Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Chương 67: Đồ Cưới phong phú
Editor: Huynhnhu142
Lời của Tiêu Thiên Dịch khiến cho Vân Thiên Tuyết trong lòng cao hứng một chút.
Nữ nhân này muốn quyến rũ vương gia, đáng tiếc vương gia không thích bộ dạng này của nàng ta, ha ha, đáng đời.
Vân Thiên Vũ nhún vai, không khách khí nói: “Vương gia, ngươi có hay không thất vọng cùng ta không có nửa điểm quan hệ, trước ngươi cũng đã nói, giữa chúng ta nữa không nửa điểm quan hệ, ta không có điếc, toàn bộ nghe được, bây giờ còn nhớ đây, chẳng lẻ vương gia lớn tuổi, trí nhớ không tốt, nhanh như vậy liền quên.”
Lần này đến phiên Tiêu Thiên Dịch đen mặt, ngực hắn trên dưới phập phồng, hô hấp dồn dập, một đôi con ngươi bắn ra hàn khí khiếp người.
Thẳng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, nếu không phải nữ nhân này trước mắt trên đầu mang danh tiếng Ly thân vương phi, hắn đã sớm một chưởng đập chết nàng.
Nhưng chính là bởi vì trên đầu nàng mang danh tiếng Ly thân vương phi, cho nên hắn không có biện pháp động nàng.
Cuối cùng chỉ có thể bực mình không dứt hung hăng trợn mắt nhìn Vân Thiên Vũ một cái, lạnh lẽo mở miệng: “Cáo từ.”
”Không tiễn.”
Vân Thiên Vũ không khách khí trực tiếp nói, Tiêu Thiên Dịch rốt cục xoay người bước nhanh rời đi, sau lưng Vân Thiên Tuyết lập tức đi theo Tiêu Thiên Dịch đi ra ngoài: “Thiên Dịch ca ca, ngươi không nên tức giận, ngươi bị chọc tức thân thể ta sẽ đau lòng.”
Vân Thiên Vũ cùng Họa Mi trợn mắt một cái xem thường, quay đầu nhìn về Vân Lôi cùng Liễu thị một bên trong phòng khách.
Vân Lôi cùng Liễu thị hai người đã lĩnh giáo qua bản lĩnh của nữ nhân này, lúc này vừa nhìn thấy nàng nhìn sang, sớm vội vàng đứng dậy tính toán rời đi.
Bất quá hai người chưa quên còn có một An Thân Vương thế tử Tiêu Dạ Thần, Vân Lôi hướng Tiêu Dạ Thần chào hỏi.
”An Thân Vương thế tử, ta còn có việc, gấp đi trước.”
”Đi đi đi đi, ta quay lại giúp Vân đại tiểu thư kiểm lại một chút đồ cưới, xác nhận không có hàng giả thấp kém sau, ta liền đi.”
Vân Lôi dưới chân một xu thế, thiếu chút nữa té ngã tới đất đi lên, trong lòng chỉ muốn chửi thề.
Bất quá may mắn mình không có dùng hàng giả, bằng không phía sau còn phải có phiền toái.
Vân Lôi cùng Liễu thị mang người rời đi, trong hòng khách chỉ còn lại ba người Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần còn có Họa Mi.
Tiêu Dạ Thần nghĩ đến dáng vẻ Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng với Vân Lôi bị Vân Thiên Vũ chọc giận đến muốn hộc máu, không khỏi sảng khoái cười lên, hắn cho tới bây giờ chưa có xem qua một người có thể sử dụng lời nói liền đem người khác giận đến gần chết.
”Vân Thiên Vũ, ngươi bây giờ thật lợi hại.”
Vân Thiên Vũ lơ đễnh lắc đầu: “Thật ra thì không phải là ta lợi hại, mà là bởi vì bọn hắn có chỗ cố kỵ thôi, bởi vì ta trên người mang thân phận Ly thân vương phi, nếu ta chỉ là một tiểu thư Hậu phủ, chỉ sợ bọn họ sớm liền thu thập ta.”
