Thiên Hạ Đệ Cửu
Chương 51: Hang ổ của Giả Bất Liễu
Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
Một tháng sau, Địch Cửu không thể không rời khỏi nơi này.
Đối với Địch Cửu thì thu hoạch của một tháng này còn lớn hơn tất cả thời gian tu luyện trước kia cộng lại.
Những ngày qua đối với hắn chẳng những có sự hiểu biết trực quan về tu đạo, mà còn có một cái nhìn khác về võ tu. Bốn cái pháp thuật của đạo tu, cộng thêm Toàn Phong Đao cùng Phong Tiêu Đao, làm cho thực lực của hắn so với trước kia tăng lên mấy lần.
Tiếc nuối duy nhất của Địch Cửu là tìm không được thủ đoạn đứng lơ lững mười mấy giây kia. Hắn dựa vào bốn cái thủ quyết và phương pháp hành khí, tìm được cách lướt hai trượng trên không trung và lơ lững đến hai giây.
Cách này so với đứng lơ lững hơn mười giây của gã đàn ông tóc trắng kia thì kém quá xa, đối với Địch Cửu thì thực lực tăng lên mới là quan trọng.
...
Thành phố Đá Trình là nơi xa nhất phía bắc Hoa Hạ, nơi đây ban đầu cũng không phồn hoa lắm. Nhưng năm 2030, nhưng sau khi phát hiện mỏ kim cương cùng mỏ ngọc ở rìa thành phố Đái Trình, thì nơi đây nhanh chống trở nên phồn hoa.
Trải qua nhiều năm phát triển như vậy, thị trừng kim cương của thành phố Đái Trình đã nổi danh toàn thế giới.
Địch Cửu vừa tiến vào thành phố Đái Trình, thì đã cảm nhận được nơi đây màu sắc đa văn hóa. Người đi lại trên đường có đủ loại màu da, ngôn ngữ còn hơn là món thập cẩm.
Lúc Địch Cửu đến thành phố Đái Trình thì trời đã tối rồi. Địch Cửu cũng không định đi tìm một chỗ ở, hắn tới nơi này chỉ có mục đích là giết chết Giả duyên - Giả Bất Liễu.
Thường Hồ khu Tam Kiều trong Tiên Nhân sơn trang, theo Địch Cửu thấy so với Thái Nguyệt Đảo còn xinh đẹp hơn. Cho dù là buổi tối, Địch Cửu cũng có thể cảm nhận vẻ đẹp của phong cảnh nơi đây cưới ánh đèn.
Cho dù nơi đây canh phòng nghiêm ngặt, nhưng với thân thủ hiện tại của Địch Cửu, hắn vẫn rất dễ dàng tìm được chỗ ở của Giả Duyên.
Ý định của hắn tới nơi này chỉ là muống giết Giả Duyên, cho nên hắn chỉ dịch dung thành một người đàn ông trung niên, để xem máy quay an ninh không cách nào nhận ra hắn là được.
Về phần sau này có thể hay không bị điều tra ra, Địch Cửu cũng không có để ở trong lòng. Điều tra ra được thì lại làm sao? Dù sao thời gian hắn ở địa cầu cũng không bao lâu nữa, sau khi chờ hắn thịt Giả Bất Liễu lấy được một khoản tiền, hắn sẽ sửa phi hành khí cho xong, tương lai bất kễ lúc nào cũng có thể đi Tiên Nữ tinh.
Địch Cửu chưa từng đi đến nhà Kế Bách Thiện, nhưng sau khi hắn bước vào biệt thự của Giả Duyên, hắn có thể khẳng định nhà của Kế Bách Thiện cũng không xa hoa bằng nhà của Giả Duyên. Cái biệt thự này có thể nói là xa hoa nhất mà hắn từng thấy, bên trongcó ba bốn cái hồ bơi, ngoài thứ đó ra còn có các khu giải chí và vận động, còn có vườn trái cây được chăm sóc cẩn thận.
Rất nhanh Địch Cửu tìm được Giả Duyên trong phòng ngủ ở tầng cao nhất của biệt thự, bên trong phòng có một cái giường ngủ dài rộng phỏng chừng chừng ba thước. mỗi một đồ gia dụng đều làm bằng gỗ cao cấp được chế tác riêng, xa hoa cỡ này so với chỗ hắn ở Minh Châu thành nhiều.
