Thiên Thần Và Ác Quỷ
Chương 74
Còn hơn 3 mét nữa mới tới nơi, Langdon đã đưa mắt quan sát.
Dù lác đác có khách du lịch chắn mất tầm nhìn, anh vẫn thấy Gió Tây của Bernini nổi bật hẳn so với những phiến đá granite xám lát quảng trường. Vittoria cũng đã trông thấy tác phẩm này, cô gái siết chặt nắm tay.
- Thư giãn đi nào. - Langdon nhắc khẽ. - Hãy làm động tác Yoga ban nãy đi.
Tay Vittoria nới lỏng ra một chút.
Đến tận nơi, họ thấy mọi thứ đều rất bình thường. Du khách đang tha thẩn ngắm nhìn, mấy nữ tu sĩ đang nói chuyện, một cô bé đang cho bồ câu ăn ngay dưới chân Kim tự tháp bằng đá.
Langdon cố không giơ đồng hồ lên xem. Chắc chắn đã gần đến giờ.
Hai người đã giẫm chân lên tấm đá hình e-líp. Cả hai dừng lại, không tỏ ra quá đột ngột, chỉ như hai du khách ghé lại để xem xét chút đỉnh "Gió Tây", Vittoria dọc dòng chữ khắc trên tảng đá.
Langdon trân trân nhìn tác phẩm điêu khắc trên đá hoa cương, đột nhiên thấy mình thật ngờ nghệch. Đọc bao nhiêu sách, đến Rome không biết bao nhiêu lần, thế mà ý nghĩa của Gió Tây chưa bao giờ lóe lên trong đầu anh.
Cho đến tận hôm nay…
Tác phẩm chạm khắc này có hình e-líp, dài khoảng hơn 1 mét, được thực hiện trên nến đá thô - Gió Tây được biểu hiện bằng một khuôn mặt thiên thần. Bernini đã vẽ một luồng gió mạnh thổi ra từ miệng thiên thần, thổi từ Vatican ra… hơi thở của Chúa.
Đây chính là cách Bernini tôn vinh nguyên tố thứ hai của khoa học… Khí… làn gió siêu trần từ một đôi môi thiên thần. Ngắm nghía một lúc, Langdon càng thấy thêm nhiều sắc thái ý nghĩa sâu xa hơn nữa. Bernini vẽ năm luồng gió giật… năm! Chưa hết, hai bên phiến đá hình e-líp còn có hai vì sao toả sáng. Langdon nghĩ đến Galileo. Hai vì sao, gió giật năm lần, hình e-líp, sự đối xứng…
Langdon thấy choáng váng, đầu đau nhức.
Gần như ngay lập tức, Vittoria lại bắt đầu sải bước, cô gái lôi Langdon ra khỏi phiến dá hình e-líp.
- Có người đang theo dõi chúng ta thì phải. - Cô gái nói.
Langdon ngẩng lên nhìn:
- Đâu?
Đi được khoảng 10 mét nữa Vittoria mới trả lời. Cô đưa tay làm ra bộ chỉ cho Langdon xem mái vòm trên cao:
- Có một người đã đi theo chúng ta khắp quảng trường. - Làm ra bộ vô tình, Vittoria liếc sang bên. - Vẫn đang bám theo đấy, cứ đi tiếp đi.
- Cô cho rằng đó là thủ phạm à?
Vittoria lắc đầu:
- Không. Trừ phi hội Illuminati quyết định thuê một phụ nữ mang theo camera của hãng BBC để làm việc đó.
Khi chuông nhà thờ St. Peter vang lên, cả Vittoria lẫn Langdon cùng giật nảy người. Đã đến giờ. Nhằm cắt cái đuôi nhà báo kia, họ đã bước ra xa Gió Tây, giờ cả hai cùng quay trở lại bên tác phẩm chạm khắc bằng đá này.
Bất chấp những hồi chuông lanh lảnh, quang cảnh vẫn thực sự yên bình. Du khách đang dạo bước. Một ông lão vô gia cư say bét nhè đang ngồi gà gật một cách kỳ dị ngay dưới chân Kim tự tháp.
Một cô bé đang cho lũ chim bồ câu ăn. Langdon băn khoăn, hay nhà báo kia đã khiến cho hung thủ thấy chờn? Không đời nào, anh nhớ lại giọng điệu của hắn trên điện thoại. Tôi sẽ khiến cho các vị Hồng y đó trở thành tâm điểm của báo chí.
Khi hồi chuông thứ chín đã tắt hẳn, một bầu không khí yên ắng đầy chết chóc bao phủ quảng trường.
