Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh
Chương 86: An Tiểu Mễ và Lam Tư Thần
“A, Lam Tư Thần, anh đừng có không biết xấu hổ như vậy……” An Tiểu Mễ giận giữ,“Anh đừng mơ tưởng coi đây là cái cớ muốn cùng tôi dây dưa không ngớt……”
Lam Tư Thần lưu manh huýt sáo,“Không tệ, bây giờ có thể nhớ rõ tên của tôi,xem như cô có chút lương tâm, tục ngữ có nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân huệ, huống chi chúng ta có nhiều ngày như thế…… An Tiểu Mễ, cô không cần ác như vậy…… Cô sẽ hối hận, tôi là…… một báu vật kim cương,nếu bỏ lỡ, cô nhất định sẽ hối hận cả đời……”
“Cái gì, hối hận còn lâu á!” An Tiểu Mễ thô lỗ đạp hắn một cước,nhanh chóng đỏ mặt tía tai nhảy dựng ở trên giường, đem tất cả quần áo tối hôm qua quăng ở trên mặt đất nhặt lên đến, ném tới mặt hắn, nói:“Mau mặc quần áo vào, cút đi!”
Lam Tư Thần bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ra vẻ u oán nói:“Ai, ăn xong không chịu nhận nợ, thật sự là cô gái nhẫn tâm……”
-_-|||
“Mau cút, đừng dong dài……” An Tiểu Mễ hoàn toàn nóng nảy, cũng vội vàng mặc vào quần áo vào.
Lam Tư Thần chậm rãi mặc quần áo, một mặt nhìn An Tiểu Mễ như hổ rình mồi nhìn chằm chằm mình, hắn thật lâu sau mới đứng lên, sau đó lại đứng ở trước mặt cô,“Chụt chụt……” Nhanh chóng hôn lên mặt cô.
An Tiểu Mễ tức giận chà chà mặt, hung ác trừng mắt liếc mắt hắn một cái, đưa tay đẩy hắn ra ngoài cửa, muốn đóng cửa thì Lam Tư Thần lại nghiêng người tựa vào cánh cửa, một tay chống cánh cửa chuẩn bị đóng cửa, lông mày nhếch lên nói:“Cô gái,muốn cho tôi số điện thoại không……”
“Muốn cái rắm!” An Tiểu Mễ thô lỗ cắtt đứt lời nói của hắn, đẩy tay hắn ra,“Rầm……” Dùng hết sức để đóng cửa lại, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra……
Lam Tư Thần đụng phải lỗ mũi, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, giận giữ rời đi, không dự đoán được này cô gái nóng bỏng này, quả thật là rất khó khó đối phó……
Nhưng, hắn chỉ là thích nóng thôi, ăn rất nghiền……
An Tiểu Mễ cúi đầu nhìn quần áo tùm lum dưới giường,ly rượu, một đầu mồ hôi lạnh, tối hôm qua uống rất nhiều…… Quả nhiên, rượu không phải là thứ tốt……
Cô dọn dẹp sạch trong nhà, tắm rửa một cái, đem quần áo bỏ vào máy giặt chỉ có chút xíu đã đến giữa trưa,cô vội vàng chọn vài đồ trang sức trang nhã, chuẩn bị ra cửa cùng với Nguyễn Miên Miên đi ăn cơm trưa, liên tục mấy ngày chưa gặp mặt……
Điện thoại đột nhiên reo lên,người bên kia nói:“Miên Miên, giữa trưa chúng mình cùng nhau ăn cơm nha……”
“Ừ,Đựơc……” Nguyễn Miên Miên lập tức liền nở nụ cười,“Người đàn ông kia đi rồi……”
Mặt An Tiểu Mễ lập tức đen lại,“Miễn bàn tới hắn,mình nhanh chóng đến công ty đưa điện thoại cho cậu……”
“Được……” Nguyễn Miên Miên trả lời,sau đó cắt đứt điện thoại.
Lam Tư Thần lưu manh huýt sáo,“Không tệ, bây giờ có thể nhớ rõ tên của tôi,xem như cô có chút lương tâm, tục ngữ có nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân huệ, huống chi chúng ta có nhiều ngày như thế…… An Tiểu Mễ, cô không cần ác như vậy…… Cô sẽ hối hận, tôi là…… một báu vật kim cương,nếu bỏ lỡ, cô nhất định sẽ hối hận cả đời……”
“Cái gì, hối hận còn lâu á!” An Tiểu Mễ thô lỗ đạp hắn một cước,nhanh chóng đỏ mặt tía tai nhảy dựng ở trên giường, đem tất cả quần áo tối hôm qua quăng ở trên mặt đất nhặt lên đến, ném tới mặt hắn, nói:“Mau mặc quần áo vào, cút đi!”
Lam Tư Thần bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ra vẻ u oán nói:“Ai, ăn xong không chịu nhận nợ, thật sự là cô gái nhẫn tâm……”
-_-|||
“Mau cút, đừng dong dài……” An Tiểu Mễ hoàn toàn nóng nảy, cũng vội vàng mặc vào quần áo vào.
Lam Tư Thần chậm rãi mặc quần áo, một mặt nhìn An Tiểu Mễ như hổ rình mồi nhìn chằm chằm mình, hắn thật lâu sau mới đứng lên, sau đó lại đứng ở trước mặt cô,“Chụt chụt……” Nhanh chóng hôn lên mặt cô.
An Tiểu Mễ tức giận chà chà mặt, hung ác trừng mắt liếc mắt hắn một cái, đưa tay đẩy hắn ra ngoài cửa, muốn đóng cửa thì Lam Tư Thần lại nghiêng người tựa vào cánh cửa, một tay chống cánh cửa chuẩn bị đóng cửa, lông mày nhếch lên nói:“Cô gái,muốn cho tôi số điện thoại không……”
“Muốn cái rắm!” An Tiểu Mễ thô lỗ cắtt đứt lời nói của hắn, đẩy tay hắn ra,“Rầm……” Dùng hết sức để đóng cửa lại, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra……
Lam Tư Thần đụng phải lỗ mũi, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, giận giữ rời đi, không dự đoán được này cô gái nóng bỏng này, quả thật là rất khó khó đối phó……
Nhưng, hắn chỉ là thích nóng thôi, ăn rất nghiền……
An Tiểu Mễ cúi đầu nhìn quần áo tùm lum dưới giường,ly rượu, một đầu mồ hôi lạnh, tối hôm qua uống rất nhiều…… Quả nhiên, rượu không phải là thứ tốt……
Cô dọn dẹp sạch trong nhà, tắm rửa một cái, đem quần áo bỏ vào máy giặt chỉ có chút xíu đã đến giữa trưa,cô vội vàng chọn vài đồ trang sức trang nhã, chuẩn bị ra cửa cùng với Nguyễn Miên Miên đi ăn cơm trưa, liên tục mấy ngày chưa gặp mặt……
Điện thoại đột nhiên reo lên,người bên kia nói:“Miên Miên, giữa trưa chúng mình cùng nhau ăn cơm nha……”
“Ừ,Đựơc……” Nguyễn Miên Miên lập tức liền nở nụ cười,“Người đàn ông kia đi rồi……”
Mặt An Tiểu Mễ lập tức đen lại,“Miễn bàn tới hắn,mình nhanh chóng đến công ty đưa điện thoại cho cậu……”
“Được……” Nguyễn Miên Miên trả lời,sau đó cắt đứt điện thoại.
Tác giả :
Ánh mưa phiêu linh