Nhìn tình cảnh này chắc là Giả Duyên chắc đã đi ra ngoài, không biết cái tên này lúc nào trở về.
Giả Duyên không ở nhà, Địch Cửu cũng không muốn ở chỗ này kiện nhận chờ đợi một chút nào, hắn lập tức từ cửa sổ nhảy xuống mặt đất, rất nhanh liền tìm được một căn phòng cho người giúp việc.
Địch Cửu dự định ép hỏi người giúp việc, không nghĩ tới hắn nhìn thấy bên trong người giúp việc thế mà có hai người đang ôm chằm lấy nhau, nghe tiếng thở dốc dồn dập thì Địch Cửu biết là người này đang cùng người khác lén lúc bàn chuyện nhân sinh.
- chờ một chút, tắt đèn trước đi, nếu như bị người khác nhìn thấy thì hỏng việc hết.
Trong phòng vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng.
Sau đó giọng đàn ông có chút khàn khàn đáp trả:
- Tối nay Giả gia đi Đại Bán Loan, mang theo rất nhiều người, ta đứng ở cửa tận mắt nhìn thấy, tối nay chắc chắn sẽ không trở lại. Huống chi còn có tiểu Ngưu giúp ta trong cửa, sẽ không việc gì đâu.
- Vâng...
Người phụ nữ này rõ ràng đối với việc Giả Duyên đi Đại Bán Loan làm gì cũng không có hứng thú, đèn rất nhanh được tắt đi.
Địch Cửu bỏ qua tiếp tục ý tưởng ép hỏi, nếu biết ở Đại Bán Loan vậy thì dễ rồi. Hắn lại lần nữa trở lại căn phòng Giả Duyên, nếu Giả Duyên không ở nhà, thì ngu dại gì hắn không vơ vét một mớ chứ.
Hiện tại hắn là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, gặp được một con dê béo như Giả Duyên, hắn phải học Tề Hưởng, cũng hóa một chút duyên chứ.
Đồ vật trong phòng của Giả Duyên không có món nào là tầm thường cả, toàn bộ đều là hàng cao cấp. Nhưng ở trong mắt Địch Cửu, những thứ này đều là rác rưới, bị Địch Cửu vứt khắp nơi. Hắn muốn tìm chỗ Giả Duyên cất giấu đồ vật quý giá, nghe nói Giả Duyên từng đi Tiên Nữ tinh, đánh chết hắn cũng không tin người này không lấy được đồ tốt gì.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Địch Cửu đã tìm được một tủ sắt. Tủ sắt nhìn bề ngoài giống như một cái tủ treo quần áo, cao khoản hơn hai mét.
Địch Cửu cũng không tính phí thời gian mở khóa cái tủ này, hắn trực tiếp rút ra trường đao, dùng chân nguyên bao lấy thân đao, rồi chém xuống một cái. Cây đao này lưỡi đao đã không còn, định sau khi giết chết Giả Duyên thì sẽ vứt đi, bây giờ dùng để chém tủ sắt, Địch Cửu cũng không cảm thấy thương tiếc.
Coong!
Tủ sắt bị Địch Cửu một đao chém ra được một nửa, một đạo ô quang bắn ra cùng tiếng "Răng rắc" cnag lên.
Địch Cửu sớm đã để phòng việc này, thân hình chợt chuyển động, đạo ô quang lướt qua quần áo hắn bắn lên bức tường đối diện.
Thật là lợi hại, Địch Cửu không cần đi nhìn cũng biết đạo ô quang kia có kịch độc.
Sau đó Địch Cửu nhìn thấy bên trong tủ bảo hiểm một máy quay an ninh, nhìn tình cảnh cùng tiếng răng rắc mới vừa rồi,chắc chắn là hắn đã bị máy quay an ninh chụp đuợc dung mạo.
Đối với việc này Địch Cữu cũng không quan tâm, cái hắn quan tâm là bên trong tủ bảo hiểm có vật gì.
Không đợi Địch Cửu đi tới tủ sắt kiểm tra, thì tiếng còi báo động dữ dội đã vang lên.
