Thứ Nữ Thành Thê
Chương 62: Tình Lam bị phạt 5
Triệu Tĩnh Nguyên biết tâm tình mẫu thân hắn biến động nhiều như vậy chủ yếu là do không bỏ được cuộc sống hiện giờ, không chịu nổi biến cố bất ngờ ập đến cho nên vội vàng hứa hẹn.
Chu thị thấy nhi tử nói đúng nỗi lòng bản thân, hơi thở cũng dần dần hòa hoãn lại, tất cả mọi chuyện lần này đều là do mấy nữ nhân không biết điều kia, không thể trách nhi tử của bà được, sau này nếu có nữ nhân khác vào cửa, bà nhất định phải coi cho kỹ, nhất định không để chuyện này tái diễn, sau đó vẻ mặt cũng trở nên ôn hòa hơn, nhẹ giọng nói với nhi tử:
“Ngươi nghĩ được như vậy là tốt rồi, Nguyên nhi, người mẫu thân có thể trông cậy cũng chỉ có ngươi thôi, ngươi nhất định phải cố gắng. Hiện tại ngay cả mấy người không liên quan cũng đang bàn tán về ngươi, sau này ngươi nhất định phải làm ra thành tựu cho người ta xem, không để bọn họ coi thường. Lần này Triệu gia chúng ta phải chịu sỉ nhục, tương lai sau này nhất định phải trở lại phong quang như bây giờ, không, còn phải tốt hơn bây giờ nhiều lần.”
“Nhi tử đã biết, mẫu thân cứ việc yên tâm, nhi tử nhất định sẽ cố gắng gấp bội, cố gắng để mẫu thân sớm có thể trở về đây.” Triệu Tĩnh Nguyên thấy mẫu thân dần trở nên tốt hơn, lúc này mới dám đứng lên, cười nói.
“Tổ mẫu, con nghe nói Nhị tỷ tự ý lui hôn với Dục thân vương phủ! Quả thực là quá to gan rồi, là một thiên kim Hầu phủ, sao tỷ ấy có thể làm ra sự tình như vậy được chứ?” Triệu Tình Yên từ bên ngoài chạy vào nói.
Vừa rồi nàng ở trong sân nghe được tin Triệu Tình Lam từ hôn, trong lòng vô cùng cao hứng, bấy lâu nay Triệu Tình Lam được tổ mẫu coi trọng chẳng phải lò do nàng ta là Thế tử phi tương lai của Dục thân vương phủ hay sao? Giờ thì hay rồi, ngày tháng tốt đẹp nàng ta không muốn, lại cứ muốn rước lấy nhục nhã, nàng sao có thể bỏ qua cơ hội tốt lần này? Dieendd:an?Le?quys!don
Vậy nên Triệu Tình Yên mới vội vội vàng vàng chạy tới, mục đích chủ yếu là muốn nhìn Triệu Tình Lam bị xử phạt, kết quả nhìn thấy Triệu Tình Lam đang quỳ gối trước mặt tổ mẫu, mặc dù không giống với dáng vẻ bi thảm như trong tưởng tượng của nàng nhưng trong lòng Triệu Tình Yên vẫn âm thầm vui vẻ, nhân lúc này nàng lại thêm chút dầu vào lửa, Triệu Tình Lam có bản lãnh bằng giời cũng không thoát nổi.
Trong lòng Triệu Tình Yên chỉ ước gì Triệu Tình Lam bị phạt thật nặng, nếu không phải tại mẫu thân nàng ta, sao di nương phải chết cơ chứ? Lộ di nương mặc dù xuất thân ti tiện, nàng cũng coi thường bà ta, nhưng bà ta là người thông minh, cũng luôn đối xử tốt với nàng, phụ thân cũng vì bà ta nên mới sủng ái nàng hơn so với các tỷ muội khác, nay Triệu Tình Lam hại nàng mất đi chỗ dựa cuối cùng, sao nàng có thể nhịn được cơ chứ?
Chu thị vốn đã định bỏ qua chuyện này, nhưng bị Triệu Tình Yên nhắc tới, trong lòng lại nổi lên căm tức. Lúc này bà đối với mấy đứa cháu gái đã không còn một chút yêu thích, đứa nào cũng là tiểu tiện nhân do đám tiện nhân kia sinh ra, chẳng có cái gì tốt đẹp cả. Cuộc đời này của bà thật đáng tiếc mà, ngay cả một đứa cháu gái hợp ý cũng không có.
Triệu Tĩnh Nguyên biết lúc này mẫu thân hắn vô cùng căm tức Lộ thị, đương nhiên cũng sẽ không muốn thấy Triệu Tình Yên cho nên vội vàng ra hiệu cho Triệu Tình Yên nhanh lui ra, nhưng Triệu Tình Yên mải tập trung suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể khiến cho Triệu Tình Lam bị xử phạt, đôi mắt dính chặt lên người Triệu Tình Lam và Chu thị, không hề để ý đến ám hiệu của phụ thân nàng.
