Thông Thiên Chi Lộ
Chương 441: Trộm được phù sinh nửa ngày nhàn
Pháp môn này không hạn chế, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, băng, lôi, phong các loại linh căn đều được nhưng nhất định tu đạo giả phải có linh căn mới mong thi triển.
Tu sĩ có đủ năm linh căn, đừng nói Thiên Huyền đại lục nam bộ, dù cả Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục cộng lại thì cũng như thiên linh căn tu sĩ, vị tất tìm được ai.
"Đổng Thanh Y là phong linh căn tu sĩ, thái độ Đổng Diệu Chân với y trước đây chắc vì cần y phối hợp tu luyện. Hiện tại Đổng Diệu Chân tu luyện thành công, tức là giết cả con ruột?" Cơ Nhã thu thần thức, đọc nội dung ngọc phù xong thì biến sắc.
Hóa ra điều kiện thi triển quá hà khắc, dù lấy được cũng không thể sử dụng, tiền bối của Đông Dao thắng địa khẳng định tốn không ít công sức mới tìm ra cách thay thế.
Cách này là tìm năm tu sĩ Phân niệm cảnh trở lên có linh căn khác nhau, cùng thi pháp theo cách này, giúp một tu sĩ tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng trở lên, hình thành tiên linh căn, ngưng tụ hai viên kim đan.
Nhưng cách này có một điểm là phải hút hết chân nguyên và tinh nguyên của họ, coi như lấy hết tu vi và linh căn của năm người cho mình.
Thi triển pháp môn này cần tính mạng năm tu sĩ Phân niệm cảnh có linh căn khác nhau.
Đổng Thanh Y là một phong linh căn tu sĩ trong kế hoạch của Đổng Diệu Chân, hiện tại Đổng Diệu Chân thi pháp thành công, kết cục của Đổng Thanh Y quá rõ rồi.
Dù "Tiên căn ngũ mật", hay cách thay thế mà đại thần thông tiền bối của Đông Dao thắng địa sáng tạo ra đều cần "Đề hồ thánh quả" phối hợp mới xong.
"Đề hồ thánh quả là linh dược gì mà ta chưa nghe thấy, có chữ thánh thì chắc cũng như Hoang cổ thánh quả, không tầm thường hả?" Hàn Vi Vi đọc xong nội dung, chu môi ấm ức, "Dù như Đổng Diệu Chân, tìm được năm linh căn tu sĩ, không có nó thì cũng vô dụng, môn công pháp đó hình như không có tác dụng gì."
"Đề hồ thánh quả, ta chỉ đọc được trong điển tịch, là linh dược có thể tăng cường ký ức và ngộ tính công hiệu khác thì ta không biết." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, "Xem ra sau này ngươi phải nghe ngóng về linh dược này."
"Đổng Diệu Chân tìm được, vậy thì cơ hội tìm được linh dược này cũng vẫn còn." Ngụy Tác gật đầu, cẩn thận thu thanh sắc ngọc phù lại.
"Không phải chứ, lẽ nào các ngươi định dùng pháp môn này?" Hàn Vi Vi nghe Ngụy Tác và lục bào lão đầu đối thoại, không nén được trợn tròn mắt.
"Muốn thi triển pháp môn này thì vẫn còn cơ hội." Tuy Hàn Vi Vi xưa nay vẫn đểnh đoảng nhưng lục bào lão đầu vẫn thấy nàng ta thuận mắt hơn Ngụy Tác nhiều, nàng ta hỏi vậy thì lão kiên nhẫn giải thích, "Y đã là băng hỏa song linh căn, thêm nửa thủy linh căn, thường xuyên sử dụng phi kiếm cánh cửa thì sẽ hình thành kim linh căn. Y lại còn có một khúc Kim lôi thần mộc của trưởng lão Hải Tiên tông, chỉ cần tìm được Thanh hư đằng thì sẽ luyện thành lôi, mộc song linh căn."
