Thiên Hồn Đại Lục
Chương 26: Huyết Long Tẩy Rửa
“ Đúng, thú cưỡi đó chính là một cá thể của Long tộc, nhưng nó là một loài biến dị, được gọi là Thanh Long. Thanh Long năm xưa, khoảng 1 ngàn năm trước cuộc chiến nội bộ, chính là một thiên tài của Long tộc, nhưng phạm vào điều cấm kỵ đó là luyện một loại cấm thuật của Long tộc, khiến cho cơ thể hắn mãi mãi biến thành rồng, sau này bị đuổi mãi mãi ra khỏi Long tộc. Lúc đó hắn mắc một căn bệnh lại mà màu sắc từ từ chuyển thành màu xanh, hơn nữa sau này được Vị Thần Của Sức Mạnh chữa khỏi căn bệnh, hơn nữa thực lực đột phá kinh người, từ đó hắn có tên là Thanh Long….”
“ Sau khi Thanh Long biến mất thì từ đó không ai nghe thấy tới hắn nữa, không ngờ Huyết Thạch của hắn lại nằm ở Nhân tộc….”
“ Sau ngươi biết đây là của hắn….”
“ Rất dễ, một viên Huyết Thạch, có màu xanh lục bảo, hơn nữa lại có hình dạng như một mặt trời, thì chỉ có Huyết Thạch của Thanh Long thôi….”
“ Thế à…..vậy nó có tác dụng gì…..”
“ Huyết Thạch của Thanh Long đã tồn tại hơn cả năm ngàn năm, trong đó chứa bao nhiêu là long huyết tập hợp, hơn nữa nồng độ tinh khiết cực kỳ cao. Chỉ cần thiếu gia nhúng vào một thùng nước, sau đó cất đi thì cả thùng lập tức trở thành Long Huyết, ngài vào đó ngâm mình trong đó mỗi ngày 1 tiếng. Sau 1 tháng cả cơ thể của ngài sẽ trở thành một thân thể của Long tộc, cứng rắn, sức chịu đựng cực cao, kháng tất cả mọi vật chất, khỏe như một con rồng...và nếu như độ hòa hợp cao, thì ngài có thể biến thành một Nhân Long, tức là một con rồng dưới dạng một nhân tộc…..”
“ Vậy ý ngươi là ta biến trở thành một Long tộc, không cần Nhân tộc….”
“ Cái đó chính là cái ta muốn nói nhất, việc tắm máu rồng là một trong những điều mà người nào cũng muốn, cũng thèm….nhưng một trăm người tắm, thì chỉ có 1 hay 2, hoặc không người nào có thể hòa hợp….”
“ Nhưng một trong Thiên Hồn của ngài là Hắc Toàn Long, nó cũng là một loài biến dị của Long tộc, cho nên cho dù thân thể của ngài có ngâm mình bao lâu trong Long Huyết, thì cơ thể ngài chỉ thay đổi bản chất của nó, nhưng ngài vẫn là Nhân tộc. Hơn nữa Hắc Toàn Long đã thuần phục với ngài, nó có thể giúp ngài ngăn chặn sự biến hóa này…..”
“ Đúng đấy tiểu tử…..máu của tên Thanh Long có thể giúp ngươi đạt được cơ thể mà ai ai cũng mong muốn, đó là tại sao tộc nào cũng thèm muốn máu của chúng ta...bởi nó có tác dụng rất lớn…” lúc này bên trong đầu Hàn Phong xuất hiện một giọng nói khác…
“ Hắc Long….ngươi tỉnh rồi à….”
“ Cũng không hẳn, đang ngủ thì ngửi được một mùi Long huyết thạch, nên tỉnh lại, không ngờ tiểu chủ nhân lại gặp được cơ duyên thế này….”
“ Ngươi cũng nghĩ ta nên tắm máu rồng thiệt à….”
“ Đương nhiên, có lợi trăm lần lại không có hại, ngay cả ta nếu là tiểu chủ nhân đương nhiên là chịu liền..với ngài không cần lo, cho dù ngài ngăm mình hơn cả chục năm, ngài không biết thành Long đâu, có ta hết rồi….”
