Thiếu Soái Vợ Ngài Bỏ Trốn Rồi
Chương 49 Cô bị người ta ép đi
Tôn Ly Ly cẩn thận mở từng trang bản thiết kế của Lương Đồng Tâm giao lên.
Lương Đồng Tâm đứng trước mặt của cô ta, căng thằng chờ đợi câu trả lời của cấp trên.
Sau khi Tôn Ly Ly xem xong, Lương Đồng Tâm vốn tưởng rằng cô ta sẽ rất hài lòng, nhưng trong lúc vô tình ngước mắt lên thì bắt gặp ánh mắt tức giận của Tôn Ly Ly.
Tôn Ly Ly đột nhiên ném bản thiết kế trong tay xuống bàn làm việc, vỗ vào bàn làm việc, hầm hầm giận dữ quát lớn: “Lương Đồng Tâm, cô sao chép cũng quá mực trắng trợn lộ liễu đấy!”
“Sao cơ?!” Lương Đồng Tâm đần ra khó hiểu.
Cô đã hoàn thành bản thiết kế văn phòng tổng giám đốc này một mình.
Từ sàn nhà trang trí tường đến trần nhà, từ bàn làm việc đến giá sách đến từng cái ghết, từ thảm đến sô pha và bàn trà…
Mỗi một vật dụng nội thất trong bản thiết kế, mỗi một đồ trang trí, đều tiêu tốn bao nhiêu thời gian, trí não của cô, lật xem tài liệu, còn đi xin Điền Trung Quân chỉ bảo, mới hoàn thành được thiết kế nguyên chế này.
Hôm nay, Tôn Ly Ly lại nói cô sao chép? Dựa vào cái gì hả?!
Lương Đồng Tâm phục hồi lại tình thần, hít một hơi thật sau, bất mãn chất vấn: “Đây là nguyên tác của tôi, vì sao phó trưởng phòng Tôn lại nói tôi sao chép?”
Tôn Ly Ly không khỏi liếc mắt nhìn Lương Đồng Tâm, kéo ngăn kéo bên cạnh, từ bên trong lấy ra một bản thiết kế khác, hung hăng ném lên bản thiết kế của Lương Đồng Tâm, tức giận rống to: “Tự mình xem đi! Còn có mặt mũi nói mình không sao chép!”
Lương Đồng Tâm vội vã cầm bản thiết kế lên xem.
Bản thiết kế này cũng là một bản thiết kế sửa sang một căn phòng làm việc, tuy rằng diện tích không giống nhau, thế nhưng lại chẳng khác biệt mấy với bản thiết kế tu sửa phòng làm việc của tổng giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn Điền thị.
Ngoại trừ sô pha, bàn trà và thảm là không giống, còn lại toàn bộ đều giống nhau như đúc, ngay cả bản vẻ phối cảnh cũng y như nhau.
“Không, không thể nào…”Lương Đồng Tâm nhìn mà choáng váng, vừa phủ nhận, vừa lắc đầu, không thể tin, bản vẽ trang trí là tự mình thiết kế, cho nên đây chính là có người ăn cắp rồi cắn ngược lại cô.
“Đây là bản thiết kế mà ba ngày trước Thôi Tố Ny đã giao cho tôi, cô còn nói cô không sao chép của cô ấy, vậy thì sao chéo của ai?” Tôn Ly Ly lạnh lùng khiển trách, một lần nữa trợn mắt nhìn Lương Đồng Tâm, “Mệt cho tôi còn nghĩ sẽ nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, không ngờ, nhân phẩm của cô tựa như bằng cấp của cô vậy!”
“Tôi không có sao chép của cô ta! Nhất định là cô ta đã sao chép bản thiết kế của tôi!” Lương Đồng Tâm tức đến đỏ mắt, thẳng thừng cây ngay không sợ chết đứng mà tự biện giải cho mình.
Tôn Ly Ly thấy thế, không làm gì khác phải nối tuyến điện thoại nội bộ, gọi Thôi Tố Ny vào phòng làm việc độc lập của cô ta.
