Thích Cậu
Chương 10
Tương Vân Hàng nói là ‘nhà’, nhưng kì thật, đây chỉ là một căn nhà trọ nhỏ mà cậu thuê gần trường. Một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp, một phòng tắm, tuy nhỏ nhưng không thiếu thứ gì. Vừa vào cửa, Tương Vân Hàng lập tức cuống quít dọn dẹp mấy tờ tạp chí trên sô pha, Trang Liễu đi ngang qua, liếc thấy hình một cô gái uốn éo trên bìa tạp chí, vội đảo mắt đi chỗ khác.
Thật không đứng đắn a…
Tương Vân Hàng cũng rất uỷ khuất, nếu không tại người này canh cậu quá chặt, cậu đâu cần phải tự lực cánh sinh?
Lục lọi một hồi mới kiếm được một bộ đồ ngủ sạch sẽ, Tương Vân Hàng chịu đựng cảm giác cả người ẩm ướt, không thoải mái, rất có tinh thần ‘yêu thương bạn cùng lớp’ mà gọi Trang Liễu đi vào phòng tắm. Trang Liễu đứng trong phòng tắm, tò mò nhìn nhìn cái này, sờ sờ cái kia, dáng vẻ rất đáng yêu. Sau khi nhìn xong, mới phát hiện Tương Vân Hàng đã đi ra ngoài, y lại mở cửa, ôm quần áo đứng chờ ngoài cửa.
Tương Vân Hàng khó hiểu, “Chuyện gì vậy?”
Trang Liễu thành thành thật thật trả lời: “Không biết dùng..”
Phản ứng đầu tiên của Tương Vân Hàng là: không phải là đang dụ dỗ cậu đấy chứ? Thằng này đủ lớn mật a! Nhưng chợt nhớ tới gian nhà rách của Trang Liễu, mới cảm thấy bản thân có thể đã hiểu nhầm, vội vàng ho khan một tiếng rồi nói: “Tớ dạy cậu nha.”
Nói xong liền đi vào phòng tắm, kết quả, còn chưa dạy được hai câu đã phát hiện – Trang Liễu đang cởi quần áo! Thấy Tương Vân Hàng dùng ánh mắt đặc biệt quỷ dị nhìn mình, Trang Liễu thậm chí còn ‘mặt không đỏ, tim không đập nhanh’ chớp chớp mắt nói: “Phiền toái quá… Tắm chung cho rồi.”
Quả nhiên đang dụ dỗ cậu mà! ~_~
Tương Vân Hàng đang phân vân, nên nổi giận hay không nổi giận đây, thì Trang Liễu đã cởi sạch sẽ đứng giữa phòng tắm chờ cậu. Giữa chừng còn ách xì một cái, y rất muốn tắm mau mau rồi đi tìm chỗ ngủ một giấc. Qua một hồi lâu, Tương Vân Hàng như là mới vừa ra một quyết định trọng đại, trịnh trọng cởi áo, sau đó tựa như một tráng sĩ hi sinh vì nghĩa đi về phía y, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc nói với y: “Tắm thì tắm, đừng làm xằng bậy a –a yêu –”
Tiếng hô nhỏ biến giọng phía sau là vì Trang Liễu tò mò chọc chọc cơ bụng của cậu, cứng cứng nha, như tảng đá, bất kì gốc cây nào mà y từng gặp cũng đều kém xa. Trang Liễu cảm thấy rất thú vị nên bật cười, lại chọc chọc cậu, chọc chọc lại bản thân…Khí thế của Tương Vân Hàng nhất thời bị ngón tay này chọc xì, sắc mặt hồng hồng
Buổi tắm rửa diễn ra dị thường vất vả, lúc đi ra, Tương Vân Hàng gần như bị hấp chín.
“Từ giờ trở đi, không được lộn xộn với tớ nữa!!! Một chút cũng không được!!!” Cậu giận dữ hét lên, nhưng Trang Liễu lại như không có việc gì, tò mò quan sát TV LCD treo tường của nhà cậu.