“ Vậy được….ta sẽ tắm…..” Hàn Phong gật đầu sau đó dặn nô tỳ chuẩn bị cho mình một thùng nước tắm, sau đó dặn dò không cho bất kỳ ai vào, nói rằng mình đang tĩnh tu. Sau khi chuẩn bị xong, thì Hàn Phong cởi hết đồ, nhúng viên huyết thạch vào trong nước, sau đó lấy lên, không tới 2 giây thì cả cái thùng chuyển sang một màu đỏ tươi, sáng cứ như huyết của Nhân tộc….
“ Tiểu chủ nhâ, nếu ngài có đan dược nào giảm đau...ta khuyên ngài nên uống vào...bởi vì máu chúng ta là một loại thuốc bổ nhưng cũng là một độc dược, để mà hấp thụ được nó thì ngài phải chịu được cái hơi nóng từ máu, nó sẽ đốt xương, đốt da thịt, đố tế bào...kinh mạch của ngài…..”
Hàn Phong nuốt nước miếng vào, sau đó móc ra một viên đan dược uống vào, sau đó thả lỏng cơ thể và bước vào trong. Khi Hàn Phong thả cả cơ thể xuống thùng nước, lập tức thân thể của hắn như bị hàng châm cây kim đâm vào liên tục, hắn nhịn không được mà thét lên một tiếng…
“ Thiếu gia...phải chịu, phải chịu đựng...nếu không ngài làm sao mà báo thù….” một bên tiểu Bạch la lên….
“ Đúng...phải chịu...nhiêu đây thì nhằm nhò gì….”
Hàn Phong tỉnh tâm lại, ngồi xếp bằng dưới thùng nước sau đó vận dụng Thiên Ma Ngũ Hồn Công bắt đầu hấp thụ. Lúc này lực sát thương của Long Huyết không những không giảm mà còn tăng lên thật to, cực kỳ đau đớn, đến nỗi miệng của Hàn Phong đã bắt đầu rỉ máu...từ trên da chảy ra những chất tạp đen xì lẫn cả máu, đây chính là những chất độc hại trong cơ thể….
Cứ như thế, mười phút, hai chục, bốn mươi….1 tiếng trôi qua, Hàn Phong lúc này đã ổn định, không còn thấy đau, hơn nữa vẫn không có dấu hiệu ngừng hấp thụ Long Huyết.
“ Nè tiểu Hắc Long...cơ thể của thiếu gia lần đầu hấp thụ nhiều như thế có ổn không…”
“ Đừng lo, lão chủ nhân đã đặt trong người của tiểu chủ nhân một niệm chú, chỉ cần nguy hiểm tới tính mạng thì cho dù thần đều bị niệm chú đó đánh chết và chữa trị cho cơ thể của tiểu chủ nhân…..”
“ Xem ra lão già sư phụ cũng rất lo cho ngài ấy….”
“ Lão chủ nhân ở đó năm ngàn năm, và tiểu chủ nhân là người đem lại tia sáng ấy, ta nghĩ rằng ngài ấy coi tiểu chủ nhân như là con ruột của mình rồi….”
“ Ngài ấy tỉnh rồi kìa…..”
“ Thiếu gia ngài không sao chứ…..” Thùng nước lúc này đã không còn màu đỏ nữa mà trở về một màu trong, Hàn Phong mở mắt rồi từ từ đứng dậy, hắn bước ra ngoài thùng nước mà cảm nhận được cơ thể biến hóa.
“ Tiểu chủ nhân...ngài thấy thế nào…”
“ Rất sảng khoái….cơ thể tràn đầy sức mạnh nữa…..” Hàn Phong hưng phấn mà nói, sau đó hắn lau sạch sẽ rồi mặc quần áo vào. Tuy là không hề đột phá tuy nhiên cơ thể hắn bây giờ đã cực kỳ cứng rắn….
“ Chúc mừng tiểu chủ nhân đột phá….”
