Thiên Vu
Chương 213: Công chúa điện hạ
Lão bà bà tiếp tục kiểm tra, thấy hai vai, bụng Trần Lạc có dấu vết kỳ lạ làm bà biến sắc mặt.
Lão bà bà kêu lên:
- Đây là dấu vết hình phạt đại quang minh để lại, chuyên môn phế trừ tu vi. Ngươi phạm tội gì?
- Xâm nhiễm hắc ám.
Lão bà bà ngẩn người:
- Xâm nhiễm hắc ám?
Lão bà bà nhận ra điều gì, hỏi:
- Nói vậy là linh hải của ngươi không phải chết tự nhiên mà là bị phế?
Thấy Trần Lạc gật đầu, biểu tình lão bà bà bất đắc dĩ. Lão bà bà không ngờ người giao hoan cùng điện hạ không phải long phượng trong cõi người thì thôi, lại còn là tội phạm.
Lão bà bà thầm nghĩ:
- Thôi, vì sinh mạng của điện hạ, đành vậy.
Sau đó Trần Lạc khoác thảm ngang eo, theo lão bà bà vào trong một gian mật thất.
Nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới.
Tuy Trần Lạc không tin đâu nói này nhưng cũng không phản đối. Tính cách Trần Lạc tiêu sái, thái độ hờ hững với nhiều chuyện. Có thể làm thì làm, không thể làm cũng không bắt buộc, miễn cưỡng ai. Trần Lạc xa cách ngàn dặm chạy tới giao hoan với nữ nhân xa lạ cũng vì lý do này. Trần Lạc vốn tưởng sẽ gặp trắc trở, dù sao suy nghĩ trong thế giới này còn cổ hủ, ai ngờ thuận lợi hơn hắn nghĩ nhiều.
Trong mật thất tràn ngập sương tím, Trần Lạc cảm ứng được chỗ này bày ba trận pháp, một là điên đảo thôi tình trận, một là đại âm dương hợp hoan trận, một là vụ ẩn mê trận. Khi dò xét ra những trận pháp này thì hắn biến sắc mặt. Điên đảo thôi tình trận chính là trận pháp mạnh nhất trong thôi tình trận, một khi vận chuyển sẽ sa đọa, thúc giục thú tính, cực kỳ điên cuồng. Đại âm dương hợp trận càng là trận pháp số một số hai trong hợp hoan trận, một khi nó vận chuyển là một nam một nữ củi khô lửa bốc.
Giao hoan thì cứ giao hoan, không cần chơi mạnh như vậy đi?
Trần Lạc định lên tiếng thì một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ngươi là ai, là loại người gì, có thân phận gì, ta không hứng thú với mấy thứ đó. Ngươi không cần nói chuyện, ta không muốn nghe. Ngươi và ta xuất hiện ở đây là vì ngươi cần âm tức của ta, ta cần dương tức của ngươi, không hơn, không có gì khác. Giao hoan xong ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta, ngươi cùng ta không có bất cứ quan hệ gì, ngươi đã hiểu chưa?
Trong mật thất tràn ngập sương mù, Trần Lạc chỉ mơ hồ thấy một bóng người. Trần Lạc vốn nghĩ lần này giao hoan, hắn là nam nhân, về lý luận là chiếm lợi, huống chi nữ nhân trong phương thế giới này rất chú trọng trinh tiết. Trần Lạc không ngờ đối phương tiêu sái đến thế, hợp hoan xong không ai quen ai. Đây là điều Trần Lạc muốn, nếu đối phương không để bụng thì hắn càng khỏe. Trần Lạc gật đầu, ừ một tiếng.
Nữ nhân đánh ra mấy phù văn, thôi tình trận và đại âm dương hợp hoan trận cùng vận chuyển, mật thất tỏa ánh sáng hồng mê tình.
