Thế Giới Yêu Thương Trị
Chương 1: Thanh khống (người cuồng giọng hay) (1)
*Chú ý: truyện này Ly Đường là công, là nhược công, nếu không đọc được xin tắt đi chứ đừng comment nghịch CP, làm sai CP để ảnh hưởng đến tâm trạng người edit và người đọc, cám ơn ạ.
Ly Đường đang mua đồ ăn ở trung tâm thương mại.
Cơ thể cậu xuyên vào bây giờ vừa mới đột tử vì nhiều nguyên nhân như thức đêm nghe kịch, nhiều ngày không ăn uống... Cho nên cậu ấy sửa sang bản thân xong liền lập tức ra ngoài mua đồ ăn cho vào tủ lạnh trong nhà.
Người trong trung tâm thương mại nhiều, họ xếp thành một hàng rất dài. Theo lý mà nói, người nhiều phức tạp, trung tâm thương mại đáng ra phải khá ồn ào nhưng Ly Đường xếp hàng nửa tiếng bên tai từ đầu đến cuối là một bầu không khí hết sức yên tĩnh. Bởi vì cho dù người đằng trước hay là người đằng sau, tất cả những người xếp hàng đều đeo tai nghe một cách rất nhịp nhàng. Họ đều đang hết sức, hết sức, hết sức say sưa nghe kịch.
Ly Đường đột nhiên tin vào quan niệm thẩm mỹ của thế giới này mà hệ thống phổ cập cho cậu khi cậu xuyên vào.
Hệ thống nói, ở thế giới này, kịch giống như weibo trong thế giới hiện thực của cậu, mọi người ngày nào khi thức dậy cũng bắt buộc phải hoàn thành lễ rửa tội của linh hồn.
Ở thế giới này, nổi tiếng nhất giới giải trí không phải là diễn viên diễn xuất giỏi nhan sắc xuất chúng, cũng không phải ngôi sao giải trí được yêu thích, càng không phải tiểu thịt tươi không có gì ngoài gương mặt đẹp.
Mà là người lồng tiếng.
Đây hoàn toàn là một thế giới của những người mê giọng nói hay.
Mọi người làm theo nguyên tắc giọng nói là tối cao, nghe giọng nói biết người đẹp, chỉ cần giọng nói hay thì sẽ là nhân vật giống Lý Bạch, dù phạm bao nhiêu tội lớn cũng có thể được tha thứ.
Ngược lại, giọng nói khó nghe chi bằng làm người câm luôn, bởi vì họ sẽ bịt tai lại sau đó nhìn bạn bằng ánh mắt giống như nhìn quái vật, dường như bạn vừa sinh ra đã nên tự tử để tạ tội rồi.
Tóm lại đây là thế giới điên cuồng, thiên vị cực độ.
Mọi người có thể vì giọng nói mà làm ra những việc không thể tin được, ví dụ như cơ thể Ly Đường xuyên vào chính vì gần đây giọng người lồng tiếng kịch truyền thanh quá hay, chăm chú nghe kịch đến mức quên ăn quên ngủ dẫn đến đột tử.
Đội ngũ xếp hàng dần dần ngắn lại, cuối cùng cũng đến lượt Ly Đường.
Nhân viên thu ngân đang đúng ở trong phòng cách âm trong suốt, cửa phòng cách âm có lắp công tắc cảm ứng tự động, Ly Đường cầm thứ cậu mua được đi vào.
Cửa kêu lên một tiếng rồi đóng lại.
Đây còn là một thế giới kỳ lạ, giọng nói còn có sức hấp dẫn hơn cả bộ phận sinh dục của cơ thể, để tránh cho khách hàng vì gọng nói quá hay mà bị phần tử làm trái pháp luật chú ý, phần lớn trung tâm thương mại đều xây dựng bàn thu ngân cách âm để bảo đảm cho sự an toàn của khách hàng.
