Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 3 - Chương 67: Phong thái của đại hiệp
Trong đại điện Thánh Cung, đây là lần đầu tiên sau khi cung chủ xuất quan triệu tập các vị trưởng lão mở ra đại hội quan trọng.
Trải qua một đêm náo loạn, tất cả Thần Long đều bị bắt về Long trì, nhốt trong lồng sắt, tăng thêm vài ổ khóa mới, lúc này mới phát hiện Thần Long đan đã bị trộm, cung chủ nổi giận lôi đình!
Mặt khác, tặc nhân tự tiện xông vào Long trì vô thanh vô thức biến mất, không thể tìm ra. Làm cho người ta tức giận hơn nữa là không một ai thấy rõ diện mạo của người nọ, chỉ biết đối phương là một thân áo đen, đầu đội mũ che, sử dụng các chiêu thức khác nhau, thủ pháp kinh người!
“Cung chủ, theo như thuộc hạ thấy, dưới bầu trời này thủ pháp như vậy, hơn nữa thói quen mặc y phục màu đen đầu đội mũ che, duy nhất chỉ có đệ nhất sát thủ Độc Cô Mưu. Chẳng qua không biết vì sao hắn lại chạy đến Long trì trộm Thần Long đan.” Ngư trưởng lão trong Thánh Cung, có thể nói là người có địa vị thứ ba trong tất cả các Thái thượng trưởng lão, ở trên hắn, trừ cung chủ Thánh Cung, chính là biểu đệ của cung chủ Liệt trưởng lão, mà nay Liệt trưởng lão lại không có trong Thánh Cung, cho nên hắn là nhân vật sai khiến các trưởng lão.
“Độc Cô Mưu?” Cung chủ nhớ tới cái tên này, thanh âm trầm thấp xuống “Hắn thật to gan lại dám xông vào Thánh Cung? Còn các ngươi nữa, các người làm việc như thế nào? Có người ngoài xông vào Thánh Cung mà cũng không biết?”
“Xin cung chủ bớt giận, thuộc hạ lập tức sẽ tra ra tung tích của Độc Cô Mưu!” Mọi người rối rít cúi đầu.
Lúc này, có đệ tử tiến vào trong đại điện bẩm báo.
“Khởi bẩm cung chủ, khi thuộc hạ tìm được Tống tiểu công tử, chẳng qua hắn đã muốn “ đã muốn ngã chết.”
“Cái gì?” Mâu quang của cung chủ lạnh lẽo, quát: “Mau đem thi thể hắn lên đây!”
Đang lúc tầm mắt mọi người nhìn chăm chú, hai gã đệ tử mang một cái cáng vào điện, trên cán đắp vải trắng, che lại phong cảnh phía dưới, mơ hồ có thể thấy dưới vải trắng nằm một người, có vóc dáng nhỏ gầy và không cao.
Ngư trưởng lão mi tâm căng thẳng, tiến lên mấy bước, mở lớp vải trắng ra. Mặc dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng là nhìn đến khuôn mặt Tống Tu không một chút huyết sắc lộ ra trên khuôn mặt nhỏ nhắn, trong lòng hắn níu chặt, tỏa ra cảm xúc.
“Súc sinh! Lại ra tay đối với một tiểu hài tử, lão phu tuyệt không tha cho hắn!”
Đệ tử liếc hắn một cái, giọng nói khiếp sợ: “Ngư trưởng lão có người thấy Tống tiểu công tử bị Thần Long dùng sừng đội lên trên ….”
“Vô liêm sỉ, điều này sao có thể? Ta có thể cam đoan, tại sao Thần Long lại dùng sừng đội hắn lên? Tu nhi tuổi nhỏ, võ nghệ cũng đã tới Tử huyền chi cảnh, chẳng lẽ hắn không thể tránh khỏi một cái công kích của Thần Long?”
Đệ tử ủy khuất cúi đầu, trong lòng nói thầm, đây chính là sự thật, hắn vừa rồi không có nói dối, chẳng qua vì chuyện gì mà biến thành như vậy làm sao hắn biết được.
“Tu nhi tại sao lại xuất hiện ở Long Trì?” Cung chủ rất nhanh liền nghe được điểm trọng yếu, trong lòng sinh ra nghi ngờ.
Mọi người đều giữ vững trầm mặc.
“Nhanh đi điều tra! Tu nhi gần đây làm những gì, cùng người nào tiếp xúc, phàm là những người có liên quan đều tra hết cho Bổn tọa!”
“Dạ, cung chủ.” Mọi người lần nữa đồng thanh hô lên.
Cung chủ kể từ sau khi xuất quan, khí thế trên người so với trước càng thêm dọa người, mỗi lần đối mặt với hắn, bọn họ đều cảm thấy rất áp lực, thở cũng không dám thở mạnh.
“Bên Liệt trưởng lão tình huống thế nào?” Cung chủ tiếp tục hỏi thăm sự vụ trong cung.
Ngư trưởng lão âm thầm trì hoãn khẩu khí, mới từ trong bi thống tỉnh lại, hồi báo “Liệt trưởng lão mới gửi thư, nói là trong thập đại gia tộc có hai gia tộc quy thuận Thánh Cung, Liệt trưởng lão đối với những gia tộc còn lại đang thu phục, tin tưởng không bao lâu, thập đại gia tộc sẽ hoàn toàn thuần phục Thánh Cung.”
“Thời gian lâu như vậy mà mới thu phục hai gia tộc?” Cung chủ lộ ra thần sắc bất mãn, lạnh lùng: “Truyền tin cho Liệt trưởng lão, để cho hắn tăng nhanh tốc độ, lần này chúng ta không chỉ muốn thập đại gia tộc quy phục mà còn muốn nhận được thập đại thần khí. Hắn nếu không thể trong thời gian ngắn làm được thì lệnh cho hắn cút về, để Bổn cung tự mình xuất thủ.”
“Dạ cung chủ, bọn thuộc hạ lập tức đi truyền tin.”
Cung chủ vuốt vuốt mi tâm, có chút không kiên nhẫn nói “Ừ, các ngươi còn có chuyện gì bẩm báo không?”
Trong đám người, Phù trưởng lão do dự tiến lên nói “Cung chủ, thuộc hạ lần này đi Đông Lăng quốc tìm được ba đứa trẻ tư chất không tệ, hiện tạm thời đưa họ an bài ở địa phương đó, để cho bọn họ học tập lễ nghi Thánh Cung cùng thánh ngữ căn bản. Cung chủ người xem, khi nào rảnh rỗi thì gặp mấy hài tử này, tự mình huấn thị bọn họ một phen?”
Cung chủ suy nghĩ một chút giơ tay lên “Chuyện này trước để từ từ, trước mắt phải bắt cho được Độc Cô Mưu, tìm về Thần Long đan mới là chuyện quan trọng, các người phái thêm nhân thủ, tra xét từng nhà cho Bổn cung!”
Không biết nghĩ đến điều gì, hắn híp mắt lại “Nhất là những người của Tu La nhai, lục soát thật kỹ cho bổn cung, để cho bọn họ an phận một chút, đừng để cho bọn họ gây chuyện. Hừ, nếu không phải Bổn cung niệm tình bọn họ lúc đầu đã có một chút ân huệ với bổn cung, bổn cung mới không dễ dàng tha thứ cho bọn họ, nhưng nếu bọn họ không an phận, vậy thì đừng trách Bổn cung không khách khí!”
