Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 95: Bị Bức Đào Vong
Dưới bầu trời u ám của Hóa Hồn trì, một đám hắc vân vô thanh vô tức âm thầm xuất hiện, từ từ lượn vòng giữa không trung. Toàn thân đóa hắc vân phát ra những tia sáng kì dị đầy tà ác và cổ quái. Lục Vân cẩn trọng kiểm tra sự xuất hiện đột ngột của hắc vân, phát hiện nó có kích cỡ ba trượng, tựa hồ ẩn tàng vô số sự tà ác bên trong.
Tâm niệm máy động, Lục Vân toàn lực phát động Ý Niệm Thần Ba, cẩn thận dò xét động tĩnh. Điều cổ quái xảy ra, khi Ý Niệm Thần Ba tiếp cận hắc vân, ngay lập tức bị một cỗ khí tức bất thường hoá giải, hoàn toàn không thể tra ra bất cứ sự tình gì. Cạnh đó, mọi người cùng nhau nghiên cứu bí mật của đám hắc vân thần bí đó nhưng vẫn không tìm thấy vết tích gì. Trong mắt chúng nhân đồng lộ xuất một tia kinh ngạc.
Lục Vân lãnh đạm cất tiếng: "Đã đến rồi sao không ra gặp gỡ?" Một tiếng cười hung hãn truyền đến, liên tiếp sau đó là những thanh âm khác nhau mang cùng một khí tức quỷ dị tràn ngập không gian của Hóa Hồn Trì. Hắc ảnh lướt qua, chỉ nhìn thấy một đạo quỷ ảnh đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện Lục Vân, miệng phát xuất tràng cười lạnh. Vừa trông thấy quỷ ảnh, chúng nhân đều nhận định hắn chính là quỷ tiên. Cảm nhận tiếp theo chính là khí tức trên thân quỷ tiên có sự khác biệt, tựa hồ ẩn tàng quỷ khí cực kỳ mạnh mẽ.
Khi mọi người còn đang ước đoán, chỉ thấy quỷ ảnh chớp động, bóng ảnh chuyển động bốn phương. Ngay lập tức, xuất hiện mười hai quỷ tiên lạnh lùng nhìn chúng nhân. Sau khi các quỷ tiên hiện thân, từ giữa không trung, đám hắc vân phát ra quang hoa chói lọi, cùng lúc thay đổi hình dạng, phát ra những âm thanh mãnh liệt. Trong tiếng hú dữ dội, đám hắc vân hào quang chớp động, vô số thân ảnh quay cuồng giữa không trung như vân vụ, không thể nhìn rõ.
Đếm lại thì thấy bảy đạo quỷ ảnh thần bí vô tả, tu vi cường đại, đích thực là cao thủ. Lục Vân cẩn thận quan sát đối phương, nhãn thần hơi đổi, nhẹ nhàng hỏi: "Các vị từ nơi nào đến, từ Âm Thi gian hay Hắc Hà gian?". Chúng nhân ngẩn ra, không hiểu Lục Vân chỉ là phỏng đoán hay đã biết điều gì. Những quỷ ảnh này hoàn toàn không lộ rõ mặt, Lục Vân dựa vào điều gì để phỏng đoán bọn chúng là cao thủ của Âm Thi gian hay Hắc Hà gian?
Một giọng cười hung hãn phát ra, đạo hắc sắc quang lóe sáng, Âm Thi Quỷ Vương hiện thân trước mắt chúng nhân. Định nhãn vào Lục Vân, Âm Thi Quỷ Vương âm trầm nói: "Đừng nghĩ rằng ngươi có thể đoán ra, tựu trung lại vẫn có chỗ sai. Ta muốn hỏi tại sao ngươi có thể đoán ra lai lịch bọn ta, sao bọn ta lại không thể đến từ Vô Hồn gian?"
Sắc mặt trầm trọng, Lục Vân đề tỉnh mọi người cẩn thận phòng ngự rồi lập tức chuyển mục quang sang Quỷ Vương. Nhìn bảy đạo quỷ ảnh gần đó, Lục Vân trầm giọng: "Điểm này kỳ thật không khó đoán, vì Quỷ Vương của Vô Hồn gian đã chết trong tay ta nên các ngươi không thể là chúng. Bên cạnh đó, tại quỷ vực xuất hiện một lực lượng cường đại khiến ta liên tưởng đến thượng hạ Âm Thi gian và Hắc Hà gian. Có thể điều động mười hai quỷ tiên hộ giá theo hầu, địa vị đó tự nhiên đã biểu thị rõ ràng, phi hai vị Quỷ Vương ra thì còn ai khác. Chỉ có một điểm ta vẫn chưa minh bạch. Theo ta biết là quỷ vực tam gian mỗi nơi chỉ có ba vị quỷ tiên, tại sao tại đây lại xuất hiện nhiều vậy?"
Âm trầm cười lạnh, Âm Thi Quỷ Vương nói: "Điểm này đúng như ngươi nói, nhưng sự thực lại rất đơn giản. Nhân gian tu chân giới có ngũ phái lục viện, giả như ngũ phái lục viện cộng lại có khoảng hai mươi vị cao thủ tu vi đạt đến cảnh giới bất diệt, thì hoàn toàn không thể nói toàn nhân giới chỉ có hai mươi cao thủ. Rất dễ hiểu, ngươi đã rõ chứ?" Lục Vân và chúng nhân lắng nghe, minh bạch được rằng trước đó họ đã tiến nhập không đúng khu vực.
Nhìn Âm Thi Quỷ Vương, Lục Vân hỏi: "Quỷ Vương đến đây không hiểu có chuyện gì, chắc không phải chỉ đến kiến diện chúng ta? Sao hai bên không chào hỏi nhau một lần?". Cùng lúc, chàng truyền âm báo tin cho những người phía sau chuẩn bị đột vây. Tình huống rất rõ ràng, địch nhân thế lực cường đại, trực tiếp đối địch sẽ phải trả một giá đắt.
Lạnh lùng nhìn Lục Vân, Âm Thi Quỷ Vương nói: "Ngươi rất bình tĩnh, sao ngươi không hỏi bọn ta đến đây với mục đích gì?"
"Nếu ta đoán không sai thì các ngươi đã có sự sắp xếp rồi. Mục đích các ngươi đến đây làm gì, ta và ngươi đều biết, không cần lãng phí thời gian. Việc ta cần là tìm hiểu lai lịch của cao thủ đứng sau lưng ngươi, chỉ để so sánh chênh lệch lực lượng giữa đôi bên. Như vậy mới có lợi cho việc phân tích tình huống, thuận tiện đưa ra đối sách thích hợp." Lục Vân lạnh lùng trả lời.
Cười âm trầm, Âm Thi Quỷ Vương tán thưởng: "Thực không đơn giản! Thản nhiên nói ra suy nghĩ của mình, rất sảng khoái! Có thể thấy từ một điểm này rằng tâm tư của ngươi rất linh xảo, hiểu được tình huống, ẩn tàng trong đó là sự tự tin. Kỳ thực những gì ngươi nói, ngươi nghĩ và toan tính bên trong, sao ta lại không biết! Ngươi tỏ ra rất thản nhiên nhưng bổn vương thấy rõ điều đó chỉ để che dấu ý đồ riêng. Tất cả hãy để lộ bản lai diện mục để hội diện với các cao thủ nhân gian tu chân giới!".
Cuộc đối thoại kết thúc, Âm Thi Quỷ Vương nhanh chóng lùi lại nơi sáu đạo quỷ ảnh đang dần hiển lộ chân diện mục. Cẩn trọng quan sát từng tên, tâm thần Lục Vân bỗng chấn động. Trong sáu quỷ vật, bất ngờ có sự xuất hiện của Hắc Hà Quỷ Vương dẫn theo Quỷ suất Huyễn Mị, bốn người còn lại không thể biết được lai lịch nhưng tu vi tuyệt đối trên mức quỷ tiên. Điều đó làm cho Lục Vân cảm thấy kinh ngạc, nhưng chàng vẫn không để lộ ra ngoài. Có phải Hắc Hà Quỷ Vương đã liên hợp với Âm Thi Quỷ Vương không? Theo lẽ thường thì giữa chúng chỉ có mối quan hệ lợi dụng, tuyệt đối không hội nhập với nhau, tại sao lần này lại đi cùng nhau?
