Thiên Bằng Tung Hoành
Quyển 2 - Chương 30: Thần ma nhân gian
Nửa đêm, người đi đường tự nhiên là ít hơn ban ngày. Cho dù là những đô thị lớn vô cùng phồn hoa, đến giờ này số lượng người cũng ít hẳn đi.
Hai nam tử trong trang phục cổ quái lượn lờ trên những con đường vắng vẻ, không cần quan sát kỹ cũng nhìn ra là có vấn đề. Hai kẻ này còn tận tụy hơn cả cảnh sát tuần đêm, ánh mắt lưu manh không ngừng săm soi mọi ngõ ngách trên đường.
“Bên này.”
Không biết kẻ nào trong hai kẻ đột nhiên kêu lên, dùng thân pháp nhanh nhẹn hơn người, chớp mắt đã lao vào một con ngõ nhỏ. Không lâu sau, hai người đã xuất hiện ở đầu bên kia của con ngõ.
Không cần trao đổi, cả hai người đều chú ý đến một cửa hàng bên cạnh. Cửa hàng này tuy đóng cửa, lại còn có khóa, nhưng khác với những cửa hàng ven đường khác vốn đã vắng người, cửa hàng này vẫn sáng đèn.
Đưa mắt nhìn nhau hội ý, không nói một lời, cả hai người lập tức phá cửa xông vào. Cánh cửa sắt vốn dùng để chống trộm không chịu được nửa giây, bị đập thành một đám sắt vụn cong queo, bắn vào bên trong phòng.
Hai người phá cửa xông vào, hiển nhiên không phải là người bình thường. Người bình thường cho dù là có búa sắt loại lớn cũng không thể tạo ra sức phá hoại lớn đến như thế được. Hai người này chỉ đơn giản dùng thân thể mà tạo ra được xung kích uy lực như vậy, thân phận không cần nói cũng biết.
“Chính là nơi này”. Hai kẻ này không phải là những kẻ giết người cướp của mù quáng. Đồng bọn của bọn chúng gần đây bị mất tích một cách bí ẩn. Là những thám tử của liên quân yêu ma tại nhân gian giới, xuất hiện sự tình thế này làm sao có thể báo cáo cấp trên cho được. Chỉ đành phái cao thủ đi dò la. Ở đây có yêu khí mạnh mẽ lan tỏa, nhất định có chuyện cổ quái.
Hai yêu quái vốn biến thành hình dạng nhân loại bình thường, sau khi xông qua cửa liền không ẩn dấu thân phận, lộ rõ bản tướng. Yêu quái chỉ có thể phát huy chiến đấu lực tốt nhất trong hình dạng vốn có của mình, đối phương có thể dễ dàng tiêu diệt đồng bọn của bọn chúng, khiến cho hai tên yêu quái này không thể không cẩn thận đề phòng.
Cửa hàng này tương đối rộng, trừ gian hàng phía ngoài, bên trong còn có hai gian chứa đồ. Hai tên yêu quái đề thăng yêu lực, cẩn thận thăm dò phía trong. Bọn chúng phá cửa xông vào, hành động ồn ào như vậy, tự nhiên cũng không hi vọng đối phương không hề phát giác, do đó cả hai đều sẵn sàng chiến đấu.
Yêu khí phát tán rất yếu, tình huống như vậy chỉ có thể có một khả năng, chính là đồng bọn của bọn chúng đã bị người ta giết chết, thi thể vẫn phát ra những luồng yêu khí yếu ớt. Đây là những suy luận đơn giản, ai cũng có thể làm được. Mặc dù hai tên yêu quái này không phát hiện dấu hiệu cho thấy địch nhân giết chết đồng bọn của bọn chúng còn lưu lại cửa hàng này, nhưng vẫn rất vô cùng cẩn thận.
Tìm kiếm được hai vòng, đúng vào lúc hai tên yêu quái không có phát hiện gì, một bóng đen đột nhiên vụt dậy. Bóng đen này vốn nằm ẩn dưới lòng đất, không để lộ chút dấu vết nào, hai tên yêu quái vừa đưa ngang qua chỗ đó, đương nhiên là không để ý thấy. Hai tên yêu quái không kịp phản ứng gì, chỉ vừa đề tụ yêu lực, liền bị đại lực mạnh mẽ từ phía sau truyền lại phá nát đầu óc. Một lúc sau, đất đá do kẻ đánh lén hất lên cùng với hai thi thể yêu quái không đầu từ từ đổ xuống đất.
Phía sau hai thi thể là kẻ đánh lén có thân hình to lớn. Giống như một hình nộm xì hơi, lúc này, thân thể y đang từ từ thu nhỏ lại, chớp mắt đã giống như một người bình thường. Vừa rồi y lợi dụng bí thuật phục kích đối thủ từ dưới đất, rồi chớp mắt gia tăng cơ thể lên gấp hai lần, mang theo luồng kình lực bạo phát mạnh gấp đôi, mới có thể một chiêu giết chết đối thủ.
Hà Động Lượng lộ vẻ mệt mỏi, không để tâm đến hai tên yêu quái đang nằm gục dưới chân mình. Mấy ngày nay, y mải mê suy nghĩ làm sao mình lại biến thành thế này.
Na Tra thu lưu Hà Động Lượng, rồi mới dùng một loại pháp thuật cường đại của Đông phương thần tộc cải tạo được một nửa, lại bí mật ly khai, bỏ lại công việc dở dang. Còn Hà Động Lượng sau này cũng phát hiện những biến hóa của thế giới. Rất nhiều chủng tộc phi nhân tộc đang hoành hoành nhân gian. Nhân gian giới vốn an tĩnh giờ đã trở lên hoàn toàn khác.
Những yêu quái không biết nguồn gốc từ đâu cùng với vài thiên sứ thỉnh thoảng hiện thân, không chút quan tâm gì đến luật pháp của nhân gian giới. Thậm chí hai tên yêu quái mà y vừa giết, trên người vẫn còn mùi máu tanh nồng nặc, chính là dấu hiệu của những kẻ thường xuyên ăn thịt người. Hà Động Lượng vốn có tinh thần hiệp nghĩa, không thể cho phép những tên yêu quái này hoành hoành trên quê hương mình. Do đó y miệt mài phục kích những con yêu quái đi lẻ. Trải qua những cơ ngộ gần đây, thực lực của Hà Động Lượng đang được gia tăng. Đối phó với những tên yêu quái cao cấp còn chưa đủ, nhưng đối với những tên tiểu tốt tuần tra, do thám thì lại là chuyện đơn giản.
Sau khi khôi phục bình tĩnh, Hà Động Lượng không dám ở lâu tại hiện trường. Thân ảnh của y khẽ chớp lên, rồi chui xuống đất. Hiện giờ, y đã quen thuộc với việc vận dụng Thổ hành độn thuật trong Vô hình độn thuật. Dựa vào điều này y mới nhiều lần thoát khỏi vòng vây của những tên yêu quái còn đang lưu tại nhân gian.
Hà Động Lượng không làm gì được mấy thi thể yêu quái này. Y căn bản không có năng lực thanh trừ. Trong những thời khắc nguy hiểm như thế này, bất kể sự chần chừ nào dũng đều có thể khiến y rơi vào vòng vây. Nhưng những vật này cũng không thể để cho người thường nhìn thấy được.
Chỉ một khắc sau, tại hiện trường do Hà Động Lượng tạo ra xuất hiện rất nhiều nhân vât có dung mạo kì quái.
Một lão già thân hình xấu xí hậm hực nói: “Đây đã là vụ thứ sáu rồi. Hiện trường không có khí tức thần thánh của bọn thiên sứ. Nhất định không phải do bọn chúng làm.
“Đúng”. Một tên yêu quái nhìn không khác một phụ nữ bình thường tán thành. “Bọn chúng xuất thủ không cần phải che dấu thân phận. Còn tên sát thủ này lại tránh chạm mặt với chúng ta. Rất có khả năng là tu hành giả của nhân loại. Ta đã sớm nói không nên tùy tiện ăn thịt nhân loại. Kẻ giết chết đồng bọn của chúng ta nhất định là tu hành giả báo cừu cho người thân bị chúng ta giết”.
Thái độ của bọn yêu quái đối với nhân loại không giống nhau, do đó lập tức có ý kiến bất đồng. Một giọng nói lạnh lùng, âm u đột nhiên cất lên: “Tu hành giả của nhân loại thì có đáng gì. Kiểu gì có một ngày cũng bị ta bắt được, ta muốn hắn thưởng thức cái dư vị bị ăn tươi nuốt sống “sung sướng” đến thế nào.
Tên yêu quái trong bộ dạng lão già xấu xí trào phúng nói: “Ngươi nói thật là đơn giản, ở thành phố này chúng ta chỉ có ba mươi người. Hiện giờ đã mất đi chín người. Sáu lần xuất thủ tiêu diệt chín đồng bọn của chúng ta, hơn nữa không một lần thất thủ, không có bất kì dấu vết phản kháng nào. Đều là một đòn trí mệnh, can tịch lợi lạc. Nếu là một đối một, trong chúng ta không có kẻ nào có thể vượt qua mười chiêu của kẻ đó. Ngươi có hào ngôn tráng ngữ gì thì đợi đến lúc yêu lực đột phát Luyện hình kỳ hãy ba hoa.”
Âm thanh lạnh lùng âm u lập tức im bặt. Tiếng nghiến răng kèn kẹt cũng đồng thời nổi lên, không ngừng tra tấn thính giác của các tên yêu quái khác, thể hiện nỗi tức giận vô cùng.
Bởi vì phải đối kháng với Thiên sứ thần tộc của Tây phương, ma giới liên quan đưa một nhóm yêu ma cấp thấp có chiến đấu lực không mạnh đồn trú tại nhân gian giới nhằm thu thập tình báo chuẩn bị cho những lúc cần thiết. Những tên yêu ma này không giống với yêu quái có nguồn gốc ở nhân gian giới. Do bọn chúng có chỗ dựa rất mạnh nên dễ dàng áp chế bọn yêu quái ở nhân gian giới vốn không đoàn kết. Là những sinh linh dị giới, bọn chúng không quan tâm gì đến các pháp tắc của thế giới này. Nhưng yêu quái bình thường sinh trưởng tại nhân gian giới, mặc dù cũng không để luật pháp trong lòng, nhưng cũng tuyệt đối không vì bất kì lợi ích trực tiếp nào mà chính diện phá hoại trật tự nhân gian giới.
Còn Kháng ma liên minh hiện giờ căn bản không đối phó nổi với những sinh vật mạnh mẽ vượt giới mà đến này. Thần tộc Tây phương cũng không mấy quan tâm. Mặc dù có phái chiến đấu thiên sứ đi thanh lý, nhưng vì đám chiến đấu thiên sứ này cũng không có hảo cảm với nhân loại, phong cách hành sự lại tương đối tàn nhẫn, làm liên lụy đến rất nhiều dân chúng. Việc này dẫn đến các Đấu Thần Tướng còn lưu lại nhân gian giới xuất thủ, hai bên loạn sát không phân biệt đen trắng gì cả, khiến cho nhân gian giới tiến vào một thời kỳ tương đối yên tĩnh. Chỉ là thái độ trung lập của Thần tộc Đông phương, cộng với chỉ có mười tám Đấu Thần Tướng được cử ra, do đó đối với những cuộc xung đột quy mô lớn, có thể dùng thực lực cường đại tuyệt đối trấn áp, còn các tiểu sự kiện như yêu quái ăn thịt người thì cũng đành bó tay.
Đó chính là cái đạo lý giết một người thì dễ, bắt cả một tổ kiến thì khó.
Vào lúc này, Kháng Ma liên minh đến tự bảo vệ mình còn khó, càng không thể có cách nào bảo hộ tất cả các thành thị lớn của nhân gian giới. Còn Hà Động Lượng chỉ có thể bảo vệ quê nhà mình, bảo vệ thành thị quê hương mà thôi.
Bọn yêu quái đến hiện trường, mặc dù rất tức giận vì bị vụ tập kích, nhưng cũng không làm gì được. Bọn chúng nhanh chóng xử lý thi thể của đồng bọn, sau đó liền biến mất.
Nhạc Bằng đương nhiên không cần quan tâm đến tình huống tại nhân gian giới, chẳng qua là nằm mãi ở thiên giới cũng chẳng vui vẻ gì. Do đó sau khi cuộc đua ngựa bắt đầu, y chỉ quan sát một lúc, xác định thiên mã siêu quang của mình không hề có đối thủ, liền tranh thủ rời đi. Có Hồng Hài Nhi, Hoa Quang và Na Tra đứng sau, gã không lo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Các kì tích muốn phát sinh đều phải cần có sự đồng ý của thần, thật tình cờ là thế lực tương đối lớn trong các loại thần chính là đám người kia.
Nguyên nhân chủ yếu khiến Nhạc Bằng ly khai, chính là bởi vì gã phát hiện có người theo dõi mình. Từ khí tức mà suy đoán, đây còn là một đối thủ rất mạnh. Là một tên yêu ma cường hoành tuyệt thế, những tội ác mà bình sinh gã phạm phải nếu không nói là không bút nào tả xiết, thì cũng là nhiều vô số kể. Gã vốn không phải là một nhân vật có đạo đức và phẩm hạnh tốt. Đông phương thiên giới thực sự có những người có giao tình với gã, nhưng những kẻ có thù oán với gã cũng không ít. Thù không đội chung trời đối với hắn mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một từ vô nghĩa. Những kẻ hận không thể lóc thịt lột da gã càng nhiều như sao trên trời.
Thường xuyên ẩn cư, thêm vào việc tiềm tu nhiều năm, rất ít khi xuất đầu lộ diện, cúi đầu trước người khác, những điều này không chứng minh được rằng kẻ thù của Nhạc Bằng cũng thế. Gã vốn đứng đầu trong Tây phương thần cầm, Kim sí đại bằng điểu trước giờ vẫn coi rồng rắn là đồ ăn. Do đó long tộc coi hắn là tội phạm cần truy nã số một. Ngao Phương tuổi còn trẻ, tu hành không đủ, không nhìn ra được thân phận của Nhạc Bằng, cũng không cảm thấy gã có điểm gì tương tự với cừu nhân của gia tộc mình. Nhưng cũng không thể nói là long tộc không có nhân tài lợi hại. Long tộc là một tộc lớn trong Đông phương thần tộc, căn cơ ngàn vặn năm hùng hậu vô cùng. Thậm chí thực lực không hề yếu hơn ngũ đại ma tộc của ma giới. Trong tộc cũng không thiếu cao thủ. Nhạc Bằng xuất hiện ở Đông phương thần giới, cho dù ẩn náu thế nào, cũng đều để lộ dấu vết.
Hiện giờ Nhạc Bằng bị cừu gia thiên sinh bám theo. Mặc dù gã hi vọng có thể lẳng lặng chuồn đi. Nhưng Bát Bộ Long Thần mạnh nhất trong Long tộc có tu vi tuyệt không kém gã. Do đó, vào lúc đại hội đua ngựa của thiên giới chính thức khai mạc, Nhạc Bằng bị tám lão rồng già không thể già hơn được bao vây trong Hỗn độn hư không giới.
Bát Bộ Long thần còn có xưng hiệu là Bát Bộ Thiên Long, là thiên giới thủ hộ thần có sức mạnh cường đại không ngờ. Cụ thể công lực thâm hậu như thế nào cũng không thể đo đếm được, bởi vì chưa từng có ai ghi nhận được những lần bọn họ xuất thủ. Nhưng Nhạc Bằng bằng vào linh giác mẫn duệ phát hiện ra, tám lão già đang bao vây gã tại Hỗn độn hư không giới có thực lực gần bằng mười kẻ đứng đầu trong Đấu Thần Tướng. Trong lòng thầm than thở mình đã đánh giá thấp địch nhân, Nhạc Bằng đành phải chuẩn bị cho một cuộc chiến khó khăn không thể tránh được
Bát Bộ Long thần tư cách cực cao, trước giờ vẫn trấn thủ thiên giới, ảo hóa thành nhân hình, hình tượng vô cùng uy nghiêm. Tám người chia làm tám hướng vây chặt lấy Nhạc Bằng. Cho dù gã có dựa vào Thiên Bằng Tung Hoành để đào thoát, cũng phải chính diện đối mặt với một người mới được. Nhạc Bằng vốn có rất nhiều kinh nghiệm bị bao vây, do đó gã liền chọn phương án tấn công chính diện, không dự tính xử dụng hoa chiêu.