Thanh âm của hắn vừa truyền “Được rồi, tất cả giải tán đi, Bổn cung muốn đi nghỉ ngơi.” Cung chủ đứng dậy, xoay người, nghênh ngang rời đi.
Mọi người cũng rối rít thối lui, chỉ còn lại vài Thái thượng trưởng lão nhìn thi thể Tống Tu, tiếc hận oán than. Đáng tiếc một cho mầm non tốt! Tống Hi lâm nạn không bao lâu, đệ đệ của hắn cũng lần lượt gặp nạn, hai người này đều là nhân tài của Thánh Cung, đáng tiếc cho một đấng anh tài, đây chính là tổn thất nặng nề của Thánh Cung.
“Phù trưởng lão, Tu nhi lần này là theo ngươi ra ngoài, ngươi hẳn nên biết tình hình của hắn gần đây. Ngươi cẩn thận nghĩ xem, Tu nhi gần đây có những biểu hiện khác thường gì, hắn tại sao xuất hiện ở Long trì, lão phu đoán chuyện này phải có duyên cớ, nói không chừng chúng ta có thể điều tra ra nguyên nhân Độc Cô Mưu tự tiện xông vào Long trì.” Ngư trưởng lão nói.
Phù trưởng lão gật đầu “Tốt, lão phu sẽ sớm tra rõ chuyện này.”
Bầu trời Thánh cung, phong vân biến sắc, bờ bên kia Thánh Cung cũng không yên bình.
Vân Khê và Long Thiên Tuyệt tách ra làm việc, liền cùng Long Thiên Thần hai người thay quần áo dạ hành, giục ngựa chạy nhanh tới Đông Lăng quốc.
Đường hẹp quanh co, phi ngựa quên thời gian.
Một ngựa hai người, đều là trang phục nam trang, nhìn kỹ vẫn có sự khác biệt, người ngồi trước thân hình nhỏ nhắn mềm mại hơn.
“Đại tẩu, hay là người đổi lại nữ trang đi.” Long Thiên Thần cúi đầu nhìn Vân Khê, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
“Tại sao?” Vân Khê cầm chặt dây cương, cúi đầu đánh giá chính mình một phen, không cảm thấy chỗ nào bất ổn a.
Long Thiên Thần ho: “Khụ, ngươi không cảm thấy hai nam nhân cưỡi chung một con ngựa nhìn thật kì quái sao?”
Vân Khê lắc lắc đầu: “Sẽ không a! Ta nắm dây cương rồi, kỳ quái cũng là ngươi kỳ quái mà thôi”.
Long Thiên Thần cúi đầu nhìn, quả nhiên nàng nắm dây cương, hắn mới là người giục ngựa. Song, người hai bên đường nhìn thấy giống như nàng ở phía trước mới thật sự cưỡi ngựa, mà hắn là người được chở.
Một đại nam nhân mà không biết cưỡi ngựa, trên giang hồ tuyệt đối bị khinh bỉ.
Trên trán của hắn bỗng nhiên xuất hiện vài giọt mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi: “ Đại tẩu, không biết cưỡi ngựa đừng giả bộ biết, như vậy rất vô sỉ!”
Vân Khê cười cười phá lên, không hề đùa hắn, mất mặt liền mất mặt đi, dù sao nàng không sao cả.
Nàng buông lỏng dây cương, thân thể nhích lại gần: “ Thiên Thần, không phải ta không muốn mặc nữ trang, chẳng qua hai chúng ta là thúc tẩu hai cô nam quả nữ cùng cưỡi một con ngựa, truyền ra ngoài ảnh hưởng không tốt, hơn nữa ta sợ anh của ngươi ăn dấm chua cho nên mặc nam trang cho dễ dàng chút ít.”
Long Thiên Thần khóe miệng co quắp “Đại tẩu, ta thật cám ơn ngươi! Ngươi cuối cùng cũng đối đãi với ta như một người đàn ông.”
Nhớ tới lúc mới vừa quen, nàng cùng hắn cũng cưỡi chung một con ngựa, chỉ tiếc khi đó nàng đối với hắn ngay cả phòng hộ cũng không có, hoàn toàn coi hắn là người đánh xe miễn phí, thật làm cho người ta có cảm giác thất bại.
Vân Khê nén tiếng cười, cong môi, ngay sau đó nói “Ta vẫn đối đãi với ngươi như một người nam nhân…chẳng lẽ ngươi từng không phải sao?”
Long Thiên Thần cả người run run, bị nàng làm cho tức, còn kém chưa vứt ngựa chạy lấy người
Nhìn thấy hắn sắp bạo phát, Vân Khê không trêu chọc hắn nữa “Thiên Thần, đường còn xa, đêm nay chúng ta tạm thời nghỉ trong trấn nhỏ này đi, ngày mai tiếp tục lên đường.”
Long Thiên Thần nhếch mắt, không thèm phản ứng.
“Thiên Thần, nam nhân phải hào phóng một chút, không nên cùng với nữ nhân tính toán chi li, nếu không rất khó cưới được vợ.”
Long Thiên Thần hừ một tiếng, tiếp tục không để ý.
“Nghe nói Hách Liên Tử Phong đem muội muội của hắn gả cho yêu nghiệt Liễu gia, hắn đang nhức đầu không biết nên gả cho Liễu gia ca ca hay Liễu gia đệ đệ thì tốt. Ngươi cũng đã gặp, hai huynh đệ Liễu gia lớn lên giống nhau như đúc rất khó phân biệt, uy, nếu vào động phòng, đổi người, ai cũng thật khó để phân biệt. Ngươi nói huynh đệ bọn họ lúc nào cũng như hình với bóng, không bao giờ tách ra, sau khi bọn họ thành thân, có thể hay không cùng hưởng chung một vợ?”
“Hách Liên Tử Phong thật nói như vậy? Hắn tại sao có thể đem muội muội gả cho hai tên yêu nghiệt?” Long Thiên Thần vội vàng la lên, rất nhanh phát hiện mình trúng kế của nàng, vội vàng mím môi, phát ra âm thanh hừ hừ “Ngươi gạt ta! Từ đầu hoàn toàn không có chuyện này!”
Vân Khê sờ sờ cằm, làm như có thật gật đầu “Hách Liên Tử Ngữ trừ điêu ngoa một chút, những phương diện khác cũng không tệ lắm, ta nghĩ dựa vào gia tộc Hách Liên người đến cửa cầu hôn cũng không ít, nhất định là sẽ chèn phá hư cánh cửa? Nếu như không có giao tình đặc thù, ta xem cũng sẽ không thấy được thiên kim nhà người ta.”
Long Thiên Thần tinh thần nhẹ nhàng rung động, ánh mắt có chút mơ hồ, nhưng rất nhanh tỉnh tào lại, vung roi giục ngựa tăng tốc.
“Đại tẩu, hiện tại ta không có tâm tình cãi nhau, ngươi tốt nhất đừng chọc ta, nếu không ta bất kể ngươi là ai.”