Không quay đầu lại, Lục Vân hỏi nhỏ: "Mọi người chuẩn bị xong rồi chứ? Phải vạn lần cẩn thận, nếu không thì khó mà thoát khỏi đây. Mọi người nhớ một điều là khi ly khai chỗ này phải đi sát gần ta vì trận pháp này thập phần cổ quái, không thể khinh địch. Sẽ không dễ vượt qua đâu. Thêm một điều làm ta lo lắng là hiện tại, bên ngoài có những địch nhân rất đáng sợ đang chờ chúng ta."
Chúng nhân thần sắc âm trầm không yên, tâm lý nặng trĩu lo lắng trước cường địch. Mười hai quỷ tiên cộng với hai vị Quỷ Vương. Một Quỷ suất Huyễn Mị suất lãnh bốn cao thủ, cộng lại là mười chín tuyệt thế cao thủ. Thế lực ấy đích thực rất mạnh, nếu xuất hiện tại nhân giới thì có khả năng hủy diệt cả một môn phái. Đối phó với mười một người bọn họ thật sự hung đa cát thiểu. Nắm chắc trường kiếm trong tay, mọi người thần sắc cảnh giới, cẩn trọng nhìn bốn phía.
Tử Dương chân nhân mắt lóe hào quang, trầm giọng nói: "Yên tâm, bọn ta đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ hiệu lệnh. Không cần biết địch nhân cường đại thế nào, tin rằng chúng ta có thể đánh bại tất cả để giành chiến thắng, thuận lợi rút ra khỏi Tu La lâm." Mọi người đồng thanh: "Nhất định như vậy!", thanh thế chấn trời xanh. Trong tuyệt cảnh đó, toàn bộ chúng nhân bạo phát một cỗ khí tức cường hãn, biểu đạt quyết tâm cao độ.
Quay đầu lại, Lục Vân đảo ánh mắt qua mười gương mặt quen thuộc, không nói câu nào, chỉ đơn thuần ngắm nhìn rồi gật đầu. Tại thời điểm này, trái tim mọi người đã nối kết với nhau như một. Mặc nhiên quay sang phía địch nhân, Lục Vân lãnh đạm nói: "Khai chiến, dàn trận tuyến tấn công!".
Lạnh lùng tựa băng giá, hữu thủ của Lục Vân xuất Như Ý Tâm Hồn kiếm, thân ảnh hóa thành một đạo hồng quang nhắm thẳng tới trận tiền.
Phía sau chàng, chín người thẳng hàng chuyển vận trên không trung, tụ thành một cơn cuồng phong như thần long uốn lượn, dũng mãnh tiến tới. Nhìn từ xa chỉ thấy những quang trụ đầy màu sắc gào thét giữa không trung với khí thế dũng mãnh không gì sánh nổi, trực diện tấn công đối thủ.
Thần sắc hơi biến đổi, Âm Thi Quỷ Vương và Hắc Hà Quỷ Vương nhìn nhau, đồng thời quyết định: "Quỷ vũ hóa hồn, phát động!" Từ bốn phương, thập nhị quỷ tiên đồng thanh phát ra âm thanh u ám khủng bố tràn ngập Tu La lâm. Trong tiếng gầm dữ dội, mười hai đạo quỷ ảnh hợp lại làm một, hình thành một dải băng hắc sắc rung lên giữa không trung.
Sự chuyển động lên xuống của dải băng như đang gợn sóng, xảo diệu chắn đường Lục Vân và mọi người. Mỗi lần dao động lên xuống, nó lại phát xuất một cỗ cường khí vô định nhưng bên trong ẩn chứa lực âm tà cực lớn, chuyển động chập chờn. Trước mắt Lục Vân và chúng nhân, hình thành vô số luồng khí kình, ngăn cảnhọ tiến lên.
Như Ý Tâm Hồn kiếm huy động, ngàn đạo kiếm quang chuyển động rồi tụ lại thành một cỗ xích hồng sắc kiếm trụ, nhắm thẳng dải băng hắc sắc công tới. Một âm một dương tương sinh tương khắc, nguyên khí tương hỗ và hóa giải lẫn nhau khiến cục diện trở nên trì trệ, ngăn cản Lục Vân và những người khác rời khỏi. Đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo, Lục Vân cười nhạt, hữu thủ toàn lực thôi động thần kiếm, điều động toàn bộ lực lượng của chúng nhân phía sau mạnh mẽ công tới.
Cách đó vài trượng, Âm Thi Quỷ Vương cười âm trầm: "Công lực cường hãn tương đương nhau, đáng tiếc chuyện chúng muốn đào thoát khỏi Quỷ Vũ Hóa Hồn trận lại là điều không thể thực hiện được. Trận pháp đó có thể tiêu diệt đám nhân gian cao thủ đáng gờm này. Nhưng cũng phải đa tạ Huyễn Mị đã tới, chúng ta có thể liên thủ để đạt kết quả tốt nhất. Một khi Phong hồn phù bị phá hủy, khi đó chúng ta có thể tiến nhập nhân gian, không cần phải hợp tác nữa. Ha ha, ngươi cũng nghĩ vậy chứ Hắc Hà quỷ vương?" Nguồn:
Âm trầm nhìn lại, Hắc Hà Quỷ Vương lạnh lùng nói: "Có một điểm tự nhiên không thể quên. Một khi tiến nhập nhân gian, nếu chúng ta muốn hô phong hoán vũ mà không liên thủ với nhau thì sẽ không thể ứng phó khi những tu chân đạo nhân tiến công. Điều quan trọng nhất trước mắt là phải hoàn toàn tiêu diệt lực lượng đầu tiên của chúng. Những kẻ này có nhân gian Tam đại thần kiếm trong tay, có lẽ chúng ta không dễ thu thập chúng đâu."
"Hà hà, về điểm này thì Hắc Hà Quỷ Vương ngươi cứ yên tâm. Với thực lực của chúng ta, mười một kẻ này tuyệt đối không thể thoát ra khỏi tầm kiểm soát. Hiện tại, chúng ta chỉ cần trông chừng xem chúng chống cự được bao lâu." Cười nhạt, Âm Thi Quỷ Vương thần sắc thập phần tự tin, chú tâm theo dõi trận đấu.
Nhìn cảnh đó, ở bên cạnh, Quỷ suất Huyễn Mị nhãn thần thoáng qua một tia cười trào phúng, đầy sự đắc ý. Kì thực rất đơn giản, Huyễn Mị đắc ý vì khi song phương hợp tác, Hắc Hà tuyệt không lộ ra rằng trên người Lục Vân có Quỷ Vương chiến giáp. Đối với thân thế của Lục Vân đích thực rất kì dị, cả Hắc Hà Quỷ Vương lẫn Huyễn Mị đều không nắm được điều gì thì kẻ khác làm sao biết được. Chính là vì hiện tại, Lục Vân đột nhiên thi triển một luồng kỳ phong bao bọc bên ngoài, che dấu toàn thân khí tức ẩn tàng bất hiện.
Âm Thi Quỷ Vương chỉ mới hội diện Lục Vân lần đầu, nên ngoài cảm giác Lục Vân tâm tư linh xảo hiển hiện bên ngoài, thì không thể biết được bên trong Lục Vân ẩn chứa những điều kì dị.
Bên bờ Hóa Hồn trì, nhóm Lục Vân mười một người hình thành một cỗ cuồng phong chuyển động không ngừng, Quỷ Vũ Hóa Hồn trận cũng lập tức mãnh liệt đối kháng lại. Muốn kết thúc tình trạng dằng co, Lục Vân đã sử dụng Ý Niệm Thần Ba tra xét, phát hiện ra quỷ trận rất bá đạo, nếu tiếp tục ngạnh đấu trực tiếp thì không thể đạt được mục đích. Mọi người đều dốc toàn bộ sức lực, Lục Vân song thủ toàn lực công tới, phóng xuất Như Ý Tâm Hồn kiếm, đồng thời nhanh chóng xuất túi Càn khôn, phát huy sự thần kỳ của bảo vật.
