Thí Thiên Đao
Chương 280: Long tổ
Toàn thân Hoa Xuyên Ngưu đã hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi. Gã thở dài một hơi, cảm giác như vừa giãy ra từ chỗ chết vậy.
Nhưng niềm tin báo thù chống đỡ cho gã tiếp tục bò về phía trước.Khoảng cách xa xa phía trước của Hoa Xuyên Ngưu, Đại Công Kê có chút kinh ngạc truyền âm hỏi Sở Mặc:
- Tiểu tử ngươi làm chuyện thương thiên hại lý gì để người kia hận ngươi đến vậy?
- Ta giết con hắn!
Sở Mặc đáp.
- Ái chà, nhìn không ra ngươi lại còn là một tên tiểu ác ôn nha!
Đại Công Kê cười quái dị nói.
- Ngươi mới là ác ôn!Sở Mặc cả giận nói:
- Con của hắn muốn giết ta, muốn cướp đồ đạc của ta!
- Cạc, cạc, cạc, vậy đưa cho hắn là được rồi, loài người các ngươi không phải đều quảng cáo rùm beng lên là mình rất thiện lương hay sao?
Đại Công Kê chế nhạo.
- Xem ra ngươi hiểu lầm cực sâu với loài người rồi, có phải bọn họ cũng muốn luộc ngươi hay không?
Sở Mặc cười lạnh nói.
- Hừ!Đại Công Kê hừ lạnh một tiếng, không hề phản ứng lại Sở Mặc.
Cứ như vậy, Sở Mặc bò theo huyệt động này, Đại Công Kê ở phía sau bọc hậu, tổng cộng phóng ra bốn, năm lần uy áp.
Tuy là mỗi lần uy áp đều mãnh liệt như thế nhưng năng lực chống đỡ uy áp của Hoa Xuyên Ngưu… cũng càng lúc càng mạnh mẽ. Đến cuối cùng rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi chống lại uy áp tiếp tục bò lên phía trước.
Lúc này, Sở Mặc cũng đã leo đến đỉnh của huyệt động, sau đó phát hiện ra một không gian khép kín vô cùng lớn.Không gian này chừng bảy, tám chục dặm, cao khoảng hai, ba mươi dặm. Đưa thân vào nơi này khiến Sở Mặc có cảm giác mình quá nhỏ bé.
Không gian phía trên có hơn mười thông đạo lớn, không biết thông đến đâu.
Chính giữa không gian này có phạm vi khoảng 20 mét chiều rộng, hơn 40 mét chiều cao.
Nhìn kỹ lại thì sào huyệt này cũng không khác gì tổ chim bình thường cả, chỉ là phóng to lên vô số lần mà thôi.Nhưng cây gỗ mây dùng để xây dựng sào huyệt này ngay cả ngọc trong ngực Sở Mặc… cả Thương Khung Thần Giám cũng đều tản ra từng đợt nhiệt lượng.
- Xây tổ bằng thần mộc! Tiểu tử, ngươi nhìn kỹ cây mây này một chút, chúng nó thật ra đều còn sống đấy. Có sinh mạng cực kỳ ngoan cường, trong đó có vài loại cây mây có sinh linh khác đi qua đó sẽ trực tiếp phát động công kích mãnh liệt.
Đại Công Kê đứng bên cạnh Sở Mặc giới thiệu:
- Ngươi thu lại Thí Thiên thử xem!
Sở Mặc nghe theo thu hồi lại Thí Thiên. Bên này Thí Thiên vừa mớibiến mất, bên kia có một luồng uy áp khủng bố có thể dời non lấp biển ầm ầm lao tới.
Lập tức bao vây Sở Mặc.
Ầm!
Cơ thể của Sở Mặc không hề khựng lại mà bị uy áp này trực tiếp đánh bay, hung hăng đụng vào mặt trên vách đá.
Phốc!Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng của Sở Mặc.
Tiếp theo, mặt trên long tổ thật lớn kia có khoảng bảy, tám chục bụi cây… nhìn không thấy chút màu xanh của cây mây nào, giống như là một trường mâu bình thường đâm về phía Sở Mặc.
Trong nháy mắt, Sở Mặc lấy Thí Thiên ra.
Thí Thiên giống như bị luồng uy áp khủng khiếp này chọc giận, một ánh sáng màu máu lập tức lóe lên.
Vù!Phát ra một tiếng loong coong.
Uy áp mênh mông nháy mắt biến mất.
Bảy tám chục thân cây mây màu xám như trường mâu bình thường kia cũng giống như là gặp một chuyên đáng sợ, điên cuồng thu trở về.
