Thời Đại Mới Biến Động
Chương 23 Yamakawa Fuyu
Đương nhiên, mặc dù bị thu hút bởi cái kết tinh năng lượng đặc thù đó, Andrew cũng không có mất đi năng lực tư duy hay khả năng nhận thức xung quanh.
Trái lại, tựa như đầu óc anh trở nên minh mẫn hơn nhờ tác dụng của sự hưng phấn nhất thời này.
"Do cảm giác hệ thần kinh? Không, cái tín hiệu này là từ tế bào chứ?" Andrew thầm nghĩ, với khả năng gia tốc tư duy gấp tám lần bình thường, anh nhanh chóng phát hiện ra nguồn gốc của cái cảm giác này.
"Tế bào yêu cầu nó nên mới giải phóng hóa chất gây kích thích, dẫn tới khoái cảm thần kinh sao? Cảm giác giống ma túy - nhưng mà nhẹ nhàng hơn"
Khoái cảm đến đột ngột không có nghĩa là anh sẽ ngừng chú ý tới môi trường xung quanh - người sống được lâu như vậy ở công việc nguy hiểm như anh đều biết rằng cảnh giác là quan trọng nhất.
Trong căn phòng thí nghiệm công nghệ cao, hiện tại chỉ có hai người, với cách ăn mặc trái ngược hoàn toàn nhau.
Andrew trong bộ giáp quân sự màu đen và người phụ nữ trẻ trung mặc chiếc áo thí nghiệm màu trắng đang ngồi trước chiếc máy tính giám sát khoang cách ly, nơi đặt tinh thạch là nguồn gốc của loạt năng lượng kia.
Mà, nói gì thì nói, cái cô trợ lý này cũng có lý lịch rất là hoành tráng - nếu đây mà là một bộ anime thì cô ta thừa sức trở thành nhân vật nữ chính.
Thông minh, điềm đạm, sắc sảo cùng mang nét trẻ trung, một người rơi vào khuôn mẫu "nhà khoa học nữ Kuudere" một cách dễ dàng.
Trở lại nghiêm túc, Yamakawa Fuyu là một du học sinh người Nhật Bản tốt nghiệp MIT, lấy bằng PhD Vật Lý và có truyền thống gia đình làm vu nữ gác đền Shinto.
Nếu anh nhớ không nhầm thì là do thất bại trong việc tranh chấp vị trí thừa kế ngôi đền của gia đình khiến cô ta bỏ nhà đi du học.
Cũng khá là ngạc nhiên khi mà cô ta lại vào một đại học tập trung vào nghiên cứu khoa học kỹ thuật như MIT vậy, nhưng mẹ nuôi anh từng nói đó là do cô ta cảm thấy mình cần chứng tỏ cho gia đình.
Rằng "không cần cái chức vụ quỷ quái đấy", nên khoa học kỹ thuật là lựa chọn của cô ta.
Thiên tài thì sẽ luôn luôn là thiên tài, Fuyu nhanh chóng tốt nghiệp và tiếp tục theo học bằng tiến sĩ, rồi cô ta được mời tới CORE làm nghiên cứu viên.
Không ngừng lại ở đó, tài năng cùng kiến thức về Âm Dương Thuật cũng như sử dụng một số năng lực của Vu nữ khiến cho cô ta được mời vào viện nghiên cứu siêu nhiên - và khi mà Andrew mười sáu tuổi, cô ta trở thành trợ lý chính thức cho trưởng phòng.
Sinh ra và lớn lên trong môi trường tràn ngập sắc thái tôn giáo cùng siêu nhiên, nhưng lại hoàn thành luận văn tại MIT.
Những kinh nghiệm như vậy giúp Yamakawa Fuyu có được kiến thức cùng tầm nhìn khá đặc thù về mặt nghiên cứu này và có thể đưa ra những sáng kiến cũng như phương hướng nghiên cứu có tính chất đột phá - nhất là những thứ sử dụng nguyên lý Ngũ Hành.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đó cũng là lý do mà cô ta làm được trợ lý cho mẹ nuôi của Andrew trong hơn mười năm – dù sao nếu mà không có tài năng thì cũng đã bị đuổi việc từ lâu.
Andrew vẫn nghi ngờ có lý do khác khiến cô ta gắn bó với nơi này như vậy, nhưng hiện tại thì anh cũng không thể tìm được lý do đó.
Đương nhiên, điều cần phải kể tới là thực lực của cô ta và việc cô ta cũng là một "vệ sĩ ngầm" cho mẹ nuôi của anh.
Khả năng trừ tà, liên lạc người chết cũng như năng lực chiến đấu của thức thần - Yamakawa Fuyu là một người có năng lực chiến đấu không kém gì anh, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút.
Vậy nên cô ta cũng được giao trọng trách bảo đảm an toàn cho người quan trọng bậc nhất căn cứ này.
