Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi
Chương 129
Edit:..Lam Thiên..
Mấy chiếc xe ngựa hoa lệ “Xành xạch, xành xạch” chạy trên đường cái rộng lớn.
Hạ Thính Ngưng ngồi ở bên trong xe ngựa vươn tay nhẹ nhàng nhấc màn che cửa sổ xe lên, nhìn cảnh tượng nhiệt náo trên đường lớn, tâm tình cũng không khỏi cảm thấy thoải mái.
Đây là lần xuất môn thứ hai kể từ sau khi nàng gả cho Dung Cẩn. Lần đầu tiên chính là ngày lại mặt sau ba ngày thành thân, khi đó vội vàng trở về Hạ phủ gặp mẫu thân và đệ đệ nên cũng không chú ý tình hình bên ngoài.
Lần xuất môn hôm nay chính là bởi vì phải vào trong cung dự tiệc, tham dự sinh thần của thái hậu. sau khi gả cho người, muốn giống trước kia tự do ra ngoài như vậy, quả thật có chút khó khăn.
Khoảng cách từ Vương phủ đến hoàng cung kỳ thật cũng không quá xa, hiện tại lại cưỡi xe ngựa mà đi, không đến hai khắc ( 30p’) thời gian liền đến cửa hoàng cung.
Hai chiếc xe ngựa chạy ở phía theo thứ tự là phu thê Tĩnh Vương Gia và một nhà nhị lão gia, Tĩnh Vương Gia trước hết mang theo Tĩnh vương phi xuống xe ngựa, tiếp theo đến nhị lão gia bọn họ. Hai người vừa xuống xe, liền có người tiến lên nghênh đón ân cần thăm hỏi vài câu. Mà Tĩnh vương gia và nhị lão gia cũng đều là tượng trưng nói một chút ứng phó vài câu.
Hạ Thính Ngưng được Bách Lí Dung Cẩn đỡ xuống xe ngựa, ánh mắt trong suốt mang theo một chút tò mò nhìn hoàng cung khí thế to lớn lại vô cùng hoa lệ trước mắt.
Thời điểm ở hiện đại, nàng đã từng đến Bắc Kinh tham quan Cố Cung nổi tiếng Tử Cấm Thành, kia tuyệt đối là một tòa đại kiến trúc cổ đại không gì sánh kịp.
Mà hoàng cung hiện tại ở trước mắt nàng so sánh với Tử Cấm Thành cũng chỉ có hơn chứ không thua kém. Ngói lưu ly kim hoàng sắc, tường vây cao vút, một phiến ngói một hòn gạch đều tuân thủ trật tự nghiêm cẩn, bố cục có thể nói hoàn mỹ.
Hạ Thính Ngưng hơi hơi ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trước cửa cung, nơi này mỗi một viên gạch mỗi một hòn ngói đều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi than, không hổ là chỗ ở của một đời hoàng đế.
Cửa cung sớm tập trung rất nhiều xe ngựa hoa lệ quý giá, các đại thần được mời tiến cung nhao nhao đứng ở cửa cung hàn huyên một phen, gia quyến liên quan đi theo những người này đến cũng đều tự tìm người quen tốp năm tốp ba nói chuyện.
Từ lúc Bách Lí Dung Cẩn xuống xe liền đã có không ít người phóng tầm mắt đi qua, chỉ là vẻ mặt Bách Lí Dung Cẩn quá lạnh nhạt, không có người có can đảm dám lên tiền hỏi chuyện.
Lúc này Hạ Thính Ngưng xuống xe, không thể nghi ngờ khiến cho mọi người vây tụ ở cửa cung hiếu kỳ đánh giá. Những phu nhân tiểu thư quan lớn quyền quý cũng tránh không được muốn nhìn chằm chằm Hạ Thính Ngưng.
Mới vừa rồi Bách Lí Dung Cẩn tiếp Hạ Thính Ngưng xuống xe, đến bây giờ một tay vẫn vững vàng nắm ở bên hông nàng, ánh mắt nhu hòa, một chút cũng không bị người bốn phía ảnh hưởng.