Năm nay Trần Lạc mười tám tuổi, máu nóng sục sôi cộng với có dương tức quá mạnh. Trần Lạc không chút chống cự bị thôi tình trận và đại âm dương hợp hoan trận ảnh hưởng, cảm thấy người nóng rực, lửa dục cháy bỏng. Nhưng vì linh hồn Trần Lạc quá mạnh, ý chí vững vàng, dù cố ý khiến linh hồn thả lỏng, cố ý sa đọa nhưng ý thức vẫn rất rõ ràng.
Trong mật thất mùi thơm mê người, mê tình màu tím hồng điểm xuyết. Trần Lạc cảm giác rõ ràng nữ nhân phía đối diện thở dốc.
- Lại đây...
Nữ nhân khẽ gọi, thanh âm trở nên quyến rũ tận xương.
Trần Lạc không đi qua cũng không lên tiếng, hắn muốn nhân cơ hội này xem thử ý chí linh hồn của mình có thể chống đỡ đến khi nào, lỡ về sau gặp loại trận pháp thôi tình này cũng có ước lượng.
Trần Lạc có thể nhịn được là bởi vì linh hồn, ý chí của hắn quá mạnh nhưng người khác thì không. ít nhất nữ nhân đối diện chịu đựng không nổi, lửa dục đốt người nàng, lý trí mơ hồ. Có lẽ bẩm sinh kiêu ngạo, tôn quý làm nàng vẫn dùng giọng điệu mệnh lệnh kêu Trần Lạc đi qua.
Thấy Trần Lạc không chịu qua, giọng nàng xen lẫn sự tức giận:
- Ta... Ta kêu ngươi... Kêu ngươi lại đây... Mau...
Tuy giọng điệu nữ nhân tức giận nhưng phần nhiều là khao khát, khát vọng tình dục.
Tiếc rằng không ai quan tâm nàng, nữ nhân không nhịn được nữa, lý trí sa đọa, nàng buông xuống tôn quý kiêu ngạo tự chạy đến. Không cho Trần Lạc chống cự, nàng ôm mặt Trần Lạc cùng hắn hôn say đắm. Nữ nhân chộp hai tay Trần Lạc đặt lên bộ ngực cao vút, khẽ rên kiều diễm.
Nữ nhân điên cuồng vượt sức tưởng tượng của Trần Lạc, lần đầu tiên hắn gặp một nữ nhân mạnh mẽ như vậy. Trong hợp hoan trận Trần Lạc ở thế bị động, mọi chuyện do nữ nhân chủ đọa. Nữ nhân này quá điên ucồng, mạnh mẽ. Nữ nhân điên cuồng làm Trần Lạc không khống chế được, hắn sa đọa.
một nam một nữ, một âm một dương, một mặt trời một mặt trăng hòa cùng nhau. Thiên địa giao hòa, trời trăng đan xen. Ánh trăng tràn ngập cực độ âm tức rất mạnh, nhưng mặt trời tràn ngập cực độ dương tức càng mạnh hơn. Mật thất kiều diễm, sóng triều xô bờ, tiếng rên rỉ không dứt.
Cảm giác hợp hoan cực kỳ thần diệu, kỳ diệu khó tả, làm người lưu luyến quên lối về, Trần Lạc ở trong mộng muốn đại chiến ba trăm hiệp. Trần Lạc mơ màng mở mắt ra, nhìn mặt trời treo trên cao, lại ngó quanh quất. Trần Lạc cảm thấy dường như mình nằm trong rừng cây, hắn ngồi dậy nhìn bốn phía. Má ơi, hắn thật sự nằm trong rừng cây, không biết chỗ này là đâu.
- Thật sự là một đêm tình, bà nội nó, không lẽ sợ ta ăn vạ nàng sao?
Trần Lạc lắc đầu, bồn cười, cảm thấy thật kỳ quái. Trần Lạc không suy nghĩ nhiều, khoanh chân ngồi điều tra linh hải
Trong linh hải không có trời, không có đất, chỉ có quang minh, hắc ám vô tận đan xen vào nhau giống như hỗn độn.
