Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y
Chương 17: Chỉ còn dư lại một gian
“Oa! Đại ca, Liên Hoa trấn thật sự rất láo nhiệt nha! Khách điếm ở đây chật hết rồi, hiện tại chỉ còn dư lại khách điếm Bồng Lai này, không biết bên trong còn gian phòng nào không, Ồ! Đây không phải là Thịnh Đông sao? Lẽ nào đôi kia huynh đệ ở nơi này?” Long Thiên Ngâm nhìn Bồng Lai cửa khách điếm, vừa vặn nhìn thấy Thịnh Đông đi vào trong.
“Qua xem một chút.” Long Thiên Tuyệt lạnh nhạt lên tiếng.
Thịnh Đông cũng nhìn thấy bọn họ, liền trực tiếp chờ ở cửa, cùng Long Thiên Tuyệt, Long Thiên Ngâm đồng thời tiến vào khách điếm Bồng Lai, hai huynh đệ bề ngoài xuất chúng, vóc dáng cao lớn, khí chất phi phàm, làm người khác chú ý, vừa vào khách sạn, liền có rất nhiều người nghị luận sôi nổi, nam đố kị, nữ e thẹn, đều suy đoán thân phận của bọn họ.
“Đại ca, ngươi xem, hai công tử kia thật tuấn tú….! Nhìn quần áo bọn hắn bất phàm, hẳn là thế gia Kiều Mộc.” Bởi vì trong khách sạn quá ồn Mộc Thành Phượng không có nghỉ ngơi, cùng Mộc Thành Phong uống trà tán gẫu tại lầu hai trong đại sảnh.
Mộc Thành Phong nhìn Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Ngâm, một người phong độ nhẹ nhàng, một người lạnh lẽo cao ngạo, trời sinh khí tức vương giả, không tự chủ làm cho người ta một loại cảm giác ngột ngạt, hai người kia tuyệt đối không phải là người bình thường, Mộc Thành Phong trong lòng suy đoán thân phận của hai người, nhưng trong đầu lục lại những thế gia giàu có trong thành, nhưng không có liên quan tới tin tức của hai người kia.
Chưởng quỹ mặc một thân màu xanh lục nhìn thấy có khách vào, lúm đồng tiền như hoa tiến lên nghênh tiếp.
“Ba vị là ở trọ sao?” Làm ăn nhiều năm, chưởng quỹ gặp đủ loại người, nhìn người trước mắt tuyệt đối không phải người bình thường, hắn phải cẩn thận hầu hạ.
“Chưởng quỹ, nơi này của các ngươi còn gian phòng nào không?” Long Thiên Ngâm biết, chuyện này đại ca chắc sẽ không quản, hắn đứng ra giải quyết là được, đại ca có thể ở cùng hắn tại khách điếm, đã là quá cho hắn mặt mũi rồi, bởi vì đại ca phi thường chán ghét chỗ nhiều người ầm ĩ.
“Ô thực sự là không đúng dịp, Liên Hoa trấn mấy ngày nay có đại hội luyện đan, khách điếm chứa không nổi người, mà nơi này của tiểu nhân là khách điếm lớn nhất Liên Hoa trấn, cũng chỉ còn lại một gian phòng, nhưng các ngươi có ba người, vậy thì….” Chưởng quỹ có chút hơi khó sử, cũng không thể để ba chủ tớ bọn họ chung một gian phòng được!
“Đi.” Vừa nghe không đủ gian phòng, Long Thiên Ngâm xoay người muốn đi.
“Ai! Đại ca…”
“Vị công tử này, xin chờ một chút, gian phòng của chúng ta có thể nhường cho hai vị công tử một gian.” Mộc Thành Phượng nhẹ nhàng nói, nàng cảm thấy vô cùng hứng thú với hai huynh đệ này, muốn nhận thức bọn họ một phen, vì muốn tương lai bản thân tìm được một người tốt.
Nghe được lời muội muội mình nói trên mặt Mộc Thành Phong cứng lại, Thành Phượng, thực sự là càng lúc càng lớn mật rồi, người nào cũng muốn dính, bất quá, hắn cũng muốn biết hai nam tử này là người nào, cũng không có ngăn cản Mộc Thành Phượng.
Long Thiên Tuyệt vừa mới bước chân, nghe Mộc Thành Phượng nói xong, vẫn tiếp tục bước đi.
Long Thiên Ngâm nhanh chóng kéo Long Thiên Tuyệt, cười nhìn Mộc Thành Phượng lầu hai nói ra: “A! Vậy thì cám ơn vị tiểu thư này rồi.”
“Công tử khách khí.” Mộc Thành Phượng e thẹn xấu hổ nở nụ cười, mặt hơi ửng đỏ.