Mà người có tâm chú ý Bách Lí Dung Cẩn và Hạ Thính Ngưng thấy tình cảnh như vậy, trong lòng cũng đều có cân nhắc của chính mình.
Bởi vì trước khi khai yến, Tĩnh vương phi tính toán tự mình mang theo Hạ Thính Ngưng đến ‘Tê Phượng Cung’ thỉnh an hoàng hậu nên liền cùng với những người kia tách ra, chờ thời điểm nhập yến lại trở về.
Theo tiếng gọi của Tĩnh vương phi, Bách Lí Dung Cẩn ôn hòa tươi cười, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu bên tai Hạ Thính Ngưng, để lúc nàng thỉnh an cũng không cần quá mức câu nệ. Hạ Thính Ngưng lung tung gật đầu ứng liền nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp bước chân Tĩnh vương phi.
Bởi vì hoàng cung chiếm diện tích rất lớn, Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng đều ngồi trong kiệu liễn thay thế đi bộ.
Một đường thoáng lay động đi tới cung điện đứng đầu hậu cung, tòa ‘Tê Phượng Cung’ này đấu củng (*), ngạch lát mặt ngoài khắc họa phượng đồ án cùng văn tự ‘Phúc, thọ, hỉ’. Mái hiên làm bằng bích lục xanh biếc lại dùng thạch điêu tôn lên lan can, thềm đá màu trắng bạch ngọc, hai màu sắc tươi sáng rực rỡ. (Thiên:..ôi * vuốt mồ hôi hột* cái đoạn tả cảnh này khiến ta đau đầu muốn bỏ chạy... #.# đã lược bớt n chữ vì không hiểu dù có qt và gg trợ giúp)
(*) Đấu củng là một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu
Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng trước sau hạ liễn, cung nữ canh giữ ở ‘Tê Phượng Cung’ có nhãn lực đã sớm vội vàng tiến vào điện thông báo.
Rất nhanh có tỳ nữ đi ra nghênh đón, đem Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng mời đi vào.
Hạ Thính Ngưng bước chân vô cùng ổn định đi theo phía sau Tĩnh vương phi, hai người sau khi tiến điện, Tĩnh vương phi đã sớm giơ vẻ mặt mỉm cười cùng phụ nhân xinh đẹp ngồi ngay ngắn ở phía trên cung điện ân cần hỏi thăm lẫn nhau.
Hạ Thính Ngưng cũng không nhìn mọi nơi xung quanh, chỉ là vững vàng đứng ở dưới điện, mắt xem mũi mũi nhìn tim, một bộ dáng an nhiên tự đắc.
Một phen hành động này của nàng tất nhiên là không hề nghi ngờ tất cả đều lọt vào trong mặt hoàng hậu ngồi ở phía trên cung điện, An Nhã Vận nhìn Hạ Thính Ngưng, lúc này không khỏi mang theo vài phần vừa lòng.
Ừ, rất biết quy củ, không giống như thứ nữ không có giáo dưỡng. Phải biết rằng trong cung của nàng có rất nhiều bảo bối, không chỗ nào không phải là tinh phẩm, mấy thứ này rất khó nhìn thấy ở bên ngoài, tiểu thư phu nhân đến thỉnh an có rất ít người không bị hấp dẫn, tổng yếu sẽ nhìn chằm chằm món đồ mà mình coi trọng vài lần.
Hoàng hậu và Tĩnh vương phi sau khi ân cần thăm hỏi nói đùa vài câu, lúc này mới đem tầm mắt hướng về phía phía Hạ Thính Ngưng, môi đỏ mọng khẽ mở, hoàng hậu nhìn Tĩnh vương phi liếc mắt một cái liền nói “Đây là thê tử của Cẩn Nhi đi.”
“Đúng vậy.” Tĩnh vương phi cười đáp, nói xong liền quay đầu nói với Hạ Thính Ngưng “Ngưng Nhi, qua đây thỉnh an dì của con đi.”
Hạ Thính Ngưng hơi cúi thấp đầu, tự nhiên hào phóng đi đến trong điện hành đại lễ “Cháu dâu gặp qua dì, dì vạn an.”
