Thú Giới Trà Chủ
Chương 38: Đại sư tóc trắng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Vũ mặc Đường phục màu đen cổ cao này, thân áo cân xứng, hoa văn màu bạc tinh tế thêu viền theo quần áo, cảm nhận tổng thể quần áo đơn giản, mạnh mẽ, vô cùng thon dài, tôn lên dáng người mảnh khảnh của cậu càng cực thẳng thớm, càng tôn lên khí chất thản nhiên của cậu .
Vừa mới đi vào hội trường bữa tiệc thì Đường Vũ cảm giác chính mình giống như quay lại vũ hội phục cổ châu Âu từng rất thịnh hành, giống đực của thú nhân thế giới thích phong cách La Mã cổ đại* phanh ngực trần, bày ra thân thể cơ bắp của họ, nhìn thấy ánh mắt giống cái thường thường bay qua thì biết là họ đạt được mục đích. Mà giống cái của thế giới thú nhân lại thích phong cách Baroque**, quần áo hoa lệ nhìn thấy liền cảm thấy rất nặng nề, dưới thân rất ít mặc quần mà là giống như váy ngắn Scotland***.
Đương nhiên cũng có người thích phong cách khác, ví dụ Courson mặc quân phục sĩ quan chiến hạm cấp uý tinh tế (giữa các vì sao), đứng chung 1 chỗ với Đường Vũ vô cùng tương xứng, Ares mặc áo dài màu vàng kim nhạt kết hợp với khí chất của anh ta thì nhìn thấy có loại cảm giác lạnh như băng của kim loại, tên Carl thì trực tiếp quấn váy da thú, đeo 5 cái vòng cổ răng nanh, nghe nói đây là trang phục thiết kế may thủ công của nhà thiết kế nổi tiếng rất mắc tiền……
Quần áo của thú nhân thế giới cơ bản đều là máy móc chuyên dụng may ra, vừa tiện lại vừa nhanh, đường may hoàn mỹ, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết sợi chỉ, cũng là điểm khác nhau hoàn toàn với may thủ công, mỗi 1 nhà thiết kế sẽ có cách may đặc biệt khác nhau, hơn nữa vật liệu may mặc hơi quý giá không thể sử dụng máy móc may nó, rất dễ bị hư, chỉ có nhà thiết kế tay nghề siêu đẳng mới có thể dùng nó thiết kế ra tác phẩm xuất sắc, ví dụ như bộ váy da nguyên thủy của Carl.
Bởi vậy gần như mỗi 1 người hơi có chút địa vị sẽ chuẩn bị mấy bộ quần áo toàn bộ may thủ công, nghe nói dân gian còn có chút người của gia tộc nhỏ mua không nổi quần áo toàn bộ may thủ công, thì tìm máy móc chuyên dụng may quần áo có kỹ thuật tương đối khá ngụy tạo dấu vết may tay trên quần áo, ngụy trang thành toàn bộ may thủ công để tránh bị người cười nhạo.
Lời của Goering đại diện cho suy nghĩ của phần lớn mọi người ở hội trường, người có chút tấm lòng coi như không tệ, người gia cảnh cũng bình thường còn muốn nhân cơ hội này giới thiệu cho tiểu giống cái mấy nhà thiết kế tay nghề không tệ xử lý một chút quần áo do máy móc làm ra này.
Đường Vũ nghe được tiếng của Goering thì nhìn thoáng qua cậu ta, phát hiện cậu ta cũng không có bởi vì giống đực mình thích trở thành bầu bạn khế ước của người khác mà có một chút dấu hiệu suy sụp, ngược lại vẫn hoạt bát làm ầm ĩ như vậy, đáy mắt hiện lên một tia tình tự tức cười, buổi tiệc vô vị như vậy mà có thằng nhóc này thì hình như thú vị hơn 1 chút.