Đại Nhật linh nguyên như mặt trời treo trên cao, núi lửa biến dị vẫn bàn cứ tại đó, bốn phía là dung nham cuồn cuộn.
Mọi thứ không thay đổi.
Hưm, không đúng.
Trần Lạc phát hiện trong linh hải của mình có một dáu âm tức nhạt nhòa. Âm tức dịu dàng như ánh trăng troi nổi trong linh hải như đang dựng dục cái gì.
Đây là thứ gì?
Trần Lạc cảm giác rõ ràng đó là một loại thuần âm chi tức, nhưng không hiểu tại sao sau khi giao hoan sẽ có thứ này trong linh hải.
Sư phụ Vân Du Tử để lại di ngôn nói dương tức của Trần Lạc quá mạnh, vật cực tất phản, tất nhiên sẽ uy hiếp an toàn sinh mạng. Nói thật là Trần Lạc không thấy có gì khó chịu, hắn đến chỉ vì tin tưởng lời sư phụ nói, thứ hai là chuyện này không có hại nên hắn đã đến.
A?
Trần Lạc bỗng phát hiện có điều lạ, lúc trước hạt giống cây sinh mệnh bị hắn luyện hóa đã... Nẩy mầm.
Hạt giống sinh mệnh thật sự nẩy mầm.
Hạt giống sinh mệnh như chồi non mới lú, tỏa sáng rực rỡ, rất đẹp mắt.
Hay!
Linh hải của hắn thật sự có thể dựng dục vạn vật. Lúc trước Trần Lạc tu luyện Hỏa Giao Kình bỗng nhiên dựng dục ra một con long linh hỏa diễm, bây giờ luyện hóa một hạt giống sinh mệnh lại mọc chồi non, thế này thì... Trần Lạc chợt nghĩ thông qua giao hoan có được một dấu thuần âm chi tức, thứ này phải chăng sẽ dựng dục ra thứ quái dị gì? Nếu đúng là vậy thì sẽ là thứ gì?
Lão bà bà kêu lên:
- Đây là dấu vết hình phạt đại quang minh để lại, chuyên môn phế trừ tu vi. Ngươi phạm tội gì?
- Xâm nhiễm hắc ám.
Lão bà bà ngẩn người:
- Xâm nhiễm hắc ám?
Lão bà bà nhận ra điều gì, hỏi:
- Nói vậy là linh hải của ngươi không phải chết tự nhiên mà là bị phế?
Thấy Trần Lạc gật đầu, biểu tình lão bà bà bất đắc dĩ. Lão bà bà không ngờ người giao hoan cùng điện hạ không phải long phượng trong cõi người thì thôi, lại còn là tội phạm.
Lão bà bà thầm nghĩ:
- Thôi, vì sinh mạng của điện hạ, đành vậy.
Sau đó Trần Lạc khoác thảm ngang eo, theo lão bà bà vào trong một gian mật thất.
Nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới.
Tuy Trần Lạc không tin đâu nói này nhưng cũng không phản đối. Tính cách Trần Lạc tiêu sái, thái độ hờ hững với nhiều chuyện. Có thể làm thì làm, không thể làm cũng không bắt buộc, miễn cưỡng ai. Trần Lạc xa cách ngàn dặm chạy tới giao hoan với nữ nhân xa lạ cũng vì lý do này. Trần Lạc vốn tưởng sẽ gặp trắc trở, dù sao suy nghĩ trong thế giới này còn cổ hủ, ai ngờ thuận lợi hơn hắn nghĩ nhiều.