“ Thiếu gia, đây chỉ là lần đầu nên không được bao nhiêu, ngài phải mỗi ngày là một lần thì sau một tháng ngài có thể chịu một quyền của người hơn ngài 5 tinh dễ dàng…”
“ Tốt….”
“ Nhưng….nhưng có một vấn đề…” Hắc Toàn Long lúc này mở miệng lên tiếng…
“ Vấn đề gì….”
“ Bởi vì ngài tắm đi Long Huyết, hơn nữa lại hấp thụ rất nhiều cho nên….ham muốn của ngài sẽ rất...rất cao, ít nhất mỗi ngày ngài đều phải song hợp với nữ nhân, hơn nữa một người sẽ không chịu nổi thể lực của ngài, cho nên ngài vẫn phải một long nhị phượng hoặc tam phượng…..”
“ Cái gì…..sao ngươi không nói sớm….”
“ Đây chỉ là lần đầu ngài ngâm mình thôi, cho nên khoảng thời gian đầu 1 người chắc là đủ….” Hắc Toàn Long thấy Hàn Phong mặt âm trầm nhìn hắn lập tức sợ hãi, rụt đầu xuống…
“ Thiếu gia, nơi này là Hoàng Cung, mỹ nhân 3 ngàn người….ngài cứ chọn vài người mỗi ngày mà chơi thôi…..” Hắc Toàn Long dơ ngón tay lên mà đề nghị, Hàn Phong nghe xong thì cười thầm, nếu dễ dàng thế thì cần ngươi giúp à….
“ Được rồi….ngày mốt đám ngươi Nhất Yến Nhi tới, ta cũng không cần phải lo, hơn nữa còn có 1 người sẵn đây rồi…..”
“ Được rồi...ta đi tìm một người hỏi cách, các ngươi về đây thôi…” Hắc Toàn Long và tiểu Bạch lập tức biến mất, Hàn Phong sau đó xoay người rời đi, về phía phòng của Ngọc Mị. Một hồi sau, Ngọc Mị nhận được tin Hàn Phong đứng cầu kiến, nàng liền cho người dẫn vào….
“ Các ngươi lui ra ngoài, khép cửa lại...không cho bất kỳ ai vô, ta có chuyện quan trọng bàn với Bạch tiên sinh….”
“ Vâng quý phi….”
Sau khi mọi người lui hết, Hàn Phong lập tức biến mất, Ngọc Mị cảm nhận được có người bên nàng lên và ném lên giường, sau đó quần áo từ từ biến mất, tiếp theo đó là cảm nhận được một luồng nhiệt rất nóng bên dưới, ở sâu trong người…..
“ Ư….làm gì...ngấp...thế...thiếu gia…….”
“ Ngươi rất đẹp...ta làm sao mà không gấp….bộp...bịch...bịch….” những tiếng kêu chạm nhau, sau đó là những tiếng rên nguyên thủy, vang vọng khắp cả căn phòng. Một tiếng sau thì hai người mới dừng lại, Ngọc Mị ghé vào trên người Hàn Phong mà gục xuống, mệt mỏi, hai má đỏ động tình, cặp mắt và cơ thể ươn ướt…..
“ Ngọc Mị, trong hoàng cung này còn có người nào tinh thần dễ bị phá hủy không…”
“ Thiếu gia không đủ à….”
“ Ngươi thấy đó, hôm nay ta còn chưa tới thì ngươi đã ra, ta luyện một môn bí kỹ dương tính quá nhiều, cần âm tính để điều hòa mỗi ngài, cho nên một chơi hai, ba người đều dư nhưng là mỗi ngày….ngươi chịu được không….”
Ngọc Mị sợ hãi mà lắc đầu, nàng đúng là rất rất mệt rồi, nếu như mỗi ngày đều như thế sợ rằng nàng chết trong sung sướng…..
“ Thật ra có một người nữa đó, là Tây quý phi mà thiếu gia gặp lúc trước đấy….”
“ Là nàng ta à….”
“ Nàng ta chỉ hầu hạ tên Hoàng Đế một lần, sau đó hắn có người mới thì bỏ quên nàng, thấy tội nên ta qua bắt chuyện với nàng ấy…”
“ Không còn xử nữ à….”