Đường Vũ cố ý không để ý tới Goering, đi qua bên người cậu ta, đi tới 1 chỗ ít người hơn ngồi xuống bên cạnh bàn dài, chọn một ly đồ uống màu trong suốt giống như nước lọc uống, mùi vị uống vào nhàn nhạt, ngọt ngào coi như không tệ.
Goering bị hành vi phớt lờ của Đường Vũ làm tức điên lên, ngay cả bám theo Carl cũng bỏ qua, nhanh chóng vọt tới bên người Đường Vũ, “Này! Tôi nói cậu có tư cách gì mà tham dự buổi tiệc của chúng tôi, sẽ đánh mất phẩm giá của buổi tiệc, cậu không biết mất mặt sao? Còn không mau đi khỏi đây!”
Đường Vũ còn chưa kịp nói chuyện thì Goering bị Carl túm lên giống như túm gà con ném tới trong lòng sư tử vàng kim Erin đang đứng ở bên cạnh hóng hớt, “Coi kỹ em họ của anh đi, đừng để cho cậu ta lại bắt nạt giống cái của tôi!”.
Động tác Goering linh hoạt trượt xuống khỏi người anh họ của mình, vọt tới trước mặt Carl, chỉ vào mũi con gấu mắng lớn, “Xí! Anh nghĩ anh là ai nha! Dám ném tôi, tôi, tôi……A!”. Lại bị ném đi, may mắn sư tử vàng kim nhanh tay lẹ chân đỡ được.
“A! Tức chết mất! Tức chết mất!”. Goering bị anh họ nhà mình ôm vào trong ngực giãy không ra, “Carl! Anh đợi đó, tôi mắt mù nên lúc trước mới coi trọng anh! Tôi sẽ mách với anh trai của anh! Anh có bầu bạn giống cái còn chưa nói cho anh ấy biết!”.
Carl nghe thế thì khí thế cả người biến đổi, 2 mắt con gấu bốc hỏa trừng mắt nhìn Goering, dọa đối phương run bần bật, co lại trong lòng sư tử vàng kim, không dám ngẩng đầu.
“Carl”. Ngay khi không khí càng ngày càng căng thẳng thì 1 giọng nói mát lạnh giống như nước trà vang lên, dập tắt lửa giận trong lòng Carl, “Lại đây ăn thử món này đi”.
Con gấu không thèm để ý tới Goering, nghe lời lết tới bên người Đường Vũ đớp luôn đồ ăn trên nĩa của cậu, tâm tình tốt hơn rất nhiều, còn nhân cơ hội hếch mũi lên lên mặt yêu cầu càng nhiều, một hồi để cậu đút cái này, 1 hồi lại đút cái kia. Sư tử vàng kim thấy Carl đã rơi vào thế giới của hai người không thèm để ý tới Goering thì thỏa mãn mang theo em họ nhà mình bị hù dọa tới mất hết hy vọng tới 1 bên mà an ủi, trong lòng tính toán khi nào có thể đánh nhau với Carl 1 trận, hình như con gấu này trở nên càng mạnh.
Đại khái là có ba người Courson, Carl và Ares tham dự, tuy rằng phần lớn mọi người không biết bọn họ, nhưng mọi người nhìn con gấu mà ngay cả nhà Mars cũng dám đắc tội, con sư tử bá đạo kia cư nhiên không phản ứng gì, mọi người đối Trà Trà cảm thấy hứng thú hoặc là nhàn rỗi nhàm chán muốn tìm phiền phức không dám tùy tiện đi tới, nhưng thật ra làm cho Đường Vũ được yên tĩnh nhiều, 4 người thật đúng là cắm đầu ăn giống như lời Courson nói.
Buổi tiệc diễn ra một nửa thì ở cửa vào lại trở nên náo nhiệt, hình như là nhân vật chính đêm nay, ma thực sư cấp 8 cao cấp được tổng bộ công hội ma thực sư đặc biệt phái tới rốt cục đến đây!