Khi Thôi Tố Ny đi vào, vẻ mặt hoảng sợ kinh ngạc nhìn Tôn Ly Ly, vừa nghi ngờ khó hiểu nhìn Lương Đồng Tâm, đứng bên cạnh Lương Đồng Tâm, hơi cúi người với Tôn Ly Ly, yếu ớt hỏi: “Phó trưởng phòng Tôn, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Tiểu Lương nói, cô sao chép bản thiết kế của cô ấy.”Tôn Ly Ly đứng tựa vào bàn làm việc, khoanh hai tay trước ngược, ngẩng đầu nhìn kỹ vẻ mặt của hai người nhân viên.
Thôi Tố Ny ngạc nhiên liếc nhìn Lương Đồng Tâm, vẻ mặt khó hiểu hỏi ngược lại: “Phó trưởng phòng Tôn, rốt cuộc là làm sao?Tôi sao chép bản thiết kế của tiểu Lương? Ngài đừng oan uổng tôi nha!”
“Bản thiết kế của hai người, nằm ngay trên bàn đó. Cô tự xem đi!” Tôn Ly Ly tức giận nói.
Chuyện các cô làm, tham khảo bản thiết kế của người khác là chuyện thường có, thế nhưng, cả gan trắng trợn lộ liễu sao chép tương tự đến trên chín mươi phần trăm, mà lại cùng một công ty, loại hành vi này thật sự là quá đáng rồi?!
Thôi Tố Ny vội vàng cầm hai bản thiết kế ở trên bàn so sánh với nhau, sau khi nhìn xong, cô ta chỉ vào mũi của Lương Đồng Tâm, sốt ruột lại tức giận lên án: “Lương Đồng Tâm, sao cô lại sao chép bản thiết kế của tôi?”
“Tôi không sao chép! Là cô ăn cắp bản thiết kế của tôi!”Lương Đồng Tâm không kiềm được sự tức giận.
Thôi Tố Ny khẽ lắc đầu, sau đó khó mà tin nhìn Lương Đồng Tâm, mếu miệng, tủi than nhìn về phía Tôn Ly Ly nói: “Phó trưởng phòng Tôn, cô cần phải làm chủ cho tôi! Bản thiết kế này, ba ngày trước đã giao cho cô rồi. Ngài còn nói, thiết kế của tôi rất được khách hàng vô cùng hài lòng. Hôm nay, Lương Đồng Tâm đ*o thiết kế của tôi, đạo đến có hình có dạng! Còn ở đây cắn ngược lạI tôi! Tôi oan ức!”
“Tôi không có!” Lương Đồng Tâm trừng mắt nhìn Thôi Tố Ny, nghiến răng nghiến lợi.
Tôn Ly Ly không muốn ở chỗ này nghe hai cô tranh cãi với nhau, đứng dậy từ ghế văn phòng, đi ra ngoài: “Hai người đi theo tôi!”
Sau đó, Lương Đồng Tâm và Thôi Tố Ny không vừa mắt nhau theo sát phía sau Tôn Ly Ly đi ra ngoài.
Tôn Ly Ly bảo bọn họ mở file thiết kế của bọn họ lên, Tôn Ly Ly phân biệt kiểm tra một chút về thời gian thao tác phần mềm của hai cô.
Không nhìn đến còn được, vừa nhìn đã khiến Tôn Ly Ly càng thêm tức giận.
Trong máy tính của Lương Đồng Tâm, trên phần mền vậy mà không có quá trình lịch sử của bản thiết kế.
Mà tất cả tư liệu của cô, biểu thị trong một tuần gần đây mới bắt đầu sáng tạo, còn tư liệu của Thôi Tố Ny, hai tuần trước đã bắt đầu thiết kế.
Vừa nhìn đã hiểu ngay sự việc, Tôn Ly Ly đứng thẳng dậy, quay đầu chất vấn Lương Đồng Tâm: “Lương Đồng Tâm, bây giờ, cô còn gì để nói không?”
“Không thể nào! Máy tính của tôi nhất định có người động tới!” Lương Đồng Tâm cũng là bây giờ mới phát hiện, toàn bộ tư liệu bản thiết kế trong folder bản thảo trước kia của cô đều biến mất.