Một thanh âm ngân lên, túi Càn Khôn dài với những sợi tua nhỏ xuất hiện bay lượn trên không. Vừa mở ra, trong nháy mắt nó đã hoá thành chiếc túi dài mười trượng, tạo nên một cỗ hấp lực cường đại, hiện ra trước mắt thập nhị quỷ tiên. Túi Càn khôn dung nạp vạn vật, toàn lực thôn tính thập nhị quỷ tiên.
Chỉ nghe âm thanh hoảng sợ truyền lại, quy luật chuyển động của dải băng hắc sắc bị tác động, nó rung lên dữ dội trong lúc bay lên cao hơn né tránh.
Ngoài xa vài trượng, hai vị Quỷ Vương tức giận gầm thét, hiển nhiên không nghĩ rằng Lục Vân đã thủ đắc túi Càn khôn. Âm Thi Quỷ Vương tối sầm mặt, hữu thủ huy động liên tục, điều khiển đóa hắc vân giữa không trung thu hút túi Càn Khôn xuống khi mười hai quỷ tiên đã bị cô lập. Đối mặt đóa hắc vân, túi Càn khôn phát ra hấp lực cường đại, lập tức mở rộng. Ngay lúc đó, hắc vân hiển lộ chân diện mục. Kỳ lạ thay, đó lại là một lá hắc kỳ, trên đó họa hình chín quỷ vật đang quỳ bái thể hiện sự tôn kính. Lá cờ phát ra hào quang chói lọi kèm theo những quang hoa hắc sắc, phát tán bốn phương tám hướng. Thời gian và không gian như biến thành một phần của đám hắc vân, cách biệt hẳn với thế giới bên ngoài.
Khi lá cờ xuất hiện, túi Càn khôn của Lục Vân lập tức mất hiệu lực. Phía trước Quỷ Vũ Hóa Hồn trận đã khôi phục lại, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó Lục Vân đã nhanh chóng kịp thời thu lại túi Càn khôn và dẫn chúng nhân toàn lực đào tẩu. Khi tất cả khôi phục được nguyên trạng, Lục Vân và những người khác đã ly khai Hóa Hồn Trì.
Trông thấy Lục Vân trốn chạy, Âm Thi Quỷ Vương gầm lên giận dữ, trực tiếp chỉ huy bốn cao thủ đuổi theo. Nhìn cảnh đó Hắc Hà Quỷ Vương và Huyễn Mị chỉ cười nhạt, thân ảnh cuối cùng cũng chậm lại. Lúc này, Hắc Hà Quỷ Vương không quan tâm đến việc nhóm của Lục Vân đã rời khỏi, thay vào đó lại lạnh lùng nhìn theo hướng Âm Thi Quỷ Vương, hiển nhiên trong đầu đã có âm mưu. Nhìn lại Huyễn Mị, Hắc Hà Quỷ Vương nói nhỏ vài câu, rồi lập tức tăng tốc đuổi theo.
Xuyên qua tầng tầng thụ lâm, Lục Vân dẫn chúng nhân theo lộ tuyến thập phần cổ quái, nhanh chóng tiến tới. Nhận ra quỷ tiên đã tiếp cận phía sau, Lục Vân tâm lý thập phần khẩn cấp, nghĩ cách nhanh chóng thoát khỏi quái trận này. Quay đầu lại nhìn mọi người, nhãn thần Lục Vân khẽ biến đổi, cuối cùng đành nói: "Bây giờ mọi người chú ý, lập tức biến thành nguyên thần chi thể, với Tử Ảnh Thần Kiếm của Ngạo Tuyết hỗ trợ phía trước, theo sát ta xuất trận. Trận thức này thập phần cổ quái, nó vận chuyển nhanh chóng với tốc độ không thể nào nắm bắt được. Hiện tại trừ việc sử dụng nguyên thần chi thể để thoát ra, căn bản chúng ta không có biện pháp nào khác."
Dịch viện và Phượng Hoàng thư viện tám người lắng nghe, sắc mặt hơi biến đổi nhưng lập tức thi hành, chuyển thành tám quang cầu đường kính khoảng một thốn bất đồng về màu sắc, tập trung quanh Tử Ảnh Thần Kiếm. Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh hồn nhìn nhau do dự, nhãn thần tập trung vào Lục Vân, lộ vài phần không tín nhiệm, tựa hồ lo sợ có điều trá ngụy. Mọi người tu chân đều minh bạch một điều: người tu luyện biến thành nguyên thần chi thể, có thể đến Đông Hải, về Thương Ngô, tốc độ gia tăng gấp bội. Giả như gặp đối thủ nguy hiểm, có thể lập tức đào thoát, thập phần hữu dụng. Giống như sét đánh ngang trời, vào thời khắc sinh tử quan đầu, hóa thành một đạo lục quang nhanh chóng đào tẩu. Nhưng nó cũng tồn tại nhược điểm. So với thực thể thì nguyên thần chi thể mỏng manh hơn rất nhiều, không thể chịu được cường kình đả kích, khả năng gặp nguy hiểm là rất lớn.
Lạnh lùng nhìn hai người, Lục Vân lãnh đạm nói: "Các vị có thể không nghe, tự cân nhắc lấy biện pháp khả dĩ đào thoát, không cần theo ta. Bọn ta cũng không có thời gian để quản chuyện của các vị." Nói rồi toàn thân Lục Vân quang hoa đại thịnh, tốc độ lập tức tăng lên gấp bội, nhanh như tia chớp tiến về phía trước. Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn biến sắc nhìn nhau, cả hai lập tức biến thành nguyên thần chi thể, lập tức bay đi.
Phía sau, Âm Thi Quỷ Vương gầm lên một tiếng, hắc sắc quang hoa lóe sáng, toàn thân ảnh biến thành một đạo lưu quang mờ nhạt tiến thẳng đến lối ra của Tu La Lâm. Hắc sắc quang hoa hiện ra, Âm Thi Quỷ Vương xuất hiện từ không trung, cẩn trọng nhìn quanh. Nhìn thấy không xa chính là Vô Gian Quỷ Sát, Âm Thi Quỷ Vương thoáng hiện lên vẻ bất an trong mắt, trong đầu lập tức cân nhắc các tình huống có thể phát sinh.
Đang trầm tư, Âm Thi Quỷ Vương đột nhiên nhận thấy có biến động tại lối ra. Chỉ thấy một đạo Tử sắc thần kiếm, hào quang cường đại đích thực mang khí tức thần thánh, kéo theo một nhóm các quang cầu xuất hiện. Quang hoa lóe sáng, Lục Vân toàn thân hiện ra từ không trung, xuất hiện gần lối ra của Tu La Lâm.
Cân nhắc tính huống xung quanh, Lục Vân trầm trọng nói: "Hiện chúng ta đã ra đến đây, phải lập tức ly khai nơi này. Phía trước có Âm Thi Quỷ Vương và Vô Gian Quỷ Sát, đằng sau thì có các cao thủ truy đuổi. Mọi người phải nhớ toàn lực đào tẩu, ta sẽ đoạn hậu, chạy nhanh!". Cùng lúc thúc giục mọi người đào thoát, Lục Vân chú mục nhìn vào động tĩnh của hai Quỷ Vật trước mắt.
Thật kì quái, Lục Vân phát hiện rằng Âm Thi Quỷ Vương lúc đó lại không có động tĩnh gì, chỉ yên lặng nhìn mọi người đào tẩu. Nhìn vào biểu diện vô tình của Vô Gian Quỷ Sát, Lục Vân hiểu ra lý do. Nguyên lai Âm Thi Quỷ Vương vẫn phải đề phòng Vô Gian Quỷ Sát. Thân thể máy động, Lục Vân cấp tốc truy theo hướng chúng nhân, đồng thời từ não chàng phát xuất một cỗ Ý Niệm Thần Ba cường đại vô tả, tần suất cao đến ba mươi hai vạn bảy nghìn ý niệm, trực tiếp công đến Âm Thi Quỷ Vương. Lập tức hắc sắc quang hoa rung động, hắc vụ mờ nhạt. Chỉ thấy quỷ khí bao phủ toàn thân Âm Thi Quỷ Vương chấn động kịch liệt, mười ba tầng quỷ khí hộ thể bên ngoài bị Lục Vân đột ngột tấn công lập tức đều bị phá vỡ.