"Chỉ cần phi kiếm cánh cửa không mất đi, kim linh căn là chắc rồi. Coi như y có ba linh căn, không tính nửa thủy linh căn, kỳ thực y định tu luyện 'Tiên căn ngũ mật' cũng chỉ thiếu Thanh hư đằng và Đề hồ thánh quả. Không có Thanh hư đằng thì vẫn có thể tìm cách ngưng tụ cả thủy linh căn hoặc linh căn khác. Cơ hội thi triển pháp môn này cao hơn tu sĩ khác không biết bao nhiêu lần."
"Đi thôi." Ngụy Tác thấy lục bào lão đầu và Hàn Vi Vi trò chuyện rất hợp thì không nhiều lời, tế xuất Ly Hỏa phảng, đưa theo cả Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân. Ly Hỏa phảng hóa thành tử hắc sắc độn quang, tan biến vào thinh không.
...
Có thể chống nổi một viên kim đan tự nổ, thực lực này quá kinh nhân?
Giết một mạch hơn một trăm tu sĩ Phân niệm cảnh, dù Tu La chân nhân cũng không bá đạo thế. Tu La chân nhân tuy giết nhiều người nhưng Bảo Huyền tông khi đó chỉ có bảy, tám mươi tu sĩ Phân niệm cảnh, cũng chỉ có một Kim đan tu sĩ tại trường.
Ngụy Tác lại nghênh ngang vào trong thành đứng chặn sơn môn.
Thật quá bá khí.
Kim đan và pháp bảo đều cực lớn, đúng là Bá Khí chân nhân.
Tại Thất Tinh thành đấu với Đổng Diệu Chân xong, danh hiệu "Dạ Hồ chân nhân" mà Ngụy Tác lo lắng khi trước không tồn tại vì xưng hiệu "Bá Khí chân nhân" đã lưu truyền. Nhiều tu sĩ không tin vào thần thông của gã, tận mắt thấy gã chống nổi cả kim đan tự nổ thì bội phục sát đất.
Không ít tu sĩ coi Ngụy Tác là hình mẫu, đến gần Tiểu Dạ sơn để ngắm nghía.
Có tu sĩ lớn mật, thậm chí đến Tiểu Dạ sơn trung kích phát bái thiếp pháp khí, muốn làm môn hạ của Ngụy Tác.
…
"Vạn Thọ thành quả nhiên là Vạn Thú thành, chỗ nào cũng thấy khí tức dã man phả vào mặt. Không biết có vô tình gặp Tâm Hữu Lan. Hiện tại không biết nàng ta tu vi thế nào. Nô thú tâm pháp của Linh Thú cung có thể đồng thời điều khiển chín yêu thú, có cơ hội thì tìm cách lấy."
Không ai ngờ trong lúc đó Ngụy Tác đã giả thành một công tử ca săc mặt hơi nhợt nhạt, cầm bạch ngọc phiến, mặc thúy lục sắc pháp y hoa lệ đi dạo trong Vạn Thọ thành.
Tuy lần này báo cừu sảng khoái nhưng động phủ Tiểu Dạ sơn đã bị lộ, cộng thêm thể hiện quá nhiều bảo vật trước các tu sĩ, chưa biết chừng sẽ khiến cao giai tu sĩ thèm thuồng, nên Ngụy Tác luôn đặt yếu tố an toàn là đệ nhất chọn Vạn Thọ thành là nơi tu luyện trong thời gian tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chọn Vạn Thọ thành vì Linh Thú cung quản lý khá lỏng lẻo. Không cần biết tu sĩ vào thành là ai, chỉ cần giao đủ linh thạch, thậm chí đưa ra bồi thường thỏa đáng thì đấu pháp trong thành cũng được. Vì thế Vạn Thọ thành, ở Thiên Huyền đại lục trừ Quỳnh Quang thành ra, là tu sĩ chi thành tự do, ngư long hỗn tạp nhất. Khác nhau ở điểm, Quỳnh Quang thành là ngôi thành tự do ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ, không có tông môn chưởng quản, còn được gọi là lưu lãng tu sĩ chi thành và hỗn loạn chi thành. Vạn Thọ thành dù gì thì nơi tĩnh tu cũng được đảm bảo, muốn gây chuyện cũng phải sang chỗ khác. Ở nơi tông môn quản lý kiểu này, muốn ẩn mình càng an toàn. Cứ bế quan tu luyện thì sẽ không bị ai tìm ra.
