Thư Sinh Họ Hàn
Chương 36: Thù Hận Phủ Xuống
Uông Ninh Thành cơ hồ loạn thành một mảnh, số lượng lớn đột nhiên xuất hiện Huyết Nhân khiến mọi người không kịp chuẩn bị vô cùng kinh hãi, bọn chúng đột nhiên từ đất chui lên, binh lính hỗn loạn trật tự kỳ quái thay bọn chúng đều là đánh không chết sinh vật đem Huyết Nhân gọt mấy phần vẫn có thể hoạt, nhưng thực ra bọn chúng đều là một dạng nguyền rủa khí tức bọn chúng chứa đầy tanh tưởi mùi vị, hàm răng bén nhọn và ánh mắt tham lam không do dự đem huyết nhục nhét đầy mồm, buồn nôn bộ dáng kinh tởm mùi vị mặt Huyết Nhân có lúc thì chỉ còn dư nửa cái đầu lớp da tanh trơn nhầy nhụa, hai con ngươi chỉ một màu huyết hồng, nhìn bá tánh như những miếng mồi ngon trong miệng…
Binh lính được nhanh chóng điều động ra để chặn lại Huyết Nhân, để cho mọi người an toàn rút lui, thế cục càng loạn một mảnh…
“đoàng, đoàng….!!~~”. Thượng thiên sấm chớp vẫn như cũ nổ đanh tai tiếng vọng, đại phong thổi từng đoàn lớn khiến mắt đều khó mở, mưa rơi nặng hạt lã chã…
“đạp đạp..~~”.
“mọi người mau tránh ra là ngựa..!!~”.
“a…”.
“cứu ta..”.
“hí..!~”. Âm thanh vang rội tiếng vó ngựa đạp bắn lên nước từ những vũng ven đường, nghe âm thanh đại khái cũng trên hai mươi đầu ngựa, tốc độ rất nhanh chóng mặc kệ bá tánh chạy nạn, bọn chúng trực tiếp đem bọn họ đâm chết tiếng vó ngựa rền vang qua đi khung cảnh con phố chỉ càng tiêu điều người không kịp chạy liền bị ngựa đạp thành bùn nhão xương cốt đã bị nghiền hết…
“Hí..~~”.
“A.. mắt của ta..~”.
“chíu chíu..!!~~”. Xé gió âm thanh vẫn đuổi theo bọn họ, những mũi tên tẩm thuốc độc Triệt Tiên Nỏ như rắn độc liều lĩnh bay đi, vài con ngựa không may bị tên bắt chúng đau đớn hí lên vài tiếng rồi gục hẳn, hai ba tên không kịp tránh bị tên găm chúng mắt rơi khỏi ngựa hét thảm trước khi bị ngựa phía sau đạp thành bùn thịt…
“khốn kiếp..”. Dẫn đầu đoàn người tức giận hắn tung người 60 độ cái lui lại nhìn lại hướng đám hắc y nhân đang đuổi theo tốc độ khá nhanh trên những nóc nhà hướng về bọn họ tiến lại, tay trái khẽ xoay thanh âm thanh thúy cọ sát của kim loại ngân lên, ánh sáng có thể phản lại lưỡi đao hắn liền thi triển Vũ Điểu Triều Lôi, rát tai tiếng chim hót vang lên, từng đoàn cuồng bạo và mạnh mẽ tia chớp bắn ra hóa thành những đầu Lôi Điểu tỏa ra khí thế tựa hồ vô địch, hắc y nhân dường như biết sự lợi hại của Vũ Điểu Triều Lôi không dám đi ngạnh kháng mà lựa chọn tránh né mũi tiến công, Triệt Tiên Nỏ liên tiếp xả tên muốn đem đoàn người chặn lại..
]
“Réc..z!!”.
“ầm…ầm…ầm….ầm!!!~”. Bốn tiếng nổ đanh tai vang lên, xung quanh đoàn người Lôi Điểu liền đem những dãy nhà hủy diệt đổ nát khói bui bay ra, khói bụi tản đi xác vài tên hắc y nhân lộ ra dù sao cũng là Huyền Lôi Cửu Trọng Thiên Cảnh cường giả đây, không phải vì chạy trốn sợ Mạc Hà đuổi kịp chứ không Lý Ngạn sao lại sợ đám hắc y nhân này…
“không hổ là Lý Gia chủ đây..”.