Một cỗ sức mạnh tinh thần cường đại vô tả xâm nhập não bộ, làm cho Quỷ Vương vô phương phòng bị liền thụ trọng thương. Từ miệng hắn gào lên những tiếng rên đau đớn. Ngay khi Âm Thi Quỷ Vương rống lên, Vô Gian Quỷ Sát đột nhiên xuất hiện vô thanh vô tức phía trên, phát xuất một kích cực mạnh công tới.
Chỉ thấy một cỗ hắc sắc quang mang tà ác cực độ, hoá thành dạng mây mờ lập tức bao phủ lấy Âm Thi Quỷ Vương. Thật là một cỗ khí tức tà ác cường đại vô tả, hàm chứa uy lực thu hồn đoạt phách, mãnh liệt luyện hóa quỷ khí toàn thân Quỷ Vương, chừng như quyết ý hủy diệt hắn. Rống lên dữ dội, Âm Thi Quỷ Vương toàn thân chân nguyên đột ngột bạo phát. Một đạo hắc sắc cường đại như vân tự vụ, khí thế xung thiên, nhắm luồng hắc sắc quang mang của Vô Gian Quỷ Sát công tới. Giữa không trung, hai cỗ âm sâm tà khí chính diện giao phong, nhất thời bế tắc, hình thành cục diện không khoan nhượng.
Bên ngoài Tu La Lâm, hắc quang lóe sáng, một đóa hắc vân vô thanh vô tức xuất hiện. Vài âm thanh tức giận từ hắc vân truyền ra, bốn đạo quỷ ảnh trực tiếp nhắm đến Vô Gian Quỷ Sát, tương trợ Âm Thi Quỷ Vương, đẩy lùi Quỷ Sát. Ngay lúc đó, Hắc Hà Quỷ Vương âm trầm nói: "Âm Thi Quỷ Vương, ngươi trước tiên phải đối phó, quét sạch đám nhân gian cao thủ đã đào tẩu. Bọn ta đi trước đây!". Nói xong, những quỷ ảnh theo sau Hắc Hà Quỷ Vương hóa thành những đạo hắc sắc quang mang, lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Ly khai Tu La Lâm, chúng nhân tâm lý đã cảm thấy thoải mái hơn, minh bạch rằng lần này bản thân thật may mắn không bị địch nhân chế trụ, nếu không thì hậu quả thật không thể tưởng tượng. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, mọi người bắt đầu tập trung phân tích tiền nhân hậu quả. Cẩn trọng suy nghĩ, phát hiện ra vài điểm nghi vấn cần phải suy xét kĩ. Thứ nhất, tại sao Hắc Hà Quỷ Vương và Âm Thi Quỷ Vương liên thủ? Chiếu theo lẽ thường, chúng là tử địch đối đầu, giữa chúng cừu thù sâu như biển, không thể cùng đến một chỗ được, phải chăng ở đây có âm mưu gì?
Thứ hai, làm thế nào Lục Vân có thể phá giải Tu La Tuyệt Thiên Trận. Chúng nhân đã phải theo sau Tử Ảnh Thần Kiếm, chuyển vận với tốc độ nhanh gấp nhiều lần mà con người không thể tin rằng có thể đạt đến được, thoát khỏi Tu La Tuyệt Thiên Trận. Trong tâm mọi người đều rõ điều đó, nhưng tự bản thân tuyệt đối vô pháp trong một thời gian ngắn ngủi có thể nghĩ ra cách phá giải một trận thế phức tạp như vậy. Nhưng làm sao Lục Vân có thể nhanh chóng phá giải được, bản thân hắn còn ẩn tàng những bí mật gì? Điều này là câu hỏi trong thâm tâm của tất cả mọi người, chỉ là không phải lúc để tra vấn.
Nhìn tất cả mọi người, Lục Vân hỏi: "Phong sư huynh, xin thỉnh giáo huynh một điều, Quỷ nhật đương trung là gì? Tại nhân gian, mỗi khi chính ngọ, thái dương tụ hội quá đỉnh đầu, được gọi là nhật chính đương ngọ, không biết ở Quỷ vực có như vậy không?"
Phong Viễn Duơng nhẹ giọng: "Đệ muốn thẩm tra xem điều Quỷ tôn nói là đúng hay sai phải không? Kỳ thật như ta biết, tại Quỷ Vực, quỷ nhật đương trung thật sự rất khó để thấy. Ta ví dụ, giả như tại quỷ vực đến thời điểm Quỷ nhật đuơng trung, sẽ có hiện tượng như ngày mười lăm trăng tròn tại nhân gian, mỗi tháng xuất hiện một lần. Khác với nhân gian, trăng tròn vào ban đêm, ở đây, quỷ nhật đương trung lại là trung ngọ."
Nghe vậy, Lục Vân nhíu mày, hơi thất vọng nói: "Nói như vậy, nếu quỷ nhật đương trung xuất hiện quá muộn, chẳng phải chúng ta không có một tia hi vọng nào?". Chúng nhân cả kinh khi nhận ra hàm ý trong lời nói của Lục Vân. Đúng như Lục Vân nói, mọi người thiên tân vạn khổ đến Quỷ vực chỉ với mục đích bảo vệ hòa bình nhân gian giới, đoạt lại Phong Hồn Phù để có thể phong ấn nơi xuất nhập của Quỷ vực. Nếu như không thể thu hồi đúng thời gian chỉ định thì tất cả đều hoài công vô ích.
Nhìn sang Vân Phong, Ngạo Tuyết hỏi: "Vân Phong, tỉ nhớ là đã có lần đệ cho biết làm thế nào đệ tra xuất ra cách phá giải kết giới thần bí tại Hóa Hồn Trì. Giờ đệ nói lại cho mọi người cùng nghe."
Đang phi hành phía trước, Vân Phong trả lời: "Đệ biết, cách chủ yếu để phá giải kết giới thần bí chính là phá giải Thiên Hà Quần Tinh trận để có thể tiến nhập Hóa Hồn Trì. Nhưng Thiên Hà Trận kì thực chính là sự phân bố thành trận đồ của Ngân Hà quần tinh. Nó thập phần phức tạp, chủ yếu dựa vào thiên tượng để nghiên cứu con người. Phải từ từ tìm ra biện pháp, giống như đệ ba ngày trước đã tìm ra giải pháp để có thể tiến nhập Hóa Hồn Trì.
Chỉ theo những gì Âm lệ đã nói, tại Hóa Hồn Trì vô cùng hung hiểm. Dù phá giải được kết giới thần bí đó, chúng ta chưa hẳn đã đủ khả năng chống lại Hóa Hồn Huyền Cương." Chúng nhân không biết nói gì, không ai dám tự tin rằng mình đủ khả năng để chống lại Hóa Hồn Huyền Cương đáng sợ đó.
Lục Vân trầm giọng: "Hiện tại bất kể thế nào, chúng ta phải đến đúng địa phương trú ẩn trước đã, để Vân Phong tính toán biện pháp phá giải. Hơn nữa, đã qua ba ngày, mọi người cần phải nghỉ ngơi. Có thể thời gian tới đây chính là thời điểm tối quan trọng. Lúc đó nếu gặp phải cường địch, chúng ta không có cơ hội để lùi lại đâu. Mọi người di chuyển nhanh, phía sau Hắc Hà Quỷ Vương đã truy theo cận kề, chạy mau!"
Nhìn vào nhóm Lục Vân thân ảnh biến mất, Hắc Hà Quỷ Vương dừng thân giữa không trung, không truy kích nữa. Từ phía sau, Huyễn Mị âm sâm nói: "Đại vương, lúc này Âm Thi Quỷ Vương chính đang bị Vô Gian Quỷ Sát chế trụ, là cơ hội tốt cho chúng ta. Hiện tại chúng ta hãy lợi dụng cơ hội này, tiến nhập Vô Hồn gian. Tự nhiên có thể trở thành ngư ông đắc lợi. Đến lúc chỉnh đốn được binh lực của Vô Hồn gian, có thể không cần phải cố kị Âm Thi gian nữa."
Hắc Hà Quỷ Vương nở một nụ cười: "Lời này chính hợp với ý ta. Những kẻ nhân gian cao thủ kia tạm thời lưu lại, để cho Âm Thi Quỷ Vương đối phó. Chúng sẽ thu hút sự chú ý và có thể làm suy yếu thực lực của hắn. Với chúng ta chỉ có trăm điều lợi mà vô hại. Trong lúc Hắc Hà gian bị Sát Huyết Diêm La chiếm giữ, chúng ta không thể không tạm thời ly khai. Hiện tại như ngươi nói, trước tiên thu phục Vô Hồn gian rồi mới tính tiếp. Đi!"
