Thợ Săn
Chương 42: Trở lại trường học
Cô hiệu trưởng tỉnh lại một ngày sau đó,khi biết tin con gái mình đã bình an vô sự trở về, cô hồi phục rấtnhanh, chỉ vài tiếng đồng hồ sau đã được chuyển sang phòng hồi sức, cóthể tự do đi lại đón tiếp các đoàn thể sinh viên và cán bộ đến thăm.Trong phòng hồi sức ấy, câu chuyện được kể nhiều nhất là chuyện Thợ Sănđã đại phá vụ án này như thế nào. Nhiều người tỏ ra băn khoăn bởi hầuhết những cuộc giải cứu trước đó, Thợ Săn chỉ giúp đỡ người một cáchngẫu nhiên, xuất hiện và giải quyết trong chớp mắt và biến mất chứ không nhúng tay sâu vào như sự việc lần này. Dĩ nhiên, họ băn khoăn vậy chứchẳng thể nào tìm ra được câu trả lời.
Cô hiệu trưởng vốn làngười trăm công nghìn việc, cũng vì câu chuyện Thợ Săn luôn được thêudệt màu sắc lãng mạn phù hợp với giới trẻ nên từ trước đến nay cô hầunhư không quan tâm. Khi biết được Thợ Săn không những cứu được con gáimình mà phá luôn vụ đại án tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ Học viện HA thì trong lòng cũng vô cùng cảm kích. Thêm một tin vui nữa đến với cô,vì việc cô từ chức là do bị thúc ép nên hội đồng cổ đông Học viện HAnhất trí phục chức cho cô nếu cô muốn trở lại vị trí hiệu trưởng.
Sóng gió đã qua, cuộc sống trở lại vòng quay thường nhật, Linh đến trườngsau một tuần biệt tích. Qua báo chí lớp Tài Năng ai cũng biết cô bị bắtcóc và được Thợ Săn cứu thì đều cực kỳ săn đón, phần vì quan tâm đếnngười bạn mà họ yêu quý nhưng mặt khác muốn nghe Linh kể về chuyện ThợSăn cứu mình thế nào, câu chuyện Thợ Săn luôn là chủ đề nóng trong cáccuộc tranh luận của lớp Tài Năng này.
- Này, làm sao Thợ Săn có thể cứu cậu ở tận nơi núi rừng hẻo lánh ấy chứ?
- Cậu có nhìn thấy mặt Thợ Săn không?
- Anh ấy có đẹp trai không?
Cũng như trả lời hàng chục cuộc phỏng vấn mấy hôm nay, Linh chỉ nói rằng côliên tục cầu cứu Thợ Săn và anh đã xuất hiện để mọi người hiểu rằng cuộc giải cứu của Thợ Săn trong vụ này cũng không khác gì những vụ trước đó. Còn sự việc Thợ Săn phá vụ án bắc cóc thì cô hoàn toàn không hay biếtvà luôn cho rằng nó chỉ là hai phi vụ ngẫu nhiên trùng nhau mà thôi. Tất nhiên các thành viên lớp Tài Năng cũng chẳng suy luận ra điều gì, vớihọ Thợ Săn giống như một vị thần bí ẩn bảo hộ cho thành phố chứ sao cóthể nghĩ ra được đó là một trong số những người bạn học cùng lớp vớimình. Ngay cả việc Nam đồng thời biến mất trong quãng thời gian Linh bịbắt cóc cũng không hề gây ra sự nghi ngờ nào cả, ai cũng nghĩ hắn sắp đi du học nên phải chuẩn bị này chuẩn bị nọ mà không có thời gian đếntrường thôi.