Hoàng hậu nhìn Hạ Thính Ngưng khẽ gật gật đầu, cười nói “Ừ, đứng lên đi. Ngẩng đầu lên để bản cung hảo hảo nhìn một cái.”
Hạ Thính Ngưng theo lời đứng dậy, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên. Ánh vào trong mắt nàng chính là hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở phía trên, y phục thêu phượng hoa màu đỏ, nàng cùng Tĩnh vương phi có năm phần tương tự, da như tuyết mặt như hoa, có thể nói là tuyệt đại chi tư.
Mắt thấy đối phương tinh tế đánh giá chính mình, Hạ Thính Ngưng cũng không giận, chỉ là bình tĩnh để nàng nhìn. Hoàng hậu vẫn chưa đối với nàng biểu hiện ra bao nhiệt tình, nghĩ đến chuyện chính mình vì tam hoàng tử trị chân, đối phương làm nương này hẳn là vẫn còn chưa biết,bằng không cũng sẽ không đối đãi với nàng lạnh nhạt như vậy.
Xem một hồi lâu, hoàng hậu mới vừa cười, nói “Thật là xinh đẹp. Khó trách Cẩn Nhi thích như vậy.”
Tuy rằng xuất thân thấp một chút, nhưng là được cái mệnh cách tốt, mới gả qua không bao lâu, thân thể Cẩn Nhi liền có chuyển biến thật lớn. bởi vì như vậy, loại chuyện gia thế ngược lại không đáng kể.
Tĩnh vương phi cũng là cười trả lời “Còn không phải đều là nhờ phúc của tỷ tỷ, Ngưng Nhi đứa nhỏ này, nhưng là tỷ tỷ giúp đỡ định ra.”
Hoàng hậu nghe vậy mím môi cười, có vẻ vô cùng vui mừng nói “Kia cũng là do Cẩn Nhi rất tinh mắt, một lần liền trọn trúng người có phúc trạch.”
........
Lời này mở đầu, hai tỷ muội liền lại cùng nhau cười tán gẫu, Hạ Thính Ngưng thở dài trong lòng, tại sao lại hoa hoa lệ lệ không nhìn nàng. Này, đứng lâu như vậy, chân cũng sẽ mỏi, ít nhất ban thưởng cho ngồi trước sau đó các ngươi lại tiếp tục a.
Đang lúc Hạ Thính Ngưng đứng ở dưới điện oán thầm không dứt, ngẫu nhiên Tĩnh Vương Phi ném xuống tầm mắt cuối cùng cũng nhớ tới nàng, vội cười nói “Ngưng Nhi, nương cùng dì con có chuyện muốn nói, con ra hoa viên bên ngoài đi dạo đi.”
Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu, hành lễ đang muốn lui ra. Lại nghe thấy hoàng hậu ngăn cản nói “ Đợi một chút, lễ gặp mặt bản cung còn chưa có cấp đâu.”
Nói xong liền nghiêng đầu phân phó Vệ ma ma đứng ở bên cạnh nàng nói vài câu, Vệ ma ma lập tức lĩnh mệnh đi vào nội điện.
Rất nhanh, Vệ ma ma liền ôm một cái hộp đi ra, mở nắp hộp, bên trong lộ ra vật gì đó. Đó là mấy chuỗi hạt châu màu đỏ tiên diễm.
Hoàng hậu chỉ vào vật bên trong hộp nói “Đây là hồng phỉ xuyến châu Thương Huy Quốc tiến cống, bản cung nhìn ngươi da thịt tuyết trắng, đeo cái này nhất định là vô cùng hợp.” Nói xong nhẹ nhàng vung tay lên, Vệ ma ma liền ngầm hiểu khép hòm lại, đi xuống dưới điện đưa cho Hạ Thính Ngưng.
Hạ Thính Ngưng hai tay tiếp nhận hòm, đối với hoàng hậu hành lễ nói “Đa tạ dì ban thưởng, cháu dâu chắc chắn sẽ quý trọng.”
“Ừ.” Hoàng hậu vừa lòng gật đầu, nói “Đi thôi, trong hoa viên hoa nở thật sự rất đẹp.”
