là lúc trước Lý Thiệu Thần hoàn thành nhiệm vụ thành tựu cấp gì đó được tặng, cậu cảm thấy rất có ý tứ nên vẫn luôn đặt ở trong túi trang bị không ném bỏ, trước mắt lấy ra bất quá khá thích hợp với Jeff. Có cơ tam hệ thống làm hậu trường, thứ này có thể nói là bách phát bách trúng, lệ vô hư phát, tuyệt đối là thần khí giải trí phòng thân đánh nhau khi ở nơi tĩnh mịch đem chim đi dạo. Đây đối với Lý Thiệu Thần mà nói bất quá chỉ là tiểu ngoạn ý, nhưng đối Jeff mà nói, chính là một phần đại lễ.
Jeff khó có được chậm lại, yên lặng tiếp nhận 【 Ngàn Điểu 】, ánh mắt y phức tạp nhìn một bên mặt nghiêng của Lý Thiệu Thần, không biết đang suy nghĩ gì.
“Đúng rồi, cậu trước ăn lót bụng, tôi đem con điểu này đi thu thập một chút, đợi lát nữa chúng ta có thứ tốt!”
Lý Thiệu Thần như làm ảo thuật từ trong vật phẩm lan lấy ra một vật màu hồng, Jeff ánh mắt nháy mắt sáng hai phân. Thứ này y ăn qua một lần, ngọt ngào ê ẩm, dị thường mỹ vị. Nhìn đến trong mắt Jeff đầy vui sướng, Lý Thiệu Thần trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thỏa mãn khó hiểu, quả nhiên 【 Mứt quả Đản Xoa thúc thúc 】 như một pháp bảo chinh phục shota Loli.
Jeff một hơi cắn rụng đỉnh sơn tra lớn nhất, cái miệng nhỏ nhắn chống đỡ đến phình ra, hương vị ngọt ngào ê ẩm làm y hơi hơi cong lên khóe mắt, như vậy Jeff mới có bộ dáng mà tuổi của y nên có, trước đó y quá mức lão thành, trầm ổn làm cho lòng người đau. Miệng nhai mỹ vị, nhưng Jeff vẫn cứ không có quên ban đêm trong rừng rậm Khoa Lạc là nguy hiểm cỡ nào, cho dù là bên ngoài rừng rậm cũng cùng một dạng.
“Ngô nhóm hồi khí đi, nâng vãn đâu sẽ có nguy giản! ( chúng ta trở về đi, quá muộn sẽ có nguy hiểm)”
Đang lúc thu thập nội tạng Lý Thiệu Thần cũng không ngẩng đầu lên, chỉ giơ lên tay trái dính đầy huyết ô múa may hai cái, ý bảo y không có vấn đề.
“Đợi lát nữa, sắp xong rồi, chờ tôi dùng bùn đất bọc nó lại là chúng ta có thể về nhà nướng lên ăn. Ha ha, liền tính tiểu gia không phải là Cái Bang, tôi cũng có thể làm hoa kê!”
Jeff cảm thấy hẳn là không vấn đề gì, nơi này là đất trống, lại gần tường thành, không có mãnh thú sẽ tới gần nơi này. Y tùy ý tìm một khối tảng đá lớn ngồi xuống, an an tĩnh tĩnh gặm mứt quả trong tay, thỉnh thoảng nheo lại hai mắt, lẳng lặng hưởng thụ. Hết sức chăm chú nên hai người ai cũng không phát hiện, không biết từ khi nào ánh trăng đã lặng yên dâng lên bị bịt kín một tầng huyết sắc mông lung, vô cùng quỷ dị.
Đêm trăng máu năm nay, đã định trước là không tầm thường!
Qua hồi lâu, Lý Thiệu Thần đứng lên, làm biếng duỗi thắt lưng một cái, trong miệng rầm rì phát ra ý tứ hàm xúc khó hiểu. Cậu vỗ vỗ tay bùn đất gói kỹ lưỡng hoa kê, quay đầu đối Jeff nói: “Hảo, có thể đi trở về.”
