Thời Đại Mới, Địa Phủ Mới!
Chương 13
Hôm nay, Dụ Tranh Độ đang viết mã code thì bị tin nhắn của Thương Khuyết quấy rầy.
Sếp nghèo của tui: [Tôi nhớ có một cách kiếm tiền mà thuật sĩ dân gian hay dùng trước đây.]
Dụ Tranh Độ: [?]
Sếp nghèo của tui: [Nhưng cách làm này chỉ có người sống mới có thể sử dụng, để xem cậu có nguyện ý vì tiền tài mà hiến thân hay không.]
Dụ Tranh Độ vừa đọc xong thì sinh lòng cảnh giác. Sau khi Thương Khuyết bị ép không được nạp tiền thì lại bị treo lên đánh ở trong game. Tuy hắn rất buồn bực nhưng lại đem hơn nửa tinh lực chuyển tới đại nghiệp làm giàu nhưng cách kiếm tiền giữa hai giới âm dương lại khác biệt với nhau khiến hắn vắt óc suy nghĩ mãi.
Dụ Tranh Độ: [Cách gì?]
Sếp nghèo của tui: [Cậu đã nghe tới ngũ quỷ vận tài thuật chưa?]
Dụ Tranh Độ đương nhiên chưa từng nghe nói, nhưng tính cậu cẩn thận nên lên mạng tìm thử.
Ngũ quỷ vận tài thuật chính là lợi dụng pháp luật điều động ngũ quỷ đến để chuyển tài vận của người khác đến cho mình. Cách này cũng gọi là thuật ngũ quỷ nghịch âm, bản chất là mượn sức của quỷ để đổi mệnh nên rất dễ bị phản phệ.
Dụ Tranh Độ: [...Đây là tà thuật mà!]
Sếp nghèo của tui: [Đúng, nhưng không phải dương gian các cậu thường nói cầu giàu sang trong hiểm nghèo sao?]
Sếp nghèo của tui: [Hơn nữa phương pháp của tôi rất chính tông, độ nguy hiểm so với thuật sĩ dân gian nhỏ hơn rất nhiều.]
Dụ Tranh Độ nhìn câu anh sếp trả lời mà trong lòng lại có cảm giác đang nhìn thấy quảng cáo đa cấp: Sản phẩm của chúng tôi là tân tiến nhất! Không nguy hiểm! Không tác dụng phụ!
Dụ Tranh Độ suy nghĩ một chút rồi trả lời: [Cũng được đấy, tôi cũng vừa mới nghĩ một mánh khóe nhỏ thích hợp với công ty chúng ta, không có nguy hiểm.]
Sếp nghèo của tui: [Mánh gì?]
Dụ Tranh Độ: [Ngũ quỷ vận tài quá tà môn, không thích hợp nhưng anh có thể cải tiến một chút thành ngũ quỷ bốc gạch đi rồi anh tranh thủ trở thành chủ thầu luôn.]
Sếp nghèo của tui: [...]
Một lát sau, Thương Khuyết đi ra ngoài rồi kéo ghế ngồi cạnh Dụ Tranh Độ, hắn ngồi vắt chéo chân, một tay nâng cằm phối hợp với ngũ quan tuấn mỹ tản ra khí chất khiến người không dời mắt được.
Dụ Tranh Độ tập trung tinh thần nhìn màn hình máy tính, tay không ngừng múa trên bàn phím không thèm nhìn hắn cái nào.
Nửa ngày, Thương Khuyết mới thở dài một tiếng: "Lẽ nào cậu thật sự muốn để quỷ đi bốc gạch?"
Dụ Tranh Độ không thể làm gì khác hơn là quay đầu nhìn hắn một chút, không thể không nói ngoại hình của anh sếp rất tinh anh, quần áo cũng là dạng có tiền, hoàn toàn không có bộ dạng là người bệnh viêm màng túi, cậu không nhịn được mà chế nhạo: "Yên tâm, anh nhất định sẽ trở thành nam thần công trường."
Thương Khuyết: "..."
Dụ Tranh Độ còn muốn trêu chọc hắn nữa nhưng có tin nhắn Wechat, là Lý Điềm Điềm đã lâu không liên lạc từ vụ cục đá.
Lý Điềm Điềm: [Anh Dụ, công ty của anh còn nam châm đổi vận nữa không?]
Lý Điềm Điềm: [Tôi muốn mua cho bạn tôi một cái.]
Lý Điềm Điềm: [Vừa hay cô ấy cũng ở gần đây. Nếu có thì bây giờ chúng tôi sẽ qua cho cậu lấy đồ luôn.]
Dụ Tranh Độ ngạc nhiên một hồi, cậu nhìn anh sếp một cái, không tin nổi nói: "Thứ này mà cũng có khách hàng quen? Chẳng trách thị trường bán ngọc lại thịnh như vậy..."
Thương Khuyết cũng nghĩ một chút rồi nói: "Để hai cô ấy tới lấy hàng đi."
Dụ Tranh Độ: "..."
Xem ra sếp quả thật không muốn đi bốc gạch mà.