Vân Khê không chút thú vị bĩu môi, nàng vốn còn muốn nói, nể tình hắn là em chồng mình nên nàng tính toán giúp hắn đến cửa cầu hôn, nếu hắn không nhận thì thôi.
Ngựa tiếp tục phóng nhanh về phía trước, ra khỏi con đường hẹp mà quanh co, chính là hướng về trấn Đồng Mã.
Đi qua tiếp một đoạn đường quanh co, giữa đường đột nhiên xuât hiện một bóng người. Ngựa chạy quá nhanh, suýt nữa tông phải người đi tới, cũng may kỹ thuật cưỡi ngựa của Long Thiên Thần cao siêu, thắng lại kịp đột nhiên trước mặt lại xuất hiện một bóng người.
“A…………” đối phương kinh hoàng hét lên, xụi lơ ngã ngồi trên mặt đất.
“Cô nương, ngươi không sao chứ?” Long Thiên Thần cho là ngựa của mình đụng trúng đối phương, nội tâm bất an, vội vàng nhảy xuống ngựa xem xét thương thế của đối phương.
Tay hắn vươn ra ngay trước mạt cô gái, nàng kia hơi sững sờ nháy mắt nhìn Long Thiên Thần, trong nháy mắt có hoảng sợ. Cũng không biết có phải do khẩn trương không, mà giờ phút này xung quanh Long Thiên Thần là quầng sáng nhàn nhạt, khiến cho dung nhan anh tuấn càng nổi bật lên vẻ oai hùng phi phàm.
Vân Khê lập tức quan sát cô gái kia, cô ta dáng vẻ vội vã, quần áo xốc xếch, giống như là đang chạy trốn, cho nên mới có thể từ ven đường lao ra, quan sát dung mạo của cô ta, mặc dù không phải hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, nhưng là bộ dáng vô cùng ngọt ngào. Tầm mắt nàng dời xuống, rất nhanh phát hiện bên hông có một khối ngọc bội, trên ngọc bội có khắc huy hiệu đặc thù của gia tộc. Nàng thoáng cái suy đoán ra thân phận đối phương được tám chín phần.
“Cô nương không sao chứ? Có chỗ nào bị thương không?” Long Thiên Thần thấy đối phương chậm chạp không có phản ứng, cho là đối phương bị đụng trúng, trong lòng rất áy náy. Hắn khom người, chủ động đỡ cô gái từ dưới đất đứng lên, thần sắc chân thật: “Thực xin lỗi, đã đụng trúng ngươi. Phía trước có một trấn nhỏ, không bằng ta đưa cô nương đến trấn đó tìm đại phu?”
“Không, không cần!” Cô gái lúc này mới phục hồi lại tinh thần, thẹn thùng cúi đầu, nghĩ đến mình vừa rồi thất thố, không khỏi ảo não cắn môi. Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng, hai tay nàng nắm lấy tay áo của Long Thiên Thần, vội vàng khẩn cầu: “Công tử xin cứu người nhà của ta, bọn họ hiện giờ đang gặp nguy hiểm, ta thật rất vất vả mới trốn ra ngoài cầu cứu!”
“Cô nương từ từ nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Long Thiên Thần cho tới bây giờ vẫn là tiểu tử nhiệt tâm, hành hiệp trượng nghĩa, bênh vực kẻ yếu thấy bất bình rút đao tương trợ, cô gái này thật là tìm đúng người.
“Có người đuổi giết chúng tôi, bọn họ một đám giống như có xác không hồn, võ công rất cao, không sợ đau đớn, người của chúng tôi giao chiến với bọn họ mấy ngày, cũng chạy trốn mấy ngày, vẫn không thể nào thoát khỏi bọn họ. Phụ thân ta cùng mấy vị trưởng lão, Thái thượng trưởng lão đều trúng độc, không cách nào chống lại bọn họ, căn bản đánh không lại bọn chúng, hiện tại người của chúng ta chết rất nhiều, còn lại đều bị thương, bọn hắn thật vất vả mới che chở cho ta bỏ trốn, hướng đến gia tộc Hách Liên cầu cứu, nhưng nơi này cách gia tộc Hách Liên rất xa, ta sợ không chờ kịp cứu binh, phụ thân ta bọn họ cũng đã….Công tử, van xin người cứu bọn họ.” Cô gái điềm nhiên rơi lệ.
“Tốt, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ đi cứu người!” Long Thiên Thần không nói hai lời liền đáp ứng, Vân Khê nhướng mày, tính tình hắn như thế này trên giang hồ làm sao sống sót được, cũng không hỏi đối phương có bao nhiêu người, thực lực thế nào, mà đã đáp ứng. Chẳng lẽ hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới, vạn nhất mình không địch lại còn góp vào tính mạng mình làm sao bây giờ?
Ánh mắt lần nữa lại nhìn đến ngọc bội trên người cô gái, nếu đổi lại người khác, nàng có lẽ sẽ không để ý, bởi vì…trên thế gian này có bao nhiêu người chịu khổ, nếu việc nào nàng cũng quản, nàng chẳng phải muốn mệt chết? Bất quá cô gái này có khả năng là từ bổn gia của Tiểu Hiên tử, cha trong miệng nàng, vô cùng có khả năng là cha của Tiểu Hiên tử, cha ruột của đồ đệ gặp nạn, nàng vẫn phải tương trợ.
Cô gái nghe được lời đáp ứng của Long Thiên Thần, nhất thời mừng rỡ, vội vàng lên phía trước dẫn đường “Bọn họ đang ở trong rừng phía trước, công tử xin mau theo ta!” Cô gái này bất quá cũng không nghĩ tới mình, nàng vất vả mới trốn được ra đi tìm cứu binh, lại cứ vậy tìm người hỗ trợ, chẳng lẽ nàng cứ như vậy tìm cứu binh, nhỡ cứu binh không chịu được một kích, lại bị người ta giết chết, mà chính nàng lần nữa sa lưới, vậy làm sao bây giờ?
Vân Khê không khỏi lắc đầu cảm thán, nàng này thật là mèo mù đụng phải chuột chết, vừa đúng dịp. Căn cứ sự miêu tả của nàng, những người đuổi giết Lam gia chính là thi khôi của Thánh Cung, không tồi, nàng cũng rất muốn tự mình lãnh giáo.
Phía trước tiếng đánh nhau ngày càng gần, ba người lén dấu khí, ẩn mình trong bụi cỏ, trước thăm dò tình hình địch.
Cuộc chiến trên căn bản đang nghiêng về một phí, người của Lam gia đang tụ lại một đoàn, gia chủ cùng các trưởng lão ở chính giữa, còn lại mọi người vây xung quanh tác chiến, tạo thành một vòng bảo vệ, mặc dù đệ tử lần lượt té xuống nhưng có người khác tiến lên thay thế, bảo đảm sự an toàn cho các trưởng lão cùng những người quan trọng bình yên vô sự.
Đối phương tổng cộng có hơn hai mươi người, đúng như cô gái miêu tả, bọn họ võ nghệ rất cao cường, không biết đau đớn, không biết mệt mỏi, giống như vũ khí giết người, chỉ cần bọn họ không ngã thì cứ tiếp tục chiến đấu, những người thế này làm sao người thường có thể sánh bằng?