Hạ Thính Ngưng gật đầu, nâng hòm lui ra.
Đợi Hạ Thính Ngưng đi rồi, hoàng hậu mới lôi kéo tay Tĩnh vương phi, vẻ mặt nhu hòa nói “Nhã Tố, trước đó vài ngày, trong vương phủ, Hứa di nương cùng Bách Lí Lộ Dao đến cùng là xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại thân nhiễm bệnh nặng qua đời?” Thời điểm nàng nghe thấy tin tức này liền vô cùng kinh ngạc, đợi thêm mấy ngày, cũng không thấy Nhã Tố tiến cung nói chuyện này với nàng.
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Tĩnh vương phi liền không tốt, đây chính là đồn đại lớn nhất trong vương phủ, chính là hiện tại nhớ tới chuyện này nàng liền cảm thấy rất đau đầu.
Đối mặt với câu hỏi của hoàng hậu, Tĩnh vương phi cũng chỉ có thể bình tĩnh đem này lời đồn này nói lại một lần, hoàng hậu mở to hai mắt kinh hãi nhìn, che miệng nói “Này, Hứa di nương này, cũng dám...”
Vẻ mặt Tĩnh vương phi không tốt, ánh mắt tối đen nói “ Ta cũng không nghĩ tới, nàng ta cư nhiên dám làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, quả thực nên nhận hết phỉ nhổ của thế nhân.”
Chẳng những lén lút tư thông, còn sinh ra nghiệt chủng, vậy mà nàng ta còn có mặt mũi yên tâm thoải mái đứng ở trong vương phủ hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Hoàng hậu thầm thở dài, vỗ nhẹ mu bàn tay Tĩnh vương phi “Loại nữ nhân thủy tính dương hoa này, chết không luyến tiếc. Chỉ là đáng thương muội phu bị lừa gạt nhiều năm như vậy, khó trách hắn giận đến mức đánh chết Hứa thị kia.”
Đổi lại là nam nhân khác, khẳng định cũng chịu không nổi nhục nhã như vậy. Người bên gối chẳng những cùng người khác cấu kết, liền ngay cả nữ nhi sủng ái mười mấy năm kết quả lại phát hiện không phải là thân sinh cốt nhục của chính mình, việc này phát sinh ở trên người ai cũng đều không chịu nổi.
Tĩnh vương phi gật đầu nói “Đúng vậy, vương gia còn vì thế mà phiền muộn một trận, tức giận đến ngực đau.”
Hoàng hậu khẽ lắc đầu thở dài nói “Xảy ra loại sự tình này, muội cũng không tiến cung nói cho ta biết. Bất quá như vậy cũng tốt, vương phủ hiện tại không có Hứa di nương, vương phủ liền chỉ còn một mình muội.” Điều này nghĩ sao cũng là chuyện đáng giá cao hứng.
Tĩnh vương phi mím môi nói “Trong phủ, chuyện phải xử lý rất nhiều, một chuyện tiếp một chuyện. Vốn muội cũng muốn tiến cung cùng tỷ tỷ nói một hai, nhưng cố tình lại bị cuốn lấy không thoát thân ra được. Lại thêm chuyện thân thể Cẩn Nhi chuyển biến tốt, bái thiếp bái phỏng nhiều đến giống như hoa tuyết, nhìn đến vô cùng đau đầu, ta liền dứt khoát liền cáo ốm không gặp khách.”
Hoàng hậu ha ha cười, nói “Những người này lúc trước còn đối với Cẩn Nhi e sợ tránh không kịp, hiện tại lại giống như ruồi bọ dính lấy, đuổi cũng đuổi không đi.” Đây là lòng người thế nào.
Tĩnh vương phi trào phúng nói “Ta chính là biết được tâm tư của những người này mới không gặp các nàng, loại thông gia này sao ta có thể muốn.” Hơn nữa nàng hiện tại đối con dâu vô cùng vừa lòng, loại chuyện cấp con dâu ngột ngạt như vậy, nàng vẫn không muốn làm.