Nhân viên thu ngân là nam, rất trẻ, điều khiến Ly Đường ngạc nhiên đó là hắn trông rất... anh tuấn. Ngũ quan cân đối, góc cạnh rõ ràng, dáng đứng thẳng tắp giống như một cái cao lớn. Đổi lại là thế giới ban đầu của Ly Đường, người có điều kiện như hắn mà làm người mẫu, làm ngôi sao có lẽ sẽ có của ăn của để.
Đáng tiếc, bây giờ hắn chỉ là một nhân viên thu ngân.
Hắn ta nhìn thấy Ly Đường thì không nói gì mà chỉ đánh giá cậu rồi cau mày lặp lại lần nữa: "Xin hãy lên tiếng, nếu cậu không muốn xin trả gấp đôi tiền."
Giọng nói của hắn... Không phải hay cũng không phải tệ.
Là ở tầm trung, nhưng đối với con người ở thế giới này chính là không có gì đặc biệt, cho dù có đẹp thế nào mà giọng nói cũng không có công việc quá tốt được.
Quan trọng là...
[Tại sao phải trả gấp đôi tiền?!]
Ly Đường lấy điện thoại gõ chữ kích động chất vấn nhân viên thu ngân này.
Tài sản của nguyên chủ cơ thể này rất ít, mà bây giờ cậu đang rất đói!
Người nhân viên rất bình tĩnh, thậm chí là lạnh lùng nói: "Thứ nhất, vì cậu không lên tiếng, máy phân biệt giọng nói không thể cho điểm giọng nói của cậu, không thể cung cấp cho cậu ưu đãi giảm giá. Thứ hai, pháp luật quốc gia quy định, hoạt động mua đồ không lên tiếng đều thuộc hành vi phạm pháp, là một hành động bất kính và sỉ nhục với nhân viên thu ngân, xin hãy bồi thường phí tổn thất tinh thần cho chúng tôi."
[Nếu tôi bị câm thì sao?]
Nhân viên nói: "Xin hãy đưa giấy chứng nhận khuyết tận của cậu."
Ly Đường: "..."
Thấy Ly Đường khó xử như vậy, hắn ta đã quy giọng nói của cậu vào loại "siêu cấp khó nghe", dù sao thì thế giới này vốn là người càng đẹp thì giọng nói càng khó nghe.
Người nhân viên bất giác nghĩ đến cái tên nhan sắc đạt điểm tuyệt đối, giọng nói quả thực như đấm vào tai, cực kỳ giống với tiếng rít khi micro xảy ra vấn đề, nghe thêm lần nữa chắc sẽ gặp ác mộng mất. Vậy là hắn trực tiếp cho Ly Đường vào danh sách đen của trung tâm thương mại, máy cảm ứng chứng minh thư đặt ở trước cửa trung tâm cũng không bao giờ mở cho cậu vào nữa, tránh việc cậu lại đến đầu độc hắn và các đồng nghiệp.
Giọng nói khó nghe cũng là cái tội.
Thái độ của nhân viên thu ngân với Ly Đường dần dần trở nên thiếu kiên nhẫn: "Mời trả triền, cậu đã làm lỡ rất nhiều thời gian rồi, bên ngoài còn có khách hàng khác đang đợi."
Ly Đường thật sự có chút tuyệt vọng.
Một bên là cái bụng đang kêu ọc ọc vì đói, một bên là... thể chất cậu bốc được trong thế giới này – âm thanh quyến rũ linh hồn.
Vừa nghe tên đã biết không phải thứ gì đàng hoàng.
Ly Đường bị hệ thống lừa rất nhiều lần, cậu nơm nớp lo sợ không dám mở lời.
Nhưng nhân viên lại nói với vẻ hăm dọa: "Cậu con không trả tiền tôi sẽ gọi bảo vệ."