Triệu Tình Yên không hiểu vì sao Triệu Tình Lam lại không bị xử theo gia pháp, cho nên hỏi thẳng: “Giờ Nhị tỷ to gan rồi, chuyện vô liêm xỉ như vậy cũng có thể làm ra, chẳng lẽ tổ mẫu chỉ phạt tỷ ấy quỳ? Không có trừng phạt khác?”
“Tam muội ngươi quản quá nhiều chuyện rồi, Lộ di nương mới mất, dù có chút không minh bạch, thi thể cũng không thể chôn cất tử tế, nhưng dù sao Tam muội cũng là do Lộ di nương vất vả mười tháng mang thai mới sinh ra được, dù sao cũng nên ở trong phòng, vì bà ấy mà dâng hương tưởng niệm, sao còn rảnh rỗi đến đây kích bác thị phi.” Chu thị đã không có chuyện gì, Triệu Tĩnh Nguyên cũng đã đứng lên, lúc này Triệu Tình Lam cũng từ từ đứng dậy, cẩn thận sửa sang lại y phục, sau đó coi như không có chuyện gì nói.
Nhìn Triệu Tình Lam cứ vậy đứng lên, Triệu Tình Yên cảm thấy vô cùng khó hiểu, chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa, không lẽ thông tin nàng thu được không chính xác? Bằng không tại sao Triệu Tình Lam lại có thể như vậy? Ít nhất nàng ta cũng nên bị xử phạt chứ! Không lẽ con tiểu tiện nhân này lại nghĩ ra chủ ý gì giải quyết xong chuyện này rồi? Giờ đến quỳ còn chẳng phải quỳ, cứ vậy đứng lên, tổ mẫu cũng không nói một câu.
“Chẳng phải ngươi cũng nói rồi đó sao, cái chết của Lộ di nương có nhiều vấn đề, cho nên cũng không thể coi là người Triệu gia chúng ta được, ta cần gì phải dâng hương cho bà ta?” Trong lòng Triệu Tình Yên mặc dù oán hận mẫu thân Triệu Tình Lam hại chết Lộ di nương nhưng nàng ta không thể nói ra, chỉ giấu suy nghĩ đó trong đáy lòng.
Mấy năm nay Triệu Tình Yên vẫn luôn hy vọng không có một chút quan hệ nào với vị mẫu thân thân sinh xuất thân ty tiện này, hoặc ít nhất trong mắt người ngoài nàng ta và Lộ di nương không có quan hệ với nhau. Lúc này nàng ta vội vàng phủi sạch quan hệ giữa mình với Lộ di nương nhưng lại quên mất phụ thân nàng ta vô cùng yêu chiều Lộ di nương, hơn nữa còn đang bởi cái chết của bà ta mà đau buồn tự trách.
Triệu Tĩnh Nguyên nghe được những lời này của Triệu Tình Yên, tâm chợt thấy lạnh, đây chính là nữ nhi của Lộ thị sao? Sao nó có thể nói mẫu thân thân sinh của mình như vậy? Sao nó lại khác trước nhiều đến vậy? Chẳng lẽ bao năm qua một chút tình cảm cơ bản với mẫu thân mình nó cũng không có? Chẳng lẽ đây chính là nữ nhi hắn yêu thích bao lâu nay?
Triệu Tình Lam không bỏ qua tia bi thương cùng với khiếp sợ xuất hiện thoáng qua trong mắt phụ thân nàng, trong lòng âm thầm vui vẻ. Chỉ cần Triệu Tình Yên không còn được phụ thân yêu thích là nàng có thể dễ dàng xuống tay. Nhưng chỉ e bây giờ Lộ thị đã chết, tình cảm phụ thân dành cho bà ta sẽ được chuyển dời đến tỷ đệ Triệu Tình Yên. Cho dù hôm nay nàng ta có nói những lời như vậy nhưng chắc gì phụ thân đã có thể thực sự oán hận nàng ta. Kẻ thù lớn nhất của nàng chính là Triệu Tình Yên, những chuyện nàng ta gây ra cho nàng trong kiếp trước, kiếp này, nếu không thể khiến cho nàng ta nhận được báo ứng tương xứng, nàng sẽ không thể an tâm mà sống được.
"Tam muội muội nói như vậy cũng đúng, muội là tiểu thư Triệu gia, Lộ di nương chỉ là một di nương, cũng chẳng phải là nhân vật gì quan trọng. Muội cũng đừng lo lắng có mẫu thân như vậy sẽ phải hổ thẹn gì, nếu muội nhất quyết không thừa nhận bà ấy là mẫu thân muội, người ngoài cũng đâu thể nói gì.” Triệu Tình Lam cười cười, nhẹ giọng nói.