Tương Vân Hàng tức giận mở TV giúp y, vừa hay kênh Đài Loan đang chiếu một bộ phim cổ trang bi kịch, sến súa. Cơ mà Trang Liễu lại xem rất hứng thú, xem từ giữa trưa cho đến khi hết phim, sau đó còn dùng ánh mắt chưa thoã mãn trông ngóng Tương Vân Hàng. Tương Vân Hàng cũng bó tay với y, đành phải mở đĩa Tiếu ngạo giang hồ quí báu cho y coi, lúc này Trang Liễu càng thích, xem liên tục ba bộ, ngay cả cơm chiều cũng không ăn.
Tương Vân Hàng giữa chừng đã cam chịu làm bảo mẫu cho y, bưng chén cơm mang đến trước mặt Trang Liễu, còn dùng giọng điệu mà ngay cả bản thân cũng cảm thấy ghê tởm, hỏi y: “Cậu đói không?” Kết quả Trang Liễu người ta còn chẳng thèm liếc nhìn cậu một cái, làm Tương Vân Hàng tức đến mức lập tức quăng chén đi, ngay cả bản thân cũng chỉ ăn được nửa chén cơm.
Tiếu Ngạo giang hồ chiếu xong thì đã tối khuya, Trang Liễu thoã mãn đứng dậy, đặc biệt chân thành nói với Tương Vân Hàng một câu: “Cảm ơn cậu, cậu thật tốt.”
Tương Vân Hàng được khen nên hết giận, lơ đãng nhìn Trang Liễu đi ra ngoài cửa. Qua mấy giây mới phản ứng lại, vội vàng chạy tới, ‘phanh’ đóng sầm cái nửa đã mở được hơn phân nửa, thuận đường chặn Trang Liễu giữa cậu và cánh cửa: “Trễ vậy rồi còn muốn đi đâu?”
Trang Liễu cực kì buồn ngủ, mềm mại chớp mắt nghi hoặc: “Về nhà… ngủ…”
“Nhà cháy rồi còn chỗ nào nữa mà ngủ a!” Tương Vân Hàng kéo y trở về, vẫn chỉ lưu lại cho y hai vành tai đỏ rực: “Tớ sẽ chịu trách nhiệm, cậu tạm thời ngủ ở chỗ của tớ đi”
Thật không đứng đắn a…
Tương Vân Hàng cũng rất uỷ khuất, nếu không tại người này canh cậu quá chặt, cậu đâu cần phải tự lực cánh sinh?
Lục lọi một hồi mới kiếm được một bộ đồ ngủ sạch sẽ, Tương Vân Hàng chịu đựng cảm giác cả người ẩm ướt, không thoải mái, rất có tinh thần ‘yêu thương bạn cùng lớp’ mà gọi Trang Liễu đi vào phòng tắm. Trang Liễu đứng trong phòng tắm, tò mò nhìn nhìn cái này, sờ sờ cái kia, dáng vẻ rất đáng yêu. Sau khi nhìn xong, mới phát hiện Tương Vân Hàng đã đi ra ngoài, y lại mở cửa, ôm quần áo đứng chờ ngoài cửa.
Tương Vân Hàng khó hiểu, “Chuyện gì vậy?”
Trang Liễu thành thành thật thật trả lời: “Không biết dùng..”
Phản ứng đầu tiên của Tương Vân Hàng là: không phải là đang dụ dỗ cậu đấy chứ? Thằng này đủ lớn mật a! Nhưng chợt nhớ tới gian nhà rách của Trang Liễu, mới cảm thấy bản thân có thể đã hiểu nhầm, vội vàng ho khan một tiếng rồi nói: “Tớ dạy cậu nha.”
Nói xong liền đi vào phòng tắm, kết quả, còn chưa dạy được hai câu đã phát hiện – Trang Liễu đang cởi quần áo! Thấy Tương Vân Hàng dùng ánh mắt đặc biệt quỷ dị nhìn mình, Trang Liễu thậm chí còn ‘mặt không đỏ, tim không đập nhanh’ chớp chớp mắt nói: “Phiền toái quá… Tắm chung cho rồi.”