“Công tử, mau cứu bọn họ đi!”
Long Thiên Thần gật đầu, nhún thân mình, trực tiếp từ chỗ ẩn thân nhảy ra ngoài.
Vân Khê muốn ngăn cản hắn cũng không kịp nữa rồi.
Này tiểu tử ngốc! Hắn cho là bằng sức một mình hắn có thể chiến thắng hơn hai mươi cao thủ sao?
Thân thủ của Long Thiên Thần phiêu dật, thân mình nhẹ nhàng, tư thế mềm mại, sát nhập vòng chiến đấu.
Lam gia đang cực khổ chống đỡ, giờ thấy có người tương trợ, cũng không quản thực lực của đối phương như thế nào, nhân số bao nhiêu, tinh thần đồng loạt chấn động.
“Thật tốt quá! Nhất định là cứu binh của Linh Nhi mời tới!”
“Đa tạ công tử rút đao tương trợ!”
“Xin hỏi quý tánh đại danh của công tử? Là người của gia tộc Hách Liên?”
Lam Linh Nhi cũng từ nơi ẩn thân chạy vội ra ngoài, trong miệng hô lớn: “Cha, nữ nhi tìm người đến cứu các người rồi!”
“Linh Nhi, làm sao ngươi đi nhanh như vậy? Vị thiếu hiệp này là người của gia tộc Hách Liên?” Lam gia chủ kích động hỏi.
Lam Linh Nhi đỏ mặt lắc đầu, quanh co nói: “Hắn, nữ nhi cũng không biết công tử này tột cùng là người nào, hồi nãy suýt đụng vào ngựa của hắn, sau đó nữ nhi hướng hắn cầu cứu, hắn lập tức chạy tới đây ứng cứu.” Nàng hiện tại cũng ý thức được lỗ mãng của mình rồi, càng nói càng nhỏ giọng, hai má hồng hồng.
Lam gia chủ nghe vậy, mặt không khỏi đen một mảnh, vỗ về lồng ngực đang bị thương của mình, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Quên đi, mặc cho số phận vậy, lúc này quở trách nữ nhi cũng có tác dụng gì?
Lần nữa quay đầu nhìn bạch y thiếu hiệp, cao thủ Tử huyền chi cảnh, cũng khó có rồi, vô luận như thế nào, cũng giúp Lam gia bọn họ giảm bớt không ít gánh nặng. Huống chi người ta không quen biết, mà chạy tới rút đao tương trợ, có thể thấy được nhân phẩm của đối phương.
Hắn hương Long Thiên Thần hô lớn: “Thiếu hiệp xin hỏi cao danh quý tánh? Lam gia ta được thiếu hiệp rút đao tương trợ vô cùng cảm kích.”
Long Thiên Thần đang cùng ba người chiến đấu, nào có rảnh rỗi để ý tới hắn? Lạnh lùng nói: “Trước giết hết đám người này rồi nói!” Trường kiếm trong tay càng thêm mạnh mẽ, bạch y của hắn nhẹ nhàng lay động, mang theo hương vị của hiệp khách giang hồ.
Vân Khê ở một bên nhìn, trong nội tâm vì một chút tình cảm giúp người của hắn thoáng qua cảm động kích động bước ra, có lẽ nàng quá mức cẩn thận rồi, có đôi khi xử sự không nên quá mức cẩn trọng, giữ vững tín nhiệm, dũng cảm tiến tới, mới có thể không sợ không hãi!
Biết rõ không thể làm nhưng vẫn làm mới là phong thái của đại hiệp!
“Thiên Thần, được lắm!” Nàng thật lòng khen ngợi, sau đó rút kiếm tiến vào.
Long Thiên Thần bị một câu nói không đầu không đuôi của nàng đột nhiên xuất hiện, khiến cho hắn không hiểu làm sao, bất quá hiếm khi có được lời khen của đại tẩu, khiến đáy lòng hắn nhất thời càng vững vàng, trường kiếm trong tay càng thâm vững vàng uy vũ.
Vân Khê vừa nãy đại khái nắm rõ thực lực của hai mươi cao thủ, chừng hai mươi người phần lớn đều là Lam huyền cùng Tử huyền chi cảnh, trong đó cầm đầu là ba người cũng là cao thủ Mặc Huyền. Thực lực như vậy đổi lại người thường là không có gì uy hiếp, chẳng qua là những người này bất đồng, bọn họ là thi khôi, không có cảm giác đau, vĩnh viễn chỉ có tiến công không có phòng thủ, hơn nữa thường thì thực lực hơn người thường rất nhiều. Theo chân bọn họ chiến đấu khó phân thắng bại.
“Thiên Thần, ngươi đi thu thập hai Lam huyền cao thủ, những người còn lại giao cho ta.” Vân Khê trong nháy mắt giết người bên cạnh Long Thiên Thần, giải vây cho hắn, dùng giọng ra lệnh cho hắn đi làm nhiệm vụ, thực lực hắn quá yếu, đối phó với hai Lam huyền cao thủ còn được, đối phó với Tử huyền cao thủ cùng đẳng cấp thì chỉ có bị đánh. Nàng cũng không thể để cho em chồng mình bị gì, từ sau khi nàng gả cho Long Thiên Tuyệt, em hắn cũng chính thức được nàng nhét vào vòng bảo hộ của nàng, từ đó chỉ có nàng khi dễ hắn, người khác nếu muốn khi dễ hắn, vậy phải xem nàng có đồng ý hay không!
Long Thiên Thần tạm thời trì hoàn khẩu khí, đối phó với cao thủ cùng cấp thật phải cố hết sức, từ khi nàng ra lệnh, đi đối phó Lam huyền cao thủ.
“Huyền Dực, hiện thân” thanh âm lãnh liệt của Vân Khê hét to.
Chỉ một thoáng Thần Long xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
“Huyền Long! Chẳng lẽ nàng cũng là người của Thánh Cung?” Trong đám người có người kinh hô lên, trong thanh âm trần đầy sợ hãi. Ở đại lục Ngạo Thiên, chỉ cần nhìn thấy rồng liền nghĩ đến Thánh Cung, bởi vì chỉ có Thánh Cung mới nuôi ra Thần Long.
Gia chủ Lam gia lại không cho là như vậy, đối phương hiển nhiên là đến cứu bọn họ, bất kể thân phận đối phương tột cùng là như thế nào, chỉ cần rút đao tương trợ hắn vô cùng cảm kích.
“Hết thảy câm miệng cho ta! Đa tạ nhị vị thiếu hiệp rút đao tương trợ, tại hạ gia chủ Lam gia, nếu hôm nay thoát hiểm, ngày sau nhất định báo đáp ơn cứu mạng!”
“ Hãy bớt xàm ngôn đi! Tụ lại một chỗ lui qua một bên đi!” Vân Khê hiện tại cũng không có thời gian cùng hắn nói lời khách sáo, nàng vừa chỉ huy Huyền Dực, đem người của Lam gia bảo vệ toàn bộ, vừa đem tất cả cao thủ kéo lại bên nàng.
Nàng thật lâu chưa thi triển quyền cước rồi, vừa lúc mượn những người này thử luyện!