Cái tên này đúng thật là cẩn thận, Địch Cửu không muốn giết mấy tên vô dụng này, nên hắn lấy toàn bộ mấy cái hộp trong tủ bỏ vào túi đeo lưng của mình. Thân thể nhoánh lên nhảy ra ngoài cửa sổ.
Còn chưa xuống trên mặt đất, Địch Cửu đã nhìn thấy mấy ánh đèn đang di chuyển về hướng này, Địch Cửu chẳng muốn đi làm hại những người bảo vệ này, hắn vận khí rồi tung người mấy cái, trực tiếp nhảy ra khỏi tường phòng vệ, rất nhanh đã đi xa.
...
Một tiếng sau, Địch Cửu từ trên xe taxi bước xuống, hắn đã nhìn thấy Đại Bán Loan.
Khoảng cách tới Đại Bán Loan còn hơn một trăm thuớc, Địch Cửu đã có thể rõ ràng nhìn thấy bảng hiệu có ba chữ to Đại Bán Loan dưới ánh đèn.
Phía dưới ba chữ Đại Bán Loan, có một cửa lớn tạo hình khoa trương hình chữ “nhân“. Địch Cửu còn chưa tới gần thì đã cảm nhận được sự vui vẽ ở nơi đây.
Đứng ở dưới ba chữ Đại Bán Loan, có thể nhìn thấy bên trong có vô số loại hình buôn bán, người đi tới lui khắp nơi. Trang trí sang trọng nhất, người tới đông nhất là khu bán kim cương và cửa hàng ngọc thạch.
Địch Cửu có chút ngẩn ra, ở nơi như thế này thì làm sao hắn tìm được Cổ Duyên? Hay là trở về chỗ người giúp việc và tên giữ cữa lúc nãy ép hỏi? Rất nhanh Địch Cửu liền bỏ đi cái ý tưởng này, hắn khẳng định cái tên kia nhiều nhất cũng chỉ là tên giữ cửa, cũng không biết Cổ Duyên ở chỗ nào trong Đại Bán Loan.
Ngay khi lúc Địch Cửu suy nghĩ tìm cách hỏi thăm chỗ Cổ Duyên, hắn thấy được tấm bảng quảng cáo bên cửa to lớn.
- Hôm nay Đại Bán Loan mở cuộc tranh tài quyền kích quốc tế giải cup Thái Bình, địa điểm tại sân so tài quyền kích của Đại Bán Loan...
Phía dưới ghi tên họ người tham gia cuộc so tài quyền kích thứ nhất, sau đó là chiến tích hai người tranh tài, quy tắc tranh tài theo cùng với thời gian địa điểm.
Nếu như phải thấy hai chữ Thái Bình này thì Địch Cửu cũng không đoán được ra là Giả Bất Liễu. Bây giờ là cup Thái Bình, hắn khẳng định chính là Giả Bất Liễu ở phía sau thao túng.
Không nghĩ tới Giả Bất Liễu bởi vì hắn mà bị nhổ một cái lôi đài hắc quyền Thái Bình, lại mở ra một cuộc tranh tài quyền kích công khai như vậy.
Lấy người như vậy khí tiếp nữa, cái quyền kích tranh tài công khai này tương lai nói không chừng so với dưới đất còn kiếm ra nhiều tiền hơn nữa, Giả Bất Liễu này rất có đầu óc làm ăn a.
Sân của quyền kích tranh tài quốc tế cup Thái Bình rất dễ tìm thấy, Địch Cửu chỉ cần đi theo chỉ dẫn của tấm bảng quảng cáo là được rồi. Trên thực tế đi đến coi quyền kích tranh tài cũng rất đông, Địch Cửu đi theo đám người này rất nhanh là đến một toàn nhà to lớn hình thoi, kiến trúc hình thoi này giống như là một vòng tròn gắn với bầu trời vậy.
Bên ngoài kiến trúc hình thoi này xoa hoa nổi bật dưới ánh đèn, cộng thêm vòng tròn phía trên nữa thì từ xa nhìn lại, giống như một chiếc nhẫn kim cương to lớn bị đảo ngược vậy. Địch Cửu cũng có chút bội phục Giả Bất Liễu này, có thể bố trí một cao ốc thành trang nhã như vậy.