Thể hiện toàn bộ ma khí, Nhạc Bằng đề thăng sức mạnh đến cảnh giới cao nhất. Ma khí hùng hậu lan tỏa khắp nơi. Nếu không phải Bát Bộ Long Thần có sở trường phong ấn không gian, sức mạnh của Nhạc Bằng có thể truyền đến mọi ngóc ngách của thần ma nhân tam giới. Hỗn Độn hư không giới do các thần ma tầm thường chế tạo căn bản không thể ngăn cản được nguồn sức mạnh cuồn cuộn này.
Từ khi sức mạnh đột phá, Nhạc Bằng không muốn phải sớm sử dụng nguồn sức mạnh này như vậy. Bát Bộ Long Thần duy trì Hỗn độn hư không giới, không đợi cho Nhạc Bằng bạo phát toàn bộ sức mạnh, nhanh chóng xuất thủ hòng áp chế uy phong của con hung điểu này.
Pháp lực của Nhạc Bằng là không thể phủ nhận, ẩn tàng thân phận cũng rất tốt. Chỉ là, hai chủng tộc này vốn thiên sinh tương khắc, Bát Bộ Long Thần chỉ bằng trực giác là có thể nắm bắt được khí tức của Nhạc Bằng. Hơn nữa thiên giới vốn là nơi ở của thần, dù sao cũng có tác dụng ức chế sức mạnh của yêu ma. Bát Bộ Long Thần lại là đại thần chưởng quản phong ấn của thần giới, nên mới có thể bao vây được Nhạc Bằng, kẻ có bản sự đào mệnh số một thiên hạ. Nhưng nếu Nhạc Bằng muốn phản kích, Bát Bộ Long Thần cũng không dám chủ quan để cho tên khốn hung ác này muốn làm gì thì làm.
Sức chiến đấu của Bát Bộ Long Thần có lẽ không bằng nhiều Đấu Thần Tướng, bởi vì bọn họ ít có kinh nghiệm chiến đấu. Bản thân bọn họ cũng không phải là đấu thần, chỉ là thần linh duy trì sự cân bằng của thiên giới. Nhưng nói về công lực thâm hậu, cho dù là Na Tra cũng không so được một nửa của mấy lão già này.
Nhạc Bằng dù mạnh đến mấy cũng không nguyện ý cùng đối phương ngạnh kháng, làm như thế gã chỉ thiệt mà thôi. Thầm chửi thề trong bụng, Nhạc Bằng cũng không ngờ thiên giới lại buồn tẻ đến như vậy, đến cả mấy lão già sắp xuống lỗ cũng không chịu được, hóa thân đi “mua vui”. Cuộc đua ngựa của thiên giới náo nhiệt vượt quá sự tính toán của Nhạc Bằng.
Oan gia ngõ hẹp, gã cũng không còn cách nào khác. Mấy lão già này tự phụ thân phận tôn quý, không muốn kinh động toàn bộ binh lực của thiên giới, mà tự thân xuất thủ. Chủ yếu là vì nếu huy động nhiều người quá, sợ Nhạc Bằng giảo hoạt lợi dụng hỗn loạn chuồn mất. Lấy tám chọi một, trong tính toán của cả hai bên đều giống nhau, bên ít hơn sẽ không có cơ hội thắng.
Đối với đòn công kích mang nặng tính thăm dò, không nghĩ ngợi nhiều, Nhạc Bằng đề thăng ma thức, trong chớp mắt đã phân biệt được hư thực nặng nhẹ, tốc độ nhanh chậm của tám cỗ sức mạnh kia. Mặc dù sự khác biệt này dưới ánh mắt của người ngoài chẳng đáng là bao, nhưng đối với Nhạc Bằng mà nói thì rất rõ ràng, đủ dùng để hóa giải các đòn công kích.
Bằng vào ưu thế tuyệt đối của Thiên Bằng Tung Hoành pháp của gã, Nhạc Bằng lựa chọn tránh né bốn đạo lực lượng đầu tiên, sau đó xuất thủ dẫn khai ba cỗ khác, cuối cùng trực tiếp đỡ một đòn của vị Bát Bộ Long Thần xuất thủ sau cùng, định mượn thế thoát khỏi vòng vây.
Nhưng Bát Bộ Long Thần thiện nghệ nhất chính là trấn áp bình hành, hư không do bọn họ tạo ra, cho dù là Thất Đại Thánh cũng không dễ gì thoát ra được. Kết quả của việc cường hành vượt vây là Nhạc Bằng lại gặp phải bất thế thần thông của Long tộc – Long vương động kình. Một nguồn sức mạnh hùng hồn liên miên, hạo hãn vô cùng, mang theo lôi điện chi uy, giống như sóng biển cuồn cuộn, phô thiên cái địa áp tới, như không bao giờ dứt.
Nhạc Bằng triển khai thân pháp, trong thiên hạ không có sức mạnh nào có thể đuổi kịp gã, nhưng lúc này cũng bị bức trở lại chỗ cũ, không thể phá được vòng vây. Một chiêu thất lợi, Nhạc Bằng không dám chần chừ. Nếu Đông phương thiên giới mà thực sự muốn động dụng toàn bộ thực lực, cho dù là Thất Đại Thánh cùng xuất mã cũng chỉ đành khổ chiến. Gã hiểu rằng lúc này tốt nhất là không nên gây thêm phiền phức. Nếu như gã có thể dễ dàng thoát khỏi tay của Bát Bộ Long thần, vì thể diện, bọn họ cũng sẽ không làm to chuyện, vấn đề coi như sẽ chìm xuồng. Nhưng nếu còn bị bắt sống thì coi như xong.
Nghĩ vậy, Nhạc Bằng hùng tâm bột phát, thầm nhủ: “Bằng vào mấy lão già này muốn bắt ta cũng đâu có dễ thế”. Thân ảnh Nhạc Bằng như thật như hư, phân thành tám hình ảnh. Tuy gã không biết Siêu ma phân thân pháp bí truyền của Ngưu Ma Vương, đó là vấn đề của từng người, nhưng Nhạc Bằng cũng hiểu qua về nguyên lý, cũng có một thủ đoạn tương tự, dùng để làm tuyệt chiêu bảo mệnh.
Bát Bộ Long Thần đều là những sinh vật tồn tại từ trước kỉ nguyên của nhân loại, là những trưởng lão già nhất của Long tộc. Mặc dù bọn họ giữ chức tại thiên giới, nhưng không thuộc sự quản hạt của thiên giới. Trong thế giới thần, cũng chỉ có vài vị là có tuổi thọ như bọn họ. Thậm chí bọn họ còn tồn tại trước khi địa cầu hình thành.
Dựa vào tuổi đời ít người bì kịp, bọn họ mới có được thực lực trước mắt và căn cơ hùng hậu, yêu ma trẻ tuổi như Nhạc Bằng không thể nào so được. Nhưng cũng bởi vì như thế, mấy lão già này không biết cách linh hoạt thay đổi chiêu thức. Nhạc Bằng sử dụng Đại ảo hóa thân, bọn họ vẫn giữ nguyên đòn tấn công như cũ.
Linh mao trên người Nhạc Bằng theo thời gian tu hành cũng uẩn hàm lực lượng cực lớn, có thể thông linh biến hóa. Bình thường sau khi quán thâu lực lượng, gã còn dùng pháp thuật tế luyện, có mười tám cọng linh mao hộ thân có thể biến hóa thành hóa thân của gã. Bởi vì quá trình tích lũy lâu dài, hóa thân của gã có sức mạnh gần bằng bản thân gã. Chỉ là không giống với Siêu ma phân thân đại pháp vốn sử dụng các hung thú ma giới có sức mạnh vô cùng kinh hồn, sức mạnh đến từ chính bản thân các hung thú đó, có thể không ngừng tấn công. Phân thân của Đại ảo hóa thân, ma khí dùng đến đâu hết đến đó, đối với những cuộc chiến đấu như thế này, tuyệt đối không duy trì quá nửa giờ.
Nhưng mà, dùng để chống đỡ vài đòn thì không vấn đề, vì linh mao bản thân không có khí huyết, đương nhiên không bị thụ tương, càng không cần chịu lực, có khả năng hóa giải hơn nửa lực đạo
Nếu như Bát Bộ Long Thần có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, chỉ cần dây dưa thêm một chút, Nhạc Bằng không thể không thay đổi thủ pháp. Dù sao thì những phân thân này cũng không duy trì được lâu. Nhưng nếu mà ngạnh tiếp, chính là điều mà Nhạc Bằng mong muốn.
Cất tiếng cười vang, bỏ lại bảy vị Bát Bộ Long Thần bị kìm chân, trong tình huống một chọi một, Nhạc Bằng mười phần tự tin có thể khiến cho lão già này về nhà an dưỡng mấy ngàn năm nữa.
Vung tay phát động rất nhiều bí pháp khác nhau, Tử Viêm thiên ma đao tụ trong tay áo, tử sắc ma diễm bị Nhạc Bằng thôi động, ngưng luyện, đao mang lan rộng, chớp mắt đã lan tỏa trong phạm vi mấy dặm. Gã khẽ vung tay, tử viêm rợp trời biến thành một tấm đao võng vô cùng bá đạo, chụp xuống lão già trước mặt.
Chiến đấu vừa bắt đầu, Bát Bộ Long Thần không khỏi cảm thấy kì quái. Nhạc Bằng trong lòng có tính toán, xuất thủ không nặng cũng chẳng nhẹ. Ở tuổi của bọn họ vốn đã không quản đến thế sự. Sau bao nhiêu năm trầm muộn, hóa thân xuất hiện để thư giãn gân cốt, không ngờ lại kẻ thù của chủng tộc mình là Kim sí đại bằng xuất hiện. Kim sí đại bằng số lượng tuy ít, nhưng không phải là loại động vật sắp tuyệt chủng cần được bảo tồn. Bất kể là tại nhân gian ma giới, hoặc là ở Đông, Tây phương thần tộc.
Tộc loại của Nhạc Bằng nổi tiếng hung tàn, cộng thêm trong tộc cao thủ rất nhiều, giống như Nhạc Bằng đi vào con đường yêu ma không tính, cũng có một con trở thành tiên phật, chính là Đại luân minh vương, tọa giá của Phật đà.
Do đó, khi Bát Bộ Long thần nhìn thấy Nhạc Bằng nhãn lộ kim mang, chính là đặc trưng của Kim sí đại bằng, cho dù tuy luyện thể nào cũng không thể che dấu được. Bọn họ muốn vì con cháu đã từng bị ăn thịt của mình mà giáo huấn tên này. Nhưng Nhạc Bằng khó xơi hơn bọn họ nghĩ. Khi Nhạc Bằng ra đời, bọn họ còn đang chìm trong giấc ngủ hàng vạn năm, do đó không hề biết gì đến sự tích của Thất Đại Thánh, do đó đã tính sai thực lực của gã.
Bát Bộ Long thần mặc dù có tu vi thâm hậu, nhưng bình thường đều an nhàn ẩn dật, năng lực ứng biến làm sao so được với một kẻ mà chiến đấu đã thành bản năng như Nhạc Bằng. Lão long thần đối mặt với Tử Viêm thiên ma đao của Nhạc Bằng bị khí thế khủng bố đó đánh lừa, chỉ biết đó là một đòn mạnh kinh thiên động địa mà thôi. Long vương động kình được thôi động, thanh sắc lôi điện, mang theo kình lực cuồn cuộn, luồng sức mạnh vô cùng này đầu tiên bị ép vào một chỗ, sau đó mãnh liệt bạo phát. Lão long thần này tin tưởng chắc chắn rằng với tu vi triệu vạn năm của mình, chẳng lẽ lại không bằng cái thứ mới bằng một phần một trăm tuổi đời của mình.
Nhạc Bằng mặc dù đã hơn bảy nghìn tuổi, nhưng nói thẳng ra thì đối phương ăn muối còn nhiều hơn gã ăn cơm. Mặc dù điều này không chứng tỏ rằng trí tuệ và năng lực của đối phương hơn gã, nhưng xét cơ bản thì cũng không sai mấy. Nhưng Nhạc Bằng không phải là Ngưu Ma Vương, sức mạnh vô song, chỉ thích thể hiện sức mạnh cường hoành của mình. Tử Viêm thiên ma đao chỉ là mồi nhử, lão long thần ngưng tụ lực lượng, tự nhiên phóng tùng ảnh hưởng đối với chu vi xung quanh, Hỗn Độn hư không giới yếu đi một chút, Nhạc Bằng đã nắm bắt được kẽ hở thoáng qua đó, thoát dthân đi.
Bảy cọng lông mao hóa thành phân thân không thu hồi lại được. Nhạc Bằng vừa đi khỏi thì phát hiện sức mạnh chấn động mãnh liệt tại Hỗn độn hư không giới đã phá hủy các Đại ảo hóa thân trở thành mấy chiếc lông chim tơi tả, biến mất.
Bát Bộ Long Thần xuất động, mặc dù đã cố gắng che giấu, nhưng trong Đấu Thần Tướng vẫn có người phát hiện ra được. Nhạc Bằng vừa xuất hiện, Na Tra cũng vừa kịp đến nơi. Bọn họ có thể không sợ những người nắm quyền tại thiên giới, nhưng nếu việc công nhiên cấu kết với yêu ma bị công khai, thân là kẻ đầu trò, Na Tra cũng không muốn để xảy ra tình huống như vậy.
Na Tra cũng không có nhiều hảo cảm với long tộc. Nhìn thấy Nhạc Bằng có thể tự mình thoát thân, Na Tra liền bỏ qua ý định xuất thủ can thiệp vào Hỗn độn hư không của Bát Bộ Long Thần. Sau khi gọi Nhạc Bằng, chỉ trong chớp mắt, hai gã đã biến mất.
Do Bát Bộ Long Thần quản lý sự bình ổn của thiên giới, không thể rời khỏi Đông phương Thần giới. Nhạc Bằng rời khỏi thiên giới, tự nhiên là có thể thoát được sự truy lùng của bọn họ.
Hà Động Lượng mặc dù không phải một thân một mình, nhưng bên cạnh cũng chỉ có hai người Diêu Kính và Phương Tịch Tà. Bọn Diêu Tranh vẫn còn ở tổng bộ của Kháng Ma liên minh, trước mắt không quay về kịp. Ba người liên thủ, thanh trừ các yêu ma phạm tội ở thành phố nơi mình ở, mặc dù có chút thành tích, nhưng những phiền phức bọn họ gây ra cũng không ít tí nào.
Thành phố Trường Xuân mấy năm nay không ngừng xây dựng, gần như là thay đổi toàn bộ diện mạo. Trong đó công trình lớn nhất chính là đại lộ Á Thái. Đây là tuyến đường huyết mạch nối liền giao thông nam bắc của thành phố Trường Xuân, không biết đã tiêu tốn bao nhiêu ngân sách của thành phố. Riêng việc giải phóng mặt bằng phục vụ cho công tác xây dựng đã là một con số khổng lồ.
Vốn mặt đường cực rộng, nhìn hết sức tráng quan, nhưng có thêm hai cái cầu cạn vô nghĩa này vào càng khiến người ta không hiểu nổi. Mấy cây cầu cạn xây dựng tại đại lộ Á Thái này chính là nguyên nhân chủ yếu gây tắc nghẽn giao thông. Hơn nữa mọi công trình, phòng ốc quanh đó bị phá hủy triệt để, mọi tòa nhà cao tầng mới xây hoặc nhà dân đều hiếm có người cư trú hoặc không có người ở. Chợ Trường Xuân nằm gần ngay con phố giao thông huyết mạch – đại lộ Nhân Dân – nhưng khung cảnh lạnh lẽo không hợp với địa thế, những người đi qua con đường đều dễ dàng liên tưởng đến cảnh thê lương của thị trường bất động sản ở đây. Nhưng chuyện này là vài gần đây xây dựng quá nhiều, trong thời gian quá ngắn nên mới đìu hiu như vậy, tịnh không phải tình huống thực tế.
Nhưng thành thị khác vào nửa đêm vẫn đèn đuốc sáng trưng, thậm chí chợ Trường Xuân cũng có phần náo nhiệt. Nhưng tại những công trình mới xây ở đại lộ Á Thái, ánh đèn lấp lóe như ở trong nhà ma.
Cả con phố, đến hơn mười dặm, đều là cảnh tượng đó, tự nhiên vô cùng quái dị. Đương nhiên những công trình như sân vận động và trường học nằm hai bên đường cũng không sáng đèn, song không thể lấy đó ra suy luận cảnh tượng chung.
Những căn nhà chưa đưa ra sàn giao dịch, tất nhiên không thể có người ở. Công tác bảo vệ cũng không nghiêm mật lắm, bởi trong nhà không có gì, đạo tặc hiếm khi có hứng nhìn tới. Nhưng những kẻ có dụng tâm khác có thể lợi dụng những tòa nhà này.