Tâm niệm máy động, Lục Vân toàn lực phát động Ý Niệm Thần Ba, cẩn thận dò xét động tĩnh. Điều cổ quái xảy ra, khi Ý Niệm Thần Ba tiếp cận hắc vân, ngay lập tức bị một cỗ khí tức bất thường hoá giải, hoàn toàn không thể tra ra bất cứ sự tình gì. Cạnh đó, mọi người cùng nhau nghiên cứu bí mật của đám hắc vân thần bí đó nhưng vẫn không tìm thấy vết tích gì. Trong mắt chúng nhân đồng lộ xuất một tia kinh ngạc.
Lục Vân lãnh đạm cất tiếng: "Đã đến rồi sao không ra gặp gỡ?" Một tiếng cười hung hãn truyền đến, liên tiếp sau đó là những thanh âm khác nhau mang cùng một khí tức quỷ dị tràn ngập không gian của Hóa Hồn Trì. Hắc ảnh lướt qua, chỉ nhìn thấy một đạo quỷ ảnh đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện Lục Vân, miệng phát xuất tràng cười lạnh. Vừa trông thấy quỷ ảnh, chúng nhân đều nhận định hắn chính là quỷ tiên. Cảm nhận tiếp theo chính là khí tức trên thân quỷ tiên có sự khác biệt, tựa hồ ẩn tàng quỷ khí cực kỳ mạnh mẽ.
Khi mọi người còn đang ước đoán, chỉ thấy quỷ ảnh chớp động, bóng ảnh chuyển động bốn phương. Ngay lập tức, xuất hiện mười hai quỷ tiên lạnh lùng nhìn chúng nhân. Sau khi các quỷ tiên hiện thân, từ giữa không trung, đám hắc vân phát ra quang hoa chói lọi, cùng lúc thay đổi hình dạng, phát ra những âm thanh mãnh liệt. Trong tiếng hú dữ dội, đám hắc vân hào quang chớp động, vô số thân ảnh quay cuồng giữa không trung như vân vụ, không thể nhìn rõ.
Đếm lại thì thấy bảy đạo quỷ ảnh thần bí vô tả, tu vi cường đại, đích thực là cao thủ. Lục Vân cẩn thận quan sát đối phương, nhãn thần hơi đổi, nhẹ nhàng hỏi: "Các vị từ nơi nào đến, từ Âm Thi gian hay Hắc Hà gian?". Chúng nhân ngẩn ra, không hiểu Lục Vân chỉ là phỏng đoán hay đã biết điều gì. Những quỷ ảnh này hoàn toàn không lộ rõ mặt, Lục Vân dựa vào điều gì để phỏng đoán bọn chúng là cao thủ của Âm Thi gian hay Hắc Hà gian?
Một giọng cười hung hãn phát ra, đạo hắc sắc quang lóe sáng, Âm Thi Quỷ Vương hiện thân trước mắt chúng nhân. Định nhãn vào Lục Vân, Âm Thi Quỷ Vương âm trầm nói: "Đừng nghĩ rằng ngươi có thể đoán ra, tựu trung lại vẫn có chỗ sai. Ta muốn hỏi tại sao ngươi có thể đoán ra lai lịch bọn ta, sao bọn ta lại không thể đến từ Vô Hồn gian?"
Sắc mặt trầm trọng, Lục Vân đề tỉnh mọi người cẩn thận phòng ngự rồi lập tức chuyển mục quang sang Quỷ Vương. Nhìn bảy đạo quỷ ảnh gần đó, Lục Vân trầm giọng: "Điểm này kỳ thật không khó đoán, vì Quỷ Vương của Vô Hồn gian đã chết trong tay ta nên các ngươi không thể là chúng. Bên cạnh đó, tại quỷ vực xuất hiện một lực lượng cường đại khiến ta liên tưởng đến thượng hạ Âm Thi gian và Hắc Hà gian. Có thể điều động mười hai quỷ tiên hộ giá theo hầu, địa vị đó tự nhiên đã biểu thị rõ ràng, phi hai vị Quỷ Vương ra thì còn ai khác. Chỉ có một điểm ta vẫn chưa minh bạch. Theo ta biết là quỷ vực tam gian mỗi nơi chỉ có ba vị quỷ tiên, tại sao tại đây lại xuất hiện nhiều vậy?"
Âm trầm cười lạnh, Âm Thi Quỷ Vương nói: "Điểm này đúng như ngươi nói, nhưng sự thực lại rất đơn giản. Nhân gian tu chân giới có ngũ phái lục viện, giả như ngũ phái lục viện cộng lại có khoảng hai mươi vị cao thủ tu vi đạt đến cảnh giới bất diệt, thì hoàn toàn không thể nói toàn nhân giới chỉ có hai mươi cao thủ. Rất dễ hiểu, ngươi đã rõ chứ?" Lục Vân và chúng nhân lắng nghe, minh bạch được rằng trước đó họ đã tiến nhập không đúng khu vực.
Nhìn Âm Thi Quỷ Vương, Lục Vân hỏi: "Quỷ Vương đến đây không hiểu có chuyện gì, chắc không phải chỉ đến kiến diện chúng ta? Sao hai bên không chào hỏi nhau một lần?". Cùng lúc, chàng truyền âm báo tin cho những người phía sau chuẩn bị đột vây. Tình huống rất rõ ràng, địch nhân thế lực cường đại, trực tiếp đối địch sẽ phải trả một giá đắt.
Lạnh lùng nhìn Lục Vân, Âm Thi Quỷ Vương nói: "Ngươi rất bình tĩnh, sao ngươi không hỏi bọn ta đến đây với mục đích gì?"
"Nếu ta đoán không sai thì các ngươi đã có sự sắp xếp rồi. Mục đích các ngươi đến đây làm gì, ta và ngươi đều biết, không cần lãng phí thời gian. Việc ta cần là tìm hiểu lai lịch của cao thủ đứng sau lưng ngươi, chỉ để so sánh chênh lệch lực lượng giữa đôi bên. Như vậy mới có lợi cho việc phân tích tình huống, thuận tiện đưa ra đối sách thích hợp." Lục Vân lạnh lùng trả lời.
Cười âm trầm, Âm Thi Quỷ Vương tán thưởng: "Thực không đơn giản! Thản nhiên nói ra suy nghĩ của mình, rất sảng khoái! Có thể thấy từ một điểm này rằng tâm tư của ngươi rất linh xảo, hiểu được tình huống, ẩn tàng trong đó là sự tự tin. Kỳ thực những gì ngươi nói, ngươi nghĩ và toan tính bên trong, sao ta lại không biết! Ngươi tỏ ra rất thản nhiên nhưng bổn vương thấy rõ điều đó chỉ để che dấu ý đồ riêng. Tất cả hãy để lộ bản lai diện mục để hội diện với các cao thủ nhân gian tu chân giới!".
Cuộc đối thoại kết thúc, Âm Thi Quỷ Vương nhanh chóng lùi lại nơi sáu đạo quỷ ảnh đang dần hiển lộ chân diện mục. Cẩn trọng quan sát từng tên, tâm thần Lục Vân bỗng chấn động. Trong sáu quỷ vật, bất ngờ có sự xuất hiện của Hắc Hà Quỷ Vương dẫn theo Quỷ suất Huyễn Mị, bốn người còn lại không thể biết được lai lịch nhưng tu vi tuyệt đối trên mức quỷ tiên. Điều đó làm cho Lục Vân cảm thấy kinh ngạc, nhưng chàng vẫn không để lộ ra ngoài. Có phải Hắc Hà Quỷ Vương đã liên hợp với Âm Thi Quỷ Vương không? Theo lẽ thường thì giữa chúng chỉ có mối quan hệ lợi dụng, tuyệt đối không hội nhập với nhau, tại sao lần này lại đi cùng nhau?