Công ty tuy nghèo nhưng Dụ Tranh Độ không đến nỗi thật sự định làm thương nhân gian dối, cậu có hỏi Lý Điềm Điềm vài chuyện mới biết ngọn nguồn sự việc.
Thì ra từ lần trước sau khi Lý Điềm Điềm nhận được cục đá kia thì mới đầu còn không vui, nghĩ Dụ Tranh Độ lừa mình, còn âm thầm nói xấu sau lưng với bạn thân nữa. Không ngờ tới mấy ngày sau vận may bắt đầu tốt hơn, không chỉ vai không còn đau nhức mà trạng thái tinh thần cũng tốt hơn nhiều.
Bởi vì thời gian thật sự trùng hợp, Lý Điềm Điềm lại là cô gái tin cung hoàng đạo nên tự nhiên hoài nghi thật sự là công lao của tảng đá kia, sau đó cô luôn mang theo cục đá bên người, quả nhiên công việc và cuộc sống trở nên thuận lợi hơn nhiều, mấy ngày trước còn được tăng lương.
Lý Điềm Điềm xem cục đá kia như bảo bối, cô còn chia sẻ với hội chị em bạn dì của mình nữa nhưng bề ngoài của cục đá kia quá xấu rồi, tuy cô nói công dụng của nó rất thần kỳ nhưng bạn bè cô không được thấy tận mắt, lại thêm các cô thích các loại đá bằng thủy tinh hay ngọc hơn.
Lần này là người bạn thân của Lý Điềm Điềm không hiểu sao lại liên tục dính chuyện xui xẻo, tinh thần cũng không được tốt, khá giống với tình trạng hồi trước của Lý Điềm Điềm nên cô tận lực đề cử công ty của Dụ Tranh Độ với cô bạn thân. Nhưng cô ấy không tin tưởng chuyện này nên vẫn luôn không để ý, trùng hợp hôm nay cô ấy có chuyện ở gần công ty Lý Điềm Điềm nên tiện thể mời Lý Điềm Điềm cùng ăn cơm, sau đó Lý Điềm Điềm nhân cơ hội dẫn cô theo tới đây.
Dụ Tranh Độ sau khi biết rõ nguyên nhân lại không biết cách phải xử lý thế nào, phải biết lý do Lý Điềm Điềm bị dính nhọ là do quỷ quấn thân, sau đó con quỷ đó bị bắt đi nên tất nhiên cô ấy sẽ không gặp chuyện gì nữa rồi, không hề liên quan tới cục đá kia, mà cũng không có khả năng cô bạn thân kia cũng trùng hợp bị quỷ quấn thân chứ, nếu vậy thì mật độ quỷ cũng lớn quá rồi.
Thương Khuyết lại không hề lo lắng, ung dung nói: "Người sẽ không vô cớ đen đủi, dù không phải là quỷ quấn thân thì hơn nửa cũng là đụng phải cái gì đó. Chuyện này chúng ta đều có thể giải quyết."
Dụ Tranh Độ liếc mắt nhìn anh sếp thấy sếp mỉm cười: "Đương nhiên, phải trả phí."
Lý Điềm Điềm và bạn thân cô tới rất nhanh, Dụ Tranh Độ và Thương Khuyết cùng tiếp đón hai cô.
Phản ứng của hai cô sau khi vào công ty rất khác nhau, Lý Điềm Điềm đã quen biết trước Dụ Tranh Độ nên vừa thấy đã tới bắt chuyện, cười đùa nói: "Công ty của các anh thật thần bí, suýt nữa là tôi không tìm thấy rồi."
Dụ Tranh Độ:...Nói thẳng ra là sắp phá sản luôn rồi đó!
Bạn thân của Lý Điềm Điềm là Trần Tư Dư, thoạt nhìn gia cảnh có vẻ không tồi, toàn thân đều là hàng hiệu, sau khi vào cửa thì nhìn xung quanh đánh giá, hiển nhiên là quy mô công ty này nhỏ hơn với suy nghĩ của cô, trong mắt toát ra sự không tín nhiệm.
Dụ Tranh Độ cũng hiểu cho cô, với quy mô thế này, hoàn cảnh làm việc thế này, còn tự xưng bán nam châm đổi vận nữa, nếu đổi lại là cậu thì cậu đã sớm báo cảnh sát rồi.
Cậu nhìn ra được Trần Tư Dư không hề hứng thú với nam châm đổi vận, chỉ là bị kéo tới đây không tiện làm mất mặt bạn bè nên thờ ơ nói rằng: "Nam châm đổi vận của các anh bao nhiêu một cái? Lấy cho tôi một cái, chúng tôi còn có việc phải đi."
Tinh thần của Trần Tư Dư không phải rất tốt, mà cũng không có quỷ đi cùng, không hề giống với tình trạng của Lý Điềm Điềm.
Dụ Tranh Độ không biết tình hình của cô, chỉ nói: "Không vội, nam châm của chúng tôi không phải tùy ý bán, phải hiểu rõ tình huống nữa."
Trần Tư Dư dần mất kiên nhẫn: "Vậy anh cảm thấy tình huống của tôi là thế nào? Cứ bán cho tôi một cục đá là được rồi."