Đây cũng là nguyên nhân nàng trước kiên trì ôm lấy bắp đùi Tiêu Cửu Uyên.
Bởi vì ôm lấy bắp đùi Tiêu Cửu Uyên, nàng chỉ cần bị Tiêu Cửu Uyên một người bắt nạt là được. Nhưng nếu nàng không ôm bắp đùi Tiêu Cửu Uyên, sẽ phải bị mọi người bắt nạt.
Người có lời, vừa nghĩ đã biết.
Tiêu Dạ Thần cũng nghĩ đến cái này, không khỏi nhẹ cười lên: “Ha ha, này hoàn toàn nói rõ thông minh của ngươi, từ vừa mới bắt đầu liền có thể thông minh ngắm nhìn đến đường phía sau, Vân Thiên Vũ, ngươi thật sự là thật lợi hại, ta Tiêu Dạ Thần bội phục ngươi, sau này ngươi liền là bằng hữu ta.”
”Không dám, đúng rồi, ngươi không phải nói giúp ta kiểm lại đồ cưới sao? Đi thôi.”
Vân Thiên Vũ đứng dậy đi ra ngoài, Tiêu Dạ Thần đứng dậy đi theo nàng một đường ra bên ngoài, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
”Thật ra thì ta đã sớm phái hai người thủ hạ đi qua giúp ngươi kiểm lại ít đồ, ngươi không nên gấp gáp.”
Tiêu Dạ Thần vừa mới nói xong, tiểu ngoài cửa viện có người đi vào, chính là thủ hạ của Tiêu Dạ Thần, hai người đi thẳng đến trước mặt Tiêu Dạ Thần, cung kính bẩm báo nói: “Bẩm chủ tử, thuộc hạ phụng mệnh đi kiểm lại đồ cưới, đây là danh sách, phía trên vật sở hữu thuộc hạ cũng đối chiếu, tất cả đều là chính phẩm, không có phẩm thấp kém.”
Một gã thủ hạ giao danh sách trên tay cho Tiêu Dạ Thần, Tiêu Dạ Thần nhìn một chút đưa tới tay Vân Thiên Vũ.
Lời của Tiêu Thiên Dịch khiến cho Vân Thiên Tuyết trong lòng cao hứng một chút.
Nữ nhân này muốn quyến rũ vương gia, đáng tiếc vương gia không thích bộ dạng này của nàng ta, ha ha, đáng đời.
Vân Thiên Vũ nhún vai, không khách khí nói: “Vương gia, ngươi có hay không thất vọng cùng ta không có nửa điểm quan hệ, trước ngươi cũng đã nói, giữa chúng ta nữa không nửa điểm quan hệ, ta không có điếc, toàn bộ nghe được, bây giờ còn nhớ đây, chẳng lẻ vương gia lớn tuổi, trí nhớ không tốt, nhanh như vậy liền quên.”
Lần này đến phiên Tiêu Thiên Dịch đen mặt, ngực hắn trên dưới phập phồng, hô hấp dồn dập, một đôi con ngươi bắn ra hàn khí khiếp người.
Thẳng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, nếu không phải nữ nhân này trước mắt trên đầu mang danh tiếng Ly thân vương phi, hắn đã sớm một chưởng đập chết nàng.
Nhưng chính là bởi vì trên đầu nàng mang danh tiếng Ly thân vương phi, cho nên hắn không có biện pháp động nàng.
Cuối cùng chỉ có thể bực mình không dứt hung hăng trợn mắt nhìn Vân Thiên Vũ một cái, lạnh lẽo mở miệng: “Cáo từ.”
”Không tiễn.”
Vân Thiên Vũ không khách khí trực tiếp nói, Tiêu Thiên Dịch rốt cục xoay người bước nhanh rời đi, sau lưng Vân Thiên Tuyết lập tức đi theo Tiêu Thiên Dịch đi ra ngoài: “Thiên Dịch ca ca, ngươi không nên tức giận, ngươi bị chọc tức thân thể ta sẽ đau lòng.”
Vân Thiên Vũ cùng Họa Mi trợn mắt một cái xem thường, quay đầu nhìn về Vân Lôi cùng Liễu thị một bên trong phòng khách.