Nhưng cái bị tia sáng màu máu của Thí Thiên quét qua thì trực tiếp bị chặt đứt.
Lốp bốp, rơi đầy đất.Cây gỗ mây lớn khoảng hơn mười dặm rơi trên mặt đất giống như con trăn lớn, điên cuồng giãy dụa vặn vẹo, thậm chí còn phát ra tiếng xèo xèo.
Cảnh tượng này làm Sở Mặc giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Luồng uy áp tản ra từ Long tổ thương tổn tới Sở Mặc không tính là quá lớn nhưng khiến lục phủ ngũ tạng của hắn có cảm giác bị lệch vị trí.
- Ngươi lừa ta!
Sở Mặc lập tức trợn mắt nhìn Đại Công Kê.
- Cạc cạc cạc cạc!
Đại Công Kê liên tiếp cười quái dị, nói:
- Chỉ là muốn cho ngươi cảm nhận sự đáng sợ của Long tổ này chút thôi, ngươi xem, Kê gia ta không hề nhân cơ hội mà ra tay với ngươi!
Lúc nói lời này, trong mắt Đại Công Kê là chính khí ngập đầy, nhưng trong lòng lại tiếc nuối: Tiểu tử này phản ứng thật sự quá nhanh! Kê gia hoàn toàn chưa kịp ra tay. Thương Khung Thần Giám rốt cuộc có ở trên người tiểu tử này hay không đây?
Cảm tình của Đại Công Kê chỉ đặt vào Thương Khung Thần Giám.
- Đây là sào huyệt năm đó của Thanh Long sao?
Sở Mặc cũng không so đo chuyện này với Đai Công Kê, mang theo Thí Thiên một bên vừa đi vừa nói.
Uy áp khủng bố của nơi này đối với Đại Công Kê dường như là không hề ảnh hưởng gì. Nó ở bên cạnh Sở Mặc nhanh nhẹn hoạt bát, sau đó trả lời:
- Đúng vậy, ác long kia năm đó sau khi phá nát không gian rồi rơi xuống thế giới này thì bắt đầu đi xung quanh làm điều ác. Nơi nơi an cư, nơi nơi xây tổ, nơi này… chỉ là một trong những sào huyệt của nó thôi. Trên tứ tượng đại lục còn có rất nhiều, ừm, ít nhất không dưới hai mươi cái.
- …
Sở Mặc có chút líu lưỡi, hỏi:
- Nó xây nhiều tổ như vậy làm gì?
- Đương nhiên là nơi nơi an cư rồi! Lời nói của Kê gia ta không đủ rõ ràng sao? Ngươi xem trên thế giới này đến ngày hôm nay có bao nhiêu huyết mạch hậu duệ của nó thì sẽ biết! Trong tất cả nguyên thú cấp 9, huyết mạch hậu duệ của Thanh Long là nhiều nhất đấy!
Đại Công Kê khinh thường cười lạnh nói:
- Chính là một ác long phong lưu!
Sở Mặc có chút quái dị nhìn thoáng qua Đại Công Kê:
- Ngươi không thích nó?
Đại Công Kê bật thốt lên:
- Tên khốn khiếp đó chẳng những thích giống cái mà lại còn đặc biệt không buông tha cả giống đực. Năm đó Kê gia… khụ khụ, không có gì, Kê gia anh minh thần võ như vậy, cái loại tiểu bò sát đó ở trước mặt Kê gia chỉ có nước run rẩy mà quỳ xuống thôi!
Sở Mặc lại không tin nhìn thoáng quá Đại Công Kê, thầm nghĩ: Ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại, lại còn có bản lĩnh để Thanh Long quỳ trước ngươi hay sao?Tuy nhiên Sở Mặc đối với việc Đại Công Kê không sợ uy áp của nơi này cũng cảm thấy vô cùng khâm phục. Nó ngoại trừ rất thích khoác lác lại có phần đen tối ra, tổng thể nhìn qua… coi như là khá lắm rồi. Tuy nhiên nên phòng vẫn phải phòng, giống như vừa rồi nó tính kế mình kia, trời mới biết nó có phải còn có mục đích gì khác hay không.
- Vậy Thanh Long … rốt cuộc là thú cấp mấy?
Sở Mặc thuận miệng hỏi.
- Cấp mấy? Điều này thật khó nói.
Đại Công Kê vỗ cánh, sau đó nói:
- Dù sao, nó cũng là năm đó cùng Kê gia ta rơi xuống đây từ trênThiên giới, đại khái… khụ khụ, không khác với Kê gia ta lắm? Dù sao thì đều là bị hại dưới hung đao trong tay ngươi!