Bọn Hà Động Lượng gây ra những việc đó, nên không dám ở lại nhà, Phù Vân tiên xá càng dễ gây chú ý nên bị thu lại. Họ giờ đang náu thân trong một gian nhà chưa có chủ.
Có pháp thuật che giấu, cả ba không đến mức chui rúc như chuột, có thêm những dụng cụ Nhạc Bằng để lại, vì tạm thời trưng dụng nên họ không hiếm đồ cũ, có điện có nước, có phòng tắm, có điều hòa nhiệt độ, thế là được rồi.
Thậm chí họ sử dụng giường nước bơm phồng chứ không dùng giường lò xo cao cấp, để tiện thu dọn nên thuận tay mua màn du lịch. Có những thứ dùng rồi không còn giá trị giữ lại nữa.
Bên kia đại lộ Á Thái, trong một căn phòng nhìn ra đường, hiện tại có hơn mười đôi mắt đang chăm chú quan sát họ - những kẻ chưa ý thức được nguy hiểm. Căn nhà đó, hai tầng bên dưới đều lắp cửa cuốn, phục vụ việc buôn bán. Vị thương gia xây nhà này vốn cho rằng như thế sẽ bán được giá cao, nhưng địa phương này không có ai ở, cư dân mới đến chưa được bao nhiêu, thành thử vị thương gia đó chịu lỗ khi mua mảnh đất này, không mấy khi nhòm nhõ đến, mười phòng đến chín trống huơ trống hoác.
Bức tường kính ngăn cách hai tầng nhà, nhìn vào bên trong tuy trống trơn nhưng thực tế là có pháp thuật che giấu một đoàn thể đặc thù đang bày mưu tính kế, vạch ra âm mưu.
Hành vi trảm yêu trừ ma của Hà Động Lượng khiến các yêu ma chú ý, Trung ương vương triều không phải hạng gặp việc là rụt lại. Đã lật mặt với nhau, dù tình báo điều tra được rằng nơi này có lẽ được Nhạc Bằng chống lưng cũng không ngăn trở được quyết tâm tiêu trừ chướng ngại của Trung ương vương triều. Lần này ma giới đặc biệt điều tới mười cao thủ tiêu diệt mọi thế lực kháng cự.
Bất quá lại có câu bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng. Nhạc Bằng và Na Tra ngồi trên tòa nhà hai chục tầng ngắm phong cảnh, cực kỳ hứng thú với hơn mười yêu ma này. Vừa về đến nhân gian giới, Nhạc Bằng liền phát hiện tình huống phức tạp hơn tưởng tượng, nhưng yêu ma này khiến gã có cảm giác không thoải mái, khí tức nồng nặc trên mình chúng không phải hình thành từ yêu lực ma khí tích lũy nhiều năm, mà ẩn chứa nhiều chủng loại không liên quan gì đến nhau, gần như hỗn tạp.
Na Tra tuy là thần tướng dáng vẻ như trẻ con nhưng trên mình ý toát ra ngạo khí không ai bắt chước được. Y mặc quần bò, áo trong che nửa cánh tay, phối hợp tuy tùy tùy tiện tiện nhưng cộng với dáng vẻ khoanh tay đứng thẳng tạo ra khí thể bao trùm thiên hạ, duy ngã đệ nhất. Chỉ từ vẻ ngoài, không thể miêu tả chính xác khí thế đó từ đâu xuất hiện, Nhạc Bằng đứng cạnh mà cũng bị ánh sáng của Na Tra chiếu rọi đến mức lép vế hẳn. Dù gã không mấy khi thích nổi trội, trừ trong lúc chiến đấu.
Tuy gã không thật sự coi Hà Động Lượng, Diêu Kính và Phương Tịch Tà là bạn bè không thể thiếu, nếu họ bị yêu ma giết hại, gã nhất định sẽ báo thù nhưng không đau lòng cho lắm. Trung ương vương triều biết họ liên quan đến gã mà dám phái sát thủ tới thật khiến gã phi thường bất mãn, hung tâm lại nổi lên. Nếu không phải Na Tra yêu cầu cứ để toán yêu ma đó múa may, gã tất không chần chừ, xách cổ toán yêu ma ân ẩn thân đó đến đô thành Trung ương vương triều đại náo một phen.
Na Tra là Đấu Thần Tướng nổi danh nhất Đông phương thần giới, luận chiến tích đương nhiên không ai sánh kịp. Dù những chiến tích đó không đủ để nói rằng thực lực của y đứng đầu các Đấu Thần Tướng nhưng đủ cho các yêu ma biết rằng y là kẻ hoành hành bá đạo, cuồng nhiệt với chiến đấu, chỉ thích gây sự.
Nhạc Bằng không muốn vì chút việc nhỏ xíu này mà va chạm với Na Tra. Chiến đấu thật sự, gã không thua nhưng không cần thiết.
Sức mạnh của những yêu ma đó vượt hẳn dự liệu của Nhạc Bằng và Na Tra, nhưng rõ ràng thực lực của chúng không dựa vào cần mẫn tu luyện và tích lũy kinh nghiệm. Dấu hiệu bị bí pháp cải tạo đó, ngay cả Nhạc Bằng cũng nhận ra dùng thủ pháp gì, chủng loại yêu quái nào làm vật thí nghiệm.
Cũng như bọn Hà Động Lượng không phát hiện nguy cơ tứ bề, toán yêu quái chuẩn bị làm sát thủ chuyên nghiệp không cảm nhận được sự tồn tại của Nhạc Bằng và Na Tra. Bánh xe lửa trùm kín thinh không chỉ khiến Nhạc Bằng cảm thấy chói mắt, những người khác không phát hiện ra nơi này đã bị pháp thuật của Na Tra phong tỏa. Để chiếu cố phổ thông nhân loại, có những việc thực hiện ở nơi khác càng hợp lý.
Cả địa khu được Na Tra lặng lẽ chuyển đến một không gian khác, nơi chỉ có ba phe mang dụng tâm khác nhau tồn tại. Toán yêu quái xác định mục tiêu rồi liền phát động công kích.
Hà Động Lượng kinh qua mấy năm tôi luyện, không chỉ võ công đại tiến, pháp lực gia tăng, linh giác cũng sắc bén hơn hẳn. Hơn nữa trong tay y có hai món pháp bảo đỉnh cấp, tâm linh nảy sinh cảm ứng liên phát giác nguy cơ đang áp sát. Toán yêu ma tự thị thực lực hơn hẳn đối thủ, không ngại bọn Hà Động Lượng phát hiện nên không dùng cách tập kích mà tấn công chính diện.
Hơn mười bóng hình nhanh chóng lao tới, không hề do dự chạy thẳng lên bức tưởng dựng đứng của tòa cao ốc cạnh đó. Hà Động Lượng định xuất thủ, Diêu Kính vốn chờ đợi việc này, nhanh chân nhanh tay kề phá ma bạo linh pháo lên song cửa sổ, xiết cò bắn ra một viên.
Trở về từ Mỹ, Hà Động Lượng bắt đầu tiếp xúc với những vũ khí trừ linh hiện đại, hơn nữa mua với số lượng lớn để chi dùng, tiền nong đều do Trần Anh Hữu chi ra. Cây phá ma bạo linh pháo trên tay Diêu Kính mô phỏng theo cấu tạo của súng chống tăng hiện đại, uy lực rất lớn, bất kỳ yêu ma cao cấp nào, chỉ dựa vào phòng ngực nhục thể thuần túy quyết không thể chính diện tiếp được một viên, để đối phó với những yêu quái tính chất bất minh nên được gia cố thêm uy lực ăn mòn yêu khí, tổn thương linh thể. Tốc độ phát xạ bằng nửa súng đạn bình thường nhưng xạ tốc lại gấp ba lần tốc độ âm thanh, chuyên môn đối phó với những yêu quái cực nhanh.
Tuy nhiên việc lắp đạn khá phiền hà, mỗi lần chỉ lắp được năm viên đạn dược đặc thù có uy lực phá hoại cực lớn, nhưng uy lực xác thật đứng số một trong các vũ khí trừ linh hiện đại. Diêu Kính rất thích vũ khí này, chọn cả tá mang theo.
Thủ pháp của y thuần thục, phát pháo chuẩn xác. Cổ tay uốn cong, trước khi địch nhân tiếp cận, đã xác định rõ năm mục tiêu, bắn liền năm phát.
Vì song phương tốc độ đều nhanh, năm yêu quái không kịp tránh. Bạo linh đạn phát huy lực sát thương mạnh nhất, năm kẻ trúng đạn lập tức rơi xuống, bảy tám tên còn lại nhân cơ hội xông vào phòng, giao thủ với Hà Động Lượng, Phương Tịch Tà.
Diêu Kính không thiện nghệ cận chiến, chiến đấu vừa diễn ra, y không nói câu nào, ném ra một đạo phù chú, lập tức xuyên qua sàn xuống tầng dưới. Cây phá ma bạo linh pháo hết đạn bị quăng đi, lấy ra cây khác đầy đạn dược, ngoái lại nhắm chuẩn yêu quái đang đuổi theo bắn ra một viên.
Chỉ có Nhạc Bằng và Na Tra đang bàng quan đủ khả năng chuyên chú toàn trường trong lúc chiến đấu. Năm yêu quái bị Diêu Kính bắn rơi xuống lầu dù trọng thương song chưa đến mức mất mạng, đống huyết nhục bầy nhầy liên tục chuyển động để phục sinh. Lúc Diêu Kính chạy một mạch qua mười tám tầng xuống đất, toán yêu quái này phục nguyên hoàn tất, chặn đường rút của y. Theo ước định, khi gặp nguy hiểm, tất cả tự phân tán chạy trốn, nên Diêu Kính mới chạy đầu tiên. Hà Động Lượng công phu cao nhất trong ba người, trở thành nhân tuyển đoạn hậu, Phương Tịch Tà công phu tuy tệ nhất nhưng năng lực thực chiến hơn hẳn Diêu Kính, có thể chia sẻ phần nào với Hà Động Lượng. Diêu Kính chỉ có thể công kích từ xa, không cách nào cùng kề vai chiến đấu với hai người kia, nên cần thoát thân trước. Không ngờ y lại đụng phải nhiều địch nhân hơn cả, buộc phải liều mạng.
Bắn hết đạn phá ma bạo linh pháo, y đổi sang cách khác, đồng thời thầm niệm pháp quyết, vung tay ném ra vô số hoàng sắc phù chú, Xích dương đạo pháp, ly hỏa phù. Được y điều khiển, ly hỏa phù ngang nhiên gầm vang, lao vào địch nhân.
Hà Động Lượng và Phương Tịch Tà đang khổ chiến, những yêu ma này khác hẳn với yêu quái vẫn đi lại ở nhân gian, là những phần tử được biệt huấn luyện, thực lực ngang nhau, kinh nghiệm phong phú. Hà Động Lượng xuất ra Đại Phạm pháp trượng, Phật Quang lệnh phù cũng chỉ đủ khả năng giữ mình, thoáng chốc Phương Tịch Tà đã thụ thương nhiều chỗ. Tự biết thực lực chênh nhau, Phương Tịch Tà không dám ham chiến, nhân lúc Hà Động Lượng trợ giúp đẩy lùi địch nhân, liền giải phong ấn cho hộ thân thần thú. Mây vàng lướt qua, lao ra ngoài cửa sổ. Hộ thân thần thú vốn mỗi người có một con nhưng của Phương Tịch Tà đặc biệt cổ quái: hai đầu sáu đuôi, giống như loài báo song thể hình lớn gấp mấy lần, lúc phi hành có hoàng vân bao quanh mình, tốc độ không hề chậm. Có điều không thể tùy tâm biến hóa như con của Hà Động Lượng.
Hà Động Lượng lấy Phật Quang lệnh phù làm thuẫn bài, gạt hết đại bộ phận công kích, tuy bị mấy yêu quái vây công nhưng vẫn có thể chống cự được một chốc. Thấy Phương Tịch Tà và Diêu Kính lần lượt thoát thân, y không dám chần chừ, mô phỏng theo thức Phật Động sơn hà trong bộ truyện tranh phổ biến Thiên Tử truyền kì của Hương Cảng, tống mạnh ra.
Công trình nhà chung cư này vốn chất lượng rất tốt chứ không phải gian dối, không chịu nổi lực phá hoại từ chiêu thức của Hà Động Lượng, nứt toác một lỗ lớn từ trung tâm. Khói bụi mù mịt, mảnh vụn bê tông tung tóe, nhân cơ hội đó y dùng luôn cách đứng đầu trong ba mươi sáu kế được tổ tông truyền lại.
Trận chiến náo nhiệt đến đâu, Nhạc Bằng cũng chỉ quan sát. Na Tra thưởng lãm trận chiến tất y không để kẻ nào làm quá, Nhạc Bằng không tin rằng sẽ xảy ra bất ngờ không khống chế được nào.
Nhìn vòng sáng liên tục chuyển động trên tay Na Tra, Nhạc Bằng cũng không dám chắc có thể tự tung tự tác trước mặt Na Tra, nói gì đến những kẻ đẳng cấp thấp kém kia.
Diêu Kính thoát ly chiến trường đầu tiên, cũng gặp nguy hiểm đầu tiên. Na Tra tính trước sát na đó, vung tay ném ra vòng sáng chém tới. Nhạc Bằng ở cạnh khen ngợi không ngớt, vị Đấu Thần Tướng đứng trong ba vị trí đầu của Đông phương thiên giới không cần dùng binh khí, chỉ cần tay chân cũng dễ dàng hạ được mấy địch thủ kém xa về đẳng cấp.
Chỉ bằng niệm, Nhạc Bằng cũng có thể khiến mấy yêu quái đó vỡ toang đầu, đối với những kẻ nhược tiểu trong hàng ngũ yêu ma, ma khí của gã phát ra cũng có hiệu quả ăn mòn như cường toan. Gã có bản lĩnh này, Na Tra không lý do gì không thực hiện được.
Nhìn Càn khôn quyển quét qua mũi Diêu Kính, hất bay một yêu quái định bổ vào đầu y, Nhạc Bằng thêm một lần xác nhận, Đấu Thần Tướng quá buồn chán tại thiên giới, mới có lòng dạ hí lộng đối thủ.
Không cho phép bản thân xuất thủ đối phó với toán yêu quái tấn công bọn Hà Động Lượng, gã cũng không thích ngắm cảnh nữa. Tuy gã không biết cơ cấu tình báo của ma tộc liên quân vận hành thế nào nhưng hiển nhiên rất hiệu suất. Trong lần tấn công này, những yêu quái đến nạp mạng không biết rằng mình chỉ là mồi câu mà thôi.
Trong thời không kì dị, bất luận ẩn tàng kỹ đến đâu, một chút sức mạnh tiết lộ đều được gã phát giác. Gã đủ lòng tin rằng bất cứ lúc nào cũng có thực lực vãn hồi bại cục nên không để ý lắm việc bị người ta phục kích, song phi thường kì quái xem người đến là ai.
Phương Tịch Tà cưỡi thần thú bay chưa được bao xa, bị lớp khí Na Tra bày ra chặn lại, hai yêu quái phía sau đuổi sát. Cực chẳng đã, y đành vòng lại, biểu diễn cuộc đua sinh tử với truy binh. Cũng may lớp khí của Na Tra khá rộng, trò chơi diễn ra rất sôi động. Thân thú trải qua tiên linh huấn luyện tuy có năng lực khác nhau nhưng khả năng bay lượn khi trở thành công cụ đều là nhất đẳng, dù nó không có bản năng này, hoặc không tu luyện, nhưng đều được chủ nhân dùng pháp thuật tế luyện, tu bổ thêm.
Yêu quái chỉ dựa vào tu luyện, năng lực phi hành phải đến mức độ nào đó mới có, tất nhiên việc này còn liên quan đến chủng tộc, những chủng tộc có cánh, dù không tu luyện cũng biết bay. Ngay lúc Hà Động Lượng phát giác nguy cơ, đồng thời phát hiện có cứu viện, y ở cùng Na Tra một thời gian, tuy không biết lai lịch đối phương nhưng chưa từng hoài nghi thực lực.