Số dư tài khoản của Ly Đường ngay cả một bữa cơm cũng chưa chắc đã trả được, huống chỉ còn phải trả gấp đôi tiền. Cậu cắn răng quyết định bước ra đứng dưới máy phân biệt giọng nói.
Nhân viên khịt mũi khinh bỉ, nhìn Ly Đường với ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ chậm phát triển tâm thần không biết lượng sức mình, hắn lạnh lùng nói: "Cậu đừng trách tôi không nhắc nhở cậu trước, theo quy định của máy phân biệt giọng nói, giọng nói càng dễ nghe thì cho điểm càng cao, đương nhiên ưu đãi càng nhiều, cao nhất còn có thể được miễn phí. Nhưng đồng thời, giọng nói khó nghe cũng tạo nên bóng đen tâm lý với cái máy, cũng tức là có thể nó sẽ yêu cầu cậu trả 3 lần, 4 lần thậm chí là con số N lần để hồi phục tổn thương trong lòng, trước khi phân biệt giọng nói xin cậu hãy chuẩn bị đầy đủ, dù sao thì thế giới của chúng ta cũng trở nên tươi đẹp vì giọng nói."
"Việc này..."
Cậu đến chợ đen gì thế này?
Ly Đường không thể nhịn được nữa liền buột miệng nói: "Rõ ràng các người đang lừa đảo!"
Tất cả dường như thay đổi trong chớp mắt, máy phân biệt giọng nói trong phòng đột nhiên lóe lên một tia sáng chói lóa, vô số ánh hào quang đổ xuống cơ thể của Ly Đường, dường như muốn đưa cậu vào trong thần điện rạng rỡ.
Ly Đường giật mình.
Giọng nói điện tử của riêng máy phân biệt giọng nói phấn khích đến mức như muốn vỡ ra: "Miễn phí! Miễn phí! Miễn phí suốt đời! Tôi chưa bao giờ được nghe giọng nói rung động lòng người như vậy! Quý khách thân mến, cậu làm cơ thể lạnh giá của tôi không thể không sục sôi, tôi là tín đồ trung thành nhất của cậu!"
Ly Đường: "..."
Cậu chớp chớp mắt, cuối cùng cũng nắm được trọng điểm từ trong những câu nói lộn xộn này: "Miễn phí, nó nói tôi có thể miễn phí!"
Nhân viên thu ngân luôn không nói gì.
Ly Đường nhìn sang, phát hiện ánh mắt của hắn đã thay đổi rồi, không còn vẻ khinh thường và cao ngạo, thay vào đó là ánh mắt giống như đang bị một ngọn lửa hừng hực đốt cháy.
Ly Đường có cảm giác không tốt lắm.
Cậu thận trọng hỏi: "Tôi có thể đi chưa?"
"Khoan đã, xin cậu đợi tôi thanh toán." Giọng nói của nhân viên có vẻ run rẩy, hai tay cũng run rẩy giống như không cầm được bút, cả người hắn dường như có chút điên rồ.
Ly Đường bất an đợi, trước mắt cậu xuất hiện một tờ điền thông tin cá nhân.
Nhân viên thu ngân nhẹ giọng nói: "Cậu điền thông tin của cậu vào đây, đây là quy định của trung tâm thương mại, bắt buộc phải ghi lại thân phận của khách hàng được miễn phí."
Ly Đường chỉ có thể ngoan ngoãn điền vào tờ câu hỏi.
Nhân viên cao hơn Ly Đường rất nhiều, hắn nhìn từ trên xuống dưới, cái gáy lộ ra khi Ly Đường cúi đầu xuống, vì quá trắng nên ngay cả mạch máu màu xanh nhạt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, giống như một sinh vật đẹp đẽ yếu ớt khiến người ta muốn chiếm đoạt.
Thật đẹp...
Nhân viên thu ngân liếm môi.
Ly Đường điền thông tin cá nhân xong liền đưa cho nhân viên thu ngân.