“A! Tôi nhớ rồi! Phó trưởng phòng Tôn, cô nhất định phải làm chủ cho tôi! Lương Đồng Tâm cô ấy, cô ấy có từng chạm qua máy tính của tôi, phần mềm ‘3DMAX’ của tôi xảy ra vấn đề, chính cô ấy đã giúp tôi sửa lại, hơn nữa, tôi còn có đem mật mã máy tính của tôi đưa cho cô ấy. Lúc đó, có mặt mọi người ở đây, mọi người có thể làm chứng cho tôi!” Thôi Tố Ny nói năng hùng hồn.
Tôn Ly Ly lập tức nhìn thoáng qua các nhân viên đang tập trung trong phòng làm việc, đều thấy bọn họ đều gật đầu cho Thôi Tố Ny.
Lương Đồng Tâm lập tức nín thinh như ăn phải hoàng liên, đắng đến không thể tả nổi, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
“Lương Đồng Tâm, cô tự mình viết thư từ chức, hay để tôi viết thư sa thải cô?” Tôn Ly Ly vô cùng tức giận hỏi.
Lương Đồng Tâm chua xót, nước mắt dâng lên vành mắt, nhưng cố nén bản thân không rơi lệ trước mắt những người này.
Tôn Ly Ly không muốn nhìn loại phụ nữ giả vờ vô tội ở trước mặt mình, vì thế xoay người bỏ đi, đi về trong phòng làm việc độc lập của mình.
Lương Đồng Tâm ngồi thẩn thờ trước bàn làm việc của mình, ngơ ngác nhìn máy vi tính.
Đồng nghiệp xung quanh, tất cả đều dùng ánh mắt khác nhau đánh giá cô, bàn tán sau lưng cô.
Một lúc sau, Thôi Tố Ny lại bị Tôn Ly Ly gọi đến, đem nhiệm vụ thiết kế trang trí phòng làm việc mới của tổng giám đốc tân nhiệm sau này của tập đoàn Điền thị một lần nữa giao cho Thôi Tố Ny làm.
Thôi Tố Ny biết được bản thân sắp thiết kế phòng làm việc sau này của tổng giám đốc tập đoàn Điền thị, đáy lòng lập tức vui như trẩy hội.
Thật ra, ngay từ đầu, cô ta đã muốn nhận cái này rồi, thế nhưng, phó trưởng phòng Tôn lại muốn phái Lương Đồng Tâm làm việc này, khiến cho cô ta mất mát khá lâu.
Lương Đồng Tâm đứng trước mặt của cô ta, căng thằng chờ đợi câu trả lời của cấp trên.
Sau khi Tôn Ly Ly xem xong, Lương Đồng Tâm vốn tưởng rằng cô ta sẽ rất hài lòng, nhưng trong lúc vô tình ngước mắt lên thì bắt gặp ánh mắt tức giận của Tôn Ly Ly.
Tôn Ly Ly đột nhiên ném bản thiết kế trong tay xuống bàn làm việc, vỗ vào bàn làm việc, hầm hầm giận dữ quát lớn: “Lương Đồng Tâm, cô sao chép cũng quá mực trắng trợn lộ liễu đấy!”
“Sao cơ?!” Lương Đồng Tâm đần ra khó hiểu.
Cô đã hoàn thành bản thiết kế văn phòng tổng giám đốc này một mình.
Từ sàn nhà trang trí tường đến trần nhà, từ bàn làm việc đến giá sách đến từng cái ghết, từ thảm đến sô pha và bàn trà…
Mỗi một vật dụng nội thất trong bản thiết kế, mỗi một đồ trang trí, đều tiêu tốn bao nhiêu thời gian, trí não của cô, lật xem tài liệu, còn đi xin Điền Trung Quân chỉ bảo, mới hoàn thành được thiết kế nguyên chế này.
Hôm nay, Tôn Ly Ly lại nói cô sao chép? Dựa vào cái gì hả?!
Lương Đồng Tâm phục hồi lại tình thần, hít một hơi thật sau, bất mãn chất vấn: “Đây là nguyên tác của tôi, vì sao phó trưởng phòng Tôn lại nói tôi sao chép?”
Tôn Ly Ly không khỏi liếc mắt nhìn Lương Đồng Tâm, kéo ngăn kéo bên cạnh, từ bên trong lấy ra một bản thiết kế khác, hung hăng ném lên bản thiết kế của Lương Đồng Tâm, tức giận rống to: “Tự mình xem đi! Còn có mặt mũi nói mình không sao chép!”
