Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 28: Đánh cược tính mạng
"Xin chào mọi người, tôi là người mổ chính trong lần phẫu thuật này. Tiếp theo tôi sẽ mở một cuộc họp trước ca phẫu thuật, mong mọi người nghe cho kĩ, đồng thời hiểu rõ phần mà mình phụ trách. Tôi mong ca phẫu thuật này sẽ không xảy ra sai sót gì. Nói cách khác, chúng ta đang đánh cược cả tính mạng mình vào ca phẫu thuật này, chỉ có thể thành công, không được phép thất bại. Mọi người hiểu chưa?"
"Đã hiểu." Những người khác đều rất tôn kính anh, chỉ có Hoắc Miên vẫn còn ngây ngốc, chưa kịp trả lời.
Sau khi đi vào, Tần Sở không hề nhìn Hoắc Miên. Anh cầm một xấp tài liệu dày, bắt đầu giới thiệu về bệnh tình của bệnh nhân.
"Thời gian quý báu, tôi nói ngắn gọn thôi, bệnh nhân bị xuất huyết nội sọ thứ phát, phần lớn chủ mô não xuất huyết tràn vào não thất, gồm xuất huyết dưới màng não chèn ép vào não thất, xuất huyết gian não tràn vào não thất III, cầu não xuất huyết tràn vào não thất IV. Chúng ta sẽ có những điều trị khác nhau căn cứ vào những tình huống khác nhau. Trong suốt quá trình phẫu thuật, để làm giảm áp lực nội sọ của bệnh nhân, tôi sẽ mở não thất bên trước sau đó chọc dịch từ thái dương, để thoát dịch não tuỷ ra ngoài, sau đó tiếp cận những vùng tụ máu, kết hợp với kĩ thuật sinh hoá làm lỏng máu bầm dẫn lưu ra ngoài. Trong quá trình thực hiện, có thể sẽ xuất hiện những tình huống bất ngờ, ví dụ như bệnh nhân đột ngột tăng huyết áp, do xuất huyết nội nhiều hơn, cho nên chúng ta phải làm tốt tất cả công tác dự phòng, tuyệt đối không được có sơ hở, nghe rõ chưa?" Tần Sở nói xong, nhìn xung quanh, lạnh giọng hỏi.
"Nghe rõ." Mọi người cũng trả lời rất đơn giản.
"Đi thôi." Tần Sở dẫn đầu đi vào phòng phẫu thuật bên cạnh.
"Hoắc Miên, cô tập trung một chút đi, côđã nghe rõ những gì giáo sư Tần vừa nói chưa?"
"Tôi biết rồi."Đối với lời nhắc nhở của Tiểu Tống, Hoắc Miên cố gắng hết sức để giữ bản thân tỉnh táo.
Tất cả nhân viên ra ngoài, Tần Sở quay lại nhìn thoáng qua chuyên gia gây mê: "Bắt đầu đi, tiến hành gây tê toàn thân."
"Vâng."
"Hoắc Miên, côđặt ống tiểu cho bệnh nhân, tôi đi truyền dịch rồi đặt mặt nạ dưỡng khí." Tiểu Tống khẽ nói.
Hoắc Miên gật đầu, cầm ống tiểu, vừa đến cạnh giường bệnh thìđột nhiên bị ai đó gọi.
"Hoắc Miên." Anh đột nhiên gọi tên cô.
"Đến ngay đây." Côđáp lại theo phản xạ cóđiều kiện.
"Cô truyền dịch vàđeo mặt nạ dưỡng khí cho bệnh nhân." Tần Sở ra lệnh.
"Tôi…" Hoắc Miên vừa định nói Tiểu Tống đang làm những việc này.
Lại nghe thấy Tần Sở nói với Tiểu Tống: "Anh đặt ống tiểu cho bệnh nhân."
"Vâng, tiến sĩ Tần." Tiểu Tống không dám chống lại mệnh lệnh, lập tức đổi nhiệm vụ với Hoắc Miên.
Nhìn ông cụ hơn sáu mươi tuổi nằm trên giường bệnh, trong đầu Hoắc Miên bỗng hiện ra một ý nghĩ.
Vừa nãy Tần Sở cốýđổi nhiệm vụ cho cô sao? Làm vậy để cho cô không phải đặt ống tiểu cho bệnh nhân này?
Trời ạ, không đến mức như vậy chứ? Có nhất thiết phải làm vậy không?
Hoắc Miên không dám nghĩ nhiều, chỉ làm theo những gì Tần Sở phân phó, thật ra trong lòng cô có rất nhiều câu hỏi.
Nghe nói sau khi về nước, Tần Sở làm CEO của GK.
Mấy năm anh ra nước ngoài, tại sao lại thành nghiên cứu sinh hậu tiến sĩ của học viện y Harvard? Sau khi tốt nghiệp, sao anh không đi làm bác sĩ mà lại làm Tổng giám đốc? Chẳng lẽ vì năm đó…
"Hoắc Miên, chúý huyết áp và mạch đập của bệnh nhân, bây giờ tôi mở sọ bệnh nhân, liên tục báo cáo tình hình cho tôi."