Lần này lấy được của tu sĩ Đông Dao thắng địa và Tụ Tinh tông nhiều vật có lợi cho tu luyện, thậm chí có cả bảo vật như Xá nữ tiên đan. Tiếp theo Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã sẽ bế quan tu luyện. Nếu nguyên liệu và đan dược chuẩn bị thuận lợi thì Cơ Nhã có cơ hội trong mấy năm là xung kích tu vi kim đan.
Gã sẽ làm theo kế hoạch của lục bào lão đầu thám thính mấy nơi, kể cả Bắc Mang di tích, đồng thời tìm kiếm Đề hồ thánh quả, Thanh hư đằng.
Tu thành kim đan như gã, đạt tới tu sĩ Kim đan nhất trọng, nếu cứ bế quan tu luyện, dùng linh thạch và phổ thông đan dược thì dù có đủ cũng phải tốn mấy chục năm mới đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng. Từ Kim đan lưỡng trọng đến tam trọng, ít nhất cũng bảy, tám mươi năm.
Kim đan kỳ đại tu sĩ đều không dựa vào linh thạch và phổ thông đan dược tu luyện, mà đều đi khắp nơi rèn luyện, tìm thứ có thể đề thăng tu vi, hoặc tìm thuật pháp, pháp bảo lợi hại. Một môn hoặc một món như thế đều khiến tu sĩ Kim đan nhất trọng đề thăng nhất giai thực lực, tương đương với mấy chục năm khổ tu, muốn tranh giành thứ khác càng dễ dàng.
Như Hiên Viên lão tổ có thể phát động sức của một tông môn tìm vật để đề thăng tu vi nhưng khi luyện đến Kim đan lưỡng trọng hậu kỳ cũng gắp thọ nguyên hao kiệt, nghe nơi nào có đồ tốt là bất chấp nguy hiểm đến đoạt.
Từ Kim đan kỳ trở đi, tu sĩ có được thành tựu kinh nhân đều lang bạt bên ngoài, tìm kiếm cơ hội, nếu cứ cắm đầu dùng linh thạch tu luyện thì dù có trong tay cả một linh thạch khoáng mạch, quên ngày quên đêm, suốt đời không ngừng bế quan khổ tu, tối đa cũng chỉ đến tu vi Kim đan tam trọng là thọ nguyên hao kiệt.
Hiện tại Ngụy Tác có đỉnh cấp Hộ thần cổ phù, chọn thành trì ở xa để tu luyện lại càng an toàn, càng âm thầm phát tài, trong mấy nơi cần đến thăm dò có hai chỗ ở ngoài Thiên khung thuộc Thiên Huyền đại lục nam bộ, xuất phát từ Linh Thú thành tiện hơn.
Vì có thể bọn Nam Cung Vũ Tinh nghe được tin tức về gã sẽ đến Trân Bảo các tìm, nên Ngụy Tác cùng Cơ Nhã mới chọn Vạn Thọ thành, sắp xếp cũng tiện hơn.
Ngụy Tác vốn thích hưởng thụ, dựng động phủ còn tạo ôn tuyền, hiện tại đã báo thù Đông Dao thắng địa xong, Cơ Nhã và Hàn Vi Vi cùng tổ hợp đầu óc đan giản an trí xong tại Vạn Thọ thành, nên gã đi mau mấy thứ, tất nhiên nổi hứng đi dạo xem ngôi thành thế nào.
