Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 122: Há hốc mồm
Lâm Minh Vũ nhếch miệng cười trào phúng, sau đó hai tay chống cằm nhìn chằm chằm vào mắt Hoắc Miên và nói: "Cô biết đấy, tính chất công việc của pháp y chúng tôi khá đặc biệt, phải trích xuất các mẫu tương ứng với nhu cầu để kiểm tra hóa học và sinh học, sau đó mới đến kiểm tra y học lâm sàng, ứng dụng các kiến thức lâm sàng để tiến hành quan sát, xác định phản ứng sinh lý và tình trạng bệnh lý của nạn nhân, chịu trách nhiệm giải quyết sự cố trong điều trị và các vấn đề phòng chống bệnh truyền nhiễm, ngộ độc do ô nhiễm môi trường vân vân… Trong quá trình này, chúng tôi sẽ có ba phương pháp tiếp cận, trong đó có phương pháp nghiên cứu hóa học, phương pháp nghiên cứu sinh học và phương pháp nghiên cứu vật lý học, ba phương pháp này khác nhau ở chỗ nào? Tất nhiên, nếu cô không thể nói hết ra thì cứ nói đại khái vài tính chất tiêu biểu là được, tôi cũng coi như cô qua bài kiểm tra."
Lâm Minh Vũ cho rằng, anh ta hỏi xong những điều này thì Hoắc Miên sẽ ngớ người ra vì độ chuyên sâu của nó.
Nào ngờ sau khi nghe xong, Hoắc Miên rất nghiêm túc nhìn thẳng mặt anh ta rồi trả lời: "Phương pháp nghiên cứu hóa học bao gồm việc sử dụng phương pháp phân tích hóa học để tiến hành định tính và định lượng đối với chất độc, tiến hành kiểm nghiệm chất độc trong chất bài tiết và chất nôn của nạn nhân, đồng thời dùng phương pháp hóa học để xác định xem có vết máu hay không. Phương pháp sinh học là để kiểm tra nước bọt và vân tay di truyền của nạn nhân và dùng cả kỹ thuật ADN để tiến hành nhận diện thân phận."
Nghe đến đây, Lâm Minh Vũ hơi ngạc nhiên, anh ta không ngờ là y tá này lại hiểu rõ như vậy.
Tiếp đến Hoắc Miên nói: "Phương pháp nghiên cứu sinh học tương đối thú vị, thật ra chính là sử dụng miễn dịch huyết thanh để giám định máu, tinh dịch, các dịch cơ thể khác như dịch âm đ*o, xương, loại lông, nhóm máu của động vật và con người bằng lý luận và kỹ thuật vi sinh, tiến hành nghiên cứu bệnh lý và vi khuẩn đối với chất kiểm nghiệm có liên quan, cũng bao gồm nghiên cứu đặc thù chủng tộc, tuổi tác, giới tính của thi thể."
"Nói không sai." Lâm Minh Vũ gật đầu, cố ý tỏ vẻ lạnh nhạt để kìm nén sự ngạc nhiên trong lòng.
Hoắc Miên nhìn anh ta rồi lên tiếng: "Về nghiên cứu vật lý chuyên sâu, cũng là thứ bản thân tôi cảm thấy hứng thú nhất, áp dụng máy móc vật lý đo sức chống chịu của da và xương, tiến hành thí nghiệm mô phỏng tổn thương, áp dụng kỹ thuật X quang để đánh giá tuổi xương và dị vật trong cơ thể, sử dụng sắc ký lỏng hiệu năng cao, tia tử ngoại, quang phổ kế ánh sáng đỏ, phương pháp khối phổ, kỹ thuật cộng hưởng từ (MRI), dùng kỹ thuật phân tích hoạt hóa neutron để định tính và định lượng độc chất và dược chất, dùng phân tích quang phổ, kỹ thuật điện di, kính hiển vi để tiến hành kiểm tra vật chứng pháp y. Được rồi, tôi đã nói xong."
"Vậy mà lại… không sai một chữ." Lúc này ánh mắt Lâm Minh Vũ nhìn Hoắc Miên đã hoàn toàn thay đổi, không hề có vẻ khinh miệt lúc nãy mà chuyển thành hơi khiếp sợ, thậm chí còn trợn mắt ngạc nhiên.
"Các cô… Học viện y của cô dạy cho y tá về những lý luận này à?" Lâm Minh Vũ hoang mang hỏi.
