Thiếu Chủ Bí Mật
Chương 334: Quỳ xuống gọi ba
Tại sao Kruff lại ủng hộ Lý Phàm, tất cả mọi người ở hiện trường đều không thể hiểu được, cho dù là Cố Họa Y cũng có chút không hiểu.
Lẽ nào thật sự là vì Kruff muốn có được sự tin tưởng của mình và Lý Phàm?
Nhưng sự tin tưởng của mình và Lý Phàm có tác dụng gì?
Cố Họa Y cảm thấy chí ít sự tin tưởng của mình không có tác dụng gì, rất có thể Kruff muốn có được sự tin tưởng của Lý Phàm.
Nhưng tại sao Kruff lại muốn có được sự tin tưởng của Lý Phàm?
Cố Họa Y suy nghĩ nên có chút không tập trung.
Mã Gia Thành đã tức giận đến mức muốn nổ tung, cảm thấy Kruff không hề nể mặt mình, mình đường đường là đại thiếu có tiếng của tỉnh thành, trong mắt Kruff lại không bằng cái đồ nghèo hèn ăn cơm mềm Lý Phàm.
“Kruff, vốn dĩ tôi còn muốn bàn chuyện hợp đồng với anh, không ngờ anh lại không hiểu đạo lý như vậy, tốt nhất anh hãy suy nghĩ một chút về cục diện, nếu như anh không cho tôi chút thể diện, sản phẩm của công ty các anh ở trong thành phố những thứ 1 đồng tiền cũng không bán được!”
Mã Gia Thành có được sự tự tin này, Trường Thành quốc tế ở trong ngành thuốc ở thành phố được xem là có vị thế độc quyền, thậm chí còn lan sang các thành phố lân cận, rất nhiều công ty dược trong và ngoài nước đều có hợp tác lâu dài với Trường Thành quốc tế.
Kruff không hề bận tâm, lắc đầu, trong lòng anh ta chỉ có một mục tiêu, đó chính là hoàn thành nhiệm vụ của Bát gia.
“Xin lỗi, cái này tôi hoàn toàn không cần phải suy nghĩ, bây giờ các anh xin lỗi anh Lý và cô Cố, sau đó rời khỏi hiện trường bữa tiệc hôm nay, nếu không người của tôi sẽ không khách khí.”
Thái độ của Kruff vô cùng kiên quyết, sau khi nói xong, vẫy tay, đám vệ sĩ thuộc hạ bật công tắc dùi cui điện, trên dùi cui điện phát ra tiếng đồm độp, nghe rất dọa người.
Mã Gia Thành tức giận đến mức nổ tùng, đưa tay lên chỉ vào mình nói: “Ông đây không bị dọa đâu, anh có bản lĩnh thì động tay với ông đây thử xem, nếu như ông đây nhíu mày một cái, thì tôi là cháu của anh.”
Đám phú nhị đại phía sau Mã Gia Thành cũng hét lên, tất cả đều không phục.
“Các người có gan thì động vào chúng tôi thử xem, động vào chúng tôi xem xem các người có thể đi ra khỏi Hán Thành không!”
“Mấy người ngoại quốc đều là đồ ngốc, căn bản không hiểu thời thế, vì một tên nghèo hèn, rác rưởi mà động thủ với chúng ta, thật sự không tự lượng sức mình.”
“Bây giờ là thời đại nào rồi, thật sự cho là người nước ngoài có thể lợi hại đến mức nào, ông đây đã chơi rất nhiều các cô gái da vàng, đều gọi tôi là ba, hôm nay sẽ làm cái tên khốn này.”
Đám phú nhị đại đều có chỗ dựa nên không sợ, cảm thấy Kruff chỉ uy hiếp một chút mà thôi, căn bản sẽ không thật sự động tay.
Ánh mắt lạnh lùng của Kruff nhìn vào Mã Gia Thành và những người khác, khẽ cử động cánh tay: “Bắt lấy bọn họ, đánh đến khi bọn họ xin lỗi anh Lý và cô Cố.”
Đám vệ sĩ lập tức đi về phía trước, tất cả đều vung dùi cui điện trong tay về phía Mã Gia Thành và những người khác mà đánh.