“Ân!” Jeff từ trên tảng đá nhảy xuống, trúc ký trong tay thuận thế cắm trên mặt đất. Trúc ký bị y liếm một chút đường đều không lưu lại, Lý Thiệu Thần không tiếng động nở nụ cười.
Jeff đối với nụ cười này của Lý Thiệu Thần sắc mặt liền ửng đỏ, đang muốn phát tác, bỗng nhiên biến sắc, một cỗ mùi máu tươi dày đặc bay vào mũi y, y đối Lý Thiệu Thần làm ra một thủ thế chớ có lên tiếng, ngừng thở lắng nghe động tĩnh chung quanh.
Mùi máu tươi càng ngày càng nặng, khí vị hư thối làm người ta buồn nôn, bên tai truyền vào một trận thanh âm cánh phát, Jeff quá sợ hãi.
“Là Huyết Bức, chạy mau!”
Jeff vừa dứt lời, trong rừng cây hôn ám sáng lên một đống đôi mắt nhỏ phiếm u quang lục sắc, trong đêm đen càng doạ người. Huyết Bức phác nha nha xuất hiện tại hai bên hai người, rậm rạp một mảnh làm người ta cả người đều không thoải mái.
Không đợi hai người làm ra phản ứng, Huyết Bức đã đem bọn họ bao quanh, giống như có ý thức, đem hai người bọn họ vòng cùng một chỗ.
Lý Thiệu Thần yên lặng niệm thành tâm pháp 【 Thiết Lao Luật 】. Cương khí tập trung quanh thân người hộ thể, có chút giống áo giáp không gì phá nổi【 Thiết Lao Luật 】. Thiết Lao tâm pháp kỹ năng giảm thương tương đối nhiều, lực hồi phục cũng tương đối cường, hơn nữa kỹ năng phần lớn có mang cừu hận, có thể hữu hiệu khống chế cừu hận của đội hữu, phòng ngừa quái vật da mỏng huyết giòn phát ra công kích.
“Đợi lát nữa tôi hấp dẫn lực chú ý Huyết Bức, cậu tìm được cơ hội bỏ chạy, sau đó đi trấn trên tìm viện binh.” Lý Thiệu Thần có cơ tam kỹ năng hộ thể, này lại sẽ cắt thành Thiết Lao Luật tâm pháp, liền tính đợi không được Jeff đưa đến cứu binh, cậu cũng có cơ hội thoát chiến chạy trốn. Nơi này dù sao cũng là bên ngoài rừng rậm Khoa Lạc, một khi cậu chạy khỏi rừng rậm, cũng cũng không còn nguy hiểm.
Nghe được Lý Thiệu Thần nói, Jeff trên mặt sửng sốt, nhiều ít có chút không thể tin. Người này tại sao có thể tại loại thời điểm này còn thay mình suy xét! Nam nhân ở trước mắt cũng không lớn hơn mình bao nhiêu, nhưng mà lại nơi chốn giống như phụ thân bảo toàn y, sống chết trước mắt cũng chưa từng buông tha. Y không biết có được phụ thân là cảm giác gì, đại khái cùng hiện tại không sai biệt lắm đi. Jeff nhìn bóng dáng kiên nghị của Lý Thiệu Thần, yên lặng làm ra một cái quyết định.
Chúng ta đều sẽ không chết ở cái chỗ này!
Lý Thiệu Thần từ vật phẩm lan lấy ra 【 Hỏa Long Lịch Tuyền 】, mũi thương màu đỏ họa xuất một đạo đường cong, khí tức nguy hiểm thế nhưng làm Huyết Bức chung quanh nhất tề lui về phía sau.
Hỏa Long Lịch Tuyền, trường một một trượng, nặng sáu mươi tám cân. Thương đoan điêu câu hỏa long đầu, đầu thương vi long lưỡi, hình dạng như lửa diễm. Mỗi khi lịch huyết, máu loãng chảy từng tí, cố xưng là Hỏa Long Lịch Tuyền thương. Từ sau khi lần trước gặp được Huyết Bức tập kích, Lý Thiệu Thần tẩy ra một bộ Đàn Kéo Kỳ Huyệt, chính là phòng ngừa loại tình huống hôm nay xuất hiện mà luống cuống tay chân. Cậu một cái 【 Đột 】 đi qua, cường bách Huyết Bức chung quanh công kích chính mình.