"Sao có thể? Những điều này đều là do tôi tự học thêm, tôi cảm thấy rất hứng thú với y học, trừ việc nghiên cứu giải phẫu cơ thể người của pháp y, tôi còn nghiên cứu rất nhiều về khoa ngoại thần kinh và khoa mắt, đã đọc rất nhiều sách vở liên quan. Tôi cảm thấy cấu tạo cơ thể người là thứ gì đó rất kỳ diệu. Tất nhiên, nếu có thể hiểu rõ được cấu tạo của cơ thể người, rồi dựa vào các nguyên nhân gây bệnh khác nhau thì có thể chữa trị được tất cả các loại bệnh, từ đó kéo dài tuổi thọ của con người. Tôi cảm thấy đây mới chính là phát minh vĩ đại nhất của nhân loại."
"Cô… Cô thật sự khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc." Lúc này Lâm Minh Vũ không còn giấu suy nghĩ của bản thân nữa.
Lâm Minh Vũ vẫn luôn kiêu ngạo về tài hoa của mình, nên mỗi lần đi xem mắt luôn ra vẻ này nọ, hôm nay anh ta lại thua một y tá thực tập, không khỏi cảm thấy thế sự vô thường.
"Không có gì đâu, tất cả đều là do sở thích cá nhân của tôi thôi." Hoắc Miên thản nhiên cười.
"Cô như thế này mà đi làm y tá thật sự có chút đáng tiếc, tôi ở bộ công an vẫn còn thiếu một trợ lý, nếu cô cảm thấy hứng thú thì có thể điền ít giấy tờ rồi ba tháng nữa đến tham gia một cuộc thi, nếu thi đỗ thì sẽ trở thành nhân viên ở bộ công an. Lúc chị họ tôi giới thiệu cô, chị ấy có nói cô là một thiên tài, lúc đó tôi không để ý lắm, còn tưởng là chị ấy nói quá lên, nhưng bây giờ xem ra cô quả thực rất thông minh, tôi coi trọng cô."
Lâm Minh Vũ nghiêm túc nói xong những lời này, buổi xem mắt lập tức biến thành một buổi tuyển dụng.
Hoắc Miên có chút dở khóc dở cười.
"Không cần, chuyện này… Tôi cảm thấy bây giờ đã rất tốt rồi, làm y tá cũng không có vấn đề gì."
Lâm Minh Vũ không ngờ Hoắc Miên lại nhẹ nhàng từ chối lời mời của anh ta như vậy, đây chính là một cơ hội rất hiếm gặp.
"Nếu cô không có hứng thú làm trợ lý của tôi thì làm bạn gái tôi đi. Đi xem mắt lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được một cô gái hợp ý. Đúng vậy, Hoắc Miên, chính là cô, tôi rất hài lòng với cô." Lâm Minh Vũ chỉ vào Hoắc Miên, sau đó trịnh trọng tuyên bố.
Lâm Minh Vũ cho rằng, anh ta hỏi xong những điều này thì Hoắc Miên sẽ ngớ người ra vì độ chuyên sâu của nó.
Nào ngờ sau khi nghe xong, Hoắc Miên rất nghiêm túc nhìn thẳng mặt anh ta rồi trả lời: "Phương pháp nghiên cứu hóa học bao gồm việc sử dụng phương pháp phân tích hóa học để tiến hành định tính và định lượng đối với chất độc, tiến hành kiểm nghiệm chất độc trong chất bài tiết và chất nôn của nạn nhân, đồng thời dùng phương pháp hóa học để xác định xem có vết máu hay không. Phương pháp sinh học là để kiểm tra nước bọt và vân tay di truyền của nạn nhân và dùng cả kỹ thuật ADN để tiến hành nhận diện thân phận."
Nghe đến đây, Lâm Minh Vũ hơi ngạc nhiên, anh ta không ngờ là y tá này lại hiểu rõ như vậy.
Tiếp đến Hoắc Miên nói: "Phương pháp nghiên cứu sinh học tương đối thú vị, thật ra chính là sử dụng miễn dịch huyết thanh để giám định máu, tinh dịch, các dịch cơ thể khác như dịch âm đ*o, xương, loại lông, nhóm máu của động vật và con người bằng lý luận và kỹ thuật vi sinh, tiến hành nghiên cứu bệnh lý và vi khuẩn đối với chất kiểm nghiệm có liên quan, cũng bao gồm nghiên cứu đặc thù chủng tộc, tuổi tác, giới tính của thi thể."