Lương Đồng Tâm vội vã cầm bản thiết kế lên xem.
Bản thiết kế này cũng là một bản thiết kế sửa sang một căn phòng làm việc, tuy rằng diện tích không giống nhau, thế nhưng lại chẳng khác biệt mấy với bản thiết kế tu sửa phòng làm việc của tổng giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn Điền thị.
Ngoại trừ sô pha, bàn trà và thảm là không giống, còn lại toàn bộ đều giống nhau như đúc, ngay cả bản vẻ phối cảnh cũng y như nhau.
“Không, không thể nào…”Lương Đồng Tâm nhìn mà choáng váng, vừa phủ nhận, vừa lắc đầu, không thể tin, bản vẽ trang trí là tự mình thiết kế, cho nên đây chính là có người ăn cắp rồi cắn ngược lại cô.
“Đây là bản thiết kế mà ba ngày trước Thôi Tố Ny đã giao cho tôi, cô còn nói cô không sao chép của cô ấy, vậy thì sao chéo của ai?” Tôn Ly Ly lạnh lùng khiển trách, một lần nữa trợn mắt nhìn Lương Đồng Tâm, “Mệt cho tôi còn nghĩ sẽ nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, không ngờ, nhân phẩm của cô tựa như bằng cấp của cô vậy!”
“Tôi không có sao chép của cô ta! Nhất định là cô ta đã sao chép bản thiết kế của tôi!” Lương Đồng Tâm tức đến đỏ mắt, thẳng thừng cây ngay không sợ chết đứng mà tự biện giải cho mình.
Tôn Ly Ly thấy thế, không làm gì khác phải nối tuyến điện thoại nội bộ, gọi Thôi Tố Ny vào phòng làm việc độc lập của cô ta.
Khi Thôi Tố Ny đi vào, vẻ mặt hoảng sợ kinh ngạc nhìn Tôn Ly Ly, vừa nghi ngờ khó hiểu nhìn Lương Đồng Tâm, đứng bên cạnh Lương Đồng Tâm, hơi cúi người với Tôn Ly Ly, yếu ớt hỏi: “Phó trưởng phòng Tôn, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Tiểu Lương nói, cô sao chép bản thiết kế của cô ấy.”Tôn Ly Ly đứng tựa vào bàn làm việc, khoanh hai tay trước ngược, ngẩng đầu nhìn kỹ vẻ mặt của hai người nhân viên.
Thôi Tố Ny ngạc nhiên liếc nhìn Lương Đồng Tâm, vẻ mặt khó hiểu hỏi ngược lại: “Phó trưởng phòng Tôn, rốt cuộc là làm sao?Tôi sao chép bản thiết kế của tiểu Lương? Ngài đừng oan uổng tôi nha!”
“Bản thiết kế của hai người, nằm ngay trên bàn đó. Cô tự xem đi!” Tôn Ly Ly tức giận nói.
Chuyện các cô làm, tham khảo bản thiết kế của người khác là chuyện thường có, thế nhưng, cả gan trắng trợn lộ liễu sao chép tương tự đến trên chín mươi phần trăm, mà lại cùng một công ty, loại hành vi này thật sự là quá đáng rồi?!
Thôi Tố Ny vội vàng cầm hai bản thiết kế ở trên bàn so sánh với nhau, sau khi nhìn xong, cô ta chỉ vào mũi của Lương Đồng Tâm, sốt ruột lại tức giận lên án: “Lương Đồng Tâm, sao cô lại sao chép bản thiết kế của tôi?”
“Tôi không sao chép! Là cô ăn cắp bản thiết kế của tôi!”Lương Đồng Tâm không kiềm được sự tức giận.
Thôi Tố Ny khẽ lắc đầu, sau đó khó mà tin nhìn Lương Đồng Tâm, mếu miệng, tủi than nhìn về phía Tôn Ly Ly nói: “Phó trưởng phòng Tôn, cô cần phải làm chủ cho tôi! Bản thiết kế này, ba ngày trước đã giao cho cô rồi. Ngài còn nói, thiết kế của tôi rất được khách hàng vô cùng hài lòng. Hôm nay, Lương Đồng Tâm đ*o thiết kế của tôi, đạo đến có hình có dạng! Còn ở đây cắn ngược lạI tôi! Tôi oan ức!”
