Thể Tôn
Chương 279: Rốt cuộc là ai?
Vậy mà người thần bí thực sự không hề bị thương, hắn cầm kiếm to màu đen, rút ra. Không chỉ có Thanh Tuyền Thủy, ngay cả, U Trường, Trường Cốt, Mộc Sầm cùng rút tiên khí ra hướng vế phía người thần bí kia mà công tới. Cuối cùng thì Lôi Cương cầm một viên linh thạch cuối, nhập vào trong lỗ nhỏ. Hắn không trực tiếp mở truyện tống trận, mà lại đứng yên giữa truyện tống trận mà quan sát cuộc chiến. Thấy người thần bí bị bốn gã cao thủ bao vây, trong lòng Lôi Cương cười nhạt. Người thần bí này chỉ là một mục tiêu của bọn họ mà thôi. Bốn người bọn họ, ngoại trừ Thanh Tuyền Thủy, thì ba người kia bất luận gì cũng đều có thể vây hãm người thần bí này. Người thần bí này có thể chọc vào kiếm to màu đen, thì chắc chắn hắn rất siêu phàm. Hơn nữa, khí tức phát ra từ hắn không phải là tầm thường.- Bang bang…Vài tiếng nổ trong đại điện màu đen vang lên, một chấn động mạnh mẽ cuốn sạch toàn bộ đại điện, nhưng lại không có bất cứ một sự phá hủy nào với đại điện. Trong lòng Lôi Cương hoảng hốt, toàn bộ cái lồng cương khí và nội kình toàn thân ngưng đọng, thu cốt giáp về chuẩn bị.- Khặc khặc…Một tiếng cười âm u vang lên. Người thần bí điên cuồng tấn công bốn người Thanh Tuyền Thủy. Nhưng người thần bí này cầm trong tay kiếm to màu đen, sát khí màu đỏ che phủ toàn thân. Như một Ma thần giáng lâm, thanh kiếm to màu đen kia thả ra bốn ánh sáng màu nhàn nhạt. Khí tức mạnh mẽ từ trong kiếm to màu đen bùng nổ, khiến cho sắc mặt mấy người Thanh Tuyền Thủy thay đổi lớn, khí thế cường đại như vậy không phải là tiên khí lục giai, thất giai có thể có được, chẳng lẽ nào đây là… tiên khí bát giai hay thậm chí là tiên khí cửu giai sao? Ánh mắt mấy người nóng rực nhìn nhau, rồi tham lam nhìn về phía thanh kiếm to màu đen trong tay người thần bí.Trong giới ngũ hành, tiên khí lục giai thì phổ biến, nhưng tiên khí thất giai và bát giai lại ít, e rằng chỉ có đẳng cấp tông chủ thế lực lớn thì mới có, mà tiên khí cửu giai chỉ mới nghe đến. Lúc này, thanh kiếm to màu đen khiến cho bốn gã cao thủ giới ngũ hành đều xúc động, tất cả lòng tham trong mắt biến thành sát khí, tiên khí điên cuồng hướng về phía người thần bí mà chém tới. Không biết là do tu vi bị áp chế, hay bởi vì không thể dùng được trời đất trong sức mạnh của ngũ hành, mà người thần bí này lại phải đối phó với đòn công kích từ bốn người rất bối rối, nhưng lại phản công không chút lo lắng. Tất nhiên sức mạnh của người thần bí không sao xóa được, nhưng trong mắt bốn người thì do người thần bí này còn có kiếm to màu đen nên mới mạnh mẽ như vậy.Lôi Cương cấp cho mình hai đạo phòng ngự, rồi lùi về cửa đại điện, nhưng vẫn chưa tham gia chiến đấu. Đối với kiếm to màu đen này, trong lòng Lôi Cương mặc dù muốn đoạt được, nhưng hắn không tự tin đối mặt với việc truy sát của mấy người này, nên ngay lập tức hắn chỉ có thể đứng bên ngoài để quan sát những thay đổi.