Thử Thách Của Số Phận
Chương 18: Bữa cơm tối
Hạ Như đang bấm điện thoại thì nhận được một tin nhắn:Anh Trung: Nè, nhóc cho anh số điện thoại của anh Tiến Phong đi!
Hạ Như liền ấn trả.
Nhóc Như: Hậu tạ?
Anh Trung: Một chầu kem
Nhóc Như: Điều kiện được chấp thuận, đợi tí em gửi qua!
Nhóc Như: Nè! 093xxxxxxx
Anh Trung: Thanks!
Nhóc Như: Nhớ giữ lời nha!
Anh Trung: OK!
Tắt điện thoại đi, Hạ Như đang mỉm cười thì nghe tiếng phun thức ăn và tiếng cãi vả rõ to nhưng cô không xuống đâu vì nếu xuống sẽ phá hỏng chuyện riêng tư của hai người kia mất ^^
Thời điểm mà Hạ Như nhắn tin với Tiến Trung là 20', vậy hãy cùng T/g quay về 20' trước nhé^_^
................................
Sau khi đánh thức Băng Tâm vì trong lúc anh làm việc thì cô đã ngủ say rồi thì Tiến Phong mới vào bếp chuẩn bị.
- Mình ngủ lâu quá- Băng Tâm vươn vai
- Vào ăn đi này- Tiến Phong gọi vọng vào
- Ờm
Băng Tâm nghĩ bụng là Tiến Phong sẽ nấu cái gì ngon lắm nhưng bước vào rồi thì mới vỡ mộng!
Trên bàn là các dĩa thức ăn, Băng Tâm sốc đến nỗi khong dám ngồi xuống để mà măm măm luôn. Thấy Băng Tâm cứ đơ ra như vậy, Tiến Phong mới giục:
- Lẹ lên, ngồi vào ăn đi chứ!
- Ờ, Ừm
Băng Tâm miễn cưỡng ngồi vào bàn ăn, Băng Tâm gắp một miếng trứng chiên bỏ vào miệng. Băng Tâm đơ tập 2, Tiến Phong hồi hộp hỏi:
- Sao? Ngon không?
Băng Tâm ráng nuốt trọn miếng trứng.
- Ngon.....Ngon lắm....Ngon hơn tôi nấu luôn ó...
- Vậy hả? Vậy sao mặt cô khó coi thế!
- Tại xúc động quá....
- Vậy tôi gắp thêm cho cô nha! Người bệnh phải ăn nhiều mới tốt.
Thôi! Tôi muốn ăn canh!
Băng Tâm múc một muỗng canh bỏ vào miệng, phải nói thiệt là cái canh này vị đặc biệt thiệt!
Băng Tâm khó chịu đến mức nhắm tịt mắt lại, Tiến Phong thấy lạ ghé sát lại, Băng Tâm mở mắt ra thấy nguyên cái bản mặt của Tiến Phong đập vào mắt mình! Không chịu nổi liền phun ra...mặt Tiến Phong. Tiến Phong khong chịu nổi liền quát:
- NÈ! SAO LẠI PHUN VÀO MẶT TÔI!!!
- THÌ MÓN ĂN DỞ QUÁ CHỨ SAO!- Băng Tâm cãi lại
- VẬY SAO NÓI NGON!!! QUÁ ĐÁNG VỪA THÔI! CÔ LỪA TÔI À?
Băng Tâm như một nhát dao đâm vào tim, cô lấy bình tĩnh và nói:
- Tôi không muốn làm anh buồn! Tôi về phòng đây!
Băng Tâm lướt qua người Tiến Phong và bỏ về phòng khiến Tiến Phong sững sờ. Sau khi cô đi bỗng có một tin nhắn gửi đến trong đt của Tiến Phong, anh thấy lạ rút ra xem:
091xxxxxxx: Ra công viên đường XI, có chuyện cần nói!
Tiến Phong thấy tò mò và cất điện thoại đi!
" Con người đó là ai nhỉ?"
Hạ Như liền ấn trả.
Nhóc Như: Hậu tạ?
Anh Trung: Một chầu kem
Nhóc Như: Điều kiện được chấp thuận, đợi tí em gửi qua!
Nhóc Như: Nè! 093xxxxxxx
Anh Trung: Thanks!
Nhóc Như: Nhớ giữ lời nha!
Anh Trung: OK!
Tắt điện thoại đi, Hạ Như đang mỉm cười thì nghe tiếng phun thức ăn và tiếng cãi vả rõ to nhưng cô không xuống đâu vì nếu xuống sẽ phá hỏng chuyện riêng tư của hai người kia mất ^^
Thời điểm mà Hạ Như nhắn tin với Tiến Trung là 20', vậy hãy cùng T/g quay về 20' trước nhé^_^
................................
Sau khi đánh thức Băng Tâm vì trong lúc anh làm việc thì cô đã ngủ say rồi thì Tiến Phong mới vào bếp chuẩn bị.
- Mình ngủ lâu quá- Băng Tâm vươn vai
- Vào ăn đi này- Tiến Phong gọi vọng vào
- Ờm
Băng Tâm nghĩ bụng là Tiến Phong sẽ nấu cái gì ngon lắm nhưng bước vào rồi thì mới vỡ mộng!
Trên bàn là các dĩa thức ăn, Băng Tâm sốc đến nỗi khong dám ngồi xuống để mà măm măm luôn. Thấy Băng Tâm cứ đơ ra như vậy, Tiến Phong mới giục:
- Lẹ lên, ngồi vào ăn đi chứ!
- Ờ, Ừm
Băng Tâm miễn cưỡng ngồi vào bàn ăn, Băng Tâm gắp một miếng trứng chiên bỏ vào miệng. Băng Tâm đơ tập 2, Tiến Phong hồi hộp hỏi:
- Sao? Ngon không?
Băng Tâm ráng nuốt trọn miếng trứng.
- Ngon.....Ngon lắm....Ngon hơn tôi nấu luôn ó...
- Vậy hả? Vậy sao mặt cô khó coi thế!
- Tại xúc động quá....
- Vậy tôi gắp thêm cho cô nha! Người bệnh phải ăn nhiều mới tốt.
Thôi! Tôi muốn ăn canh!
Băng Tâm múc một muỗng canh bỏ vào miệng, phải nói thiệt là cái canh này vị đặc biệt thiệt!
Băng Tâm khó chịu đến mức nhắm tịt mắt lại, Tiến Phong thấy lạ ghé sát lại, Băng Tâm mở mắt ra thấy nguyên cái bản mặt của Tiến Phong đập vào mắt mình! Không chịu nổi liền phun ra...mặt Tiến Phong. Tiến Phong khong chịu nổi liền quát:
- NÈ! SAO LẠI PHUN VÀO MẶT TÔI!!!
- THÌ MÓN ĂN DỞ QUÁ CHỨ SAO!- Băng Tâm cãi lại
- VẬY SAO NÓI NGON!!! QUÁ ĐÁNG VỪA THÔI! CÔ LỪA TÔI À?
Băng Tâm như một nhát dao đâm vào tim, cô lấy bình tĩnh và nói:
- Tôi không muốn làm anh buồn! Tôi về phòng đây!
Băng Tâm lướt qua người Tiến Phong và bỏ về phòng khiến Tiến Phong sững sờ. Sau khi cô đi bỗng có một tin nhắn gửi đến trong đt của Tiến Phong, anh thấy lạ rút ra xem:
091xxxxxxx: Ra công viên đường XI, có chuyện cần nói!
Tiến Phong thấy tò mò và cất điện thoại đi!
" Con người đó là ai nhỉ?"
Tác giả :
Khiết Băng