"Vâng."
Toàn bộ quá trình phẫu thuật, không khí cực kì khẩn trương, tất cả mọi người đều biết tầm quan trọng của ca phẫu thuật này nên không dám sơ suất.
Ca phẫu thuật kéo dài suốt tám tiếng, cuối cùng Hoắc Miên mệt đến mức lảđi.
Cô không nhớ nổi một điều gì ngoài những thuật ngữ chuyên ngành mà Tần Sở dùng để sai bảo cô: "Kìm uốn, kính mài xương, kẹp cầm máu, móc ba răng, kẹp da đầu, thoát vị màng não, tách dây thần kinh, móc thần kinh…"
Cô nghe đến mức muốn nổđầu.
Phải biết là nửa năm qua ở bệnh viện, cô chỉđứng ở khoa sản, đa số là quan sát các ca phẫu thuật mổ bụng sinh nở.
So với khoa ngoại thần kinh thì sinh mổđơn giản nhưđẻ trứng vậy.
Đây mới chính là một ca phẫu thuật mang tính kĩ thuật.
Cuối cùng cũng phẫu thuật xong. Khoảnh khắc đèn phẫu thuật tắt, Hoắc Miên nhìn trộm Tần Sở, phát hiện trán anh chảy đầy mồ hôi.
"Ca phẫu thuật rất thành công, tiến sĩ Tần vất vả rồi." Hai bác sĩ phụ rất vui mừng.
Tần Sở không nói nhiều, chỉ gật đầu, tháo bao tay, rời khỏi phòng phẫu thuật.
Tiểu Tống và các y tá khác lập tức chuyển bệnh nhân đến phòng ICU để quan sát, còn các bác sĩ mổ chính thìđi nghỉ ngơi.
Từ lúc Tần Sởđi ra, Hoắc Miên luôn đi theo sau anh.
Thật ra côđang trốn, nên côđi rất chậm, không muốn tiếp xúc chính diện với Tần Sở.
Lúc này điện thoại Tần Sởđổ chuông, anh dừng lại nhận điện thoại, Hoắc Miên nắm lấy cơ hội, lập tức bước nhanh khoảng mười mét, sau đóđi vào một căn phòng, lấy một chiếc cốc giấy dùng một lần rót nước.
Cô uống liên tục vài cốc nước, sau đó lại rót một cốc nước nóng mang về uống, vừa chuẩn bịđi thì thấy Tần Sở bước về phía cô.
Hai người đối mặt nhau, giây phút Tần Sở thấy Hoắc Miên, ánh mắt anh có chút thay đổi.
"Đã hiểu." Những người khác đều rất tôn kính anh, chỉ có Hoắc Miên vẫn còn ngây ngốc, chưa kịp trả lời.
Sau khi đi vào, Tần Sở không hề nhìn Hoắc Miên. Anh cầm một xấp tài liệu dày, bắt đầu giới thiệu về bệnh tình của bệnh nhân.
"Thời gian quý báu, tôi nói ngắn gọn thôi, bệnh nhân bị xuất huyết nội sọ thứ phát, phần lớn chủ mô não xuất huyết tràn vào não thất, gồm xuất huyết dưới màng não chèn ép vào não thất, xuất huyết gian não tràn vào não thất III, cầu não xuất huyết tràn vào não thất IV. Chúng ta sẽ có những điều trị khác nhau căn cứ vào những tình huống khác nhau. Trong suốt quá trình phẫu thuật, để làm giảm áp lực nội sọ của bệnh nhân, tôi sẽ mở não thất bên trước sau đó chọc dịch từ thái dương, để thoát dịch não tuỷ ra ngoài, sau đó tiếp cận những vùng tụ máu, kết hợp với kĩ thuật sinh hoá làm lỏng máu bầm dẫn lưu ra ngoài. Trong quá trình thực hiện, có thể sẽ xuất hiện những tình huống bất ngờ, ví dụ như bệnh nhân đột ngột tăng huyết áp, do xuất huyết nội nhiều hơn, cho nên chúng ta phải làm tốt tất cả công tác dự phòng, tuyệt đối không được có sơ hở, nghe rõ chưa?" Tần Sở nói xong, nhìn xung quanh, lạnh giọng hỏi.
"Nghe rõ." Mọi người cũng trả lời rất đơn giản.
"Đi thôi." Tần Sở dẫn đầu đi vào phòng phẫu thuật bên cạnh.
"Hoắc Miên, cô tập trung một chút đi, côđã nghe rõ những gì giáo sư Tần vừa nói chưa?"
"Tôi biết rồi."Đối với lời nhắc nhở của Tiểu Tống, Hoắc Miên cố gắng hết sức để giữ bản thân tỉnh táo.