Nhưng niềm tin báo thù chống đỡ cho gã tiếp tục bò về phía trước.Khoảng cách xa xa phía trước của Hoa Xuyên Ngưu, Đại Công Kê có chút kinh ngạc truyền âm hỏi Sở Mặc:
- Tiểu tử ngươi làm chuyện thương thiên hại lý gì để người kia hận ngươi đến vậy?
- Ta giết con hắn!
Sở Mặc đáp.
- Ái chà, nhìn không ra ngươi lại còn là một tên tiểu ác ôn nha!
Đại Công Kê cười quái dị nói.
- Ngươi mới là ác ôn!Sở Mặc cả giận nói:
- Con của hắn muốn giết ta, muốn cướp đồ đạc của ta!
- Cạc, cạc, cạc, vậy đưa cho hắn là được rồi, loài người các ngươi không phải đều quảng cáo rùm beng lên là mình rất thiện lương hay sao?
Đại Công Kê chế nhạo.
- Xem ra ngươi hiểu lầm cực sâu với loài người rồi, có phải bọn họ cũng muốn luộc ngươi hay không?
Sở Mặc cười lạnh nói.
- Hừ!Đại Công Kê hừ lạnh một tiếng, không hề phản ứng lại Sở Mặc.
Cứ như vậy, Sở Mặc bò theo huyệt động này, Đại Công Kê ở phía sau bọc hậu, tổng cộng phóng ra bốn, năm lần uy áp.
Tuy là mỗi lần uy áp đều mãnh liệt như thế nhưng năng lực chống đỡ uy áp của Hoa Xuyên Ngưu… cũng càng lúc càng mạnh mẽ. Đến cuối cùng rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi chống lại uy áp tiếp tục bò lên phía trước.
Lúc này, Sở Mặc cũng đã leo đến đỉnh của huyệt động, sau đó phát hiện ra một không gian khép kín vô cùng lớn.Không gian này chừng bảy, tám chục dặm, cao khoảng hai, ba mươi dặm. Đưa thân vào nơi này khiến Sở Mặc có cảm giác mình quá nhỏ bé.
Không gian phía trên có hơn mười thông đạo lớn, không biết thông đến đâu.
Chính giữa không gian này có phạm vi khoảng 20 mét chiều rộng, hơn 40 mét chiều cao.
Nhìn kỹ lại thì sào huyệt này cũng không khác gì tổ chim bình thường cả, chỉ là phóng to lên vô số lần mà thôi.Nhưng cây gỗ mây dùng để xây dựng sào huyệt này ngay cả ngọc trong ngực Sở Mặc… cả Thương Khung Thần Giám cũng đều tản ra từng đợt nhiệt lượng.
- Xây tổ bằng thần mộc! Tiểu tử, ngươi nhìn kỹ cây mây này một chút, chúng nó thật ra đều còn sống đấy. Có sinh mạng cực kỳ ngoan cường, trong đó có vài loại cây mây có sinh linh khác đi qua đó sẽ trực tiếp phát động công kích mãnh liệt.
Đại Công Kê đứng bên cạnh Sở Mặc giới thiệu:
- Ngươi thu lại Thí Thiên thử xem!
Sở Mặc nghe theo thu hồi lại Thí Thiên. Bên này Thí Thiên vừa mớibiến mất, bên kia có một luồng uy áp khủng bố có thể dời non lấp biển ầm ầm lao tới.
Lập tức bao vây Sở Mặc.
Ầm!
Cơ thể của Sở Mặc không hề khựng lại mà bị uy áp này trực tiếp đánh bay, hung hăng đụng vào mặt trên vách đá.
Phốc!Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng của Sở Mặc.
Tiếp theo, mặt trên long tổ thật lớn kia có khoảng bảy, tám chục bụi cây… nhìn không thấy chút màu xanh của cây mây nào, giống như là một trường mâu bình thường đâm về phía Sở Mặc.
Trong nháy mắt, Sở Mặc lấy Thí Thiên ra.
Thí Thiên giống như bị luồng uy áp khủng khiếp này chọc giận, một ánh sáng màu máu lập tức lóe lên.
Vù!Phát ra một tiếng loong coong.
Uy áp mênh mông nháy mắt biến mất.
Bảy tám chục thân cây mây màu xám như trường mâu bình thường kia cũng giống như là gặp một chuyên đáng sợ, điên cuồng thu trở về.
Nhưng cái bị tia sáng màu máu của Thí Thiên quét qua thì trực tiếp bị chặt đứt.