Tuy nhiên Tuyết Mai không nằm trong số đó, vì biếtNam là Thợ Săn từ trước nên tin được đăng báo là cô hiểu ra ngay vấn đề. Điều Tuyết Mai băn khoăn lúc này là Nam và Linh cùng biến mất trongkhoảng thời gian một tuần thì hai người làm gì? Dựa vào những đoạn ký ức còn lưu lại, Tuyết Mai biết Linh có cảm tình với Nam nhưng Nam chỉ hờhững đáp lại, liệu cho đến bây giờ mối quan hệ của người đã phát triểnlên chưa?
Tuyết Mai cũng là cô gái cực kỳ xinh đẹp và thông minh, trước đây cô luôn tự tin rằng mình đã thích ai thì người đó cũng chẳng thể nào chối từ được. Vậy mà bây giờ suy nghĩ đó đã thay đổi, cô thíchmột người nhưng anh ta chẳng để gì gì đến mình cả, với một người xinhđẹp, sắc sảo như cô mà phải yêu đơn phương thì thật không cam lòng. Vìthế lúc này cô cũng chỉ còn biết hi vọng giữa Nam và Linh chưa có chuyện gì xảy ra.
Nam luôn đến lớp ngay trước khi tiếng chuông báo hiệu vào lớp reo lên. Thậm chí nhiều người còn coi hắn như cái đồng hồ sinhhọc của lớp, nhìn thấy hắn bước vào là tự động lôi sách vở ra và chờtiếng chuông reo ngay sau đó. Hôm nay cũng vậy, Nam đến lớp ngay trướckhi tiếng chuông báo vào lớp vang lên, vẫn mặc trên người chiếc áo khoác cũ, mũ trùm lên đầu che nửa khuôn mặt, tay xỏ túi áo và không mang theo bất kỳ thứ tài liệu học tập nào. Hắn bước vào lớp và chẳng gây ra mấysự chú ý, câu chuyện về việc hắn được đi du học thì đã được lôi ra bàntán từ tuần trước rồi, vì thành tích học tập của hắn ở lớp Tài Năng cũng không tệ nên không ai băn khoăn chuyện hắn nhận được học bổng đi du học mà chỉ nghĩ rằng hắn là một người gặp may, hơn nữa những câu chuyện xảy ra dồn dập xảy ra gần đây ít nhiều cũng khiến mọi người bỏ qua nhiều sự việc bình thường khác.
Nam thì vốn dĩ đã chai sạn với mọi ánhmắt nhìn mình, hắn cứ bước một mạch đến chỗ ngồi quen thuộc và ngồixuống và theo đuổi những ý nghĩ mà chỉ riêng hắn mới biết. Trung và Thùy quay sang hắn chúc mừng sắp được đi du học thì hắn cũng chỉ ậm ừ choqua.
Trong lớp chỉ có hai người đặc biệt quan tâm đến mọi cử chỉcủa Nam, thật đau lòng với nam sinh lớp Tài Năng vì đó lại là hai cô gái xinh đẹp nhất lớp.
Kể từ khi Nam đưa Linh vào phòng 302 củabệnh viện H, cô cũng chưa gặp lại hắn. Qua thông tin báo chí và mọingười kể, Linh cũng biết trong khoảng thời gian đó Nam “đại phá” vụ áncô bị bắt cóc. Âm mưu thâm độc này có thể khiến gia đình Linh tan cửanát nhà nhưng lại được hắn giải quyết hết sức gọn gàng và nhanh chóngkhiến lòng cô xúc động mãi không thôi, lúc này chỉ muốn chạy đến ôm lấyhắn và bày tỏ tấm lòng của mình.