Cửa cao ốc cũng có dòng chữ dưới ánh đèn “sân quyền kích so tài quốc tế Đái Trình”.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Một tháng sau, Địch Cửu không thể không rời khỏi nơi này.
Đối với Địch Cửu thì thu hoạch của một tháng này còn lớn hơn tất cả thời gian tu luyện trước kia cộng lại.
Những ngày qua đối với hắn chẳng những có sự hiểu biết trực quan về tu đạo, mà còn có một cái nhìn khác về võ tu. Bốn cái pháp thuật của đạo tu, cộng thêm Toàn Phong Đao cùng Phong Tiêu Đao, làm cho thực lực của hắn so với trước kia tăng lên mấy lần.
Tiếc nuối duy nhất của Địch Cửu là tìm không được thủ đoạn đứng lơ lững mười mấy giây kia. Hắn dựa vào bốn cái thủ quyết và phương pháp hành khí, tìm được cách lướt hai trượng trên không trung và lơ lững đến hai giây.
Cách này so với đứng lơ lững hơn mười giây của gã đàn ông tóc trắng kia thì kém quá xa, đối với Địch Cửu thì thực lực tăng lên mới là quan trọng.
...
Thành phố Đá Trình là nơi xa nhất phía bắc Hoa Hạ, nơi đây ban đầu cũng không phồn hoa lắm. Nhưng năm 2030, nhưng sau khi phát hiện mỏ kim cương cùng mỏ ngọc ở rìa thành phố Đái Trình, thì nơi đây nhanh chống trở nên phồn hoa.
Trải qua nhiều năm phát triển như vậy, thị trừng kim cương của thành phố Đái Trình đã nổi danh toàn thế giới.
Địch Cửu vừa tiến vào thành phố Đái Trình, thì đã cảm nhận được nơi đây màu sắc đa văn hóa. Người đi lại trên đường có đủ loại màu da, ngôn ngữ còn hơn là món thập cẩm.
Lúc Địch Cửu đến thành phố Đái Trình thì trời đã tối rồi. Địch Cửu cũng không định đi tìm một chỗ ở, hắn tới nơi này chỉ có mục đích là giết chết Giả duyên - Giả Bất Liễu.
Thường Hồ khu Tam Kiều trong Tiên Nhân sơn trang, theo Địch Cửu thấy so với Thái Nguyệt Đảo còn xinh đẹp hơn. Cho dù là buổi tối, Địch Cửu cũng có thể cảm nhận vẻ đẹp của phong cảnh nơi đây cưới ánh đèn.
Cho dù nơi đây canh phòng nghiêm ngặt, nhưng với thân thủ hiện tại của Địch Cửu, hắn vẫn rất dễ dàng tìm được chỗ ở của Giả Duyên.
Ý định của hắn tới nơi này chỉ là muống giết Giả Duyên, cho nên hắn chỉ dịch dung thành một người đàn ông trung niên, để xem máy quay an ninh không cách nào nhận ra hắn là được.
Về phần sau này có thể hay không bị điều tra ra, Địch Cửu cũng không có để ở trong lòng. Điều tra ra được thì lại làm sao? Dù sao thời gian hắn ở địa cầu cũng không bao lâu nữa, sau khi chờ hắn thịt Giả Bất Liễu lấy được một khoản tiền, hắn sẽ sửa phi hành khí cho xong, tương lai bất kễ lúc nào cũng có thể đi Tiên Nữ tinh.
Địch Cửu chưa từng đi đến nhà Kế Bách Thiện, nhưng sau khi hắn bước vào biệt thự của Giả Duyên, hắn có thể khẳng định nhà của Kế Bách Thiện cũng không xa hoa bằng nhà của Giả Duyên. Cái biệt thự này có thể nói là xa hoa nhất mà hắn từng thấy, bên trongcó ba bốn cái hồ bơi, ngoài thứ đó ra còn có các khu giải chí và vận động, còn có vườn trái cây được chăm sóc cẩn thận.
Rất nhanh Địch Cửu tìm được Giả Duyên trong phòng ngủ ở tầng cao nhất của biệt thự, bên trong phòng có một cái giường ngủ dài rộng phỏng chừng chừng ba thước. mỗi một đồ gia dụng đều làm bằng gỗ cao cấp được chế tác riêng, xa hoa cỡ này so với chỗ hắn ở Minh Châu thành nhiều.