Không quay đầu lại, Lục Vân hỏi nhỏ: "Mọi người chuẩn bị xong rồi chứ? Phải vạn lần cẩn thận, nếu không thì khó mà thoát khỏi đây. Mọi người nhớ một điều là khi ly khai chỗ này phải đi sát gần ta vì trận pháp này thập phần cổ quái, không thể khinh địch. Sẽ không dễ vượt qua đâu. Thêm một điều làm ta lo lắng là hiện tại, bên ngoài có những địch nhân rất đáng sợ đang chờ chúng ta."
Chúng nhân thần sắc âm trầm không yên, tâm lý nặng trĩu lo lắng trước cường địch. Mười hai quỷ tiên cộng với hai vị Quỷ Vương. Một Quỷ suất Huyễn Mị suất lãnh bốn cao thủ, cộng lại là mười chín tuyệt thế cao thủ. Thế lực ấy đích thực rất mạnh, nếu xuất hiện tại nhân giới thì có khả năng hủy diệt cả một môn phái. Đối phó với mười một người bọn họ thật sự hung đa cát thiểu. Nắm chắc trường kiếm trong tay, mọi người thần sắc cảnh giới, cẩn trọng nhìn bốn phía.
Tử Dương chân nhân mắt lóe hào quang, trầm giọng nói: "Yên tâm, bọn ta đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ hiệu lệnh. Không cần biết địch nhân cường đại thế nào, tin rằng chúng ta có thể đánh bại tất cả để giành chiến thắng, thuận lợi rút ra khỏi Tu La lâm." Mọi người đồng thanh: "Nhất định như vậy!", thanh thế chấn trời xanh. Trong tuyệt cảnh đó, toàn bộ chúng nhân bạo phát một cỗ khí tức cường hãn, biểu đạt quyết tâm cao độ.
Quay đầu lại, Lục Vân đảo ánh mắt qua mười gương mặt quen thuộc, không nói câu nào, chỉ đơn thuần ngắm nhìn rồi gật đầu. Tại thời điểm này, trái tim mọi người đã nối kết với nhau như một. Mặc nhiên quay sang phía địch nhân, Lục Vân lãnh đạm nói: "Khai chiến, dàn trận tuyến tấn công!".
Lạnh lùng tựa băng giá, hữu thủ của Lục Vân xuất Như Ý Tâm Hồn kiếm, thân ảnh hóa thành một đạo hồng quang nhắm thẳng tới trận tiền.
Phía sau chàng, chín người thẳng hàng chuyển vận trên không trung, tụ thành một cơn cuồng phong như thần long uốn lượn, dũng mãnh tiến tới. Nhìn từ xa chỉ thấy những quang trụ đầy màu sắc gào thét giữa không trung với khí thế dũng mãnh không gì sánh nổi, trực diện tấn công đối thủ.
Thần sắc hơi biến đổi, Âm Thi Quỷ Vương và Hắc Hà Quỷ Vương nhìn nhau, đồng thời quyết định: "Quỷ vũ hóa hồn, phát động!" Từ bốn phương, thập nhị quỷ tiên đồng thanh phát ra âm thanh u ám khủng bố tràn ngập Tu La lâm. Trong tiếng gầm dữ dội, mười hai đạo quỷ ảnh hợp lại làm một, hình thành một dải băng hắc sắc rung lên giữa không trung.
Sự chuyển động lên xuống của dải băng như đang gợn sóng, xảo diệu chắn đường Lục Vân và mọi người. Mỗi lần dao động lên xuống, nó lại phát xuất một cỗ cường khí vô định nhưng bên trong ẩn chứa lực âm tà cực lớn, chuyển động chập chờn. Trước mắt Lục Vân và chúng nhân, hình thành vô số luồng khí kình, ngăn cảnhọ tiến lên.
Như Ý Tâm Hồn kiếm huy động, ngàn đạo kiếm quang chuyển động rồi tụ lại thành một cỗ xích hồng sắc kiếm trụ, nhắm thẳng dải băng hắc sắc công tới. Một âm một dương tương sinh tương khắc, nguyên khí tương hỗ và hóa giải lẫn nhau khiến cục diện trở nên trì trệ, ngăn cản Lục Vân và những người khác rời khỏi. Đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo, Lục Vân cười nhạt, hữu thủ toàn lực thôi động thần kiếm, điều động toàn bộ lực lượng của chúng nhân phía sau mạnh mẽ công tới.
Cách đó vài trượng, Âm Thi Quỷ Vương cười âm trầm: "Công lực cường hãn tương đương nhau, đáng tiếc chuyện chúng muốn đào thoát khỏi Quỷ Vũ Hóa Hồn trận lại là điều không thể thực hiện được. Trận pháp đó có thể tiêu diệt đám nhân gian cao thủ đáng gờm này. Nhưng cũng phải đa tạ Huyễn Mị đã tới, chúng ta có thể liên thủ để đạt kết quả tốt nhất. Một khi Phong hồn phù bị phá hủy, khi đó chúng ta có thể tiến nhập nhân gian, không cần phải hợp tác nữa. Ha ha, ngươi cũng nghĩ vậy chứ Hắc Hà quỷ vương?" Nguồn:
Âm trầm nhìn lại, Hắc Hà Quỷ Vương lạnh lùng nói: "Có một điểm tự nhiên không thể quên. Một khi tiến nhập nhân gian, nếu chúng ta muốn hô phong hoán vũ mà không liên thủ với nhau thì sẽ không thể ứng phó khi những tu chân đạo nhân tiến công. Điều quan trọng nhất trước mắt là phải hoàn toàn tiêu diệt lực lượng đầu tiên của chúng. Những kẻ này có nhân gian Tam đại thần kiếm trong tay, có lẽ chúng ta không dễ thu thập chúng đâu."
"Hà hà, về điểm này thì Hắc Hà Quỷ Vương ngươi cứ yên tâm. Với thực lực của chúng ta, mười một kẻ này tuyệt đối không thể thoát ra khỏi tầm kiểm soát. Hiện tại, chúng ta chỉ cần trông chừng xem chúng chống cự được bao lâu." Cười nhạt, Âm Thi Quỷ Vương thần sắc thập phần tự tin, chú tâm theo dõi trận đấu.
Nhìn cảnh đó, ở bên cạnh, Quỷ suất Huyễn Mị nhãn thần thoáng qua một tia cười trào phúng, đầy sự đắc ý. Kì thực rất đơn giản, Huyễn Mị đắc ý vì khi song phương hợp tác, Hắc Hà tuyệt không lộ ra rằng trên người Lục Vân có Quỷ Vương chiến giáp. Đối với thân thế của Lục Vân đích thực rất kì dị, cả Hắc Hà Quỷ Vương lẫn Huyễn Mị đều không nắm được điều gì thì kẻ khác làm sao biết được. Chính là vì hiện tại, Lục Vân đột nhiên thi triển một luồng kỳ phong bao bọc bên ngoài, che dấu toàn thân khí tức ẩn tàng bất hiện.
Âm Thi Quỷ Vương chỉ mới hội diện Lục Vân lần đầu, nên ngoài cảm giác Lục Vân tâm tư linh xảo hiển hiện bên ngoài, thì không thể biết được bên trong Lục Vân ẩn chứa những điều kì dị.
Bên bờ Hóa Hồn trì, nhóm Lục Vân mười một người hình thành một cỗ cuồng phong chuyển động không ngừng, Quỷ Vũ Hóa Hồn trận cũng lập tức mãnh liệt đối kháng lại. Muốn kết thúc tình trạng dằng co, Lục Vân đã sử dụng Ý Niệm Thần Ba tra xét, phát hiện ra quỷ trận rất bá đạo, nếu tiếp tục ngạnh đấu trực tiếp thì không thể đạt được mục đích. Mọi người đều dốc toàn bộ sức lực, Lục Vân song thủ toàn lực công tới, phóng xuất Như Ý Tâm Hồn kiếm, đồng thời nhanh chóng xuất túi Càn khôn, phát huy sự thần kỳ của bảo vật.
Một thanh âm ngân lên, túi Càn Khôn dài với những sợi tua nhỏ xuất hiện bay lượn trên không. Vừa mở ra, trong nháy mắt nó đã hoá thành chiếc túi dài mười trượng, tạo nên một cỗ hấp lực cường đại, hiện ra trước mắt thập nhị quỷ tiên. Túi Càn khôn dung nạp vạn vật, toàn lực thôn tính thập nhị quỷ tiên.