Mấy chiếc xe ngựa hoa lệ “Xành xạch, xành xạch” chạy trên đường cái rộng lớn.
Hạ Thính Ngưng ngồi ở bên trong xe ngựa vươn tay nhẹ nhàng nhấc màn che cửa sổ xe lên, nhìn cảnh tượng nhiệt náo trên đường lớn, tâm tình cũng không khỏi cảm thấy thoải mái.
Đây là lần xuất môn thứ hai kể từ sau khi nàng gả cho Dung Cẩn. Lần đầu tiên chính là ngày lại mặt sau ba ngày thành thân, khi đó vội vàng trở về Hạ phủ gặp mẫu thân và đệ đệ nên cũng không chú ý tình hình bên ngoài.
Lần xuất môn hôm nay chính là bởi vì phải vào trong cung dự tiệc, tham dự sinh thần của thái hậu. sau khi gả cho người, muốn giống trước kia tự do ra ngoài như vậy, quả thật có chút khó khăn.
Khoảng cách từ Vương phủ đến hoàng cung kỳ thật cũng không quá xa, hiện tại lại cưỡi xe ngựa mà đi, không đến hai khắc ( 30p’) thời gian liền đến cửa hoàng cung.
Hai chiếc xe ngựa chạy ở phía theo thứ tự là phu thê Tĩnh Vương Gia và một nhà nhị lão gia, Tĩnh Vương Gia trước hết mang theo Tĩnh vương phi xuống xe ngựa, tiếp theo đến nhị lão gia bọn họ. Hai người vừa xuống xe, liền có người tiến lên nghênh đón ân cần thăm hỏi vài câu. Mà Tĩnh vương gia và nhị lão gia cũng đều là tượng trưng nói một chút ứng phó vài câu.
Hạ Thính Ngưng được Bách Lí Dung Cẩn đỡ xuống xe ngựa, ánh mắt trong suốt mang theo một chút tò mò nhìn hoàng cung khí thế to lớn lại vô cùng hoa lệ trước mắt.
Thời điểm ở hiện đại, nàng đã từng đến Bắc Kinh tham quan Cố Cung nổi tiếng Tử Cấm Thành, kia tuyệt đối là một tòa đại kiến trúc cổ đại không gì sánh kịp.
Mà hoàng cung hiện tại ở trước mắt nàng so sánh với Tử Cấm Thành cũng chỉ có hơn chứ không thua kém. Ngói lưu ly kim hoàng sắc, tường vây cao vút, một phiến ngói một hòn gạch đều tuân thủ trật tự nghiêm cẩn, bố cục có thể nói hoàn mỹ.
Hạ Thính Ngưng hơi hơi ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trước cửa cung, nơi này mỗi một viên gạch mỗi một hòn ngói đều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi than, không hổ là chỗ ở của một đời hoàng đế.
Cửa cung sớm tập trung rất nhiều xe ngựa hoa lệ quý giá, các đại thần được mời tiến cung nhao nhao đứng ở cửa cung hàn huyên một phen, gia quyến liên quan đi theo những người này đến cũng đều tự tìm người quen tốp năm tốp ba nói chuyện.
Từ lúc Bách Lí Dung Cẩn xuống xe liền đã có không ít người phóng tầm mắt đi qua, chỉ là vẻ mặt Bách Lí Dung Cẩn quá lạnh nhạt, không có người có can đảm dám lên tiền hỏi chuyện.
Lúc này Hạ Thính Ngưng xuống xe, không thể nghi ngờ khiến cho mọi người vây tụ ở cửa cung hiếu kỳ đánh giá. Những phu nhân tiểu thư quan lớn quyền quý cũng tránh không được muốn nhìn chằm chằm Hạ Thính Ngưng.
Mới vừa rồi Bách Lí Dung Cẩn tiếp Hạ Thính Ngưng xuống xe, đến bây giờ một tay vẫn vững vàng nắm ở bên hông nàng, ánh mắt nhu hòa, một chút cũng không bị người bốn phía ảnh hưởng.
Mà người có tâm chú ý Bách Lí Dung Cẩn và Hạ Thính Ngưng thấy tình cảnh như vậy, trong lòng cũng đều có cân nhắc của chính mình.