Tu sĩ có đủ năm linh căn, đừng nói Thiên Huyền đại lục nam bộ, dù cả Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục cộng lại thì cũng như thiên linh căn tu sĩ, vị tất tìm được ai.
"Đổng Thanh Y là phong linh căn tu sĩ, thái độ Đổng Diệu Chân với y trước đây chắc vì cần y phối hợp tu luyện. Hiện tại Đổng Diệu Chân tu luyện thành công, tức là giết cả con ruột?" Cơ Nhã thu thần thức, đọc nội dung ngọc phù xong thì biến sắc.
Hóa ra điều kiện thi triển quá hà khắc, dù lấy được cũng không thể sử dụng, tiền bối của Đông Dao thắng địa khẳng định tốn không ít công sức mới tìm ra cách thay thế.
Cách này là tìm năm tu sĩ Phân niệm cảnh trở lên có linh căn khác nhau, cùng thi pháp theo cách này, giúp một tu sĩ tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng trở lên, hình thành tiên linh căn, ngưng tụ hai viên kim đan.
Nhưng cách này có một điểm là phải hút hết chân nguyên và tinh nguyên của họ, coi như lấy hết tu vi và linh căn của năm người cho mình.
Thi triển pháp môn này cần tính mạng năm tu sĩ Phân niệm cảnh có linh căn khác nhau.
Đổng Thanh Y là một phong linh căn tu sĩ trong kế hoạch của Đổng Diệu Chân, hiện tại Đổng Diệu Chân thi pháp thành công, kết cục của Đổng Thanh Y quá rõ rồi.
Dù "Tiên căn ngũ mật", hay cách thay thế mà đại thần thông tiền bối của Đông Dao thắng địa sáng tạo ra đều cần "Đề hồ thánh quả" phối hợp mới xong.
"Đề hồ thánh quả là linh dược gì mà ta chưa nghe thấy, có chữ thánh thì chắc cũng như Hoang cổ thánh quả, không tầm thường hả?" Hàn Vi Vi đọc xong nội dung, chu môi ấm ức, "Dù như Đổng Diệu Chân, tìm được năm linh căn tu sĩ, không có nó thì cũng vô dụng, môn công pháp đó hình như không có tác dụng gì."
"Đề hồ thánh quả, ta chỉ đọc được trong điển tịch, là linh dược có thể tăng cường ký ức và ngộ tính công hiệu khác thì ta không biết." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, "Xem ra sau này ngươi phải nghe ngóng về linh dược này."
"Đổng Diệu Chân tìm được, vậy thì cơ hội tìm được linh dược này cũng vẫn còn." Ngụy Tác gật đầu, cẩn thận thu thanh sắc ngọc phù lại.
"Không phải chứ, lẽ nào các ngươi định dùng pháp môn này?" Hàn Vi Vi nghe Ngụy Tác và lục bào lão đầu đối thoại, không nén được trợn tròn mắt.
"Muốn thi triển pháp môn này thì vẫn còn cơ hội." Tuy Hàn Vi Vi xưa nay vẫn đểnh đoảng nhưng lục bào lão đầu vẫn thấy nàng ta thuận mắt hơn Ngụy Tác nhiều, nàng ta hỏi vậy thì lão kiên nhẫn giải thích, "Y đã là băng hỏa song linh căn, thêm nửa thủy linh căn, thường xuyên sử dụng phi kiếm cánh cửa thì sẽ hình thành kim linh căn. Y lại còn có một khúc Kim lôi thần mộc của trưởng lão Hải Tiên tông, chỉ cần tìm được Thanh hư đằng thì sẽ luyện thành lôi, mộc song linh căn."