“ha ha..!!~~~”. Âm thanh cuồng tiếu nhưng như là lạch cạch xương va chạm, vang nên lại tựa hồ như đồng thời phát ra từ bốn phía khiến đoàn người cảnh giác lại tăng thêm, trước mặt bọ họ khoảng tám thước trái phải thật quỷ dị Hắc Bào nhân đợi bọn họ tuy mặt hắn chỉ một màu đen nhưng lại tỏa ra nồng đậm lỗi sợ hãi đối với Lý Gia nhân đám tùy tùng không tự chủ được run rẩy như gặp phải tử thần, Lý Ngạn nhíu mày suy tư lại tăng lên khí thế chèn ép nhìn Hắc bào nhân lạnh lùng quát…
“chúng ta vốn dĩ không thù oán, ngươi hà tất làm thế…”.
“Lý Gia chủ thật là quý nhân mau quên…”. Hắc Bào Nhân như cũ điều cười vô cùng khủng bố như tiếng xương lạch cạch cọ sát quỷ dị lệnh nhân tim đập nhanh và sợ hãi.
“Mộng tiểu thư, sau chuyện lần này giữa chúng ta giao dịch coi như xong..”.
“Mộng tiểu thư,chẳng lẽ..”. Lý Ngạn nghe dở nửa chừng con ngươi đột nhiên co rút lại không thể tin được nói lớn.
“đúng vậy, chúng ta lại gặp nhau rồi Mộng Nguyệt ta đắc tội vậy..”. Âm thanh cười khanh khách vui vẻ đáp lại lời hắc bào nhân, Mộng Nguyệt từ trên đống phế tích nhảy xuống nàng xinh đẹp dung mạo, tay phải khẽ cầm lấy đuôi tóc tết màu tím dịu dàng bộ dáng cười hì hì, đột nhiên khí thế nàng tăng mạnh không thua kém gì Lý Ngạn lệnh Lý Gia Nhân tuyệt vọng.
“các ngươi hợp mưu hại ta…”. Lý Ngạn rốt cuộc cũng hiểu hắn phẫn nộ chỉ hướng hai người quát lớn.
“gia chủ, không xong rồi Lý Phủ hình như cháy rồi..~~”. Một tên gia nô vừa nói xong, Lý Ngạn giật mình liền nhanh chóng nhìn lại hướng Lý Phủ khói đen ngập trời, trong lòng phẫn hận to lớn trong tay bảo đao nắm chặt gầm lên…
“giết cho ta..”.
“giết..”. Đám gia nô cũng gầm lên khí thế rầm rộ trong tay đoản đao giục ngựa đạp nhẹ hung hăng tiến về phía Mộng Nguyệt hai người, Mộng Nguyệt bình tĩnh nhìn Hàn Đức cười khanh khách nói.
“Băng lão, chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị gì để chúng ta lâm vào hiểm cảnh sao..?”.
“dĩ nhiên là có rồi, tiểu thư ngươi cũng quá ưa nói đùa rồi..”.
“tách..”.
“gào..R”.
