Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn
Chương 4
Thanh Y loay hoay mãi, những lời hướng dẫn của Tư Phong cô không nhớ được nhiều. Hoắc Vân Trì lo lắng, hắn nhẹ nhàng vào phòng cô. Thấy cô loay hoay với cái vòi sen định ra giúp thì cô mở được, nhưng lại là bên nước nóng. Thấy vậy hắn liền đi tới, đứng che cho cô. Cả người Hoắc Vân Trì bị nước nóng tràn vào người, ướt sũng. Hắn nhanh chóng tắt nước đi, trên lưng hắn bỗng đỏ rực lên. Thanh Y thấy vậy sợ hãi, mặt cô tái đi.
" Cha nuôi, người không sao chứ. Lưng người bị bỏng mất rồi" Thanh Y nói
" Không sao. Bảo Tư Phong mang thuốc đến đây." Hoắc Vân Trì nói
Thanh Y nhanh chóng chạy ra khỏi phòng nhanh chóng tìm Tư Phong. Sau khi cô nói, Tư Phong vội lấy hộp cứu thường mang lên cho hắn, Thanh Y đi theo sau. Vừa vào phòng thì thấy hắn đang cởi áo ra, không ngờ thân hình hắn lại đẹp như vậy, nhưng lại có rất nhiều vết sẹo trên lưng. Tư Phong đưa cô hộp cứu thương rồi đẩy cô đến, vì bị đẩy bất ngờ nên Thanh Y suýt ngã, cũng may cô giữ lại được cân bằng. Cô ôm chiếc hộp đến, mở ra rồi lấy thuốc. Khi chuẩn bị bôi, cô chần chừ.
" Ta không có nhiều thời gian. Mau lên" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói.
" V..Vâng" Thanh Y đáp
Cô nhẹ nhàng thoa nhẹ thuốc lên chỗ bị bỏng, khẽ xoa chúng. Sau khi bôi thuốc xong, hắn mặc áo vào và đi ra ngoài. Thanh Y đưa lại hộp thuốc cho Tư Phong rồi vào phòng tắm. Thanh Y ngâm mình trong bồn tắm cao cấp, cô nghĩ chắc tại cô khiến cho chị mình chết nên hắn mới lạnh lùng như vậy. Tắm xong Thanh Y thay quần áo đến chọn trang sức cho phù hợp, tất cả đều diễn ra theo trình tự tỉ mỉ. Rốt cục Thanh Y cũng sửa sang trở thành một người hoàn toàn khác.
Cô mặc bộ váy công chúa lịch sự, tao nhã, chất liệu thoải mái, kiểu dáng sang trọng, làm toát lên khí chất.
" Bác Tư, con mặc bộ này được chứ" Thanh Y hỏi
" Tiểu Y Y à con đẹp lắm" Tư Phong cười.
Cô bé nhận được lời khen nên vui lắm, Thanh Y chạy ra ngoài nhìn những bông hoa Tigon màu trắng tuyệt đẹp. Làn gió khẽ thổi qua khiến những bông hoa rung rinh rồi rơi xuống.Cô hòa mình vào vẻ đẹp tuyệt đỉnh của những nụ hoa mọc chùm đan chen. Những cánh hoa mỏng bay bay nhẹ nhàng như những con bướm, cô chạy theo những cánh hoa rồi múa dưới những cánh hoa đó. Sắc hoa màu trắng bay theo làn gió thoảng qua, tựa như những bông tuyết rơi và hiền hòa phủ xuống mặt đất một màu trắng đẹp đến nao lòng. Hoắc Vân Trì ở phòng đọc sách thấy tiếng cười của Thanh Y, hắn liền đứng dậy đứng ra cửa phòng nhìn cô. Thanh Y ở bên dưới ngước nhìn lên thì thấy hắn, bị cô nhìn thấy hắn liền quay đi.