Tất cả nhân viên ra ngoài, Tần Sở quay lại nhìn thoáng qua chuyên gia gây mê: "Bắt đầu đi, tiến hành gây tê toàn thân."
"Vâng."
"Hoắc Miên, côđặt ống tiểu cho bệnh nhân, tôi đi truyền dịch rồi đặt mặt nạ dưỡng khí." Tiểu Tống khẽ nói.
Hoắc Miên gật đầu, cầm ống tiểu, vừa đến cạnh giường bệnh thìđột nhiên bị ai đó gọi.
"Hoắc Miên." Anh đột nhiên gọi tên cô.
"Đến ngay đây." Côđáp lại theo phản xạ cóđiều kiện.
"Cô truyền dịch vàđeo mặt nạ dưỡng khí cho bệnh nhân." Tần Sở ra lệnh.
"Tôi…" Hoắc Miên vừa định nói Tiểu Tống đang làm những việc này.
Lại nghe thấy Tần Sở nói với Tiểu Tống: "Anh đặt ống tiểu cho bệnh nhân."
"Vâng, tiến sĩ Tần." Tiểu Tống không dám chống lại mệnh lệnh, lập tức đổi nhiệm vụ với Hoắc Miên.
Nhìn ông cụ hơn sáu mươi tuổi nằm trên giường bệnh, trong đầu Hoắc Miên bỗng hiện ra một ý nghĩ.
Vừa nãy Tần Sở cốýđổi nhiệm vụ cho cô sao? Làm vậy để cho cô không phải đặt ống tiểu cho bệnh nhân này?
Trời ạ, không đến mức như vậy chứ? Có nhất thiết phải làm vậy không?
Hoắc Miên không dám nghĩ nhiều, chỉ làm theo những gì Tần Sở phân phó, thật ra trong lòng cô có rất nhiều câu hỏi.
Nghe nói sau khi về nước, Tần Sở làm CEO của GK.
Mấy năm anh ra nước ngoài, tại sao lại thành nghiên cứu sinh hậu tiến sĩ của học viện y Harvard? Sau khi tốt nghiệp, sao anh không đi làm bác sĩ mà lại làm Tổng giám đốc? Chẳng lẽ vì năm đó…
"Hoắc Miên, chúý huyết áp và mạch đập của bệnh nhân, bây giờ tôi mở sọ bệnh nhân, liên tục báo cáo tình hình cho tôi."
"Vâng."
Toàn bộ quá trình phẫu thuật, không khí cực kì khẩn trương, tất cả mọi người đều biết tầm quan trọng của ca phẫu thuật này nên không dám sơ suất.
Ca phẫu thuật kéo dài suốt tám tiếng, cuối cùng Hoắc Miên mệt đến mức lảđi.
Cô không nhớ nổi một điều gì ngoài những thuật ngữ chuyên ngành mà Tần Sở dùng để sai bảo cô: "Kìm uốn, kính mài xương, kẹp cầm máu, móc ba răng, kẹp da đầu, thoát vị màng não, tách dây thần kinh, móc thần kinh…"
Cô nghe đến mức muốn nổđầu.
Phải biết là nửa năm qua ở bệnh viện, cô chỉđứng ở khoa sản, đa số là quan sát các ca phẫu thuật mổ bụng sinh nở.
So với khoa ngoại thần kinh thì sinh mổđơn giản nhưđẻ trứng vậy.
Đây mới chính là một ca phẫu thuật mang tính kĩ thuật.
Cuối cùng cũng phẫu thuật xong. Khoảnh khắc đèn phẫu thuật tắt, Hoắc Miên nhìn trộm Tần Sở, phát hiện trán anh chảy đầy mồ hôi.
"Ca phẫu thuật rất thành công, tiến sĩ Tần vất vả rồi." Hai bác sĩ phụ rất vui mừng.
Tần Sở không nói nhiều, chỉ gật đầu, tháo bao tay, rời khỏi phòng phẫu thuật.
Tiểu Tống và các y tá khác lập tức chuyển bệnh nhân đến phòng ICU để quan sát, còn các bác sĩ mổ chính thìđi nghỉ ngơi.
Từ lúc Tần Sởđi ra, Hoắc Miên luôn đi theo sau anh.
Thật ra côđang trốn, nên côđi rất chậm, không muốn tiếp xúc chính diện với Tần Sở.
Lúc này điện thoại Tần Sởđổ chuông, anh dừng lại nhận điện thoại, Hoắc Miên nắm lấy cơ hội, lập tức bước nhanh khoảng mười mét, sau đóđi vào một căn phòng, lấy một chiếc cốc giấy dùng một lần rót nước.
Cô uống liên tục vài cốc nước, sau đó lại rót một cốc nước nóng mang về uống, vừa chuẩn bịđi thì thấy Tần Sở bước về phía cô.
Hai người đối mặt nhau, giây phút Tần Sở thấy Hoắc Miên, ánh mắt anh có chút thay đổi.
Tác giả :
Bé Lợn Đáng Yêu