Bây giờ Lý Điềm Điềm tin tưởng có hơi mù quáng với công ty của Dụ Tranh Độ, nghe vậy thì vội vã vỗ vai bạn thân động viên nói: "Ai nha nha, cậu đừng gấp mà Tư Dư. Bên anh Dụ là dân chuyên nghiệp đó, cứ nghe anh ấy nói là không sai đâu."
Trần Tư Dư lén liếc mắt trừng Lý Điềm Điềm, không hiểu rõ tại sao một người được ăn học tới nơi tới chốn như bạn thân mình lại bị công ty quỷ quái này tẩy não tới thế.
Cô chưa bao giờ tin những thứ phản khoa học thế này, dưới cái nhìn của cô thì việc Lý Điềm Điềm sau khi cầm cục đá đã thay đổi tốt hơn đều chỉ là trùng hợp cộng thêm tác dụng tâm lý thôi.
Mà Lý Điềm Điềm trước giờ đều thích nói về các chòm sao này nọ, đụng tới chuyện này thì càng mù quáng tin tưởng. Trần Tư Dư cùng cô tới đây một mặt là vì lòng tốt của bạn thân, một mặt cũng muốn nhân cơ hội chứng minh cho bạn thân thấy công ty này làm ăn lừa dối, căn bản không hề thần kỳ như cô nói.
Dụ Tranh Độ làm bộ không thấy sự khinh thường của Trần Tư Dư, khuỷu tay đụng Thương Khuyết một cái, nói: "Sếp, anh xem tình huống của tiểu thư Trần một chút đi."
Thương Khuyết từ sau khi hai cô gái kia bước vào vẫn chưa hề mở miệng, lúc này đang dựa vào lưng ghế, một bộ tư thái cao lãnh, thấy Dụ Tranh Độ gọi hắn mới mở mắt ra, thờ ơ đáp: "Không muốn nhìn."
Dụ Tranh Độ: "...?"
Dụ Tranh Độ quay đầu nhìn hắn thấy hắn có chút không tình nguyện: "Thái độ cô ta không tốt."
Dụ Tranh Độ sửng sốt rồi chợt hiểu, Thương Khuyết không cần phải vì vài đồng tiền mà khom lưng cúi người, mà hắn lại là quỷ vương từ nhỏ đã không thấy được nỗi khốn khổ của nhân gian, tuy từ góc độ trần gian mà nói thì hắn khá là nghèo nhưng tuyệt đối không thể hạ mình.
Nghe đâu trước đây bách tính nhân gian còn cúng bái hắn nào có người dám dùng thái độ này nói chuyện với hắn.
Thương Khuyết không ăn luôn Trần Tư Dư đã là tốt lắm rồi.
Trần Tư Dư không biết mình được vinh hạnh đến thế nào, vừa nghe thấy Thương Khuyết nói là mặt cũng trầm xuống, nói: "Không muốn xem thì đừng xem. Điềm Điềm, chúng ta đi."
Lý Điềm Điềm không ngờ mọi chuyện sẽ xảy ra thế nào liền vội kéo cô: "Ai, đến cũng đến rồi, nhìn một chút không thiệt đâu mà."
Trần Tư Dư tức giận nói: "Làm sao không thiệt thòi, chỉ là tảng đá vụn mà cũng phải bỏ tiền mua."
Thương Khuyết lấy điện thoại ra bắt đầu chơi game.
Lý Điềm Điềm: "..."
Dụ Tranh Độ: "..."
Chết mợ rồi, anh sếp đình công rồi!
Lý Điềm Điềm lén lút kéo góc áo Dụ Tranh Độ: "Anh Dụ, nếu không thì anh tới giúp cũng được mà."
Dụ Tranh Độ nhìn dáng vẻ ngây thơ của Lý Điềm Điềm rất muốn nói thẳng là tôi thật sự không có biết đâu.
Cậu dừng một chút rồi đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội gọi Trần Tư Dư lại: "Tiểu thư Trần, nếu không hay là để tôi đo sức khỏe cho cô trước đi."
Trần Tư Dư thiếu chút nữa tức tới bật cười, kịch bản này không phải là chuẩn bị bán thực phẩm chức năng sao?
Cô giễu cợt nói: "Đo sức khỏe gì chứ? Huyết áp sao?"
Dụ Tranh Độ không hề tức giận, cười nói: "Là công ty chúng tôi mới phát triển một ứng dụng mới có thể phân tích tình hình sức khỏe và chỉ số vận may."
Trần Tư Dư: "..."
Lý Điềm Điềm mờ mịt nhìn cậu: "Các anh còn có loại ứng dụng này?"
Ngay cả Thương Khuyết cũng bỏ điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn cậu.
Dụ Tranh Độ không giải thích tỉ mỉ, cậu chạy về phía bàn làm việc của mình rồi lấy điện thoại mà công ty đưa cho mình rồi mở một ứng dụng, để màn hình hướng về phía Trần Tư Dư nói: "Đầu tiên cô đừng động để tôi quét một chút là được."