" Cha nuôi vừa nhìn mình sao. " Thanh Y tự hỏi
" Tiểu thư múa đẹp lắm đó. Tôi đã giúp cô quay lại rồi này. " Tư Phong nói rồi giơ máy điện thoại ra
" A...Sao bác lại quay lại chứ. Người ta ngại lắm đó" Thanh Y đỏ mặt
" Tiểu thư rất đẹp mà. " Tư Phong cười
Cô bé cắn môi, mỉm cười rồi đi vào nhà. Tư Phong cũng theo cô vào.
" Cha nuôi, người không sao chứ. Lưng người bị bỏng mất rồi" Thanh Y nói
" Không sao. Bảo Tư Phong mang thuốc đến đây." Hoắc Vân Trì nói
Thanh Y nhanh chóng chạy ra khỏi phòng nhanh chóng tìm Tư Phong. Sau khi cô nói, Tư Phong vội lấy hộp cứu thường mang lên cho hắn, Thanh Y đi theo sau. Vừa vào phòng thì thấy hắn đang cởi áo ra, không ngờ thân hình hắn lại đẹp như vậy, nhưng lại có rất nhiều vết sẹo trên lưng. Tư Phong đưa cô hộp cứu thương rồi đẩy cô đến, vì bị đẩy bất ngờ nên Thanh Y suýt ngã, cũng may cô giữ lại được cân bằng. Cô ôm chiếc hộp đến, mở ra rồi lấy thuốc. Khi chuẩn bị bôi, cô chần chừ.
" Ta không có nhiều thời gian. Mau lên" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói.
" V..Vâng" Thanh Y đáp
Cô nhẹ nhàng thoa nhẹ thuốc lên chỗ bị bỏng, khẽ xoa chúng. Sau khi bôi thuốc xong, hắn mặc áo vào và đi ra ngoài. Thanh Y đưa lại hộp thuốc cho Tư Phong rồi vào phòng tắm. Thanh Y ngâm mình trong bồn tắm cao cấp, cô nghĩ chắc tại cô khiến cho chị mình chết nên hắn mới lạnh lùng như vậy. Tắm xong Thanh Y thay quần áo đến chọn trang sức cho phù hợp, tất cả đều diễn ra theo trình tự tỉ mỉ. Rốt cục Thanh Y cũng sửa sang trở thành một người hoàn toàn khác.
Cô mặc bộ váy công chúa lịch sự, tao nhã, chất liệu thoải mái, kiểu dáng sang trọng, làm toát lên khí chất.
" Bác Tư, con mặc bộ này được chứ" Thanh Y hỏi
" Tiểu Y Y à con đẹp lắm" Tư Phong cười.
Cô bé nhận được lời khen nên vui lắm, Thanh Y chạy ra ngoài nhìn những bông hoa Tigon màu trắng tuyệt đẹp. Làn gió khẽ thổi qua khiến những bông hoa rung rinh rồi rơi xuống.Cô hòa mình vào vẻ đẹp tuyệt đỉnh của những nụ hoa mọc chùm đan chen. Những cánh hoa mỏng bay bay nhẹ nhàng như những con bướm, cô chạy theo những cánh hoa rồi múa dưới những cánh hoa đó. Sắc hoa màu trắng bay theo làn gió thoảng qua, tựa như những bông tuyết rơi và hiền hòa phủ xuống mặt đất một màu trắng đẹp đến nao lòng. Hoắc Vân Trì ở phòng đọc sách thấy tiếng cười của Thanh Y, hắn liền đứng dậy đứng ra cửa phòng nhìn cô. Thanh Y ở bên dưới ngước nhìn lên thì thấy hắn, bị cô nhìn thấy hắn liền quay đi.
" Cha nuôi vừa nhìn mình sao. " Thanh Y tự hỏi
" Tiểu thư múa đẹp lắm đó. Tôi đã giúp cô quay lại rồi này. " Tư Phong nói rồi giơ máy điện thoại ra
" A...Sao bác lại quay lại chứ. Người ta ngại lắm đó" Thanh Y đỏ mặt
" Tiểu thư rất đẹp mà. " Tư Phong cười
Cô bé cắn môi, mỉm cười rồi đi vào nhà. Tư Phong cũng theo cô vào.
Tác giả :
Chu My - Tiểu Vũ