“ Thiếu gia cứ an tâm, nói là phục vụ chứ ngày hôm đó hắn uống say như chết thấy là quên béng về việc đó, thành ra Tây quý phi vẫn còn là một xử nữ….”
“ Thế à….còn ai nữa không…”
“ Còn một người nữa…..người này là muội muội ruột của Hoàng Hậu, nghe nói nàng ta tiếng cung được một tháng rồi nhưng vì lúc đó Hoàng Thượng bị bệnh nên vẫn chưa động phòng, còn nguyên mẫu….”
“ Thế à...”
“ Được rồi…..ngươi nghỉ ngơi đi….ta sẽ suy nghĩ về 2 người đó...” Hàn Phong nghe Ngọc Mị nói thì gật đầu, sau đó đứng dậy mà mặc đồ lại, bởi vì hắn cảm nhận được khí của Thải Ti Liệt trở về. Sau đó hắn biến mất trong căn phòng, để lại Ngọc Mị ngáp vài cái rồi nhắm mắt ngủ tiếp…..
Thải Ti Liệt quay qua nhìn thấy Hàn Phong xuất hiện, hai tay lập tức chắp lại mà cung kính nói….
“ Thiếu gia!!”
“ Thế nào….đã xong việc chưa”
“ Thiếu gia….ám sát thất bại...” Hàn Phong nghe Thải Ti Liệt nói xong thì giật mình, nhìn hắn….
“ Nói xem vì sao nào….”
“ Có người cứu hắn...người này thực lực không thấp dưới thuộc hạ, ít nhất đã là đỉnh phong Thiên Hoàng...”, nghe được người cứu lão già đó là một người có thực lực không thấp hơn Thải Ti Liệt thì Hàn Phong liền giật mình, sau đó nhớ ra một cái quan trọng hơn liền hỏi…
“ Không ai nhận ra đúng không?”
“ Bảo đảm không một ai…..”
“ Được rồi...nghỉ ngơi và giữ yên tĩnh vài ngày…..chuyện này ta sẽ tính tiếp..”
“ Vậy thuộc hạ cáo lui!!!”
Hàn Phong nhìn ra bên ngoài cửa mà thẳng lên trời xanh, hắn lập tức cười lạnh, ánh mắt tức giận mà lên tiếng..
“ Xem ra quyết định đến đế đô này không hề là một ý kiến tồi….”
“ Sau khi Thanh Long biến mất thì từ đó không ai nghe thấy tới hắn nữa, không ngờ Huyết Thạch của hắn lại nằm ở Nhân tộc….”
“ Sau ngươi biết đây là của hắn….”
“ Rất dễ, một viên Huyết Thạch, có màu xanh lục bảo, hơn nữa lại có hình dạng như một mặt trời, thì chỉ có Huyết Thạch của Thanh Long thôi….”
“ Thế à…..vậy nó có tác dụng gì…..”
“ Huyết Thạch của Thanh Long đã tồn tại hơn cả năm ngàn năm, trong đó chứa bao nhiêu là long huyết tập hợp, hơn nữa nồng độ tinh khiết cực kỳ cao. Chỉ cần thiếu gia nhúng vào một thùng nước, sau đó cất đi thì cả thùng lập tức trở thành Long Huyết, ngài vào đó ngâm mình trong đó mỗi ngày 1 tiếng. Sau 1 tháng cả cơ thể của ngài sẽ trở thành một thân thể của Long tộc, cứng rắn, sức chịu đựng cực cao, kháng tất cả mọi vật chất, khỏe như một con rồng...và nếu như độ hòa hợp cao, thì ngài có thể biến thành một Nhân Long, tức là một con rồng dưới dạng một nhân tộc…..”
“ Vậy ý ngươi là ta biến trở thành một Long tộc, không cần Nhân tộc….”
“ Cái đó chính là cái ta muốn nói nhất, việc tắm máu rồng là một trong những điều mà người nào cũng muốn, cũng thèm….nhưng một trăm người tắm, thì chỉ có 1 hay 2, hoặc không người nào có thể hòa hợp….”
