Thiên Cơ Diệu Thám
Chương 34: Gọi Ta Là Chu Đại Gia (1)
“Có một chuyện, ta vẫn không hiểu rõ!” Trong đại viện tối om của trạm thu mua rác, vang lên giọng nói nghi ngờ của Lôi Nhất Đình, “Đường ca chỉ cần một con chó giả, vậy tại sao còn phải mang thêm một con chó thật đến chứ?”
“Con chó lông vàng kia đáng yêu như vậy…” Lôi Nhất Đình lo lắng nói, “Tuyệt đối đừng để tổ trưởng của chúng ta giết chết nó!”
“Yên tâm đi, không đâu!” Chử Tuấn Đào đè bả vai dày rộng của Lôi Nhất Đình nói, “Con chó kia là Tư Nhuế mượn của trung tâm thu nhận, Đường ca đồng ý sẽ không tạo ra bất kì vết thương nào cho nó, người ta mới cho mượn!”
“Đúng vậy.” Khổng Vượng đang đeo xích chó lên người con chó đồ chơi kia, “Đường ca muốn giả vờ giả vịt, không làm một con có thật, nhìn vậy sẽ thấy hơi giả!”
“Tiên tỷ, Tiên tỷ…” Lôi Nhất Đình nhìn phòng cảnh vệ một chút, lại hỏi Lý Tiểu Tiên, “Ngươi và Đường ca hợp tác lâu như vậy, có phải Đường ca là thai song sinh không?”
“Không thể nào!” Lý Tiểu Tiên nói, “Con một, điều này không sai được! Rất nhiều lần điền bảng lý lịch, hắn lười điền, đều là ta điền cho hắn đấy!”
“Vậy thật kỳ lạ.” Lôi Nhất Đình lại nói, “Không phải tổ trưởng bị điều gì đó kích thích chứ? Phong cách làm việc, giọng điệu, ánh mắt còn có khí chất của hắn, sao tất cả đều không giống trước đây chứ?”
“Ta cũng có cảm giác này…” Khổng Vượng nói hùa theo, “Cứ nói đến lần hành động đặc biệt này đi! Những việc này được phân chia quá tinh tế, cứ như trước kia hắn đã từng làm những chuyện tương tự như vậy!”
“Ôi!” Lý Tiểu Tiên thở dài, nói, “Ta và hắn cùng lúc vào đội cảnh sát, trong sáu năm qua đây cũng là lần đầu thấy hắn như vậy!”
“Chẳng lẽ… Trong sáu năm qua, hắn vẫn luôn giả vờ?”
“Theo ta thấy…” Khổng Vượng nghĩ kế, “Có phải chúng ta nên kiểm tra DNA của hắn một chút không? Đừng có thêm một tổ trưởng giả nữa, vậy sẽ rắc rối…”
“Vượng Tử, ngươi cũng giỏi thật đó! Lời này cũng nói ra được?” Chử Tuấn Đào đang điều chỉnh thử con chó đồ chơi kia, lúc này đang dùng lời lẽ chính nghĩa vặn hỏi, “Ngươi xứng với Đường ca sao?”
“Ta nói cho ngươi biết, căn bản không cần kiểm tra DNA gì đó.” Đột nhiên, hắn ta nói sang chuyện khác, “Ngươi quên à, bên thận trái của Đường ca có một vết bớt?”
“Sau này mời hắn đi tắm rửa, chẳng phải nhìn một cái là biết à?”
“Đúng, vẫn là tiểu tử ngươi khôn khéo!” Khổng Vượng vỗ tay, “Sau này, ta thật sự phải đi xem một chút…”
Mấy người đang bàn tán, phòng cảnh vệ đột nhiên vang lên tiếng động, chỉ thấy Tư Nhuế dẫn một người, đi đến trước mặt mọi người!
“Nào nào nào nào…” Tư Nhuế giới thiệu người kia, “Ta long trọng giới thiệu cho mọi người một chút, vị này chính là Chu đại gia canh cửa, mọi người chào mừng đi!”
Mọi người dựa theo ánh sáng nhìn sang, chỉ thấy người này mặc quần áo mộc mạc, tóc rối tung, trên mặt đầy nếp nhăn, thật sự là một vị “đại gia canh cửa” hơn sáu mươi tuổi!