Lúc này thấy Nam xuất hiệntrước lớp với dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, thậm chí còn không thèmliếc nhìn Linh một cái khiến cô cảm thấy có chút băn khoăn, thậm chí còn hơi lo sợ những sự ân ái giữa hai người chỉ là một giấc mộng. Cô lấyđiện thoại ra và gửi cho hắn một cái trái tim, một giây sau hắn cũng gửi lại cho cô cái tương tự, cô tiếp tục gửi cho hắn chữ “i love you” vàcũng nhanh chóng nhận được dòng chữ như thế. Cô quay sang nhìn hắn vừalúc hắn cũng quay sang nhìn cô, một nụ cười dịu dàng bất chợt xuất hiệntrên môi hắn và rồi cũng rất nhanh tan biến đi, khuôn mặt hắn lại trở về vẻ băng lạnh thường ngày. Với Linh, như vậy cũng đủ biết rằng tình yêugiữa mình với hắn là có tồn tại, chỉ có điều hắn không thích công khaithôi. Ở Học viện HA này Linh được rất nhiều người ngưỡng mộ, thậm chíđám con trai còn tôn thờ cô chẳng khác nào nữ thần, trong khi Nam bị coi là tầng lớp dưới cùng của xã hội, trong Học viện HA này thì bị khinh rẻ chẳng khác loài sâu bọ.
Vì thế nếu Linh công khai chuyện tìnhcảm với Nam hẳn sẽ gây ra một sự đả kích rất lớn, kéo theo đó là một lônhững chuyện ầm ĩ không đáng có. Sau một lúc suy luận, cô cũng hài lòngvới mối quan hệ bí mật giữa hai người, sau những sự việc dồn dập xảy ragần đây làm cô chẳng muốn có thêm một rắc rối nào nữa.
Lối ăn mặc của Nam cũng khiến Linh suy nghĩ. Sau mấy ngày biến hắn thành mĩ namnhưng hôm nay hắn lại xuất hiện với vẻ bụi đời trước đây thì trong lòngcũng kêu khổ, cái vẻ bề ngoài này làm cho nhiều cô gái nhìn thấy hắnthậm chí còn tránh xa vài bước như thể không gian quanh hắn đã bị hắnlàm cho ô nhiễm. Các cô nàng này mà biết hắn chính là Thợ Săn được muônngười ngưỡng mộ và dưới cái mũ trùm đầu kia là một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú thì hẳn sẽ đánh rớt hai tròng mắt không biết bao nhiêu lần. Linh lại thấy vui vì vẻ bề ngoài hiện tại của Nam, còn vẻ tuấn tú của hắn chỉmỗi mình cô biết và mỗi mình cô ngắm, coi như của riêng cô.
Người ta bảo khi yêu ai thì thậm chí cả trong giấc ngủ cũng mơ về người đó,điều này thật đúng với hoàn cảnh của Linh hiện tại, đầu cô lúc nào cũngtràn ngập hình ảnh của Nam và câu chuyện giữa hai người. Với Linh lúcnày, khoảng thời gian người chạy trốn bọn bắt cóc cũng không khác tuầntrăng mật là bao. Đôi mắt long lanh, hai má ửng hồng và đôi môi luôn mỉm cười,... Linh chẳng thể giấu nổi vẻ mặt hạnh phúc trên khuôn mặt, nhưng ai cũng nghĩ rằng cô sung sướng vì được Thợ Săn cứu nên mới tỏ ra nhưvậy.
- Nam, bạn có thể giải bài toán này giúp mình được không?
Tuyết Mai đặt trước bàn Nam ngồi một tờ giấy A4 có đánh máy một bài toántương đối khó, dĩ nhiên ai cũng biết được đó chỉ là cái cớ để cô nàngbắt chuyện. Với Tuyết Mai, lớp Tài Năng có hai câu hỏi lớn mà chưa cólời giải, thứ nhất, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ hâm mộ Thợ Sănthì bây giờ lại tỏ ra vô cùng lãnh đạm, thứ hai, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ ghê tởm với Nam thì bây giờ lại tỏ ra vô cùng thân thiết.Người ta thường nói phụ nữ là tập hợp của những điều mâu thuẫn, có lẽ đó là điều duy nhất mà mọi người có thể nghĩ tới lúc này.
