Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất
Chương 94: Hôn má
Nhìn cô gái nhỏ trước mặt hắn hắn không thể nào nổi giận được thật. Hơn nữa cô làm vậy chỉ là muốn có tiền mua quà cho hắn thôi, một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng
"Tớ không cần gì hết, đối với tớ ngày sinh nhật có cậu ở bên là đủ hạnh phúc với tớ rồi. Tớ không cần cậu cực khổ kiếm tiền mua quà cho tớ, tớ không cần mấy thứ đó....Tớ chỉ cần cậu thôi" Giọng hắn khàn đi vài phần
Nghe cậu nói thế nó không biết nói gì, chỉ biết lúc đó nó nhanh chân chạy lại ôm chặt lấy cậu
Hơi thở nam tính của cậu phả vào khoang mũi nó làm mặt nó đỏ dần lên nhưng nó không tính buông cậu ra. Hai người không nói gì chỉ yên lặng cảm nhận tiếng nhịp tim của đối phương, cảm nhận hơi ấm quen thuộc của người mình yêu sâu đậm, không muốn chia rời
Không những việc đi làm đến tai cậu mà còn truyền đến tai bố mẹ nó nữa. Lúc bố mẹ nó biết chuyện thì gọi nó về nhà nói cho một trận
"Nếu thiếu tiền thì nói bố, bố cho đừng đi làm thêm như thế mệt lắm. Tuổi các con là tuổi ăn học không cần làm thêm gì cả, dù lớn lên con không muốn đi làm thì bố mẹ cũng dư sức nuôi con hết đời" Bố dịu giọng nói
"Bố con nói đúng. Lần này mẹ tha cho, lần sau còn dấu mẹ đi làm thêm là mẹ bắt chuyển về nhà ở đấy" Mẹ dịu dàng nói
"Con xin lỗi. Lần sau con không dám tùy ý như thế nữa" Nó biết bố mẹ đều lo cho nó nên mới nói như thế và nó cũng không muốn bố mẹ phiền lòng vì nó nữa
"Ngoan, vậy lên thay đồ rồi xuống ăn cơm nhé. Mẹ có nấu mấy món tẩm bổ cho con đấy, lâu lâu con mới về nhà nên mẹ xuống bếp làm mấy món con thích rồi nhân tiện vỗ béo cho con luôn. Dạo này lo học với đi làm thêm hình như con lại gầy đi rồi"
"Dạ"
Sinh nhật cậu vào ngày 18/2, còn cách hôm nay năm ngày nữa mà nó vẫn chưa chọn được món quà ưng ý. Sinh nhật năm này của cậu chỉ tổ chức đơn giản, chủ yếu là ăn một cơm. Nó với chức danh bạn gái tất nhiên là sẽ được đến dự sinh nhật cùng cậu rồi
Ngày sinh nhật cậu đối với nó rất quan trọng nên nó nhờ mấy đứa bạn cùng phòng trang điểm dùng, rồi chọn đồ cho lịch sự. Bữa ăn này hình như có mấy họ hàng của cậu nữa nên nó phải thật chỉnh chu
Sau khi ăn cơm xong, nó đi ra ngoài vườn hoa để hóng mát. Vừa đứng được một lúc thì đã bị ôm từ phía sau. Không cần quay lại nó cũng biết đó là cậu, hơi ấm quen thuộc mà nó nhớ mãi
"Sao lại ra đây"
"Tớ ra ngoài hóng mát. Ở trong đó nhiều người quá tớ không quen"
"Xin lỗi, tại bố mẹ tớ cứ muốn mời mọi người đến dự"
"Không sao, sinh nhật thì càng đông càng vui mà" Nó thoát khỏi vòng tay cậu cười nói
Dưới ánh trăng nụ cười của cô gái còn sâng hơn những vì sao đang lấp lánh ở trên trời. Cậu thiếu niên nhìn vào nụ cười ấy không khỏi ngây người. Chắc cô là yêu tinh lôi kéo cậu vào chốn phàm trần
"Tặng cậu" Nó lấy trong túi ra một chiếc vòng tay. Nhìn qua thì chiếc vòng không có gì đặc biệt nhưng thật ra chiếc vòng tay này và chiếc vòng tay nó đang đeo là một cặp
"Cảm ơn cậu. Tớ sẽ mai đeo nó" Hắn mỉm cười nhìn cô ôn nhu
Nó không biết suy nghĩ gì, nhìn cậu thật lâu rồi mới chạy thật nhanh lại hôn một cái thật kêu vào má của cậu. Nụ hôn lướt qua rất nhưng cũng đủ làm tim hai người đập loạn lên
Mặt nó đỏ bừng lên vì hành động này của nó. Nó thế mà chủ động hôn cậu rồi
"Món quà này tớ rất thích" Dù nụ hôn lướt qua nhưng cũng đủ làm hắn cảm thấy vui sướng trong lòng. Đây có lẽ là sinh nhật đáng nhé nhất của hắn trong mười mấy năm qua