Trong mật thất tràn ngập sương tím, Trần Lạc cảm ứng được chỗ này bày ba trận pháp, một là điên đảo thôi tình trận, một là đại âm dương hợp hoan trận, một là vụ ẩn mê trận. Khi dò xét ra những trận pháp này thì hắn biến sắc mặt. Điên đảo thôi tình trận chính là trận pháp mạnh nhất trong thôi tình trận, một khi vận chuyển sẽ sa đọa, thúc giục thú tính, cực kỳ điên cuồng. Đại âm dương hợp trận càng là trận pháp số một số hai trong hợp hoan trận, một khi nó vận chuyển là một nam một nữ củi khô lửa bốc.
Giao hoan thì cứ giao hoan, không cần chơi mạnh như vậy đi?
Trần Lạc định lên tiếng thì một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ngươi là ai, là loại người gì, có thân phận gì, ta không hứng thú với mấy thứ đó. Ngươi không cần nói chuyện, ta không muốn nghe. Ngươi và ta xuất hiện ở đây là vì ngươi cần âm tức của ta, ta cần dương tức của ngươi, không hơn, không có gì khác. Giao hoan xong ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta, ngươi cùng ta không có bất cứ quan hệ gì, ngươi đã hiểu chưa?
Trong mật thất tràn ngập sương mù, Trần Lạc chỉ mơ hồ thấy một bóng người. Trần Lạc vốn nghĩ lần này giao hoan, hắn là nam nhân, về lý luận là chiếm lợi, huống chi nữ nhân trong phương thế giới này rất chú trọng trinh tiết. Trần Lạc không ngờ đối phương tiêu sái đến thế, hợp hoan xong không ai quen ai. Đây là điều Trần Lạc muốn, nếu đối phương không để bụng thì hắn càng khỏe. Trần Lạc gật đầu, ừ một tiếng.
Nữ nhân đánh ra mấy phù văn, thôi tình trận và đại âm dương hợp hoan trận cùng vận chuyển, mật thất tỏa ánh sáng hồng mê tình.
Năm nay Trần Lạc mười tám tuổi, máu nóng sục sôi cộng với có dương tức quá mạnh. Trần Lạc không chút chống cự bị thôi tình trận và đại âm dương hợp hoan trận ảnh hưởng, cảm thấy người nóng rực, lửa dục cháy bỏng. Nhưng vì linh hồn Trần Lạc quá mạnh, ý chí vững vàng, dù cố ý khiến linh hồn thả lỏng, cố ý sa đọa nhưng ý thức vẫn rất rõ ràng.
Trong mật thất mùi thơm mê người, mê tình màu tím hồng điểm xuyết. Trần Lạc cảm giác rõ ràng nữ nhân phía đối diện thở dốc.
- Lại đây...
Nữ nhân khẽ gọi, thanh âm trở nên quyến rũ tận xương.
Trần Lạc không đi qua cũng không lên tiếng, hắn muốn nhân cơ hội này xem thử ý chí linh hồn của mình có thể chống đỡ đến khi nào, lỡ về sau gặp loại trận pháp thôi tình này cũng có ước lượng.
Trần Lạc có thể nhịn được là bởi vì linh hồn, ý chí của hắn quá mạnh nhưng người khác thì không. ít nhất nữ nhân đối diện chịu đựng không nổi, lửa dục đốt người nàng, lý trí mơ hồ. Có lẽ bẩm sinh kiêu ngạo, tôn quý làm nàng vẫn dùng giọng điệu mệnh lệnh kêu Trần Lạc đi qua.
Thấy Trần Lạc không chịu qua, giọng nàng xen lẫn sự tức giận:
- Ta... Ta kêu ngươi... Kêu ngươi lại đây... Mau...
Tuy giọng điệu nữ nhân tức giận nhưng phần nhiều là khao khát, khát vọng tình dục.
Tiếc rằng không ai quan tâm nàng, nữ nhân không nhịn được nữa, lý trí sa đọa, nàng buông xuống tôn quý kiêu ngạo tự chạy đến. Không cho Trần Lạc chống cự, nàng ôm mặt Trần Lạc cùng hắn hôn say đắm. Nữ nhân chộp hai tay Trần Lạc đặt lên bộ ngực cao vút, khẽ rên kiều diễm.