“ Nhưng một trong Thiên Hồn của ngài là Hắc Toàn Long, nó cũng là một loài biến dị của Long tộc, cho nên cho dù thân thể của ngài có ngâm mình bao lâu trong Long Huyết, thì cơ thể ngài chỉ thay đổi bản chất của nó, nhưng ngài vẫn là Nhân tộc. Hơn nữa Hắc Toàn Long đã thuần phục với ngài, nó có thể giúp ngài ngăn chặn sự biến hóa này…..”
“ Đúng đấy tiểu tử…..máu của tên Thanh Long có thể giúp ngươi đạt được cơ thể mà ai ai cũng mong muốn, đó là tại sao tộc nào cũng thèm muốn máu của chúng ta...bởi nó có tác dụng rất lớn…” lúc này bên trong đầu Hàn Phong xuất hiện một giọng nói khác…
“ Hắc Long….ngươi tỉnh rồi à….”
“ Cũng không hẳn, đang ngủ thì ngửi được một mùi Long huyết thạch, nên tỉnh lại, không ngờ tiểu chủ nhân lại gặp được cơ duyên thế này….”
“ Ngươi cũng nghĩ ta nên tắm máu rồng thiệt à….”
“ Đương nhiên, có lợi trăm lần lại không có hại, ngay cả ta nếu là tiểu chủ nhân đương nhiên là chịu liền..với ngài không cần lo, cho dù ngài ngăm mình hơn cả chục năm, ngài không biết thành Long đâu, có ta hết rồi….”
“ Vậy được….ta sẽ tắm…..” Hàn Phong gật đầu sau đó dặn nô tỳ chuẩn bị cho mình một thùng nước tắm, sau đó dặn dò không cho bất kỳ ai vào, nói rằng mình đang tĩnh tu. Sau khi chuẩn bị xong, thì Hàn Phong cởi hết đồ, nhúng viên huyết thạch vào trong nước, sau đó lấy lên, không tới 2 giây thì cả cái thùng chuyển sang một màu đỏ tươi, sáng cứ như huyết của Nhân tộc….
“ Tiểu chủ nhâ, nếu ngài có đan dược nào giảm đau...ta khuyên ngài nên uống vào...bởi vì máu chúng ta là một loại thuốc bổ nhưng cũng là một độc dược, để mà hấp thụ được nó thì ngài phải chịu được cái hơi nóng từ máu, nó sẽ đốt xương, đốt da thịt, đố tế bào...kinh mạch của ngài…..”
Hàn Phong nuốt nước miếng vào, sau đó móc ra một viên đan dược uống vào, sau đó thả lỏng cơ thể và bước vào trong. Khi Hàn Phong thả cả cơ thể xuống thùng nước, lập tức thân thể của hắn như bị hàng châm cây kim đâm vào liên tục, hắn nhịn không được mà thét lên một tiếng…
“ Thiếu gia...phải chịu, phải chịu đựng...nếu không ngài làm sao mà báo thù….” một bên tiểu Bạch la lên….
“ Đúng...phải chịu...nhiêu đây thì nhằm nhò gì….”
Hàn Phong tỉnh tâm lại, ngồi xếp bằng dưới thùng nước sau đó vận dụng Thiên Ma Ngũ Hồn Công bắt đầu hấp thụ. Lúc này lực sát thương của Long Huyết không những không giảm mà còn tăng lên thật to, cực kỳ đau đớn, đến nỗi miệng của Hàn Phong đã bắt đầu rỉ máu...từ trên da chảy ra những chất tạp đen xì lẫn cả máu, đây chính là những chất độc hại trong cơ thể….
Cứ như thế, mười phút, hai chục, bốn mươi….1 tiếng trôi qua, Hàn Phong lúc này đã ổn định, không còn thấy đau, hơn nữa vẫn không có dấu hiệu ngừng hấp thụ Long Huyết.