“Đại ca, đừng quên, đôi huynh đệ kia bọn họ ở đây, lúc đó đại ca chẳng phải muốn biết rõ ràng thân phận huynh đệ hai bọn họ sao? Đại ca ở lại một đêm đi!” Nhìn Long Thiên Tuyệt muốn đi, Long Thiên Ngâm lại nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Qua xem một chút.” Long Thiên Tuyệt lạnh nhạt lên tiếng.
Thịnh Đông cũng nhìn thấy bọn họ, liền trực tiếp chờ ở cửa, cùng Long Thiên Tuyệt, Long Thiên Ngâm đồng thời tiến vào khách điếm Bồng Lai, hai huynh đệ bề ngoài xuất chúng, vóc dáng cao lớn, khí chất phi phàm, làm người khác chú ý, vừa vào khách sạn, liền có rất nhiều người nghị luận sôi nổi, nam đố kị, nữ e thẹn, đều suy đoán thân phận của bọn họ.
“Đại ca, ngươi xem, hai công tử kia thật tuấn tú….! Nhìn quần áo bọn hắn bất phàm, hẳn là thế gia Kiều Mộc.” Bởi vì trong khách sạn quá ồn Mộc Thành Phượng không có nghỉ ngơi, cùng Mộc Thành Phong uống trà tán gẫu tại lầu hai trong đại sảnh.
Mộc Thành Phong nhìn Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Ngâm, một người phong độ nhẹ nhàng, một người lạnh lẽo cao ngạo, trời sinh khí tức vương giả, không tự chủ làm cho người ta một loại cảm giác ngột ngạt, hai người kia tuyệt đối không phải là người bình thường, Mộc Thành Phong trong lòng suy đoán thân phận của hai người, nhưng trong đầu lục lại những thế gia giàu có trong thành, nhưng không có liên quan tới tin tức của hai người kia.
Chưởng quỹ mặc một thân màu xanh lục nhìn thấy có khách vào, lúm đồng tiền như hoa tiến lên nghênh tiếp.
“Ba vị là ở trọ sao?” Làm ăn nhiều năm, chưởng quỹ gặp đủ loại người, nhìn người trước mắt tuyệt đối không phải người bình thường, hắn phải cẩn thận hầu hạ.
“Chưởng quỹ, nơi này của các ngươi còn gian phòng nào không?” Long Thiên Ngâm biết, chuyện này đại ca chắc sẽ không quản, hắn đứng ra giải quyết là được, đại ca có thể ở cùng hắn tại khách điếm, đã là quá cho hắn mặt mũi rồi, bởi vì đại ca phi thường chán ghét chỗ nhiều người ầm ĩ.
“Ô thực sự là không đúng dịp, Liên Hoa trấn mấy ngày nay có đại hội luyện đan, khách điếm chứa không nổi người, mà nơi này của tiểu nhân là khách điếm lớn nhất Liên Hoa trấn, cũng chỉ còn lại một gian phòng, nhưng các ngươi có ba người, vậy thì….” Chưởng quỹ có chút hơi khó sử, cũng không thể để ba chủ tớ bọn họ chung một gian phòng được!
“Đi.” Vừa nghe không đủ gian phòng, Long Thiên Ngâm xoay người muốn đi.
“Ai! Đại ca…”
“Vị công tử này, xin chờ một chút, gian phòng của chúng ta có thể nhường cho hai vị công tử một gian.” Mộc Thành Phượng nhẹ nhàng nói, nàng cảm thấy vô cùng hứng thú với hai huynh đệ này, muốn nhận thức bọn họ một phen, vì muốn tương lai bản thân tìm được một người tốt.
Nghe được lời muội muội mình nói trên mặt Mộc Thành Phong cứng lại, Thành Phượng, thực sự là càng lúc càng lớn mật rồi, người nào cũng muốn dính, bất quá, hắn cũng muốn biết hai nam tử này là người nào, cũng không có ngăn cản Mộc Thành Phượng.
Long Thiên Tuyệt vừa mới bước chân, nghe Mộc Thành Phượng nói xong, vẫn tiếp tục bước đi.
Long Thiên Ngâm nhanh chóng kéo Long Thiên Tuyệt, cười nhìn Mộc Thành Phượng lầu hai nói ra: “A! Vậy thì cám ơn vị tiểu thư này rồi.”
“Công tử khách khí.” Mộc Thành Phượng e thẹn xấu hổ nở nụ cười, mặt hơi ửng đỏ.
“Đại ca, đừng quên, đôi huynh đệ kia bọn họ ở đây, lúc đó đại ca chẳng phải muốn biết rõ ràng thân phận huynh đệ hai bọn họ sao? Đại ca ở lại một đêm đi!” Nhìn Long Thiên Tuyệt muốn đi, Long Thiên Ngâm lại nhỏ giọng khuyên nhủ.
Tác giả :
Đa Kỳ