Thanh Mai Là Hồ Ly Tinh
Chương 17
Tạ Tầm hơi lùi ra sau, rút nửa côn thịt ra khỏi hoa huyệt, sau đó lại thật mạnh cắm vào, tiếp tục một trận cuồng nhiệt, mạnh mẽ ra vào, dương vật thô dài nhiều lần chạm tới hoa hồ sâu bên trong, khiến cho cơ thể Tống Như Oản run rẩy, giống như con cá trên cạn không ngừng hô hấp vì thiếu nước.
Vừa chuyển động, Tạ Tầm vừa buông lời khàn khàn: “Oản Oản, huyệt nhi của muội khiến huynh rất thoải mái.” Sau đó hắn lấy tay dùng lực vừa phải đánh vào mông nàng, khiến tiểu huyệt run lên, càng thêm cắn chặt lấy côn thịt.
Tạ Tầm kích động không thôi, “Chặt quá, chặt quá.” Lại tiếp tục đánh vào mông nàng, phát ra âm thanh bạch bạch vang vọng. Cứ như vậy, càng làm cho hoa huyệt Tống Như Oản run rẩy lợi hại hơn, thắt chặt khiến Tạ Tầm thiếu chút nữa thì giao nộp vũ khí đầu hàng.
Tạ Tầm hơi ngừng lại, côn thịt vẫn ở bên trong cơ thể của Tống Như Oản, cảm thụ mị thịt non mềm run rẩy quấn chặt lấy hắn. Ái dịch ướt át mát lạnh phủ lên côn thịt nóng bỏng, thật là một loại hưởng thụ khoái đạt đến cực điểm, bàn tay tà ác vươn lên nắm lấy một bên ngực, vuốt ve: “Oản Oản, huynh làm muội có thoải mái không?”
Tống Như Oản đã sớm bị Tạ Tầm làm tới ngơ ngác, như đang bay trên trời, không ý thức được câu chữ mình nói ra: “Tướng công… của chàng thật lớn... Làm Oản Oản tiết ra nhiều nước... Chàng mau dùng lực... Oản Oản cho chàng uống…”
Tạ Tầm nghe Tống Như Oản nói lời âu yếm như được rót mật vào tim, hắn gầm nhẹ một tiếng, một hơi liền đỉnh tới chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt, khiến Tống Như Oản hét lên vì khoái cảm, bỗng nhiên cong eo lên! Tiểu huyệt điên cuồng kẹp chặt, dâm thủy ào ạt chảy ra, phun toàn bộ lên côn thịt, mị thịt gắt gao hút chặt, không chịu buông côn thịt ra.
Khoái cảm tình dục đạt tới cực đại, Tạ Tầm gầm nhẹ hết sức chọc vào rút ra, nhiều lần đâm vào điểm cuối cùng bên trong hoa huyệt, “A… Oản Oản… Huynh muốn làm muội đến chết…”
Tống Như Oản vừa trải qua cao trào, chưa kịp lấy lại sức đã bi động tác điên cuồng của Tạ Tầm làm cả cơ thể trở lên vô lực. Mật huyệt vẫn còn run rẩy, bị động tiếp nhận côn thịt lớn đi vào, không ngừng va chạm!
“A… Tầm ca ca…muội không chịu nổi... Huynh mau dừng lại… A…”
Tạ Tầm sao có thể nghe theo lời Oản Oản mà dừng lại, hắn vẫn tiếp tục động tác, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó là cắm vào… cắm vào… và cắm vào.
“Tầm ca ca… huynh mau dừng lại… muội thật sự không thể chịu được nữa… A…” Tống Như Oản cố gắng van xin.
Tạ Tầm không để ý tới, chỉ vùi đầu chuyên tâm va chạm. Hắn cúi đầu nhìn dương vật của mình đang ra vào hoa huyệt của Tống Như Oản. Màu đỏ tím của côn thịt đối lập với màu hồng nhạt của hoa huyệt, hắn thở gấp, đưa tay ra sờ soạng vị trí gắn kết của hai người, sau chuyển tới chỗ âm hạch giữa hai cánh hoa môi, vừa niết vừa xoa.
Tiểu huyệt bị côn thịt không ngừng cắm vào, âm hạch thì bị niết, Tống Như Oản bị buộc tới chảy nước mắt, khoái cảm tê dại từ eo lan tràn tới khắp cơ thể, kích thích nàng hét lên!
“A… A… A…” Tống Như Oản lần thứ hai đón nhận cao trào, hạ thân lầy lội dâm thủy, giờ lại bị côn thịt chắn đường đi, ái dịch không thể chảy ra, khiến bụng nhỏ trướng lên, rất khó chịu.
"Ra nhiều nước như vậy, Oản Oản của huynh đúng thật là được làm ra từ nước mà. Nếu huynh làm nữa, phải chăng muội còn tiết nhiều hơn, để cho huynh ăn? Đúng không? Hửm?" Tạ Tầm tạm dừng động tác, trên mặt bao trùm là những khoái cảm tình dục.