Nam nhìnbài toán trước mặt, chưa đến một giây hắn đã tìm ra được đáp án, hắnbình thản cầm lấy bút và ghi lời giải ra lề dưới của tờ A4. “Đây làphương trình có ẩn biến thiên, nghiệm là một hệ đa nguyên tố dao độngtrong khoảng từ 2 đến 9.”
- Cảm ơn Nam nhé!
Tuyết Mai vuivẻ nhận lấy tờ giấy, suy nghĩ trong giây lát, cô lại đặt xuống một tấmgiấy. Nam tưởng cô nàng lại tiếp tục nhờ hắn giải giúp một bài toán khác nhưng khi quét qua thì chợt nhận thấy đó là một phong thư với lời nhắn: “Hãy đọc sau khi tan học nhé!”. Nam không suy nghĩ nhiều thu lá thưlại. Thấy vậy, khuôn mặt Tuyết Mai trở nên vui vẻ và quay về chỗ ngồicủa mình.
Buổi học kết thúc, Nam vẫn lên thư viện mượn sách nhưthường lệ. Linh đi cùng để có thể hỗ trợ hắn mượn thêm ít sách, tuy vậymục đích của cô là muốn ở bên hắn nhiều hơn.
- Nam đã làm xong các thủ tục đi du học chưa? - Linh hỏi, vẻ quan tâm.
Bây giờ khoảng cách dịch chuyển tức thời của Nam đã tăng lên rất nhiều, dùthủ tục để xuất cảnh và nhập học phải làm rất nhiều thủ tục ở nhiều nơikhác nhau nhưng hắn lại tiết kiệm được nhiều thời gian di chuyển.
- Chỉ còn chờ cấp hộ chiếu, có lẽ vài ngày nữa sẽ xong.
Không phải Linh không biết thời gian hai người ở chỉ còn tính bằng ngày nhưng nghe thấy vậy trong lòng vẫn cảm thấy hụt hẫng. Nam cũng biết Linh buồn vì hai người sắp phải xa nhau, khẽ nén một tiếng thờ dài.
- Mình sẽ thường xuyên liên lạc.
Hắn nói, giọng an ủi, Linh gật đầu.
- Chiều nay Nam bận không?
Nam lắc đầu, việc làm dĩ nhiên lúc nào hắn cũng có nhưng không quan trọng lắm.
- Chúng mình đi chơi nhé!
Linh cười với hắn, Nam gật đầu:
- Bất cứ nơi nào Linh muốn!
Cô hiệu trưởng vốn làngười trăm công nghìn việc, cũng vì câu chuyện Thợ Săn luôn được thêudệt màu sắc lãng mạn phù hợp với giới trẻ nên từ trước đến nay cô hầunhư không quan tâm. Khi biết được Thợ Săn không những cứu được con gáimình mà phá luôn vụ đại án tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ Học viện HA thì trong lòng cũng vô cùng cảm kích. Thêm một tin vui nữa đến với cô,vì việc cô từ chức là do bị thúc ép nên hội đồng cổ đông Học viện HAnhất trí phục chức cho cô nếu cô muốn trở lại vị trí hiệu trưởng.
Sóng gió đã qua, cuộc sống trở lại vòng quay thường nhật, Linh đến trườngsau một tuần biệt tích. Qua báo chí lớp Tài Năng ai cũng biết cô bị bắtcóc và được Thợ Săn cứu thì đều cực kỳ săn đón, phần vì quan tâm đếnngười bạn mà họ yêu quý nhưng mặt khác muốn nghe Linh kể về chuyện ThợSăn cứu mình thế nào, câu chuyện Thợ Săn luôn là chủ đề nóng trong cáccuộc tranh luận của lớp Tài Năng này.
- Này, làm sao Thợ Săn có thể cứu cậu ở tận nơi núi rừng hẻo lánh ấy chứ?
- Cậu có nhìn thấy mặt Thợ Săn không?