Thương hoa cửu thiên thế phá phong ——【 Phá Phong 】.
Thương như sấm đánh, thế như tia chớp ——【 Xuyên 】.
Khê nguyệt bắt đầu thế, công thủ gồm nhiều mặt, tiến thối tự nhiên ——【 Chiến Bát Phương 】.
Lý Thiệu Thần một người đã đủ giữ quan ải, bằng vào cơ tam hệ thống cường hãn, cư nhiên đem Huyết Bức chặt chẽ hấp dẫn lại bên cạnh mình.
Jeff không biết Lý Thiệu Thần là như thế nào làm được, y chỉ nhìn đến Lý Thiệu Thần trường thương múa may, máu tươi đầy trời, nam nhân chặt chẽ đứng trước người mình, không cho bất luận một cái Huyết Bức đột kích đánh y. Y nghe được nam nhân lớn tiếng kêu y chạy, y lại như thế nào cũng dịch không được chân dù chỉ là một bước.
Y biết, một khi y lựa chọn rời đi, nam nhân khẳng định sẽ chết ở chỗ này.
Jeff không hy vọng cậu chết!
Thiếu niên chậm rãi nhắm lại hai mắt, tái mở mắt là khi, một tia sáng lam sắc chói mắt chiếu sáng lên không trung!
Bốn bề vắng lặng, trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trống trải đến đáng sợ. Bỗng dưng, nam nhân khí thế đột nhiên biến đổi, ánh mắt giống như thật thể bắn về phía không trung, tập trung trên đạo bóng đen bay trên không trung. Ánh mắt của cậu chuyên chú mà nguy hiểm, đồng tử theo bóng đen di động mà động theo, trừ cái này ra, bên trong không còn cảm xúc khác.
Trên bầu trời truyền đến một tiếng chim hót bén nhọn! Đồng tử nam nhân co rụt lại, hướng phía rừng cây đánh ra một cái thủ thế. Lá cây một trận chớp lên, một đạo tàn ảnh nhỏ bé từ trong rừng cây xuất hiện, lập tức đánh về hướng bóng đen trên không trung.
Vân trung thấy ảnh, dẫn huyền lạc tước.
Phi điểu trên không trung kêu thảm một tiếng, giống như sao băng rơi xuống thật mạnh ngã trên mặt đất, giơ lên mảnh nhỏ tro bụi. Nam nhân tóc bạc nhảy xuống tường thành cao cao, hai chân vững vàng rơi trên mặt đất. Cậu đối với rừng cây khẽ gật đầu, lá cây lại một trận chớp lên, không bao lâu, trong rừng cây đi ra một thiếu niên y phục lam sắc lam phát.
Lam sắc trong mắt thiếu niên nhìn không ra bất luận cảm xúc gì, bạch y nam nhân bỗng nhiên khoan khoái mà đi ra phía trước, cho thiếu niên một cái đại ôm, trong miệng thốt ra lời nói phá nát không khí bi thương vừa rồi, tẫn hiển bản chất nhị hóa.
“Ha ha, Jeff, hảo dạng, cái này có thịt ăn, ai hắc hắc!”
Hai người kia đúng là nhị hóa Lý Thiệu Thần cùng thiếu niên Jeff. Từ đêm đó, Jeff đối Lý Thiệu Thần rõ ràng không bài xích như trước, thời điểm nghỉ ngơi trên công trường, thường xuyên có thể nhìn thấy y cùng Lý Thiệu Thần ngồi cùng một chỗ ăn cơm, hai người nói nói cười cười, được rồi, chỉ có Lý Thiệu Thần đơn phương nói giỡn, bất quá Jeff ngược lại là một người biết lắng nghe. Mấy ngày nay ở chung, Lý Thiệu Thần cho rằng quan hệ hai người đã có bước nhảy vọt.
Ít nhất Jeff sẽ không cự tuyệt hai người vào thời điểm chạng vạng ra“ Ước hội”.