Lần này cả Lý Điềm Điềm cũng cảm thấy hoang đường, nghi ngờ hỏi: "Chuyện này tại sao lại giống với quét mã QR vậy?"
Dụ Tranh Độ cười nói: "Không giống đâu, ứng dụng của chúng tôi là kỹ thuật độc quyền có thể thông qua quét hình thân thể mà phân tích tình trạng thân thể, dùng để phân tích sức khỏe cùng chỉ số vận may."
Trần Tư Dư không nhịn được nữa kéo Lý Điềm Điềm đi còn nhỏ giọng mắng: "Tớ đã nói cậu công ty này là đồ lừa đảo mà cậu còn không tin, còn dùng cả ứng dụng phân tích vận may nữa chứ, cậu thấy có hợp lý không?"
Sắc mặt của Lý Điềm Điềm dần trở nên lúng túng, nhất thời không biết Dụ Tranh Độ định làm gì, lắp bắp mà nói rằng: "Anh Dụ, nếu không chúng tôi không mua nữa..."
Cô còn chưa nói xong đã nghe Dụ Tranh Độ sau khi nhìn điện thoại nói rằng: "Tình trạng cơ thể của tiểu thư Trần không được tốt lắm, phần lưng hay bị lạnh nhưng không nghiêm trọng không cần đi bệnh viện. Chỉ số vận may khá thấp, ra ngoài làm việc đều phải chú ý, nếu không sẽ dễ mắc sai lầm."
Trần Tư Dư nhìn cậu, sắc mặt đang tức giận dần dịu lại, nhưng cô không dễ dàng dao động như vậy, hoài nghi nói: "Là Điềm Điềm nói cho anh?"
Lý Điềm Điềm "a" một tiếng, ngữ khí không chắc chắn nói: "Tớ có nói cho anh ấy nhưng không có cặn kẽ như vậy."
Dụ Tranh Độ tiếp tục nói: "Tình huống của cô không nghiêm trọng, không cần đổi vận, chỉ cần nghỉ ngơi tắm nắng mấy ngày là được rồi."
Trần Tư Dư thấy cậu không nói thêm được gì, lại cảm thấy cậu chỉ là mèo mù vớ được cá rán, đang muốn tiếp tục trào phúng thì thấy anh sếp lạnh lùng nãy giờ rốt cục mở miệng: "Tình huống của cô ta không nghiêm trọng nhưng nhà cô ta lại khác."
Trong lòng Trần Tư Dư cả kinh, ngẩng đầu nhìn Thương Khuyết.
Thương Khuyết đã để điện thoại xuống, không hề nhìn lại Trần Tư Dư mà đi lấy điện thoại của Dụ Tranh Độ: "Cậu tạo ra ứng dụng này khi nào? Sao tôi không biết?"
Hắn thấy trên điện thoại có ghi là ứng dụng "đo âm khí", trên giao diện là hình ảnh của Trần Tư Dư, phần lưng của cô so với các bộ phận khác thì có màu sẫm hơn, bên cạnh là các trị số tương ứng. Phía dưới là các ô vuông biểu thị các chỉ số phân tích tình huống, cuối cùng là tổng hợp ra chỉ số may mắn.
Lúc bọn Khang Tấn bắt quỷ quấy rối Lý Điềm Điềm có nhắc tới trên người Lý Điềm Điềm có quỷ khí, do đó Dụ Tranh Độ mới biết là sau khi người tiếp xúc với âm vật thì ít nhiều gì trên người cũng lưu lại một ít âm khí. Thứ này sẽ ảnh hưởng tới tinh thần của người dẫn tới việc mất khống chế mà làm ra những việc hồ đồ, mà vận may cũng bị ảnh hưởng một thời gian.
Bởi vì cậu là người đảm nhiệm phát triển hệ thống sổ Sinh Tử lại thêm thời gian gần đây tiếp xúc không ít với thứ không thuộc về dương gian nên đã tiện tay làm một ứng dụng nhỏ.
Cậu chỉ là làm cho vui nên không nói với Thương Khuyết, không ngờ tới hôm nay sẽ dùng.
Dụ Tranh Độ nói: "Tôi chỉ mới làm thử, còn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Kết quả mới quét hình ban nãy có đúng không?"
Thương Khuyết gật đầu: "Khá chuẩn, cô ấy không có việc gì vì cô ấy chỉ là người có liên quan, người bị xui thật sự là người trong nhà cô ấy."
Trần Tư Dư thật sự bị chấn kinh rồi, chuyện người trong nhà cô chưa hề nói với Lý Điềm Điềm.
Cô cắn môi rồi ngập ngừng hỏi: "Này.. Các anh còn bán đá không?"
Thương Khuyết hờ hững nhìn cô một cái: "Giá tiền gấp đôi."
Dụ Tranh Độ: "..."
Sếp đang trả thù...
Lý Điềm Điềm: "..."
Đầu năm nay còn có chuyện công khai tăng giá trước mặt khách hàng vậy à?
Cô đang định tìm Dụ Tranh Độ nói giúp một tiếng thì nghe Trần Tư Dư nhỏ giọng đáp: "Tôi mua."
...