- Anh ấy có đẹp trai không?
Cũng như trả lời hàng chục cuộc phỏng vấn mấy hôm nay, Linh chỉ nói rằng côliên tục cầu cứu Thợ Săn và anh đã xuất hiện để mọi người hiểu rằng cuộc giải cứu của Thợ Săn trong vụ này cũng không khác gì những vụ trước đó. Còn sự việc Thợ Săn phá vụ án bắc cóc thì cô hoàn toàn không hay biếtvà luôn cho rằng nó chỉ là hai phi vụ ngẫu nhiên trùng nhau mà thôi. Tất nhiên các thành viên lớp Tài Năng cũng chẳng suy luận ra điều gì, vớihọ Thợ Săn giống như một vị thần bí ẩn bảo hộ cho thành phố chứ sao cóthể nghĩ ra được đó là một trong số những người bạn học cùng lớp vớimình. Ngay cả việc Nam đồng thời biến mất trong quãng thời gian Linh bịbắt cóc cũng không hề gây ra sự nghi ngờ nào cả, ai cũng nghĩ hắn sắp đi du học nên phải chuẩn bị này chuẩn bị nọ mà không có thời gian đếntrường thôi.
Tuy nhiên Tuyết Mai không nằm trong số đó, vì biếtNam là Thợ Săn từ trước nên tin được đăng báo là cô hiểu ra ngay vấn đề. Điều Tuyết Mai băn khoăn lúc này là Nam và Linh cùng biến mất trongkhoảng thời gian một tuần thì hai người làm gì? Dựa vào những đoạn ký ức còn lưu lại, Tuyết Mai biết Linh có cảm tình với Nam nhưng Nam chỉ hờhững đáp lại, liệu cho đến bây giờ mối quan hệ của người đã phát triểnlên chưa?
Tuyết Mai cũng là cô gái cực kỳ xinh đẹp và thông minh, trước đây cô luôn tự tin rằng mình đã thích ai thì người đó cũng chẳng thể nào chối từ được. Vậy mà bây giờ suy nghĩ đó đã thay đổi, cô thíchmột người nhưng anh ta chẳng để gì gì đến mình cả, với một người xinhđẹp, sắc sảo như cô mà phải yêu đơn phương thì thật không cam lòng. Vìthế lúc này cô cũng chỉ còn biết hi vọng giữa Nam và Linh chưa có chuyện gì xảy ra.
Nam luôn đến lớp ngay trước khi tiếng chuông báo hiệu vào lớp reo lên. Thậm chí nhiều người còn coi hắn như cái đồng hồ sinhhọc của lớp, nhìn thấy hắn bước vào là tự động lôi sách vở ra và chờtiếng chuông reo ngay sau đó. Hôm nay cũng vậy, Nam đến lớp ngay trướckhi tiếng chuông báo vào lớp vang lên, vẫn mặc trên người chiếc áo khoác cũ, mũ trùm lên đầu che nửa khuôn mặt, tay xỏ túi áo và không mang theo bất kỳ thứ tài liệu học tập nào. Hắn bước vào lớp và chẳng gây ra mấysự chú ý, câu chuyện về việc hắn được đi du học thì đã được lôi ra bàntán từ tuần trước rồi, vì thành tích học tập của hắn ở lớp Tài Năng cũng không tệ nên không ai băn khoăn chuyện hắn nhận được học bổng đi du học mà chỉ nghĩ rằng hắn là một người gặp may, hơn nữa những câu chuyện xảy ra dồn dập xảy ra gần đây ít nhiều cũng khiến mọi người bỏ qua nhiều sự việc bình thường khác.
Nam thì vốn dĩ đã chai sạn với mọi ánhmắt nhìn mình, hắn cứ bước một mạch đến chỗ ngồi quen thuộc và ngồixuống và theo đuổi những ý nghĩ mà chỉ riêng hắn mới biết. Trung và Thùy quay sang hắn chúc mừng sắp được đi du học thì hắn cũng chỉ ậm ừ choqua.