Công tác chữa trị tường thành đã tiếp cận giai đoạn kết thúc, dư lại cơ bản tất cả đều là kỹ thuật sống, cư dân trấn trên đến hỗ trợ cũng lục tục rời đi. Jeff nguyên bản chỉ là vì phương tiện bắt đầu làm việc mới có thể ở nơi này tạm cư, trước mắt xong việc, tự nhiên là phải về thôn trấn nhà mình. Chỉ là bất quá lần này phía sau y dẫn theo một Quân gia mặt dày mày dạn cũng muốn đi theo.
Ở cái loại địa phương này tạm cư xác thực không thích hợp với Lý Thiệu Thần, cậu là một tiểu tử tuổi trẻ sức lực cường tráng như thế nào lại không thể sinh tồn, chỗ nào có thể cùng những người già yếu đoạt đồ ăn nga, làm một chó Husky tôn lão yêu ấu ưu tú, đây chính là nguyên tắc xử sự cơ bản của cậu!
Jeff vốn không tính toán thu lưu Lý Thiệu Thần, mặc dù bí mật của mình đã cực kỳ bí mật, nhưng y không dám mạo hiểm như vậy. Jeff rốt cuộc vẫn đánh giá thấp da mặt của Lý Thiệu Thần, người này da mặt so mới tường thành vừa tu còn dày hơn, một bên đáng thương hề hề khẩn cầu mình, một bên như người vừa bị đá ngồi xổm trước cửa nhà mình oa oa, chỉ còn kém đối hàng xóm láng giềng khóc lóc kể lể mình phụ lòng cậu.
Jeff bị cậu đeo đến không có biện pháp, huống chi người này đối với mình có ân, không đợi y mở miệng, người này sắc mặt vui vẻ, nhanh như chớp tiến vào gia môn nhà mình, ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ uy.
Jeff đỡ trán, trực giác cho biết chính mình gánh theo một cái tai họa.
Một là tiểu tử tuổi trẻ sức lực cường tráng, một là thiếu niên đang trong thời kỳ phát triển, tốc độ hai người tiêu diệt thực vật có thể so với xe lửa chạy, nguyên bản một tháng đồ ăn của Jeff nay không đến mười ngày đã bị tiêu diệt hầu như không còn, trấn trên tạm thời không có cái gì có thể làm công tác, Quân gia bụng đói kêu vang cuối cùng ra một cái chủ ý tuyệt diệu, vì thế một màn mở đầu xuất hiện.
Jeff cầm trong tay 【 Ngàn Điểu 】 đưa cho Lý Thiệu Thần, lại bị người sau đẩy trở về.
“Thứ này cậu cầm chơi đi, vừa vặn là món đồ chơi có năng lực phòng thân, rất thích hợp cậu.”
【 Ngàn Điểu 】 là một cây cung, xuất phẩm của cơ tam, hình như là lúc trước Lý Thiệu Thần hoàn thành nhiệm vụ thành tựu cấp gì đó được tặng, cậu cảm thấy rất có ý tứ nên vẫn luôn đặt ở trong túi trang bị không ném bỏ, trước mắt lấy ra bất quá khá thích hợp với Jeff. Có cơ tam hệ thống làm hậu trường, thứ này có thể nói là bách phát bách trúng, lệ vô hư phát, tuyệt đối là thần khí giải trí phòng thân đánh nhau khi ở nơi tĩnh mịch đem chim đi dạo. Đây đối với Lý Thiệu Thần mà nói bất quá chỉ là tiểu ngoạn ý, nhưng đối Jeff mà nói, chính là một phần đại lễ.
Jeff khó có được chậm lại, yên lặng tiếp nhận 【 Ngàn Điểu 】, ánh mắt y phức tạp nhìn một bên mặt nghiêng của Lý Thiệu Thần, không biết đang suy nghĩ gì.
“Đúng rồi, cậu trước ăn lót bụng, tôi đem con điểu này đi thu thập một chút, đợi lát nữa chúng ta có thứ tốt!”
Lý Thiệu Thần như làm ảo thuật từ trong vật phẩm lan lấy ra một vật màu hồng, Jeff ánh mắt nháy mắt sáng hai phân. Thứ này y ăn qua một lần, ngọt ngào ê ẩm, dị thường mỹ vị. Nhìn đến trong mắt Jeff đầy vui sướng, Lý Thiệu Thần trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thỏa mãn khó hiểu, quả nhiên 【 Mứt quả Đản Xoa thúc thúc 】 như một pháp bảo chinh phục shota Loli.