“Wow!” Cả đám người đều ngạc nhiên đến ngây người, nhất là Lý Tiểu Tiên, trợn to mắt kêu lên, “Không thể thật đến thế chứ? Căn bản không nhận ra!”
“Ha ha ha ha…” Đại gia mỉm cười, phát ra giọng nói của Chu Đường, “Không nhận ra thì được!”
“Kỹ thuật trang điểm này, thật sự thần!” Chử Tuấn Đào cũng tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, “Nếu ngươi không mở miệng nói chuyện, ta căn bản không nhận ra, ngươi… Ngươi đeo mặt nạ sao?”
“Được.” Chu Đường mỉm cười, nhưng nụ cười rất cứng đờ, “Từ giờ trở đi, ta chính là Chu đại gia vạn ác!”
“Các vị, ta giao nhiệm vụ cho các ngươi, các ngươi đã luyện tập chưa?” Hắn hỏi mọi người, “Ngọn lửa cháy bùng lên, không có cơ hội thứ hai đâu!”
“Chúng ta chắc chắn phải thành công trong một lần!”
“Ừm…” Đám thám viên rối rít gật đầu, nhưng rõ ràng không đủ lòng tin.
“Làm ơn đi! Mọi người thả lỏng một chút.” Chu Đường đổi giọng nói, “Đổi một hình thức tư duy, suy nghĩ một chút, chúng ta đang chơi trò chơi đấy! Dù chơi không tốt, chúng ta cũng không tổn thất gì!”
“Đến đi, ai vào chỗ nấy.” Hắn chỉ huy mọi người, “Bây giờ chúng ta đi vào trong trước đã…”
“Lý Tiểu Tiên, ngươi đứng bên ngoài hàng rào dùng điện thoại quay chụp, nhớ phải để ống kính hơi lắc lư một chút, phải để lộ ra ngươi rất kích động…”
“Tư Nhuế, ngươi đi chụp mấy cái ảnh đặc tả của con chó lông vàng thật, sau này chúng ta sẽ dùng đến…”
“Bái Bì, nhiệm vụ của ngươi là bảo đảm con chó đồ chơi kia chân thực, lửa cũng vậy, phải cháy thật lớn, khiến người ta cảm thấy nó chính là một con chó thật sắp bị thiêu chết…”
“Vượng Tử, ngươi trốn ở đằng sau núi rác thải, dùng di động bổ sung thêm mấy cảnh quay, chủ yếu phải quay được ta là một lão già họm hẹm cực kỳ xấu xí…”
“Vậy… Ta thì sao?” Sau khi sắp xếp xong, Lôi Nhất Đình mờ mịt hỏi, “Nhiệm vụ của ta là gì?”
“Ngươi vào trong xe lấy Thập Lý Hương đến cho ta.” Chu Đường dặn dò, “Ta không chỉ là một lão già họm hẹm, còn là một lão già họm hẹm thích uống rượu!”
“Ồ…” Lôi Nhất Đình vội vàng kéo cơ thể mập mạp, đi lên trên xe lấy rượu.
“Được, các bộ phận chú ý.” Chu Đường chỉ huy như một vị đạo diễn điện ảnh, “Bây giờ là cảnh quay đầu tiên, mọi người nhất định phải chú ý vị trí của mình!”