Mọi người vây quanh đại sư chào hỏi tạo quan hệ, ông lão tóc bạc này cười ha hả đáp lễ với từng người một. Đường Vũ sờ sờ bụng ngừng ăn, cũng tò mò nhìn qua, nhìn xem hội trưởng ma thực sư cấp 8 cao cấp là như thế nào, vừa thấy thì có chút thất vọng, cư nhiên đã lớn tuổi như vậy, nhưng mà cảm giác có chút nhìn quen mắt rồi lại nhớ không nổi đã gặp qua ở đâu.
Âm nhạc của buổi tiệc ngừng lại, người chủ trì hưng phấn đi tới giữa sàn nhảy, “Đại sư Kezi Mo mà chúng ta chờ mong đã lâu rốt cục tới Bố Đăng Đan!”. Nói xong phía dưới vỗ tay nhiệt liệt, mọi người chờ mong được gặp đại sư Ke Zimo, nếu có thể lấy được thiện cảm của người này thì tha hồ được thưởng 1 ma thực cao cấp, địa vị gia tộc bọn họ thật có thể bởi vậy mà được nâng cao lên nhiều.
Đại sư Kezi Mo cười ha hả giơ giơ tay, tiếng ồn áo phía dưới liền biến mất, “Mọi người tùy ý, không cần để ý tôi quá, vốn tôi cũng không muốn tổ chức buổi tiệc chào mừng tốn kém này, tôi già rồi, sao mà còn nhảy nhót được chứ, cho dù còn có thể lực khiêu vũ thì ai mà dám nhìn chứ?”.
Vị này ma thực đại sư này hình như rất hiền lành dí dỏm, ông nói mấy câu khiến cho không khí vốn do ông tới mà hơi khẩn trương dịu xuống, còn pha trò làm nhiều người nở nụ cười.
Đại sư tiếp tục nói, “Hơn 30 năm rồi tôi không trở lại chủ tinh, không ngờ bây giờ bầu không khí học tập của lớp trẻ hăng say như vậy, hơn nữa cái phố 13 kia khá tốt, lớp trẻ cùng một chỗ vô tư chia sẻ tâm đắc về ma thực của mình, lại vừa nghĩ tới tôi quay về chủ tinh cũng là bởi vì chuyện giống vậy, biết được tấm lòng kia thì xấu hổ vô cùng. Phát hiện ma thực Đan Tung có ý nghĩa to lớn, tôi nghĩ ở đây đều là gia chủ các đại gia tộc, hoặc là quân nhân, cán bộ chính phủ cao cấp, các người hiểu rõ hơn so với tôi có được tư liệu tỉ mỉ của tân giống thực là đại biểu cho cái gì. Mà đứa nhóc Trà Trà kia nghe nói vẫn còn dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ để sống, 1 tiểu giống cái nghèo khổ như vậy lại không chút nào tàng tư (giấu làm của riêng) mà tự nguyện công khai phát hiện quan trọng như thế, thật là làm cho đám lão già chúng tôi cảm thấy không bằng …! Dường như đứa nhóc Trà Trà kia hôm nay cũng tới đây?”.
Theo lời của địa sư thì đột nhiên ánh mắt mọi người đồng loạt soàn soạt nhìn lại đây, Đường Vũ không thể không chủ động đi tới chào hỏi, trên mặt đeo lên nụ cười nhã nhặn chuyên nghiệp, “Đại sư Kezi Mo, vô cùng hân hạnh có thể tận mắt nhìn thấy ngài!’.
Ke Zimo xem như lần đầu tiên nhìn thấy người thật của Đường Vũ, thấy hình như càng thêm chín chắn bình tĩnh so với trên mạng, hoàn toàn không tương xứng với tuổi của cậu, cũng rất không tương xứng với cuộc sống trải qua trong quá khứ của cậu, tò mò tiểu giống cái không bắt mắt kia tại sao đột nhiên cả người tỏa hào quang, mọi thứ dường như đều bắt đầu từ lúc cậu ta tỏ tình với thằng nhóc thối tha nhà Hardman, chẳng lẽ là tình yêu làm cho người ta trưởng thành?