Jeff một hơi cắn rụng đỉnh sơn tra lớn nhất, cái miệng nhỏ nhắn chống đỡ đến phình ra, hương vị ngọt ngào ê ẩm làm y hơi hơi cong lên khóe mắt, như vậy Jeff mới có bộ dáng mà tuổi của y nên có, trước đó y quá mức lão thành, trầm ổn làm cho lòng người đau. Miệng nhai mỹ vị, nhưng Jeff vẫn cứ không có quên ban đêm trong rừng rậm Khoa Lạc là nguy hiểm cỡ nào, cho dù là bên ngoài rừng rậm cũng cùng một dạng.
“Ngô nhóm hồi khí đi, nâng vãn đâu sẽ có nguy giản! ( chúng ta trở về đi, quá muộn sẽ có nguy hiểm)”
Đang lúc thu thập nội tạng Lý Thiệu Thần cũng không ngẩng đầu lên, chỉ giơ lên tay trái dính đầy huyết ô múa may hai cái, ý bảo y không có vấn đề.
“Đợi lát nữa, sắp xong rồi, chờ tôi dùng bùn đất bọc nó lại là chúng ta có thể về nhà nướng lên ăn. Ha ha, liền tính tiểu gia không phải là Cái Bang, tôi cũng có thể làm hoa kê!”
Jeff cảm thấy hẳn là không vấn đề gì, nơi này là đất trống, lại gần tường thành, không có mãnh thú sẽ tới gần nơi này. Y tùy ý tìm một khối tảng đá lớn ngồi xuống, an an tĩnh tĩnh gặm mứt quả trong tay, thỉnh thoảng nheo lại hai mắt, lẳng lặng hưởng thụ. Hết sức chăm chú nên hai người ai cũng không phát hiện, không biết từ khi nào ánh trăng đã lặng yên dâng lên bị bịt kín một tầng huyết sắc mông lung, vô cùng quỷ dị.
Đêm trăng máu năm nay, đã định trước là không tầm thường!
Qua hồi lâu, Lý Thiệu Thần đứng lên, làm biếng duỗi thắt lưng một cái, trong miệng rầm rì phát ra ý tứ hàm xúc khó hiểu. Cậu vỗ vỗ tay bùn đất gói kỹ lưỡng hoa kê, quay đầu đối Jeff nói: “Hảo, có thể đi trở về.”
“Ân!” Jeff từ trên tảng đá nhảy xuống, trúc ký trong tay thuận thế cắm trên mặt đất. Trúc ký bị y liếm một chút đường đều không lưu lại, Lý Thiệu Thần không tiếng động nở nụ cười.
Jeff đối với nụ cười này của Lý Thiệu Thần sắc mặt liền ửng đỏ, đang muốn phát tác, bỗng nhiên biến sắc, một cỗ mùi máu tươi dày đặc bay vào mũi y, y đối Lý Thiệu Thần làm ra một thủ thế chớ có lên tiếng, ngừng thở lắng nghe động tĩnh chung quanh.
Mùi máu tươi càng ngày càng nặng, khí vị hư thối làm người ta buồn nôn, bên tai truyền vào một trận thanh âm cánh phát, Jeff quá sợ hãi.
“Là Huyết Bức, chạy mau!”
Jeff vừa dứt lời, trong rừng cây hôn ám sáng lên một đống đôi mắt nhỏ phiếm u quang lục sắc, trong đêm đen càng doạ người. Huyết Bức phác nha nha xuất hiện tại hai bên hai người, rậm rạp một mảnh làm người ta cả người đều không thoải mái.
Không đợi hai người làm ra phản ứng, Huyết Bức đã đem bọn họ bao quanh, giống như có ý thức, đem hai người bọn họ vòng cùng một chỗ.