“Đến đây đi! Hôm nay ta sẽ cho các người chết lần nữa!”
Trải qua một đêm náo loạn, tất cả Thần Long đều bị bắt về Long trì, nhốt trong lồng sắt, tăng thêm vài ổ khóa mới, lúc này mới phát hiện Thần Long đan đã bị trộm, cung chủ nổi giận lôi đình!
Mặt khác, tặc nhân tự tiện xông vào Long trì vô thanh vô thức biến mất, không thể tìm ra. Làm cho người ta tức giận hơn nữa là không một ai thấy rõ diện mạo của người nọ, chỉ biết đối phương là một thân áo đen, đầu đội mũ che, sử dụng các chiêu thức khác nhau, thủ pháp kinh người!
“Cung chủ, theo như thuộc hạ thấy, dưới bầu trời này thủ pháp như vậy, hơn nữa thói quen mặc y phục màu đen đầu đội mũ che, duy nhất chỉ có đệ nhất sát thủ Độc Cô Mưu. Chẳng qua không biết vì sao hắn lại chạy đến Long trì trộm Thần Long đan.” Ngư trưởng lão trong Thánh Cung, có thể nói là người có địa vị thứ ba trong tất cả các Thái thượng trưởng lão, ở trên hắn, trừ cung chủ Thánh Cung, chính là biểu đệ của cung chủ Liệt trưởng lão, mà nay Liệt trưởng lão lại không có trong Thánh Cung, cho nên hắn là nhân vật sai khiến các trưởng lão.
“Độc Cô Mưu?” Cung chủ nhớ tới cái tên này, thanh âm trầm thấp xuống “Hắn thật to gan lại dám xông vào Thánh Cung? Còn các ngươi nữa, các người làm việc như thế nào? Có người ngoài xông vào Thánh Cung mà cũng không biết?”
“Xin cung chủ bớt giận, thuộc hạ lập tức sẽ tra ra tung tích của Độc Cô Mưu!” Mọi người rối rít cúi đầu.
Lúc này, có đệ tử tiến vào trong đại điện bẩm báo.
“Khởi bẩm cung chủ, khi thuộc hạ tìm được Tống tiểu công tử, chẳng qua hắn đã muốn “ đã muốn ngã chết.”
“Cái gì?” Mâu quang của cung chủ lạnh lẽo, quát: “Mau đem thi thể hắn lên đây!”
Đang lúc tầm mắt mọi người nhìn chăm chú, hai gã đệ tử mang một cái cáng vào điện, trên cán đắp vải trắng, che lại phong cảnh phía dưới, mơ hồ có thể thấy dưới vải trắng nằm một người, có vóc dáng nhỏ gầy và không cao.
Ngư trưởng lão mi tâm căng thẳng, tiến lên mấy bước, mở lớp vải trắng ra. Mặc dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng là nhìn đến khuôn mặt Tống Tu không một chút huyết sắc lộ ra trên khuôn mặt nhỏ nhắn, trong lòng hắn níu chặt, tỏa ra cảm xúc.
“Súc sinh! Lại ra tay đối với một tiểu hài tử, lão phu tuyệt không tha cho hắn!”
Đệ tử liếc hắn một cái, giọng nói khiếp sợ: “Ngư trưởng lão có người thấy Tống tiểu công tử bị Thần Long dùng sừng đội lên trên ….”
“Vô liêm sỉ, điều này sao có thể? Ta có thể cam đoan, tại sao Thần Long lại dùng sừng đội hắn lên? Tu nhi tuổi nhỏ, võ nghệ cũng đã tới Tử huyền chi cảnh, chẳng lẽ hắn không thể tránh khỏi một cái công kích của Thần Long?”
Đệ tử ủy khuất cúi đầu, trong lòng nói thầm, đây chính là sự thật, hắn vừa rồi không có nói dối, chẳng qua vì chuyện gì mà biến thành như vậy làm sao hắn biết được.
“Tu nhi tại sao lại xuất hiện ở Long Trì?” Cung chủ rất nhanh liền nghe được điểm trọng yếu, trong lòng sinh ra nghi ngờ.
Mọi người đều giữ vững trầm mặc.
“Nhanh đi điều tra! Tu nhi gần đây làm những gì, cùng người nào tiếp xúc, phàm là những người có liên quan đều tra hết cho Bổn tọa!”
“Dạ, cung chủ.” Mọi người lần nữa đồng thanh hô lên.
Cung chủ kể từ sau khi xuất quan, khí thế trên người so với trước càng thêm dọa người, mỗi lần đối mặt với hắn, bọn họ đều cảm thấy rất áp lực, thở cũng không dám thở mạnh.
“Bên Liệt trưởng lão tình huống thế nào?” Cung chủ tiếp tục hỏi thăm sự vụ trong cung.
Ngư trưởng lão âm thầm trì hoãn khẩu khí, mới từ trong bi thống tỉnh lại, hồi báo “Liệt trưởng lão mới gửi thư, nói là trong thập đại gia tộc có hai gia tộc quy thuận Thánh Cung, Liệt trưởng lão đối với những gia tộc còn lại đang thu phục, tin tưởng không bao lâu, thập đại gia tộc sẽ hoàn toàn thuần phục Thánh Cung.”
“Thời gian lâu như vậy mà mới thu phục hai gia tộc?” Cung chủ lộ ra thần sắc bất mãn, lạnh lùng: “Truyền tin cho Liệt trưởng lão, để cho hắn tăng nhanh tốc độ, lần này chúng ta không chỉ muốn thập đại gia tộc quy phục mà còn muốn nhận được thập đại thần khí. Hắn nếu không thể trong thời gian ngắn làm được thì lệnh cho hắn cút về, để Bổn cung tự mình xuất thủ.”
“Dạ cung chủ, bọn thuộc hạ lập tức đi truyền tin.”
Cung chủ vuốt vuốt mi tâm, có chút không kiên nhẫn nói “Ừ, các ngươi còn có chuyện gì bẩm báo không?”
Trong đám người, Phù trưởng lão do dự tiến lên nói “Cung chủ, thuộc hạ lần này đi Đông Lăng quốc tìm được ba đứa trẻ tư chất không tệ, hiện tạm thời đưa họ an bài ở địa phương đó, để cho bọn họ học tập lễ nghi Thánh Cung cùng thánh ngữ căn bản. Cung chủ người xem, khi nào rảnh rỗi thì gặp mấy hài tử này, tự mình huấn thị bọn họ một phen?”
Cung chủ suy nghĩ một chút giơ tay lên “Chuyện này trước để từ từ, trước mắt phải bắt cho được Độc Cô Mưu, tìm về Thần Long đan mới là chuyện quan trọng, các người phái thêm nhân thủ, tra xét từng nhà cho Bổn cung!”
Không biết nghĩ đến điều gì, hắn híp mắt lại “Nhất là những người của Tu La nhai, lục soát thật kỹ cho bổn cung, để cho bọn họ an phận một chút, đừng để cho bọn họ gây chuyện. Hừ, nếu không phải Bổn cung niệm tình bọn họ lúc đầu đã có một chút ân huệ với bổn cung, bổn cung mới không dễ dàng tha thứ cho bọn họ, nhưng nếu bọn họ không an phận, vậy thì đừng trách Bổn cung không khách khí!”