"Cảm ơn, lần sau cậu lại đến nữa nhé." Nhân viên thu ngân cúi chào Ly Đường.
Cho đến khi về nhà, Ly Đường vẫn cực kỳ ấn tượng với ánh mắt cuối cùng của nhân viên thu ngân, ánh mắt điên rồ và tham vọng tột cùng đó giống như thế giới trước đó, thế giới trước đó nữa...
Không! Dừng lại!
Nghĩ đến quá khứ Ly Đường lại run cầm cập.
Việc cấp bách nhất bây giờ vẫn là lo xem chi phí ăn uống tiếp theo thì hơn. Đồ mua hôm nay chỉ có đủ cầm cự đến sáng mai. Ly Đường sau khi ăn mì bổ sung năng lượng liền ngồi trước máy tính suy nghĩ về cuộc đời.
Trước khi xuyên vào đây Ly Đường còn là học sinh, điều kiện gia đình rất tốt, là hoàng tử nhỏ được nuôi dưỡng trong tháp ngà, 3 thế giới trước đây câu xuyên vào đều có bối cảnh kỳ lạ, căn bản không cần suy nghĩ đến vấn đề lấp đầy dạ dày.
Chỉ có thể giới này cậu mới xuyên vào một trạch nam không có thứ gì.
Thật phiền phức.
Ly Đường mở trang web trong máy tính, đột nhiên trang web hiện ra một thông báo.
[Thuận theo yêu cầu của phần lớn thính giả, công ty chúng tôi sẽ mở buổi thử giọng trên toàn mạng vào lúc 4 giờ chiều ngày 26 để lựa chọn người lồng tiếng xuất sắc nhất cho kịch truyền thanh "Động Hồn", cho dù bạn là người mới hay tài xế cũ, chỉ cần giọng của bạn đạt tiêu chuẩn chúng tôi đều chào mừng bạn đến báo danh tham gia buổi thử giọng này.
Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thanh Khống]
Cùng lúc này, một giọng nói điện tử lạnh lẽo vang lên trong đầu Ly Đường: "Nhiệm vụ kích hoạt, trở thành người lồng tiếng được cả thế giới chú ý".
Ly Đường đang mua đồ ăn ở trung tâm thương mại.
Cơ thể cậu xuyên vào bây giờ vừa mới đột tử vì nhiều nguyên nhân như thức đêm nghe kịch, nhiều ngày không ăn uống... Cho nên cậu ấy sửa sang bản thân xong liền lập tức ra ngoài mua đồ ăn cho vào tủ lạnh trong nhà.
Người trong trung tâm thương mại nhiều, họ xếp thành một hàng rất dài. Theo lý mà nói, người nhiều phức tạp, trung tâm thương mại đáng ra phải khá ồn ào nhưng Ly Đường xếp hàng nửa tiếng bên tai từ đầu đến cuối là một bầu không khí hết sức yên tĩnh. Bởi vì cho dù người đằng trước hay là người đằng sau, tất cả những người xếp hàng đều đeo tai nghe một cách rất nhịp nhàng. Họ đều đang hết sức, hết sức, hết sức say sưa nghe kịch.
Ly Đường đột nhiên tin vào quan niệm thẩm mỹ của thế giới này mà hệ thống phổ cập cho cậu khi cậu xuyên vào.
Hệ thống nói, ở thế giới này, kịch giống như weibo trong thế giới hiện thực của cậu, mọi người ngày nào khi thức dậy cũng bắt buộc phải hoàn thành lễ rửa tội của linh hồn.
Ở thế giới này, nổi tiếng nhất giới giải trí không phải là diễn viên diễn xuất giỏi nhan sắc xuất chúng, cũng không phải ngôi sao giải trí được yêu thích, càng không phải tiểu thịt tươi không có gì ngoài gương mặt đẹp.
Mà là người lồng tiếng.
Đây hoàn toàn là một thế giới của những người mê giọng nói hay.