Hắc bào nhân cười nhạt, không lại để ý Mộng Nguyệt hắn khẽ búng tay một cái, từ trong các ngách ngõ đường đột nhiên lao ra to lớn khủng bố Huyết Nhân cao tới 4 trượng chính là đầu này Huyết Nhân Lĩnh Chủ, một khi đem nó giết chết thì toàn thành Uông Ninh Huyết Nhân đều chết, Huyết Nhân Lĩnh Chủ chính là chủ thể dạng nguyền rủa một khi đủ mạnh nó sẽ chân chính lột xác tiến thêm bước nữa, còn Huyết Nhân thường kia cũng chỉ là công cụ giúp nó phát tán nguyền rủa, Huyết Nhân Lĩnh Chủ đột nhiên lao ra khiến đoàn người liền gặp rối loạn to lớn cánh tay đầy u mủ Huyết Nhân Lĩnh Chủ gầm lên mạnh mẽ nhất quyền nện xuống…
“Ầm..!!~”. Sóng xung kích mạnh mẽ nhức tai bắn ra, to nhỏ hố sâu hiện ra đám gia nô bị sóng xung kích nện bay ngã xuống đường phân nửa, bọn chúng hô kinh hãi như trong đời gặp điều kinh khủng nhất sự tình, có vài tên còn tiểu ngay quần mình, Lý Ngạn phản xạ rất nhanh tránh khỏi dù sao Hàn Đức cũng không hi vọng Huyết Nhân Lĩnh Chủ có thể đem Lý Ngạn giải quyết nếu có thể quả thật quá kỳ hoa, Lý Ngạn vận Vũ Điểu Triều Lôi không thèm nhìn lại xuất thủ một đấm hướng hắn Huyết Nhân Lĩnh Chủ, mạnh mẽ Lôi Điểu chói tai bay ra ba con mang theo màu xanh lam kỳ dị phủ lấy Huyết Nhân..
P/s: Chào mọi người ta là Hàn Đức hay gọi là Hàn Gia, ta ở một thành phố biên giới miền bắc, từ nhỏ có sở thích đam mê và nghiên cứu ngôn ngữ các nước trên thế giới, ta vốn là một học sinh ưu tú chuyên ngành ngôn ngữ Tiếng Hoa đấy chứ haha, mấy người khỏi cần ngạc nhiên a.
Mỗi khi cầm trên tay cuốn sách mang tên Lịch Sử ta lại cảm thấy vô hạn đối với nó yêu thích thế là ta liền bắt đầu học về thời Kinh Dương Vương đến nay, phụ thân ta mất sớm thật là một mất mát mà cả cuộc đời ta vô cùng đau khổ sự tình, ta rất nhớ người mỗi ngày đều nhớ và muốn báo hiếu người nhưng không thể, phụ thân ta rất ưu tú người là một người phụ thân rất tốt chí ít đối với ta rất tốt, chưa bao giờ trách mắng ta dù một điều hay một câu, ta cảm thấy mình rất có lỗi khi không ở bên phụ thân nhiều hơn, những ai có đủ gia đình hãy hảo hảo trân trọng nha, Hàn Gia ta hôm nay rất xúc động đây cảm ơn Ofover đã ủng hộ, những ai đọc mà cảm thấy hay nhớ đề cử phiếu nha cảm ơn mọi người
Binh lính được nhanh chóng điều động ra để chặn lại Huyết Nhân, để cho mọi người an toàn rút lui, thế cục càng loạn một mảnh…
“đoàng, đoàng….!!~~”. Thượng thiên sấm chớp vẫn như cũ nổ đanh tai tiếng vọng, đại phong thổi từng đoàn lớn khiến mắt đều khó mở, mưa rơi nặng hạt lã chã…
“đạp đạp..~~”.
“mọi người mau tránh ra là ngựa..!!~”.
“a…”.
“cứu ta..”.
“hí..!~”. Âm thanh vang rội tiếng vó ngựa đạp bắn lên nước từ những vũng ven đường, nghe âm thanh đại khái cũng trên hai mươi đầu ngựa, tốc độ rất nhanh chóng mặc kệ bá tánh chạy nạn, bọn chúng trực tiếp đem bọn họ đâm chết tiếng vó ngựa rền vang qua đi khung cảnh con phố chỉ càng tiêu điều người không kịp chạy liền bị ngựa đạp thành bùn nhão xương cốt đã bị nghiền hết…
“Hí..~~”.
“A.. mắt của ta..~”.