- Bang bang…Một tiếng nổ mạnh mẽ vang ra, người thần bí này cũng vô cùng mạnh mẽ, sát vụ màu đỏ toàn thân y càng giống như một cái lồng phòng ngự, bị bốn người công kích mà không hề tiêu tan đi, thậm chí lớp vải gai toàn thân y không mảy may bị tổn thương.Lôi Cương đứng ở cửa đại điện, ngạc nhiên đánh giá người thần bí này, không biết vì sao, theo động tác bên ngoài cùng với sát khí tràn ngập trong cặp mắt sắc bén kia, Lôi Cương cũng cảm thụ được một cổ cảm giác quen thuộc. Hắn thận trọng nhớ lại, thì phát hiện ra, sau khi mình từ Huyết Ngục đi ra, thì đã từng có người như thế này. Chẳng lẽ trước khi mình vào Huyết Ngục đã biết người này rồi sao? Không thể nào, cứ cho là có thiên tài như Đao Đồ, thì cũng chỉ cương vương. Đao Đồ là người có thân thể hai thuộc tính, không phải người bình thường mà có thể so sánh được nhưng mới chỉ là cương vương, Lôi Cương vẫn còn nghĩ không ra, người nào lại có tư chất tốt hơn so với Đao Đồ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.- Khặc, khặc… Trước đó, các ngươi không muốn, thì sao bây giờ lại nghĩ đến việc giành giật, gây khó dễ cho ta?Người thần bí đẩy Thanh Tuyền Thủy vào trong góc tường, không thèm đếm xỉa đến đòn công kích của ba người U Trường, Trường Cốt và Mộc SầmThanh Tuyền Thủy là trưởng lão của Nguyên Thủy tông ở Thủy linh giới, đã khi nào đánh một trận mà chịu ấm ức như thế này chưa? Tu vi bị áp chế, hôm nay không còn cách nào mà trực tiếp vận dụng linh khí có thuộc tính mộc nồng nặc, khiến cho nội tâm y căm phẫn, nóng lòng muốn làm cho người thần bí này hồn bay phách lạc. Kiếm tiên màu nâu gắt gao chống lại kiếm to màu đen của người thần bí đang điên cuồng tấn công. Thanh Tuyền Thủy quát lạnh:- Mặc kệ ngươi là ai, chẳng bao lâu nữa, Thanh Tuyền Thủy ta chắc chắn sẽ làm cho ngươi hồn bay phách lạc.Âm thanh sắc nhọn, chói tai, kèm theo sát khí vô tận vang lên.- Khặc, khặc. Hôm nay, ngươi có thể sống sót để làm điều ngươi đang nói sao?Người thần bí u ám cười sằng sặc, nói. Kiếm to màu đen như biến thành tiên khí luôn mang theo của người thần bí, từng đòn mạnh mẽ liên tục bắn về phía Thanh Tuyền Thủy, khiến cho thân phận cao quý, tu vi mạnh mẽ của Thanh Tuyền Thủy nhất thời không chịu nổi.- Các ngươi còn chưa động thủ?Vẻ mặt Thanh Tuyền Thủy đỏ ửng vì tức giận, cao giọng quát, cố ý liếc mắt nhìn về phía Lôi Cương đang ở cửa đại điện. Điều đó khiến cho nội tâm Lôi Cương chấn động, hắn cảm thụ được sự căm phẫn và sát khí của Thanh Tuyền Thủy. Lôi Cương nhất thời do dự, người thần bí này mạnh mẽ, nhưng Thanh Tuyền Thủy lại là hạng người có thủ đoạn độc ác, nếu mà lúc này mình không động thủ, e rằng sau này hắn tất sẽ hận mình. Khi đó mình sẽ gặp bất lợi. Còn theo lời của người thần bí này mà giết chết Thanh Tuyền Thủy thì Lôi Cương cũng ngoảnh mặt làm ngơ.Sau khi suy tư, Lôi Cương lấy hư kiếm ra, rồi gia nhập tấn công người thần bí.- Lôi Cương, ngươi thật muốn là địch với ta sao?Một kiếm của người thần bí quét ngang Thanh Tuyền Thủy, lại đẩy Thanh Tuyền Thủy vào trong góc nhà, sau đó toàn thân y bao phủ tương kì sát vụ. Sau khi, mấy người U Trường chống lại đòn công kích, thì quay đầu lại, hai mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, ánh nhìn đầy vẻ sát khí.Lôi Cương sững sờ, người này…lại thực sự biết mình sao? Là ai vậy? Trong lòng mình không có ấn tượng về người này!