Quả nhiên đang dụ dỗ cậu mà! ~_~
Tương Vân Hàng đang phân vân, nên nổi giận hay không nổi giận đây, thì Trang Liễu đã cởi sạch sẽ đứng giữa phòng tắm chờ cậu. Giữa chừng còn ách xì một cái, y rất muốn tắm mau mau rồi đi tìm chỗ ngủ một giấc. Qua một hồi lâu, Tương Vân Hàng như là mới vừa ra một quyết định trọng đại, trịnh trọng cởi áo, sau đó tựa như một tráng sĩ hi sinh vì nghĩa đi về phía y, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc nói với y: “Tắm thì tắm, đừng làm xằng bậy a –a yêu –”
Tiếng hô nhỏ biến giọng phía sau là vì Trang Liễu tò mò chọc chọc cơ bụng của cậu, cứng cứng nha, như tảng đá, bất kì gốc cây nào mà y từng gặp cũng đều kém xa. Trang Liễu cảm thấy rất thú vị nên bật cười, lại chọc chọc cậu, chọc chọc lại bản thân…Khí thế của Tương Vân Hàng nhất thời bị ngón tay này chọc xì, sắc mặt hồng hồng
Buổi tắm rửa diễn ra dị thường vất vả, lúc đi ra, Tương Vân Hàng gần như bị hấp chín.
“Từ giờ trở đi, không được lộn xộn với tớ nữa!!! Một chút cũng không được!!!” Cậu giận dữ hét lên, nhưng Trang Liễu lại như không có việc gì, tò mò quan sát TV LCD treo tường của nhà cậu.
Tương Vân Hàng tức giận mở TV giúp y, vừa hay kênh Đài Loan đang chiếu một bộ phim cổ trang bi kịch, sến súa. Cơ mà Trang Liễu lại xem rất hứng thú, xem từ giữa trưa cho đến khi hết phim, sau đó còn dùng ánh mắt chưa thoã mãn trông ngóng Tương Vân Hàng. Tương Vân Hàng cũng bó tay với y, đành phải mở đĩa Tiếu ngạo giang hồ quí báu cho y coi, lúc này Trang Liễu càng thích, xem liên tục ba bộ, ngay cả cơm chiều cũng không ăn.
Tương Vân Hàng giữa chừng đã cam chịu làm bảo mẫu cho y, bưng chén cơm mang đến trước mặt Trang Liễu, còn dùng giọng điệu mà ngay cả bản thân cũng cảm thấy ghê tởm, hỏi y: “Cậu đói không?” Kết quả Trang Liễu người ta còn chẳng thèm liếc nhìn cậu một cái, làm Tương Vân Hàng tức đến mức lập tức quăng chén đi, ngay cả bản thân cũng chỉ ăn được nửa chén cơm.
Tiếu Ngạo giang hồ chiếu xong thì đã tối khuya, Trang Liễu thoã mãn đứng dậy, đặc biệt chân thành nói với Tương Vân Hàng một câu: “Cảm ơn cậu, cậu thật tốt.”
Tương Vân Hàng được khen nên hết giận, lơ đãng nhìn Trang Liễu đi ra ngoài cửa. Qua mấy giây mới phản ứng lại, vội vàng chạy tới, ‘phanh’ đóng sầm cái nửa đã mở được hơn phân nửa, thuận đường chặn Trang Liễu giữa cậu và cánh cửa: “Trễ vậy rồi còn muốn đi đâu?”
Trang Liễu cực kì buồn ngủ, mềm mại chớp mắt nghi hoặc: “Về nhà… ngủ…”
“Nhà cháy rồi còn chỗ nào nữa mà ngủ a!” Tương Vân Hàng kéo y trở về, vẫn chỉ lưu lại cho y hai vành tai đỏ rực: “Tớ sẽ chịu trách nhiệm, cậu tạm thời ngủ ở chỗ của tớ đi”
Tác giả :
Đạo Đạo Lĩnh