Chu thị thấy nhi tử nói đúng nỗi lòng bản thân, hơi thở cũng dần dần hòa hoãn lại, tất cả mọi chuyện lần này đều là do mấy nữ nhân không biết điều kia, không thể trách nhi tử của bà được, sau này nếu có nữ nhân khác vào cửa, bà nhất định phải coi cho kỹ, nhất định không để chuyện này tái diễn, sau đó vẻ mặt cũng trở nên ôn hòa hơn, nhẹ giọng nói với nhi tử:
“Ngươi nghĩ được như vậy là tốt rồi, Nguyên nhi, người mẫu thân có thể trông cậy cũng chỉ có ngươi thôi, ngươi nhất định phải cố gắng. Hiện tại ngay cả mấy người không liên quan cũng đang bàn tán về ngươi, sau này ngươi nhất định phải làm ra thành tựu cho người ta xem, không để bọn họ coi thường. Lần này Triệu gia chúng ta phải chịu sỉ nhục, tương lai sau này nhất định phải trở lại phong quang như bây giờ, không, còn phải tốt hơn bây giờ nhiều lần.”
“Nhi tử đã biết, mẫu thân cứ việc yên tâm, nhi tử nhất định sẽ cố gắng gấp bội, cố gắng để mẫu thân sớm có thể trở về đây.” Triệu Tĩnh Nguyên thấy mẫu thân dần trở nên tốt hơn, lúc này mới dám đứng lên, cười nói.
“Tổ mẫu, con nghe nói Nhị tỷ tự ý lui hôn với Dục thân vương phủ! Quả thực là quá to gan rồi, là một thiên kim Hầu phủ, sao tỷ ấy có thể làm ra sự tình như vậy được chứ?” Triệu Tình Yên từ bên ngoài chạy vào nói.
Vừa rồi nàng ở trong sân nghe được tin Triệu Tình Lam từ hôn, trong lòng vô cùng cao hứng, bấy lâu nay Triệu Tình Lam được tổ mẫu coi trọng chẳng phải lò do nàng ta là Thế tử phi tương lai của Dục thân vương phủ hay sao? Giờ thì hay rồi, ngày tháng tốt đẹp nàng ta không muốn, lại cứ muốn rước lấy nhục nhã, nàng sao có thể bỏ qua cơ hội tốt lần này? Dieendd:an?Le?quys!don
Vậy nên Triệu Tình Yên mới vội vội vàng vàng chạy tới, mục đích chủ yếu là muốn nhìn Triệu Tình Lam bị xử phạt, kết quả nhìn thấy Triệu Tình Lam đang quỳ gối trước mặt tổ mẫu, mặc dù không giống với dáng vẻ bi thảm như trong tưởng tượng của nàng nhưng trong lòng Triệu Tình Yên vẫn âm thầm vui vẻ, nhân lúc này nàng lại thêm chút dầu vào lửa, Triệu Tình Lam có bản lãnh bằng giời cũng không thoát nổi.
Trong lòng Triệu Tình Yên chỉ ước gì Triệu Tình Lam bị phạt thật nặng, nếu không phải tại mẫu thân nàng ta, sao di nương phải chết cơ chứ? Lộ di nương mặc dù xuất thân ti tiện, nàng cũng coi thường bà ta, nhưng bà ta là người thông minh, cũng luôn đối xử tốt với nàng, phụ thân cũng vì bà ta nên mới sủng ái nàng hơn so với các tỷ muội khác, nay Triệu Tình Lam hại nàng mất đi chỗ dựa cuối cùng, sao nàng có thể nhịn được cơ chứ?
Chu thị vốn đã định bỏ qua chuyện này, nhưng bị Triệu Tình Yên nhắc tới, trong lòng lại nổi lên căm tức. Lúc này bà đối với mấy đứa cháu gái đã không còn một chút yêu thích, đứa nào cũng là tiểu tiện nhân do đám tiện nhân kia sinh ra, chẳng có cái gì tốt đẹp cả. Cuộc đời này của bà thật đáng tiếc mà, ngay cả một đứa cháu gái hợp ý cũng không có.
Triệu Tĩnh Nguyên biết lúc này mẫu thân hắn vô cùng căm tức Lộ thị, đương nhiên cũng sẽ không muốn thấy Triệu Tình Yên cho nên vội vàng ra hiệu cho Triệu Tình Yên nhanh lui ra, nhưng Triệu Tình Yên mải tập trung suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể khiến cho Triệu Tình Lam bị xử phạt, đôi mắt dính chặt lên người Triệu Tình Lam và Chu thị, không hề để ý đến ám hiệu của phụ thân nàng.