Thanh âm của hắn vừa truyền “Được rồi, tất cả giải tán đi, Bổn cung muốn đi nghỉ ngơi.” Cung chủ đứng dậy, xoay người, nghênh ngang rời đi.
Mọi người cũng rối rít thối lui, chỉ còn lại vài Thái thượng trưởng lão nhìn thi thể Tống Tu, tiếc hận oán than. Đáng tiếc một cho mầm non tốt! Tống Hi lâm nạn không bao lâu, đệ đệ của hắn cũng lần lượt gặp nạn, hai người này đều là nhân tài của Thánh Cung, đáng tiếc cho một đấng anh tài, đây chính là tổn thất nặng nề của Thánh Cung.
“Phù trưởng lão, Tu nhi lần này là theo ngươi ra ngoài, ngươi hẳn nên biết tình hình của hắn gần đây. Ngươi cẩn thận nghĩ xem, Tu nhi gần đây có những biểu hiện khác thường gì, hắn tại sao xuất hiện ở Long trì, lão phu đoán chuyện này phải có duyên cớ, nói không chừng chúng ta có thể điều tra ra nguyên nhân Độc Cô Mưu tự tiện xông vào Long trì.” Ngư trưởng lão nói.
Phù trưởng lão gật đầu “Tốt, lão phu sẽ sớm tra rõ chuyện này.”
Bầu trời Thánh cung, phong vân biến sắc, bờ bên kia Thánh Cung cũng không yên bình.
Vân Khê và Long Thiên Tuyệt tách ra làm việc, liền cùng Long Thiên Thần hai người thay quần áo dạ hành, giục ngựa chạy nhanh tới Đông Lăng quốc.
Đường hẹp quanh co, phi ngựa quên thời gian.
Một ngựa hai người, đều là trang phục nam trang, nhìn kỹ vẫn có sự khác biệt, người ngồi trước thân hình nhỏ nhắn mềm mại hơn.
“Đại tẩu, hay là người đổi lại nữ trang đi.” Long Thiên Thần cúi đầu nhìn Vân Khê, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
“Tại sao?” Vân Khê cầm chặt dây cương, cúi đầu đánh giá chính mình một phen, không cảm thấy chỗ nào bất ổn a.
Long Thiên Thần ho: “Khụ, ngươi không cảm thấy hai nam nhân cưỡi chung một con ngựa nhìn thật kì quái sao?”
Vân Khê lắc lắc đầu: “Sẽ không a! Ta nắm dây cương rồi, kỳ quái cũng là ngươi kỳ quái mà thôi”.
Long Thiên Thần cúi đầu nhìn, quả nhiên nàng nắm dây cương, hắn mới là người giục ngựa. Song, người hai bên đường nhìn thấy giống như nàng ở phía trước mới thật sự cưỡi ngựa, mà hắn là người được chở.
Một đại nam nhân mà không biết cưỡi ngựa, trên giang hồ tuyệt đối bị khinh bỉ.
Trên trán của hắn bỗng nhiên xuất hiện vài giọt mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi: “ Đại tẩu, không biết cưỡi ngựa đừng giả bộ biết, như vậy rất vô sỉ!”
Vân Khê cười cười phá lên, không hề đùa hắn, mất mặt liền mất mặt đi, dù sao nàng không sao cả.
Nàng buông lỏng dây cương, thân thể nhích lại gần: “ Thiên Thần, không phải ta không muốn mặc nữ trang, chẳng qua hai chúng ta là thúc tẩu hai cô nam quả nữ cùng cưỡi một con ngựa, truyền ra ngoài ảnh hưởng không tốt, hơn nữa ta sợ anh của ngươi ăn dấm chua cho nên mặc nam trang cho dễ dàng chút ít.”
Long Thiên Thần khóe miệng co quắp “Đại tẩu, ta thật cám ơn ngươi! Ngươi cuối cùng cũng đối đãi với ta như một người đàn ông.”
Nhớ tới lúc mới vừa quen, nàng cùng hắn cũng cưỡi chung một con ngựa, chỉ tiếc khi đó nàng đối với hắn ngay cả phòng hộ cũng không có, hoàn toàn coi hắn là người đánh xe miễn phí, thật làm cho người ta có cảm giác thất bại.
Vân Khê nén tiếng cười, cong môi, ngay sau đó nói “Ta vẫn đối đãi với ngươi như một người nam nhân…chẳng lẽ ngươi từng không phải sao?”
Long Thiên Thần cả người run run, bị nàng làm cho tức, còn kém chưa vứt ngựa chạy lấy người
Nhìn thấy hắn sắp bạo phát, Vân Khê không trêu chọc hắn nữa “Thiên Thần, đường còn xa, đêm nay chúng ta tạm thời nghỉ trong trấn nhỏ này đi, ngày mai tiếp tục lên đường.”
Long Thiên Thần nhếch mắt, không thèm phản ứng.
“Thiên Thần, nam nhân phải hào phóng một chút, không nên cùng với nữ nhân tính toán chi li, nếu không rất khó cưới được vợ.”
Long Thiên Thần hừ một tiếng, tiếp tục không để ý.
“Nghe nói Hách Liên Tử Phong đem muội muội của hắn gả cho yêu nghiệt Liễu gia, hắn đang nhức đầu không biết nên gả cho Liễu gia ca ca hay Liễu gia đệ đệ thì tốt. Ngươi cũng đã gặp, hai huynh đệ Liễu gia lớn lên giống nhau như đúc rất khó phân biệt, uy, nếu vào động phòng, đổi người, ai cũng thật khó để phân biệt. Ngươi nói huynh đệ bọn họ lúc nào cũng như hình với bóng, không bao giờ tách ra, sau khi bọn họ thành thân, có thể hay không cùng hưởng chung một vợ?”
“Hách Liên Tử Phong thật nói như vậy? Hắn tại sao có thể đem muội muội gả cho hai tên yêu nghiệt?” Long Thiên Thần vội vàng la lên, rất nhanh phát hiện mình trúng kế của nàng, vội vàng mím môi, phát ra âm thanh hừ hừ “Ngươi gạt ta! Từ đầu hoàn toàn không có chuyện này!”
Vân Khê sờ sờ cằm, làm như có thật gật đầu “Hách Liên Tử Ngữ trừ điêu ngoa một chút, những phương diện khác cũng không tệ lắm, ta nghĩ dựa vào gia tộc Hách Liên người đến cửa cầu hôn cũng không ít, nhất định là sẽ chèn phá hư cánh cửa? Nếu như không có giao tình đặc thù, ta xem cũng sẽ không thấy được thiên kim nhà người ta.”
Long Thiên Thần tinh thần nhẹ nhàng rung động, ánh mắt có chút mơ hồ, nhưng rất nhanh tỉnh tào lại, vung roi giục ngựa tăng tốc.
“Đại tẩu, hiện tại ta không có tâm tình cãi nhau, ngươi tốt nhất đừng chọc ta, nếu không ta bất kể ngươi là ai.”
Vân Khê không chút thú vị bĩu môi, nàng vốn còn muốn nói, nể tình hắn là em chồng mình nên nàng tính toán giúp hắn đến cửa cầu hôn, nếu hắn không nhận thì thôi.
