Thời Gian Bên Em Đều Tuyệt Vời
Chương 108: Anh đã đỡ hơn chút nào chưa?
- Tiểu tỷ tỷ, dẫn em theo với!!
Thời Dao vừa nói chuyện với [111111], vừa mời [Bắc Trà] vào phòng:
- Em có một người bạn muốn tham gia.
- - -
Ký túc xá phòng 501
Lâm Gia Ca ngồi quấn một cái mền dày, hai lỗ mũi nhét hai miếng khăn giấy, trên trán còn dán miếng hạ sốt, anh cho rằng [Dao Hề thích ăn Ice Cream] có bạn thật ngoài đời của cô muốn chơi cùng nên không để ý lắm, liền bắt đầu game.
Sau khi vào game, bên tai anh lại nghe tiếng của một nam sinh, là bạn mới mà [Dao Hề thích ăn Ice Cream] vừa mới kéo vào phòng hỏi:
- Tiểu tỷ tỷ, ăn cơm xong rồi hả?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Ừ, ăn xong rồi.
[Bắc Trà]: Ăn gì vậy?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Lẩu.
Hai người nói chuyện liên thu bất tuyệt, cậu một tiếng tôi một tiếng, Lâm Gia Ca nhíu mày, ngón tay gõ gõ mấy chữ:
- Vị này là...?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Chiều nay chơi game em vừa mới quen một người bạn mới.
Lâm Gia Ca không nói nữa, nhưng lại có một kiểu khó chịu không nói nên lời. Loại khó chịu này giống y như hôm qua ở phòng bệnh của ông, khi biết cô đang nhắn tin với một nam sinh khác y như đúc.
Thật kỳ lạ, Tiểu Khủng Long và Bánh Bao Mềm sao lại mang lại cho anh những cảm giác giống nhau như vậy?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream] lại nói:
[Bắc Trà] cũng lợi hại lắm, chiều nay đi với cậu ấy em thắng được 2 trận liên tiếp đó.
A... từ trước đến nay tôi đưa bạn đi chơi game, thắng hơn hai mươi trận còn tính là ít, sao không thấy bạn khen tôi lợi hại?
Lâm Gia Ca liền không muốn nói chuyện nữa.
Game bắt đầu, [Bắc Trà] và [Dao Hề thích ăn Ice Cream] cũng tán gẫu không ngừng.
[Bắc Trà] giết được một người:
- Tiểu tỷ tỷ, đệ có lợi hại không?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Lợi hại!
Lợi hại cái đầu cậu, nhảy đến nơi hoang vu không người, giết được một người có gì đáng để khoe?
Lâm Gia Ca làm bộ như không nghe bọn họ nói chuyện.
[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, ở đây có có balo cấp ba, tỷ mau đến lấy đi!
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Đến ngay!
[Bắc Trà]: Đệ có giỏi không?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Giỏi!
Ha ha ha, khá lắm! Không ngờ Tiểu Khủng Long không chỉ là người mập mạp, mà lại còn là người có mắt như mù nữa!
Lâm Gia Ca nhìn trên đường, thấy gần đó có một chiếc xe, anh liền bắt đầu leo lên xe, nhấn còi, nhắc hai người chạy nhanh chân khỏi vùng có khí độc.
[Bắc Trà] lên xe trước, [Dao Hề thích ăn Ice Cream] lên sau, hai người họ ngồi cùng nhau ở ghế sau.
Thế quái nào? anh trở thành tài xế của hai người bọn họ hồi nào vậy?
Lâm Gia Ca nhấn mạnh chân ga, đi ra ngoài.
[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, chờ đi, đệ sẽ cho tỷ lãnh thưởng nữa.
Lâm Gia Ca khịt khịt mũi,xem thường cười khinh bỉ trong lòng: chỉ có những món nghề đánh người như vậy mà muốn thắng trò này?
Thời Dao vừa nói chuyện với [111111], vừa mời [Bắc Trà] vào phòng:
- Em có một người bạn muốn tham gia.
- - -
Ký túc xá phòng 501
Lâm Gia Ca ngồi quấn một cái mền dày, hai lỗ mũi nhét hai miếng khăn giấy, trên trán còn dán miếng hạ sốt, anh cho rằng [Dao Hề thích ăn Ice Cream] có bạn thật ngoài đời của cô muốn chơi cùng nên không để ý lắm, liền bắt đầu game.
Sau khi vào game, bên tai anh lại nghe tiếng của một nam sinh, là bạn mới mà [Dao Hề thích ăn Ice Cream] vừa mới kéo vào phòng hỏi:
- Tiểu tỷ tỷ, ăn cơm xong rồi hả?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Ừ, ăn xong rồi.
[Bắc Trà]: Ăn gì vậy?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Lẩu.
Hai người nói chuyện liên thu bất tuyệt, cậu một tiếng tôi một tiếng, Lâm Gia Ca nhíu mày, ngón tay gõ gõ mấy chữ:
- Vị này là...?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Chiều nay chơi game em vừa mới quen một người bạn mới.
Lâm Gia Ca không nói nữa, nhưng lại có một kiểu khó chịu không nói nên lời. Loại khó chịu này giống y như hôm qua ở phòng bệnh của ông, khi biết cô đang nhắn tin với một nam sinh khác y như đúc.
Thật kỳ lạ, Tiểu Khủng Long và Bánh Bao Mềm sao lại mang lại cho anh những cảm giác giống nhau như vậy?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream] lại nói:
[Bắc Trà] cũng lợi hại lắm, chiều nay đi với cậu ấy em thắng được 2 trận liên tiếp đó.
A... từ trước đến nay tôi đưa bạn đi chơi game, thắng hơn hai mươi trận còn tính là ít, sao không thấy bạn khen tôi lợi hại?
Lâm Gia Ca liền không muốn nói chuyện nữa.
Game bắt đầu, [Bắc Trà] và [Dao Hề thích ăn Ice Cream] cũng tán gẫu không ngừng.
[Bắc Trà] giết được một người:
- Tiểu tỷ tỷ, đệ có lợi hại không?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Lợi hại!
Lợi hại cái đầu cậu, nhảy đến nơi hoang vu không người, giết được một người có gì đáng để khoe?
Lâm Gia Ca làm bộ như không nghe bọn họ nói chuyện.
[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, ở đây có có balo cấp ba, tỷ mau đến lấy đi!
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Đến ngay!
[Bắc Trà]: Đệ có giỏi không?
[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Giỏi!
Ha ha ha, khá lắm! Không ngờ Tiểu Khủng Long không chỉ là người mập mạp, mà lại còn là người có mắt như mù nữa!
Lâm Gia Ca nhìn trên đường, thấy gần đó có một chiếc xe, anh liền bắt đầu leo lên xe, nhấn còi, nhắc hai người chạy nhanh chân khỏi vùng có khí độc.
[Bắc Trà] lên xe trước, [Dao Hề thích ăn Ice Cream] lên sau, hai người họ ngồi cùng nhau ở ghế sau.
Thế quái nào? anh trở thành tài xế của hai người bọn họ hồi nào vậy?
Lâm Gia Ca nhấn mạnh chân ga, đi ra ngoài.
[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, chờ đi, đệ sẽ cho tỷ lãnh thưởng nữa.
Lâm Gia Ca khịt khịt mũi,xem thường cười khinh bỉ trong lòng: chỉ có những món nghề đánh người như vậy mà muốn thắng trò này?
Tác giả :
Diệp Phi Dạ