Lý Thiệu Thần yên lặng niệm thành tâm pháp 【 Thiết Lao Luật 】. Cương khí tập trung quanh thân người hộ thể, có chút giống áo giáp không gì phá nổi【 Thiết Lao Luật 】. Thiết Lao tâm pháp kỹ năng giảm thương tương đối nhiều, lực hồi phục cũng tương đối cường, hơn nữa kỹ năng phần lớn có mang cừu hận, có thể hữu hiệu khống chế cừu hận của đội hữu, phòng ngừa quái vật da mỏng huyết giòn phát ra công kích.
“Đợi lát nữa tôi hấp dẫn lực chú ý Huyết Bức, cậu tìm được cơ hội bỏ chạy, sau đó đi trấn trên tìm viện binh.” Lý Thiệu Thần có cơ tam kỹ năng hộ thể, này lại sẽ cắt thành Thiết Lao Luật tâm pháp, liền tính đợi không được Jeff đưa đến cứu binh, cậu cũng có cơ hội thoát chiến chạy trốn. Nơi này dù sao cũng là bên ngoài rừng rậm Khoa Lạc, một khi cậu chạy khỏi rừng rậm, cũng cũng không còn nguy hiểm.
Nghe được Lý Thiệu Thần nói, Jeff trên mặt sửng sốt, nhiều ít có chút không thể tin. Người này tại sao có thể tại loại thời điểm này còn thay mình suy xét! Nam nhân ở trước mắt cũng không lớn hơn mình bao nhiêu, nhưng mà lại nơi chốn giống như phụ thân bảo toàn y, sống chết trước mắt cũng chưa từng buông tha. Y không biết có được phụ thân là cảm giác gì, đại khái cùng hiện tại không sai biệt lắm đi. Jeff nhìn bóng dáng kiên nghị của Lý Thiệu Thần, yên lặng làm ra một cái quyết định.
Chúng ta đều sẽ không chết ở cái chỗ này!
Lý Thiệu Thần từ vật phẩm lan lấy ra 【 Hỏa Long Lịch Tuyền 】, mũi thương màu đỏ họa xuất một đạo đường cong, khí tức nguy hiểm thế nhưng làm Huyết Bức chung quanh nhất tề lui về phía sau.
Hỏa Long Lịch Tuyền, trường một một trượng, nặng sáu mươi tám cân. Thương đoan điêu câu hỏa long đầu, đầu thương vi long lưỡi, hình dạng như lửa diễm. Mỗi khi lịch huyết, máu loãng chảy từng tí, cố xưng là Hỏa Long Lịch Tuyền thương. Từ sau khi lần trước gặp được Huyết Bức tập kích, Lý Thiệu Thần tẩy ra một bộ Đàn Kéo Kỳ Huyệt, chính là phòng ngừa loại tình huống hôm nay xuất hiện mà luống cuống tay chân. Cậu một cái 【 Đột 】 đi qua, cường bách Huyết Bức chung quanh công kích chính mình.
Thương hoa cửu thiên thế phá phong ——【 Phá Phong 】.
Thương như sấm đánh, thế như tia chớp ——【 Xuyên 】.
Khê nguyệt bắt đầu thế, công thủ gồm nhiều mặt, tiến thối tự nhiên ——【 Chiến Bát Phương 】.
Lý Thiệu Thần một người đã đủ giữ quan ải, bằng vào cơ tam hệ thống cường hãn, cư nhiên đem Huyết Bức chặt chẽ hấp dẫn lại bên cạnh mình.
Jeff không biết Lý Thiệu Thần là như thế nào làm được, y chỉ nhìn đến Lý Thiệu Thần trường thương múa may, máu tươi đầy trời, nam nhân chặt chẽ đứng trước người mình, không cho bất luận một cái Huyết Bức đột kích đánh y. Y nghe được nam nhân lớn tiếng kêu y chạy, y lại như thế nào cũng dịch không được chân dù chỉ là một bước.
Y biết, một khi y lựa chọn rời đi, nam nhân khẳng định sẽ chết ở chỗ này.
Jeff không hy vọng cậu chết!
Thiếu niên chậm rãi nhắm lại hai mắt, tái mở mắt là khi, một tia sáng lam sắc chói mắt chiếu sáng lên không trung!
Tác giả :
Túy Hoa Ngọa Tuyết