- Tiểu tử Lôi Cương, chẳng lẽ trước kia lão ẩu giúp ngươi, ngươi quên rồi sao?Kiếm tiên màu nâu của Thanh Tuyền Thủy sáng rực lên, nhanh chóng hướng về phía người thần bí mà công kích mạnh mẽ. Đòn công kích này mặc dù vô cùng mạnh mẽ, nhưng lớp phòng ngự màu hồng trên người thần bí như không gì có thể sánh được. Đòn công kích của Thanh Tuyền Thủy chẳng qua chỉ khiến cho sát vụ màu đỏ chuyển động, chứ không có cách gì phá được.- Khặc khặc… Lão bà, ngươi muốn đánh chết ta, nhưng cả đời cũng không thể đâu.Người thần bí lớn tiếng quát lạnh, hai tay cầm kiếm to màu đen, cơ thể vừa chuyển động thì hình thành đòn công kích quét ngang xung quanh. Khuôn mặt đám người U Trường trắng bệch ra, ào ào rút lui. Mũi kiếm khiến cho lớp cương khí của họ bị phá nát.Nội tâm Lôi Cương kinh hãi, đòn tấn công này nhìn đơn giản, vậy mà lớp cương khí của mình lại bị đánh nát, mà lớp nội kình lại càng vỡ vụn hơn. Người thần bí này quả thật mạnh mẽ, tu vi của y cũng có thể bị áp chế vậy mà vẫn bộc phát ra công kích mạnh mẽ như vậy.- Lôi Cương, ngươi đã cố tình là địch với ta, như vậy, những hiểu lầm của chúng ta trước kia, hôm nay cùng nhau lý giải.Người thần bí u ám cười, cơ thể bước lên phía trước một bước, bỏ cả việc tấn công Thanh Tuyền Thủy, cầm kiếm to màu đen trong tay, tới không trung, điên cuồng hướng xuống mé Lôi Cương.Khuôn mặt Lôi Cương biến đổi, cốt giáp cuộn trào mãnh liệt, bao phủ toàn thân, hư kiếm sáng rực lên, trong lòng hắn chợt quát: "thức khai thiên thứ ba mươi bốn". Hư kiếm bộc phát, ra đòn công kích mạnh mẽ, cuộn trào mãnh liệt, rồi hướng về phía kiếm to màu đen mà công tới.Hai hắc kiếm to lớn va vào nhau, khiến cho cả thạch tháp đều ầm ầm chấn động, bộ kiếm tiên màu đen treo hai bên đại điện rơi rụng trên mặt đất. Điều khiến cho Thanh Tuyền Thủy kinh hãi chính là, khi hơn mười kiếm tiên này rơi xuống, tất cả lại phát ra thứ sánh sáng đen thui, rồi xuyên qua đại điện màu đen.Bốn người nhìn nhau, cơ thể nhanh chóng chuyển động, né tránh việc đột kích của tiên khí màu đen này.- Tiểu tử, dẫn hắn đi!Thanh Tuyền Thủy càng lúc càng khoái các kiếm tiên màu đen, trầm giọng quát, cơ thể hóa thành một đạo tử ảnh hướng về phía cửa đại điện mà bay đi. Nhưng sau đó, U Trường cùng mấy người còn lại cũng bám theo.Lôi Cương thầm than, mình làm sao không thấy đột kích xung quanh. Lúc này, mình đã bị người thần bí này tấn công điên cuồng, mình không thể khống chế được. Nội tâm Lôi Cương đột nhiên đông lại, trong nháy mắt đã thu lại hư kiếm vào trong giới chỉ, hai tay bao phủ cốt giáp trước đây chưa hề giãn nở, thì nay lại phát ra một tiếng vo vo, rồi lại hướng về phía đại kiếm mà công tới.- Khặc, khặc. Lôi Cương, những năm gần đây, ngươi lại chỉ tiến bộ điểm ấy hay sao? Quả thật làm ta thất vọng quá.Người thần bí nhìn Lôi Cương thu hư kiếm lại, âm u cười nói. Nhưng cuối cùng thấy hai tay Lôi Cương phồng lên, thì hai mắt y đỏ lên, lộ ra vẻ kinh ngạc.- Ầm!Một tiếng nổ lớn vang lên, cơ thể người thần bí cũng bị sức lực mạnh mẽ của Lôi Cương đẩy lui ra mấy chục thước.- Ngươi rốt cuộc là ai?Hai mắt dưới cốt giáp nhìn chằm chằm người thần bí, lớn tiếng quát.
Tác giả :
Hán Lệ