Bởi vì trước khi khai yến, Tĩnh vương phi tính toán tự mình mang theo Hạ Thính Ngưng đến ‘Tê Phượng Cung’ thỉnh an hoàng hậu nên liền cùng với những người kia tách ra, chờ thời điểm nhập yến lại trở về.
Theo tiếng gọi của Tĩnh vương phi, Bách Lí Dung Cẩn ôn hòa tươi cười, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu bên tai Hạ Thính Ngưng, để lúc nàng thỉnh an cũng không cần quá mức câu nệ. Hạ Thính Ngưng lung tung gật đầu ứng liền nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp bước chân Tĩnh vương phi.
Bởi vì hoàng cung chiếm diện tích rất lớn, Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng đều ngồi trong kiệu liễn thay thế đi bộ.
Một đường thoáng lay động đi tới cung điện đứng đầu hậu cung, tòa ‘Tê Phượng Cung’ này đấu củng (*), ngạch lát mặt ngoài khắc họa phượng đồ án cùng văn tự ‘Phúc, thọ, hỉ’. Mái hiên làm bằng bích lục xanh biếc lại dùng thạch điêu tôn lên lan can, thềm đá màu trắng bạch ngọc, hai màu sắc tươi sáng rực rỡ. (Thiên:..ôi * vuốt mồ hôi hột* cái đoạn tả cảnh này khiến ta đau đầu muốn bỏ chạy... #.# đã lược bớt n chữ vì không hiểu dù có qt và gg trợ giúp)
(*) Đấu củng là một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu
Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng trước sau hạ liễn, cung nữ canh giữ ở ‘Tê Phượng Cung’ có nhãn lực đã sớm vội vàng tiến vào điện thông báo.
Rất nhanh có tỳ nữ đi ra nghênh đón, đem Tĩnh vương phi và Hạ Thính Ngưng mời đi vào.
Hạ Thính Ngưng bước chân vô cùng ổn định đi theo phía sau Tĩnh vương phi, hai người sau khi tiến điện, Tĩnh vương phi đã sớm giơ vẻ mặt mỉm cười cùng phụ nhân xinh đẹp ngồi ngay ngắn ở phía trên cung điện ân cần hỏi thăm lẫn nhau.
Hạ Thính Ngưng cũng không nhìn mọi nơi xung quanh, chỉ là vững vàng đứng ở dưới điện, mắt xem mũi mũi nhìn tim, một bộ dáng an nhiên tự đắc.
Một phen hành động này của nàng tất nhiên là không hề nghi ngờ tất cả đều lọt vào trong mặt hoàng hậu ngồi ở phía trên cung điện, An Nhã Vận nhìn Hạ Thính Ngưng, lúc này không khỏi mang theo vài phần vừa lòng.
Ừ, rất biết quy củ, không giống như thứ nữ không có giáo dưỡng. Phải biết rằng trong cung của nàng có rất nhiều bảo bối, không chỗ nào không phải là tinh phẩm, mấy thứ này rất khó nhìn thấy ở bên ngoài, tiểu thư phu nhân đến thỉnh an có rất ít người không bị hấp dẫn, tổng yếu sẽ nhìn chằm chằm món đồ mà mình coi trọng vài lần.
Hoàng hậu và Tĩnh vương phi sau khi ân cần thăm hỏi nói đùa vài câu, lúc này mới đem tầm mắt hướng về phía phía Hạ Thính Ngưng, môi đỏ mọng khẽ mở, hoàng hậu nhìn Tĩnh vương phi liếc mắt một cái liền nói “Đây là thê tử của Cẩn Nhi đi.”
“Đúng vậy.” Tĩnh vương phi cười đáp, nói xong liền quay đầu nói với Hạ Thính Ngưng “Ngưng Nhi, qua đây thỉnh an dì của con đi.”
Hạ Thính Ngưng hơi cúi thấp đầu, tự nhiên hào phóng đi đến trong điện hành đại lễ “Cháu dâu gặp qua dì, dì vạn an.”