Tác giả có lời muốn nói:
Sếp nghèo của tui: Tăng giá!
Sếp nghèo của tui: [Tôi nhớ có một cách kiếm tiền mà thuật sĩ dân gian hay dùng trước đây.]
Dụ Tranh Độ: [?]
Sếp nghèo của tui: [Nhưng cách làm này chỉ có người sống mới có thể sử dụng, để xem cậu có nguyện ý vì tiền tài mà hiến thân hay không.]
Dụ Tranh Độ vừa đọc xong thì sinh lòng cảnh giác. Sau khi Thương Khuyết bị ép không được nạp tiền thì lại bị treo lên đánh ở trong game. Tuy hắn rất buồn bực nhưng lại đem hơn nửa tinh lực chuyển tới đại nghiệp làm giàu nhưng cách kiếm tiền giữa hai giới âm dương lại khác biệt với nhau khiến hắn vắt óc suy nghĩ mãi.
Dụ Tranh Độ: [Cách gì?]
Sếp nghèo của tui: [Cậu đã nghe tới ngũ quỷ vận tài thuật chưa?]
Dụ Tranh Độ đương nhiên chưa từng nghe nói, nhưng tính cậu cẩn thận nên lên mạng tìm thử.
Ngũ quỷ vận tài thuật chính là lợi dụng pháp luật điều động ngũ quỷ đến để chuyển tài vận của người khác đến cho mình. Cách này cũng gọi là thuật ngũ quỷ nghịch âm, bản chất là mượn sức của quỷ để đổi mệnh nên rất dễ bị phản phệ.
Dụ Tranh Độ: [...Đây là tà thuật mà!]
Sếp nghèo của tui: [Đúng, nhưng không phải dương gian các cậu thường nói cầu giàu sang trong hiểm nghèo sao?]
Sếp nghèo của tui: [Hơn nữa phương pháp của tôi rất chính tông, độ nguy hiểm so với thuật sĩ dân gian nhỏ hơn rất nhiều.]
Dụ Tranh Độ nhìn câu anh sếp trả lời mà trong lòng lại có cảm giác đang nhìn thấy quảng cáo đa cấp: Sản phẩm của chúng tôi là tân tiến nhất! Không nguy hiểm! Không tác dụng phụ!
Dụ Tranh Độ suy nghĩ một chút rồi trả lời: [Cũng được đấy, tôi cũng vừa mới nghĩ một mánh khóe nhỏ thích hợp với công ty chúng ta, không có nguy hiểm.]
Sếp nghèo của tui: [Mánh gì?]
Dụ Tranh Độ: [Ngũ quỷ vận tài quá tà môn, không thích hợp nhưng anh có thể cải tiến một chút thành ngũ quỷ bốc gạch đi rồi anh tranh thủ trở thành chủ thầu luôn.]
Sếp nghèo của tui: [...]
Một lát sau, Thương Khuyết đi ra ngoài rồi kéo ghế ngồi cạnh Dụ Tranh Độ, hắn ngồi vắt chéo chân, một tay nâng cằm phối hợp với ngũ quan tuấn mỹ tản ra khí chất khiến người không dời mắt được.
Dụ Tranh Độ tập trung tinh thần nhìn màn hình máy tính, tay không ngừng múa trên bàn phím không thèm nhìn hắn cái nào.
Nửa ngày, Thương Khuyết mới thở dài một tiếng: "Lẽ nào cậu thật sự muốn để quỷ đi bốc gạch?"
Dụ Tranh Độ không thể làm gì khác hơn là quay đầu nhìn hắn một chút, không thể không nói ngoại hình của anh sếp rất tinh anh, quần áo cũng là dạng có tiền, hoàn toàn không có bộ dạng là người bệnh viêm màng túi, cậu không nhịn được mà chế nhạo: "Yên tâm, anh nhất định sẽ trở thành nam thần công trường."
Thương Khuyết: "..."
Dụ Tranh Độ còn muốn trêu chọc hắn nữa nhưng có tin nhắn Wechat, là Lý Điềm Điềm đã lâu không liên lạc từ vụ cục đá.
Lý Điềm Điềm: [Anh Dụ, công ty của anh còn nam châm đổi vận nữa không?]
Lý Điềm Điềm: [Tôi muốn mua cho bạn tôi một cái.]
Lý Điềm Điềm: [Vừa hay cô ấy cũng ở gần đây. Nếu có thì bây giờ chúng tôi sẽ qua cho cậu lấy đồ luôn.]
Dụ Tranh Độ ngạc nhiên một hồi, cậu nhìn anh sếp một cái, không tin nổi nói: "Thứ này mà cũng có khách hàng quen? Chẳng trách thị trường bán ngọc lại thịnh như vậy..."
Thương Khuyết cũng nghĩ một chút rồi nói: "Để hai cô ấy tới lấy hàng đi."
Dụ Tranh Độ: "..."
Xem ra sếp quả thật không muốn đi bốc gạch mà.
Công ty tuy nghèo nhưng Dụ Tranh Độ không đến nỗi thật sự định làm thương nhân gian dối, cậu có hỏi Lý Điềm Điềm vài chuyện mới biết ngọn nguồn sự việc.