Nữ nhân điên cuồng vượt sức tưởng tượng của Trần Lạc, lần đầu tiên hắn gặp một nữ nhân mạnh mẽ như vậy. Trong hợp hoan trận Trần Lạc ở thế bị động, mọi chuyện do nữ nhân chủ đọa. Nữ nhân này quá điên ucồng, mạnh mẽ. Nữ nhân điên cuồng làm Trần Lạc không khống chế được, hắn sa đọa.
một nam một nữ, một âm một dương, một mặt trời một mặt trăng hòa cùng nhau. Thiên địa giao hòa, trời trăng đan xen. Ánh trăng tràn ngập cực độ âm tức rất mạnh, nhưng mặt trời tràn ngập cực độ dương tức càng mạnh hơn. Mật thất kiều diễm, sóng triều xô bờ, tiếng rên rỉ không dứt.
Cảm giác hợp hoan cực kỳ thần diệu, kỳ diệu khó tả, làm người lưu luyến quên lối về, Trần Lạc ở trong mộng muốn đại chiến ba trăm hiệp. Trần Lạc mơ màng mở mắt ra, nhìn mặt trời treo trên cao, lại ngó quanh quất. Trần Lạc cảm thấy dường như mình nằm trong rừng cây, hắn ngồi dậy nhìn bốn phía. Má ơi, hắn thật sự nằm trong rừng cây, không biết chỗ này là đâu.
- Thật sự là một đêm tình, bà nội nó, không lẽ sợ ta ăn vạ nàng sao?
Trần Lạc lắc đầu, bồn cười, cảm thấy thật kỳ quái. Trần Lạc không suy nghĩ nhiều, khoanh chân ngồi điều tra linh hải
Trong linh hải không có trời, không có đất, chỉ có quang minh, hắc ám vô tận đan xen vào nhau giống như hỗn độn.
Đại Nhật linh nguyên như mặt trời treo trên cao, núi lửa biến dị vẫn bàn cứ tại đó, bốn phía là dung nham cuồn cuộn.
Mọi thứ không thay đổi.
Hưm, không đúng.
Trần Lạc phát hiện trong linh hải của mình có một dáu âm tức nhạt nhòa. Âm tức dịu dàng như ánh trăng troi nổi trong linh hải như đang dựng dục cái gì.
Đây là thứ gì?
Trần Lạc cảm giác rõ ràng đó là một loại thuần âm chi tức, nhưng không hiểu tại sao sau khi giao hoan sẽ có thứ này trong linh hải.
Sư phụ Vân Du Tử để lại di ngôn nói dương tức của Trần Lạc quá mạnh, vật cực tất phản, tất nhiên sẽ uy hiếp an toàn sinh mạng. Nói thật là Trần Lạc không thấy có gì khó chịu, hắn đến chỉ vì tin tưởng lời sư phụ nói, thứ hai là chuyện này không có hại nên hắn đã đến.
A?
Trần Lạc bỗng phát hiện có điều lạ, lúc trước hạt giống cây sinh mệnh bị hắn luyện hóa đã... Nẩy mầm.
Hạt giống sinh mệnh thật sự nẩy mầm.
Hạt giống sinh mệnh như chồi non mới lú, tỏa sáng rực rỡ, rất đẹp mắt.
Hay!
Linh hải của hắn thật sự có thể dựng dục vạn vật. Lúc trước Trần Lạc tu luyện Hỏa Giao Kình bỗng nhiên dựng dục ra một con long linh hỏa diễm, bây giờ luyện hóa một hạt giống sinh mệnh lại mọc chồi non, thế này thì... Trần Lạc chợt nghĩ thông qua giao hoan có được một dấu thuần âm chi tức, thứ này phải chăng sẽ dựng dục ra thứ quái dị gì? Nếu đúng là vậy thì sẽ là thứ gì?
Tác giả :
Cửu Hanh