Hoàng hậu nhìn Hạ Thính Ngưng khẽ gật gật đầu, cười nói “Ừ, đứng lên đi. Ngẩng đầu lên để bản cung hảo hảo nhìn một cái.”
Hạ Thính Ngưng theo lời đứng dậy, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên. Ánh vào trong mắt nàng chính là hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở phía trên, y phục thêu phượng hoa màu đỏ, nàng cùng Tĩnh vương phi có năm phần tương tự, da như tuyết mặt như hoa, có thể nói là tuyệt đại chi tư.
Mắt thấy đối phương tinh tế đánh giá chính mình, Hạ Thính Ngưng cũng không giận, chỉ là bình tĩnh để nàng nhìn. Hoàng hậu vẫn chưa đối với nàng biểu hiện ra bao nhiệt tình, nghĩ đến chuyện chính mình vì tam hoàng tử trị chân, đối phương làm nương này hẳn là vẫn còn chưa biết,bằng không cũng sẽ không đối đãi với nàng lạnh nhạt như vậy.
Xem một hồi lâu, hoàng hậu mới vừa cười, nói “Thật là xinh đẹp. Khó trách Cẩn Nhi thích như vậy.”
Tuy rằng xuất thân thấp một chút, nhưng là được cái mệnh cách tốt, mới gả qua không bao lâu, thân thể Cẩn Nhi liền có chuyển biến thật lớn. bởi vì như vậy, loại chuyện gia thế ngược lại không đáng kể.
Tĩnh vương phi cũng là cười trả lời “Còn không phải đều là nhờ phúc của tỷ tỷ, Ngưng Nhi đứa nhỏ này, nhưng là tỷ tỷ giúp đỡ định ra.”
Hoàng hậu nghe vậy mím môi cười, có vẻ vô cùng vui mừng nói “Kia cũng là do Cẩn Nhi rất tinh mắt, một lần liền trọn trúng người có phúc trạch.”
........
Lời này mở đầu, hai tỷ muội liền lại cùng nhau cười tán gẫu, Hạ Thính Ngưng thở dài trong lòng, tại sao lại hoa hoa lệ lệ không nhìn nàng. Này, đứng lâu như vậy, chân cũng sẽ mỏi, ít nhất ban thưởng cho ngồi trước sau đó các ngươi lại tiếp tục a.
Đang lúc Hạ Thính Ngưng đứng ở dưới điện oán thầm không dứt, ngẫu nhiên Tĩnh Vương Phi ném xuống tầm mắt cuối cùng cũng nhớ tới nàng, vội cười nói “Ngưng Nhi, nương cùng dì con có chuyện muốn nói, con ra hoa viên bên ngoài đi dạo đi.”
Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu, hành lễ đang muốn lui ra. Lại nghe thấy hoàng hậu ngăn cản nói “ Đợi một chút, lễ gặp mặt bản cung còn chưa có cấp đâu.”
Nói xong liền nghiêng đầu phân phó Vệ ma ma đứng ở bên cạnh nàng nói vài câu, Vệ ma ma lập tức lĩnh mệnh đi vào nội điện.
Rất nhanh, Vệ ma ma liền ôm một cái hộp đi ra, mở nắp hộp, bên trong lộ ra vật gì đó. Đó là mấy chuỗi hạt châu màu đỏ tiên diễm.
Hoàng hậu chỉ vào vật bên trong hộp nói “Đây là hồng phỉ xuyến châu Thương Huy Quốc tiến cống, bản cung nhìn ngươi da thịt tuyết trắng, đeo cái này nhất định là vô cùng hợp.” Nói xong nhẹ nhàng vung tay lên, Vệ ma ma liền ngầm hiểu khép hòm lại, đi xuống dưới điện đưa cho Hạ Thính Ngưng.
Hạ Thính Ngưng hai tay tiếp nhận hòm, đối với hoàng hậu hành lễ nói “Đa tạ dì ban thưởng, cháu dâu chắc chắn sẽ quý trọng.”
“Ừ.” Hoàng hậu vừa lòng gật đầu, nói “Đi thôi, trong hoa viên hoa nở thật sự rất đẹp.”