“chíu chíu..!!~~”. Xé gió âm thanh vẫn đuổi theo bọn họ, những mũi tên tẩm thuốc độc Triệt Tiên Nỏ như rắn độc liều lĩnh bay đi, vài con ngựa không may bị tên bắt chúng đau đớn hí lên vài tiếng rồi gục hẳn, hai ba tên không kịp tránh bị tên găm chúng mắt rơi khỏi ngựa hét thảm trước khi bị ngựa phía sau đạp thành bùn thịt…
“khốn kiếp..”. Dẫn đầu đoàn người tức giận hắn tung người 60 độ cái lui lại nhìn lại hướng đám hắc y nhân đang đuổi theo tốc độ khá nhanh trên những nóc nhà hướng về bọn họ tiến lại, tay trái khẽ xoay thanh âm thanh thúy cọ sát của kim loại ngân lên, ánh sáng có thể phản lại lưỡi đao hắn liền thi triển Vũ Điểu Triều Lôi, rát tai tiếng chim hót vang lên, từng đoàn cuồng bạo và mạnh mẽ tia chớp bắn ra hóa thành những đầu Lôi Điểu tỏa ra khí thế tựa hồ vô địch, hắc y nhân dường như biết sự lợi hại của Vũ Điểu Triều Lôi không dám đi ngạnh kháng mà lựa chọn tránh né mũi tiến công, Triệt Tiên Nỏ liên tiếp xả tên muốn đem đoàn người chặn lại..
]
“Réc..z!!”.
“ầm…ầm…ầm….ầm!!!~”. Bốn tiếng nổ đanh tai vang lên, xung quanh đoàn người Lôi Điểu liền đem những dãy nhà hủy diệt đổ nát khói bui bay ra, khói bụi tản đi xác vài tên hắc y nhân lộ ra dù sao cũng là Huyền Lôi Cửu Trọng Thiên Cảnh cường giả đây, không phải vì chạy trốn sợ Mạc Hà đuổi kịp chứ không Lý Ngạn sao lại sợ đám hắc y nhân này…
“không hổ là Lý Gia chủ đây..”.
“ha ha..!!~~~”. Âm thanh cuồng tiếu nhưng như là lạch cạch xương va chạm, vang nên lại tựa hồ như đồng thời phát ra từ bốn phía khiến đoàn người cảnh giác lại tăng thêm, trước mặt bọ họ khoảng tám thước trái phải thật quỷ dị Hắc Bào nhân đợi bọn họ tuy mặt hắn chỉ một màu đen nhưng lại tỏa ra nồng đậm lỗi sợ hãi đối với Lý Gia nhân đám tùy tùng không tự chủ được run rẩy như gặp phải tử thần, Lý Ngạn nhíu mày suy tư lại tăng lên khí thế chèn ép nhìn Hắc bào nhân lạnh lùng quát…
“chúng ta vốn dĩ không thù oán, ngươi hà tất làm thế…”.
“Lý Gia chủ thật là quý nhân mau quên…”. Hắc Bào Nhân như cũ điều cười vô cùng khủng bố như tiếng xương lạch cạch cọ sát quỷ dị lệnh nhân tim đập nhanh và sợ hãi.
“Mộng tiểu thư, sau chuyện lần này giữa chúng ta giao dịch coi như xong..”.
“Mộng tiểu thư,chẳng lẽ..”. Lý Ngạn nghe dở nửa chừng con ngươi đột nhiên co rút lại không thể tin được nói lớn.
“đúng vậy, chúng ta lại gặp nhau rồi Mộng Nguyệt ta đắc tội vậy..”. Âm thanh cười khanh khách vui vẻ đáp lại lời hắc bào nhân, Mộng Nguyệt từ trên đống phế tích nhảy xuống nàng xinh đẹp dung mạo, tay phải khẽ cầm lấy đuôi tóc tết màu tím dịu dàng bộ dáng cười hì hì, đột nhiên khí thế nàng tăng mạnh không thua kém gì Lý Ngạn lệnh Lý Gia Nhân tuyệt vọng.
“các ngươi hợp mưu hại ta…”. Lý Ngạn rốt cuộc cũng hiểu hắn phẫn nộ chỉ hướng hai người quát lớn.
“gia chủ, không xong rồi Lý Phủ hình như cháy rồi..~~”. Một tên gia nô vừa nói xong, Lý Ngạn giật mình liền nhanh chóng nhìn lại hướng Lý Phủ khói đen ngập trời, trong lòng phẫn hận to lớn trong tay bảo đao nắm chặt gầm lên…
“giết cho ta..”.