Y được Na Tra nhìn trúng, cải tạo một thời gian, dù vậy y tự thấy mình kiên cường hơn, nhưng lời hoa ngôn xảo ngữ Na Tra dùng lừa gạt y cũng không kém phần hấp dẫn, cái gì mà ta đề thăng sức mạnh cho ngươi vì không lâu nữa nhân gian giới sẽ biến động. Sự thật đúng như Na Tra nói, nhân gian giới chợt xuất hiện các loại yêu ma. Bất quá, Hà Động Lượng thấy vị Đấu Thần Tướng có vẻ ngoài nhỏ tuổi hơn Nhạc Bằng này, vẫn toát mồ hôi lạnh, nhớ lại những chuyện không hay trước kia.
So ra, ý nghĩ của Na Tra đơn thuần hơn nhiều, Đông phương thần giới hiện tại là thế lực trung lập, không ai muốn chạm đến y, dù ma tộc liên quân có ý tưởng này cũng phải xem thực lực đã. Có Na Tra và Nhạc Bằng cùng hiện thân, trong hàng ngũ thần ma tìm ra kẻ đủ tư cách khiêu chiến còn ít hơn đầu ngón tay người thường.
Nhạc Bằng là một thành viên yêu ma, tự nhiên không có kiểu hùng hổ đó, tất cả đều dựa vào góc độ thực lực tự thân.
Mấy yêu quái vây công Diêu Kính gặp phải Na Tra xuất thủ, tình thế liền biến đổi. Na Tra xưa nay mắt cao hơn trán, tư thái nghênh ngang đủ khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng nóng mắt. Hà huống những yêu quái này thập phần tự tin vào sức mạnh – ví dụ điển hình của nghé con mới xuất chuồng, không đủ kiến thức thấy đối thủ là thần minh phương nào. Hai tên vượt qua Càn khôn quyển lướt lên nóc nhà.
Thấy hai yêu quái lao lên không, thanh thế hoành tráng, lần lượt vận dụng tà môn công phu gì đó xuất thủ, Na Tra chập tay lại, một đạo khí tường vô hình va chạm mạnh với hai yêu quái.
Nhạc Bằng tuy không xuất thủ, nhưng toàn trường đều nhận ra gã có mặt, Diêu Kính và Phương Tịch Tà đương nhiên vui mừng ra mặt. Có Nhạc Bằng áp trận, họ quyết không phải chịu thiệt thòi, mấy lần xung đột trước đã chứng minh rõ ràng.
Na Tra khống chế kim luân bay múa, Càn khôn quyển phát ra vòng sáng vàng, ép toàn bộ yêu quái vào một chỗ. Tuy thường qua lại nhưng y không cho rằng Nhạc Bằng là quân tử lời hứa đáng ngàn vàng, những yêu ma tầm thường này đến gần gã khảng định không còn để y có dịp chời đùa nữa. Dù Nhạc Bằng đã đáp ứng nhưng không hẳn sự tình đã chắc chắn.
Còn về việc có người chuẩn bị dẫn dụ Nhạc Bằng, ở một nơi rất xa quan sát, y tuy biết nhưng không quản tới được. Y chưa đến mức coi bọn Nhạc Bằng là huynh đệ, ít nhất trước mắt không định như vậy.
Na Tra xuất thủ, trận chiến chỉ đẹp mắt chứ không còn kịch liệt nữa. Bị Nhạc Bằng triệu hồi, Hà Động Lượng và Phương Tịch Tà còn ngoan ngoãn, Diêu Kính định sính cường, xuất thủ hiệp trợ, bị Na Tra cố tình dùng Càn khôn quyển đẩy lùi mới chịu an phận.
Ma giới liên quân lần này phát động chiến tranh là đã nắm chắc phần thắng, có hai cao thủ ma đế cấp tọa trấn, Trung ương vương triều và đọa lạc thiên sứ quân đoàn huy động vô số cao thủ tham dự, cộng thêm các thế lực khác của ma giới dự phần, cùng quân đoàn cao thủ bí mật bồi dưỡng ra. Thực lực cỡ đó vốn không kém hơn Tây phương thần tộc, Đông phương thần tộc đang có vấn đề riêng, những Đấu Thần Tướng hùng mạnh không chịu nghe lời, mấy thần vương lại tự phân chia phạm vi thế lực, nội bộ bất ổn nên họ không thể tham gia vào vũng nước đục.
Thất Đại Thánh trầm tịch nhiều năm lại có xu thế liên hợp lại, khiến ma giới liên quân đau đầu không ngớt. Lúc trước diệt Sư đà quốc của Nhạc Sư Đà, tuy không phải Trung ương vương triều xuất thủ, song hiển nhiên không chống lưng cho hành động đó. Có điều không ai ngờ được rằng Thất Đại Thánh phản kích, lại trực tiếp chĩa mùi dùi vào quyền lực tối cao của ma giới.
Na Tra dùng Càn khôn quyển gom mọi đối thủ lại, hậu quả là toán yêu quái sa vào cảnh đường cùng. Vốn là những kẻ thất bại trong kế hoạch bí mật bồi dưỡng cao thủ, chúng tuy không đạt đến đẳng cấp được kỳ vọng song để chấp hành những nhiệm vụ tầm thường lại không tệ chút nào.
Hơn mười yêu quái đều có thực lực chuẩn ma vương cấp, dù kinh nghiệm thực chiến không đủ nhưng trải qua huấn luyện gian khổ, khuyết điểm này được lấp đầy, nếu không vì đột nhiên xuất hiện đối thủ có thực lực vượt trội, Hà Động Lượng và Diêu Kính, Phương Tịch Tà khẳng định sẽ bị chúng giết chết. Đơn đả độc đấu, Hà Động Lượng miễn cưỡng chống nổi một, hai tên, còn Diêu Kính và Phương Tịch Tà kém xa.
Tiên đạo võ thuật cùng tiên đạo pháp thuật là hai khía cạnh tu luyện, Na Tra không sử dụng đến pháp lực vô biên, thậm chí tiên khí cũng ẩn tàng luôn, thuần túy dựa vào nhục thân để chế phục đối phương, nên tạo cho toán yêu quái cơ hội phản kháng.
Đối diện với địch nhân đông hơn hẳn, độ linh hoạt của hộ pháp cùng thân hình trở thành yếu tố mang tính quyết định. Na Tra áp chế sức mạnh rồi, tuyệt đối không ngạnh tiếp, liên tiếp lăng không di vị mấy lần cực kỳ đẹp mắt. Trong lúc y tìm kiếm sơ hở của địch nhân thì chúng đã liên hợp lại, cùng đối kháng với tiểu hài tử lai lịch bất minh. Tuy bày trận pháp nhưng để cận thân đối chiến còn cần phối hợp và hiểu nhau, toán yêu quái này được huấn luyện cùng nhau nhiều năm, tự nhiên không thiếu những yếu tố đó, nên Na Tra dụ địch thế nào, đối phương đều không mạo hiểm, chiếm hết những vị trí có lợi.
Tuy chúng tin vào sức mạnh của mình, hơn nữa không biết đối thủ có lai lịch gì song huấn luyện chuyên nghiệp bắt đầu phát huy tác dụng. Trong giây lát tiếp xúc, Na Tra trừ xé đứt vai một yêu quái thụ thương ra không chiếm được chút ưu thế nào.
Một chiến đấu cuồng nhân thấy máu là hưng phấn, đối diện với phòng thủ nghiêm mật càng cao hứng hơn. Y đưa hai tay lên chặn đòn đá lăng không của một địch nhân, lật tay chộp lại một trảo, khống chế gót chân hắn kéo mạnh lại, thân thể mượn lực đạo này gia tốc lao tới, khoét một lỗ lớn từ ngực thấu ra sau lưng đối phương, mọi bộ phận đều bị sức mạnh xung kích chấn nát.
Na Tra đắc thủ, thuận tay ném nửa thi thể đi rồi đảo người đá bật một địch nhân, ung dung thoát khỏi đòn hợp kích của bốn địch nhân say đòn.
Như thể đang truyền dạy địch thủ, mỗi chiêu mỗi thức của y đều hướng đến yếu tố hoàn mỹ, bọn Hà Động Lượng mãn nhãn, tặc lưỡi không ngừng, bội phục đến cực điểm thân thủ của Na Tra. Riêng Nhạc Bằng không lấy làm hứng thú gì trước kiểu giao đấu như diễn kịch đó, dồn hết chú ý lên địch nhân bí ẩn.
Nhạc Bằng ly khai nhân gian giới, khiến những thế lực chú ý Thất Đại Thánh bắt đầu nghiên cứu mọi tình huống. Gã quen biết một bộ phận Đấu Thần Tướng không phải điều gì bí mật nhưng các Đấu Thần Tướng sẽ hành động thế nào mới khiến người ta nhức óc. Câu đố khảo nghiệm ý chí song phương trong chiến đấu này, không chỉ ma giới liên quân, mà cả Tây phương thần tộc cũng cánh cánh.
Thất Đại Thánh và Tây phương thần tộc, thiên sứ quân đoàn không có xung đột gì nhưng không có nghĩa là song phương hữu hảo. Thiên sứ không bao giờ khoan thứ ma quỷ, còn Thất Đại Thánh cũng thể hiện rõ thái độ, bất kỳ kẻ nào thích giả thần giả thánh, thích chỉ tay năm ngón với họ, ít nhất cũng nên tự xem thực lực có đủ hay không.
Tây phương thiên sứ thần tộc đang lúc chiến đấu dữ dội, tuyệt đối không hy vọng Thất Đại Thánh có giao dịch riêng với Đấu Thần Tướng. Họ tin rằng tập đoàn thống trị Đông phương thần tộc sẽ không đến mức nghe lời của toán Đấu Thần Tướng ngang ngược, nhưng sự tình đang phát triển theo hướng không ai khống chế được.
Nhạc Bằng không phải nhân vật dễ đối phó, nhưng trước mặt lựa chọn duy nhất nhằm cắt đứt quan hệ giữa Thất Đại Thánh và Đấu Thần Tướng là đối phó gã, có điều cả liên quân Trung ương vương triều cùng đọa lạc thiên sứ hoặc Tây phương đích thiên sứ thần tộc đều không muốn dính vào vòng xoáy đó.
Người thông minh không nên chạm vào Thất Đại Thánh, chạm đến bảy gã điên không biết trời cao đất dày là gì, không ai giáo huấn nổi đó. Địch nhân xuất hiện lần này, cả Nhạc Bằng cũng không dự liệu được.
oOo
Lục nhĩ mi hầu tịnh không phải chủng loại quá hiếm thấy trong thiên địa, thực tế chỉ là đột biến gien trong quá trình yêu quái tạp giao, y vốn không vừa ý với ngoại hình của mình, luôn khao khát có thể tùy ý biến hóa hình thể khiến người khác không lần ra bản tâm.
Kẻ tu luyện tối khắc khổ trong bảy huynh đệ, không phải Đại Viên Vương Tôn Ngộ Không kinh thiên động địa, quỷ thần tránh xa, không phải Ngưu Ma Vương lớn tuổi nhất, càng không phải Nhạc Bằng lười nhác, mà là Lục nhĩ mi hầu vô danh, hiếm khi xuất hiện, cũng như các huynh đệ, tên y là - - Thạch Linh Thông, lấy bản lĩnh đắc ý nhất Thập tâm linh thông ra đặt tên cho bản thân. Tuy trừ các huynh đệ Thất Đại Thánh, hiếm ai biết đến cái tên đó, bởi y luôn sử dụng hóa danh và hóa thân.
Thập tâm linh thông là bản lĩnh Nhạc Bằng hâm mộ nhất. Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông đứng trước mặt bất kỳ ai, trong tình huống đối phương không nhận ra, học lén bằng hết học thức. Dù đối phương tu vi cao đến đâu, ma thức đạt đến cảnh giới nào đều không ngăn được Thập tâm linh thông, hơn nữa trong lúc chiến đấu, Lục nhĩ mi hầu có thể đọc được tâm tư đối phương, tất nhiên đứng vào thế bất bại. Năm xưa Thất Đại Thánh trao đổi tuyệt học đắc ý, chín phần mười nguyên nhân là sợ Thập tâm linh thông của Lục nhĩ mi hầu, che giấu kiểu gì cũng không được, chi bằng cứ công khai đưa ra cho tất cả cùng học tập. Đấy là cống hiến lớn nhất của Lục nhĩ mi hầu, thậm chí vì Nhạc Bằng nói rằng thích Thiên ma phụ sinh quyết của thượng cổ minh tộc, Thạch Linh Thông liền đến Trung ương vương triều giao thủ với đế vương, học được bất truyền bí thuật của họ. Từ đó, Thiên ma phụ sinh quyết trở thành bí kĩ thông dụng của Thất Đại Thánh.
Tuy ẩn thân ở Trung ương vương triều, nhưng Thạch Linh Thông chưa từng nghĩ rằng có thể giấu được hộ quốc ma tổ Mang Triều. Kì quái nhất là đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy Mang Triều lão tổ định lật tẩy y, đối diện với nhân vật cao cấp hơn, Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông cũng không cách nào đoán được nội tâm của một trong lục ma đế.
Dù xảy ra chuyện gì, Thất Đại Thánh cũng không thay đổi giao tình sinh tử năm xưa, tuy Thạch Linh Thông bất mãn Tôn Ngộ Không, quan hệ không tốt với toán Ngưu Ma Vương, nhưng vẫn không thể rõ tay không để ý đến đại sự. Mọi thần minh, yêu ma trên đời không ai đuổi kịp tốc độ Thiên Bằng Tung Hoành pháp của Nhạc Bằng, cũng như không ai phát hiện được Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông khi y ẩn giấu thân phận. Trong Thất Đại Thánh có những người đầy hùng tâm như Nhạc Sư Đà, Ngưu Ma Vương, có Tôn Ngộ Không thẳng tính, có Khu Thần đại thánh thần bí nan trắc, tự nhiên cũng có những nhân vật không ham muốn gì như Nhạc Bằng, Thạch Linh Thông.
Lọt vào trung tâm quyền lực của Trung ương vương triều, Thạch Linh Thông không để ý đến quyền vị, những thứ yêu ma theo đuổi nhiều hơn nhân loại có đời sống ngắn ngủi không biết bao nhiêu lần. Nhiều năm không gặp các huynh đệ, Thạch Linh Thông hiện tại muốn thấy nhất là sức mạnh của họ tiến bộ đến đâu.
Y biết việc phục kích Nhạc Bằng, cũng không đến nỗi không can thiệp vì kiêng kị. Hiện tại y không muốn đề tỉnh hay hiện thân giúp đỡ Nhạc Bằng, mà muốn quan sát cẩn thận xem vị tam ca khó hiểu nhất trong bảy huynh đệ có bản lĩnh gì.
Hơn nữa trong số những người đang chú ý Nhạc Bằng chuẩn bị chiến đấu, còn có nhân vật địa vị hơn xa Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông. Nhiều lúc kẻ đó được xưng tụng là ma giới chi vương, thống rị trăm ức yêu ma, Thần Tinh Lộ Tây Pháp, từng là đệ nhất cao thủ của Tây phương thiên sứ. Xem ra trận chiến này được mong đợi đã lâu.
Tuy lần xuất chiến này không quan hệ gì đến Trung ương vương triều hoặc đọa lạc thiên sứ, song lý do duy nhất Lộ Tây Pháp quan sát trận chiến này là chúng tôi tặng các vị khách quý được xem chiến đấu miễn phí, các vị nên có gì đáp lại.
Mấy đại ác ma đứng cạnh hỏi về kết quả chiến đấu, Lộ Tây Pháp chỉ cười đáp rằng kết quả không quan trọng, ta chỉ quan tâm sẽ lần trợ giúp Trung ương vương triều có đáng giá không, trận chiến hoành tráng mới đáng để chờ đợi. Thủ hạ đắc lực nhất của Lộ Tây Pháp, địa ngục thất quân, không phải tất cả đều tán đồng ý kiến của chủ nhân. Ba Bối Lôi Đặc, ma vương thích lập khế ước bán linh hồn với nhân loại, lên tiếng hỏi trước.
Ba Bối Lôi Đặc nguyên là thiên giới trí thiên sứ, sau khi phản lại thần linh liền trở thành tế ti trưởng của địa ngục, tương đương với thư kí quan của Vạn ma điện, hắn hạ giọng nêu lên nghi vấn: “Nhạc Bằng là yêu ma phi thường lợi hại, dù chúng ta xuất thủ cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng lần này không hiểu ngài mời ai xuất thủ đối phó với gã. Nếu ngài đã mới tất nhiên phải mười phần nắm chắc, bằng không đầu cần phí trí óc như vậy.”
Một thống lĩnh tối cao thuộc đọa lạc thiên sứ cũng có nghi vấn tương tự.