Vân Lôi cùng Liễu thị hai người đã lĩnh giáo qua bản lĩnh của nữ nhân này, lúc này vừa nhìn thấy nàng nhìn sang, sớm vội vàng đứng dậy tính toán rời đi.
Bất quá hai người chưa quên còn có một An Thân Vương thế tử Tiêu Dạ Thần, Vân Lôi hướng Tiêu Dạ Thần chào hỏi.
”An Thân Vương thế tử, ta còn có việc, gấp đi trước.”
”Đi đi đi đi, ta quay lại giúp Vân đại tiểu thư kiểm lại một chút đồ cưới, xác nhận không có hàng giả thấp kém sau, ta liền đi.”
Vân Lôi dưới chân một xu thế, thiếu chút nữa té ngã tới đất đi lên, trong lòng chỉ muốn chửi thề.
Bất quá may mắn mình không có dùng hàng giả, bằng không phía sau còn phải có phiền toái.
Vân Lôi cùng Liễu thị mang người rời đi, trong hòng khách chỉ còn lại ba người Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần còn có Họa Mi.
Tiêu Dạ Thần nghĩ đến dáng vẻ Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng với Vân Lôi bị Vân Thiên Vũ chọc giận đến muốn hộc máu, không khỏi sảng khoái cười lên, hắn cho tới bây giờ chưa có xem qua một người có thể sử dụng lời nói liền đem người khác giận đến gần chết.
”Vân Thiên Vũ, ngươi bây giờ thật lợi hại.”
Vân Thiên Vũ lơ đễnh lắc đầu: “Thật ra thì không phải là ta lợi hại, mà là bởi vì bọn hắn có chỗ cố kỵ thôi, bởi vì ta trên người mang thân phận Ly thân vương phi, nếu ta chỉ là một tiểu thư Hậu phủ, chỉ sợ bọn họ sớm liền thu thập ta.”
Đây cũng là nguyên nhân nàng trước kiên trì ôm lấy bắp đùi Tiêu Cửu Uyên.
Bởi vì ôm lấy bắp đùi Tiêu Cửu Uyên, nàng chỉ cần bị Tiêu Cửu Uyên một người bắt nạt là được. Nhưng nếu nàng không ôm bắp đùi Tiêu Cửu Uyên, sẽ phải bị mọi người bắt nạt.
Người có lời, vừa nghĩ đã biết.
Tiêu Dạ Thần cũng nghĩ đến cái này, không khỏi nhẹ cười lên: “Ha ha, này hoàn toàn nói rõ thông minh của ngươi, từ vừa mới bắt đầu liền có thể thông minh ngắm nhìn đến đường phía sau, Vân Thiên Vũ, ngươi thật sự là thật lợi hại, ta Tiêu Dạ Thần bội phục ngươi, sau này ngươi liền là bằng hữu ta.”
”Không dám, đúng rồi, ngươi không phải nói giúp ta kiểm lại đồ cưới sao? Đi thôi.”
Vân Thiên Vũ đứng dậy đi ra ngoài, Tiêu Dạ Thần đứng dậy đi theo nàng một đường ra bên ngoài, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
”Thật ra thì ta đã sớm phái hai người thủ hạ đi qua giúp ngươi kiểm lại ít đồ, ngươi không nên gấp gáp.”
Tiêu Dạ Thần vừa mới nói xong, tiểu ngoài cửa viện có người đi vào, chính là thủ hạ của Tiêu Dạ Thần, hai người đi thẳng đến trước mặt Tiêu Dạ Thần, cung kính bẩm báo nói: “Bẩm chủ tử, thuộc hạ phụng mệnh đi kiểm lại đồ cưới, đây là danh sách, phía trên vật sở hữu thuộc hạ cũng đối chiếu, tất cả đều là chính phẩm, không có phẩm thấp kém.”
Một gã thủ hạ giao danh sách trên tay cho Tiêu Dạ Thần, Tiêu Dạ Thần nhìn một chút đưa tới tay Vân Thiên Vũ.
Tác giả :
Ngư Tiểu Đồng