Ngựa tiếp tục phóng nhanh về phía trước, ra khỏi con đường hẹp mà quanh co, chính là hướng về trấn Đồng Mã.
Đi qua tiếp một đoạn đường quanh co, giữa đường đột nhiên xuât hiện một bóng người. Ngựa chạy quá nhanh, suýt nữa tông phải người đi tới, cũng may kỹ thuật cưỡi ngựa của Long Thiên Thần cao siêu, thắng lại kịp đột nhiên trước mặt lại xuất hiện một bóng người.
“A…………” đối phương kinh hoàng hét lên, xụi lơ ngã ngồi trên mặt đất.
“Cô nương, ngươi không sao chứ?” Long Thiên Thần cho là ngựa của mình đụng trúng đối phương, nội tâm bất an, vội vàng nhảy xuống ngựa xem xét thương thế của đối phương.
Tay hắn vươn ra ngay trước mạt cô gái, nàng kia hơi sững sờ nháy mắt nhìn Long Thiên Thần, trong nháy mắt có hoảng sợ. Cũng không biết có phải do khẩn trương không, mà giờ phút này xung quanh Long Thiên Thần là quầng sáng nhàn nhạt, khiến cho dung nhan anh tuấn càng nổi bật lên vẻ oai hùng phi phàm.
Vân Khê lập tức quan sát cô gái kia, cô ta dáng vẻ vội vã, quần áo xốc xếch, giống như là đang chạy trốn, cho nên mới có thể từ ven đường lao ra, quan sát dung mạo của cô ta, mặc dù không phải hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, nhưng là bộ dáng vô cùng ngọt ngào. Tầm mắt nàng dời xuống, rất nhanh phát hiện bên hông có một khối ngọc bội, trên ngọc bội có khắc huy hiệu đặc thù của gia tộc. Nàng thoáng cái suy đoán ra thân phận đối phương được tám chín phần.
“Cô nương không sao chứ? Có chỗ nào bị thương không?” Long Thiên Thần thấy đối phương chậm chạp không có phản ứng, cho là đối phương bị đụng trúng, trong lòng rất áy náy. Hắn khom người, chủ động đỡ cô gái từ dưới đất đứng lên, thần sắc chân thật: “Thực xin lỗi, đã đụng trúng ngươi. Phía trước có một trấn nhỏ, không bằng ta đưa cô nương đến trấn đó tìm đại phu?”
“Không, không cần!” Cô gái lúc này mới phục hồi lại tinh thần, thẹn thùng cúi đầu, nghĩ đến mình vừa rồi thất thố, không khỏi ảo não cắn môi. Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng, hai tay nàng nắm lấy tay áo của Long Thiên Thần, vội vàng khẩn cầu: “Công tử xin cứu người nhà của ta, bọn họ hiện giờ đang gặp nguy hiểm, ta thật rất vất vả mới trốn ra ngoài cầu cứu!”
“Cô nương từ từ nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Long Thiên Thần cho tới bây giờ vẫn là tiểu tử nhiệt tâm, hành hiệp trượng nghĩa, bênh vực kẻ yếu thấy bất bình rút đao tương trợ, cô gái này thật là tìm đúng người.
“Có người đuổi giết chúng tôi, bọn họ một đám giống như có xác không hồn, võ công rất cao, không sợ đau đớn, người của chúng tôi giao chiến với bọn họ mấy ngày, cũng chạy trốn mấy ngày, vẫn không thể nào thoát khỏi bọn họ. Phụ thân ta cùng mấy vị trưởng lão, Thái thượng trưởng lão đều trúng độc, không cách nào chống lại bọn họ, căn bản đánh không lại bọn chúng, hiện tại người của chúng ta chết rất nhiều, còn lại đều bị thương, bọn hắn thật vất vả mới che chở cho ta bỏ trốn, hướng đến gia tộc Hách Liên cầu cứu, nhưng nơi này cách gia tộc Hách Liên rất xa, ta sợ không chờ kịp cứu binh, phụ thân ta bọn họ cũng đã….Công tử, van xin người cứu bọn họ.” Cô gái điềm nhiên rơi lệ.
“Tốt, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ đi cứu người!” Long Thiên Thần không nói hai lời liền đáp ứng, Vân Khê nhướng mày, tính tình hắn như thế này trên giang hồ làm sao sống sót được, cũng không hỏi đối phương có bao nhiêu người, thực lực thế nào, mà đã đáp ứng. Chẳng lẽ hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới, vạn nhất mình không địch lại còn góp vào tính mạng mình làm sao bây giờ?
Ánh mắt lần nữa lại nhìn đến ngọc bội trên người cô gái, nếu đổi lại người khác, nàng có lẽ sẽ không để ý, bởi vì…trên thế gian này có bao nhiêu người chịu khổ, nếu việc nào nàng cũng quản, nàng chẳng phải muốn mệt chết? Bất quá cô gái này có khả năng là từ bổn gia của Tiểu Hiên tử, cha trong miệng nàng, vô cùng có khả năng là cha của Tiểu Hiên tử, cha ruột của đồ đệ gặp nạn, nàng vẫn phải tương trợ.
Cô gái nghe được lời đáp ứng của Long Thiên Thần, nhất thời mừng rỡ, vội vàng lên phía trước dẫn đường “Bọn họ đang ở trong rừng phía trước, công tử xin mau theo ta!” Cô gái này bất quá cũng không nghĩ tới mình, nàng vất vả mới trốn được ra đi tìm cứu binh, lại cứ vậy tìm người hỗ trợ, chẳng lẽ nàng cứ như vậy tìm cứu binh, nhỡ cứu binh không chịu được một kích, lại bị người ta giết chết, mà chính nàng lần nữa sa lưới, vậy làm sao bây giờ?
Vân Khê không khỏi lắc đầu cảm thán, nàng này thật là mèo mù đụng phải chuột chết, vừa đúng dịp. Căn cứ sự miêu tả của nàng, những người đuổi giết Lam gia chính là thi khôi của Thánh Cung, không tồi, nàng cũng rất muốn tự mình lãnh giáo.
Phía trước tiếng đánh nhau ngày càng gần, ba người lén dấu khí, ẩn mình trong bụi cỏ, trước thăm dò tình hình địch.
Cuộc chiến trên căn bản đang nghiêng về một phí, người của Lam gia đang tụ lại một đoàn, gia chủ cùng các trưởng lão ở chính giữa, còn lại mọi người vây xung quanh tác chiến, tạo thành một vòng bảo vệ, mặc dù đệ tử lần lượt té xuống nhưng có người khác tiến lên thay thế, bảo đảm sự an toàn cho các trưởng lão cùng những người quan trọng bình yên vô sự.
Đối phương tổng cộng có hơn hai mươi người, đúng như cô gái miêu tả, bọn họ võ nghệ rất cao cường, không biết đau đớn, không biết mệt mỏi, giống như vũ khí giết người, chỉ cần bọn họ không ngã thì cứ tiếp tục chiến đấu, những người thế này làm sao người thường có thể sánh bằng?
“Công tử, mau cứu bọn họ đi!”