Mã Gia Thành vẫn chưa kịp phản ứng lại đã có một cây gập, một luồng điện cực mạnh đột nhiên xông vào người, khiến cả người Mã Gia Thành run rẩy, một cơn đau dữ dội xông thẳng lên não.
“A! Mẹ nó!”
Mã Gia Thành vừa hét lên, đã bị một vệ sĩ đá ngã xuống đất, lại một chiếc dùi cui điện đánh vào người Mã Gia Thành, khiến cả người Mã Gia Thành run rẩy, trong miệng nôn ra rất nhiều nước bọt.
Mười mấy cậu ấm của tỉnh thành đều không phải là đối thủ của vệ sĩ chuyên nghiệp, chống cự chưa đến mười phút đã bị vệ sĩ của Kruff đánh ngã xuống đất.
Đám vệ sĩ của Kruff không chút lưu tình, đối với đám cậu ấm ngã trên mặt đất đánh một cách rất thô bạo, đánh đến mức đám cậu ấm kia không ngừng phát ra những tiếng kêu thảm thiết.
“Xin lỗi cậu Lý và cô Cố chính là cơ hội cuối cùng của mấy người, nếu không cứ đợi bị đánh đến tàn phế đi.”
Đội trưởng đội vệ sĩ u ám nói.
Mã Gia Thành và những người khác bị đánh đến mức không ngừng kêu lên thảm thiết, tâm lý đã sụp đổ, căn bản không chịu đựng được trận đòn kịch liệt như vậy.
“Tôi, tôi xin lỗi, đừng đánh tôi, tôi xin lỗi bọn họ, Lý Phàm, tôi sai rồi, hai người mau bảo bọn họ đừng đánh tôi nữa.”
Một tên cậu ấm không chịu được cơn đau dữ dội và sự uy hiếp đã lên tiếng cầu xin, giống như đẩy quân domino đầu tiên, rất nhiều cậu ấm cũng cầu xin theo.
Cuối cùng nội tâm của Mã Gia Thành cũng sụp đổ, nghiến răng nói ra lời cầu xin.
“Tôi sai rồi, tôi xin lỗi, Lý, anh Lý, cô Cố, tôi xin lỗi vì thái độ lúc nãy của mình, tôi quá lỗ mãng, xin lỗi hai người.”
Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm nói xin lỗi của Mã Gia Thành và những người khác, trong lòng Hoàng Tử Hiên âm thầm cảm thấy may mắn, cảm thấy lúc nãy mình không cứng rắn với Lý Phàm, đúng là trong cái rủi có cái may, nếu không bây giờ mình cũng thê thảm giống như Mã Gia Thành rồi.
Đám cậu ấm cô chiêu nổi tiếng kia trong lòng cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, sau khi kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lý Phàm đều không đúng, đều dùng ánh mắt nhìn một nhân vật lớn để nhìn Lý Phàm, trong lòng đều cảm thấy chắc chắn thân phận của Lý Phàm vô cùng phi phàm.
Kruff xem thường nhìn Mã Gia Thành và những người khác, sau đó đi đến bên cạnh Lý Phàm nói: “Anh Lý, cô Cố, hai người có hài lòng với lời xin lỗi của bọn họ không? Nếu như không hài lòng, tôi sẽ bắt bọn họ làm theo ý của hai người, quỳ xuống xin lỗi một cách thành khẩn.”
Trong lòng Mã Gia Thành đột nhiên giống như tro tàn vậy, cảm thấy nếu như mình quỳ xuống xin lỗi Lý Phàm, vậy thì còn không bằng chết đi cho xong, bị đánh thành như thế này đã đủ mất mặt rồi, nếu như còn quỳ xuống thì chút mặt mũi cuối cùng cũng không còn nữa.
Mẹ nó!
Bây giờ cho dù bảo ông đây quỳ ông đây cũng nhịn, đợi đám xã hội đen kia đến, nhất định phải dẫn theo đám xã hội đen kia tắm máu chỗ này, khiến Lý Phàm và Kruff không được chết một cách dễ dàng, phải bắt Cố Họa Y về để dạy thành nô lệ!