Triệu Tình Yên không hiểu vì sao Triệu Tình Lam lại không bị xử theo gia pháp, cho nên hỏi thẳng: “Giờ Nhị tỷ to gan rồi, chuyện vô liêm xỉ như vậy cũng có thể làm ra, chẳng lẽ tổ mẫu chỉ phạt tỷ ấy quỳ? Không có trừng phạt khác?”
“Tam muội ngươi quản quá nhiều chuyện rồi, Lộ di nương mới mất, dù có chút không minh bạch, thi thể cũng không thể chôn cất tử tế, nhưng dù sao Tam muội cũng là do Lộ di nương vất vả mười tháng mang thai mới sinh ra được, dù sao cũng nên ở trong phòng, vì bà ấy mà dâng hương tưởng niệm, sao còn rảnh rỗi đến đây kích bác thị phi.” Chu thị đã không có chuyện gì, Triệu Tĩnh Nguyên cũng đã đứng lên, lúc này Triệu Tình Lam cũng từ từ đứng dậy, cẩn thận sửa sang lại y phục, sau đó coi như không có chuyện gì nói.
Nhìn Triệu Tình Lam cứ vậy đứng lên, Triệu Tình Yên cảm thấy vô cùng khó hiểu, chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa, không lẽ thông tin nàng thu được không chính xác? Bằng không tại sao Triệu Tình Lam lại có thể như vậy? Ít nhất nàng ta cũng nên bị xử phạt chứ! Không lẽ con tiểu tiện nhân này lại nghĩ ra chủ ý gì giải quyết xong chuyện này rồi? Giờ đến quỳ còn chẳng phải quỳ, cứ vậy đứng lên, tổ mẫu cũng không nói một câu.
“Chẳng phải ngươi cũng nói rồi đó sao, cái chết của Lộ di nương có nhiều vấn đề, cho nên cũng không thể coi là người Triệu gia chúng ta được, ta cần gì phải dâng hương cho bà ta?” Trong lòng Triệu Tình Yên mặc dù oán hận mẫu thân Triệu Tình Lam hại chết Lộ di nương nhưng nàng ta không thể nói ra, chỉ giấu suy nghĩ đó trong đáy lòng.
Mấy năm nay Triệu Tình Yên vẫn luôn hy vọng không có một chút quan hệ nào với vị mẫu thân thân sinh xuất thân ty tiện này, hoặc ít nhất trong mắt người ngoài nàng ta và Lộ di nương không có quan hệ với nhau. Lúc này nàng ta vội vàng phủi sạch quan hệ giữa mình với Lộ di nương nhưng lại quên mất phụ thân nàng ta vô cùng yêu chiều Lộ di nương, hơn nữa còn đang bởi cái chết của bà ta mà đau buồn tự trách.
Triệu Tĩnh Nguyên nghe được những lời này của Triệu Tình Yên, tâm chợt thấy lạnh, đây chính là nữ nhi của Lộ thị sao? Sao nó có thể nói mẫu thân thân sinh của mình như vậy? Sao nó lại khác trước nhiều đến vậy? Chẳng lẽ bao năm qua một chút tình cảm cơ bản với mẫu thân mình nó cũng không có? Chẳng lẽ đây chính là nữ nhi hắn yêu thích bao lâu nay?
Triệu Tình Lam không bỏ qua tia bi thương cùng với khiếp sợ xuất hiện thoáng qua trong mắt phụ thân nàng, trong lòng âm thầm vui vẻ. Chỉ cần Triệu Tình Yên không còn được phụ thân yêu thích là nàng có thể dễ dàng xuống tay. Nhưng chỉ e bây giờ Lộ thị đã chết, tình cảm phụ thân dành cho bà ta sẽ được chuyển dời đến tỷ đệ Triệu Tình Yên. Cho dù hôm nay nàng ta có nói những lời như vậy nhưng chắc gì phụ thân đã có thể thực sự oán hận nàng ta. Kẻ thù lớn nhất của nàng chính là Triệu Tình Yên, những chuyện nàng ta gây ra cho nàng trong kiếp trước, kiếp này, nếu không thể khiến cho nàng ta nhận được báo ứng tương xứng, nàng sẽ không thể an tâm mà sống được.
"Tam muội muội nói như vậy cũng đúng, muội là tiểu thư Triệu gia, Lộ di nương chỉ là một di nương, cũng chẳng phải là nhân vật gì quan trọng. Muội cũng đừng lo lắng có mẫu thân như vậy sẽ phải hổ thẹn gì, nếu muội nhất quyết không thừa nhận bà ấy là mẫu thân muội, người ngoài cũng đâu thể nói gì.” Triệu Tình Lam cười cười, nhẹ giọng nói.
Tác giả :
Tây Song Vũ