Hạ Thính Ngưng gật đầu, nâng hòm lui ra.
Đợi Hạ Thính Ngưng đi rồi, hoàng hậu mới lôi kéo tay Tĩnh vương phi, vẻ mặt nhu hòa nói “Nhã Tố, trước đó vài ngày, trong vương phủ, Hứa di nương cùng Bách Lí Lộ Dao đến cùng là xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại thân nhiễm bệnh nặng qua đời?” Thời điểm nàng nghe thấy tin tức này liền vô cùng kinh ngạc, đợi thêm mấy ngày, cũng không thấy Nhã Tố tiến cung nói chuyện này với nàng.
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Tĩnh vương phi liền không tốt, đây chính là đồn đại lớn nhất trong vương phủ, chính là hiện tại nhớ tới chuyện này nàng liền cảm thấy rất đau đầu.
Đối mặt với câu hỏi của hoàng hậu, Tĩnh vương phi cũng chỉ có thể bình tĩnh đem này lời đồn này nói lại một lần, hoàng hậu mở to hai mắt kinh hãi nhìn, che miệng nói “Này, Hứa di nương này, cũng dám...”
Vẻ mặt Tĩnh vương phi không tốt, ánh mắt tối đen nói “ Ta cũng không nghĩ tới, nàng ta cư nhiên dám làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, quả thực nên nhận hết phỉ nhổ của thế nhân.”
Chẳng những lén lút tư thông, còn sinh ra nghiệt chủng, vậy mà nàng ta còn có mặt mũi yên tâm thoải mái đứng ở trong vương phủ hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Hoàng hậu thầm thở dài, vỗ nhẹ mu bàn tay Tĩnh vương phi “Loại nữ nhân thủy tính dương hoa này, chết không luyến tiếc. Chỉ là đáng thương muội phu bị lừa gạt nhiều năm như vậy, khó trách hắn giận đến mức đánh chết Hứa thị kia.”
Đổi lại là nam nhân khác, khẳng định cũng chịu không nổi nhục nhã như vậy. Người bên gối chẳng những cùng người khác cấu kết, liền ngay cả nữ nhi sủng ái mười mấy năm kết quả lại phát hiện không phải là thân sinh cốt nhục của chính mình, việc này phát sinh ở trên người ai cũng đều không chịu nổi.
Tĩnh vương phi gật đầu nói “Đúng vậy, vương gia còn vì thế mà phiền muộn một trận, tức giận đến ngực đau.”
Hoàng hậu khẽ lắc đầu thở dài nói “Xảy ra loại sự tình này, muội cũng không tiến cung nói cho ta biết. Bất quá như vậy cũng tốt, vương phủ hiện tại không có Hứa di nương, vương phủ liền chỉ còn một mình muội.” Điều này nghĩ sao cũng là chuyện đáng giá cao hứng.
Tĩnh vương phi mím môi nói “Trong phủ, chuyện phải xử lý rất nhiều, một chuyện tiếp một chuyện. Vốn muội cũng muốn tiến cung cùng tỷ tỷ nói một hai, nhưng cố tình lại bị cuốn lấy không thoát thân ra được. Lại thêm chuyện thân thể Cẩn Nhi chuyển biến tốt, bái thiếp bái phỏng nhiều đến giống như hoa tuyết, nhìn đến vô cùng đau đầu, ta liền dứt khoát liền cáo ốm không gặp khách.”
Hoàng hậu ha ha cười, nói “Những người này lúc trước còn đối với Cẩn Nhi e sợ tránh không kịp, hiện tại lại giống như ruồi bọ dính lấy, đuổi cũng đuổi không đi.” Đây là lòng người thế nào.
Tĩnh vương phi trào phúng nói “Ta chính là biết được tâm tư của những người này mới không gặp các nàng, loại thông gia này sao ta có thể muốn.” Hơn nữa nàng hiện tại đối con dâu vô cùng vừa lòng, loại chuyện cấp con dâu ngột ngạt như vậy, nàng vẫn không muốn làm.
Tác giả :
Phong Tây Tiễn Tiễn