Thì ra từ lần trước sau khi Lý Điềm Điềm nhận được cục đá kia thì mới đầu còn không vui, nghĩ Dụ Tranh Độ lừa mình, còn âm thầm nói xấu sau lưng với bạn thân nữa. Không ngờ tới mấy ngày sau vận may bắt đầu tốt hơn, không chỉ vai không còn đau nhức mà trạng thái tinh thần cũng tốt hơn nhiều.
Bởi vì thời gian thật sự trùng hợp, Lý Điềm Điềm lại là cô gái tin cung hoàng đạo nên tự nhiên hoài nghi thật sự là công lao của tảng đá kia, sau đó cô luôn mang theo cục đá bên người, quả nhiên công việc và cuộc sống trở nên thuận lợi hơn nhiều, mấy ngày trước còn được tăng lương.
Lý Điềm Điềm xem cục đá kia như bảo bối, cô còn chia sẻ với hội chị em bạn dì của mình nữa nhưng bề ngoài của cục đá kia quá xấu rồi, tuy cô nói công dụng của nó rất thần kỳ nhưng bạn bè cô không được thấy tận mắt, lại thêm các cô thích các loại đá bằng thủy tinh hay ngọc hơn.
Lần này là người bạn thân của Lý Điềm Điềm không hiểu sao lại liên tục dính chuyện xui xẻo, tinh thần cũng không được tốt, khá giống với tình trạng hồi trước của Lý Điềm Điềm nên cô tận lực đề cử công ty của Dụ Tranh Độ với cô bạn thân. Nhưng cô ấy không tin tưởng chuyện này nên vẫn luôn không để ý, trùng hợp hôm nay cô ấy có chuyện ở gần công ty Lý Điềm Điềm nên tiện thể mời Lý Điềm Điềm cùng ăn cơm, sau đó Lý Điềm Điềm nhân cơ hội dẫn cô theo tới đây.
Dụ Tranh Độ sau khi biết rõ nguyên nhân lại không biết cách phải xử lý thế nào, phải biết lý do Lý Điềm Điềm bị dính nhọ là do quỷ quấn thân, sau đó con quỷ đó bị bắt đi nên tất nhiên cô ấy sẽ không gặp chuyện gì nữa rồi, không hề liên quan tới cục đá kia, mà cũng không có khả năng cô bạn thân kia cũng trùng hợp bị quỷ quấn thân chứ, nếu vậy thì mật độ quỷ cũng lớn quá rồi.
Thương Khuyết lại không hề lo lắng, ung dung nói: "Người sẽ không vô cớ đen đủi, dù không phải là quỷ quấn thân thì hơn nửa cũng là đụng phải cái gì đó. Chuyện này chúng ta đều có thể giải quyết."
Dụ Tranh Độ liếc mắt nhìn anh sếp thấy sếp mỉm cười: "Đương nhiên, phải trả phí."
Lý Điềm Điềm và bạn thân cô tới rất nhanh, Dụ Tranh Độ và Thương Khuyết cùng tiếp đón hai cô.
Phản ứng của hai cô sau khi vào công ty rất khác nhau, Lý Điềm Điềm đã quen biết trước Dụ Tranh Độ nên vừa thấy đã tới bắt chuyện, cười đùa nói: "Công ty của các anh thật thần bí, suýt nữa là tôi không tìm thấy rồi."
Dụ Tranh Độ:...Nói thẳng ra là sắp phá sản luôn rồi đó!
Bạn thân của Lý Điềm Điềm là Trần Tư Dư, thoạt nhìn gia cảnh có vẻ không tồi, toàn thân đều là hàng hiệu, sau khi vào cửa thì nhìn xung quanh đánh giá, hiển nhiên là quy mô công ty này nhỏ hơn với suy nghĩ của cô, trong mắt toát ra sự không tín nhiệm.
Dụ Tranh Độ cũng hiểu cho cô, với quy mô thế này, hoàn cảnh làm việc thế này, còn tự xưng bán nam châm đổi vận nữa, nếu đổi lại là cậu thì cậu đã sớm báo cảnh sát rồi.
Cậu nhìn ra được Trần Tư Dư không hề hứng thú với nam châm đổi vận, chỉ là bị kéo tới đây không tiện làm mất mặt bạn bè nên thờ ơ nói rằng: "Nam châm đổi vận của các anh bao nhiêu một cái? Lấy cho tôi một cái, chúng tôi còn có việc phải đi."
Tinh thần của Trần Tư Dư không phải rất tốt, mà cũng không có quỷ đi cùng, không hề giống với tình trạng của Lý Điềm Điềm.
Dụ Tranh Độ không biết tình hình của cô, chỉ nói: "Không vội, nam châm của chúng tôi không phải tùy ý bán, phải hiểu rõ tình huống nữa."
Trần Tư Dư dần mất kiên nhẫn: "Vậy anh cảm thấy tình huống của tôi là thế nào? Cứ bán cho tôi một cục đá là được rồi."