Nhìn tình cảnh này chắc là Giả Duyên chắc đã đi ra ngoài, không biết cái tên này lúc nào trở về.
Giả Duyên không ở nhà, Địch Cửu cũng không muốn ở chỗ này kiện nhận chờ đợi một chút nào, hắn lập tức từ cửa sổ nhảy xuống mặt đất, rất nhanh liền tìm được một căn phòng cho người giúp việc.
Địch Cửu dự định ép hỏi người giúp việc, không nghĩ tới hắn nhìn thấy bên trong người giúp việc thế mà có hai người đang ôm chằm lấy nhau, nghe tiếng thở dốc dồn dập thì Địch Cửu biết là người này đang cùng người khác lén lúc bàn chuyện nhân sinh.
- chờ một chút, tắt đèn trước đi, nếu như bị người khác nhìn thấy thì hỏng việc hết.
Trong phòng vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng.
Sau đó giọng đàn ông có chút khàn khàn đáp trả:
- Tối nay Giả gia đi Đại Bán Loan, mang theo rất nhiều người, ta đứng ở cửa tận mắt nhìn thấy, tối nay chắc chắn sẽ không trở lại. Huống chi còn có tiểu Ngưu giúp ta trong cửa, sẽ không việc gì đâu.
- Vâng...
Người phụ nữ này rõ ràng đối với việc Giả Duyên đi Đại Bán Loan làm gì cũng không có hứng thú, đèn rất nhanh được tắt đi.
Địch Cửu bỏ qua tiếp tục ý tưởng ép hỏi, nếu biết ở Đại Bán Loan vậy thì dễ rồi. Hắn lại lần nữa trở lại căn phòng Giả Duyên, nếu Giả Duyên không ở nhà, thì ngu dại gì hắn không vơ vét một mớ chứ.
Hiện tại hắn là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, gặp được một con dê béo như Giả Duyên, hắn phải học Tề Hưởng, cũng hóa một chút duyên chứ.
Đồ vật trong phòng của Giả Duyên không có món nào là tầm thường cả, toàn bộ đều là hàng cao cấp. Nhưng ở trong mắt Địch Cửu, những thứ này đều là rác rưới, bị Địch Cửu vứt khắp nơi. Hắn muốn tìm chỗ Giả Duyên cất giấu đồ vật quý giá, nghe nói Giả Duyên từng đi Tiên Nữ tinh, đánh chết hắn cũng không tin người này không lấy được đồ tốt gì.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Địch Cửu đã tìm được một tủ sắt. Tủ sắt nhìn bề ngoài giống như một cái tủ treo quần áo, cao khoản hơn hai mét.
Địch Cửu cũng không tính phí thời gian mở khóa cái tủ này, hắn trực tiếp rút ra trường đao, dùng chân nguyên bao lấy thân đao, rồi chém xuống một cái. Cây đao này lưỡi đao đã không còn, định sau khi giết chết Giả Duyên thì sẽ vứt đi, bây giờ dùng để chém tủ sắt, Địch Cửu cũng không cảm thấy thương tiếc.
Coong!
Tủ sắt bị Địch Cửu một đao chém ra được một nửa, một đạo ô quang bắn ra cùng tiếng "Răng rắc" cnag lên.
Địch Cửu sớm đã để phòng việc này, thân hình chợt chuyển động, đạo ô quang lướt qua quần áo hắn bắn lên bức tường đối diện.
Thật là lợi hại, Địch Cửu không cần đi nhìn cũng biết đạo ô quang kia có kịch độc.
Sau đó Địch Cửu nhìn thấy bên trong tủ bảo hiểm một máy quay an ninh, nhìn tình cảnh cùng tiếng răng rắc mới vừa rồi,chắc chắn là hắn đã bị máy quay an ninh chụp đuợc dung mạo.
Đối với việc này Địch Cữu cũng không quan tâm, cái hắn quan tâm là bên trong tủ bảo hiểm có vật gì.
Không đợi Địch Cửu đi tới tủ sắt kiểm tra, thì tiếng còi báo động dữ dội đã vang lên.
Cái tên này đúng thật là cẩn thận, Địch Cửu không muốn giết mấy tên vô dụng này, nên hắn lấy toàn bộ mấy cái hộp trong tủ bỏ vào túi đeo lưng của mình. Thân thể nhoánh lên nhảy ra ngoài cửa sổ.