Trong lớp chỉ có hai người đặc biệt quan tâm đến mọi cử chỉcủa Nam, thật đau lòng với nam sinh lớp Tài Năng vì đó lại là hai cô gái xinh đẹp nhất lớp.
Kể từ khi Nam đưa Linh vào phòng 302 củabệnh viện H, cô cũng chưa gặp lại hắn. Qua thông tin báo chí và mọingười kể, Linh cũng biết trong khoảng thời gian đó Nam “đại phá” vụ áncô bị bắt cóc. Âm mưu thâm độc này có thể khiến gia đình Linh tan cửanát nhà nhưng lại được hắn giải quyết hết sức gọn gàng và nhanh chóngkhiến lòng cô xúc động mãi không thôi, lúc này chỉ muốn chạy đến ôm lấyhắn và bày tỏ tấm lòng của mình.
Lúc này thấy Nam xuất hiệntrước lớp với dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, thậm chí còn không thèmliếc nhìn Linh một cái khiến cô cảm thấy có chút băn khoăn, thậm chí còn hơi lo sợ những sự ân ái giữa hai người chỉ là một giấc mộng. Cô lấyđiện thoại ra và gửi cho hắn một cái trái tim, một giây sau hắn cũng gửi lại cho cô cái tương tự, cô tiếp tục gửi cho hắn chữ “i love you” vàcũng nhanh chóng nhận được dòng chữ như thế. Cô quay sang nhìn hắn vừalúc hắn cũng quay sang nhìn cô, một nụ cười dịu dàng bất chợt xuất hiệntrên môi hắn và rồi cũng rất nhanh tan biến đi, khuôn mặt hắn lại trở về vẻ băng lạnh thường ngày. Với Linh, như vậy cũng đủ biết rằng tình yêugiữa mình với hắn là có tồn tại, chỉ có điều hắn không thích công khaithôi. Ở Học viện HA này Linh được rất nhiều người ngưỡng mộ, thậm chíđám con trai còn tôn thờ cô chẳng khác nào nữ thần, trong khi Nam bị coi là tầng lớp dưới cùng của xã hội, trong Học viện HA này thì bị khinh rẻ chẳng khác loài sâu bọ.
Vì thế nếu Linh công khai chuyện tìnhcảm với Nam hẳn sẽ gây ra một sự đả kích rất lớn, kéo theo đó là một lônhững chuyện ầm ĩ không đáng có. Sau một lúc suy luận, cô cũng hài lòngvới mối quan hệ bí mật giữa hai người, sau những sự việc dồn dập xảy ragần đây làm cô chẳng muốn có thêm một rắc rối nào nữa.
Lối ăn mặc của Nam cũng khiến Linh suy nghĩ. Sau mấy ngày biến hắn thành mĩ namnhưng hôm nay hắn lại xuất hiện với vẻ bụi đời trước đây thì trong lòngcũng kêu khổ, cái vẻ bề ngoài này làm cho nhiều cô gái nhìn thấy hắnthậm chí còn tránh xa vài bước như thể không gian quanh hắn đã bị hắnlàm cho ô nhiễm. Các cô nàng này mà biết hắn chính là Thợ Săn được muônngười ngưỡng mộ và dưới cái mũ trùm đầu kia là một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú thì hẳn sẽ đánh rớt hai tròng mắt không biết bao nhiêu lần. Linh lại thấy vui vì vẻ bề ngoài hiện tại của Nam, còn vẻ tuấn tú của hắn chỉmỗi mình cô biết và mỗi mình cô ngắm, coi như của riêng cô.