Bây giờ Lý Điềm Điềm tin tưởng có hơi mù quáng với công ty của Dụ Tranh Độ, nghe vậy thì vội vã vỗ vai bạn thân động viên nói: "Ai nha nha, cậu đừng gấp mà Tư Dư. Bên anh Dụ là dân chuyên nghiệp đó, cứ nghe anh ấy nói là không sai đâu."
Trần Tư Dư lén liếc mắt trừng Lý Điềm Điềm, không hiểu rõ tại sao một người được ăn học tới nơi tới chốn như bạn thân mình lại bị công ty quỷ quái này tẩy não tới thế.
Cô chưa bao giờ tin những thứ phản khoa học thế này, dưới cái nhìn của cô thì việc Lý Điềm Điềm sau khi cầm cục đá đã thay đổi tốt hơn đều chỉ là trùng hợp cộng thêm tác dụng tâm lý thôi.
Mà Lý Điềm Điềm trước giờ đều thích nói về các chòm sao này nọ, đụng tới chuyện này thì càng mù quáng tin tưởng. Trần Tư Dư cùng cô tới đây một mặt là vì lòng tốt của bạn thân, một mặt cũng muốn nhân cơ hội chứng minh cho bạn thân thấy công ty này làm ăn lừa dối, căn bản không hề thần kỳ như cô nói.
Dụ Tranh Độ làm bộ không thấy sự khinh thường của Trần Tư Dư, khuỷu tay đụng Thương Khuyết một cái, nói: "Sếp, anh xem tình huống của tiểu thư Trần một chút đi."
Thương Khuyết từ sau khi hai cô gái kia bước vào vẫn chưa hề mở miệng, lúc này đang dựa vào lưng ghế, một bộ tư thái cao lãnh, thấy Dụ Tranh Độ gọi hắn mới mở mắt ra, thờ ơ đáp: "Không muốn nhìn."
Dụ Tranh Độ: "...?"
Dụ Tranh Độ quay đầu nhìn hắn thấy hắn có chút không tình nguyện: "Thái độ cô ta không tốt."
Dụ Tranh Độ sửng sốt rồi chợt hiểu, Thương Khuyết không cần phải vì vài đồng tiền mà khom lưng cúi người, mà hắn lại là quỷ vương từ nhỏ đã không thấy được nỗi khốn khổ của nhân gian, tuy từ góc độ trần gian mà nói thì hắn khá là nghèo nhưng tuyệt đối không thể hạ mình.
Nghe đâu trước đây bách tính nhân gian còn cúng bái hắn nào có người dám dùng thái độ này nói chuyện với hắn.
Thương Khuyết không ăn luôn Trần Tư Dư đã là tốt lắm rồi.
Trần Tư Dư không biết mình được vinh hạnh đến thế nào, vừa nghe thấy Thương Khuyết nói là mặt cũng trầm xuống, nói: "Không muốn xem thì đừng xem. Điềm Điềm, chúng ta đi."
Lý Điềm Điềm không ngờ mọi chuyện sẽ xảy ra thế nào liền vội kéo cô: "Ai, đến cũng đến rồi, nhìn một chút không thiệt đâu mà."
Trần Tư Dư tức giận nói: "Làm sao không thiệt thòi, chỉ là tảng đá vụn mà cũng phải bỏ tiền mua."
Thương Khuyết lấy điện thoại ra bắt đầu chơi game.
Lý Điềm Điềm: "..."
Dụ Tranh Độ: "..."
Chết mợ rồi, anh sếp đình công rồi!
Lý Điềm Điềm lén lút kéo góc áo Dụ Tranh Độ: "Anh Dụ, nếu không thì anh tới giúp cũng được mà."
Dụ Tranh Độ nhìn dáng vẻ ngây thơ của Lý Điềm Điềm rất muốn nói thẳng là tôi thật sự không có biết đâu.
Cậu dừng một chút rồi đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội gọi Trần Tư Dư lại: "Tiểu thư Trần, nếu không hay là để tôi đo sức khỏe cho cô trước đi."
Trần Tư Dư thiếu chút nữa tức tới bật cười, kịch bản này không phải là chuẩn bị bán thực phẩm chức năng sao?
Cô giễu cợt nói: "Đo sức khỏe gì chứ? Huyết áp sao?"
Dụ Tranh Độ không hề tức giận, cười nói: "Là công ty chúng tôi mới phát triển một ứng dụng mới có thể phân tích tình hình sức khỏe và chỉ số vận may."
Trần Tư Dư: "..."
Lý Điềm Điềm mờ mịt nhìn cậu: "Các anh còn có loại ứng dụng này?"
Ngay cả Thương Khuyết cũng bỏ điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn cậu.
Dụ Tranh Độ không giải thích tỉ mỉ, cậu chạy về phía bàn làm việc của mình rồi lấy điện thoại mà công ty đưa cho mình rồi mở một ứng dụng, để màn hình hướng về phía Trần Tư Dư nói: "Đầu tiên cô đừng động để tôi quét một chút là được."
Lần này cả Lý Điềm Điềm cũng cảm thấy hoang đường, nghi ngờ hỏi: "Chuyện này tại sao lại giống với quét mã QR vậy?"