“Tốt, đứa bé tốt, cảm thấy vinh hạnh chính là tôi! Lại đây để tôi nhìn kỹ xem!”. Kezi Mo nhã nhặn nắm tay Đường Vũ, nhìn cậu từ trên xuống dưới, cũng không có vì cậu mặc quần áo do máy móc làm ra mà lộ ra một chút ánh mắt coi thường, ông càng nhìn càng cảm thấy rất quen mắt, dù sao vẫn cảm thấy giống như gặp qua ở đâu rồi, chắc là không chỉ có nguyên nhân chỉ nhìn qua trên video, “Nhóc con, cậu chắc là còn chưa trưởng thành phải không? Tôi có 1 đứa cháu giống đực khá tốt, cậu muốn thử gặp mặt nó không?”.
Đường Vũ còn chưa trả lời lại đột nhiên bị một đôi bàn tay to lôi đi, sau đó đâm sầm vào trong bờ ngực rắn chắc. Ngay sau đó giọng nói hùng hậu của Carl vang lên phía trên đỉnh đầu, “Đại sư Kezi Mo, tiểu Vũ là giống cái của tôi! Không phiền ngài giới thiệu giống đực!”.
Đương nhiên Kezi Mo biết bên người Trà Trà có 1 thằng nhóc gấu nhà Quentin tính tình nóng nảy, còn có con cọp con tự kỉ nhà Hardman, thằng nhóc Courson mà bọn họ đặc biệt phân công đi bảo vệ thì hình như có cảm tình với tiểu giống cái đã vượt khỏi nhiệm vụ đối đãi với mục tiêu. Chỉ là có chút không cam lòng, người khác đều cho rằng Đường Vũ là bia đỡ đạn do công hội ma thực sư đẩy ra nhưng chỉ có chính bọn mới biết, từ khi Đường Vũ xuất hiện tham gia cuộc thi ma thực trên mạng thì mọi thứ cũng không nằm trong sự khống chế của bọn họ nữa, mặc kệ Đường Vũ có phải là đệ tử của người khủng bố kia hay không, chỉ là Đường Vũ tự đưa ra tư liệu ma thực này đã làm cho bọn họ đi tranh thủ.
Tuyên bố của Carl đồng thời còn kích thích Ares và Courson bên cạnh, Ares từ lúc ở chỗ lão Bố cùng con gấu đi vào thế giới tinh thần của Đường Vũ tu bổ tinh thần lực bị hao tổn quá độ của tiểu giống cái thì ánh mắt anh thường xuyên không tự chủ được đặt ở trên người Đường Vũ, ngày đó trước công chúng dùng mùi của chính mình tuyên bố cậu là giống cái của mình, loại cảm giác kiêu ngạo với cùng thỏa mãn này tới bây giờ vẫn còn mới mẻ trong ký ức. Dưới chân Ares khẽ nhúc nhích, cũng đi tới bên người Carl giữ chặt cánh tay của Đường Vũ, lạnh lùng nói, “Cũng là giống cái của tôi, không cần người khác giới thiệu giống đực”. Nói ra từng chữ một, 1 câu dài như vậy phát ra từ trong miệng Ares hiếm khi mới gặp, Đường Vũ nghe mà ngực nóng lên.
Dưới mặt nạ giả tạo Courson mỉm cười nhưng đôi mắt chợt hiện âm trầm, tay buông thỏng ở 2 bên hông không tự chủ được nắm chặt lại, mu bàn tay nổi lên gân xanh, nghĩ tới tin tức quang não vừa mới thu được, lại nhìn nhìn ba người trước mắt kia hoàn toàn không có chỗ cho mình chen chân vào thì trong lòng trung úy sói rốt cục dứt bỏ do dự, hạ quyết định quyết tâm!
