Thiên Hạ Đệ Nhị
Quyển 1 - Chương 4: Ngô đồng mê cảnh
Mới vừa vào đội đã thấy một danh sách dài, sau đó là dòng chữ màu đỏ của hệ thống:
[Hệ Thống] Đội trưởng đã đuổi Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng ra khỏi đội.
…. Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng là một thầy thuốc cấp 64 trong thế lực,đây chính là phong cách của anh. Với thời gian ngắn ngủi khiến tỷ lệ tửvong giảm xuống thấp nhất là hoàn thành nhiệm vụ.
Đôi khi có vẻ rất vô tình, nhưng bạn không thể không nói là tỷ lệ rất hiệu quả.
Những người không có thao tác nhanh nhạy trong thế lực dù có dù không đều sợ anh. Bọn họ bảo đây là kính sợ. Cho nên phần lớn là đi theo tôilàm nhiệm vụ phó bản. Sau đó thì tế nhị phân ra, đa số xung quanh tôiđều là những người mới vào trò chơi, thao tác không nhanh, thích nóichuyện tào lao bát xế. Còn bên cạnh anh thì là một đám gà pro nhanh taylẹ mắt.
Có đôi khi tôi cũng suy nghĩ, lẽ nào thật sự là vật họp theo loài?
[Thế Lực] Tiểu Tinh Nhi Không Khóc: Tương tỷ tỷ, em lại chết rồi, hu hu hu òa òa òa…
[Nguyên lão thế lực] Quỳ Xuống Xin Tha: Đợi chút, nương nương đang đi phó bản.
[Nguyên lão thế lực] Mộ Tương Phi: Ở đâu?
[Chủ thế lực] Hồi Đầu Vô Ngạn: Đợi.
Boss này nổi tiếng da dầy và sức tấn công cao, Mộc Tương Phi tôi mảnh mai ốm yếu cố hết sức đổ mồ hôi đầy đầu chạy đến vị trí không bị kỹnăng đánh lan của nó càn quét. Cho dù Hồi Đầu Vô Ngạn thành công gây sựchú ý của Boss, nhưng bị trúng đòn đánh lan nhẹ thôi cũng đủ để tôi uống một bình máu.
Nhưng mà… tôi nhìn thời gian phó bản, xem ra còn nửa tiếng nữa mới có thể ra ngoài.
Hệ Thống: Nguyên lão Mộc Tương Phi mang bùa Lục Đạo Hồi Sinh chỉ định cho Tiểu Tinh Nhi Không Khóc.
[Đội trưởng] Hồi Đầu Vô Ngạn: Lấy thân hữu dụng, làm chuyện vô dụng.
[Tổ đội] Mộc Tương Phi: ……
Máu của Boss xuống còn 50%, bắt đầu kêu lính quái của nó ra.
Trên IS, giọng nói Hồi Đầu Vô Ngạn rõ ràng: “Thầy thuốc và pháp sưlên bậc thang.” Giọng nói như ở bên tai, tôi điều khiển nick chạy lênbậc thang, đứng ở trên nhìn xuống. Hồi Đầu Vô Ngạn mãn cấp, toàn thânlấp lánh ánh vàng kim của trang bị cấp 70, khiên to kiếm dài, giống nhưthiên thần đến trái đất.
Nhưng trong một cái chớp mắt như vậy, tôi cảm thấy rất xa lạ.
[Hệ Thống] Đội trưởng đã đuổi Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng ra khỏi đội.
…. Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng là một thầy thuốc cấp 64 trong thế lực,đây chính là phong cách của anh. Với thời gian ngắn ngủi khiến tỷ lệ tửvong giảm xuống thấp nhất là hoàn thành nhiệm vụ.
Đôi khi có vẻ rất vô tình, nhưng bạn không thể không nói là tỷ lệ rất hiệu quả.
Những người không có thao tác nhanh nhạy trong thế lực dù có dù không đều sợ anh. Bọn họ bảo đây là kính sợ. Cho nên phần lớn là đi theo tôilàm nhiệm vụ phó bản. Sau đó thì tế nhị phân ra, đa số xung quanh tôiđều là những người mới vào trò chơi, thao tác không nhanh, thích nóichuyện tào lao bát xế. Còn bên cạnh anh thì là một đám gà pro nhanh taylẹ mắt.
Có đôi khi tôi cũng suy nghĩ, lẽ nào thật sự là vật họp theo loài?
[Thế Lực] Tiểu Tinh Nhi Không Khóc: Tương tỷ tỷ, em lại chết rồi, hu hu hu òa òa òa…
[Nguyên lão thế lực] Quỳ Xuống Xin Tha: Đợi chút, nương nương đang đi phó bản.
[Nguyên lão thế lực] Mộ Tương Phi: Ở đâu?
[Chủ thế lực] Hồi Đầu Vô Ngạn: Đợi.
Boss này nổi tiếng da dầy và sức tấn công cao, Mộc Tương Phi tôi mảnh mai ốm yếu cố hết sức đổ mồ hôi đầy đầu chạy đến vị trí không bị kỹnăng đánh lan của nó càn quét. Cho dù Hồi Đầu Vô Ngạn thành công gây sựchú ý của Boss, nhưng bị trúng đòn đánh lan nhẹ thôi cũng đủ để tôi uống một bình máu.
Nhưng mà… tôi nhìn thời gian phó bản, xem ra còn nửa tiếng nữa mới có thể ra ngoài.
Hệ Thống: Nguyên lão Mộc Tương Phi mang bùa Lục Đạo Hồi Sinh chỉ định cho Tiểu Tinh Nhi Không Khóc.
[Đội trưởng] Hồi Đầu Vô Ngạn: Lấy thân hữu dụng, làm chuyện vô dụng.
[Tổ đội] Mộc Tương Phi: ……
Máu của Boss xuống còn 50%, bắt đầu kêu lính quái của nó ra.
Trên IS, giọng nói Hồi Đầu Vô Ngạn rõ ràng: “Thầy thuốc và pháp sưlên bậc thang.” Giọng nói như ở bên tai, tôi điều khiển nick chạy lênbậc thang, đứng ở trên nhìn xuống. Hồi Đầu Vô Ngạn mãn cấp, toàn thânlấp lánh ánh vàng kim của trang bị cấp 70, khiên to kiếm dài, giống nhưthiên thần đến trái đất.
Nhưng trong một cái chớp mắt như vậy, tôi cảm thấy rất xa lạ.
Tác giả :
Nhất Độ Quân Hoa