Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Chương 286: Họa Mi bị chôn vùi
Editor: LaOngDao142
Liễu thị không kịp suy nghĩ nhiều, bà ta tựa như điên vậy xông ra, bà ta muốn ngăn cản lại, danh dự của nữ nhi, đã đủ nát bét rồi, không thể nát hơn nữa.
Nếu bị hủy hoại thêm nữa con bé sẽ thật sự không thể gả vào hoàng tộc làm vương phi, bà ta không thể để cho nữ nhi thua thiệt a.
Liễu thị vội vàng cho người ta chuẩn bị ngựa, đi tới Hoa Y Hạng tiểu viện số mười tám.
Nhưng lúc này, Vân Thiên Vũ đã đi tới bên ngoài Hoa Y Hạng tiểu viện số mười tám.
Nàng ngẩng đầu nhìn vào bên trong, chỉ thấy viện không tính là lớn, nhưng tối đen như mực một chút tiếng vang cũng không có, phảng phất giống như chỗ không người ở.
Vân Thiên Vũ lặng lẽ để Điêu Gia cùng Tiểu Anh ra ngoài.
"Chủ tử, chúng ta có thể cảm nhận được hơi thở của Họa Mi, nàng nhất định ở trong tiểu viện này, chúng ta lập tức đi tìm."
"Chúng ta nhất định sẽ tìm được nàng."
Vân Thiên Vũ lập tức đồng ý, ra lệnh: "Các ngươi lập tức đi vào, cẩn thận một chút, đừng để cho bọn họ phát hiện, tìm được tung tích Họa Mi, liền cho ta biết."
"Được."
Điêu Gia và Tiểu Anh nhanh chóng lắc mình rời đi, sau lưng Vân Thiên Vũ tuyệt không do dự, thật nhanh đi vào.
Cửa tiểu viện không có khóa, rất dễ dàng bị nàng đẩy ra, trong nháy mắt này mở cửa, một đạo quang ảnh lóe lên, dừng lại chỗ tối trong cánh cửa.
Người đến là Hắc Diệu thủ hạ của Tiêu Cửu Uyên, trong tay Hắc Diệu mang theo Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Vũ vừa nhìn thấy Vân Thiên Tuyết vừa rơi xuống đất, ngân châm trong tay liền xuất ra, một châm đâm tỉnh Vân Thiên Tuyết, một châm khác có bôi thuốc mê huyễn thần kinh, hai ngân châm châm vào cơ thể, rất nhanh thu hồi lại.
Vân Thiên Tuyết mơ mơ màng màng, mịt mờ vẫn đi vào.
Hắc Diệu ném Vân Thiên Tuyết xong, xoay người liền đi, Vân Thiên Vũ đang muốn mượn linh lực rời đi, không nghĩ tới có một quang ảnh bay tới, ống tay áo vung lên, một đạo linh lực dao động trong nháy mắt quấn lấy thân thể của nàng, đem nàng mang đi.
Bên trong tiểu viện vẫn như cũ yên lặng không có một chút xíu động tĩnh.
Người mang Vân Thiên Vũ đi chính là Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên thấy Vân Thiên Vũ đến trước mặt, tay duỗi một cái liền lôi Vân Thiên Vũ bay tới nóc tiểu viện Tây Bắc.
Đợi đến khi hai người ngồi xuống, giọng nói trầm thấp của Tiêu Cửu Uyên vang lên: "Trong tiểu viện có ba người có linh lực, ngươi cẩn thận chút."
Hắn vừa nói xong, Vân Thiên Vũ lập tức cẩn thận thu liễm nội tức, để tránh để cho người của đối phương nhận ra được bọn họ.
Vân Thiên Vũ mới vừa thu lại hơi thở, vẫn chưa kịp nhìn kỹ tình huống bên trong tiểu viện, bên ngoài đã vang lên tiếng tuấn mã dồn dập hý vang, kèm với tiếng vó ngựa, nháy mắt liền tới, ngoài cửa viện có người quát lạnh lên tiếng: "Có người báo án, nơi này phát sinh án mạng, lập tức bao vây cả viện, đi vào tra xét tình huống."
Theo giọng nói vang lên, cửa tiểu viện oanh một tiếng nổ, ngoài cửa có mấy người xông vào.
Những người đó chạy thẳng tới phòng trong của tiểu viện.
Vân Thiên Vũ đang tập trung theo dõi, đột nhiên nghe được giọng nói nóng nảy của Điêu Gia truyền tới.
"Chủ tử, chúng ta tìm được Họa Mi, ở phía sau viện, mau, ngươi mau tới đây."
Vân Thiên Vũ vừa nghe sắc mặt thay đổi, Điêu Gia sốt ruột như vậy, rõ ràng Họa Mi không tốt lắm.
Nàng thật nhanh quay đầu nhìn về Tiêu Cửu Uyên: "Chúng ta đi hậu viện đi, Điêu Gia tìm được Họa Mi rồi."
Lần này Tiêu Cửu Uyên cũng không nói thêm gì, đưa tay kéo Vân Thiên Vũ, thân hình vừa động, mang nàng chạy thẳng tới hậu viện.
Hai người nháy mắt liền tới hậu viện.
Hậu viện không lớn lắm, trồng không ít hoa cỏ cây cối, Vân Thiên Vũ vừa tới, liền thấy được bóng dáng của Điêu Gia cùng Tiểu Anh.
Lúc này một chồn một chim vô cùng cuống cuồng, xoay quanh.
Thấy Vân Thiên Vũ tới đây, Điêu Gia thật nhanh chỉ vào miếng đất bên dưới kêu lên: "Chủ tử, Họa Mi ở chỗ này, ta có thể cảm nhận được nàng đang ở dưới đất."