Người phụ nữ ba sáu tuổi nhanh chóng quay đầu lại khi cô ta nhận ra rằng mình không phải người duy nhất ở trong căn phong và lên tiếng.
“Cậu đến nhanh thật đấy.
Nhưng đáng tiếc là mẹ cậu hiện tại đang bận rồi, có cần tôi chuyển lời gì không?”
Andrew nhíu mày, mỗi lần anh về căn cứ là thái độ của cô ta lại chuyển biến xấu, cảm giác như một con mèo đang canh giữ lãnh địa của chính mình vậy.
Rõ ràng là hai người hoàn toàn có thể trò chuyện với nhau như những con người văn minh khi mà anh chấp hành nhiệm vụ ở xa tổng bộ.
Nhưng mà miễn là anh về căn cứ là cô ta lại trở nên như này - ít nhất thì sau một hai ngày thái độ đó cũng dịu bớt đi.
Rốt cục là cô ta có vấn đề gì? Không thể là đến thời kỳ nhạy cảm chứ.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Mặc dù tôi khá chắc chắn rằng cô hiểu nhầm thứ gì đó, nhưng nó không quan trọng lắm bây giờ." Andrew vừa nói vừa chỉ tay về phía tinh thể kia "Có thể chuyển cho tôi một chút tài liệu về thứ này được không, dù sao tôi cũng xem xét nó kỹ hơn trước khi ra kết luận gì”
“Hử, cậu chưa từng xem qua nó? Tưởng cậu biết về thứ này chứ, dù sao nó cũng là một chủ đề được bàn tán nhiều mà.” Giọng nói của cô ta không mang theo ác ý, đây chỉ là một câu trần thuật đơn giản, thể hiện sự ngạc nhiên.
Và cũng chính vì thế nên Andrew mới nói rằng Yamakawa Fuyu là người có EQ không cao, nên nhiều lúc nói chuyện rất mệt mỏi.
“Nói nhảm, bàn tán trên đám diễn đàn là một chuyện, nhưng mà đã có ai thực sự thấy hình thái cùng tính năng của nó đâu?" Andrew thở dài, chính như anh nói, trên lý thuyết thì thấy tồn tại, nhưng thực tê? Ai mà biết được.
Cũng giống như việc một vật di chuyển với tốc độ ánh sáng sẽ yêu cầu như vô hạn năng lượng.
Có thể chứng minh bằng toán học, nhưng ví dụ thực tế? Nằm mơ giữa ban ngày à?
"Tất cả tài liệu cũng chỉ miêu tả thứ năng lượng này trên trên lý thuyết, mà mỗi một hệ thống tu luyện lại có góc nhìn khác về nó nên chắc chắn không có số liệu cụ thể.
Dù sao không thể so sánh thừa số máu với siêu năng đúng không”
“Được rồi, thế thì đợi một chút để tôi lấy đám tài liệu.
Cứ tưởng cậu sẽ biết đến thứ này chứ, có vẻ là tôi suy nghĩ quá nhiều rồi” Cuối cùng, có vẻ là Fuyu cũng bình tĩnh lại, và trở về trạng thái "người đẹp yên tĩnh".
Thế có phải tốt không , không nói gì thì không ai sẽ nghĩ người phụ nữ này có tính cách ác liệt tới vậy, quả thật là cái miệng làm hại hình tượng mà.
“Cảm ơn”
— QUẢNG CÁO —
Event
Căn phòng thí nghiệm nhanh chóng chìm vào yên lặng khi mà hai người chíu mũi vào công việc – Andrew kiểm tra cùng xem xét những ghi chép thông số và Fuyu thì giám sát những biến đổi của nó.
Đây mới là trạng thái bình thường khi hai người ở cùng một chỗ, khi mà không có rảnh rỗi đi đá đểu nhau, dù sao thì hai người đều có tính cách hướng nội và khó mà tự bắt truyện được.
Nên cái bầu không khí yên lặng tới xấu hổ này rất đỗii bình thường - thử cho hai người hướng nội khác vào đi, đảm bảo xũng sẽ chỉ có thể ra kết quả như vậy.
Chỉ khi có người phá vỡ cái sự ngượng ngùng thì hai người mới có thể tiếp tục trò chuyện – và người bình thường có thể làm chuyện đó chỉ có một.
Người lãnh đạo trực tiếp cũng như nghiên cứu trưởng của khu vực này.
Mẹ nuôi của Andrew Lee và là cấp trên của Yamakawa Fuyu.
Đương nhiên, với tình trạng hiện tại thì sẽ còn khá lâu bà ta mới có thể dứt ra khỏi cuộc họp với ban quản lý – dù sao với vấn đề có ảnh hưởng lớn thế này, Andrew cũng sẽ không ngạc nhiên nếu mà cuộc họp sẽ kéo dài đến ngày hôm sau..