* phong cách La Mã cổ đại
** phong cách Baroque
*** váy Scotland
Đường Vũ mặc Đường phục màu đen cổ cao này, thân áo cân xứng, hoa văn màu bạc tinh tế thêu viền theo quần áo, cảm nhận tổng thể quần áo đơn giản, mạnh mẽ, vô cùng thon dài, tôn lên dáng người mảnh khảnh của cậu càng cực thẳng thớm, càng tôn lên khí chất thản nhiên của cậu .
Vừa mới đi vào hội trường bữa tiệc thì Đường Vũ cảm giác chính mình giống như quay lại vũ hội phục cổ châu Âu từng rất thịnh hành, giống đực của thú nhân thế giới thích phong cách La Mã cổ đại* phanh ngực trần, bày ra thân thể cơ bắp của họ, nhìn thấy ánh mắt giống cái thường thường bay qua thì biết là họ đạt được mục đích. Mà giống cái của thế giới thú nhân lại thích phong cách Baroque**, quần áo hoa lệ nhìn thấy liền cảm thấy rất nặng nề, dưới thân rất ít mặc quần mà là giống như váy ngắn Scotland***.
Đương nhiên cũng có người thích phong cách khác, ví dụ Courson mặc quân phục sĩ quan chiến hạm cấp uý tinh tế (giữa các vì sao), đứng chung 1 chỗ với Đường Vũ vô cùng tương xứng, Ares mặc áo dài màu vàng kim nhạt kết hợp với khí chất của anh ta thì nhìn thấy có loại cảm giác lạnh như băng của kim loại, tên Carl thì trực tiếp quấn váy da thú, đeo 5 cái vòng cổ răng nanh, nghe nói đây là trang phục thiết kế may thủ công của nhà thiết kế nổi tiếng rất mắc tiền……
Quần áo của thú nhân thế giới cơ bản đều là máy móc chuyên dụng may ra, vừa tiện lại vừa nhanh, đường may hoàn mỹ, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết sợi chỉ, cũng là điểm khác nhau hoàn toàn với may thủ công, mỗi 1 nhà thiết kế sẽ có cách may đặc biệt khác nhau, hơn nữa vật liệu may mặc hơi quý giá không thể sử dụng máy móc may nó, rất dễ bị hư, chỉ có nhà thiết kế tay nghề siêu đẳng mới có thể dùng nó thiết kế ra tác phẩm xuất sắc, ví dụ như bộ váy da nguyên thủy của Carl.
Bởi vậy gần như mỗi 1 người hơi có chút địa vị sẽ chuẩn bị mấy bộ quần áo toàn bộ may thủ công, nghe nói dân gian còn có chút người của gia tộc nhỏ mua không nổi quần áo toàn bộ may thủ công, thì tìm máy móc chuyên dụng may quần áo có kỹ thuật tương đối khá ngụy tạo dấu vết may tay trên quần áo, ngụy trang thành toàn bộ may thủ công để tránh bị người cười nhạo.
Lời của Goering đại diện cho suy nghĩ của phần lớn mọi người ở hội trường, người có chút tấm lòng coi như không tệ, người gia cảnh cũng bình thường còn muốn nhân cơ hội này giới thiệu cho tiểu giống cái mấy nhà thiết kế tay nghề không tệ xử lý một chút quần áo do máy móc làm ra này.
Đường Vũ nghe được tiếng của Goering thì nhìn thoáng qua cậu ta, phát hiện cậu ta cũng không có bởi vì giống đực mình thích trở thành bầu bạn khế ước của người khác mà có một chút dấu hiệu suy sụp, ngược lại vẫn hoạt bát làm ầm ĩ như vậy, đáy mắt hiện lên một tia tình tự tức cười, buổi tiệc vô vị như vậy mà có thằng nhóc này thì hình như thú vị hơn 1 chút.