Lộ Tây Pháp không lập tức đáp lại vấn đề của bộ hạ, ngược lại cười đặc biệt quỷ trá, hỏi ngược một câu với Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lý Tư toàn thân mọc lông đen, sau lưng là đ
Hai nam tử trong trang phục cổ quái lượn lờ trên những con đường vắng vẻ, không cần quan sát kỹ cũng nhìn ra là có vấn đề. Hai kẻ này còn tận tụy hơn cả cảnh sát tuần đêm, ánh mắt lưu manh không ngừng săm soi mọi ngõ ngách trên đường.
“Bên này.”
Không biết kẻ nào trong hai kẻ đột nhiên kêu lên, dùng thân pháp nhanh nhẹn hơn người, chớp mắt đã lao vào một con ngõ nhỏ. Không lâu sau, hai người đã xuất hiện ở đầu bên kia của con ngõ.
Không cần trao đổi, cả hai người đều chú ý đến một cửa hàng bên cạnh. Cửa hàng này tuy đóng cửa, lại còn có khóa, nhưng khác với những cửa hàng ven đường khác vốn đã vắng người, cửa hàng này vẫn sáng đèn.
Đưa mắt nhìn nhau hội ý, không nói một lời, cả hai người lập tức phá cửa xông vào. Cánh cửa sắt vốn dùng để chống trộm không chịu được nửa giây, bị đập thành một đám sắt vụn cong queo, bắn vào bên trong phòng.
Hai người phá cửa xông vào, hiển nhiên không phải là người bình thường. Người bình thường cho dù là có búa sắt loại lớn cũng không thể tạo ra sức phá hoại lớn đến như thế được. Hai người này chỉ đơn giản dùng thân thể mà tạo ra được xung kích uy lực như vậy, thân phận không cần nói cũng biết.
“Chính là nơi này”. Hai kẻ này không phải là những kẻ giết người cướp của mù quáng. Đồng bọn của bọn chúng gần đây bị mất tích một cách bí ẩn. Là những thám tử của liên quân yêu ma tại nhân gian giới, xuất hiện sự tình thế này làm sao có thể báo cáo cấp trên cho được. Chỉ đành phái cao thủ đi dò la. Ở đây có yêu khí mạnh mẽ lan tỏa, nhất định có chuyện cổ quái.
Hai yêu quái vốn biến thành hình dạng nhân loại bình thường, sau khi xông qua cửa liền không ẩn dấu thân phận, lộ rõ bản tướng. Yêu quái chỉ có thể phát huy chiến đấu lực tốt nhất trong hình dạng vốn có của mình, đối phương có thể dễ dàng tiêu diệt đồng bọn của bọn chúng, khiến cho hai tên yêu quái này không thể không cẩn thận đề phòng.
Cửa hàng này tương đối rộng, trừ gian hàng phía ngoài, bên trong còn có hai gian chứa đồ. Hai tên yêu quái đề thăng yêu lực, cẩn thận thăm dò phía trong. Bọn chúng phá cửa xông vào, hành động ồn ào như vậy, tự nhiên cũng không hi vọng đối phương không hề phát giác, do đó cả hai đều sẵn sàng chiến đấu.
Yêu khí phát tán rất yếu, tình huống như vậy chỉ có thể có một khả năng, chính là đồng bọn của bọn chúng đã bị người ta giết chết, thi thể vẫn phát ra những luồng yêu khí yếu ớt. Đây là những suy luận đơn giản, ai cũng có thể làm được. Mặc dù hai tên yêu quái này không phát hiện dấu hiệu cho thấy địch nhân giết chết đồng bọn của bọn chúng còn lưu lại cửa hàng này, nhưng vẫn rất vô cùng cẩn thận.
Tìm kiếm được hai vòng, đúng vào lúc hai tên yêu quái không có phát hiện gì, một bóng đen đột nhiên vụt dậy. Bóng đen này vốn nằm ẩn dưới lòng đất, không để lộ chút dấu vết nào, hai tên yêu quái vừa đưa ngang qua chỗ đó, đương nhiên là không để ý thấy. Hai tên yêu quái không kịp phản ứng gì, chỉ vừa đề tụ yêu lực, liền bị đại lực mạnh mẽ từ phía sau truyền lại phá nát đầu óc. Một lúc sau, đất đá do kẻ đánh lén hất lên cùng với hai thi thể yêu quái không đầu từ từ đổ xuống đất.
Phía sau hai thi thể là kẻ đánh lén có thân hình to lớn. Giống như một hình nộm xì hơi, lúc này, thân thể y đang từ từ thu nhỏ lại, chớp mắt đã giống như một người bình thường. Vừa rồi y lợi dụng bí thuật phục kích đối thủ từ dưới đất, rồi chớp mắt gia tăng cơ thể lên gấp hai lần, mang theo luồng kình lực bạo phát mạnh gấp đôi, mới có thể một chiêu giết chết đối thủ.
Hà Động Lượng lộ vẻ mệt mỏi, không để tâm đến hai tên yêu quái đang nằm gục dưới chân mình. Mấy ngày nay, y mải mê suy nghĩ làm sao mình lại biến thành thế này.
Na Tra thu lưu Hà Động Lượng, rồi mới dùng một loại pháp thuật cường đại của Đông phương thần tộc cải tạo được một nửa, lại bí mật ly khai, bỏ lại công việc dở dang. Còn Hà Động Lượng sau này cũng phát hiện những biến hóa của thế giới. Rất nhiều chủng tộc phi nhân tộc đang hoành hoành nhân gian. Nhân gian giới vốn an tĩnh giờ đã trở lên hoàn toàn khác.
Những yêu quái không biết nguồn gốc từ đâu cùng với vài thiên sứ thỉnh thoảng hiện thân, không chút quan tâm gì đến luật pháp của nhân gian giới. Thậm chí hai tên yêu quái mà y vừa giết, trên người vẫn còn mùi máu tanh nồng nặc, chính là dấu hiệu của những kẻ thường xuyên ăn thịt người. Hà Động Lượng vốn có tinh thần hiệp nghĩa, không thể cho phép những tên yêu quái này hoành hoành trên quê hương mình. Do đó y miệt mài phục kích những con yêu quái đi lẻ. Trải qua những cơ ngộ gần đây, thực lực của Hà Động Lượng đang được gia tăng. Đối phó với những tên yêu quái cao cấp còn chưa đủ, nhưng đối với những tên tiểu tốt tuần tra, do thám thì lại là chuyện đơn giản.
Sau khi khôi phục bình tĩnh, Hà Động Lượng không dám ở lâu tại hiện trường. Thân ảnh của y khẽ chớp lên, rồi chui xuống đất. Hiện giờ, y đã quen thuộc với việc vận dụng Thổ hành độn thuật trong Vô hình độn thuật. Dựa vào điều này y mới nhiều lần thoát khỏi vòng vây của những tên yêu quái còn đang lưu tại nhân gian.
Hà Động Lượng không làm gì được mấy thi thể yêu quái này. Y căn bản không có năng lực thanh trừ. Trong những thời khắc nguy hiểm như thế này, bất kể sự chần chừ nào dũng đều có thể khiến y rơi vào vòng vây. Nhưng những vật này cũng không thể để cho người thường nhìn thấy được.
Chỉ một khắc sau, tại hiện trường do Hà Động Lượng tạo ra xuất hiện rất nhiều nhân vât có dung mạo kì quái.
Một lão già thân hình xấu xí hậm hực nói: “Đây đã là vụ thứ sáu rồi. Hiện trường không có khí tức thần thánh của bọn thiên sứ. Nhất định không phải do bọn chúng làm.
“Đúng”. Một tên yêu quái nhìn không khác một phụ nữ bình thường tán thành. “Bọn chúng xuất thủ không cần phải che dấu thân phận. Còn tên sát thủ này lại tránh chạm mặt với chúng ta. Rất có khả năng là tu hành giả của nhân loại. Ta đã sớm nói không nên tùy tiện ăn thịt nhân loại. Kẻ giết chết đồng bọn của chúng ta nhất định là tu hành giả báo cừu cho người thân bị chúng ta giết”.
Thái độ của bọn yêu quái đối với nhân loại không giống nhau, do đó lập tức có ý kiến bất đồng. Một giọng nói lạnh lùng, âm u đột nhiên cất lên: “Tu hành giả của nhân loại thì có đáng gì. Kiểu gì có một ngày cũng bị ta bắt được, ta muốn hắn thưởng thức cái dư vị bị ăn tươi nuốt sống “sung sướng” đến thế nào.
Tên yêu quái trong bộ dạng lão già xấu xí trào phúng nói: “Ngươi nói thật là đơn giản, ở thành phố này chúng ta chỉ có ba mươi người. Hiện giờ đã mất đi chín người. Sáu lần xuất thủ tiêu diệt chín đồng bọn của chúng ta, hơn nữa không một lần thất thủ, không có bất kì dấu vết phản kháng nào. Đều là một đòn trí mệnh, can tịch lợi lạc. Nếu là một đối một, trong chúng ta không có kẻ nào có thể vượt qua mười chiêu của kẻ đó. Ngươi có hào ngôn tráng ngữ gì thì đợi đến lúc yêu lực đột phát Luyện hình kỳ hãy ba hoa.”
Âm thanh lạnh lùng âm u lập tức im bặt. Tiếng nghiến răng kèn kẹt cũng đồng thời nổi lên, không ngừng tra tấn thính giác của các tên yêu quái khác, thể hiện nỗi tức giận vô cùng.
Bởi vì phải đối kháng với Thiên sứ thần tộc của Tây phương, ma giới liên quan đưa một nhóm yêu ma cấp thấp có chiến đấu lực không mạnh đồn trú tại nhân gian giới nhằm thu thập tình báo chuẩn bị cho những lúc cần thiết. Những tên yêu ma này không giống với yêu quái có nguồn gốc ở nhân gian giới. Do bọn chúng có chỗ dựa rất mạnh nên dễ dàng áp chế bọn yêu quái ở nhân gian giới vốn không đoàn kết. Là những sinh linh dị giới, bọn chúng không quan tâm gì đến các pháp tắc của thế giới này. Nhưng yêu quái bình thường sinh trưởng tại nhân gian giới, mặc dù cũng không để luật pháp trong lòng, nhưng cũng tuyệt đối không vì bất kì lợi ích trực tiếp nào mà chính diện phá hoại trật tự nhân gian giới.
Còn Kháng ma liên minh hiện giờ căn bản không đối phó nổi với những sinh vật mạnh mẽ vượt giới mà đến này. Thần tộc Tây phương cũng không mấy quan tâm. Mặc dù có phái chiến đấu thiên sứ đi thanh lý, nhưng vì đám chiến đấu thiên sứ này cũng không có hảo cảm với nhân loại, phong cách hành sự lại tương đối tàn nhẫn, làm liên lụy đến rất nhiều dân chúng. Việc này dẫn đến các Đấu Thần Tướng còn lưu lại nhân gian giới xuất thủ, hai bên loạn sát không phân biệt đen trắng gì cả, khiến cho nhân gian giới tiến vào một thời kỳ tương đối yên tĩnh. Chỉ là thái độ trung lập của Thần tộc Đông phương, cộng với chỉ có mười tám Đấu Thần Tướng được cử ra, do đó đối với những cuộc xung đột quy mô lớn, có thể dùng thực lực cường đại tuyệt đối trấn áp, còn các tiểu sự kiện như yêu quái ăn thịt người thì cũng đành bó tay.
Đó chính là cái đạo lý giết một người thì dễ, bắt cả một tổ kiến thì khó.
Vào lúc này, Kháng Ma liên minh đến tự bảo vệ mình còn khó, càng không thể có cách nào bảo hộ tất cả các thành thị lớn của nhân gian giới. Còn Hà Động Lượng chỉ có thể bảo vệ quê nhà mình, bảo vệ thành thị quê hương mà thôi.
Bọn yêu quái đến hiện trường, mặc dù rất tức giận vì bị vụ tập kích, nhưng cũng không làm gì được. Bọn chúng nhanh chóng xử lý thi thể của đồng bọn, sau đó liền biến mất.
Nhạc Bằng đương nhiên không cần quan tâm đến tình huống tại nhân gian giới, chẳng qua là nằm mãi ở thiên giới cũng chẳng vui vẻ gì. Do đó sau khi cuộc đua ngựa bắt đầu, y chỉ quan sát một lúc, xác định thiên mã siêu quang của mình không hề có đối thủ, liền tranh thủ rời đi. Có Hồng Hài Nhi, Hoa Quang và Na Tra đứng sau, gã không lo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Các kì tích muốn phát sinh đều phải cần có sự đồng ý của thần, thật tình cờ là thế lực tương đối lớn trong các loại thần chính là đám người kia.
Nguyên nhân chủ yếu khiến Nhạc Bằng ly khai, chính là bởi vì gã phát hiện có người theo dõi mình. Từ khí tức mà suy đoán, đây còn là một đối thủ rất mạnh. Là một tên yêu ma cường hoành tuyệt thế, những tội ác mà bình sinh gã phạm phải nếu không nói là không bút nào tả xiết, thì cũng là nhiều vô số kể. Gã vốn không phải là một nhân vật có đạo đức và phẩm hạnh tốt. Đông phương thiên giới thực sự có những người có giao tình với gã, nhưng những kẻ có thù oán với gã cũng không ít. Thù không đội chung trời đối với hắn mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một từ vô nghĩa. Những kẻ hận không thể lóc thịt lột da gã càng nhiều như sao trên trời.
Thường xuyên ẩn cư, thêm vào việc tiềm tu nhiều năm, rất ít khi xuất đầu lộ diện, cúi đầu trước người khác, những điều này không chứng minh được rằng kẻ thù của Nhạc Bằng cũng thế. Gã vốn đứng đầu trong Tây phương thần cầm, Kim sí đại bằng điểu trước giờ vẫn coi rồng rắn là đồ ăn. Do đó long tộc coi hắn là tội phạm cần truy nã số một. Ngao Phương tuổi còn trẻ, tu hành không đủ, không nhìn ra được thân phận của Nhạc Bằng, cũng không cảm thấy gã có điểm gì tương tự với cừu nhân của gia tộc mình. Nhưng cũng không thể nói là long tộc không có nhân tài lợi hại. Long tộc là một tộc lớn trong Đông phương thần tộc, căn cơ ngàn vặn năm hùng hậu vô cùng. Thậm chí thực lực không hề yếu hơn ngũ đại ma tộc của ma giới. Trong tộc cũng không thiếu cao thủ. Nhạc Bằng xuất hiện ở Đông phương thần giới, cho dù ẩn náu thế nào, cũng đều để lộ dấu vết.
Hiện giờ Nhạc Bằng bị cừu gia thiên sinh bám theo. Mặc dù gã hi vọng có thể lẳng lặng chuồn đi. Nhưng Bát Bộ Long Thần mạnh nhất trong Long tộc có tu vi tuyệt không kém gã. Do đó, vào lúc đại hội đua ngựa của thiên giới chính thức khai mạc, Nhạc Bằng bị tám lão rồng già không thể già hơn được bao vây trong Hỗn độn hư không giới.
Bát Bộ Long thần còn có xưng hiệu là Bát Bộ Thiên Long, là thiên giới thủ hộ thần có sức mạnh cường đại không ngờ. Cụ thể công lực thâm hậu như thế nào cũng không thể đo đếm được, bởi vì chưa từng có ai ghi nhận được những lần bọn họ xuất thủ. Nhưng Nhạc Bằng bằng vào linh giác mẫn duệ phát hiện ra, tám lão già đang bao vây gã tại Hỗn độn hư không giới có thực lực gần bằng mười kẻ đứng đầu trong Đấu Thần Tướng. Trong lòng thầm than thở mình đã đánh giá thấp địch nhân, Nhạc Bằng đành phải chuẩn bị cho một cuộc chiến khó khăn không thể tránh được
Bát Bộ Long thần tư cách cực cao, trước giờ vẫn trấn thủ thiên giới, ảo hóa thành nhân hình, hình tượng vô cùng uy nghiêm. Tám người chia làm tám hướng vây chặt lấy Nhạc Bằng. Cho dù gã có dựa vào Thiên Bằng Tung Hoành để đào thoát, cũng phải chính diện đối mặt với một người mới được. Nhạc Bằng vốn có rất nhiều kinh nghiệm bị bao vây, do đó gã liền chọn phương án tấn công chính diện, không dự tính xử dụng hoa chiêu.
Thể hiện toàn bộ ma khí, Nhạc Bằng đề thăng sức mạnh đến cảnh giới cao nhất. Ma khí hùng hậu lan tỏa khắp nơi. Nếu không phải Bát Bộ Long Thần có sở trường phong ấn không gian, sức mạnh của Nhạc Bằng có thể truyền đến mọi ngóc ngách của thần ma nhân tam giới. Hỗn Độn hư không giới do các thần ma tầm thường chế tạo căn bản không thể ngăn cản được nguồn sức mạnh cuồn cuộn này.