Người ta bảo khi yêu ai thì thậm chí cả trong giấc ngủ cũng mơ về người đó,điều này thật đúng với hoàn cảnh của Linh hiện tại, đầu cô lúc nào cũngtràn ngập hình ảnh của Nam và câu chuyện giữa hai người. Với Linh lúcnày, khoảng thời gian người chạy trốn bọn bắt cóc cũng không khác tuầntrăng mật là bao. Đôi mắt long lanh, hai má ửng hồng và đôi môi luôn mỉm cười,... Linh chẳng thể giấu nổi vẻ mặt hạnh phúc trên khuôn mặt, nhưng ai cũng nghĩ rằng cô sung sướng vì được Thợ Săn cứu nên mới tỏ ra nhưvậy.
- Nam, bạn có thể giải bài toán này giúp mình được không?
Tuyết Mai đặt trước bàn Nam ngồi một tờ giấy A4 có đánh máy một bài toántương đối khó, dĩ nhiên ai cũng biết được đó chỉ là cái cớ để cô nàngbắt chuyện. Với Tuyết Mai, lớp Tài Năng có hai câu hỏi lớn mà chưa cólời giải, thứ nhất, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ hâm mộ Thợ Sănthì bây giờ lại tỏ ra vô cùng lãnh đạm, thứ hai, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ ghê tởm với Nam thì bây giờ lại tỏ ra vô cùng thân thiết.Người ta thường nói phụ nữ là tập hợp của những điều mâu thuẫn, có lẽ đó là điều duy nhất mà mọi người có thể nghĩ tới lúc này.
Nam nhìnbài toán trước mặt, chưa đến một giây hắn đã tìm ra được đáp án, hắnbình thản cầm lấy bút và ghi lời giải ra lề dưới của tờ A4. “Đây làphương trình có ẩn biến thiên, nghiệm là một hệ đa nguyên tố dao độngtrong khoảng từ 2 đến 9.”
- Cảm ơn Nam nhé!
Tuyết Mai vuivẻ nhận lấy tờ giấy, suy nghĩ trong giây lát, cô lại đặt xuống một tấmgiấy. Nam tưởng cô nàng lại tiếp tục nhờ hắn giải giúp một bài toán khác nhưng khi quét qua thì chợt nhận thấy đó là một phong thư với lời nhắn: “Hãy đọc sau khi tan học nhé!”. Nam không suy nghĩ nhiều thu lá thưlại. Thấy vậy, khuôn mặt Tuyết Mai trở nên vui vẻ và quay về chỗ ngồicủa mình.
Buổi học kết thúc, Nam vẫn lên thư viện mượn sách nhưthường lệ. Linh đi cùng để có thể hỗ trợ hắn mượn thêm ít sách, tuy vậymục đích của cô là muốn ở bên hắn nhiều hơn.
- Nam đã làm xong các thủ tục đi du học chưa? - Linh hỏi, vẻ quan tâm.
Bây giờ khoảng cách dịch chuyển tức thời của Nam đã tăng lên rất nhiều, dùthủ tục để xuất cảnh và nhập học phải làm rất nhiều thủ tục ở nhiều nơikhác nhau nhưng hắn lại tiết kiệm được nhiều thời gian di chuyển.
- Chỉ còn chờ cấp hộ chiếu, có lẽ vài ngày nữa sẽ xong.
Không phải Linh không biết thời gian hai người ở chỉ còn tính bằng ngày nhưng nghe thấy vậy trong lòng vẫn cảm thấy hụt hẫng. Nam cũng biết Linh buồn vì hai người sắp phải xa nhau, khẽ nén một tiếng thờ dài.
- Mình sẽ thường xuyên liên lạc.
Hắn nói, giọng an ủi, Linh gật đầu.
- Chiều nay Nam bận không?
Nam lắc đầu, việc làm dĩ nhiên lúc nào hắn cũng có nhưng không quan trọng lắm.
- Chúng mình đi chơi nhé!
Linh cười với hắn, Nam gật đầu:
- Bất cứ nơi nào Linh muốn!
Tác giả :
Nam Minh