Đường Vũ cố ý không để ý tới Goering, đi qua bên người cậu ta, đi tới 1 chỗ ít người hơn ngồi xuống bên cạnh bàn dài, chọn một ly đồ uống màu trong suốt giống như nước lọc uống, mùi vị uống vào nhàn nhạt, ngọt ngào coi như không tệ.
Goering bị hành vi phớt lờ của Đường Vũ làm tức điên lên, ngay cả bám theo Carl cũng bỏ qua, nhanh chóng vọt tới bên người Đường Vũ, “Này! Tôi nói cậu có tư cách gì mà tham dự buổi tiệc của chúng tôi, sẽ đánh mất phẩm giá của buổi tiệc, cậu không biết mất mặt sao? Còn không mau đi khỏi đây!”
Đường Vũ còn chưa kịp nói chuyện thì Goering bị Carl túm lên giống như túm gà con ném tới trong lòng sư tử vàng kim Erin đang đứng ở bên cạnh hóng hớt, “Coi kỹ em họ của anh đi, đừng để cho cậu ta lại bắt nạt giống cái của tôi!”.
Động tác Goering linh hoạt trượt xuống khỏi người anh họ của mình, vọt tới trước mặt Carl, chỉ vào mũi con gấu mắng lớn, “Xí! Anh nghĩ anh là ai nha! Dám ném tôi, tôi, tôi……A!”. Lại bị ném đi, may mắn sư tử vàng kim nhanh tay lẹ chân đỡ được.
“A! Tức chết mất! Tức chết mất!”. Goering bị anh họ nhà mình ôm vào trong ngực giãy không ra, “Carl! Anh đợi đó, tôi mắt mù nên lúc trước mới coi trọng anh! Tôi sẽ mách với anh trai của anh! Anh có bầu bạn giống cái còn chưa nói cho anh ấy biết!”.
Carl nghe thế thì khí thế cả người biến đổi, 2 mắt con gấu bốc hỏa trừng mắt nhìn Goering, dọa đối phương run bần bật, co lại trong lòng sư tử vàng kim, không dám ngẩng đầu.
“Carl”. Ngay khi không khí càng ngày càng căng thẳng thì 1 giọng nói mát lạnh giống như nước trà vang lên, dập tắt lửa giận trong lòng Carl, “Lại đây ăn thử món này đi”.
Con gấu không thèm để ý tới Goering, nghe lời lết tới bên người Đường Vũ đớp luôn đồ ăn trên nĩa của cậu, tâm tình tốt hơn rất nhiều, còn nhân cơ hội hếch mũi lên lên mặt yêu cầu càng nhiều, một hồi để cậu đút cái này, 1 hồi lại đút cái kia. Sư tử vàng kim thấy Carl đã rơi vào thế giới của hai người không thèm để ý tới Goering thì thỏa mãn mang theo em họ nhà mình bị hù dọa tới mất hết hy vọng tới 1 bên mà an ủi, trong lòng tính toán khi nào có thể đánh nhau với Carl 1 trận, hình như con gấu này trở nên càng mạnh.
Đại khái là có ba người Courson, Carl và Ares tham dự, tuy rằng phần lớn mọi người không biết bọn họ, nhưng mọi người nhìn con gấu mà ngay cả nhà Mars cũng dám đắc tội, con sư tử bá đạo kia cư nhiên không phản ứng gì, mọi người đối Trà Trà cảm thấy hứng thú hoặc là nhàn rỗi nhàm chán muốn tìm phiền phức không dám tùy tiện đi tới, nhưng thật ra làm cho Đường Vũ được yên tĩnh nhiều, 4 người thật đúng là cắm đầu ăn giống như lời Courson nói.
Buổi tiệc diễn ra một nửa thì ở cửa vào lại trở nên náo nhiệt, hình như là nhân vật chính đêm nay, ma thực sư cấp 8 cao cấp được tổng bộ công hội ma thực sư đặc biệt phái tới rốt cục đến đây!