Mọi người làm theo nguyên tắc giọng nói là tối cao, nghe giọng nói biết người đẹp, chỉ cần giọng nói hay thì sẽ là nhân vật giống Lý Bạch, dù phạm bao nhiêu tội lớn cũng có thể được tha thứ.
Ngược lại, giọng nói khó nghe chi bằng làm người câm luôn, bởi vì họ sẽ bịt tai lại sau đó nhìn bạn bằng ánh mắt giống như nhìn quái vật, dường như bạn vừa sinh ra đã nên tự tử để tạ tội rồi.
Tóm lại đây là thế giới điên cuồng, thiên vị cực độ.
Mọi người có thể vì giọng nói mà làm ra những việc không thể tin được, ví dụ như cơ thể Ly Đường xuyên vào chính vì gần đây giọng người lồng tiếng kịch truyền thanh quá hay, chăm chú nghe kịch đến mức quên ăn quên ngủ dẫn đến đột tử.
Đội ngũ xếp hàng dần dần ngắn lại, cuối cùng cũng đến lượt Ly Đường.
Nhân viên thu ngân đang đúng ở trong phòng cách âm trong suốt, cửa phòng cách âm có lắp công tắc cảm ứng tự động, Ly Đường cầm thứ cậu mua được đi vào.
Cửa kêu lên một tiếng rồi đóng lại.
Đây còn là một thế giới kỳ lạ, giọng nói còn có sức hấp dẫn hơn cả bộ phận sinh dục của cơ thể, để tránh cho khách hàng vì gọng nói quá hay mà bị phần tử làm trái pháp luật chú ý, phần lớn trung tâm thương mại đều xây dựng bàn thu ngân cách âm để bảo đảm cho sự an toàn của khách hàng.
Nhân viên thu ngân là nam, rất trẻ, điều khiến Ly Đường ngạc nhiên đó là hắn trông rất... anh tuấn. Ngũ quan cân đối, góc cạnh rõ ràng, dáng đứng thẳng tắp giống như một cái cao lớn. Đổi lại là thế giới ban đầu của Ly Đường, người có điều kiện như hắn mà làm người mẫu, làm ngôi sao có lẽ sẽ có của ăn của để.
Đáng tiếc, bây giờ hắn chỉ là một nhân viên thu ngân.
Hắn ta nhìn thấy Ly Đường thì không nói gì mà chỉ đánh giá cậu rồi cau mày lặp lại lần nữa: "Xin hãy lên tiếng, nếu cậu không muốn xin trả gấp đôi tiền."
Giọng nói của hắn... Không phải hay cũng không phải tệ.
Là ở tầm trung, nhưng đối với con người ở thế giới này chính là không có gì đặc biệt, cho dù có đẹp thế nào mà giọng nói cũng không có công việc quá tốt được.
Quan trọng là...
[Tại sao phải trả gấp đôi tiền?!]
Ly Đường lấy điện thoại gõ chữ kích động chất vấn nhân viên thu ngân này.
Tài sản của nguyên chủ cơ thể này rất ít, mà bây giờ cậu đang rất đói!
Người nhân viên rất bình tĩnh, thậm chí là lạnh lùng nói: "Thứ nhất, vì cậu không lên tiếng, máy phân biệt giọng nói không thể cho điểm giọng nói của cậu, không thể cung cấp cho cậu ưu đãi giảm giá. Thứ hai, pháp luật quốc gia quy định, hoạt động mua đồ không lên tiếng đều thuộc hành vi phạm pháp, là một hành động bất kính và sỉ nhục với nhân viên thu ngân, xin hãy bồi thường phí tổn thất tinh thần cho chúng tôi."
[Nếu tôi bị câm thì sao?]
Nhân viên nói: "Xin hãy đưa giấy chứng nhận khuyết tận của cậu."
Ly Đường: "..."