Thế rồi… bé gái bắt đầu thét lên.
Dù lác đác có khách du lịch chắn mất tầm nhìn, anh vẫn thấy Gió Tây của Bernini nổi bật hẳn so với những phiến đá granite xám lát quảng trường. Vittoria cũng đã trông thấy tác phẩm này, cô gái siết chặt nắm tay.
- Thư giãn đi nào. - Langdon nhắc khẽ. - Hãy làm động tác Yoga ban nãy đi.
Tay Vittoria nới lỏng ra một chút.
Đến tận nơi, họ thấy mọi thứ đều rất bình thường. Du khách đang tha thẩn ngắm nhìn, mấy nữ tu sĩ đang nói chuyện, một cô bé đang cho bồ câu ăn ngay dưới chân Kim tự tháp bằng đá.
Langdon cố không giơ đồng hồ lên xem. Chắc chắn đã gần đến giờ.
Hai người đã giẫm chân lên tấm đá hình e-líp. Cả hai dừng lại, không tỏ ra quá đột ngột, chỉ như hai du khách ghé lại để xem xét chút đỉnh "Gió Tây", Vittoria dọc dòng chữ khắc trên tảng đá.
Langdon trân trân nhìn tác phẩm điêu khắc trên đá hoa cương, đột nhiên thấy mình thật ngờ nghệch. Đọc bao nhiêu sách, đến Rome không biết bao nhiêu lần, thế mà ý nghĩa của Gió Tây chưa bao giờ lóe lên trong đầu anh.
Cho đến tận hôm nay…
Tác phẩm chạm khắc này có hình e-líp, dài khoảng hơn 1 mét, được thực hiện trên nến đá thô - Gió Tây được biểu hiện bằng một khuôn mặt thiên thần. Bernini đã vẽ một luồng gió mạnh thổi ra từ miệng thiên thần, thổi từ Vatican ra… hơi thở của Chúa.
Đây chính là cách Bernini tôn vinh nguyên tố thứ hai của khoa học… Khí… làn gió siêu trần từ một đôi môi thiên thần. Ngắm nghía một lúc, Langdon càng thấy thêm nhiều sắc thái ý nghĩa sâu xa hơn nữa. Bernini vẽ năm luồng gió giật… năm! Chưa hết, hai bên phiến đá hình e-líp còn có hai vì sao toả sáng. Langdon nghĩ đến Galileo. Hai vì sao, gió giật năm lần, hình e-líp, sự đối xứng…
Langdon thấy choáng váng, đầu đau nhức.
Gần như ngay lập tức, Vittoria lại bắt đầu sải bước, cô gái lôi Langdon ra khỏi phiến dá hình e-líp.
- Có người đang theo dõi chúng ta thì phải. - Cô gái nói.
Langdon ngẩng lên nhìn:
- Đâu?
Đi được khoảng 10 mét nữa Vittoria mới trả lời. Cô đưa tay làm ra bộ chỉ cho Langdon xem mái vòm trên cao:
- Có một người đã đi theo chúng ta khắp quảng trường. - Làm ra bộ vô tình, Vittoria liếc sang bên. - Vẫn đang bám theo đấy, cứ đi tiếp đi.
- Cô cho rằng đó là thủ phạm à?
Vittoria lắc đầu:
- Không. Trừ phi hội Illuminati quyết định thuê một phụ nữ mang theo camera của hãng BBC để làm việc đó.
Khi chuông nhà thờ St. Peter vang lên, cả Vittoria lẫn Langdon cùng giật nảy người. Đã đến giờ. Nhằm cắt cái đuôi nhà báo kia, họ đã bước ra xa Gió Tây, giờ cả hai cùng quay trở lại bên tác phẩm chạm khắc bằng đá này.
Bất chấp những hồi chuông lanh lảnh, quang cảnh vẫn thực sự yên bình. Du khách đang dạo bước. Một ông lão vô gia cư say bét nhè đang ngồi gà gật một cách kỳ dị ngay dưới chân Kim tự tháp.
Một cô bé đang cho lũ chim bồ câu ăn. Langdon băn khoăn, hay nhà báo kia đã khiến cho hung thủ thấy chờn? Không đời nào, anh nhớ lại giọng điệu của hắn trên điện thoại. Tôi sẽ khiến cho các vị Hồng y đó trở thành tâm điểm của báo chí.
Khi hồi chuông thứ chín đã tắt hẳn, một bầu không khí yên ắng đầy chết chóc bao phủ quảng trường.
Thế rồi… bé gái bắt đầu thét lên.
Tác giả :
Dan Brown