Mọi người vây quanh đại sư chào hỏi tạo quan hệ, ông lão tóc bạc này cười ha hả đáp lễ với từng người một. Đường Vũ sờ sờ bụng ngừng ăn, cũng tò mò nhìn qua, nhìn xem hội trưởng ma thực sư cấp 8 cao cấp là như thế nào, vừa thấy thì có chút thất vọng, cư nhiên đã lớn tuổi như vậy, nhưng mà cảm giác có chút nhìn quen mắt rồi lại nhớ không nổi đã gặp qua ở đâu.
Âm nhạc của buổi tiệc ngừng lại, người chủ trì hưng phấn đi tới giữa sàn nhảy, “Đại sư Kezi Mo mà chúng ta chờ mong đã lâu rốt cục tới Bố Đăng Đan!”. Nói xong phía dưới vỗ tay nhiệt liệt, mọi người chờ mong được gặp đại sư Ke Zimo, nếu có thể lấy được thiện cảm của người này thì tha hồ được thưởng 1 ma thực cao cấp, địa vị gia tộc bọn họ thật có thể bởi vậy mà được nâng cao lên nhiều.
Đại sư Kezi Mo cười ha hả giơ giơ tay, tiếng ồn áo phía dưới liền biến mất, “Mọi người tùy ý, không cần để ý tôi quá, vốn tôi cũng không muốn tổ chức buổi tiệc chào mừng tốn kém này, tôi già rồi, sao mà còn nhảy nhót được chứ, cho dù còn có thể lực khiêu vũ thì ai mà dám nhìn chứ?”.
Vị này ma thực đại sư này hình như rất hiền lành dí dỏm, ông nói mấy câu khiến cho không khí vốn do ông tới mà hơi khẩn trương dịu xuống, còn pha trò làm nhiều người nở nụ cười.
Đại sư tiếp tục nói, “Hơn 30 năm rồi tôi không trở lại chủ tinh, không ngờ bây giờ bầu không khí học tập của lớp trẻ hăng say như vậy, hơn nữa cái phố 13 kia khá tốt, lớp trẻ cùng một chỗ vô tư chia sẻ tâm đắc về ma thực của mình, lại vừa nghĩ tới tôi quay về chủ tinh cũng là bởi vì chuyện giống vậy, biết được tấm lòng kia thì xấu hổ vô cùng. Phát hiện ma thực Đan Tung có ý nghĩa to lớn, tôi nghĩ ở đây đều là gia chủ các đại gia tộc, hoặc là quân nhân, cán bộ chính phủ cao cấp, các người hiểu rõ hơn so với tôi có được tư liệu tỉ mỉ của tân giống thực là đại biểu cho cái gì. Mà đứa nhóc Trà Trà kia nghe nói vẫn còn dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ để sống, 1 tiểu giống cái nghèo khổ như vậy lại không chút nào tàng tư (giấu làm của riêng) mà tự nguyện công khai phát hiện quan trọng như thế, thật là làm cho đám lão già chúng tôi cảm thấy không bằng …! Dường như đứa nhóc Trà Trà kia hôm nay cũng tới đây?”.
Theo lời của địa sư thì đột nhiên ánh mắt mọi người đồng loạt soàn soạt nhìn lại đây, Đường Vũ không thể không chủ động đi tới chào hỏi, trên mặt đeo lên nụ cười nhã nhặn chuyên nghiệp, “Đại sư Kezi Mo, vô cùng hân hạnh có thể tận mắt nhìn thấy ngài!’.
Ke Zimo xem như lần đầu tiên nhìn thấy người thật của Đường Vũ, thấy hình như càng thêm chín chắn bình tĩnh so với trên mạng, hoàn toàn không tương xứng với tuổi của cậu, cũng rất không tương xứng với cuộc sống trải qua trong quá khứ của cậu, tò mò tiểu giống cái không bắt mắt kia tại sao đột nhiên cả người tỏa hào quang, mọi thứ dường như đều bắt đầu từ lúc cậu ta tỏ tình với thằng nhóc thối tha nhà Hardman, chẳng lẽ là tình yêu làm cho người ta trưởng thành?