Từ khi sức mạnh đột phá, Nhạc Bằng không muốn phải sớm sử dụng nguồn sức mạnh này như vậy. Bát Bộ Long Thần duy trì Hỗn độn hư không giới, không đợi cho Nhạc Bằng bạo phát toàn bộ sức mạnh, nhanh chóng xuất thủ hòng áp chế uy phong của con hung điểu này.
Pháp lực của Nhạc Bằng là không thể phủ nhận, ẩn tàng thân phận cũng rất tốt. Chỉ là, hai chủng tộc này vốn thiên sinh tương khắc, Bát Bộ Long Thần chỉ bằng trực giác là có thể nắm bắt được khí tức của Nhạc Bằng. Hơn nữa thiên giới vốn là nơi ở của thần, dù sao cũng có tác dụng ức chế sức mạnh của yêu ma. Bát Bộ Long Thần lại là đại thần chưởng quản phong ấn của thần giới, nên mới có thể bao vây được Nhạc Bằng, kẻ có bản sự đào mệnh số một thiên hạ. Nhưng nếu Nhạc Bằng muốn phản kích, Bát Bộ Long Thần cũng không dám chủ quan để cho tên khốn hung ác này muốn làm gì thì làm.
Sức chiến đấu của Bát Bộ Long Thần có lẽ không bằng nhiều Đấu Thần Tướng, bởi vì bọn họ ít có kinh nghiệm chiến đấu. Bản thân bọn họ cũng không phải là đấu thần, chỉ là thần linh duy trì sự cân bằng của thiên giới. Nhưng nói về công lực thâm hậu, cho dù là Na Tra cũng không so được một nửa của mấy lão già này.
Nhạc Bằng dù mạnh đến mấy cũng không nguyện ý cùng đối phương ngạnh kháng, làm như thế gã chỉ thiệt mà thôi. Thầm chửi thề trong bụng, Nhạc Bằng cũng không ngờ thiên giới lại buồn tẻ đến như vậy, đến cả mấy lão già sắp xuống lỗ cũng không chịu được, hóa thân đi “mua vui”. Cuộc đua ngựa của thiên giới náo nhiệt vượt quá sự tính toán của Nhạc Bằng.
Oan gia ngõ hẹp, gã cũng không còn cách nào khác. Mấy lão già này tự phụ thân phận tôn quý, không muốn kinh động toàn bộ binh lực của thiên giới, mà tự thân xuất thủ. Chủ yếu là vì nếu huy động nhiều người quá, sợ Nhạc Bằng giảo hoạt lợi dụng hỗn loạn chuồn mất. Lấy tám chọi một, trong tính toán của cả hai bên đều giống nhau, bên ít hơn sẽ không có cơ hội thắng.
Đối với đòn công kích mang nặng tính thăm dò, không nghĩ ngợi nhiều, Nhạc Bằng đề thăng ma thức, trong chớp mắt đã phân biệt được hư thực nặng nhẹ, tốc độ nhanh chậm của tám cỗ sức mạnh kia. Mặc dù sự khác biệt này dưới ánh mắt của người ngoài chẳng đáng là bao, nhưng đối với Nhạc Bằng mà nói thì rất rõ ràng, đủ dùng để hóa giải các đòn công kích.
Bằng vào ưu thế tuyệt đối của Thiên Bằng Tung Hoành pháp của gã, Nhạc Bằng lựa chọn tránh né bốn đạo lực lượng đầu tiên, sau đó xuất thủ dẫn khai ba cỗ khác, cuối cùng trực tiếp đỡ một đòn của vị Bát Bộ Long Thần xuất thủ sau cùng, định mượn thế thoát khỏi vòng vây.
Nhưng Bát Bộ Long Thần thiện nghệ nhất chính là trấn áp bình hành, hư không do bọn họ tạo ra, cho dù là Thất Đại Thánh cũng không dễ gì thoát ra được. Kết quả của việc cường hành vượt vây là Nhạc Bằng lại gặp phải bất thế thần thông của Long tộc – Long vương động kình. Một nguồn sức mạnh hùng hồn liên miên, hạo hãn vô cùng, mang theo lôi điện chi uy, giống như sóng biển cuồn cuộn, phô thiên cái địa áp tới, như không bao giờ dứt.
Nhạc Bằng triển khai thân pháp, trong thiên hạ không có sức mạnh nào có thể đuổi kịp gã, nhưng lúc này cũng bị bức trở lại chỗ cũ, không thể phá được vòng vây. Một chiêu thất lợi, Nhạc Bằng không dám chần chừ. Nếu Đông phương thiên giới mà thực sự muốn động dụng toàn bộ thực lực, cho dù là Thất Đại Thánh cùng xuất mã cũng chỉ đành khổ chiến. Gã hiểu rằng lúc này tốt nhất là không nên gây thêm phiền phức. Nếu như gã có thể dễ dàng thoát khỏi tay của Bát Bộ Long thần, vì thể diện, bọn họ cũng sẽ không làm to chuyện, vấn đề coi như sẽ chìm xuồng. Nhưng nếu còn bị bắt sống thì coi như xong.
Nghĩ vậy, Nhạc Bằng hùng tâm bột phát, thầm nhủ: “Bằng vào mấy lão già này muốn bắt ta cũng đâu có dễ thế”. Thân ảnh Nhạc Bằng như thật như hư, phân thành tám hình ảnh. Tuy gã không biết Siêu ma phân thân pháp bí truyền của Ngưu Ma Vương, đó là vấn đề của từng người, nhưng Nhạc Bằng cũng hiểu qua về nguyên lý, cũng có một thủ đoạn tương tự, dùng để làm tuyệt chiêu bảo mệnh.
Bát Bộ Long Thần đều là những sinh vật tồn tại từ trước kỉ nguyên của nhân loại, là những trưởng lão già nhất của Long tộc. Mặc dù bọn họ giữ chức tại thiên giới, nhưng không thuộc sự quản hạt của thiên giới. Trong thế giới thần, cũng chỉ có vài vị là có tuổi thọ như bọn họ. Thậm chí bọn họ còn tồn tại trước khi địa cầu hình thành.
Dựa vào tuổi đời ít người bì kịp, bọn họ mới có được thực lực trước mắt và căn cơ hùng hậu, yêu ma trẻ tuổi như Nhạc Bằng không thể nào so được. Nhưng cũng bởi vì như thế, mấy lão già này không biết cách linh hoạt thay đổi chiêu thức. Nhạc Bằng sử dụng Đại ảo hóa thân, bọn họ vẫn giữ nguyên đòn tấn công như cũ.
Linh mao trên người Nhạc Bằng theo thời gian tu hành cũng uẩn hàm lực lượng cực lớn, có thể thông linh biến hóa. Bình thường sau khi quán thâu lực lượng, gã còn dùng pháp thuật tế luyện, có mười tám cọng linh mao hộ thân có thể biến hóa thành hóa thân của gã. Bởi vì quá trình tích lũy lâu dài, hóa thân của gã có sức mạnh gần bằng bản thân gã. Chỉ là không giống với Siêu ma phân thân đại pháp vốn sử dụng các hung thú ma giới có sức mạnh vô cùng kinh hồn, sức mạnh đến từ chính bản thân các hung thú đó, có thể không ngừng tấn công. Phân thân của Đại ảo hóa thân, ma khí dùng đến đâu hết đến đó, đối với những cuộc chiến đấu như thế này, tuyệt đối không duy trì quá nửa giờ.
Nhưng mà, dùng để chống đỡ vài đòn thì không vấn đề, vì linh mao bản thân không có khí huyết, đương nhiên không bị thụ tương, càng không cần chịu lực, có khả năng hóa giải hơn nửa lực đạo
Nếu như Bát Bộ Long Thần có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, chỉ cần dây dưa thêm một chút, Nhạc Bằng không thể không thay đổi thủ pháp. Dù sao thì những phân thân này cũng không duy trì được lâu. Nhưng nếu mà ngạnh tiếp, chính là điều mà Nhạc Bằng mong muốn.
Cất tiếng cười vang, bỏ lại bảy vị Bát Bộ Long Thần bị kìm chân, trong tình huống một chọi một, Nhạc Bằng mười phần tự tin có thể khiến cho lão già này về nhà an dưỡng mấy ngàn năm nữa.
Vung tay phát động rất nhiều bí pháp khác nhau, Tử Viêm thiên ma đao tụ trong tay áo, tử sắc ma diễm bị Nhạc Bằng thôi động, ngưng luyện, đao mang lan rộng, chớp mắt đã lan tỏa trong phạm vi mấy dặm. Gã khẽ vung tay, tử viêm rợp trời biến thành một tấm đao võng vô cùng bá đạo, chụp xuống lão già trước mặt.
Chiến đấu vừa bắt đầu, Bát Bộ Long Thần không khỏi cảm thấy kì quái. Nhạc Bằng trong lòng có tính toán, xuất thủ không nặng cũng chẳng nhẹ. Ở tuổi của bọn họ vốn đã không quản đến thế sự. Sau bao nhiêu năm trầm muộn, hóa thân xuất hiện để thư giãn gân cốt, không ngờ lại kẻ thù của chủng tộc mình là Kim sí đại bằng xuất hiện. Kim sí đại bằng số lượng tuy ít, nhưng không phải là loại động vật sắp tuyệt chủng cần được bảo tồn. Bất kể là tại nhân gian ma giới, hoặc là ở Đông, Tây phương thần tộc.
Tộc loại của Nhạc Bằng nổi tiếng hung tàn, cộng thêm trong tộc cao thủ rất nhiều, giống như Nhạc Bằng đi vào con đường yêu ma không tính, cũng có một con trở thành tiên phật, chính là Đại luân minh vương, tọa giá của Phật đà.
Do đó, khi Bát Bộ Long thần nhìn thấy Nhạc Bằng nhãn lộ kim mang, chính là đặc trưng của Kim sí đại bằng, cho dù tuy luyện thể nào cũng không thể che dấu được. Bọn họ muốn vì con cháu đã từng bị ăn thịt của mình mà giáo huấn tên này. Nhưng Nhạc Bằng khó xơi hơn bọn họ nghĩ. Khi Nhạc Bằng ra đời, bọn họ còn đang chìm trong giấc ngủ hàng vạn năm, do đó không hề biết gì đến sự tích của Thất Đại Thánh, do đó đã tính sai thực lực của gã.
Bát Bộ Long thần mặc dù có tu vi thâm hậu, nhưng bình thường đều an nhàn ẩn dật, năng lực ứng biến làm sao so được với một kẻ mà chiến đấu đã thành bản năng như Nhạc Bằng. Lão long thần đối mặt với Tử Viêm thiên ma đao của Nhạc Bằng bị khí thế khủng bố đó đánh lừa, chỉ biết đó là một đòn mạnh kinh thiên động địa mà thôi. Long vương động kình được thôi động, thanh sắc lôi điện, mang theo kình lực cuồn cuộn, luồng sức mạnh vô cùng này đầu tiên bị ép vào một chỗ, sau đó mãnh liệt bạo phát. Lão long thần này tin tưởng chắc chắn rằng với tu vi triệu vạn năm của mình, chẳng lẽ lại không bằng cái thứ mới bằng một phần một trăm tuổi đời của mình.
Nhạc Bằng mặc dù đã hơn bảy nghìn tuổi, nhưng nói thẳng ra thì đối phương ăn muối còn nhiều hơn gã ăn cơm. Mặc dù điều này không chứng tỏ rằng trí tuệ và năng lực của đối phương hơn gã, nhưng xét cơ bản thì cũng không sai mấy. Nhưng Nhạc Bằng không phải là Ngưu Ma Vương, sức mạnh vô song, chỉ thích thể hiện sức mạnh cường hoành của mình. Tử Viêm thiên ma đao chỉ là mồi nhử, lão long thần ngưng tụ lực lượng, tự nhiên phóng tùng ảnh hưởng đối với chu vi xung quanh, Hỗn Độn hư không giới yếu đi một chút, Nhạc Bằng đã nắm bắt được kẽ hở thoáng qua đó, thoát dthân đi.
Bảy cọng lông mao hóa thành phân thân không thu hồi lại được. Nhạc Bằng vừa đi khỏi thì phát hiện sức mạnh chấn động mãnh liệt tại Hỗn độn hư không giới đã phá hủy các Đại ảo hóa thân trở thành mấy chiếc lông chim tơi tả, biến mất.
Bát Bộ Long Thần xuất động, mặc dù đã cố gắng che giấu, nhưng trong Đấu Thần Tướng vẫn có người phát hiện ra được. Nhạc Bằng vừa xuất hiện, Na Tra cũng vừa kịp đến nơi. Bọn họ có thể không sợ những người nắm quyền tại thiên giới, nhưng nếu việc công nhiên cấu kết với yêu ma bị công khai, thân là kẻ đầu trò, Na Tra cũng không muốn để xảy ra tình huống như vậy.
Na Tra cũng không có nhiều hảo cảm với long tộc. Nhìn thấy Nhạc Bằng có thể tự mình thoát thân, Na Tra liền bỏ qua ý định xuất thủ can thiệp vào Hỗn độn hư không của Bát Bộ Long Thần. Sau khi gọi Nhạc Bằng, chỉ trong chớp mắt, hai gã đã biến mất.
Do Bát Bộ Long Thần quản lý sự bình ổn của thiên giới, không thể rời khỏi Đông phương Thần giới. Nhạc Bằng rời khỏi thiên giới, tự nhiên là có thể thoát được sự truy lùng của bọn họ.
Hà Động Lượng mặc dù không phải một thân một mình, nhưng bên cạnh cũng chỉ có hai người Diêu Kính và Phương Tịch Tà. Bọn Diêu Tranh vẫn còn ở tổng bộ của Kháng Ma liên minh, trước mắt không quay về kịp. Ba người liên thủ, thanh trừ các yêu ma phạm tội ở thành phố nơi mình ở, mặc dù có chút thành tích, nhưng những phiền phức bọn họ gây ra cũng không ít tí nào.
Thành phố Trường Xuân mấy năm nay không ngừng xây dựng, gần như là thay đổi toàn bộ diện mạo. Trong đó công trình lớn nhất chính là đại lộ Á Thái. Đây là tuyến đường huyết mạch nối liền giao thông nam bắc của thành phố Trường Xuân, không biết đã tiêu tốn bao nhiêu ngân sách của thành phố. Riêng việc giải phóng mặt bằng phục vụ cho công tác xây dựng đã là một con số khổng lồ.
Vốn mặt đường cực rộng, nhìn hết sức tráng quan, nhưng có thêm hai cái cầu cạn vô nghĩa này vào càng khiến người ta không hiểu nổi. Mấy cây cầu cạn xây dựng tại đại lộ Á Thái này chính là nguyên nhân chủ yếu gây tắc nghẽn giao thông. Hơn nữa mọi công trình, phòng ốc quanh đó bị phá hủy triệt để, mọi tòa nhà cao tầng mới xây hoặc nhà dân đều hiếm có người cư trú hoặc không có người ở. Chợ Trường Xuân nằm gần ngay con phố giao thông huyết mạch – đại lộ Nhân Dân – nhưng khung cảnh lạnh lẽo không hợp với địa thế, những người đi qua con đường đều dễ dàng liên tưởng đến cảnh thê lương của thị trường bất động sản ở đây. Nhưng chuyện này là vài gần đây xây dựng quá nhiều, trong thời gian quá ngắn nên mới đìu hiu như vậy, tịnh không phải tình huống thực tế.
Nhưng thành thị khác vào nửa đêm vẫn đèn đuốc sáng trưng, thậm chí chợ Trường Xuân cũng có phần náo nhiệt. Nhưng tại những công trình mới xây ở đại lộ Á Thái, ánh đèn lấp lóe như ở trong nhà ma.
Cả con phố, đến hơn mười dặm, đều là cảnh tượng đó, tự nhiên vô cùng quái dị. Đương nhiên những công trình như sân vận động và trường học nằm hai bên đường cũng không sáng đèn, song không thể lấy đó ra suy luận cảnh tượng chung.
Những căn nhà chưa đưa ra sàn giao dịch, tất nhiên không thể có người ở. Công tác bảo vệ cũng không nghiêm mật lắm, bởi trong nhà không có gì, đạo tặc hiếm khi có hứng nhìn tới. Nhưng những kẻ có dụng tâm khác có thể lợi dụng những tòa nhà này.