Chỉ nghe âm thanh hoảng sợ truyền lại, quy luật chuyển động của dải băng hắc sắc bị tác động, nó rung lên dữ dội trong lúc bay lên cao hơn né tránh.
Ngoài xa vài trượng, hai vị Quỷ Vương tức giận gầm thét, hiển nhiên không nghĩ rằng Lục Vân đã thủ đắc túi Càn khôn. Âm Thi Quỷ Vương tối sầm mặt, hữu thủ huy động liên tục, điều khiển đóa hắc vân giữa không trung thu hút túi Càn Khôn xuống khi mười hai quỷ tiên đã bị cô lập. Đối mặt đóa hắc vân, túi Càn khôn phát ra hấp lực cường đại, lập tức mở rộng. Ngay lúc đó, hắc vân hiển lộ chân diện mục. Kỳ lạ thay, đó lại là một lá hắc kỳ, trên đó họa hình chín quỷ vật đang quỳ bái thể hiện sự tôn kính. Lá cờ phát ra hào quang chói lọi kèm theo những quang hoa hắc sắc, phát tán bốn phương tám hướng. Thời gian và không gian như biến thành một phần của đám hắc vân, cách biệt hẳn với thế giới bên ngoài.
Khi lá cờ xuất hiện, túi Càn khôn của Lục Vân lập tức mất hiệu lực. Phía trước Quỷ Vũ Hóa Hồn trận đã khôi phục lại, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó Lục Vân đã nhanh chóng kịp thời thu lại túi Càn khôn và dẫn chúng nhân toàn lực đào tẩu. Khi tất cả khôi phục được nguyên trạng, Lục Vân và những người khác đã ly khai Hóa Hồn Trì.
Trông thấy Lục Vân trốn chạy, Âm Thi Quỷ Vương gầm lên giận dữ, trực tiếp chỉ huy bốn cao thủ đuổi theo. Nhìn cảnh đó Hắc Hà Quỷ Vương và Huyễn Mị chỉ cười nhạt, thân ảnh cuối cùng cũng chậm lại. Lúc này, Hắc Hà Quỷ Vương không quan tâm đến việc nhóm của Lục Vân đã rời khỏi, thay vào đó lại lạnh lùng nhìn theo hướng Âm Thi Quỷ Vương, hiển nhiên trong đầu đã có âm mưu. Nhìn lại Huyễn Mị, Hắc Hà Quỷ Vương nói nhỏ vài câu, rồi lập tức tăng tốc đuổi theo.
Xuyên qua tầng tầng thụ lâm, Lục Vân dẫn chúng nhân theo lộ tuyến thập phần cổ quái, nhanh chóng tiến tới. Nhận ra quỷ tiên đã tiếp cận phía sau, Lục Vân tâm lý thập phần khẩn cấp, nghĩ cách nhanh chóng thoát khỏi quái trận này. Quay đầu lại nhìn mọi người, nhãn thần Lục Vân khẽ biến đổi, cuối cùng đành nói: "Bây giờ mọi người chú ý, lập tức biến thành nguyên thần chi thể, với Tử Ảnh Thần Kiếm của Ngạo Tuyết hỗ trợ phía trước, theo sát ta xuất trận. Trận thức này thập phần cổ quái, nó vận chuyển nhanh chóng với tốc độ không thể nào nắm bắt được. Hiện tại trừ việc sử dụng nguyên thần chi thể để thoát ra, căn bản chúng ta không có biện pháp nào khác."
Dịch viện và Phượng Hoàng thư viện tám người lắng nghe, sắc mặt hơi biến đổi nhưng lập tức thi hành, chuyển thành tám quang cầu đường kính khoảng một thốn bất đồng về màu sắc, tập trung quanh Tử Ảnh Thần Kiếm. Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh hồn nhìn nhau do dự, nhãn thần tập trung vào Lục Vân, lộ vài phần không tín nhiệm, tựa hồ lo sợ có điều trá ngụy. Mọi người tu chân đều minh bạch một điều: người tu luyện biến thành nguyên thần chi thể, có thể đến Đông Hải, về Thương Ngô, tốc độ gia tăng gấp bội. Giả như gặp đối thủ nguy hiểm, có thể lập tức đào thoát, thập phần hữu dụng. Giống như sét đánh ngang trời, vào thời khắc sinh tử quan đầu, hóa thành một đạo lục quang nhanh chóng đào tẩu. Nhưng nó cũng tồn tại nhược điểm. So với thực thể thì nguyên thần chi thể mỏng manh hơn rất nhiều, không thể chịu được cường kình đả kích, khả năng gặp nguy hiểm là rất lớn.
Lạnh lùng nhìn hai người, Lục Vân lãnh đạm nói: "Các vị có thể không nghe, tự cân nhắc lấy biện pháp khả dĩ đào thoát, không cần theo ta. Bọn ta cũng không có thời gian để quản chuyện của các vị." Nói rồi toàn thân Lục Vân quang hoa đại thịnh, tốc độ lập tức tăng lên gấp bội, nhanh như tia chớp tiến về phía trước. Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn biến sắc nhìn nhau, cả hai lập tức biến thành nguyên thần chi thể, lập tức bay đi.
Phía sau, Âm Thi Quỷ Vương gầm lên một tiếng, hắc sắc quang hoa lóe sáng, toàn thân ảnh biến thành một đạo lưu quang mờ nhạt tiến thẳng đến lối ra của Tu La Lâm. Hắc sắc quang hoa hiện ra, Âm Thi Quỷ Vương xuất hiện từ không trung, cẩn trọng nhìn quanh. Nhìn thấy không xa chính là Vô Gian Quỷ Sát, Âm Thi Quỷ Vương thoáng hiện lên vẻ bất an trong mắt, trong đầu lập tức cân nhắc các tình huống có thể phát sinh.
Đang trầm tư, Âm Thi Quỷ Vương đột nhiên nhận thấy có biến động tại lối ra. Chỉ thấy một đạo Tử sắc thần kiếm, hào quang cường đại đích thực mang khí tức thần thánh, kéo theo một nhóm các quang cầu xuất hiện. Quang hoa lóe sáng, Lục Vân toàn thân hiện ra từ không trung, xuất hiện gần lối ra của Tu La Lâm.
Cân nhắc tính huống xung quanh, Lục Vân trầm trọng nói: "Hiện chúng ta đã ra đến đây, phải lập tức ly khai nơi này. Phía trước có Âm Thi Quỷ Vương và Vô Gian Quỷ Sát, đằng sau thì có các cao thủ truy đuổi. Mọi người phải nhớ toàn lực đào tẩu, ta sẽ đoạn hậu, chạy nhanh!". Cùng lúc thúc giục mọi người đào thoát, Lục Vân chú mục nhìn vào động tĩnh của hai Quỷ Vật trước mắt.
Thật kì quái, Lục Vân phát hiện rằng Âm Thi Quỷ Vương lúc đó lại không có động tĩnh gì, chỉ yên lặng nhìn mọi người đào tẩu. Nhìn vào biểu diện vô tình của Vô Gian Quỷ Sát, Lục Vân hiểu ra lý do. Nguyên lai Âm Thi Quỷ Vương vẫn phải đề phòng Vô Gian Quỷ Sát. Thân thể máy động, Lục Vân cấp tốc truy theo hướng chúng nhân, đồng thời từ não chàng phát xuất một cỗ Ý Niệm Thần Ba cường đại vô tả, tần suất cao đến ba mươi hai vạn bảy nghìn ý niệm, trực tiếp công đến Âm Thi Quỷ Vương. Lập tức hắc sắc quang hoa rung động, hắc vụ mờ nhạt. Chỉ thấy quỷ khí bao phủ toàn thân Âm Thi Quỷ Vương chấn động kịch liệt, mười ba tầng quỷ khí hộ thể bên ngoài bị Lục Vân đột ngột tấn công lập tức đều bị phá vỡ.
Một cỗ sức mạnh tinh thần cường đại vô tả xâm nhập não bộ, làm cho Quỷ Vương vô phương phòng bị liền thụ trọng thương. Từ miệng hắn gào lên những tiếng rên đau đớn. Ngay khi Âm Thi Quỷ Vương rống lên, Vô Gian Quỷ Sát đột nhiên xuất hiện vô thanh vô tức phía trên, phát xuất một kích cực mạnh công tới.
