Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa
Chương 14
Sáng tụi nó và tụi hắn vẫn đi học bình thường chẳng có gì ngoài những ánh mắt trái tim của nam sinh dành cho tụi nó và ánh mắt ghen tị của nữ sinh hướng về tụi nó.
Buổi học kết thúc.
Hay là chúng ta đi chơi đi_ cậu nói
Đúng đó_ hắn và anh đồng thanh nói
Nhỏ và cô nhìn qua nó
Tùy_ nó nói.
Vậy chơi ở đâu???_ nhỏ hỏi
Đi rồi sẽ biết_ cậu nói
Có cần bí mật như vậy ko_ nhỏ bĩu môi nói
Bọn họ (từ nay khi tụi hắn và tụi nó ở chung thì gọi là bọn họ nghe) chuẩn bị đi thì một chiếc lamborghini đổ trước mặt bọn họ. Một người đàn ông ăn mặt sang trọng bước ra nó nhìn đoán khoảng 45t và một người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt bước ra nó đoán khoảng 40t.
Chào cha, chào dì_ anh nhìn họ nói
A thì ra là ông ta Trần Hoàng Thiên Dương bà ta là Lâm Ngọc Hoa_ nó suy nghĩ
Chào hai bác_ hắn và cậu nhìn họ nói, sau khi nghe nó kể về họ như vậy thì ko còn kính trọng họ nữa.
Ừ chào hai cháo dạo này vẫn khỏe chứ_ ông ta mỉm cười nói
Vâng chúng cháu khỏe_ cậu nói
Đây là bạn mới của tụi cháu à???_ ông ta hỏi
Vâng_ cậu trả lời
Có bé chúng ta gặp nhau chưa nhìn cháu rất quen? _ ông ta nhìn nó hỏi
Chưa_ nó nói
Cháu tên gì???_ ông ta hỏi
Ông ko cần biết, sẽ có ngày tôi sẽ nói TÔI-LÀ-AI_ nó gần từng chữ nói
Thôi chị đừng nói nữa_ zin nói người im lặng nảy giờ.
Sao dạo này ko đến nhà chơi Thiên Lan nhớ cháu lắm dù gì cũng đã có hôn ước_ bà ta nhìn về phía hắn nói
Hôn ước???_ anh hỏi ngược lại
Đúng gia đình chúng ta đã có hôn ước với gia đình Thiên Minh_ ông ta trả lời
Nếu có hôn ước thì người đó phải là Thiên Băng chứ_ anh nói
Ta đã tìm nó nhưng ko có tin tức gì_ ông ta nói
Tìm??? Haha... Ông tìm Ice tôi có nghe nhầm ko chứ ko phải ông đuổi mẹ và Ice đi sao_ anh cười lớn nói
Con im đi_ ông ta quát
Thôi đi _ nó nói
Ừ_ đồng thanh trừ họ
Khoan ta có chuyện muốn nói với Thiên Bảo_ ông ta nói
Chuyện gì??_ anh dừng bước hỏi
Thiên Lan ngày mai sẽ học ở lớp con, con phải bảo vệ em nghe chưa_ ông ta nói
Em??? _ anh hỏi ngược
Nó là em gái con_ ông ta nói
Em tôi chỉ có một và đó là Thiên Băng_ anh nói vs giọng tức giận
Im đi_ lần này ông ta tức giận thật rồi
Tôi ko nói nhiều nữa nó đi học thì tự lo tôi ko quan tâm _ anh nói
Mắc dạy đừng bh về nhà tao nữa_ ông ta nói
Tôi trả thèm về nhà đó_ anh nói giọng bất cần
Tao sẽ ko cho mày một đồng tài sản sẽ giao cho Thiên Lan hết_ ông ta nói
Vs thực lực của tôi thì mấy đồng cắc lẽ đó chẳng là gì_ anh nhếch mép nói
Chúng ta đi_ nó nói.
Buổi học kết thúc.
Hay là chúng ta đi chơi đi_ cậu nói
Đúng đó_ hắn và anh đồng thanh nói
Nhỏ và cô nhìn qua nó
Tùy_ nó nói.
Vậy chơi ở đâu???_ nhỏ hỏi
Đi rồi sẽ biết_ cậu nói
Có cần bí mật như vậy ko_ nhỏ bĩu môi nói
Bọn họ (từ nay khi tụi hắn và tụi nó ở chung thì gọi là bọn họ nghe) chuẩn bị đi thì một chiếc lamborghini đổ trước mặt bọn họ. Một người đàn ông ăn mặt sang trọng bước ra nó nhìn đoán khoảng 45t và một người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt bước ra nó đoán khoảng 40t.
Chào cha, chào dì_ anh nhìn họ nói
A thì ra là ông ta Trần Hoàng Thiên Dương bà ta là Lâm Ngọc Hoa_ nó suy nghĩ
Chào hai bác_ hắn và cậu nhìn họ nói, sau khi nghe nó kể về họ như vậy thì ko còn kính trọng họ nữa.
Ừ chào hai cháo dạo này vẫn khỏe chứ_ ông ta mỉm cười nói
Vâng chúng cháu khỏe_ cậu nói
Đây là bạn mới của tụi cháu à???_ ông ta hỏi
Vâng_ cậu trả lời
Có bé chúng ta gặp nhau chưa nhìn cháu rất quen? _ ông ta nhìn nó hỏi
Chưa_ nó nói
Cháu tên gì???_ ông ta hỏi
Ông ko cần biết, sẽ có ngày tôi sẽ nói TÔI-LÀ-AI_ nó gần từng chữ nói
Thôi chị đừng nói nữa_ zin nói người im lặng nảy giờ.
Sao dạo này ko đến nhà chơi Thiên Lan nhớ cháu lắm dù gì cũng đã có hôn ước_ bà ta nhìn về phía hắn nói
Hôn ước???_ anh hỏi ngược lại
Đúng gia đình chúng ta đã có hôn ước với gia đình Thiên Minh_ ông ta trả lời
Nếu có hôn ước thì người đó phải là Thiên Băng chứ_ anh nói
Ta đã tìm nó nhưng ko có tin tức gì_ ông ta nói
Tìm??? Haha... Ông tìm Ice tôi có nghe nhầm ko chứ ko phải ông đuổi mẹ và Ice đi sao_ anh cười lớn nói
Con im đi_ ông ta quát
Thôi đi _ nó nói
Ừ_ đồng thanh trừ họ
Khoan ta có chuyện muốn nói với Thiên Bảo_ ông ta nói
Chuyện gì??_ anh dừng bước hỏi
Thiên Lan ngày mai sẽ học ở lớp con, con phải bảo vệ em nghe chưa_ ông ta nói
Em??? _ anh hỏi ngược
Nó là em gái con_ ông ta nói
Em tôi chỉ có một và đó là Thiên Băng_ anh nói vs giọng tức giận
Im đi_ lần này ông ta tức giận thật rồi
Tôi ko nói nhiều nữa nó đi học thì tự lo tôi ko quan tâm _ anh nói
Mắc dạy đừng bh về nhà tao nữa_ ông ta nói
Tôi trả thèm về nhà đó_ anh nói giọng bất cần
Tao sẽ ko cho mày một đồng tài sản sẽ giao cho Thiên Lan hết_ ông ta nói
Vs thực lực của tôi thì mấy đồng cắc lẽ đó chẳng là gì_ anh nhếch mép nói
Chúng ta đi_ nó nói.
Tác giả :
Huỳnh Ngọc Trâm