Thấy Ly Đường khó xử như vậy, hắn ta đã quy giọng nói của cậu vào loại "siêu cấp khó nghe", dù sao thì thế giới này vốn là người càng đẹp thì giọng nói càng khó nghe.
Người nhân viên bất giác nghĩ đến cái tên nhan sắc đạt điểm tuyệt đối, giọng nói quả thực như đấm vào tai, cực kỳ giống với tiếng rít khi micro xảy ra vấn đề, nghe thêm lần nữa chắc sẽ gặp ác mộng mất. Vậy là hắn trực tiếp cho Ly Đường vào danh sách đen của trung tâm thương mại, máy cảm ứng chứng minh thư đặt ở trước cửa trung tâm cũng không bao giờ mở cho cậu vào nữa, tránh việc cậu lại đến đầu độc hắn và các đồng nghiệp.
Giọng nói khó nghe cũng là cái tội.
Thái độ của nhân viên thu ngân với Ly Đường dần dần trở nên thiếu kiên nhẫn: "Mời trả triền, cậu đã làm lỡ rất nhiều thời gian rồi, bên ngoài còn có khách hàng khác đang đợi."
Ly Đường thật sự có chút tuyệt vọng.
Một bên là cái bụng đang kêu ọc ọc vì đói, một bên là... thể chất cậu bốc được trong thế giới này – âm thanh quyến rũ linh hồn.
Vừa nghe tên đã biết không phải thứ gì đàng hoàng.
Ly Đường bị hệ thống lừa rất nhiều lần, cậu nơm nớp lo sợ không dám mở lời.
Nhưng nhân viên lại nói với vẻ hăm dọa: "Cậu con không trả tiền tôi sẽ gọi bảo vệ."
Số dư tài khoản của Ly Đường ngay cả một bữa cơm cũng chưa chắc đã trả được, huống chỉ còn phải trả gấp đôi tiền. Cậu cắn răng quyết định bước ra đứng dưới máy phân biệt giọng nói.
Nhân viên khịt mũi khinh bỉ, nhìn Ly Đường với ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ chậm phát triển tâm thần không biết lượng sức mình, hắn lạnh lùng nói: "Cậu đừng trách tôi không nhắc nhở cậu trước, theo quy định của máy phân biệt giọng nói, giọng nói càng dễ nghe thì cho điểm càng cao, đương nhiên ưu đãi càng nhiều, cao nhất còn có thể được miễn phí. Nhưng đồng thời, giọng nói khó nghe cũng tạo nên bóng đen tâm lý với cái máy, cũng tức là có thể nó sẽ yêu cầu cậu trả 3 lần, 4 lần thậm chí là con số N lần để hồi phục tổn thương trong lòng, trước khi phân biệt giọng nói xin cậu hãy chuẩn bị đầy đủ, dù sao thì thế giới của chúng ta cũng trở nên tươi đẹp vì giọng nói."
"Việc này..."
Cậu đến chợ đen gì thế này?
Ly Đường không thể nhịn được nữa liền buột miệng nói: "Rõ ràng các người đang lừa đảo!"
Tất cả dường như thay đổi trong chớp mắt, máy phân biệt giọng nói trong phòng đột nhiên lóe lên một tia sáng chói lóa, vô số ánh hào quang đổ xuống cơ thể của Ly Đường, dường như muốn đưa cậu vào trong thần điện rạng rỡ.
Ly Đường giật mình.
Giọng nói điện tử của riêng máy phân biệt giọng nói phấn khích đến mức như muốn vỡ ra: "Miễn phí! Miễn phí! Miễn phí suốt đời! Tôi chưa bao giờ được nghe giọng nói rung động lòng người như vậy! Quý khách thân mến, cậu làm cơ thể lạnh giá của tôi không thể không sục sôi, tôi là tín đồ trung thành nhất của cậu!"
Ly Đường: "..."
Cậu chớp chớp mắt, cuối cùng cũng nắm được trọng điểm từ trong những câu nói lộn xộn này: "Miễn phí, nó nói tôi có thể miễn phí!"