Long Thiên Thần gật đầu, nhún thân mình, trực tiếp từ chỗ ẩn thân nhảy ra ngoài.
Vân Khê muốn ngăn cản hắn cũng không kịp nữa rồi.
Này tiểu tử ngốc! Hắn cho là bằng sức một mình hắn có thể chiến thắng hơn hai mươi cao thủ sao?
Thân thủ của Long Thiên Thần phiêu dật, thân mình nhẹ nhàng, tư thế mềm mại, sát nhập vòng chiến đấu.
Lam gia đang cực khổ chống đỡ, giờ thấy có người tương trợ, cũng không quản thực lực của đối phương như thế nào, nhân số bao nhiêu, tinh thần đồng loạt chấn động.
“Thật tốt quá! Nhất định là cứu binh của Linh Nhi mời tới!”
“Đa tạ công tử rút đao tương trợ!”
“Xin hỏi quý tánh đại danh của công tử? Là người của gia tộc Hách Liên?”
Lam Linh Nhi cũng từ nơi ẩn thân chạy vội ra ngoài, trong miệng hô lớn: “Cha, nữ nhi tìm người đến cứu các người rồi!”
“Linh Nhi, làm sao ngươi đi nhanh như vậy? Vị thiếu hiệp này là người của gia tộc Hách Liên?” Lam gia chủ kích động hỏi.
Lam Linh Nhi đỏ mặt lắc đầu, quanh co nói: “Hắn, nữ nhi cũng không biết công tử này tột cùng là người nào, hồi nãy suýt đụng vào ngựa của hắn, sau đó nữ nhi hướng hắn cầu cứu, hắn lập tức chạy tới đây ứng cứu.” Nàng hiện tại cũng ý thức được lỗ mãng của mình rồi, càng nói càng nhỏ giọng, hai má hồng hồng.
Lam gia chủ nghe vậy, mặt không khỏi đen một mảnh, vỗ về lồng ngực đang bị thương của mình, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Quên đi, mặc cho số phận vậy, lúc này quở trách nữ nhi cũng có tác dụng gì?
Lần nữa quay đầu nhìn bạch y thiếu hiệp, cao thủ Tử huyền chi cảnh, cũng khó có rồi, vô luận như thế nào, cũng giúp Lam gia bọn họ giảm bớt không ít gánh nặng. Huống chi người ta không quen biết, mà chạy tới rút đao tương trợ, có thể thấy được nhân phẩm của đối phương.
Hắn hương Long Thiên Thần hô lớn: “Thiếu hiệp xin hỏi cao danh quý tánh? Lam gia ta được thiếu hiệp rút đao tương trợ vô cùng cảm kích.”
Long Thiên Thần đang cùng ba người chiến đấu, nào có rảnh rỗi để ý tới hắn? Lạnh lùng nói: “Trước giết hết đám người này rồi nói!” Trường kiếm trong tay càng thêm mạnh mẽ, bạch y của hắn nhẹ nhàng lay động, mang theo hương vị của hiệp khách giang hồ.
Vân Khê ở một bên nhìn, trong nội tâm vì một chút tình cảm giúp người của hắn thoáng qua cảm động kích động bước ra, có lẽ nàng quá mức cẩn thận rồi, có đôi khi xử sự không nên quá mức cẩn trọng, giữ vững tín nhiệm, dũng cảm tiến tới, mới có thể không sợ không hãi!
Biết rõ không thể làm nhưng vẫn làm mới là phong thái của đại hiệp!
“Thiên Thần, được lắm!” Nàng thật lòng khen ngợi, sau đó rút kiếm tiến vào.
Long Thiên Thần bị một câu nói không đầu không đuôi của nàng đột nhiên xuất hiện, khiến cho hắn không hiểu làm sao, bất quá hiếm khi có được lời khen của đại tẩu, khiến đáy lòng hắn nhất thời càng vững vàng, trường kiếm trong tay càng thâm vững vàng uy vũ.
Vân Khê vừa nãy đại khái nắm rõ thực lực của hai mươi cao thủ, chừng hai mươi người phần lớn đều là Lam huyền cùng Tử huyền chi cảnh, trong đó cầm đầu là ba người cũng là cao thủ Mặc Huyền. Thực lực như vậy đổi lại người thường là không có gì uy hiếp, chẳng qua là những người này bất đồng, bọn họ là thi khôi, không có cảm giác đau, vĩnh viễn chỉ có tiến công không có phòng thủ, hơn nữa thường thì thực lực hơn người thường rất nhiều. Theo chân bọn họ chiến đấu khó phân thắng bại.
“Thiên Thần, ngươi đi thu thập hai Lam huyền cao thủ, những người còn lại giao cho ta.” Vân Khê trong nháy mắt giết người bên cạnh Long Thiên Thần, giải vây cho hắn, dùng giọng ra lệnh cho hắn đi làm nhiệm vụ, thực lực hắn quá yếu, đối phó với hai Lam huyền cao thủ còn được, đối phó với Tử huyền cao thủ cùng đẳng cấp thì chỉ có bị đánh. Nàng cũng không thể để cho em chồng mình bị gì, từ sau khi nàng gả cho Long Thiên Tuyệt, em hắn cũng chính thức được nàng nhét vào vòng bảo hộ của nàng, từ đó chỉ có nàng khi dễ hắn, người khác nếu muốn khi dễ hắn, vậy phải xem nàng có đồng ý hay không!
Long Thiên Thần tạm thời trì hoàn khẩu khí, đối phó với cao thủ cùng cấp thật phải cố hết sức, từ khi nàng ra lệnh, đi đối phó Lam huyền cao thủ.
“Huyền Dực, hiện thân” thanh âm lãnh liệt của Vân Khê hét to.
Chỉ một thoáng Thần Long xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
“Huyền Long! Chẳng lẽ nàng cũng là người của Thánh Cung?” Trong đám người có người kinh hô lên, trong thanh âm trần đầy sợ hãi. Ở đại lục Ngạo Thiên, chỉ cần nhìn thấy rồng liền nghĩ đến Thánh Cung, bởi vì chỉ có Thánh Cung mới nuôi ra Thần Long.
Gia chủ Lam gia lại không cho là như vậy, đối phương hiển nhiên là đến cứu bọn họ, bất kể thân phận đối phương tột cùng là như thế nào, chỉ cần rút đao tương trợ hắn vô cùng cảm kích.
“Hết thảy câm miệng cho ta! Đa tạ nhị vị thiếu hiệp rút đao tương trợ, tại hạ gia chủ Lam gia, nếu hôm nay thoát hiểm, ngày sau nhất định báo đáp ơn cứu mạng!”
“ Hãy bớt xàm ngôn đi! Tụ lại một chỗ lui qua một bên đi!” Vân Khê hiện tại cũng không có thời gian cùng hắn nói lời khách sáo, nàng vừa chỉ huy Huyền Dực, đem người của Lam gia bảo vệ toàn bộ, vừa đem tất cả cao thủ kéo lại bên nàng.
Nàng thật lâu chưa thi triển quyền cước rồi, vừa lúc mượn những người này thử luyện!
“Đến đây đi! Hôm nay ta sẽ cho các người chết lần nữa!”
Tác giả :
Bắc Đằng