“3, 2, 1… Action…”
Chu Đường ra lệnh một tiếng, mỗi người trong số họ đều quản lý chức vụ của mình, lần hành động đặc biệt rất đặc biệt này, cũng chầm chậm kéo ra tấm rèm che…
…
Ngày hôm sau, hơn chín giờ sáng, trên app video ngắn nào đó, đột nhiên xuất hiện một video ngắn mang tính bùng nổ, tên của video ngắn đó là:
“Táng tận lương tâm, lão đầu đáng ghét, lại nhẫn tâm thiêu chết một con chó làm bạn với mình nhiều năm…”
Trong video, ống kính đang lắc lư, có thể nhìn thấy một con chó bốc cháy cả người, trong cơn hỏa hoạn, con chó đáng thương nhảy nhót tưng bừng, kêu rên ô ô, tình cảnh rất tàn nhẫn…
Trong đó, video còn kèm thêm lời giải thích của người quay chụp, đó là giọng nói của một nữ tử:
“Quá đáng thương, con chó này phạm phải tội gì chứ, quá thảm…”
“Lão đầu này là thằng điên sao? Hay là uống quá nhiều? Vì sao có thể làm ra việc tàn nhẫn như thế chứ? Ôi chao, ta cũng không dám nhìn…”
Nói không dám nhìn, ống kính cũng xảy ra tình huống xiêu vẹo nghiêm trọng, lại càng không nhìn rõ ràng…
Sau khi video này được đăng lên, lượt truy cập và lượng truyền bá ở trên mạng lập tức tăng vọt, rất nhiều dân mạng tức giận rối rít đăng bình luận trách móc, còn có rất nhiều người gửi bình luận, yêu cầu làm thịt lão đầu đốt chó đáng ghét này!
Chưa đến một tiếng, gần như các chủ streaming lớn trên phần mềm, tất cả đều đăng lại video này, thế nhưng bởi vì hình ảnh quá tàn nhẫn, bị nền tảng làm mờ!
Ngay sau đó, đoạn video tiếp theo liên quan đến sự kiện này lại xuất hiện!
Vị chủ kênh quay lại hình ảnh đốt chó trước đó lại đăng video mới, trong video có nhắc đến, tối hôm qua nàng đi ngang qua trạm xử lý rác thải nào đó ở khu thành đông, vô tình quay được!
Còn nói, lão đầu đốt chó này, rất có thể chính là người gác cổng của bãi rác, lúc trước nàng cũng đã gặp con chó bị thiêu chết kia, là một con chó lông vàng đáng yêu…
Sau đó, lại có những người khác đăng video theo, nói mình biết lão đầu này, ông ta không chỉ gác cổng ở nơi đó, hơn nữa thường xuyên ngược đãi động vật nhỏ, còn từng mổ bụng một con mèo đang sống sờ sờ…
Không lâu sau, một dân mạng nào đó lại đăng lên một video càng chấn động hơn, hắn ta lại chui vào bãi rác, quay được thi thể của con chó bị thiêu chết!
Thế nhưng, bởi vì nguyên nhân hình ảnh, lại bị làm mờ…
“Con chó lông vàng kia đáng yêu như vậy…” Lôi Nhất Đình lo lắng nói, “Tuyệt đối đừng để tổ trưởng của chúng ta giết chết nó!”
“Yên tâm đi, không đâu!” Chử Tuấn Đào đè bả vai dày rộng của Lôi Nhất Đình nói, “Con chó kia là Tư Nhuế mượn của trung tâm thu nhận, Đường ca đồng ý sẽ không tạo ra bất kì vết thương nào cho nó, người ta mới cho mượn!”
“Đúng vậy.” Khổng Vượng đang đeo xích chó lên người con chó đồ chơi kia, “Đường ca muốn giả vờ giả vịt, không làm một con có thật, nhìn vậy sẽ thấy hơi giả!”
“Tiên tỷ, Tiên tỷ…” Lôi Nhất Đình nhìn phòng cảnh vệ một chút, lại hỏi Lý Tiểu Tiên, “Ngươi và Đường ca hợp tác lâu như vậy, có phải Đường ca là thai song sinh không?”
“Không thể nào!” Lý Tiểu Tiên nói, “Con một, điều này không sai được! Rất nhiều lần điền bảng lý lịch, hắn lười điền, đều là ta điền cho hắn đấy!”
“Vậy thật kỳ lạ.” Lôi Nhất Đình lại nói, “Không phải tổ trưởng bị điều gì đó kích thích chứ? Phong cách làm việc, giọng điệu, ánh mắt còn có khí chất của hắn, sao tất cả đều không giống trước đây chứ?”
“Ta cũng có cảm giác này…” Khổng Vượng nói hùa theo, “Cứ nói đến lần hành động đặc biệt này đi! Những việc này được phân chia quá tinh tế, cứ như trước kia hắn đã từng làm những chuyện tương tự như vậy!”