Liễu thị không kịp suy nghĩ nhiều, bà ta tựa như điên vậy xông ra, bà ta muốn ngăn cản lại, danh dự của nữ nhi, đã đủ nát bét rồi, không thể nát hơn nữa.
Nếu bị hủy hoại thêm nữa con bé sẽ thật sự không thể gả vào hoàng tộc làm vương phi, bà ta không thể để cho nữ nhi thua thiệt a.
Liễu thị vội vàng cho người ta chuẩn bị ngựa, đi tới Hoa Y Hạng tiểu viện số mười tám.
Nhưng lúc này, Vân Thiên Vũ đã đi tới bên ngoài Hoa Y Hạng tiểu viện số mười tám.
Nàng ngẩng đầu nhìn vào bên trong, chỉ thấy viện không tính là lớn, nhưng tối đen như mực một chút tiếng vang cũng không có, phảng phất giống như chỗ không người ở.
Vân Thiên Vũ lặng lẽ để Điêu Gia cùng Tiểu Anh ra ngoài.
"Chủ tử, chúng ta có thể cảm nhận được hơi thở của Họa Mi, nàng nhất định ở trong tiểu viện này, chúng ta lập tức đi tìm."
"Chúng ta nhất định sẽ tìm được nàng."
Vân Thiên Vũ lập tức đồng ý, ra lệnh: "Các ngươi lập tức đi vào, cẩn thận một chút, đừng để cho bọn họ phát hiện, tìm được tung tích Họa Mi, liền cho ta biết."
"Được."
Điêu Gia và Tiểu Anh nhanh chóng lắc mình rời đi, sau lưng Vân Thiên Vũ tuyệt không do dự, thật nhanh đi vào.
Cửa tiểu viện không có khóa, rất dễ dàng bị nàng đẩy ra, trong nháy mắt này mở cửa, một đạo quang ảnh lóe lên, dừng lại chỗ tối trong cánh cửa.
Người đến là Hắc Diệu thủ hạ của Tiêu Cửu Uyên, trong tay Hắc Diệu mang theo Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Vũ vừa nhìn thấy Vân Thiên Tuyết vừa rơi xuống đất, ngân châm trong tay liền xuất ra, một châm đâm tỉnh Vân Thiên Tuyết, một châm khác có bôi thuốc mê huyễn thần kinh, hai ngân châm châm vào cơ thể, rất nhanh thu hồi lại.
Vân Thiên Tuyết mơ mơ màng màng, mịt mờ vẫn đi vào.
Hắc Diệu ném Vân Thiên Tuyết xong, xoay người liền đi, Vân Thiên Vũ đang muốn mượn linh lực rời đi, không nghĩ tới có một quang ảnh bay tới, ống tay áo vung lên, một đạo linh lực dao động trong nháy mắt quấn lấy thân thể của nàng, đem nàng mang đi.
Bên trong tiểu viện vẫn như cũ yên lặng không có một chút xíu động tĩnh.
Người mang Vân Thiên Vũ đi chính là Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên thấy Vân Thiên Vũ đến trước mặt, tay duỗi một cái liền lôi Vân Thiên Vũ bay tới nóc tiểu viện Tây Bắc.
Đợi đến khi hai người ngồi xuống, giọng nói trầm thấp của Tiêu Cửu Uyên vang lên: "Trong tiểu viện có ba người có linh lực, ngươi cẩn thận chút."
Hắn vừa nói xong, Vân Thiên Vũ lập tức cẩn thận thu liễm nội tức, để tránh để cho người của đối phương nhận ra được bọn họ.
Vân Thiên Vũ mới vừa thu lại hơi thở, vẫn chưa kịp nhìn kỹ tình huống bên trong tiểu viện, bên ngoài đã vang lên tiếng tuấn mã dồn dập hý vang, kèm với tiếng vó ngựa, nháy mắt liền tới, ngoài cửa viện có người quát lạnh lên tiếng: "Có người báo án, nơi này phát sinh án mạng, lập tức bao vây cả viện, đi vào tra xét tình huống."
Theo giọng nói vang lên, cửa tiểu viện oanh một tiếng nổ, ngoài cửa có mấy người xông vào.
Những người đó chạy thẳng tới phòng trong của tiểu viện.
Vân Thiên Vũ đang tập trung theo dõi, đột nhiên nghe được giọng nói nóng nảy của Điêu Gia truyền tới.
"Chủ tử, chúng ta tìm được Họa Mi, ở phía sau viện, mau, ngươi mau tới đây."
Vân Thiên Vũ vừa nghe sắc mặt thay đổi, Điêu Gia sốt ruột như vậy, rõ ràng Họa Mi không tốt lắm.
Nàng thật nhanh quay đầu nhìn về Tiêu Cửu Uyên: "Chúng ta đi hậu viện đi, Điêu Gia tìm được Họa Mi rồi."
Lần này Tiêu Cửu Uyên cũng không nói thêm gì, đưa tay kéo Vân Thiên Vũ, thân hình vừa động, mang nàng chạy thẳng tới hậu viện.
Hai người nháy mắt liền tới hậu viện.
Hậu viện không lớn lắm, trồng không ít hoa cỏ cây cối, Vân Thiên Vũ vừa tới, liền thấy được bóng dáng của Điêu Gia cùng Tiểu Anh.
Lúc này một chồn một chim vô cùng cuống cuồng, xoay quanh.
Thấy Vân Thiên Vũ tới đây, Điêu Gia thật nhanh chỉ vào miếng đất bên dưới kêu lên: "Chủ tử, Họa Mi ở chỗ này, ta có thể cảm nhận được nàng đang ở dưới đất."
Tác giả :
Ngư Tiểu Đồng