“ Nè tiểu Hắc Long...cơ thể của thiếu gia lần đầu hấp thụ nhiều như thế có ổn không…”
“ Đừng lo, lão chủ nhân đã đặt trong người của tiểu chủ nhân một niệm chú, chỉ cần nguy hiểm tới tính mạng thì cho dù thần đều bị niệm chú đó đánh chết và chữa trị cho cơ thể của tiểu chủ nhân…..”
“ Xem ra lão già sư phụ cũng rất lo cho ngài ấy….”
“ Lão chủ nhân ở đó năm ngàn năm, và tiểu chủ nhân là người đem lại tia sáng ấy, ta nghĩ rằng ngài ấy coi tiểu chủ nhân như là con ruột của mình rồi….”
“ Ngài ấy tỉnh rồi kìa…..”
“ Thiếu gia ngài không sao chứ…..” Thùng nước lúc này đã không còn màu đỏ nữa mà trở về một màu trong, Hàn Phong mở mắt rồi từ từ đứng dậy, hắn bước ra ngoài thùng nước mà cảm nhận được cơ thể biến hóa.
“ Tiểu chủ nhân...ngài thấy thế nào…”
“ Rất sảng khoái….cơ thể tràn đầy sức mạnh nữa…..” Hàn Phong hưng phấn mà nói, sau đó hắn lau sạch sẽ rồi mặc quần áo vào. Tuy là không hề đột phá tuy nhiên cơ thể hắn bây giờ đã cực kỳ cứng rắn….
“ Chúc mừng tiểu chủ nhân đột phá….”
“ Thiếu gia, đây chỉ là lần đầu nên không được bao nhiêu, ngài phải mỗi ngày là một lần thì sau một tháng ngài có thể chịu một quyền của người hơn ngài 5 tinh dễ dàng…”
“ Tốt….”
“ Nhưng….nhưng có một vấn đề…” Hắc Toàn Long lúc này mở miệng lên tiếng…
“ Vấn đề gì….”
“ Bởi vì ngài tắm đi Long Huyết, hơn nữa lại hấp thụ rất nhiều cho nên….ham muốn của ngài sẽ rất...rất cao, ít nhất mỗi ngày ngài đều phải song hợp với nữ nhân, hơn nữa một người sẽ không chịu nổi thể lực của ngài, cho nên ngài vẫn phải một long nhị phượng hoặc tam phượng…..”
“ Cái gì…..sao ngươi không nói sớm….”
“ Đây chỉ là lần đầu ngài ngâm mình thôi, cho nên khoảng thời gian đầu 1 người chắc là đủ….” Hắc Toàn Long thấy Hàn Phong mặt âm trầm nhìn hắn lập tức sợ hãi, rụt đầu xuống…
“ Thiếu gia, nơi này là Hoàng Cung, mỹ nhân 3 ngàn người….ngài cứ chọn vài người mỗi ngày mà chơi thôi…..” Hắc Toàn Long dơ ngón tay lên mà đề nghị, Hàn Phong nghe xong thì cười thầm, nếu dễ dàng thế thì cần ngươi giúp à….
“ Được rồi….ngày mốt đám ngươi Nhất Yến Nhi tới, ta cũng không cần phải lo, hơn nữa còn có 1 người sẵn đây rồi…..”
“ Được rồi...ta đi tìm một người hỏi cách, các ngươi về đây thôi…” Hắc Toàn Long và tiểu Bạch lập tức biến mất, Hàn Phong sau đó xoay người rời đi, về phía phòng của Ngọc Mị. Một hồi sau, Ngọc Mị nhận được tin Hàn Phong đứng cầu kiến, nàng liền cho người dẫn vào….
“ Các ngươi lui ra ngoài, khép cửa lại...không cho bất kỳ ai vô, ta có chuyện quan trọng bàn với Bạch tiên sinh….”
“ Vâng quý phi….”
Sau khi mọi người lui hết, Hàn Phong lập tức biến mất, Ngọc Mị cảm nhận được có người bên nàng lên và ném lên giường, sau đó quần áo từ từ biến mất, tiếp theo đó là cảm nhận được một luồng nhiệt rất nóng bên dưới, ở sâu trong người…..