Lý Phàm nhìn Mã Gia Thành đang vô cùng nhếch nhác kia, tùy tiện hất tay: “Để bọn họ đi đi, nhìn thấy bọn họ tâm tình sẽ không được tốt.”
“Tôi nghĩ chúa nhất định sẽ khen ngợi anh, tấm lòng rộng lượng của anh thật sự khiến tôi bái phục.”
Kruff nịnh hót, lấy lòng Lý Phàm, sau đó bảo vệ sĩ đuổi đám người Mã Gia Thành và những người khác ra ngoài.
Mã Gia Thành và những người khác rời đi giống như chó chết chủ, trong lòng tràn đầy thù hận.
Sau khi Mã Gia Thành rời đi, một vài người nổi tiếng đều cầm rượu đến kết thân với Lý Phàm, muốn làm quen với chàng trai thần bí lại cường đại này.
“Anh Lý, tôi là giáo sư của Học viện âm nhạc Hứa Đa, rất muốn làm quen với anh Lý.”
“Tôi là Từ Lệ Hoa, chủ tịch của quỹ Ái Tâm, hôm nay gặp được anh Lý thật sự vô cùng kinh ngạc, sau này chúng ta thân thiết hơn một chút.”
Lý Phàm nhìn những người vây quanh mình, cảm thấy có chút đau đầu, không có tâm tư nói chuyện cùng mấy người này.
Kruff nhìn ra Lý Phàm không muốn tiếp xúc với mấy người này, vì vậy thay Lý Phàm ngăn cản những người này, dẫn Lý Phàm đi vào bên trong sảnh của bữa tiệc, nói chuyện phiếm với Lý Phàm.
“Anh Lý xem ra không thích giao lưu kết bạn, nhưng những người này quả thật không có gì để giao lưu kết bạn cả, đều là những con ruồi vì lợi ích mà đến.”
“Kruff, anh đắc tội với Mã Gia Thành, mà không có chút lo lắng gì sao.”
Lý Phàm hỏi một đằng trả lời một nẻo nói.
Kruff cười, nhùn vai: “Tại sao tôi phải lo lắng, chỉ là mấy con mọt phú nhị đại mà thôi.”
“Bọn họ sẽ không cam lòng.” Lý Phàm khẽ nói.
Lẽ nào thật sự là vì Kruff muốn có được sự tin tưởng của mình và Lý Phàm?
Nhưng sự tin tưởng của mình và Lý Phàm có tác dụng gì?
Cố Họa Y cảm thấy chí ít sự tin tưởng của mình không có tác dụng gì, rất có thể Kruff muốn có được sự tin tưởng của Lý Phàm.
Nhưng tại sao Kruff lại muốn có được sự tin tưởng của Lý Phàm?
Cố Họa Y suy nghĩ nên có chút không tập trung.
Mã Gia Thành đã tức giận đến mức muốn nổ tung, cảm thấy Kruff không hề nể mặt mình, mình đường đường là đại thiếu có tiếng của tỉnh thành, trong mắt Kruff lại không bằng cái đồ nghèo hèn ăn cơm mềm Lý Phàm.
“Kruff, vốn dĩ tôi còn muốn bàn chuyện hợp đồng với anh, không ngờ anh lại không hiểu đạo lý như vậy, tốt nhất anh hãy suy nghĩ một chút về cục diện, nếu như anh không cho tôi chút thể diện, sản phẩm của công ty các anh ở trong thành phố những thứ 1 đồng tiền cũng không bán được!”
Mã Gia Thành có được sự tự tin này, Trường Thành quốc tế ở trong ngành thuốc ở thành phố được xem là có vị thế độc quyền, thậm chí còn lan sang các thành phố lân cận, rất nhiều công ty dược trong và ngoài nước đều có hợp tác lâu dài với Trường Thành quốc tế.
Kruff không hề bận tâm, lắc đầu, trong lòng anh ta chỉ có một mục tiêu, đó chính là hoàn thành nhiệm vụ của Bát gia.
“Xin lỗi, cái này tôi hoàn toàn không cần phải suy nghĩ, bây giờ các anh xin lỗi anh Lý và cô Cố, sau đó rời khỏi hiện trường bữa tiệc hôm nay, nếu không người của tôi sẽ không khách khí.”