“Ôi!” Lý Tiểu Tiên thở dài, nói, “Ta và hắn cùng lúc vào đội cảnh sát, trong sáu năm qua đây cũng là lần đầu thấy hắn như vậy!”
“Chẳng lẽ… Trong sáu năm qua, hắn vẫn luôn giả vờ?”
“Theo ta thấy…” Khổng Vượng nghĩ kế, “Có phải chúng ta nên kiểm tra DNA của hắn một chút không? Đừng có thêm một tổ trưởng giả nữa, vậy sẽ rắc rối…”
“Vượng Tử, ngươi cũng giỏi thật đó! Lời này cũng nói ra được?” Chử Tuấn Đào đang điều chỉnh thử con chó đồ chơi kia, lúc này đang dùng lời lẽ chính nghĩa vặn hỏi, “Ngươi xứng với Đường ca sao?”
“Ta nói cho ngươi biết, căn bản không cần kiểm tra DNA gì đó.” Đột nhiên, hắn ta nói sang chuyện khác, “Ngươi quên à, bên thận trái của Đường ca có một vết bớt?”
“Sau này mời hắn đi tắm rửa, chẳng phải nhìn một cái là biết à?”
“Đúng, vẫn là tiểu tử ngươi khôn khéo!” Khổng Vượng vỗ tay, “Sau này, ta thật sự phải đi xem một chút…”
Mấy người đang bàn tán, phòng cảnh vệ đột nhiên vang lên tiếng động, chỉ thấy Tư Nhuế dẫn một người, đi đến trước mặt mọi người!
“Nào nào nào nào…” Tư Nhuế giới thiệu người kia, “Ta long trọng giới thiệu cho mọi người một chút, vị này chính là Chu đại gia canh cửa, mọi người chào mừng đi!”
Mọi người dựa theo ánh sáng nhìn sang, chỉ thấy người này mặc quần áo mộc mạc, tóc rối tung, trên mặt đầy nếp nhăn, thật sự là một vị “đại gia canh cửa” hơn sáu mươi tuổi!
“Wow!” Cả đám người đều ngạc nhiên đến ngây người, nhất là Lý Tiểu Tiên, trợn to mắt kêu lên, “Không thể thật đến thế chứ? Căn bản không nhận ra!”
“Ha ha ha ha…” Đại gia mỉm cười, phát ra giọng nói của Chu Đường, “Không nhận ra thì được!”
“Kỹ thuật trang điểm này, thật sự thần!” Chử Tuấn Đào cũng tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, “Nếu ngươi không mở miệng nói chuyện, ta căn bản không nhận ra, ngươi… Ngươi đeo mặt nạ sao?”
“Được.” Chu Đường mỉm cười, nhưng nụ cười rất cứng đờ, “Từ giờ trở đi, ta chính là Chu đại gia vạn ác!”
“Các vị, ta giao nhiệm vụ cho các ngươi, các ngươi đã luyện tập chưa?” Hắn hỏi mọi người, “Ngọn lửa cháy bùng lên, không có cơ hội thứ hai đâu!”
“Chúng ta chắc chắn phải thành công trong một lần!”
“Ừm…” Đám thám viên rối rít gật đầu, nhưng rõ ràng không đủ lòng tin.
“Làm ơn đi! Mọi người thả lỏng một chút.” Chu Đường đổi giọng nói, “Đổi một hình thức tư duy, suy nghĩ một chút, chúng ta đang chơi trò chơi đấy! Dù chơi không tốt, chúng ta cũng không tổn thất gì!”
“Đến đi, ai vào chỗ nấy.” Hắn chỉ huy mọi người, “Bây giờ chúng ta đi vào trong trước đã…”
“Lý Tiểu Tiên, ngươi đứng bên ngoài hàng rào dùng điện thoại quay chụp, nhớ phải để ống kính hơi lắc lư một chút, phải để lộ ra ngươi rất kích động…”
“Tư Nhuế, ngươi đi chụp mấy cái ảnh đặc tả của con chó lông vàng thật, sau này chúng ta sẽ dùng đến…”
“Bái Bì, nhiệm vụ của ngươi là bảo đảm con chó đồ chơi kia chân thực, lửa cũng vậy, phải cháy thật lớn, khiến người ta cảm thấy nó chính là một con chó thật sắp bị thiêu chết…”
“Vượng Tử, ngươi trốn ở đằng sau núi rác thải, dùng di động bổ sung thêm mấy cảnh quay, chủ yếu phải quay được ta là một lão già họm hẹm cực kỳ xấu xí…”
“Vậy… Ta thì sao?” Sau khi sắp xếp xong, Lôi Nhất Đình mờ mịt hỏi, “Nhiệm vụ của ta là gì?”