“ Ư….làm gì...ngấp...thế...thiếu gia…….”
“ Ngươi rất đẹp...ta làm sao mà không gấp….bộp...bịch...bịch….” những tiếng kêu chạm nhau, sau đó là những tiếng rên nguyên thủy, vang vọng khắp cả căn phòng. Một tiếng sau thì hai người mới dừng lại, Ngọc Mị ghé vào trên người Hàn Phong mà gục xuống, mệt mỏi, hai má đỏ động tình, cặp mắt và cơ thể ươn ướt…..
“ Ngọc Mị, trong hoàng cung này còn có người nào tinh thần dễ bị phá hủy không…”
“ Thiếu gia không đủ à….”
“ Ngươi thấy đó, hôm nay ta còn chưa tới thì ngươi đã ra, ta luyện một môn bí kỹ dương tính quá nhiều, cần âm tính để điều hòa mỗi ngài, cho nên một chơi hai, ba người đều dư nhưng là mỗi ngày….ngươi chịu được không….”
Ngọc Mị sợ hãi mà lắc đầu, nàng đúng là rất rất mệt rồi, nếu như mỗi ngày đều như thế sợ rằng nàng chết trong sung sướng…..
“ Thật ra có một người nữa đó, là Tây quý phi mà thiếu gia gặp lúc trước đấy….”
“ Là nàng ta à….”
“ Nàng ta chỉ hầu hạ tên Hoàng Đế một lần, sau đó hắn có người mới thì bỏ quên nàng, thấy tội nên ta qua bắt chuyện với nàng ấy…”
“ Không còn xử nữ à….”
“ Thiếu gia cứ an tâm, nói là phục vụ chứ ngày hôm đó hắn uống say như chết thấy là quên béng về việc đó, thành ra Tây quý phi vẫn còn là một xử nữ….”
“ Thế à….còn ai nữa không…”
“ Còn một người nữa…..người này là muội muội ruột của Hoàng Hậu, nghe nói nàng ta tiếng cung được một tháng rồi nhưng vì lúc đó Hoàng Thượng bị bệnh nên vẫn chưa động phòng, còn nguyên mẫu….”
“ Thế à...”
“ Được rồi…..ngươi nghỉ ngơi đi….ta sẽ suy nghĩ về 2 người đó...” Hàn Phong nghe Ngọc Mị nói thì gật đầu, sau đó đứng dậy mà mặc đồ lại, bởi vì hắn cảm nhận được khí của Thải Ti Liệt trở về. Sau đó hắn biến mất trong căn phòng, để lại Ngọc Mị ngáp vài cái rồi nhắm mắt ngủ tiếp…..
Thải Ti Liệt quay qua nhìn thấy Hàn Phong xuất hiện, hai tay lập tức chắp lại mà cung kính nói….
“ Thiếu gia!!”
“ Thế nào….đã xong việc chưa”
“ Thiếu gia….ám sát thất bại...” Hàn Phong nghe Thải Ti Liệt nói xong thì giật mình, nhìn hắn….
“ Nói xem vì sao nào….”
“ Có người cứu hắn...người này thực lực không thấp dưới thuộc hạ, ít nhất đã là đỉnh phong Thiên Hoàng...”, nghe được người cứu lão già đó là một người có thực lực không thấp hơn Thải Ti Liệt thì Hàn Phong liền giật mình, sau đó nhớ ra một cái quan trọng hơn liền hỏi…
“ Không ai nhận ra đúng không?”
“ Bảo đảm không một ai…..”
“ Được rồi...nghỉ ngơi và giữ yên tĩnh vài ngày…..chuyện này ta sẽ tính tiếp..”
“ Vậy thuộc hạ cáo lui!!!”
Hàn Phong nhìn ra bên ngoài cửa mà thẳng lên trời xanh, hắn lập tức cười lạnh, ánh mắt tức giận mà lên tiếng..
“ Xem ra quyết định đến đế đô này không hề là một ý kiến tồi….”
Tác giả :
Nguyệt Thần Lão Đại