"Chỉ cần phi kiếm cánh cửa không mất đi, kim linh căn là chắc rồi. Coi như y có ba linh căn, không tính nửa thủy linh căn, kỳ thực y định tu luyện 'Tiên căn ngũ mật' cũng chỉ thiếu Thanh hư đằng và Đề hồ thánh quả. Không có Thanh hư đằng thì vẫn có thể tìm cách ngưng tụ cả thủy linh căn hoặc linh căn khác. Cơ hội thi triển pháp môn này cao hơn tu sĩ khác không biết bao nhiêu lần."
"Đi thôi." Ngụy Tác thấy lục bào lão đầu và Hàn Vi Vi trò chuyện rất hợp thì không nhiều lời, tế xuất Ly Hỏa phảng, đưa theo cả Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân. Ly Hỏa phảng hóa thành tử hắc sắc độn quang, tan biến vào thinh không.
...
Có thể chống nổi một viên kim đan tự nổ, thực lực này quá kinh nhân?
Giết một mạch hơn một trăm tu sĩ Phân niệm cảnh, dù Tu La chân nhân cũng không bá đạo thế. Tu La chân nhân tuy giết nhiều người nhưng Bảo Huyền tông khi đó chỉ có bảy, tám mươi tu sĩ Phân niệm cảnh, cũng chỉ có một Kim đan tu sĩ tại trường.
Ngụy Tác lại nghênh ngang vào trong thành đứng chặn sơn môn.
Thật quá bá khí.
Kim đan và pháp bảo đều cực lớn, đúng là Bá Khí chân nhân.
Tại Thất Tinh thành đấu với Đổng Diệu Chân xong, danh hiệu "Dạ Hồ chân nhân" mà Ngụy Tác lo lắng khi trước không tồn tại vì xưng hiệu "Bá Khí chân nhân" đã lưu truyền. Nhiều tu sĩ không tin vào thần thông của gã, tận mắt thấy gã chống nổi cả kim đan tự nổ thì bội phục sát đất.
Không ít tu sĩ coi Ngụy Tác là hình mẫu, đến gần Tiểu Dạ sơn để ngắm nghía.
Có tu sĩ lớn mật, thậm chí đến Tiểu Dạ sơn trung kích phát bái thiếp pháp khí, muốn làm môn hạ của Ngụy Tác.
…
"Vạn Thọ thành quả nhiên là Vạn Thú thành, chỗ nào cũng thấy khí tức dã man phả vào mặt. Không biết có vô tình gặp Tâm Hữu Lan. Hiện tại không biết nàng ta tu vi thế nào. Nô thú tâm pháp của Linh Thú cung có thể đồng thời điều khiển chín yêu thú, có cơ hội thì tìm cách lấy."
Không ai ngờ trong lúc đó Ngụy Tác đã giả thành một công tử ca săc mặt hơi nhợt nhạt, cầm bạch ngọc phiến, mặc thúy lục sắc pháp y hoa lệ đi dạo trong Vạn Thọ thành.
Tuy lần này báo cừu sảng khoái nhưng động phủ Tiểu Dạ sơn đã bị lộ, cộng thêm thể hiện quá nhiều bảo vật trước các tu sĩ, chưa biết chừng sẽ khiến cao giai tu sĩ thèm thuồng, nên Ngụy Tác luôn đặt yếu tố an toàn là đệ nhất chọn Vạn Thọ thành là nơi tu luyện trong thời gian tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chọn Vạn Thọ thành vì Linh Thú cung quản lý khá lỏng lẻo. Không cần biết tu sĩ vào thành là ai, chỉ cần giao đủ linh thạch, thậm chí đưa ra bồi thường thỏa đáng thì đấu pháp trong thành cũng được. Vì thế Vạn Thọ thành, ở Thiên Huyền đại lục trừ Quỳnh Quang thành ra, là tu sĩ chi thành tự do, ngư long hỗn tạp nhất. Khác nhau ở điểm, Quỳnh Quang thành là ngôi thành tự do ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ, không có tông môn chưởng quản, còn được gọi là lưu lãng tu sĩ chi thành và hỗn loạn chi thành. Vạn Thọ thành dù gì thì nơi tĩnh tu cũng được đảm bảo, muốn gây chuyện cũng phải sang chỗ khác. Ở nơi tông môn quản lý kiểu này, muốn ẩn mình càng an toàn. Cứ bế quan tu luyện thì sẽ không bị ai tìm ra.