“Trướng quá … Tầm ca ca cầu huynh bắn đi… Oản Oản chịu không nổi…”
Vừa chuyển động, Tạ Tầm vừa buông lời khàn khàn: “Oản Oản, huyệt nhi của muội khiến huynh rất thoải mái.” Sau đó hắn lấy tay dùng lực vừa phải đánh vào mông nàng, khiến tiểu huyệt run lên, càng thêm cắn chặt lấy côn thịt.
Tạ Tầm kích động không thôi, “Chặt quá, chặt quá.” Lại tiếp tục đánh vào mông nàng, phát ra âm thanh bạch bạch vang vọng. Cứ như vậy, càng làm cho hoa huyệt Tống Như Oản run rẩy lợi hại hơn, thắt chặt khiến Tạ Tầm thiếu chút nữa thì giao nộp vũ khí đầu hàng.
Tạ Tầm hơi ngừng lại, côn thịt vẫn ở bên trong cơ thể của Tống Như Oản, cảm thụ mị thịt non mềm run rẩy quấn chặt lấy hắn. Ái dịch ướt át mát lạnh phủ lên côn thịt nóng bỏng, thật là một loại hưởng thụ khoái đạt đến cực điểm, bàn tay tà ác vươn lên nắm lấy một bên ngực, vuốt ve: “Oản Oản, huynh làm muội có thoải mái không?”
Tống Như Oản đã sớm bị Tạ Tầm làm tới ngơ ngác, như đang bay trên trời, không ý thức được câu chữ mình nói ra: “Tướng công… của chàng thật lớn... Làm Oản Oản tiết ra nhiều nước... Chàng mau dùng lực... Oản Oản cho chàng uống…”
Tạ Tầm nghe Tống Như Oản nói lời âu yếm như được rót mật vào tim, hắn gầm nhẹ một tiếng, một hơi liền đỉnh tới chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt, khiến Tống Như Oản hét lên vì khoái cảm, bỗng nhiên cong eo lên! Tiểu huyệt điên cuồng kẹp chặt, dâm thủy ào ạt chảy ra, phun toàn bộ lên côn thịt, mị thịt gắt gao hút chặt, không chịu buông côn thịt ra.
Khoái cảm tình dục đạt tới cực đại, Tạ Tầm gầm nhẹ hết sức chọc vào rút ra, nhiều lần đâm vào điểm cuối cùng bên trong hoa huyệt, “A… Oản Oản… Huynh muốn làm muội đến chết…”
Tống Như Oản vừa trải qua cao trào, chưa kịp lấy lại sức đã bi động tác điên cuồng của Tạ Tầm làm cả cơ thể trở lên vô lực. Mật huyệt vẫn còn run rẩy, bị động tiếp nhận côn thịt lớn đi vào, không ngừng va chạm!
“A… Tầm ca ca…muội không chịu nổi... Huynh mau dừng lại… A…”
Tạ Tầm sao có thể nghe theo lời Oản Oản mà dừng lại, hắn vẫn tiếp tục động tác, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó là cắm vào… cắm vào… và cắm vào.
“Tầm ca ca… huynh mau dừng lại… muội thật sự không thể chịu được nữa… A…” Tống Như Oản cố gắng van xin.
Tạ Tầm không để ý tới, chỉ vùi đầu chuyên tâm va chạm. Hắn cúi đầu nhìn dương vật của mình đang ra vào hoa huyệt của Tống Như Oản. Màu đỏ tím của côn thịt đối lập với màu hồng nhạt của hoa huyệt, hắn thở gấp, đưa tay ra sờ soạng vị trí gắn kết của hai người, sau chuyển tới chỗ âm hạch giữa hai cánh hoa môi, vừa niết vừa xoa.
Tiểu huyệt bị côn thịt không ngừng cắm vào, âm hạch thì bị niết, Tống Như Oản bị buộc tới chảy nước mắt, khoái cảm tê dại từ eo lan tràn tới khắp cơ thể, kích thích nàng hét lên!
“A… A… A…” Tống Như Oản lần thứ hai đón nhận cao trào, hạ thân lầy lội dâm thủy, giờ lại bị côn thịt chắn đường đi, ái dịch không thể chảy ra, khiến bụng nhỏ trướng lên, rất khó chịu.
"Ra nhiều nước như vậy, Oản Oản của huynh đúng thật là được làm ra từ nước mà. Nếu huynh làm nữa, phải chăng muội còn tiết nhiều hơn, để cho huynh ăn? Đúng không? Hửm?" Tạ Tầm tạm dừng động tác, trên mặt bao trùm là những khoái cảm tình dục.
“Trướng quá … Tầm ca ca cầu huynh bắn đi… Oản Oản chịu không nổi…”
Tác giả :
Manh Động