Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Chương 375: Tôi Sẽ không bao giờ cho cô cơ hội!【25】
Sau khi nói xong, vẫn không quên chép miệng, muốn bao nhiêu ủy khuất có bấy nhêu ủy khuất, muốn bao nhiêu khả ái có bấy nhiêu khả ái.
Anh duỗi tay, nhận lấy điện thoại di động, loay hoay một chút, liền dễ dàng thay cô qua cửa, cô liền trừng tròng mắt, vẻ mặt ngạc nhiên.
Thật không dám đấu diếm, thấy vẻ mặt lúc ấy của cô, anh rất là hưởng thụ.
Cách bảy năm, không biết cô đã đổi bao nhiêu điện thoại di động, trong mỗi một chiếc điện thoại di động, luôn bảo lưu lấy những trò chơi kia, như thường là bị cô chơi cho hoàn toàn thay đổi bộ dạng như năm đó, một số bàn, vẫn đậu ở chỗ này, không qua được, cũng không biết phía dưới là cảnh tượng như thế nào.
Giống như là anh và cô, sau bảy năm, cô đi vào thế giới của anh, căn bản không biết kia là phong cảnh như thế nào.
Tịch Giản Cận mở ra album ảnh của cô, mới phát hiện bên trong cũng không có bao nhiêu, nhưng là mỗi một bức cũng làm cho đáy lòng của anh phát run.
Đều là hình anh và cô.
Nụ cười rực rỡ như vậy, trẻ tuổi và tốt đẹp.
Có cô mặt dày mày dạn một tay ôm cổ anh hôn ở trên đường cái, một tay giơ điện thoại di động theo hình, anh vẻ mặt bất đắc dĩ, mà cô vẻ mặt đắc ý.
Anh nhìn chằm chằm tỉ mỉ từng bức hình, mỗi một bức, là một cái chuyện xưa, một cái tốt đẹp.
Hồi lâu, anh mới mở ra bluetooth, đem hình của cô, một tấm lại một tấm bắn sang điện thoại di động của mình.
Đợi đến khi chấm dứt, anh chọn một búc hình cô cười đẹp nhất làm hình nền, anh nhìn chằm chằm nụ cười chói mắt của cô, đáy mắt đều là ánh sáng lập lòe, anh nhìn không nhịn được trong nháy mắt thất thần, đáy lòng theo đó ấm áp lên.
Anh vốn là muốn muốn từ trong điện thoại di động của cô tìm xem ca khúc, lại phát hiện, chỉ có một bài.
Tịch Giản Cận « Dọc đường đi có em ».
Chất lỏng ấm áp, theo cổ họng của anh chậm rãi nuốt xuống, cảm xúc nồng đậm lăn lộn, anh chậm rãi vuốt vuốt điện thoại di động của cô, một hồi lâu, nhắm hai mắt lại, trong ngực chua chát.
Anh trong nháy mắt, gần như tin cô thật sự thật rất thương anh.
Anh thậm chí không thể tin được, bảy năm này, nếu như cô thật rất thương anh, mỗi ngày đối mặt với những thứ hình ảnh quen thuộc này, hồi tưởng đến chuyện cũ, mỗi ngày nghe một bài hát, đáy lòng của cô rốt cuộc là cảm giác như thế nào?
Anh duỗi tay, nhận lấy điện thoại di động, loay hoay một chút, liền dễ dàng thay cô qua cửa, cô liền trừng tròng mắt, vẻ mặt ngạc nhiên.
Thật không dám đấu diếm, thấy vẻ mặt lúc ấy của cô, anh rất là hưởng thụ.
Cách bảy năm, không biết cô đã đổi bao nhiêu điện thoại di động, trong mỗi một chiếc điện thoại di động, luôn bảo lưu lấy những trò chơi kia, như thường là bị cô chơi cho hoàn toàn thay đổi bộ dạng như năm đó, một số bàn, vẫn đậu ở chỗ này, không qua được, cũng không biết phía dưới là cảnh tượng như thế nào.
Giống như là anh và cô, sau bảy năm, cô đi vào thế giới của anh, căn bản không biết kia là phong cảnh như thế nào.
Tịch Giản Cận mở ra album ảnh của cô, mới phát hiện bên trong cũng không có bao nhiêu, nhưng là mỗi một bức cũng làm cho đáy lòng của anh phát run.
Đều là hình anh và cô.
Nụ cười rực rỡ như vậy, trẻ tuổi và tốt đẹp.
Có cô mặt dày mày dạn một tay ôm cổ anh hôn ở trên đường cái, một tay giơ điện thoại di động theo hình, anh vẻ mặt bất đắc dĩ, mà cô vẻ mặt đắc ý.
Anh nhìn chằm chằm tỉ mỉ từng bức hình, mỗi một bức, là một cái chuyện xưa, một cái tốt đẹp.
Hồi lâu, anh mới mở ra bluetooth, đem hình của cô, một tấm lại một tấm bắn sang điện thoại di động của mình.
Đợi đến khi chấm dứt, anh chọn một búc hình cô cười đẹp nhất làm hình nền, anh nhìn chằm chằm nụ cười chói mắt của cô, đáy mắt đều là ánh sáng lập lòe, anh nhìn không nhịn được trong nháy mắt thất thần, đáy lòng theo đó ấm áp lên.
Anh vốn là muốn muốn từ trong điện thoại di động của cô tìm xem ca khúc, lại phát hiện, chỉ có một bài.
Tịch Giản Cận « Dọc đường đi có em ».
Chất lỏng ấm áp, theo cổ họng của anh chậm rãi nuốt xuống, cảm xúc nồng đậm lăn lộn, anh chậm rãi vuốt vuốt điện thoại di động của cô, một hồi lâu, nhắm hai mắt lại, trong ngực chua chát.
Anh trong nháy mắt, gần như tin cô thật sự thật rất thương anh.
Anh thậm chí không thể tin được, bảy năm này, nếu như cô thật rất thương anh, mỗi ngày đối mặt với những thứ hình ảnh quen thuộc này, hồi tưởng đến chuyện cũ, mỗi ngày nghe một bài hát, đáy lòng của cô rốt cuộc là cảm giác như thế nào?
Tác giả :
Diệp Phi Dạ