Nhân viên thu ngân luôn không nói gì.
Ly Đường nhìn sang, phát hiện ánh mắt của hắn đã thay đổi rồi, không còn vẻ khinh thường và cao ngạo, thay vào đó là ánh mắt giống như đang bị một ngọn lửa hừng hực đốt cháy.
Ly Đường có cảm giác không tốt lắm.
Cậu thận trọng hỏi: "Tôi có thể đi chưa?"
"Khoan đã, xin cậu đợi tôi thanh toán." Giọng nói của nhân viên có vẻ run rẩy, hai tay cũng run rẩy giống như không cầm được bút, cả người hắn dường như có chút điên rồ.
Ly Đường bất an đợi, trước mắt cậu xuất hiện một tờ điền thông tin cá nhân.
Nhân viên thu ngân nhẹ giọng nói: "Cậu điền thông tin của cậu vào đây, đây là quy định của trung tâm thương mại, bắt buộc phải ghi lại thân phận của khách hàng được miễn phí."
Ly Đường chỉ có thể ngoan ngoãn điền vào tờ câu hỏi.
Nhân viên cao hơn Ly Đường rất nhiều, hắn nhìn từ trên xuống dưới, cái gáy lộ ra khi Ly Đường cúi đầu xuống, vì quá trắng nên ngay cả mạch máu màu xanh nhạt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, giống như một sinh vật đẹp đẽ yếu ớt khiến người ta muốn chiếm đoạt.
Thật đẹp...
Nhân viên thu ngân liếm môi.
Ly Đường điền thông tin cá nhân xong liền đưa cho nhân viên thu ngân.
"Cảm ơn, lần sau cậu lại đến nữa nhé." Nhân viên thu ngân cúi chào Ly Đường.
Cho đến khi về nhà, Ly Đường vẫn cực kỳ ấn tượng với ánh mắt cuối cùng của nhân viên thu ngân, ánh mắt điên rồ và tham vọng tột cùng đó giống như thế giới trước đó, thế giới trước đó nữa...
Không! Dừng lại!
Nghĩ đến quá khứ Ly Đường lại run cầm cập.
Việc cấp bách nhất bây giờ vẫn là lo xem chi phí ăn uống tiếp theo thì hơn. Đồ mua hôm nay chỉ có đủ cầm cự đến sáng mai. Ly Đường sau khi ăn mì bổ sung năng lượng liền ngồi trước máy tính suy nghĩ về cuộc đời.
Trước khi xuyên vào đây Ly Đường còn là học sinh, điều kiện gia đình rất tốt, là hoàng tử nhỏ được nuôi dưỡng trong tháp ngà, 3 thế giới trước đây câu xuyên vào đều có bối cảnh kỳ lạ, căn bản không cần suy nghĩ đến vấn đề lấp đầy dạ dày.
Chỉ có thể giới này cậu mới xuyên vào một trạch nam không có thứ gì.
Thật phiền phức.
Ly Đường mở trang web trong máy tính, đột nhiên trang web hiện ra một thông báo.
[Thuận theo yêu cầu của phần lớn thính giả, công ty chúng tôi sẽ mở buổi thử giọng trên toàn mạng vào lúc 4 giờ chiều ngày 26 để lựa chọn người lồng tiếng xuất sắc nhất cho kịch truyền thanh "Động Hồn", cho dù bạn là người mới hay tài xế cũ, chỉ cần giọng của bạn đạt tiêu chuẩn chúng tôi đều chào mừng bạn đến báo danh tham gia buổi thử giọng này.
Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thanh Khống]
Cùng lúc này, một giọng nói điện tử lạnh lẽo vang lên trong đầu Ly Đường: "Nhiệm vụ kích hoạt, trở thành người lồng tiếng được cả thế giới chú ý".
Tác giả :
Tọa Hoài