Bọn Hà Động Lượng gây ra những việc đó, nên không dám ở lại nhà, Phù Vân tiên xá càng dễ gây chú ý nên bị thu lại. Họ giờ đang náu thân trong một gian nhà chưa có chủ.
Có pháp thuật che giấu, cả ba không đến mức chui rúc như chuột, có thêm những dụng cụ Nhạc Bằng để lại, vì tạm thời trưng dụng nên họ không hiếm đồ cũ, có điện có nước, có phòng tắm, có điều hòa nhiệt độ, thế là được rồi.
Thậm chí họ sử dụng giường nước bơm phồng chứ không dùng giường lò xo cao cấp, để tiện thu dọn nên thuận tay mua màn du lịch. Có những thứ dùng rồi không còn giá trị giữ lại nữa.
Bên kia đại lộ Á Thái, trong một căn phòng nhìn ra đường, hiện tại có hơn mười đôi mắt đang chăm chú quan sát họ - những kẻ chưa ý thức được nguy hiểm. Căn nhà đó, hai tầng bên dưới đều lắp cửa cuốn, phục vụ việc buôn bán. Vị thương gia xây nhà này vốn cho rằng như thế sẽ bán được giá cao, nhưng địa phương này không có ai ở, cư dân mới đến chưa được bao nhiêu, thành thử vị thương gia đó chịu lỗ khi mua mảnh đất này, không mấy khi nhòm nhõ đến, mười phòng đến chín trống huơ trống hoác.
Bức tường kính ngăn cách hai tầng nhà, nhìn vào bên trong tuy trống trơn nhưng thực tế là có pháp thuật che giấu một đoàn thể đặc thù đang bày mưu tính kế, vạch ra âm mưu.
Hành vi trảm yêu trừ ma của Hà Động Lượng khiến các yêu ma chú ý, Trung ương vương triều không phải hạng gặp việc là rụt lại. Đã lật mặt với nhau, dù tình báo điều tra được rằng nơi này có lẽ được Nhạc Bằng chống lưng cũng không ngăn trở được quyết tâm tiêu trừ chướng ngại của Trung ương vương triều. Lần này ma giới đặc biệt điều tới mười cao thủ tiêu diệt mọi thế lực kháng cự.
Bất quá lại có câu bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng. Nhạc Bằng và Na Tra ngồi trên tòa nhà hai chục tầng ngắm phong cảnh, cực kỳ hứng thú với hơn mười yêu ma này. Vừa về đến nhân gian giới, Nhạc Bằng liền phát hiện tình huống phức tạp hơn tưởng tượng, nhưng yêu ma này khiến gã có cảm giác không thoải mái, khí tức nồng nặc trên mình chúng không phải hình thành từ yêu lực ma khí tích lũy nhiều năm, mà ẩn chứa nhiều chủng loại không liên quan gì đến nhau, gần như hỗn tạp.
Na Tra tuy là thần tướng dáng vẻ như trẻ con nhưng trên mình ý toát ra ngạo khí không ai bắt chước được. Y mặc quần bò, áo trong che nửa cánh tay, phối hợp tuy tùy tùy tiện tiện nhưng cộng với dáng vẻ khoanh tay đứng thẳng tạo ra khí thể bao trùm thiên hạ, duy ngã đệ nhất. Chỉ từ vẻ ngoài, không thể miêu tả chính xác khí thế đó từ đâu xuất hiện, Nhạc Bằng đứng cạnh mà cũng bị ánh sáng của Na Tra chiếu rọi đến mức lép vế hẳn. Dù gã không mấy khi thích nổi trội, trừ trong lúc chiến đấu.
Tuy gã không thật sự coi Hà Động Lượng, Diêu Kính và Phương Tịch Tà là bạn bè không thể thiếu, nếu họ bị yêu ma giết hại, gã nhất định sẽ báo thù nhưng không đau lòng cho lắm. Trung ương vương triều biết họ liên quan đến gã mà dám phái sát thủ tới thật khiến gã phi thường bất mãn, hung tâm lại nổi lên. Nếu không phải Na Tra yêu cầu cứ để toán yêu ma đó múa may, gã tất không chần chừ, xách cổ toán yêu ma ân ẩn thân đó đến đô thành Trung ương vương triều đại náo một phen.
Na Tra là Đấu Thần Tướng nổi danh nhất Đông phương thần giới, luận chiến tích đương nhiên không ai sánh kịp. Dù những chiến tích đó không đủ để nói rằng thực lực của y đứng đầu các Đấu Thần Tướng nhưng đủ cho các yêu ma biết rằng y là kẻ hoành hành bá đạo, cuồng nhiệt với chiến đấu, chỉ thích gây sự.
Nhạc Bằng không muốn vì chút việc nhỏ xíu này mà va chạm với Na Tra. Chiến đấu thật sự, gã không thua nhưng không cần thiết.
Sức mạnh của những yêu ma đó vượt hẳn dự liệu của Nhạc Bằng và Na Tra, nhưng rõ ràng thực lực của chúng không dựa vào cần mẫn tu luyện và tích lũy kinh nghiệm. Dấu hiệu bị bí pháp cải tạo đó, ngay cả Nhạc Bằng cũng nhận ra dùng thủ pháp gì, chủng loại yêu quái nào làm vật thí nghiệm.
Cũng như bọn Hà Động Lượng không phát hiện nguy cơ tứ bề, toán yêu quái chuẩn bị làm sát thủ chuyên nghiệp không cảm nhận được sự tồn tại của Nhạc Bằng và Na Tra. Bánh xe lửa trùm kín thinh không chỉ khiến Nhạc Bằng cảm thấy chói mắt, những người khác không phát hiện ra nơi này đã bị pháp thuật của Na Tra phong tỏa. Để chiếu cố phổ thông nhân loại, có những việc thực hiện ở nơi khác càng hợp lý.
Cả địa khu được Na Tra lặng lẽ chuyển đến một không gian khác, nơi chỉ có ba phe mang dụng tâm khác nhau tồn tại. Toán yêu quái xác định mục tiêu rồi liền phát động công kích.
Hà Động Lượng kinh qua mấy năm tôi luyện, không chỉ võ công đại tiến, pháp lực gia tăng, linh giác cũng sắc bén hơn hẳn. Hơn nữa trong tay y có hai món pháp bảo đỉnh cấp, tâm linh nảy sinh cảm ứng liên phát giác nguy cơ đang áp sát. Toán yêu ma tự thị thực lực hơn hẳn đối thủ, không ngại bọn Hà Động Lượng phát hiện nên không dùng cách tập kích mà tấn công chính diện.
Hơn mười bóng hình nhanh chóng lao tới, không hề do dự chạy thẳng lên bức tưởng dựng đứng của tòa cao ốc cạnh đó. Hà Động Lượng định xuất thủ, Diêu Kính vốn chờ đợi việc này, nhanh chân nhanh tay kề phá ma bạo linh pháo lên song cửa sổ, xiết cò bắn ra một viên.
Trở về từ Mỹ, Hà Động Lượng bắt đầu tiếp xúc với những vũ khí trừ linh hiện đại, hơn nữa mua với số lượng lớn để chi dùng, tiền nong đều do Trần Anh Hữu chi ra. Cây phá ma bạo linh pháo trên tay Diêu Kính mô phỏng theo cấu tạo của súng chống tăng hiện đại, uy lực rất lớn, bất kỳ yêu ma cao cấp nào, chỉ dựa vào phòng ngực nhục thể thuần túy quyết không thể chính diện tiếp được một viên, để đối phó với những yêu quái tính chất bất minh nên được gia cố thêm uy lực ăn mòn yêu khí, tổn thương linh thể. Tốc độ phát xạ bằng nửa súng đạn bình thường nhưng xạ tốc lại gấp ba lần tốc độ âm thanh, chuyên môn đối phó với những yêu quái cực nhanh.
Tuy nhiên việc lắp đạn khá phiền hà, mỗi lần chỉ lắp được năm viên đạn dược đặc thù có uy lực phá hoại cực lớn, nhưng uy lực xác thật đứng số một trong các vũ khí trừ linh hiện đại. Diêu Kính rất thích vũ khí này, chọn cả tá mang theo.
Thủ pháp của y thuần thục, phát pháo chuẩn xác. Cổ tay uốn cong, trước khi địch nhân tiếp cận, đã xác định rõ năm mục tiêu, bắn liền năm phát.
Vì song phương tốc độ đều nhanh, năm yêu quái không kịp tránh. Bạo linh đạn phát huy lực sát thương mạnh nhất, năm kẻ trúng đạn lập tức rơi xuống, bảy tám tên còn lại nhân cơ hội xông vào phòng, giao thủ với Hà Động Lượng, Phương Tịch Tà.
Diêu Kính không thiện nghệ cận chiến, chiến đấu vừa diễn ra, y không nói câu nào, ném ra một đạo phù chú, lập tức xuyên qua sàn xuống tầng dưới. Cây phá ma bạo linh pháo hết đạn bị quăng đi, lấy ra cây khác đầy đạn dược, ngoái lại nhắm chuẩn yêu quái đang đuổi theo bắn ra một viên.
Chỉ có Nhạc Bằng và Na Tra đang bàng quan đủ khả năng chuyên chú toàn trường trong lúc chiến đấu. Năm yêu quái bị Diêu Kính bắn rơi xuống lầu dù trọng thương song chưa đến mức mất mạng, đống huyết nhục bầy nhầy liên tục chuyển động để phục sinh. Lúc Diêu Kính chạy một mạch qua mười tám tầng xuống đất, toán yêu quái này phục nguyên hoàn tất, chặn đường rút của y. Theo ước định, khi gặp nguy hiểm, tất cả tự phân tán chạy trốn, nên Diêu Kính mới chạy đầu tiên. Hà Động Lượng công phu cao nhất trong ba người, trở thành nhân tuyển đoạn hậu, Phương Tịch Tà công phu tuy tệ nhất nhưng năng lực thực chiến hơn hẳn Diêu Kính, có thể chia sẻ phần nào với Hà Động Lượng. Diêu Kính chỉ có thể công kích từ xa, không cách nào cùng kề vai chiến đấu với hai người kia, nên cần thoát thân trước. Không ngờ y lại đụng phải nhiều địch nhân hơn cả, buộc phải liều mạng.
Bắn hết đạn phá ma bạo linh pháo, y đổi sang cách khác, đồng thời thầm niệm pháp quyết, vung tay ném ra vô số hoàng sắc phù chú, Xích dương đạo pháp, ly hỏa phù. Được y điều khiển, ly hỏa phù ngang nhiên gầm vang, lao vào địch nhân.
Hà Động Lượng và Phương Tịch Tà đang khổ chiến, những yêu ma này khác hẳn với yêu quái vẫn đi lại ở nhân gian, là những phần tử được biệt huấn luyện, thực lực ngang nhau, kinh nghiệm phong phú. Hà Động Lượng xuất ra Đại Phạm pháp trượng, Phật Quang lệnh phù cũng chỉ đủ khả năng giữ mình, thoáng chốc Phương Tịch Tà đã thụ thương nhiều chỗ. Tự biết thực lực chênh nhau, Phương Tịch Tà không dám ham chiến, nhân lúc Hà Động Lượng trợ giúp đẩy lùi địch nhân, liền giải phong ấn cho hộ thân thần thú. Mây vàng lướt qua, lao ra ngoài cửa sổ. Hộ thân thần thú vốn mỗi người có một con nhưng của Phương Tịch Tà đặc biệt cổ quái: hai đầu sáu đuôi, giống như loài báo song thể hình lớn gấp mấy lần, lúc phi hành có hoàng vân bao quanh mình, tốc độ không hề chậm. Có điều không thể tùy tâm biến hóa như con của Hà Động Lượng.
Hà Động Lượng lấy Phật Quang lệnh phù làm thuẫn bài, gạt hết đại bộ phận công kích, tuy bị mấy yêu quái vây công nhưng vẫn có thể chống cự được một chốc. Thấy Phương Tịch Tà và Diêu Kính lần lượt thoát thân, y không dám chần chừ, mô phỏng theo thức Phật Động sơn hà trong bộ truyện tranh phổ biến Thiên Tử truyền kì của Hương Cảng, tống mạnh ra.
Công trình nhà chung cư này vốn chất lượng rất tốt chứ không phải gian dối, không chịu nổi lực phá hoại từ chiêu thức của Hà Động Lượng, nứt toác một lỗ lớn từ trung tâm. Khói bụi mù mịt, mảnh vụn bê tông tung tóe, nhân cơ hội đó y dùng luôn cách đứng đầu trong ba mươi sáu kế được tổ tông truyền lại.
Trận chiến náo nhiệt đến đâu, Nhạc Bằng cũng chỉ quan sát. Na Tra thưởng lãm trận chiến tất y không để kẻ nào làm quá, Nhạc Bằng không tin rằng sẽ xảy ra bất ngờ không khống chế được nào.
Nhìn vòng sáng liên tục chuyển động trên tay Na Tra, Nhạc Bằng cũng không dám chắc có thể tự tung tự tác trước mặt Na Tra, nói gì đến những kẻ đẳng cấp thấp kém kia.
Diêu Kính thoát ly chiến trường đầu tiên, cũng gặp nguy hiểm đầu tiên. Na Tra tính trước sát na đó, vung tay ném ra vòng sáng chém tới. Nhạc Bằng ở cạnh khen ngợi không ngớt, vị Đấu Thần Tướng đứng trong ba vị trí đầu của Đông phương thiên giới không cần dùng binh khí, chỉ cần tay chân cũng dễ dàng hạ được mấy địch thủ kém xa về đẳng cấp.
Chỉ bằng niệm, Nhạc Bằng cũng có thể khiến mấy yêu quái đó vỡ toang đầu, đối với những kẻ nhược tiểu trong hàng ngũ yêu ma, ma khí của gã phát ra cũng có hiệu quả ăn mòn như cường toan. Gã có bản lĩnh này, Na Tra không lý do gì không thực hiện được.
Nhìn Càn khôn quyển quét qua mũi Diêu Kính, hất bay một yêu quái định bổ vào đầu y, Nhạc Bằng thêm một lần xác nhận, Đấu Thần Tướng quá buồn chán tại thiên giới, mới có lòng dạ hí lộng đối thủ.
Không cho phép bản thân xuất thủ đối phó với toán yêu quái tấn công bọn Hà Động Lượng, gã cũng không thích ngắm cảnh nữa. Tuy gã không biết cơ cấu tình báo của ma tộc liên quân vận hành thế nào nhưng hiển nhiên rất hiệu suất. Trong lần tấn công này, những yêu quái đến nạp mạng không biết rằng mình chỉ là mồi câu mà thôi.
Trong thời không kì dị, bất luận ẩn tàng kỹ đến đâu, một chút sức mạnh tiết lộ đều được gã phát giác. Gã đủ lòng tin rằng bất cứ lúc nào cũng có thực lực vãn hồi bại cục nên không để ý lắm việc bị người ta phục kích, song phi thường kì quái xem người đến là ai.
Phương Tịch Tà cưỡi thần thú bay chưa được bao xa, bị lớp khí Na Tra bày ra chặn lại, hai yêu quái phía sau đuổi sát. Cực chẳng đã, y đành vòng lại, biểu diễn cuộc đua sinh tử với truy binh. Cũng may lớp khí của Na Tra khá rộng, trò chơi diễn ra rất sôi động. Thân thú trải qua tiên linh huấn luyện tuy có năng lực khác nhau nhưng khả năng bay lượn khi trở thành công cụ đều là nhất đẳng, dù nó không có bản năng này, hoặc không tu luyện, nhưng đều được chủ nhân dùng pháp thuật tế luyện, tu bổ thêm.
Yêu quái chỉ dựa vào tu luyện, năng lực phi hành phải đến mức độ nào đó mới có, tất nhiên việc này còn liên quan đến chủng tộc, những chủng tộc có cánh, dù không tu luyện cũng biết bay. Ngay lúc Hà Động Lượng phát giác nguy cơ, đồng thời phát hiện có cứu viện, y ở cùng Na Tra một thời gian, tuy không biết lai lịch đối phương nhưng chưa từng hoài nghi thực lực.
Y được Na Tra nhìn trúng, cải tạo một thời gian, dù vậy y tự thấy mình kiên cường hơn, nhưng lời hoa ngôn xảo ngữ Na Tra dùng lừa gạt y cũng không kém phần hấp dẫn, cái gì mà ta đề thăng sức mạnh cho ngươi vì không lâu nữa nhân gian giới sẽ biến động. Sự thật đúng như Na Tra nói, nhân gian giới chợt xuất hiện các loại yêu ma. Bất quá, Hà Động Lượng thấy vị Đấu Thần Tướng có vẻ ngoài nhỏ tuổi hơn Nhạc Bằng này, vẫn toát mồ hôi lạnh, nhớ lại những chuyện không hay trước kia.