“Ngươi vào trong xe lấy Thập Lý Hương đến cho ta.” Chu Đường dặn dò, “Ta không chỉ là một lão già họm hẹm, còn là một lão già họm hẹm thích uống rượu!”
“Ồ…” Lôi Nhất Đình vội vàng kéo cơ thể mập mạp, đi lên trên xe lấy rượu.
“Được, các bộ phận chú ý.” Chu Đường chỉ huy như một vị đạo diễn điện ảnh, “Bây giờ là cảnh quay đầu tiên, mọi người nhất định phải chú ý vị trí của mình!”
“3, 2, 1… Action…”
Chu Đường ra lệnh một tiếng, mỗi người trong số họ đều quản lý chức vụ của mình, lần hành động đặc biệt rất đặc biệt này, cũng chầm chậm kéo ra tấm rèm che…
…
Ngày hôm sau, hơn chín giờ sáng, trên app video ngắn nào đó, đột nhiên xuất hiện một video ngắn mang tính bùng nổ, tên của video ngắn đó là:
“Táng tận lương tâm, lão đầu đáng ghét, lại nhẫn tâm thiêu chết một con chó làm bạn với mình nhiều năm…”
Trong video, ống kính đang lắc lư, có thể nhìn thấy một con chó bốc cháy cả người, trong cơn hỏa hoạn, con chó đáng thương nhảy nhót tưng bừng, kêu rên ô ô, tình cảnh rất tàn nhẫn…
Trong đó, video còn kèm thêm lời giải thích của người quay chụp, đó là giọng nói của một nữ tử:
“Quá đáng thương, con chó này phạm phải tội gì chứ, quá thảm…”
“Lão đầu này là thằng điên sao? Hay là uống quá nhiều? Vì sao có thể làm ra việc tàn nhẫn như thế chứ? Ôi chao, ta cũng không dám nhìn…”
Nói không dám nhìn, ống kính cũng xảy ra tình huống xiêu vẹo nghiêm trọng, lại càng không nhìn rõ ràng…
Sau khi video này được đăng lên, lượt truy cập và lượng truyền bá ở trên mạng lập tức tăng vọt, rất nhiều dân mạng tức giận rối rít đăng bình luận trách móc, còn có rất nhiều người gửi bình luận, yêu cầu làm thịt lão đầu đốt chó đáng ghét này!
Chưa đến một tiếng, gần như các chủ streaming lớn trên phần mềm, tất cả đều đăng lại video này, thế nhưng bởi vì hình ảnh quá tàn nhẫn, bị nền tảng làm mờ!
Ngay sau đó, đoạn video tiếp theo liên quan đến sự kiện này lại xuất hiện!
Vị chủ kênh quay lại hình ảnh đốt chó trước đó lại đăng video mới, trong video có nhắc đến, tối hôm qua nàng đi ngang qua trạm xử lý rác thải nào đó ở khu thành đông, vô tình quay được!
Còn nói, lão đầu đốt chó này, rất có thể chính là người gác cổng của bãi rác, lúc trước nàng cũng đã gặp con chó bị thiêu chết kia, là một con chó lông vàng đáng yêu…
Sau đó, lại có những người khác đăng video theo, nói mình biết lão đầu này, ông ta không chỉ gác cổng ở nơi đó, hơn nữa thường xuyên ngược đãi động vật nhỏ, còn từng mổ bụng một con mèo đang sống sờ sờ…
Không lâu sau, một dân mạng nào đó lại đăng lên một video càng chấn động hơn, hắn ta lại chui vào bãi rác, quay được thi thể của con chó bị thiêu chết!
Thế nhưng, bởi vì nguyên nhân hình ảnh, lại bị làm mờ…
Tác giả :
Khoáng Hải Vong Hồ