“Tôi không có!” Lương Đồng Tâm trừng mắt nhìn Thôi Tố Ny, nghiến răng nghiến lợi.
Tôn Ly Ly không muốn ở chỗ này nghe hai cô tranh cãi với nhau, đứng dậy từ ghế văn phòng, đi ra ngoài: “Hai người đi theo tôi!”
Sau đó, Lương Đồng Tâm và Thôi Tố Ny không vừa mắt nhau theo sát phía sau Tôn Ly Ly đi ra ngoài.
Tôn Ly Ly bảo bọn họ mở file thiết kế của bọn họ lên, Tôn Ly Ly phân biệt kiểm tra một chút về thời gian thao tác phần mềm của hai cô.
Không nhìn đến còn được, vừa nhìn đã khiến Tôn Ly Ly càng thêm tức giận.
Trong máy tính của Lương Đồng Tâm, trên phần mền vậy mà không có quá trình lịch sử của bản thiết kế.
Mà tất cả tư liệu của cô, biểu thị trong một tuần gần đây mới bắt đầu sáng tạo, còn tư liệu của Thôi Tố Ny, hai tuần trước đã bắt đầu thiết kế.
Vừa nhìn đã hiểu ngay sự việc, Tôn Ly Ly đứng thẳng dậy, quay đầu chất vấn Lương Đồng Tâm: “Lương Đồng Tâm, bây giờ, cô còn gì để nói không?”
“Không thể nào! Máy tính của tôi nhất định có người động tới!” Lương Đồng Tâm cũng là bây giờ mới phát hiện, toàn bộ tư liệu bản thiết kế trong folder bản thảo trước kia của cô đều biến mất.
“A! Tôi nhớ rồi! Phó trưởng phòng Tôn, cô nhất định phải làm chủ cho tôi! Lương Đồng Tâm cô ấy, cô ấy có từng chạm qua máy tính của tôi, phần mềm ‘3DMAX’ của tôi xảy ra vấn đề, chính cô ấy đã giúp tôi sửa lại, hơn nữa, tôi còn có đem mật mã máy tính của tôi đưa cho cô ấy. Lúc đó, có mặt mọi người ở đây, mọi người có thể làm chứng cho tôi!” Thôi Tố Ny nói năng hùng hồn.
Tôn Ly Ly lập tức nhìn thoáng qua các nhân viên đang tập trung trong phòng làm việc, đều thấy bọn họ đều gật đầu cho Thôi Tố Ny.
Lương Đồng Tâm lập tức nín thinh như ăn phải hoàng liên, đắng đến không thể tả nổi, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
“Lương Đồng Tâm, cô tự mình viết thư từ chức, hay để tôi viết thư sa thải cô?” Tôn Ly Ly vô cùng tức giận hỏi.
Lương Đồng Tâm chua xót, nước mắt dâng lên vành mắt, nhưng cố nén bản thân không rơi lệ trước mắt những người này.
Tôn Ly Ly không muốn nhìn loại phụ nữ giả vờ vô tội ở trước mặt mình, vì thế xoay người bỏ đi, đi về trong phòng làm việc độc lập của mình.
Lương Đồng Tâm ngồi thẩn thờ trước bàn làm việc của mình, ngơ ngác nhìn máy vi tính.
Đồng nghiệp xung quanh, tất cả đều dùng ánh mắt khác nhau đánh giá cô, bàn tán sau lưng cô.
Một lúc sau, Thôi Tố Ny lại bị Tôn Ly Ly gọi đến, đem nhiệm vụ thiết kế trang trí phòng làm việc mới của tổng giám đốc tân nhiệm sau này của tập đoàn Điền thị một lần nữa giao cho Thôi Tố Ny làm.
Thôi Tố Ny biết được bản thân sắp thiết kế phòng làm việc sau này của tổng giám đốc tập đoàn Điền thị, đáy lòng lập tức vui như trẩy hội.
Thật ra, ngay từ đầu, cô ta đã muốn nhận cái này rồi, thế nhưng, phó trưởng phòng Tôn lại muốn phái Lương Đồng Tâm làm việc này, khiến cho cô ta mất mát khá lâu.
Tác giả :
Nặc Tiểu Đình