Lốp bốp, rơi đầy đất.Cây gỗ mây lớn khoảng hơn mười dặm rơi trên mặt đất giống như con trăn lớn, điên cuồng giãy dụa vặn vẹo, thậm chí còn phát ra tiếng xèo xèo.
Cảnh tượng này làm Sở Mặc giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Luồng uy áp tản ra từ Long tổ thương tổn tới Sở Mặc không tính là quá lớn nhưng khiến lục phủ ngũ tạng của hắn có cảm giác bị lệch vị trí.
- Ngươi lừa ta!
Sở Mặc lập tức trợn mắt nhìn Đại Công Kê.
- Cạc cạc cạc cạc!
Đại Công Kê liên tiếp cười quái dị, nói:
- Chỉ là muốn cho ngươi cảm nhận sự đáng sợ của Long tổ này chút thôi, ngươi xem, Kê gia ta không hề nhân cơ hội mà ra tay với ngươi!
Lúc nói lời này, trong mắt Đại Công Kê là chính khí ngập đầy, nhưng trong lòng lại tiếc nuối: Tiểu tử này phản ứng thật sự quá nhanh! Kê gia hoàn toàn chưa kịp ra tay. Thương Khung Thần Giám rốt cuộc có ở trên người tiểu tử này hay không đây?
Cảm tình của Đại Công Kê chỉ đặt vào Thương Khung Thần Giám.
- Đây là sào huyệt năm đó của Thanh Long sao?
Sở Mặc cũng không so đo chuyện này với Đai Công Kê, mang theo Thí Thiên một bên vừa đi vừa nói.
Uy áp khủng bố của nơi này đối với Đại Công Kê dường như là không hề ảnh hưởng gì. Nó ở bên cạnh Sở Mặc nhanh nhẹn hoạt bát, sau đó trả lời:
- Đúng vậy, ác long kia năm đó sau khi phá nát không gian rồi rơi xuống thế giới này thì bắt đầu đi xung quanh làm điều ác. Nơi nơi an cư, nơi nơi xây tổ, nơi này… chỉ là một trong những sào huyệt của nó thôi. Trên tứ tượng đại lục còn có rất nhiều, ừm, ít nhất không dưới hai mươi cái.
- …
Sở Mặc có chút líu lưỡi, hỏi:
- Nó xây nhiều tổ như vậy làm gì?
- Đương nhiên là nơi nơi an cư rồi! Lời nói của Kê gia ta không đủ rõ ràng sao? Ngươi xem trên thế giới này đến ngày hôm nay có bao nhiêu huyết mạch hậu duệ của nó thì sẽ biết! Trong tất cả nguyên thú cấp 9, huyết mạch hậu duệ của Thanh Long là nhiều nhất đấy!
Đại Công Kê khinh thường cười lạnh nói:
- Chính là một ác long phong lưu!
Sở Mặc có chút quái dị nhìn thoáng qua Đại Công Kê:
- Ngươi không thích nó?
Đại Công Kê bật thốt lên:
- Tên khốn khiếp đó chẳng những thích giống cái mà lại còn đặc biệt không buông tha cả giống đực. Năm đó Kê gia… khụ khụ, không có gì, Kê gia anh minh thần võ như vậy, cái loại tiểu bò sát đó ở trước mặt Kê gia chỉ có nước run rẩy mà quỳ xuống thôi!
Sở Mặc lại không tin nhìn thoáng quá Đại Công Kê, thầm nghĩ: Ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại, lại còn có bản lĩnh để Thanh Long quỳ trước ngươi hay sao?Tuy nhiên Sở Mặc đối với việc Đại Công Kê không sợ uy áp của nơi này cũng cảm thấy vô cùng khâm phục. Nó ngoại trừ rất thích khoác lác lại có phần đen tối ra, tổng thể nhìn qua… coi như là khá lắm rồi. Tuy nhiên nên phòng vẫn phải phòng, giống như vừa rồi nó tính kế mình kia, trời mới biết nó có phải còn có mục đích gì khác hay không.
- Vậy Thanh Long … rốt cuộc là thú cấp mấy?
Sở Mặc thuận miệng hỏi.
- Cấp mấy? Điều này thật khó nói.
Đại Công Kê vỗ cánh, sau đó nói:
- Dù sao, nó cũng là năm đó cùng Kê gia ta rơi xuống đây từ trênThiên giới, đại khái… khụ khụ, không khác với Kê gia ta lắm? Dù sao thì đều là bị hại dưới hung đao trong tay ngươi!
Tác giả :
Tiểu Đao Phong Lợi