Thái độ của Kruff vô cùng kiên quyết, sau khi nói xong, vẫy tay, đám vệ sĩ thuộc hạ bật công tắc dùi cui điện, trên dùi cui điện phát ra tiếng đồm độp, nghe rất dọa người.
Mã Gia Thành tức giận đến mức nổ tùng, đưa tay lên chỉ vào mình nói: “Ông đây không bị dọa đâu, anh có bản lĩnh thì động tay với ông đây thử xem, nếu như ông đây nhíu mày một cái, thì tôi là cháu của anh.”
Đám phú nhị đại phía sau Mã Gia Thành cũng hét lên, tất cả đều không phục.
“Các người có gan thì động vào chúng tôi thử xem, động vào chúng tôi xem xem các người có thể đi ra khỏi Hán Thành không!”
“Mấy người ngoại quốc đều là đồ ngốc, căn bản không hiểu thời thế, vì một tên nghèo hèn, rác rưởi mà động thủ với chúng ta, thật sự không tự lượng sức mình.”
“Bây giờ là thời đại nào rồi, thật sự cho là người nước ngoài có thể lợi hại đến mức nào, ông đây đã chơi rất nhiều các cô gái da vàng, đều gọi tôi là ba, hôm nay sẽ làm cái tên khốn này.”
Đám phú nhị đại đều có chỗ dựa nên không sợ, cảm thấy Kruff chỉ uy hiếp một chút mà thôi, căn bản sẽ không thật sự động tay.
Ánh mắt lạnh lùng của Kruff nhìn vào Mã Gia Thành và những người khác, khẽ cử động cánh tay: “Bắt lấy bọn họ, đánh đến khi bọn họ xin lỗi anh Lý và cô Cố.”
Đám vệ sĩ lập tức đi về phía trước, tất cả đều vung dùi cui điện trong tay về phía Mã Gia Thành và những người khác mà đánh.
Mã Gia Thành vẫn chưa kịp phản ứng lại đã có một cây gập, một luồng điện cực mạnh đột nhiên xông vào người, khiến cả người Mã Gia Thành run rẩy, một cơn đau dữ dội xông thẳng lên não.
“A! Mẹ nó!”
Mã Gia Thành vừa hét lên, đã bị một vệ sĩ đá ngã xuống đất, lại một chiếc dùi cui điện đánh vào người Mã Gia Thành, khiến cả người Mã Gia Thành run rẩy, trong miệng nôn ra rất nhiều nước bọt.
Mười mấy cậu ấm của tỉnh thành đều không phải là đối thủ của vệ sĩ chuyên nghiệp, chống cự chưa đến mười phút đã bị vệ sĩ của Kruff đánh ngã xuống đất.
Đám vệ sĩ của Kruff không chút lưu tình, đối với đám cậu ấm ngã trên mặt đất đánh một cách rất thô bạo, đánh đến mức đám cậu ấm kia không ngừng phát ra những tiếng kêu thảm thiết.
“Xin lỗi cậu Lý và cô Cố chính là cơ hội cuối cùng của mấy người, nếu không cứ đợi bị đánh đến tàn phế đi.”
Đội trưởng đội vệ sĩ u ám nói.
Mã Gia Thành và những người khác bị đánh đến mức không ngừng kêu lên thảm thiết, tâm lý đã sụp đổ, căn bản không chịu đựng được trận đòn kịch liệt như vậy.
“Tôi, tôi xin lỗi, đừng đánh tôi, tôi xin lỗi bọn họ, Lý Phàm, tôi sai rồi, hai người mau bảo bọn họ đừng đánh tôi nữa.”
Một tên cậu ấm không chịu được cơn đau dữ dội và sự uy hiếp đã lên tiếng cầu xin, giống như đẩy quân domino đầu tiên, rất nhiều cậu ấm cũng cầu xin theo.
Cuối cùng nội tâm của Mã Gia Thành cũng sụp đổ, nghiến răng nói ra lời cầu xin.
“Tôi sai rồi, tôi xin lỗi, Lý, anh Lý, cô Cố, tôi xin lỗi vì thái độ lúc nãy của mình, tôi quá lỗ mãng, xin lỗi hai người.”
Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm nói xin lỗi của Mã Gia Thành và những người khác, trong lòng Hoàng Tử Hiên âm thầm cảm thấy may mắn, cảm thấy lúc nãy mình không cứng rắn với Lý Phàm, đúng là trong cái rủi có cái may, nếu không bây giờ mình cũng thê thảm giống như Mã Gia Thành rồi.
Đám cậu ấm cô chiêu nổi tiếng kia trong lòng cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, sau khi kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lý Phàm đều không đúng, đều dùng ánh mắt nhìn một nhân vật lớn để nhìn Lý Phàm, trong lòng đều cảm thấy chắc chắn thân phận của Lý Phàm vô cùng phi phàm.
Kruff xem thường nhìn Mã Gia Thành và những người khác, sau đó đi đến bên cạnh Lý Phàm nói: “Anh Lý, cô Cố, hai người có hài lòng với lời xin lỗi của bọn họ không? Nếu như không hài lòng, tôi sẽ bắt bọn họ làm theo ý của hai người, quỳ xuống xin lỗi một cách thành khẩn.”
Trong lòng Mã Gia Thành đột nhiên giống như tro tàn vậy, cảm thấy nếu như mình quỳ xuống xin lỗi Lý Phàm, vậy thì còn không bằng chết đi cho xong, bị đánh thành như thế này đã đủ mất mặt rồi, nếu như còn quỳ xuống thì chút mặt mũi cuối cùng cũng không còn nữa.
Mẹ nó!
Bây giờ cho dù bảo ông đây quỳ ông đây cũng nhịn, đợi đám xã hội đen kia đến, nhất định phải dẫn theo đám xã hội đen kia tắm máu chỗ này, khiến Lý Phàm và Kruff không được chết một cách dễ dàng, phải bắt Cố Họa Y về để dạy thành nô lệ!
Lý Phàm nhìn Mã Gia Thành đang vô cùng nhếch nhác kia, tùy tiện hất tay: “Để bọn họ đi đi, nhìn thấy bọn họ tâm tình sẽ không được tốt.”
“Tôi nghĩ chúa nhất định sẽ khen ngợi anh, tấm lòng rộng lượng của anh thật sự khiến tôi bái phục.”
Kruff nịnh hót, lấy lòng Lý Phàm, sau đó bảo vệ sĩ đuổi đám người Mã Gia Thành và những người khác ra ngoài.
Mã Gia Thành và những người khác rời đi giống như chó chết chủ, trong lòng tràn đầy thù hận.
Sau khi Mã Gia Thành rời đi, một vài người nổi tiếng đều cầm rượu đến kết thân với Lý Phàm, muốn làm quen với chàng trai thần bí lại cường đại này.
“Anh Lý, tôi là giáo sư của Học viện âm nhạc Hứa Đa, rất muốn làm quen với anh Lý.”
“Tôi là Từ Lệ Hoa, chủ tịch của quỹ Ái Tâm, hôm nay gặp được anh Lý thật sự vô cùng kinh ngạc, sau này chúng ta thân thiết hơn một chút.”
Lý Phàm nhìn những người vây quanh mình, cảm thấy có chút đau đầu, không có tâm tư nói chuyện cùng mấy người này.
Kruff nhìn ra Lý Phàm không muốn tiếp xúc với mấy người này, vì vậy thay Lý Phàm ngăn cản những người này, dẫn Lý Phàm đi vào bên trong sảnh của bữa tiệc, nói chuyện phiếm với Lý Phàm.
“Anh Lý xem ra không thích giao lưu kết bạn, nhưng những người này quả thật không có gì để giao lưu kết bạn cả, đều là những con ruồi vì lợi ích mà đến.”
“Kruff, anh đắc tội với Mã Gia Thành, mà không có chút lo lắng gì sao.”
Lý Phàm hỏi một đằng trả lời một nẻo nói.
Kruff cười, nhùn vai: “Tại sao tôi phải lo lắng, chỉ là mấy con mọt phú nhị đại mà thôi.”
“Bọn họ sẽ không cam lòng.” Lý Phàm khẽ nói.
Tác giả :
Phi Điểu Bất Tuyệt