Dụ Tranh Độ cười nói: "Không giống đâu, ứng dụng của chúng tôi là kỹ thuật độc quyền có thể thông qua quét hình thân thể mà phân tích tình trạng thân thể, dùng để phân tích sức khỏe cùng chỉ số vận may."
Trần Tư Dư không nhịn được nữa kéo Lý Điềm Điềm đi còn nhỏ giọng mắng: "Tớ đã nói cậu công ty này là đồ lừa đảo mà cậu còn không tin, còn dùng cả ứng dụng phân tích vận may nữa chứ, cậu thấy có hợp lý không?"
Sắc mặt của Lý Điềm Điềm dần trở nên lúng túng, nhất thời không biết Dụ Tranh Độ định làm gì, lắp bắp mà nói rằng: "Anh Dụ, nếu không chúng tôi không mua nữa..."
Cô còn chưa nói xong đã nghe Dụ Tranh Độ sau khi nhìn điện thoại nói rằng: "Tình trạng cơ thể của tiểu thư Trần không được tốt lắm, phần lưng hay bị lạnh nhưng không nghiêm trọng không cần đi bệnh viện. Chỉ số vận may khá thấp, ra ngoài làm việc đều phải chú ý, nếu không sẽ dễ mắc sai lầm."
Trần Tư Dư nhìn cậu, sắc mặt đang tức giận dần dịu lại, nhưng cô không dễ dàng dao động như vậy, hoài nghi nói: "Là Điềm Điềm nói cho anh?"
Lý Điềm Điềm "a" một tiếng, ngữ khí không chắc chắn nói: "Tớ có nói cho anh ấy nhưng không có cặn kẽ như vậy."
Dụ Tranh Độ tiếp tục nói: "Tình huống của cô không nghiêm trọng, không cần đổi vận, chỉ cần nghỉ ngơi tắm nắng mấy ngày là được rồi."
Trần Tư Dư thấy cậu không nói thêm được gì, lại cảm thấy cậu chỉ là mèo mù vớ được cá rán, đang muốn tiếp tục trào phúng thì thấy anh sếp lạnh lùng nãy giờ rốt cục mở miệng: "Tình huống của cô ta không nghiêm trọng nhưng nhà cô ta lại khác."
Trong lòng Trần Tư Dư cả kinh, ngẩng đầu nhìn Thương Khuyết.
Thương Khuyết đã để điện thoại xuống, không hề nhìn lại Trần Tư Dư mà đi lấy điện thoại của Dụ Tranh Độ: "Cậu tạo ra ứng dụng này khi nào? Sao tôi không biết?"
Hắn thấy trên điện thoại có ghi là ứng dụng "đo âm khí", trên giao diện là hình ảnh của Trần Tư Dư, phần lưng của cô so với các bộ phận khác thì có màu sẫm hơn, bên cạnh là các trị số tương ứng. Phía dưới là các ô vuông biểu thị các chỉ số phân tích tình huống, cuối cùng là tổng hợp ra chỉ số may mắn.
Lúc bọn Khang Tấn bắt quỷ quấy rối Lý Điềm Điềm có nhắc tới trên người Lý Điềm Điềm có quỷ khí, do đó Dụ Tranh Độ mới biết là sau khi người tiếp xúc với âm vật thì ít nhiều gì trên người cũng lưu lại một ít âm khí. Thứ này sẽ ảnh hưởng tới tinh thần của người dẫn tới việc mất khống chế mà làm ra những việc hồ đồ, mà vận may cũng bị ảnh hưởng một thời gian.
Bởi vì cậu là người đảm nhiệm phát triển hệ thống sổ Sinh Tử lại thêm thời gian gần đây tiếp xúc không ít với thứ không thuộc về dương gian nên đã tiện tay làm một ứng dụng nhỏ.
Cậu chỉ là làm cho vui nên không nói với Thương Khuyết, không ngờ tới hôm nay sẽ dùng.
Dụ Tranh Độ nói: "Tôi chỉ mới làm thử, còn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Kết quả mới quét hình ban nãy có đúng không?"
Thương Khuyết gật đầu: "Khá chuẩn, cô ấy không có việc gì vì cô ấy chỉ là người có liên quan, người bị xui thật sự là người trong nhà cô ấy."
Trần Tư Dư thật sự bị chấn kinh rồi, chuyện người trong nhà cô chưa hề nói với Lý Điềm Điềm.
Cô cắn môi rồi ngập ngừng hỏi: "Này.. Các anh còn bán đá không?"
Thương Khuyết hờ hững nhìn cô một cái: "Giá tiền gấp đôi."
Dụ Tranh Độ: "..."
Sếp đang trả thù...
Lý Điềm Điềm: "..."
Đầu năm nay còn có chuyện công khai tăng giá trước mặt khách hàng vậy à?
Cô đang định tìm Dụ Tranh Độ nói giúp một tiếng thì nghe Trần Tư Dư nhỏ giọng đáp: "Tôi mua."
...
Tác giả có lời muốn nói:
Sếp nghèo của tui: Tăng giá!
Tác giả :
Lâm Tri Lạc