"Nói không sai." Lâm Minh Vũ gật đầu, cố ý tỏ vẻ lạnh nhạt để kìm nén sự ngạc nhiên trong lòng.
Hoắc Miên nhìn anh ta rồi lên tiếng: "Về nghiên cứu vật lý chuyên sâu, cũng là thứ bản thân tôi cảm thấy hứng thú nhất, áp dụng máy móc vật lý đo sức chống chịu của da và xương, tiến hành thí nghiệm mô phỏng tổn thương, áp dụng kỹ thuật X quang để đánh giá tuổi xương và dị vật trong cơ thể, sử dụng sắc ký lỏng hiệu năng cao, tia tử ngoại, quang phổ kế ánh sáng đỏ, phương pháp khối phổ, kỹ thuật cộng hưởng từ (MRI), dùng kỹ thuật phân tích hoạt hóa neutron để định tính và định lượng độc chất và dược chất, dùng phân tích quang phổ, kỹ thuật điện di, kính hiển vi để tiến hành kiểm tra vật chứng pháp y. Được rồi, tôi đã nói xong."
"Vậy mà lại… không sai một chữ." Lúc này ánh mắt Lâm Minh Vũ nhìn Hoắc Miên đã hoàn toàn thay đổi, không hề có vẻ khinh miệt lúc nãy mà chuyển thành hơi khiếp sợ, thậm chí còn trợn mắt ngạc nhiên.
"Các cô… Học viện y của cô dạy cho y tá về những lý luận này à?" Lâm Minh Vũ hoang mang hỏi.
"Sao có thể? Những điều này đều là do tôi tự học thêm, tôi cảm thấy rất hứng thú với y học, trừ việc nghiên cứu giải phẫu cơ thể người của pháp y, tôi còn nghiên cứu rất nhiều về khoa ngoại thần kinh và khoa mắt, đã đọc rất nhiều sách vở liên quan. Tôi cảm thấy cấu tạo cơ thể người là thứ gì đó rất kỳ diệu. Tất nhiên, nếu có thể hiểu rõ được cấu tạo của cơ thể người, rồi dựa vào các nguyên nhân gây bệnh khác nhau thì có thể chữa trị được tất cả các loại bệnh, từ đó kéo dài tuổi thọ của con người. Tôi cảm thấy đây mới chính là phát minh vĩ đại nhất của nhân loại."
"Cô… Cô thật sự khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc." Lúc này Lâm Minh Vũ không còn giấu suy nghĩ của bản thân nữa.
Lâm Minh Vũ vẫn luôn kiêu ngạo về tài hoa của mình, nên mỗi lần đi xem mắt luôn ra vẻ này nọ, hôm nay anh ta lại thua một y tá thực tập, không khỏi cảm thấy thế sự vô thường.
"Không có gì đâu, tất cả đều là do sở thích cá nhân của tôi thôi." Hoắc Miên thản nhiên cười.
"Cô như thế này mà đi làm y tá thật sự có chút đáng tiếc, tôi ở bộ công an vẫn còn thiếu một trợ lý, nếu cô cảm thấy hứng thú thì có thể điền ít giấy tờ rồi ba tháng nữa đến tham gia một cuộc thi, nếu thi đỗ thì sẽ trở thành nhân viên ở bộ công an. Lúc chị họ tôi giới thiệu cô, chị ấy có nói cô là một thiên tài, lúc đó tôi không để ý lắm, còn tưởng là chị ấy nói quá lên, nhưng bây giờ xem ra cô quả thực rất thông minh, tôi coi trọng cô."
Lâm Minh Vũ nghiêm túc nói xong những lời này, buổi xem mắt lập tức biến thành một buổi tuyển dụng.
Hoắc Miên có chút dở khóc dở cười.
"Không cần, chuyện này… Tôi cảm thấy bây giờ đã rất tốt rồi, làm y tá cũng không có vấn đề gì."
Lâm Minh Vũ không ngờ Hoắc Miên lại nhẹ nhàng từ chối lời mời của anh ta như vậy, đây chính là một cơ hội rất hiếm gặp.
"Nếu cô không có hứng thú làm trợ lý của tôi thì làm bạn gái tôi đi. Đi xem mắt lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được một cô gái hợp ý. Đúng vậy, Hoắc Miên, chính là cô, tôi rất hài lòng với cô." Lâm Minh Vũ chỉ vào Hoắc Miên, sau đó trịnh trọng tuyên bố.
Tác giả :
Bé Lợn Đáng Yêu