“giết..”. Đám gia nô cũng gầm lên khí thế rầm rộ trong tay đoản đao giục ngựa đạp nhẹ hung hăng tiến về phía Mộng Nguyệt hai người, Mộng Nguyệt bình tĩnh nhìn Hàn Đức cười khanh khách nói.
“Băng lão, chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị gì để chúng ta lâm vào hiểm cảnh sao..?”.
“dĩ nhiên là có rồi, tiểu thư ngươi cũng quá ưa nói đùa rồi..”.
“tách..”.
“gào..R”.
Hắc bào nhân cười nhạt, không lại để ý Mộng Nguyệt hắn khẽ búng tay một cái, từ trong các ngách ngõ đường đột nhiên lao ra to lớn khủng bố Huyết Nhân cao tới 4 trượng chính là đầu này Huyết Nhân Lĩnh Chủ, một khi đem nó giết chết thì toàn thành Uông Ninh Huyết Nhân đều chết, Huyết Nhân Lĩnh Chủ chính là chủ thể dạng nguyền rủa một khi đủ mạnh nó sẽ chân chính lột xác tiến thêm bước nữa, còn Huyết Nhân thường kia cũng chỉ là công cụ giúp nó phát tán nguyền rủa, Huyết Nhân Lĩnh Chủ đột nhiên lao ra khiến đoàn người liền gặp rối loạn to lớn cánh tay đầy u mủ Huyết Nhân Lĩnh Chủ gầm lên mạnh mẽ nhất quyền nện xuống…
“Ầm..!!~”. Sóng xung kích mạnh mẽ nhức tai bắn ra, to nhỏ hố sâu hiện ra đám gia nô bị sóng xung kích nện bay ngã xuống đường phân nửa, bọn chúng hô kinh hãi như trong đời gặp điều kinh khủng nhất sự tình, có vài tên còn tiểu ngay quần mình, Lý Ngạn phản xạ rất nhanh tránh khỏi dù sao Hàn Đức cũng không hi vọng Huyết Nhân Lĩnh Chủ có thể đem Lý Ngạn giải quyết nếu có thể quả thật quá kỳ hoa, Lý Ngạn vận Vũ Điểu Triều Lôi không thèm nhìn lại xuất thủ một đấm hướng hắn Huyết Nhân Lĩnh Chủ, mạnh mẽ Lôi Điểu chói tai bay ra ba con mang theo màu xanh lam kỳ dị phủ lấy Huyết Nhân..
P/s: Chào mọi người ta là Hàn Đức hay gọi là Hàn Gia, ta ở một thành phố biên giới miền bắc, từ nhỏ có sở thích đam mê và nghiên cứu ngôn ngữ các nước trên thế giới, ta vốn là một học sinh ưu tú chuyên ngành ngôn ngữ Tiếng Hoa đấy chứ haha, mấy người khỏi cần ngạc nhiên a.
Mỗi khi cầm trên tay cuốn sách mang tên Lịch Sử ta lại cảm thấy vô hạn đối với nó yêu thích thế là ta liền bắt đầu học về thời Kinh Dương Vương đến nay, phụ thân ta mất sớm thật là một mất mát mà cả cuộc đời ta vô cùng đau khổ sự tình, ta rất nhớ người mỗi ngày đều nhớ và muốn báo hiếu người nhưng không thể, phụ thân ta rất ưu tú người là một người phụ thân rất tốt chí ít đối với ta rất tốt, chưa bao giờ trách mắng ta dù một điều hay một câu, ta cảm thấy mình rất có lỗi khi không ở bên phụ thân nhiều hơn, những ai có đủ gia đình hãy hảo hảo trân trọng nha, Hàn Gia ta hôm nay rất xúc động đây cảm ơn Ofover đã ủng hộ, những ai đọc mà cảm thấy hay nhớ đề cử phiếu nha cảm ơn mọi người
Tác giả :
Thannam