Chỉ thấy một cỗ hắc sắc quang mang tà ác cực độ, hoá thành dạng mây mờ lập tức bao phủ lấy Âm Thi Quỷ Vương. Thật là một cỗ khí tức tà ác cường đại vô tả, hàm chứa uy lực thu hồn đoạt phách, mãnh liệt luyện hóa quỷ khí toàn thân Quỷ Vương, chừng như quyết ý hủy diệt hắn. Rống lên dữ dội, Âm Thi Quỷ Vương toàn thân chân nguyên đột ngột bạo phát. Một đạo hắc sắc cường đại như vân tự vụ, khí thế xung thiên, nhắm luồng hắc sắc quang mang của Vô Gian Quỷ Sát công tới. Giữa không trung, hai cỗ âm sâm tà khí chính diện giao phong, nhất thời bế tắc, hình thành cục diện không khoan nhượng.
Bên ngoài Tu La Lâm, hắc quang lóe sáng, một đóa hắc vân vô thanh vô tức xuất hiện. Vài âm thanh tức giận từ hắc vân truyền ra, bốn đạo quỷ ảnh trực tiếp nhắm đến Vô Gian Quỷ Sát, tương trợ Âm Thi Quỷ Vương, đẩy lùi Quỷ Sát. Ngay lúc đó, Hắc Hà Quỷ Vương âm trầm nói: "Âm Thi Quỷ Vương, ngươi trước tiên phải đối phó, quét sạch đám nhân gian cao thủ đã đào tẩu. Bọn ta đi trước đây!". Nói xong, những quỷ ảnh theo sau Hắc Hà Quỷ Vương hóa thành những đạo hắc sắc quang mang, lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Ly khai Tu La Lâm, chúng nhân tâm lý đã cảm thấy thoải mái hơn, minh bạch rằng lần này bản thân thật may mắn không bị địch nhân chế trụ, nếu không thì hậu quả thật không thể tưởng tượng. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, mọi người bắt đầu tập trung phân tích tiền nhân hậu quả. Cẩn trọng suy nghĩ, phát hiện ra vài điểm nghi vấn cần phải suy xét kĩ. Thứ nhất, tại sao Hắc Hà Quỷ Vương và Âm Thi Quỷ Vương liên thủ? Chiếu theo lẽ thường, chúng là tử địch đối đầu, giữa chúng cừu thù sâu như biển, không thể cùng đến một chỗ được, phải chăng ở đây có âm mưu gì?
Thứ hai, làm thế nào Lục Vân có thể phá giải Tu La Tuyệt Thiên Trận. Chúng nhân đã phải theo sau Tử Ảnh Thần Kiếm, chuyển vận với tốc độ nhanh gấp nhiều lần mà con người không thể tin rằng có thể đạt đến được, thoát khỏi Tu La Tuyệt Thiên Trận. Trong tâm mọi người đều rõ điều đó, nhưng tự bản thân tuyệt đối vô pháp trong một thời gian ngắn ngủi có thể nghĩ ra cách phá giải một trận thế phức tạp như vậy. Nhưng làm sao Lục Vân có thể nhanh chóng phá giải được, bản thân hắn còn ẩn tàng những bí mật gì? Điều này là câu hỏi trong thâm tâm của tất cả mọi người, chỉ là không phải lúc để tra vấn.
Nhìn tất cả mọi người, Lục Vân hỏi: "Phong sư huynh, xin thỉnh giáo huynh một điều, Quỷ nhật đương trung là gì? Tại nhân gian, mỗi khi chính ngọ, thái dương tụ hội quá đỉnh đầu, được gọi là nhật chính đương ngọ, không biết ở Quỷ vực có như vậy không?"
Phong Viễn Duơng nhẹ giọng: "Đệ muốn thẩm tra xem điều Quỷ tôn nói là đúng hay sai phải không? Kỳ thật như ta biết, tại Quỷ Vực, quỷ nhật đương trung thật sự rất khó để thấy. Ta ví dụ, giả như tại quỷ vực đến thời điểm Quỷ nhật đuơng trung, sẽ có hiện tượng như ngày mười lăm trăng tròn tại nhân gian, mỗi tháng xuất hiện một lần. Khác với nhân gian, trăng tròn vào ban đêm, ở đây, quỷ nhật đương trung lại là trung ngọ."
Nghe vậy, Lục Vân nhíu mày, hơi thất vọng nói: "Nói như vậy, nếu quỷ nhật đương trung xuất hiện quá muộn, chẳng phải chúng ta không có một tia hi vọng nào?". Chúng nhân cả kinh khi nhận ra hàm ý trong lời nói của Lục Vân. Đúng như Lục Vân nói, mọi người thiên tân vạn khổ đến Quỷ vực chỉ với mục đích bảo vệ hòa bình nhân gian giới, đoạt lại Phong Hồn Phù để có thể phong ấn nơi xuất nhập của Quỷ vực. Nếu như không thể thu hồi đúng thời gian chỉ định thì tất cả đều hoài công vô ích.
Nhìn sang Vân Phong, Ngạo Tuyết hỏi: "Vân Phong, tỉ nhớ là đã có lần đệ cho biết làm thế nào đệ tra xuất ra cách phá giải kết giới thần bí tại Hóa Hồn Trì. Giờ đệ nói lại cho mọi người cùng nghe."
Đang phi hành phía trước, Vân Phong trả lời: "Đệ biết, cách chủ yếu để phá giải kết giới thần bí chính là phá giải Thiên Hà Quần Tinh trận để có thể tiến nhập Hóa Hồn Trì. Nhưng Thiên Hà Trận kì thực chính là sự phân bố thành trận đồ của Ngân Hà quần tinh. Nó thập phần phức tạp, chủ yếu dựa vào thiên tượng để nghiên cứu con người. Phải từ từ tìm ra biện pháp, giống như đệ ba ngày trước đã tìm ra giải pháp để có thể tiến nhập Hóa Hồn Trì.
Chỉ theo những gì Âm lệ đã nói, tại Hóa Hồn Trì vô cùng hung hiểm. Dù phá giải được kết giới thần bí đó, chúng ta chưa hẳn đã đủ khả năng chống lại Hóa Hồn Huyền Cương." Chúng nhân không biết nói gì, không ai dám tự tin rằng mình đủ khả năng để chống lại Hóa Hồn Huyền Cương đáng sợ đó.
Lục Vân trầm giọng: "Hiện tại bất kể thế nào, chúng ta phải đến đúng địa phương trú ẩn trước đã, để Vân Phong tính toán biện pháp phá giải. Hơn nữa, đã qua ba ngày, mọi người cần phải nghỉ ngơi. Có thể thời gian tới đây chính là thời điểm tối quan trọng. Lúc đó nếu gặp phải cường địch, chúng ta không có cơ hội để lùi lại đâu. Mọi người di chuyển nhanh, phía sau Hắc Hà Quỷ Vương đã truy theo cận kề, chạy mau!"
Nhìn vào nhóm Lục Vân thân ảnh biến mất, Hắc Hà Quỷ Vương dừng thân giữa không trung, không truy kích nữa. Từ phía sau, Huyễn Mị âm sâm nói: "Đại vương, lúc này Âm Thi Quỷ Vương chính đang bị Vô Gian Quỷ Sát chế trụ, là cơ hội tốt cho chúng ta. Hiện tại chúng ta hãy lợi dụng cơ hội này, tiến nhập Vô Hồn gian. Tự nhiên có thể trở thành ngư ông đắc lợi. Đến lúc chỉnh đốn được binh lực của Vô Hồn gian, có thể không cần phải cố kị Âm Thi gian nữa."
Hắc Hà Quỷ Vương nở một nụ cười: "Lời này chính hợp với ý ta. Những kẻ nhân gian cao thủ kia tạm thời lưu lại, để cho Âm Thi Quỷ Vương đối phó. Chúng sẽ thu hút sự chú ý và có thể làm suy yếu thực lực của hắn. Với chúng ta chỉ có trăm điều lợi mà vô hại. Trong lúc Hắc Hà gian bị Sát Huyết Diêm La chiếm giữ, chúng ta không thể không tạm thời ly khai. Hiện tại như ngươi nói, trước tiên thu phục Vô Hồn gian rồi mới tính tiếp. Đi!"
Tác giả :
Tâm Mộng Vô ngân