Lần này lấy được của tu sĩ Đông Dao thắng địa và Tụ Tinh tông nhiều vật có lợi cho tu luyện, thậm chí có cả bảo vật như Xá nữ tiên đan. Tiếp theo Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã sẽ bế quan tu luyện. Nếu nguyên liệu và đan dược chuẩn bị thuận lợi thì Cơ Nhã có cơ hội trong mấy năm là xung kích tu vi kim đan.
Gã sẽ làm theo kế hoạch của lục bào lão đầu thám thính mấy nơi, kể cả Bắc Mang di tích, đồng thời tìm kiếm Đề hồ thánh quả, Thanh hư đằng.
Tu thành kim đan như gã, đạt tới tu sĩ Kim đan nhất trọng, nếu cứ bế quan tu luyện, dùng linh thạch và phổ thông đan dược thì dù có đủ cũng phải tốn mấy chục năm mới đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng. Từ Kim đan lưỡng trọng đến tam trọng, ít nhất cũng bảy, tám mươi năm.
Kim đan kỳ đại tu sĩ đều không dựa vào linh thạch và phổ thông đan dược tu luyện, mà đều đi khắp nơi rèn luyện, tìm thứ có thể đề thăng tu vi, hoặc tìm thuật pháp, pháp bảo lợi hại. Một môn hoặc một món như thế đều khiến tu sĩ Kim đan nhất trọng đề thăng nhất giai thực lực, tương đương với mấy chục năm khổ tu, muốn tranh giành thứ khác càng dễ dàng.
Như Hiên Viên lão tổ có thể phát động sức của một tông môn tìm vật để đề thăng tu vi nhưng khi luyện đến Kim đan lưỡng trọng hậu kỳ cũng gắp thọ nguyên hao kiệt, nghe nơi nào có đồ tốt là bất chấp nguy hiểm đến đoạt.
Từ Kim đan kỳ trở đi, tu sĩ có được thành tựu kinh nhân đều lang bạt bên ngoài, tìm kiếm cơ hội, nếu cứ cắm đầu dùng linh thạch tu luyện thì dù có trong tay cả một linh thạch khoáng mạch, quên ngày quên đêm, suốt đời không ngừng bế quan khổ tu, tối đa cũng chỉ đến tu vi Kim đan tam trọng là thọ nguyên hao kiệt.
Hiện tại Ngụy Tác có đỉnh cấp Hộ thần cổ phù, chọn thành trì ở xa để tu luyện lại càng an toàn, càng âm thầm phát tài, trong mấy nơi cần đến thăm dò có hai chỗ ở ngoài Thiên khung thuộc Thiên Huyền đại lục nam bộ, xuất phát từ Linh Thú thành tiện hơn.
Vì có thể bọn Nam Cung Vũ Tinh nghe được tin tức về gã sẽ đến Trân Bảo các tìm, nên Ngụy Tác cùng Cơ Nhã mới chọn Vạn Thọ thành, sắp xếp cũng tiện hơn.
Ngụy Tác vốn thích hưởng thụ, dựng động phủ còn tạo ôn tuyền, hiện tại đã báo thù Đông Dao thắng địa xong, Cơ Nhã và Hàn Vi Vi cùng tổ hợp đầu óc đan giản an trí xong tại Vạn Thọ thành, nên gã đi mau mấy thứ, tất nhiên nổi hứng đi dạo xem ngôi thành thế nào.
Tác giả :
Vô Tội