Còn chưa xuống trên mặt đất, Địch Cửu đã nhìn thấy mấy ánh đèn đang di chuyển về hướng này, Địch Cửu chẳng muốn đi làm hại những người bảo vệ này, hắn vận khí rồi tung người mấy cái, trực tiếp nhảy ra khỏi tường phòng vệ, rất nhanh đã đi xa.
...
Một tiếng sau, Địch Cửu từ trên xe taxi bước xuống, hắn đã nhìn thấy Đại Bán Loan.
Khoảng cách tới Đại Bán Loan còn hơn một trăm thuớc, Địch Cửu đã có thể rõ ràng nhìn thấy bảng hiệu có ba chữ to Đại Bán Loan dưới ánh đèn.
Phía dưới ba chữ Đại Bán Loan, có một cửa lớn tạo hình khoa trương hình chữ “nhân“. Địch Cửu còn chưa tới gần thì đã cảm nhận được sự vui vẽ ở nơi đây.
Đứng ở dưới ba chữ Đại Bán Loan, có thể nhìn thấy bên trong có vô số loại hình buôn bán, người đi tới lui khắp nơi. Trang trí sang trọng nhất, người tới đông nhất là khu bán kim cương và cửa hàng ngọc thạch.
Địch Cửu có chút ngẩn ra, ở nơi như thế này thì làm sao hắn tìm được Cổ Duyên? Hay là trở về chỗ người giúp việc và tên giữ cữa lúc nãy ép hỏi? Rất nhanh Địch Cửu liền bỏ đi cái ý tưởng này, hắn khẳng định cái tên kia nhiều nhất cũng chỉ là tên giữ cửa, cũng không biết Cổ Duyên ở chỗ nào trong Đại Bán Loan.
Ngay khi lúc Địch Cửu suy nghĩ tìm cách hỏi thăm chỗ Cổ Duyên, hắn thấy được tấm bảng quảng cáo bên cửa to lớn.
- Hôm nay Đại Bán Loan mở cuộc tranh tài quyền kích quốc tế giải cup Thái Bình, địa điểm tại sân so tài quyền kích của Đại Bán Loan...
Phía dưới ghi tên họ người tham gia cuộc so tài quyền kích thứ nhất, sau đó là chiến tích hai người tranh tài, quy tắc tranh tài theo cùng với thời gian địa điểm.
Nếu như phải thấy hai chữ Thái Bình này thì Địch Cửu cũng không đoán được ra là Giả Bất Liễu. Bây giờ là cup Thái Bình, hắn khẳng định chính là Giả Bất Liễu ở phía sau thao túng.
Không nghĩ tới Giả Bất Liễu bởi vì hắn mà bị nhổ một cái lôi đài hắc quyền Thái Bình, lại mở ra một cuộc tranh tài quyền kích công khai như vậy.
Lấy người như vậy khí tiếp nữa, cái quyền kích tranh tài công khai này tương lai nói không chừng so với dưới đất còn kiếm ra nhiều tiền hơn nữa, Giả Bất Liễu này rất có đầu óc làm ăn a.
Sân của quyền kích tranh tài quốc tế cup Thái Bình rất dễ tìm thấy, Địch Cửu chỉ cần đi theo chỉ dẫn của tấm bảng quảng cáo là được rồi. Trên thực tế đi đến coi quyền kích tranh tài cũng rất đông, Địch Cửu đi theo đám người này rất nhanh là đến một toàn nhà to lớn hình thoi, kiến trúc hình thoi này giống như là một vòng tròn gắn với bầu trời vậy.
Bên ngoài kiến trúc hình thoi này xoa hoa nổi bật dưới ánh đèn, cộng thêm vòng tròn phía trên nữa thì từ xa nhìn lại, giống như một chiếc nhẫn kim cương to lớn bị đảo ngược vậy. Địch Cửu cũng có chút bội phục Giả Bất Liễu này, có thể bố trí một cao ốc thành trang nhã như vậy.
Cửa cao ốc cũng có dòng chữ dưới ánh đèn “sân quyền kích so tài quốc tế Đái Trình”.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tác giả :
Ta Là Lão Ngũ