So ra, ý nghĩ của Na Tra đơn thuần hơn nhiều, Đông phương thần giới hiện tại là thế lực trung lập, không ai muốn chạm đến y, dù ma tộc liên quân có ý tưởng này cũng phải xem thực lực đã. Có Na Tra và Nhạc Bằng cùng hiện thân, trong hàng ngũ thần ma tìm ra kẻ đủ tư cách khiêu chiến còn ít hơn đầu ngón tay người thường.
Nhạc Bằng là một thành viên yêu ma, tự nhiên không có kiểu hùng hổ đó, tất cả đều dựa vào góc độ thực lực tự thân.
Mấy yêu quái vây công Diêu Kính gặp phải Na Tra xuất thủ, tình thế liền biến đổi. Na Tra xưa nay mắt cao hơn trán, tư thái nghênh ngang đủ khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng nóng mắt. Hà huống những yêu quái này thập phần tự tin vào sức mạnh – ví dụ điển hình của nghé con mới xuất chuồng, không đủ kiến thức thấy đối thủ là thần minh phương nào. Hai tên vượt qua Càn khôn quyển lướt lên nóc nhà.
Thấy hai yêu quái lao lên không, thanh thế hoành tráng, lần lượt vận dụng tà môn công phu gì đó xuất thủ, Na Tra chập tay lại, một đạo khí tường vô hình va chạm mạnh với hai yêu quái.
Nhạc Bằng tuy không xuất thủ, nhưng toàn trường đều nhận ra gã có mặt, Diêu Kính và Phương Tịch Tà đương nhiên vui mừng ra mặt. Có Nhạc Bằng áp trận, họ quyết không phải chịu thiệt thòi, mấy lần xung đột trước đã chứng minh rõ ràng.
Na Tra khống chế kim luân bay múa, Càn khôn quyển phát ra vòng sáng vàng, ép toàn bộ yêu quái vào một chỗ. Tuy thường qua lại nhưng y không cho rằng Nhạc Bằng là quân tử lời hứa đáng ngàn vàng, những yêu ma tầm thường này đến gần gã khảng định không còn để y có dịp chời đùa nữa. Dù Nhạc Bằng đã đáp ứng nhưng không hẳn sự tình đã chắc chắn.
Còn về việc có người chuẩn bị dẫn dụ Nhạc Bằng, ở một nơi rất xa quan sát, y tuy biết nhưng không quản tới được. Y chưa đến mức coi bọn Nhạc Bằng là huynh đệ, ít nhất trước mắt không định như vậy.
Na Tra xuất thủ, trận chiến chỉ đẹp mắt chứ không còn kịch liệt nữa. Bị Nhạc Bằng triệu hồi, Hà Động Lượng và Phương Tịch Tà còn ngoan ngoãn, Diêu Kính định sính cường, xuất thủ hiệp trợ, bị Na Tra cố tình dùng Càn khôn quyển đẩy lùi mới chịu an phận.
Ma giới liên quân lần này phát động chiến tranh là đã nắm chắc phần thắng, có hai cao thủ ma đế cấp tọa trấn, Trung ương vương triều và đọa lạc thiên sứ quân đoàn huy động vô số cao thủ tham dự, cộng thêm các thế lực khác của ma giới dự phần, cùng quân đoàn cao thủ bí mật bồi dưỡng ra. Thực lực cỡ đó vốn không kém hơn Tây phương thần tộc, Đông phương thần tộc đang có vấn đề riêng, những Đấu Thần Tướng hùng mạnh không chịu nghe lời, mấy thần vương lại tự phân chia phạm vi thế lực, nội bộ bất ổn nên họ không thể tham gia vào vũng nước đục.
Thất Đại Thánh trầm tịch nhiều năm lại có xu thế liên hợp lại, khiến ma giới liên quân đau đầu không ngớt. Lúc trước diệt Sư đà quốc của Nhạc Sư Đà, tuy không phải Trung ương vương triều xuất thủ, song hiển nhiên không chống lưng cho hành động đó. Có điều không ai ngờ được rằng Thất Đại Thánh phản kích, lại trực tiếp chĩa mùi dùi vào quyền lực tối cao của ma giới.
Na Tra dùng Càn khôn quyển gom mọi đối thủ lại, hậu quả là toán yêu quái sa vào cảnh đường cùng. Vốn là những kẻ thất bại trong kế hoạch bí mật bồi dưỡng cao thủ, chúng tuy không đạt đến đẳng cấp được kỳ vọng song để chấp hành những nhiệm vụ tầm thường lại không tệ chút nào.
Hơn mười yêu quái đều có thực lực chuẩn ma vương cấp, dù kinh nghiệm thực chiến không đủ nhưng trải qua huấn luyện gian khổ, khuyết điểm này được lấp đầy, nếu không vì đột nhiên xuất hiện đối thủ có thực lực vượt trội, Hà Động Lượng và Diêu Kính, Phương Tịch Tà khẳng định sẽ bị chúng giết chết. Đơn đả độc đấu, Hà Động Lượng miễn cưỡng chống nổi một, hai tên, còn Diêu Kính và Phương Tịch Tà kém xa.
Tiên đạo võ thuật cùng tiên đạo pháp thuật là hai khía cạnh tu luyện, Na Tra không sử dụng đến pháp lực vô biên, thậm chí tiên khí cũng ẩn tàng luôn, thuần túy dựa vào nhục thân để chế phục đối phương, nên tạo cho toán yêu quái cơ hội phản kháng.
Đối diện với địch nhân đông hơn hẳn, độ linh hoạt của hộ pháp cùng thân hình trở thành yếu tố mang tính quyết định. Na Tra áp chế sức mạnh rồi, tuyệt đối không ngạnh tiếp, liên tiếp lăng không di vị mấy lần cực kỳ đẹp mắt. Trong lúc y tìm kiếm sơ hở của địch nhân thì chúng đã liên hợp lại, cùng đối kháng với tiểu hài tử lai lịch bất minh. Tuy bày trận pháp nhưng để cận thân đối chiến còn cần phối hợp và hiểu nhau, toán yêu quái này được huấn luyện cùng nhau nhiều năm, tự nhiên không thiếu những yếu tố đó, nên Na Tra dụ địch thế nào, đối phương đều không mạo hiểm, chiếm hết những vị trí có lợi.
Tuy chúng tin vào sức mạnh của mình, hơn nữa không biết đối thủ có lai lịch gì song huấn luyện chuyên nghiệp bắt đầu phát huy tác dụng. Trong giây lát tiếp xúc, Na Tra trừ xé đứt vai một yêu quái thụ thương ra không chiếm được chút ưu thế nào.
Một chiến đấu cuồng nhân thấy máu là hưng phấn, đối diện với phòng thủ nghiêm mật càng cao hứng hơn. Y đưa hai tay lên chặn đòn đá lăng không của một địch nhân, lật tay chộp lại một trảo, khống chế gót chân hắn kéo mạnh lại, thân thể mượn lực đạo này gia tốc lao tới, khoét một lỗ lớn từ ngực thấu ra sau lưng đối phương, mọi bộ phận đều bị sức mạnh xung kích chấn nát.
Na Tra đắc thủ, thuận tay ném nửa thi thể đi rồi đảo người đá bật một địch nhân, ung dung thoát khỏi đòn hợp kích của bốn địch nhân say đòn.
Như thể đang truyền dạy địch thủ, mỗi chiêu mỗi thức của y đều hướng đến yếu tố hoàn mỹ, bọn Hà Động Lượng mãn nhãn, tặc lưỡi không ngừng, bội phục đến cực điểm thân thủ của Na Tra. Riêng Nhạc Bằng không lấy làm hứng thú gì trước kiểu giao đấu như diễn kịch đó, dồn hết chú ý lên địch nhân bí ẩn.
Nhạc Bằng ly khai nhân gian giới, khiến những thế lực chú ý Thất Đại Thánh bắt đầu nghiên cứu mọi tình huống. Gã quen biết một bộ phận Đấu Thần Tướng không phải điều gì bí mật nhưng các Đấu Thần Tướng sẽ hành động thế nào mới khiến người ta nhức óc. Câu đố khảo nghiệm ý chí song phương trong chiến đấu này, không chỉ ma giới liên quân, mà cả Tây phương thần tộc cũng cánh cánh.
Thất Đại Thánh và Tây phương thần tộc, thiên sứ quân đoàn không có xung đột gì nhưng không có nghĩa là song phương hữu hảo. Thiên sứ không bao giờ khoan thứ ma quỷ, còn Thất Đại Thánh cũng thể hiện rõ thái độ, bất kỳ kẻ nào thích giả thần giả thánh, thích chỉ tay năm ngón với họ, ít nhất cũng nên tự xem thực lực có đủ hay không.
Tây phương thiên sứ thần tộc đang lúc chiến đấu dữ dội, tuyệt đối không hy vọng Thất Đại Thánh có giao dịch riêng với Đấu Thần Tướng. Họ tin rằng tập đoàn thống trị Đông phương thần tộc sẽ không đến mức nghe lời của toán Đấu Thần Tướng ngang ngược, nhưng sự tình đang phát triển theo hướng không ai khống chế được.
Nhạc Bằng không phải nhân vật dễ đối phó, nhưng trước mặt lựa chọn duy nhất nhằm cắt đứt quan hệ giữa Thất Đại Thánh và Đấu Thần Tướng là đối phó gã, có điều cả liên quân Trung ương vương triều cùng đọa lạc thiên sứ hoặc Tây phương đích thiên sứ thần tộc đều không muốn dính vào vòng xoáy đó.
Người thông minh không nên chạm vào Thất Đại Thánh, chạm đến bảy gã điên không biết trời cao đất dày là gì, không ai giáo huấn nổi đó. Địch nhân xuất hiện lần này, cả Nhạc Bằng cũng không dự liệu được.
oOo
Lục nhĩ mi hầu tịnh không phải chủng loại quá hiếm thấy trong thiên địa, thực tế chỉ là đột biến gien trong quá trình yêu quái tạp giao, y vốn không vừa ý với ngoại hình của mình, luôn khao khát có thể tùy ý biến hóa hình thể khiến người khác không lần ra bản tâm.
Kẻ tu luyện tối khắc khổ trong bảy huynh đệ, không phải Đại Viên Vương Tôn Ngộ Không kinh thiên động địa, quỷ thần tránh xa, không phải Ngưu Ma Vương lớn tuổi nhất, càng không phải Nhạc Bằng lười nhác, mà là Lục nhĩ mi hầu vô danh, hiếm khi xuất hiện, cũng như các huynh đệ, tên y là - - Thạch Linh Thông, lấy bản lĩnh đắc ý nhất Thập tâm linh thông ra đặt tên cho bản thân. Tuy trừ các huynh đệ Thất Đại Thánh, hiếm ai biết đến cái tên đó, bởi y luôn sử dụng hóa danh và hóa thân.
Thập tâm linh thông là bản lĩnh Nhạc Bằng hâm mộ nhất. Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông đứng trước mặt bất kỳ ai, trong tình huống đối phương không nhận ra, học lén bằng hết học thức. Dù đối phương tu vi cao đến đâu, ma thức đạt đến cảnh giới nào đều không ngăn được Thập tâm linh thông, hơn nữa trong lúc chiến đấu, Lục nhĩ mi hầu có thể đọc được tâm tư đối phương, tất nhiên đứng vào thế bất bại. Năm xưa Thất Đại Thánh trao đổi tuyệt học đắc ý, chín phần mười nguyên nhân là sợ Thập tâm linh thông của Lục nhĩ mi hầu, che giấu kiểu gì cũng không được, chi bằng cứ công khai đưa ra cho tất cả cùng học tập. Đấy là cống hiến lớn nhất của Lục nhĩ mi hầu, thậm chí vì Nhạc Bằng nói rằng thích Thiên ma phụ sinh quyết của thượng cổ minh tộc, Thạch Linh Thông liền đến Trung ương vương triều giao thủ với đế vương, học được bất truyền bí thuật của họ. Từ đó, Thiên ma phụ sinh quyết trở thành bí kĩ thông dụng của Thất Đại Thánh.
Tuy ẩn thân ở Trung ương vương triều, nhưng Thạch Linh Thông chưa từng nghĩ rằng có thể giấu được hộ quốc ma tổ Mang Triều. Kì quái nhất là đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy Mang Triều lão tổ định lật tẩy y, đối diện với nhân vật cao cấp hơn, Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông cũng không cách nào đoán được nội tâm của một trong lục ma đế.
Dù xảy ra chuyện gì, Thất Đại Thánh cũng không thay đổi giao tình sinh tử năm xưa, tuy Thạch Linh Thông bất mãn Tôn Ngộ Không, quan hệ không tốt với toán Ngưu Ma Vương, nhưng vẫn không thể rõ tay không để ý đến đại sự. Mọi thần minh, yêu ma trên đời không ai đuổi kịp tốc độ Thiên Bằng Tung Hoành pháp của Nhạc Bằng, cũng như không ai phát hiện được Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông khi y ẩn giấu thân phận. Trong Thất Đại Thánh có những người đầy hùng tâm như Nhạc Sư Đà, Ngưu Ma Vương, có Tôn Ngộ Không thẳng tính, có Khu Thần đại thánh thần bí nan trắc, tự nhiên cũng có những nhân vật không ham muốn gì như Nhạc Bằng, Thạch Linh Thông.
Lọt vào trung tâm quyền lực của Trung ương vương triều, Thạch Linh Thông không để ý đến quyền vị, những thứ yêu ma theo đuổi nhiều hơn nhân loại có đời sống ngắn ngủi không biết bao nhiêu lần. Nhiều năm không gặp các huynh đệ, Thạch Linh Thông hiện tại muốn thấy nhất là sức mạnh của họ tiến bộ đến đâu.
Y biết việc phục kích Nhạc Bằng, cũng không đến nỗi không can thiệp vì kiêng kị. Hiện tại y không muốn đề tỉnh hay hiện thân giúp đỡ Nhạc Bằng, mà muốn quan sát cẩn thận xem vị tam ca khó hiểu nhất trong bảy huynh đệ có bản lĩnh gì.
Hơn nữa trong số những người đang chú ý Nhạc Bằng chuẩn bị chiến đấu, còn có nhân vật địa vị hơn xa Lục nhĩ mi hầu Thạch Linh Thông. Nhiều lúc kẻ đó được xưng tụng là ma giới chi vương, thống rị trăm ức yêu ma, Thần Tinh Lộ Tây Pháp, từng là đệ nhất cao thủ của Tây phương thiên sứ. Xem ra trận chiến này được mong đợi đã lâu.
Tuy lần xuất chiến này không quan hệ gì đến Trung ương vương triều hoặc đọa lạc thiên sứ, song lý do duy nhất Lộ Tây Pháp quan sát trận chiến này là chúng tôi tặng các vị khách quý được xem chiến đấu miễn phí, các vị nên có gì đáp lại.
Mấy đại ác ma đứng cạnh hỏi về kết quả chiến đấu, Lộ Tây Pháp chỉ cười đáp rằng kết quả không quan trọng, ta chỉ quan tâm sẽ lần trợ giúp Trung ương vương triều có đáng giá không, trận chiến hoành tráng mới đáng để chờ đợi. Thủ hạ đắc lực nhất của Lộ Tây Pháp, địa ngục thất quân, không phải tất cả đều tán đồng ý kiến của chủ nhân. Ba Bối Lôi Đặc, ma vương thích lập khế ước bán linh hồn với nhân loại, lên tiếng hỏi trước.
Ba Bối Lôi Đặc nguyên là thiên giới trí thiên sứ, sau khi phản lại thần linh liền trở thành tế ti trưởng của địa ngục, tương đương với thư kí quan của Vạn ma điện, hắn hạ giọng nêu lên nghi vấn: “Nhạc Bằng là yêu ma phi thường lợi hại, dù chúng ta xuất thủ cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng lần này không hiểu ngài mời ai xuất thủ đối phó với gã. Nếu ngài đã mới tất nhiên phải mười phần nắm chắc, bằng không đầu cần phí trí óc như vậy.”
Một thống lĩnh tối cao thuộc đọa lạc thiên sứ cũng có nghi vấn tương tự.
Lộ Tây Pháp không lập tức đáp lại vấn đề của bộ hạ, ngược lại cười đặc biệt quỷ trá, hỏi ngược một câu với Mặc Phỉ Tư Thác Phỉ Lý Tư toàn thân mọc lông đen, sau lưng là đ
Tác giả :
Lưu Lãng Đích Cáp Mô