“Tốt, đứa bé tốt, cảm thấy vinh hạnh chính là tôi! Lại đây để tôi nhìn kỹ xem!”. Kezi Mo nhã nhặn nắm tay Đường Vũ, nhìn cậu từ trên xuống dưới, cũng không có vì cậu mặc quần áo do máy móc làm ra mà lộ ra một chút ánh mắt coi thường, ông càng nhìn càng cảm thấy rất quen mắt, dù sao vẫn cảm thấy giống như gặp qua ở đâu rồi, chắc là không chỉ có nguyên nhân chỉ nhìn qua trên video, “Nhóc con, cậu chắc là còn chưa trưởng thành phải không? Tôi có 1 đứa cháu giống đực khá tốt, cậu muốn thử gặp mặt nó không?”.
Đường Vũ còn chưa trả lời lại đột nhiên bị một đôi bàn tay to lôi đi, sau đó đâm sầm vào trong bờ ngực rắn chắc. Ngay sau đó giọng nói hùng hậu của Carl vang lên phía trên đỉnh đầu, “Đại sư Kezi Mo, tiểu Vũ là giống cái của tôi! Không phiền ngài giới thiệu giống đực!”.
Đương nhiên Kezi Mo biết bên người Trà Trà có 1 thằng nhóc gấu nhà Quentin tính tình nóng nảy, còn có con cọp con tự kỉ nhà Hardman, thằng nhóc Courson mà bọn họ đặc biệt phân công đi bảo vệ thì hình như có cảm tình với tiểu giống cái đã vượt khỏi nhiệm vụ đối đãi với mục tiêu. Chỉ là có chút không cam lòng, người khác đều cho rằng Đường Vũ là bia đỡ đạn do công hội ma thực sư đẩy ra nhưng chỉ có chính bọn mới biết, từ khi Đường Vũ xuất hiện tham gia cuộc thi ma thực trên mạng thì mọi thứ cũng không nằm trong sự khống chế của bọn họ nữa, mặc kệ Đường Vũ có phải là đệ tử của người khủng bố kia hay không, chỉ là Đường Vũ tự đưa ra tư liệu ma thực này đã làm cho bọn họ đi tranh thủ.
Tuyên bố của Carl đồng thời còn kích thích Ares và Courson bên cạnh, Ares từ lúc ở chỗ lão Bố cùng con gấu đi vào thế giới tinh thần của Đường Vũ tu bổ tinh thần lực bị hao tổn quá độ của tiểu giống cái thì ánh mắt anh thường xuyên không tự chủ được đặt ở trên người Đường Vũ, ngày đó trước công chúng dùng mùi của chính mình tuyên bố cậu là giống cái của mình, loại cảm giác kiêu ngạo với cùng thỏa mãn này tới bây giờ vẫn còn mới mẻ trong ký ức. Dưới chân Ares khẽ nhúc nhích, cũng đi tới bên người Carl giữ chặt cánh tay của Đường Vũ, lạnh lùng nói, “Cũng là giống cái của tôi, không cần người khác giới thiệu giống đực”. Nói ra từng chữ một, 1 câu dài như vậy phát ra từ trong miệng Ares hiếm khi mới gặp, Đường Vũ nghe mà ngực nóng lên.
Dưới mặt nạ giả tạo Courson mỉm cười nhưng đôi mắt chợt hiện âm trầm, tay buông thỏng ở 2 bên hông không tự chủ được nắm chặt lại, mu bàn tay nổi lên gân xanh, nghĩ tới tin tức quang não vừa mới thu được, lại nhìn nhìn ba người trước mắt kia hoàn toàn không có chỗ cho mình chen chân vào thì trong lòng trung úy sói rốt cục dứt bỏ do dự, hạ quyết định quyết tâm!
* phong cách La Mã cổ đại
** phong cách Baroque
*** váy Scotland
Tác giả :
Lão Bối